Excerpt: GETTING A HUMAN COMPANION I was surpriz'd one morning early,  dịch - Excerpt: GETTING A HUMAN COMPANION I was surpriz'd one morning early,  Việt làm thế nào để nói

Excerpt: GETTING A HUMAN COMPANION

Excerpt: GETTING A HUMAN COMPANION
I was surpriz'd one morning early, with seeing no less than five canoes all on shore together on my side the island; and the people who belong'd to them all landed, and out of my sight: The number of them broke all my measures, for seeing so many, and knowing that they always came four or six, or sometimes more in a boat, I could not tell what to think of it, or how to take my measures, to attack twenty or thirty men single handed; so I lay still in my castle, perplex'd and discomforted: However I put my self into all the same postures for an attack that I had formerly provided, and was just ready for action, if any thing had presented; having waited a good while, listening to hear if they made any noise; at length being very impatient, I set my guns at the foot of my ladder, and clamber'd up to the top of the hill, by my two stages as usual; standing so however that my head did not appear above the hill, so that they could not perceive me by any means; here I observ'd by the help of my perspective glass, that they were no less than thirty in number, that they had a fire kindled,that they had had meat dress'd. How they had cook'd it, that I knew not, or what it was; but they were all dancing in know not how many barbarous gestures and figures,their own way,round the fire.
While I was thus looking on them,I perceived by my perspective, two miserable
wretches dragg'd from the boats, where it seems they were laid by, and were now brought out for the slaughter. I perceived one of them immediately fell,being knock'd down,I suppose with a club or wooden sword, for that was their way, and two or three others were at work immediately cutting him open for their cookery, while the other victim was left standing by himself, till they should be ready for him. In that very moment this poor wretch seeing himself a little at liberty, nature inspir'd him with hopes of life, and he started away from them, and ran with incredible swiftness along the sands directly towards me, I mean towards that part of the coast, where my habitation was.
I was dreadfully frighted, (that I must acknowledge) when I perceived him to run my way; and especially,when as I thought saw him pursued by the whole body,and now expected that part of my dream was coming to pass, and that he would certainly take shelter in my grove; but I could not depend by any means upon my dream for the rest of it, (viz.)that the other savages would not pursue him thither, and find him there. However I kept my station,and my spirits began to recover,when I found that there was not above three men that follow'd him, and still more was I encourag'd, when I found that he outstrip'd them exceedingly in running, and gain'd ground of them, so that if he could but hold it for half an hour, I saw easily he would fairly get away from them all.
There was between them and my castle, the creek which I mention'd often at the first part of my story, when I landed my cargoes out of the ship; and this I saw plainly, he must necessarily swim over, or the poor wretch would be taken there: But when the savagee scaping came thither, he made nothing of it,tho' the tide was then up, but plunging in, swam thro' in about thirty strokes or thereabouts, landed and ran on with exceeding strength and swiftness; when the three persons came to the creek, I found that two of them could swim, but the third could not, and that standing on the other side, he look'd at the other, but went no further; and soon after went softly back again, which as it happen'd, was very well for him in the main.
I observ'd,that the two who swam, were yet more than twice as long swimming over the creek, as the fellow was, that fled from them:It came now very warmly upon my thoughts, and indeed irresistibly, that now was my time to get me a servant, and perhaps a companion,or assistant; and that I was called plainly by providence to save this poor creature's life; I immediately run down the ladders with all possible expedition, fetches my two guns, for they were both but at the foot of the ladders, as I observ'd above; and getting up again, with the same haste, to the top of the hill, I cross'd toward the sea; and having a very short cut, and all down hill, clapp'd my self in the way, between the pursuers, and the pursu'd; hallowing aloud to him that fled, who looking back, was at first perhaps as much frighted at me, as at them; but I beckon'd with my hand to him, to come back; and in the mean time, I slowly advanc'd towards the two that follow'd; then rushing at once upon the foremost, I knock'd him down with the stock of my piece I was loath to fire, because 1 would not have the rest hear; though at that distance, it would not have been easily heard, and being out of sight of the smoke too, they wou'd not have easily known what to make of it: having knock'd this fellow down, the other who pursu'd with him stopp'd, asif he had been frighted; and I advanc'd a-pace towards him; but as I came nearer, I perceiv'd presently, he had a bow and arrow, and was fitting it to shoot at me; so I was then necessitated to shoot at him first, which I did, and kill'd him at the first shoot; the poor savage who fled, but had stopp'd; though he saw both his enemies fallen, and kill'd, as he thought; yet was so frighted with the fire, and noise of my piece, that he stood stock still, and neither came forward or went backward, tho' he seem'd rather enclin'd to fly still, than to come on; I hollow'd again to him, and made signs to come forward, which he easily understood, and came a little way, then stopp'd again, and then a little further, and stopp'd again, and I cou'd then perceive that he stood trembling, as if he had been taken prisoner, and had just been to be kill'd, as his two enemies were; I beckon'd him again to come to me, and gave him all the signs of encouragement that I could think of, and he came nearer and nearer, kneeling down every ten or twelve steps in token of acknowledgement for my saving his life: I smil'd at him, and look'd pleasantly, and beckon'd to him to come still nearer; at length he came close to me, and then he kneel'd down again, kiss'd the ground, and laid his head upon the ground, and taking me by the foot, set my foot upon his head; this it seems was in token of swearing to be my slave for ever…

Guiding Questions
1. What is the setting of the excerpt?
2. What did Robinson see one early morning?
3. What did he do at first? After a little while?
4. How could one of the victims start running away from the cannibals?
5. How could Robinson rescue him?
6. What is the main idea of the excerpt?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trích dẫn: Nhận được một đồng hành của con người Tôi là surpriz nào một buổi sáng sớm, với nhìn thấy không ít hơn 5 xuồng tất cả bờ với nhau trên mặt của tôi đảo; và những người thuộc về đã cho họ tất cả đã hạ cánh, và ra khỏi cảnh của tôi: số lượng họ đã phá vỡ tất cả các biện pháp của tôi, cho thấy rất nhiều, và biết rằng họ luôn luôn đến bốn hoặc sáu, hoặc đôi khi nhiều hơn trong một chiếc thuyền, tôi có thể không cho biết những gì để nghĩ về nó, hoặc làm thế nào để có biện pháp của tôi, để tấn công hai mươi hoặc ba mươi người đàn ông đơn tay; Vì vậy, tôi đặt vẫn còn trong lâu đài của tôi, perplex'd và discomforted: Tuy nhiên, tôi đặt tự của tôi vào tất cả cùng tư thế tấn công mà tôi trước đây đã cung cấp, và đã chỉ sẵn sàng cho hành động, nếu bất kỳ điều đã trình bày; có chờ một tốt trong khi, lắng nghe nếu họ thực hiện bất kỳ tiếng ồn; lúc chiều dài là rất thiếu kiên nhẫn, tôi đặt súng của tôi ở chân của tôi bậc thang, và trèo sẽ lên đến đỉnh đồi, bởi của tôi hai giai đoạn như bình thường; đứng như vậy, Tuy nhiên rằng đầu của tôi đã không xuất hiện trên đồi, do đó, rằng họ có thể không nhận thức tôi bằng bất kỳ phương tiện nào; ở đây tôi observ nào bởi sự giúp đỡ của kính quan điểm của tôi, rằng họ đã không ít hơn ba mươi trong số, rằng họ đã có một ngọn lửa kindled, rằng họ đã có thịt ăn nào. Làm thế nào họ có cook'd nó, mà tôi biết không, hoặc những gì nó đã; nhưng họ đều nhảy múa trong biết không bao nhiêu barbarous cử chỉ và con số, theo cách riêng của họ, vòng lửa. Trong khi tôi do đó tìm kiếm trên chúng, tôi cảm nhận của quan điểm của tôi, đau khổ hai wretches dragg nào từ các tàu thuyền, nơi có vẻ như họ đã được trình bày, và bây giờ đã được đưa cho việc giết mổ. Tôi cảm nhận một trong số họ ngay lập tức rơi, là knock nào xuống, tôi cho rằng với một câu lạc bộ hoặc thanh kiếm bằng gỗ, cho rằng đã là theo cách của họ, và hai hoặc ba người khác đã tại nơi làm việc ngay lập tức cắt nó mở cho nấu ăn của họ, trong khi nạn nhân khác đã được trái đứng của mình, cho đến khi họ nên sẵn sàng cho anh ta. Ở thời điểm đó rất này wretch nghèo nhìn thấy chính mình một chút tại liberty, thiên nhiên inspir đã có anh ta với hy vọng của cuộc sống, và ông bắt đầu từ họ, và chạy với các nhanh nhẹn lạ thường dọc theo những bãi cát trực tiếp đối với tôi, tôi có nghĩa là đối với một phần của bờ biển, nơi cư của tôi là. Tôi được dreadfully frighted, (mà tôi phải thừa nhận) khi tôi cảm nhận nó để chạy theo cách của tôi; và đặc biệt là, khi như tôi nghĩ rằng đã thấy anh ta theo đuổi của toàn bộ cơ thể, và bây giờ dự kiến rằng một phần của ước mơ của tôi đã đến để vượt qua, và rằng ông chắc chắn sẽ có nơi trú ẩn ở grove của tôi; nhưng tôi có thể không phụ thuộc bằng bất kỳ phương tiện nào khi ước mơ của tôi cho phần còn lại của nó, (viz.) rằng các savages khác sẽ không theo đuổi anh ta chổ kia, và tìm thấy anh ta ở đó. Tuy nhiên, tôi giữ station của tôi, và tinh thần của tôi đã bắt đầu phục hồi, khi tôi thấy rằng đã có không phải trên ba người theo đó có anh ta, và vẫn còn nhiều hơn nữa là tôi proble nào, khi tôi phát hiện rằng ông outstrip'd họ vượt trong hoạt động, và tăng nào mặt đất của họ, do đó, rằng nếu ông nhưng có thể giữ nó cho nửa giờ, tôi thấy dễ dàng ông sẽ khá có được ra khỏi tất cả. Có giữa họ và lâu đài của tôi, con suối mà tôi đề cập đến nào thường ở phần đầu tiên của câu chuyện của tôi, khi tôi đã hạ cánh của tôi hàng hoá ra khỏi tàu; và điều này tôi thấy rõ ràng, ông nhất thiết phải bơi qua hoặc wretch nghèo sẽ được thực hiện có: nhưng khi savagee scaping đến chổ kia, ông làm gì về nó, tho ' thủy triều là sau đó lên, nhưng chìm trong, bơi t ' trong khoảng ba mươi đột quỵ hoặc ở vùng lân cận, hạ cánh và chạy với vượt quá sức mạnh và nhanh nhẹn; khi ba người đến Lạch, tôi thấy rằng hai trong số đó có thể bơi lội, nhưng thứ ba có thể không, và rằng ông đứng trên phía bên kia, trông có lúc khác, nhưng đã đi tiếp; và ngay sau đó đã đi nhẹ nhàng trở lại một lần nữa, mà như nó xảy ra đã có, là rất tốt cho anh ta trong chính. I observ'd,that the two who swam, were yet more than twice as long swimming over the creek, as the fellow was, that fled from them:It came now very warmly upon my thoughts, and indeed irresistibly, that now was my time to get me a servant, and perhaps a companion,or assistant; and that I was called plainly by providence to save this poor creature's life; I immediately run down the ladders with all possible expedition, fetches my two guns, for they were both but at the foot of the ladders, as I observ'd above; and getting up again, with the same haste, to the top of the hill, I cross'd toward the sea; and having a very short cut, and all down hill, clapp'd my self in the way, between the pursuers, and the pursu'd; hallowing aloud to him that fled, who looking back, was at first perhaps as much frighted at me, as at them; but I beckon'd with my hand to him, to come back; and in the mean time, I slowly advanc'd towards the two that follow'd; then rushing at once upon the foremost, I knock'd him down with the stock of my piece I was loath to fire, because 1 would not have the rest hear; though at that distance, it would not have been easily heard, and being out of sight of the smoke too, they wou'd not have easily known what to make of it: having knock'd this fellow down, the other who pursu'd with him stopp'd, asif he had been frighted; and I advanc'd a-pace towards him; but as I came nearer, I perceiv'd presently, he had a bow and arrow, and was fitting it to shoot at me; so I was then necessitated to shoot at him first, which I did, and kill'd him at the first shoot; the poor savage who fled, but had stopp'd; though he saw both his enemies fallen, and kill'd, as he thought; yet was so frighted with the fire, and noise of my piece, that he stood stock still, and neither came forward or went backward, tho' he seem'd rather enclin'd to fly still, than to come on; I hollow'd again to him, and made signs to come forward, which he easily understood, and came a little way, then stopp'd again, and then a little further, and stopp'd again, and I cou'd then perceive that he stood trembling, as if he had been taken prisoner, and had just been to be kill'd, as his two enemies were; I beckon'd him again to come to me, and gave him all the signs of encouragement that I could think of, and he came nearer and nearer, kneeling down every ten or twelve steps in token of acknowledgement for my saving his life: I smil'd at him, and look'd pleasantly, and beckon'd to him to come still nearer; at length he came close to me, and then he kneel'd down again, kiss'd the ground, and laid his head upon the ground, and taking me by the foot, set my foot upon his head; this it seems was in token of swearing to be my slave for ever… Guiding Questions 1. What is the setting of the excerpt? 2. What did Robinson see one early morning? 3. What did he do at first? After a little while? 4. How could one of the victims start running away from the cannibals? 5. How could Robinson rescue him? 6. What is the main idea of the excerpt?
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trích đoạn: ĐƯỢC MỘT ĐỒNG NHÂN
Tôi đã surpriz'd một buổi sáng sớm, và nhìn thấy không ít hơn năm ca nô tất cả trên bờ cùng đứng về phía tôi đảo; và những người belong'd để tất cả chúng hạ cánh, và ngoài tầm nhìn của tôi: Các số trong số họ đã phá vỡ tất cả các biện pháp của tôi, cho thấy rất nhiều người, và biết rằng họ luôn luôn đến bốn hoặc sáu, hoặc đôi khi nhiều hơn trong một chiếc thuyền, tôi không thể nói những gì để nghĩ về nó, hoặc làm thế nào để có biện pháp của tôi, để tấn công hai mươi hay ba mươi người duy nhất tay; vì vậy tôi vẫn nằm trong lâu đài của tôi, perplex'd và discomforted: Tuy nhiên tôi tự đặt mình vào tất cả các tư thế tương tự cho một cuộc tấn công mà tôi đã cung cấp trước đây, và chỉ sẵn sàng hành động, nếu có điều đã trình bày; đã chờ đợi một thời gian dài nữa, nghe để nghe nếu họ thực hiện bất kỳ tiếng ồn; lúc chiều dài là rất thiếu kiên nhẫn, tôi đặt khẩu súng của tôi ở chân cầu thang của tôi, và clamber'd lên đến đỉnh đồi, bởi hai giai đoạn của tôi như bình thường; Tuy nhiên để đứng đầu của tôi đã không xuất hiện trên các ngọn đồi, vì vậy mà họ không thể cảm nhận được tôi bằng bất kỳ phương tiện; ở đây tôi observ'd bởi sự trợ giúp của kính viễn cảnh của tôi, rằng họ đã không dưới ba mươi về số lượng, mà họ đã có một đám cháy phừng, rằng họ đã có thịt dress'd. Làm thế nào họ đã cook'd nó, mà tôi chưa hề biết, hay nó là gì; nhưng tất cả họ đều nhảy múa trong không biết bao nhiêu cử chỉ man rợ và con số, theo cách riêng của họ, vòng lửa.
Trong khi tôi đã được như vậy, nhìn vào chúng, tôi cảm nhận bởi quan điểm của tôi, hai khốn khổ
khốn dragg'd từ các tàu thuyền, nơi có vẻ như họ bị sa thải bởi, và bây giờ đã được đưa ra cho các lò mổ. Tôi cảm nhận một trong số họ ngay lập tức rơi, bị knock'd xuống, tôi giả sử với một câu lạc bộ hay kiếm gỗ, cho đó là cách của họ, và hai hoặc ba người khác đang làm việc ngay lập tức cắt anh ta mở cửa nhà bếp của họ, trong khi các nạn nhân khác là còn đứng vững một mình, cho đến khi họ có thể sẵn sàng cho anh ta. Trong thời điểm đó rất bất hạnh nghèo này nhìn thấy mình một chút tự do, bản chất inspir'd anh ta với hy vọng của cuộc sống, và ông bắt đầu đi từ họ, và chạy với sự nhanh nhẹn đáng kinh ngạc cùng những bãi cát trực tiếp về phía tôi, tôi có ý nghĩa đối với một phần của . bờ biển, nơi cư trú của tôi là
tôi đã khiếp frighted, (mà tôi phải thừa nhận) khi tôi cảm nhận anh ta để chạy theo cách của tôi; và đặc biệt, khi như tôi nghĩ thấy anh ta theo đuổi của toàn bộ cơ thể, và bây giờ mong đợi rằng một phần của giấc mơ của tôi đã đến để vượt qua, và rằng ông chắc chắn sẽ núp trong lùm cây của tôi; nhưng tôi không thể phụ thuộc bởi bất kỳ phương tiện khi giấc mơ của tôi cho phần còn lại của nó, (tức.) rằng người man rợ khác sẽ không theo đuổi anh đến đó, và tìm thấy anh ta ở đó. Tuy nhiên tôi giữ trạm của tôi, và tinh thần của tôi bắt đầu hồi phục, khi tôi phát hiện ra rằng có không phải ở trên ba người đàn ông mà follow'd anh, và vẫn còn hơn là tôi encourag'd, khi tôi phát hiện ra rằng ông outstrip'd họ cực trong chạy , và gain'd mặt đất của họ, vì vậy nếu ông ta nhưng giữ nó trong nửa giờ, tôi nhìn thấy một cách dễ dàng, ông sẽ có được khá xa tất cả.
Có giữa họ và lâu đài của tôi, con lạch mà tôi thường mention'd ở phần đầu của câu chuyện của tôi, khi tôi hạ cánh hàng của tôi ra khỏi tàu; và điều này tôi thấy rõ ràng, ông nhất thiết phải bơi qua, hoặc những kẻ bất hạnh nghèo sẽ được thực hiện có: Nhưng khi scaping savagee đến chổ kia, anh làm gì về nó, tho 'thủy triều là sau đó lên, nhưng chìm trong, bơi xuyên qua trong khoảng ba mươi đột quỵ hoặc vùng lân cận, hạ cánh và chạy về với quá sức mạnh và sự nhanh nhẹn; khi ba người đi đến suối, tôi thấy rằng hai trong số họ có thể bơi lội, nhưng thứ ba có thể không, và đứng ở phía bên kia, ông look'd ở khác, nhưng đã không có thêm; và ngay sau đó đã đi nhẹ nhàng trở lại một lần nữa, mà vì nó happen'd, rất tốt cho họ trong chính.
Tôi observ'd, rằng hai người đã bơi, còn là người có nhiều hơn bơi dài gấp đôi so với con lạch, như các đồng nghiệp là, đó chạy trốn khỏi họ: Nó đến bây giờ rất nồng nhiệt khi suy nghĩ của tôi, và thực sự không thể cưỡng lại, mà bây giờ là thời gian của tôi để tôi có được một người đầy tớ, và có lẽ một đồng, hoặc trợ lý; và rằng tôi đã được gọi là rõ ràng bởi sự quan phòng để tiết kiệm cuộc sống của sinh vật nghèo này; Tôi ngay lập tức chạy xuống thang với tất cả các chuyến thám hiểm có thể, lấy về hai khẩu súng của tôi, vì họ đã được cả hai nhưng ở chân cầu thang, như tôi observ'd trên; và thức dậy một lần nữa, sự hối hả cùng, đến đỉnh đồi, tôi cross'd về phía biển; và có một vết cắt rất ngắn, và tất cả xuống đồi, clapp'd tự của tôi trong cách, giữa những người đuổi theo, và pursu'd; hallowing to với anh rằng chạy trốn, người nhìn lại, đã lần đầu tiên có lẽ càng nhiều frighted vào tôi, như chúng nó: nhưng tôi beckon'd với bàn tay của tôi với anh ta, để trở lại; và trong thời gian đó, tôi từ từ advanc'd về phía hai mà follow'd; sau đó đổ xô vào một lần khi hết, tôi knock'd anh xuống với các cổ phiếu của các mảnh của tôi, tôi đã miễn cưỡng để bắn, bởi vì 1 sẽ không có phần còn lại nghe; mặc dù ở khoảng cách đó, nó sẽ không được dễ dàng nghe thấy, và được ra khỏi tầm nhìn của khói quá, họ wou'd không dễ dàng biết phải làm gì với nó: đã knock'd đồng này xuống, khác người pursu ' d với anh stopp'd, Asif ông đã được frighted; và tôi advanc'd a-độ đối với ông; nhưng khi tôi đến gần hơn, tôi perceiv'd hiện nay, ông đã có một cây cung và mũi tên, và được lắp nó để bắn vào tôi; vì vậy tôi đã được sau đó đòi bắn vào anh ta đầu tiên, mà tôi đã làm, và kill'd anh tại buổi chụp hình đầu tiên; sự man rợ nghèo bỏ chạy, nhưng đã stopp'd; mặc dù ông đã nhìn thấy cả kẻ thù của mình sa ngã, và kill'd, như ông nghĩ; chưa được như vậy frighted với ngọn lửa, và tiếng ồn của mảnh của tôi, rằng anh đứng chứng khoán vẫn còn, và không phải đi lên hoặc thụt lùi, tho 'ông seem'd thay enclin'd bay vẫn còn, hơn để đi vào; Tôi hollow'd lại với anh ta, và ra dấu đi về phía trước, mà ông dễ hiểu, và đến một cách nhỏ, sau đó stopp'd một lần nữa, và sau đó thêm một chút, và stopp'd một lần nữa, và tôi cou'd sau đó cảm nhận được rằng anh đứng run rẩy, như thể ông đã bị bắt làm tù binh, và vừa qua chỉ là để được kill'd, như hai kẻ thù của ông; Tôi beckon'd anh một lần nữa để đến với tôi, và cho anh tất cả những dấu hiệu của sự khích lệ mà tôi có thể nghĩ đến, và anh đến gần hơn và gần hơn, quỳ xuống mỗi mười hay mười hai bước trong dấu hiệu của sự thừa nhận cho tôi tiết kiệm cuộc sống của mình: Tôi smil'd vào anh, và look'd ngạc, và beckon'd để anh ta đến vẫn còn gần hơn; lúc chiều dài ông đến gần tôi, và sau đó ông kneel'd xuống một lần nữa, kiss'd mặt đất, và đặt đầu của mình trên mặt đất, và đưa tôi đi bằng chân, đặt chân trên đầu người; này có vẻ như là trong thẻ của chửi thề là nô lệ của tôi mãi mãi ... Hướng dẫn Câu hỏi 1. Các thiết lập của đoạn trích là gì? 2. Robinson đã nhìn thấy những gì một buổi sáng sớm? 3. Ông đã làm gì vào lần đầu tiên? Sau một thời gian ngắn? 4. Làm thế nào một trong những nạn nhân có thể bắt đầu bỏ chạy khỏi kẻ ăn thịt người? 5. Làm thế nào Robinson có thể cứu anh ta? 6. Ý chính của đoạn trích là gì?







đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: