“I knew,” Camila told her smiling. “I know how you feel Lauren. You do dịch - “I knew,” Camila told her smiling. “I know how you feel Lauren. You do Việt làm thế nào để nói

“I knew,” Camila told her smiling.

“I knew,” Camila told her smiling. “I know how you feel Lauren. You don’t have to say it. You say ‘I love you’ a million times a day Lauren and not always with words. We don’t need words anymore. You could be as mute as I am sometimes and I’d still know how you feel about me. You say ‘I love you’ when you smile at me, or you open up the door, or you carry my bag. You tell me that you love me when you take my hand in yours and you trace the scar on my head. You tell me that you love me all the time without even realising it, when you call me ‘a dork’ or you brush my hair out of my eyes. You’re always saying it. Don’t ever worry that I don’t know how you feel because I do, I know Lauren.”

“You do?” Lauren asked vulnerably.

“Yes,” Camila replied, brushing her thumb lightly across Lauren’s lips and studying them with her eyes. “I know.”

“Saying goodbye is important though.” Lauren repeated Camila’s earlier words back to her still crying. “You said that Camz and it’s true. If that was going to be it I wanted to be able to say goodbye to you properly. I needed to be able to do that and the thought that I couldn’t terrified me. It wasn’t enough to just say it to you. I needed you to hear it.”

“What is a goodbye like that Lauren?” Camila asked genuinely uncertain. “I mean seriously? What comes after this?”

“I don’t know,” Lauren admitted. “That’s what’s so scary.”

“I don’t know, perhaps goodbye isn’t a permanent or final thing, not when it comes to people,” Camila said thoughtfully, contradicting her opinion from earlier slightly as she considered it further. “Maybe it’s just acknowledging an absence until the next time that you see each other. It’s like I told Sofi at the park when she asked what happened when her heart stops too and there are no longer any heartbeat memories. Do you remember?”

“You told her it’d mean you were together again so you wouldn’t need memories,” Lauren recalled.

“I believe that,” Camila confessed. “I believe that there is something else after you’ve lived. I have to believe that. I don’t know what but there is something. There has to be. So really, how important are goodbyes?” she asked. “I guess they’re not so important after all because if you know that someone loves you, that someone loved you, then you know that it’s inevitable that you’ll see them again at some point, somewhere. You’ll be together again.”

Camila glanced at their entwined hands for a moment before she continued.

“Goodbyes are painful,” Camila mused. “I think they’re one of the most painful things to experience because even with the knowledge that you’ll see each other again in a day, or a week or a month, you’ll still be without each other and that hurts. It hurts when someone you care about so much is missing from your life. When someone you depend on is absent.”

Camila squeezed Lauren’s hand reassuringly.

“So don’t ever worry about saying goodbye to me,” Camila told her. “They’re too difficult and it’s like I told Sofi, I’ll always be with you, just like you are always with me. As long as your heart is beating you’ll have our memories and I can never truly die then, right?”

“But ‘To die would be an awfully big adventure.’” Lauren said, sniffling, feeling slightly lighter for having disclosed her thoughts to her girlfriend.

“You’ve read Peter Pan?” Camila asked smiling.

“I’ve seen the movies.” Lauren confessed smirking.

Camila looked over at the pictures on the coffee table and Lauren followed her girlfriend’s gaze.

“I don’t know what I would have done if we’d been together back then,” Lauren said, her eyes tracking up to study Camila’s face. “I’m sorry but the pictures, they make me feel sick.” She shared with her girlfriend. “I understand now how you’ve felt in the past because it’s the same way I feel now. It’s not you,” Lauren was quick to clarify. “It’s not because of the way that you look in them. It’s because now I can appreciate how bad the accident was properly. I can see what it did to you, the marks it left on your body, and I can imagine how painful it was. I can’t bear the thought of you having to go through that. I wish I could have done something to stop it, to take the pain away or make it so that it never happened.”

Lauren laughed thinking back on Camila’s earlier words.

“I guess you’re kind of right,” she chuckled wiping at her eyes with her free hand. “Even I would take it back for you if I could. I’d rather it had happened to me than you. Sometimes I wish it had.”

“I don’t.” Camila answered. “I hope that you never have to experience anything like what I did.” Camila told her, meeting her gaze levelly. “I’d gladly get hit by ten more cars if it meant that you never knew what it was like to experience the pain that I did. I’d do anything to protect you from that. If it was a choice between me and you then I’d push you out of the way every single time.”

“I’m sorry,” Lauren apologised again. “I reacted badly to seeing the pictures and I hate myself for that. I wish I could have
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
“I knew,” Camila told her smiling. “I know how you feel Lauren. You don’t have to say it. You say ‘I love you’ a million times a day Lauren and not always with words. We don’t need words anymore. You could be as mute as I am sometimes and I’d still know how you feel about me. You say ‘I love you’ when you smile at me, or you open up the door, or you carry my bag. You tell me that you love me when you take my hand in yours and you trace the scar on my head. You tell me that you love me all the time without even realising it, when you call me ‘a dork’ or you brush my hair out of my eyes. You’re always saying it. Don’t ever worry that I don’t know how you feel because I do, I know Lauren.”“You do?” Lauren asked vulnerably.“Yes,” Camila replied, brushing her thumb lightly across Lauren’s lips and studying them with her eyes. “I know.”“Saying goodbye is important though.” Lauren repeated Camila’s earlier words back to her still crying. “You said that Camz and it’s true. If that was going to be it I wanted to be able to say goodbye to you properly. I needed to be able to do that and the thought that I couldn’t terrified me. It wasn’t enough to just say it to you. I needed you to hear it.”“What is a goodbye like that Lauren?” Camila asked genuinely uncertain. “I mean seriously? What comes after this?”“I don’t know,” Lauren admitted. “That’s what’s so scary.”“I don’t know, perhaps goodbye isn’t a permanent or final thing, not when it comes to people,” Camila said thoughtfully, contradicting her opinion from earlier slightly as she considered it further. “Maybe it’s just acknowledging an absence until the next time that you see each other. It’s like I told Sofi at the park when she asked what happened when her heart stops too and there are no longer any heartbeat memories. Do you remember?”“You told her it’d mean you were together again so you wouldn’t need memories,” Lauren recalled.“I believe that,” Camila confessed. “I believe that there is something else after you’ve lived. I have to believe that. I don’t know what but there is something. There has to be. So really, how important are goodbyes?” she asked. “I guess they’re not so important after all because if you know that someone loves you, that someone loved you, then you know that it’s inevitable that you’ll see them again at some point, somewhere. You’ll be together again.”Camila glanced at their entwined hands for a moment before she continued.“Goodbyes are painful,” Camila mused. “I think they’re one of the most painful things to experience because even with the knowledge that you’ll see each other again in a day, or a week or a month, you’ll still be without each other and that hurts. It hurts when someone you care about so much is missing from your life. When someone you depend on is absent.”Camila squeezed Lauren’s hand reassuringly.“So don’t ever worry about saying goodbye to me,” Camila told her. “They’re too difficult and it’s like I told Sofi, I’ll always be with you, just like you are always with me. As long as your heart is beating you’ll have our memories and I can never truly die then, right?”“But ‘To die would be an awfully big adventure.’” Lauren said, sniffling, feeling slightly lighter for having disclosed her thoughts to her girlfriend.“You’ve read Peter Pan?” Camila asked smiling.“I’ve seen the movies.” Lauren confessed smirking.Camila looked over at the pictures on the coffee table and Lauren followed her girlfriend’s gaze.“I don’t know what I would have done if we’d been together back then,” Lauren said, her eyes tracking up to study Camila’s face. “I’m sorry but the pictures, they make me feel sick.” She shared with her girlfriend. “I understand now how you’ve felt in the past because it’s the same way I feel now. It’s not you,” Lauren was quick to clarify. “It’s not because of the way that you look in them. It’s because now I can appreciate how bad the accident was properly. I can see what it did to you, the marks it left on your body, and I can imagine how painful it was. I can’t bear the thought of you having to go through that. I wish I could have done something to stop it, to take the pain away or make it so that it never happened.”Lauren laughed thinking back on Camila’s earlier words.“I guess you’re kind of right,” she chuckled wiping at her eyes with her free hand. “Even I would take it back for you if I could. I’d rather it had happened to me than you. Sometimes I wish it had.”“I don’t.” Camila answered. “I hope that you never have to experience anything like what I did.” Camila told her, meeting her gaze levelly. “I’d gladly get hit by ten more cars if it meant that you never knew what it was like to experience the pain that I did. I’d do anything to protect you from that. If it was a choice between me and you then I’d push you out of the way every single time.”“I’m sorry,” Lauren apologised again. “I reacted badly to seeing the pictures and I hate myself for that. I wish I could have
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Tôi biết," Camila nói với cô ấy mỉm cười. "Tôi biết làm thế nào bạn cảm thấy Lauren. Bạn không cần phải nói ra. Bạn nói "Tôi yêu em" một triệu lần một ngày Lauren và không phải lúc nào bằng lời nói. Chúng ta không cần những lời nữa. Bạn có thể là như câm như tôi và đôi khi tôi vẫn muốn biết làm thế nào bạn cảm thấy về tôi. Bạn nói "Tôi yêu em" khi bạn mỉm cười với tôi, hoặc bạn mở ra cánh cửa, hoặc bạn mang theo túi xách của tôi. Bạn nói với tôi rằng anh yêu em khi anh nắm lấy tay ​​tôi trong bạn và bạn theo dõi các vết sẹo trên đầu tôi. Bạn nói với tôi rằng anh yêu tôi tất cả thời gian mà không hề nhận ra nó, khi bạn gọi tôi là 'một Dork' hoặc bạn chải tóc ra khỏi mắt tôi. Bạn luôn luôn nói điều đó. Đừng bao giờ lo lắng rằng tôi không biết làm thế nào bạn cảm thấy bởi vì tôi làm, tôi biết Lauren. "

" Bạn làm gì? "Lauren hỏi vulnerably.

" Vâng, "Camila trả lời, đánh răng ngón tay cái nhẹ trên đôi môi của Lauren và nghiên cứu chúng với đôi mắt cô ấy. "Tôi biết."

"Nói lời tạm biệt là quan trọng mặc dù." Lauren lặp đi lặp lại từ trước đó Camila trở lại với cô ấy vẫn còn khóc. "Bạn nói rằng Camz và đó là sự thật. Nếu mà đã có được nó, tôi muốn để có thể nói lời tạm biệt với bạn đúng cách. Tôi cần thiết để có thể làm điều đó và nghĩ rằng tôi không thể sợ tôi. Nó không đủ để chỉ nói nó cho bạn. Tôi cần bạn nghe nó. "

Camila hỏi thực sự không chắc chắn" một lời chia tay như thế Lauren là gì? ". "Ý tôi là nghiêm túc? Điều gì đến sau này? "

" Tôi không biết ", Lauren đã thừa nhận. "Đó là điều rất đáng sợ."

"Tôi không biết, có lẽ chia tay không phải là một điều vĩnh viễn hoặc cuối cùng, không phải khi nói với mọi người," Camila nói vẻ suy nghĩ, mâu thuẫn với ý kiến của cô từ trước đó một chút như cô coi nó hơn nữa. "Có lẽ nó chỉ thừa nhận một sự vắng mặt cho đến khi thời gian tiếp theo mà bạn nhìn thấy nhau. Nó giống như tôi đã nói với Sofi ở công viên khi cô hỏi những gì đã xảy ra khi trái tim cô dừng quá và không còn có bất kỳ ký ức nhịp tim. Bạn có nhớ không? "

" Anh nói với cô ấy điều đó sẽ có nghĩa là bạn đã ở bên nhau một lần nữa, do đó bạn sẽ không cần phải nhớ, "Lauren nhớ lại.

" Tôi tin rằng, "Camila thú nhận. "Tôi tin rằng có một cái gì đó khác sau khi bạn đã sống. Tôi phải tin rằng. Tôi không biết gì nhưng có cái gì đó. Cần phải có. Vì vậy, thực sự, làm thế nào quan trọng là lời tạm biệt? "Cô hỏi. "Tôi đoán họ không phải là quan trọng như vậy sau khi tất cả, vì nếu bạn biết rằng một người nào đó yêu thương bạn, rằng một người nào đó yêu bạn, sau đó bạn biết rằng nó là không thể tránh khỏi rằng bạn sẽ thấy họ một lần nữa tại một số điểm, ở đâu đó. Bạn sẽ được ở bên nhau một lần nữa. "

Camila liếc nhìn bàn tay đan vào nhau của họ một lúc trước khi cô tiếp tục.

" Goodbyes là đau đớn, "Camila trầm ngâm. "Tôi nghĩ họ là một trong những điều đau đớn nhất để trải nghiệm bởi vì ngay cả với những kiến thức mà bạn sẽ gặp lại nhau trong một ngày, hoặc một tuần hay một tháng, bạn vẫn sẽ không có nhau và làm tổn thương. Nó đau khi một người nào đó mà bạn quan tâm rất nhiều là mất tích từ cuộc sống của bạn. Khi một ai đó bạn phụ thuộc vào là vắng mặt. "

Camila siết chặt tay Lauren trấn an.

" Vì vậy, không bao giờ lo lắng về việc nói lời chia tay với tôi, "Camila nói với cô ấy. "Họ đang quá khó khăn và nó giống như tôi đã nói với Sofi, tôi sẽ luôn luôn được với bạn, giống như bạn luôn có tôi. Miễn là trái tim của bạn đập bạn sẽ có những kỷ niệm của chúng tôi và tôi có thể không bao giờ thực sự chết rồi, phải không? "

" Nhưng 'Chết sẽ là một cuộc phiêu lưu này quá lớn. "Lauren nói, sniffling, cảm thấy hơi nhẹ vì đã tiết lộ cô suy nghĩ với bạn gái của mình.

"Bạn đã đọc Peter Pan?" Camila hỏi mỉm cười.

"tôi đã nhìn thấy những bộ phim." Lauren thú nhếch mép cười.

Camila nhìn qua những hình ảnh trên bàn cà phê và Lauren nhìn theo ánh mắt của bạn gái.

"tôi không biết những gì tôi sẽ làm gì nếu chúng tôi muốn được cùng nhau trở lại sau đó, "Lauren nói, mắt theo dõi lập để nghiên cứu mặt Camila của. "Tôi xin lỗi nhưng những hình ảnh, họ làm cho tôi cảm thấy bị bệnh." Cô chia sẻ với bạn gái của mình. "Tôi hiểu bây giờ làm thế nào bạn đã cảm thấy trong quá khứ vì nó giống như cách tôi cảm thấy bây giờ. Nó không phải bạn ", Lauren đã nhanh chóng làm rõ. "Đó không phải là vì cách mà bạn nhìn vào họ. Đó là bởi vì bây giờ tôi có thể đánh giá như thế nào xấu tai nạn là đúng. Tôi có thể nhìn thấy những gì nó đã làm cho bạn, các vết nó để lại trên cơ thể của bạn, và tôi có thể tưởng tượng nó là thế nào đau đớn. Tôi không thể chịu nổi ý nghĩ của bạn cần phải đi qua đó. Tôi muốn tôi có thể làm điều gì đó để ngăn chặn nó, để có những nỗi đau đi hoặc làm cho nó để nó không bao giờ xảy ra. "

Lauren cười nghĩ lại về lời nói trước đó Camila của.

" Tôi đoán bạn đang loại đúng, "cô cười khúc khích lau ở đôi mắt của cô với bàn tay miễn phí của mình. "Thậm chí, tôi sẽ mang nó về cho bạn nếu tôi có thể. Tôi muốn nó đã xảy ra với tôi hơn bạn. Đôi khi tôi muốn nó có. "

" Tôi không biết. "Camila trả lời. "Tôi hy vọng rằng bạn không bao giờ phải trải qua bất cứ điều gì giống như những gì tôi đã làm." Camila nói với cô ấy, gặp cái nhìn của cô levelly. "Tôi sẵn sàng muốn có được nhấn bởi hơn mười chiếc xe nếu nó có nghĩa là bạn không bao giờ biết những gì nó giống như để trải nghiệm những nỗi đau mà tôi đã làm. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ bạn từ đó. Nếu đó là một sự lựa chọn giữa tôi và bạn sau đó tôi muốn đẩy bạn ra khỏi con đường mỗi lần duy nhất. "

" Tôi xin lỗi ", Lauren đã xin lỗi một lần nữa. "Tôi đã phản ứng xấu để nhìn thấy những hình ảnh và tôi ghét bản thân mình vì điều đó. Tôi muốn tôi có thể có
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: