Bryn opened the door of her cabin and slammed it shut. Tears were fall dịch - Bryn opened the door of her cabin and slammed it shut. Tears were fall Việt làm thế nào để nói

Bryn opened the door of her cabin a

Bryn opened the door of her cabin and slammed it shut. Tears were falling from her eyes. She felt as though her heart was snatched from her chest and was thrown into a lion’s den. She flung into her bunk, and clamped her hands over her ears. “I love you Maeve…I promise you that…” his voice was echoing through her mind. Stop it, stop, stop, stop! Please! Her chest heaved with sobs. Oh please, just stop, please, please. Please…

She grabbed the pillow and slammed it at the back of her head. Her tears were still flowing. On and on it flowed…it wetted the white sheet that was covering her bed. So he loves another… why was I stupid enough to believe that he cared for me? I was just a member of his crew. nothing more. She stopped crying, but her heart feels as though it was breaking into a million pieces. Whoever the hell she is would pay for this, she vowed. Oh yes, she would pay…

And with that thought in mind she fell asleep.

*~*~*~*~*~*~*~*~*~*

She awoke to find that her head ached abominably. Her eyes were swollen from having cried so much. Sighing, she went out of her cabin and went topside. As Bryn opened the door she heard the voices of Sinbad and Doubar. They were talking, and laughing. It appears as though Sinbad had been totally cured of the fever that had affected him just days before. As soon as Sinbad saw her he nodded to Doubar and left him, walking towards her. The wind was dancing with his bronze tresses, making him look even more beautiful that ever before. Oh why did I ever fall for him…

“Hey.” Sinbad greeted, smiling that beautiful smile of his. “Slept well?”

Bryn shook her head. “Nope. Never got the chance to sleep that much.” She looked at him. He was wearing that happy expression she saw so rarely. “But you look as though you’ve never been infected by that fever at all. Pleasant dreams?” Idiot. Why remind him?

Sinbad’s smile grew. “Probably the best I’ve ever had this year, and probably the one that cured me.” He said. “Want to hear about it?”

Sure, and I love to feel my body being trampled upon by a thousand elephants. Bryn shook her head again. “Sorry, captain, but I think I just developed a whale of a migraine. If you would excuse me…” she turned her back on him. She stopped when she heard him ask, “Bryn, are you okay? You look a little pale.” Such a gentle voice. Oh, Sinbad…She turned again. “I told you. I never slept that well last night. Maybe if I could take a nap I would feel better.”

Sinbad nodded. “Don’t worry about your duties today, Bryn. Just sleep well, okay?”

“Okay.” Bryn opened the door and went inside. But instead of going to her cabin, she went to the cabin, which Sinbad had forbidden anyone to get inside. She looked around her, making sure no one saw her snooping around. Then she opened the door and stepped inside. She gasped as she took in the sight before her. The cabin was clean, as though the occupant had just left to go to the deck and would be coming back soon. Some books were placed at the desk. She went to them, and opened it. “Spell books.” She muttered to herself. “And some powerful spells at that,” Then she heard footsteps from outside the room. Her heartbeat worked double-time as she looked for a hiding place. She saw that the space under the bed could occupy a person, so she snuck herself underneath it. As she quieted and willed herself to stay as still as possible, the door opened, and then closed. Bryn felt the weight of the bed increased, as though someone sat on it. She then heard someone whisper. “Maeve,” he said, “I wish you’d come back.” The weight decreased, and the door opened and closed again. Sighing with relief, she rolled out from under the bed and went outside the cabin. She quickly went inside hers. Her breathing was still abnormal and adrenaline was pumping through her veins. Your wish would come true, Sinbad, she thought, and so will my quest for revenge. She would pay for stealing you away from me, my love. Oh yes, she would pay with her life. Her eyes glowed a yellow gleam. She closed her eyes. Suddenly she saw a vision of the woman, her archenemy, her nemesis. She opened her eyes, her mouth set in a grim line, her face hard. “To hell with you Maeve.” She whispered.

*~*~*~*~*~*~*~*~*~*

The crew had stopped at a small town named Xarcis. It was well known for it’s food and oil, in which as of now, the crew was in dire need of. Sinbad and the others had separated so that they could buy the supplies in which they need. Since Sinbad was aware that Bryn was still not feeling well, he had not given he any chores. Instead, he told her to stay at the Nomad.

“Okay, Sinbad.” Bryn answered, nodding her head in the process.

“Good.” Sinbad said, before lightly touching her arm and going on his way.

“Rest well, Bryn.” Firouz said, smiling at her.

Bryn gave him a small smile and a little wave.

She had let about five minutes to pass before she went down the ship. She was not aware of what she was looking for, but she felt that it was drawing her to it. She walked and walked, until finally, she stopped in front of a small tent.

“Come in, little one.” An eerie voice floated and found its way to Bryn’s ears.

Bryn entered, feeling more and more confident. She stopped in front of a small lady, seated behind a large table that was covered with black cloth. Cards were placed on it. The woman was uncovering one of the cards when she looked straight at Bryn’s eyes.

“I…”

“You need not speak, little one.” The lady told her, cutting short anything that Bryn was about to say. “I know of your hunger and of your desire. You want your captain, aye?”

Bryn’s eyes widened. “How did you…”

The lady gave a hollow laugh. “I might be old, little one, but I am no fool. I can feel anyone’s desire for revenge.” A dark gleam appeared in her eyes. “You, for instance, want to see the captain’s beloved dead, am I correct?”

Bryn gulped, beads of sweat appearing on her brow despite the chilly temperature. “Yes,” she admitted.

“Then I could be of great help to you, little one. Come. Stop gawking at me and sit.” The lady said.

Bryn did took a seat. She watched as the woman shuffled the cards in front of her and laid them, facing down. She stopped, and looked at Bryn. “Are you sure that this is what you want?”

Bryn was about to respond when a little voice spoke inside of her. What are you doing? This is not right! It’s not like you to wish someone dead! This is evil! You must stop this! Bryn placed a hand on her head. She was getting confused. But then, another voice, a louder, more persistent one, said Fool! What are you waiting for? This is your chance to have Sinbad to yourself! Bryn took a deep breath and then met the woman’s eyes. “Positive.”

As the woman began to uncover the cards, Bryn’s hand reached out and touched her hand. “Wait,” she said. “Why are you doing this? What do you want from me?”

The woman smiled. “I want nothing from you, child. I just want to see your dreams coming true.” She said. She looked at Bryn’s hand locked around her own. Bryn took the hint and pulled away.

“First, we must see to it that the woman comes back to the ship.”

“What?” Bryn asked. “Why? Couldn’t you just kill her and be done with it?”

The woman shook her head. “We must let your captain see her die. Then he would be forced to abort his feelings for her and turn them to you.”

Bryn understood. “Please, do continue.”

“After that, you must place a wound on her.” The woman took a blade from beneath the desk. “This is very poisonous. A scratch is all you need and its effect would be evident after a few hours.” She fingered the blade, and then looked up. “She would die a very painful death.” She smiled evilly.

Bryn smiled. “That’s what I want.” That’s what she deserves.

“Then good.” The woman gave her the blade. “Go, child. I would cast a spell so that she would return to you.”

“Thank you,” Bryn said. “Thank you…”

“Rumina.” The woman smiled cruelly. “Just call me Rumina.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bryn mở cửa cabin của cô và nhảy nó đóng. Nước mắt đã rơi xuống từ đôi mắt của cô. Cô cảm thấy như thể trái tim của cô đã được snatched từ ngực của cô và được ném vào den của sư tử. Cô bao la vào giường của cô, và clamped tay trên đôi tai của mình. "I love you Maeve...Tôi hứa bạn rằng..."giọng lặp lại qua tâm trí của mình. Ngăn chặn nó, dừng, dừng, dừng lại! Vui lòng! Ngực heaved với sobs. Oh xin vui lòng, chỉ dừng lại, xin vui lòng, xin vui lòng. Vui lòng...Cô nắm lấy gối và nhảy ở mặt sau của đầu. Nước mắt của cô đã vẫn còn chảy. Ngày và ngày nó chảy... nó wetted bảng trắng nằm trên giường của cô. Vì vậy, ông yêu thương nhau... tại sao là tôi ngu ngốc, đủ để tin rằng ông quan tâm cho tôi? Tôi đã là chỉ là một thành viên của phi hành đoàn của ông. không có gì thêm. Cô dừng lại khóc, nhưng trái tim của cô cảm thấy như thể nó đã phá vỡ thành từng miếng một triệu. Bất cứ ai địa ngục bạn ấy sẽ trả tiền cho điều này, cô đã thề. Oh có, cô ấy sẽ trả tiền... Và với mà nghĩ trong tâm trí cô rơi vào giấc ngủ.*~*~*~*~*~*~*~*~*~*Bà thức dậy để tìm đầu cô ached abominably. Đôi mắt của cô bị sưng từ có khóc rất nhiều. Sighing, cô đã đi ra khỏi cabin của mình và đã đi con. Như Bryn mở cửa cô nghe tiếng nói của Sinbad và Doubar. Họ đã nói chuyện, và cười. Nó xuất hiện như thể Sinbad đã được chữa khỏi hoàn toàn bệnh sốt có ảnh hưởng đến anh ta chỉ ngày trước. Ngay sau khi Sinbad thấy cô ấy ông gật đầu để Doubar và để lại anh ta đi bộ về phía cô. Gió nhảy múa với tresses đồng của mình, làm cho anh ta trông đẹp hơn mà bao giờ hết. Oh tại sao đã làm tôi bao giờ rơi cho anh ta..."Hey." Sinbad chào đón, mỉm cười mà nụ cười đẹp của mình. "Ngủ tốt?"Bryn lắc đầu của cô. "Không. Không bao giờ có cơ hội để ngủ nhiều." Cô nhìn vào anh ta. Ông đã mặc mà biểu hiện hạnh phúc vì vậy hiếm khi nhìn thấy. "Nhưng bạn nhìn như thể bạn đã không bao giờ bị nhiễm bệnh do đó sốt ở tất cả. Ước mơ tốt?" Thằng ngốc. Tại sao nhắc nhở ông?Của Sinbad nụ cười lớn. "Có lẽ là tốt nhất tôi đã từng có năm nay, và có lẽ một trong những mà chữa khỏi tôi." Ông nói. "Muốn nghe về nó?"Chắc chắn, và tôi tình yêu để cảm thấy cơ thể của tôi được giẫm trên bởi một nghìn con voi. Bryn bắt đầu một lần nữa. "Xin lỗi, thuyền trưởng, nhưng tôi nghĩ rằng tôi chỉ phát triển một cá voi của một đau nửa đầu. Nếu bạn sẽ tha cho tôi..."cô ấy quay trở lại của cô về anh ta. Cô dừng lại khi cô nghe ông hỏi, "Bryn, có sao không? Bạn nhìn một chút nhạt." Đó là một giọng nói nhẹ nhàng. Oh, Sinbad...Cô đã chuyển một lần nữa. "Tôi nói với bạn. Tôi không bao giờ ngủ đêm tốt đó. Có lẽ nếu tôi có thể đi ngủ trưa tôi sẽ cảm thấy tốt hơn."Sinbad gật đầu. "Đừng lo lắng về nhiệm vụ của bạn ngày hôm nay, Bryn. Chỉ cần ngủ tốt, chấp nhận được?""Được." Bryn mở cửa và đi bên trong. Nhưng thay vì đi tới cabin của cô, cô đã đi đến buồng lái, Sinbad đã cấm bất cứ ai để có được bên trong. Cô nhìn xung quanh cô, đảm bảo rằng không ai thấy mình snooping xung quanh. Sau đó, cô đã mở cửa và bước vào. Cô gasped như cô đã nhìn thấy trước khi cô ấy. Cabin được sạch sẽ, như thể occupant chỉ còn lại để đi đến tầng và sẽ sắp trở lại sớm. Một số cuốn sách được đặt ở bàn làm việc. Cô đã đi với họ, và mở nó. "Chính tả sách." Cô muttered cho mình. "Và một số phép thuật mạnh mẽ ở đó," sau đó cô nghe bước chân từ bên ngoài phòng. Nhịp tim của cô làm việc thể như cô đã tìm kiếm một nơi trú ẩn. Cô thấy rằng không gian dưới đáy có thể chiếm một người, do đó, cô snuck mình bên dưới nó. Như cô quieted và ý chí bản thân mình để ở lại là vẫn còn càng tốt, cánh cửa mở, và sau đó đóng cửa. Bryn cảm thấy trọng lượng của giường tăng lên, như thể ai đó ngồi trên nó. Cô sau đó nghe ai đó thì thầm. "Maeve," ông nói, "tôi muốn bạn sẽ trở lại." Trọng lượng giảm, và cánh cửa mở và đóng cửa một lần nữa. Cô sighing với cứu trợ, lăn ra từ dưới đáy và đã đi ra ngoài trong cabin. Cô nhanh chóng đi bên trong cô ấy. Hơi thở của mình được vẫn còn bất thường và adrenaline bơm thông qua tĩnh mạch của mình. Mong muốn của bạn sẽ trở thành sự thật, Sinbad, cô nghĩ, và do đó sẽ quest của tôi để trả thù. Cô sẽ phải trả cho ăn cắp bạn đi từ Anh, em yêu. Oh có, cô ấy sẽ chỉ phải trả với cuộc sống của cô. Đôi mắt của cô glowed một tia màu vàng. Cô đóng cửa đôi mắt của cô. Đột nhiên cô thấy một tầm nhìn của người phụ nữ, archenemy của cô, cô nemesis. Cô mở mắt của cô, miệng nằm trong một đường dây nghiệt ngã, khuôn mặt của cô khó khăn. "Để địa ngục với bạn Maeve." Cô thì thầm.*~*~*~*~*~*~*~*~*~*Thủy thủ đoàn đã dừng lại ở một thị trấn nhỏ tên là Xarcis. Nó là nổi tiếng nhất của thực phẩm và dầu, trong đó đến bây giờ, thủy thủ đoàn ở thị trường hấp. Sinbad và những người khác đã tách ra để họ có thể mua các nguồn cung cấp mà họ cần. Kể từ khi Sinbad đã nhận thức được rằng Bryn vẫn không cảm thấy tốt, ông đã không cho ông bất kỳ việc vặt. Thay vào đó, ông nói với cô ấy để ở tại vô định."OK, Sinbad." Bryn trả lời, nodding đầu của cô trong quá trình."Tốt." Sinbad nói, trước khi nhẹ chạm vào cánh tay của mình và đi trên con đường của mình."Phần còn lại tốt, Bryn." Firouz cho biết, mỉm cười tại của cô.Bryn cho ông một nụ cười nhỏ và một làn sóng nhỏ.Cô đã để cho khoảng 5 phút để vượt qua trước khi cô đi xuống tàu. Cô đã không nhận thức được những gì cô đã tìm kiếm, nhưng cô cảm thấy rằng nó vẽ với nó. Cô đi và đi, cho đến khi cuối cùng, cô dừng lại ở phía trước của một lều nhỏ."Đi vào, một chút." Một giọng nói eerie lưu hành và tìm thấy đường tới của Bryn tai.Bryn nhập, cảm thấy tự tin hơn và nhiều hơn nữa. Cô dừng lại ở phía trước của một lady nhỏ, ngồi đằng sau một bàn lớn đã được che phủ bằng vải màu đen. Thẻ được đặt trên nó. Người phụ nữ khám phá một trong những thẻ khi nhìn thẳng tại Bryn của mắt."Tôi...""Bạn cần không nói, một chút." Người phụ nữ đã nói với cô, cắt ngắn bất cứ điều gì mà Bryn là về để nói. "Tôi biết đói của bạn và mong muốn của bạn. Anh đội trưởng, rõ không?"Bryn của mắt mở rộng. "Làm thế nào đã làm bạn..."Người phụ nữ đã cho một cười rỗng. "Tôi có thể là một chút cũ, nhưng tôi không có ngốc. Tôi có thể cảm thấy mong muốn của bất cứ ai để trả thù." Một tia tối xuất hiện trong đôi mắt của cô. "Bạn, ví dụ, muốn thấy Thuyền trưởng của yêu quý đã chết, PM tôi sửa?" Bryn gulped, hạt của mồ hôi xuất hiện trên trán của mình mặc dù nhiệt độ lạnh. "Vâng," cô thừa nhận. "Sau đó tôi có thể giúp đỡ rất nhiều cho bạn, một chút. Lại đây nào. Ngừng gawking tại tôi và ngồi." Người phụ nữ cho biết. Bryn đã diễn một chỗ ngồi. Cô dõi như người phụ nữ đi các thẻ ở phía trước của cô và đặt chúng, quay xuống dưới. Nó dừng lại và nhìn Bryn. "Bạn có chắc rằng đây là những gì bạn muốn?" Bryn đã là về để đáp ứng khi một giọng nói nhỏ nói bên trong của cô. Bạn đang làm gì? Điều này là không đúng! Nó không phải là giống như bạn muốn ai đó đã chết! Đây là điều ác! Bạn phải ngăn chặn điều này! Bryn đặt một bàn tay trên đầu. Cô đã nhận được nhầm lẫn. Nhưng sau đó, một giọng nói, một to hơn, liên tục hơn, nói lừa! Những gì bạn đang chờ đợi? Đây là cơ hội của bạn để có Sinbad cho chính mình! Bryn lấy một hơi thở sâu và sau đó đã gặp đôi mắt của người phụ nữ. "Tích cực". Khi người phụ nữ bắt đầu khám phá các thẻ, Bryn của tay đã đạt ra và đụng tay. "Chờ đợi," cô nói. "Tại sao bạn làm điều này? Những gì bạn muốn từ tôi?" Người phụ nữ cười. "Tôi muốn gì từ bạn, trẻ em. Tôi chỉ muốn xem ước mơ của bạn đến đúng." Cô cho biết. Cô nhìn bàn tay của Bryn khóa xung quanh mình. Bryn đã gợi ý và kéo đi. "Lần đầu tiên, chúng ta phải xem để nó rằng người phụ nữ trở lại tàu." "Những gì?" Bryn yêu cầu. "Tại sao? Bạn không thể chỉ giết cô ta và được thực hiện với nó? " Người phụ nữ đã bắt đầu. "Chúng tôi phải cho đội trưởng xem cô ấy chết. Sau đó ông sẽ bị buộc phải bỏ dở cảm xúc của mình cho cô ấy và biến chúng cho bạn." Bryn hiểu. "Xin vui lòng, tiếp tục." "Sau đó, bạn phải đặt một vết thương cô ấy." Người phụ nữ đã một lưỡi từ bên dưới bàn làm việc. "Điều này là rất độc hại. Một đầu là tất cả các bạn cần và hiệu quả của nó sẽ rõ ràng sau một vài giờ." Cô fingered lưỡi dao, và sau đó nhìn lên. "Cô ấy sẽ chết một cái chết rất đau đớn." Cô cười evilly. Bryn cười. "Đó là những gì tôi muốn." Đó là những gì cô ấy xứng đáng."Sau đó tốt." Người phụ nữ đã cho cô ấy lưỡi dao. "Đi, trẻ em. Tôi sẽ cast một spell nỗi cô sẽ trở lại với bạn." "Cảm ơn bạn," Bryn nói. "Cảm ơn bạn...""Rumina." Người phụ nữ cười tàn nhẫn. "Cứ gọi tôi Rumina."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bryn mở cửa cabin của mình và đóng sầm nó đóng cửa. Nước mắt đã rơi từ đôi mắt cô. Cô cảm thấy như tim mình bị bắt cóc khỏi ngực cô và bị ném vào hang sư tử. Cô ném vào giường cô, và kẹp chặt hai bàn tay lên tai cô. "Tôi yêu em Maeve ... Tôi hứa với bạn rằng ..." giọng anh vang vọng trong tâm trí cô. Dừng lại, dừng lại, dừng lại, dừng lại! Xin vui lòng! Ngực phập phồng với những tiếng nức nở. Oh xin vui lòng, chỉ dừng lại, xin vui lòng, xin vui lòng. Xin vui lòng ... Cô chộp lấy cái gối và đóng sầm nó ở phía sau đầu cô. Nước mắt của cô vẫn còn chảy. Và về nó ... nó chảy ướt những tờ giấy trắng mà đã được bao gồm giường của cô. Vì vậy, ông yêu một người ... tại sao tôi đủ ngu ngốc để tin rằng anh quan tâm đến tôi? Tôi chỉ là một thành viên của phi hành đoàn của ông. không có gì hơn. Cô ngừng khóc, nhưng trái tim cô cảm thấy như thể nó đã được phá vỡ thành hàng triệu mảnh. Ai địa ngục cô là sẽ trả tiền cho điều này, cô tuyên bố sẽ. Oh có, cô sẽ phải trả ... Và với suy nghĩ đó trong tâm trí cô ngủ thiếp đi. * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * Cô tỉnh dậy thấy đầu mình đau nhói abominably. Đôi mắt cô sưng lên từ khi đã khóc rất nhiều. Thở dài, cô đã đi ra khỏi cabin của mình và quay topside. Như Bryn mở cửa cô nghe thấy tiếng nói của Sinbad và Doubar. Họ đã nói, và cười. Dường như Sinbad đã được chữa khỏi hoàn toàn của sốt mà đã ảnh hưởng đến ông chỉ vài ngày trước. Ngay khi nhìn thấy cô Sinbad ông gật đầu với Doubar và rời bỏ anh, đi về phía cô. Gió đang nhảy với mái tóc của mình bằng đồng, làm cho anh ta trông đẹp hơn bao giờ hết. Oh tại sao tôi đã từng yêu anh ... "Hey." Sinbad chào, mỉm cười một nụ cười xinh đẹp của mình. "Ngủ tốt?" Bryn lắc đầu. "Không. Không bao giờ có cơ hội để ngủ mà nhiều. "Cô nhìn anh. Anh ta mặc là biểu hiện hạnh phúc, cô nhìn thấy rất hiếm khi. "Nhưng bạn trông như bạn đã không bao giờ bị nhiễm sốt mà ở tất cả. Những giấc mơ dễ chịu? "Đồ ngốc. Tại sao nhắc nhở anh ta? nụ cười của Sinbad lớn. "Có lẽ là tốt nhất mà tôi từng có trong năm nay, và có lẽ là cái chữa khỏi tôi." Ông nói. "Bạn muốn nghe về nó?" Chắc chắn rồi, và tôi tình yêu để cảm thấy cơ thể của tôi bị chà đạp bởi một ngàn con voi. Bryn lắc đầu một lần nữa. "Xin lỗi, đội trưởng, nhưng tôi nghĩ rằng tôi chỉ phát triển một con cá voi của chứng đau nửa đầu. Nếu bạn sẽ tha thứ cho tôi ... "cô quay lưng lại với anh. Cô dừng lại khi cô nghe cậu hỏi, "Bryn, cậu không sao chứ? Bạn nhìn một chút nhạt. "Một giọng nói nhẹ nhàng như vậy. Oh, Sinbad ... Cô quay lại. "Tôi đã nói với bạn. Tôi không bao giờ ngủ mà đêm qua. Có lẽ nếu tôi có thể chợp mắt một chút tôi sẽ cảm thấy tốt hơn. " Sinbad gật đầu. "Đừng lo lắng về công việc của bạn ngày hôm nay, Bryn. Chỉ cần ngủ tốt, được không? " "Được rồi." Bryn mở cửa và đi vào trong. Nhưng thay vì đi vào cabin của mình, cô đã đi đến cabin, mà Sinbad đã cấm bất cứ ai để vào bên trong. Cô nhìn xung quanh mình, và đảm bảo không có ai nhìn thấy cô rình mò xung quanh. Sau đó, cô mở cửa và bước vào trong. Cô thở hổn hển khi cô nhìn vào cảnh tượng trước mắt cô. Các cabin được sạch sẽ, như thể những người cư ngụ vừa rời đi tới boong và sẽ trở lại sớm. Một số cuốn sách được đặt tại bàn làm việc. Cô đã đi với họ, và mở nó ra. "Spell sách." Cô lẩm bẩm với chính mình. "Và một số phép thuật mạnh mẽ ở đó," Sau đó, cô nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài phòng. Nhịp tim của cô đã làm việc gấp đôi thời gian khi cô đã tìm đến một nơi ẩn náu. Cô thấy rằng không gian dưới giường có thể chiếm một người, vì vậy cô lẻn mình bên dưới nó. Khi cô yên lặng và ý muốn mình ở lại như vẫn còn có thể, cánh cửa mở ra, và sau đó đóng cửa. Bryn cảm thấy trọng lượng của chiếc giường tăng lên, như thể có ai đó ngồi trên đó. Sau đó, cô nghe ai đó thì thầm. "Maeve," ông nói, "Tôi muốn anh quay trở lại." Các trọng lượng giảm, và cánh cửa mở ra và đóng cửa lại. Thở dài nhẹ nhõm, cô lăn ra từ dưới gầm giường và đi ra ngoài cabin. Cô nhanh chóng đi vào trong cô. Hơi thở của cô vẫn bình thường và adrenaline được bơm qua tĩnh mạch của cô. Mong muốn của bạn sẽ trở thành sự thật, Sinbad, cô nghĩ, và như vậy sẽ tìm kiếm của tôi để trả thù. Cô sẽ trả tiền cho bạn ăn cắp xa tôi, tình yêu của tôi. Oh có, cô sẽ phải trả giá bằng cuộc sống của cô. Đôi mắt cô sáng lên một tia màu vàng. Cô nhắm mắt lại. Đột nhiên cô nhìn thấy một tầm nhìn của người phụ nữ, không đội trời chung của mình, kẻ thù của mình. Cô mở mắt, miệng cô lập trong một dòng dữ tợn, khuôn mặt của cô cứng. "Để địa ngục với bạn Maeve." Cô thì thầm. * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~ * Các phi hành đoàn đã dừng lại ở một thị trấn nhỏ có tên Xarcis. Nó nổi tiếng với thực phẩm và dầu của nó, trong đó tính đến nay, phi hành đoàn đã được thị trường hấp. Sinbad và những người khác đã tách ra để họ có thể mua các vật dụng mà họ cần. Kể từ Sinbad đã nhận thức được rằng Bryn vẫn cảm thấy không khỏe, ông đã không đưa ra bất kỳ ông làm việc nhà. Thay vào đó, ông nói với cô ấy ở lại Nomad. "Được rồi, Sinbad." Bryn trả lời, gật đầu của cô trong quá trình này. "Tốt." Sinbad nói, trước khi chạm nhẹ vào cánh tay cô và đi trên con đường của mình. "Nghỉ ngơi tốt, Bryn . "Firouz nói, mỉm cười với cô. Bryn đã cho anh một nụ cười nhẹ và một làn sóng nhỏ. Cô đã làm cho khoảng năm phút để vượt qua trước khi cô đi xuống tàu. Cô đã không nhận thức được những gì cô đang tìm kiếm, nhưng cô cảm thấy rằng nó đã được vẽ của mình để nó. Cô đi và đi, cho đến khi cuối cùng, cô dừng lại trước một căn lều nhỏ. "Vào đi, chút một." Một giọng nói kỳ lạ trôi và tìm thấy con đường của mình để tai của Bryn. Bryn bước vào, cảm thấy nhiều hơn và tự tin hơn. Cô dừng lại trước một phụ nữ nhỏ, ngồi sau một chiếc bàn lớn được bao phủ bằng vải màu đen. Thẻ này được đặt trên đó. Người phụ nữ đã phát hiện ra một trong các thẻ khi cô nhìn thẳng vào đôi mắt của Bryn. "Tôi ..." "Bạn không cần phải nói, chút một." Người phụ nữ nói với cô ấy, bất cứ điều gì cắt ngắn mà Bryn là về để nói. "Tôi biết đói của bạn và mong muốn của bạn. Bạn muốn đội trưởng của mình, aye? " đôi mắt mở to Bryn. "Làm thế nào mà em ..." Người phụ nữ đã đưa ra một tiếng cười rỗng. "Tôi có thể là cũ, ít một, nhưng tôi không ngốc. Tôi có thể cảm nhận được mong muốn của bất cứ ai để trả thù. "Một tia sáng lóe lên tối xuất hiện trong mắt cô ấy. "Bạn, ví dụ, muốn xem đội trưởng thân yêu đã chết, tôi có đúng không?" Bryn nuốt nước bọt, những giọt mồ hôi xuất hiện trên trán cô bất chấp nhiệt độ lạnh. "Vâng," cô thừa nhận. "Sau đó, tôi có thể giúp đỡ rất nhiều cho bạn, ít một. Hãy đến. Dừng lại trố mắt nhìn tôi và ngồi. "Người phụ nữ nói. Bryn đã lấy một chỗ ngồi. Cô nhìn thấy một người phụ nữ bới các thẻ trước mặt cô và đặt chúng, úp xuống. Cô dừng lại, và nhìn Bryn. "Bạn có chắc chắn rằng đây là những gì bạn muốn?" Bryn là về để trả lời khi một giọng nói nhỏ nói bên trong của cô. Bạn đang làm gì? Điều này không đúng! Nó không giống như bạn muốn một người nào đó đã chết! Đây là tội ác! Bạn phải ngăn chặn điều này! Bryn đặt một bàn tay lên đầu cô. Cô đã nhận được bối rối. Nhưng sau đó, một giọng nói, một, một dai dẳng hơn to hơn, nói Lừa! Bạn còn chờ gì nữa? Đây là cơ hội của bạn để có Sinbad cho chính mình! Bryn hít một hơi thật sâu và sau đó bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ. "Positive." Khi phụ nữ bắt đầu phát hiện ra các loại thẻ, bàn tay của Bryn đưa tay ra và chạm vào tay cô. "Chờ đã," cô nói. "Tại sao bạn làm điều này? Làm những gì bạn muốn từ tôi? " Người phụ nữ mỉm cười. "Tôi không mong muốn gì từ bạn, con. Tôi chỉ muốn nhìn thấy giấc mơ của bạn trở thành hiện thực. "Cô nói. Cô nhìn xuống tay Bryn của khóa xung quanh mình. Bryn đã gợi ý và kéo đi. "Đầu tiên, chúng ta phải nhìn thấy rằng người phụ nữ trở lại với con tàu." "Cái gì?" Bryn hỏi. "Tại sao? Có thể bạn không chỉ giết cô và được thực hiện với nó? " Người phụ nữ lắc đầu. "Chúng ta phải để đội trưởng của bạn nhìn thấy cô chết. Sau đó, ông sẽ buộc phải hủy bỏ tình cảm của mình cho cô ấy và biến chúng cho bạn. " Bryn hiểu. "Xin vui lòng, tiếp tục." "Sau đó, bạn phải đặt một vết thương trên mình." Người phụ nữ mất một lưỡi từ bên dưới bàn làm việc. "Điều này là rất độc. Một đầu là tất cả các bạn cần và ảnh hưởng của nó sẽ được hiển nhiên sau một vài giờ. "Cô ngón lưỡi, và sau đó nhìn lên. "Cô ấy sẽ chết một cái chết rất đau đớn." Cô mỉm cười evilly. Bryn mỉm cười. "Đó là những gì tôi muốn." Đó là những gì cô ấy xứng đáng. "Sau đó, tốt." Người phụ nữ đã cho cô những lưỡi. "Đi đi, con. Tôi sẽ dùng phép thuật để cô ấy sẽ trở về với bạn. " "Cám ơn," Bryn nói. "Cảm ơn ..." "Rumina." Người phụ nữ mỉm cười một cách tàn nhẫn. "Chỉ cần gọi cho tôi Rumina."











































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: