Part 1“What kind of food is this!”A hysterical, high-pitched cry, foll dịch - Part 1“What kind of food is this!”A hysterical, high-pitched cry, foll Việt làm thế nào để nói

Part 1“What kind of food is this!”A

Part 1


“What kind of food is this!”

A hysterical, high-pitched cry, followed by the sound of cutlery clattering against the plates, rang throughout the surroundings.

Several people in the restaurant turned their gaze toward the girl that was throwing a tantrum.

The girl’s appearance was beautiful, to the point where the word ‘beautiful’ would be inadequate to describe her. Her beauty was even enough to rival the most beautiful in the kingdom, also known as the “Golden” princess. Even her anger only added to her charm.





Not only that, even though she was so noisy, her every movement was filled with grace and brimmed with elegance.

Surely, she must be the daughter of a noble from another country. Not only that, but both a highborn and wealthy noble. She impatiently lifted her long luscious hair and stared dissatisfied at the dishes in front of her.

The whole table was almost filled to the brink with plates full of food.

Inside the basket were steaming, heavenly soft, white breads fresh from the oven. On the plate, there were chunks of lightly grilled meat that was so juicy and tender it made one’s mouth water. The meats was complemented with aromatic, grilled, sweet buttered corn and creamy, scrumptious mashed potato as side dishes. The combination greatly excited one’s sense of hunger and appetite. There was also a tasty salad made with grilled marinated tenderloin on top of vegetables so fresh it was as they were right from the garden. The tantalizing and aromatic fragrance of tangerine could also be smelled from the salad dressing.

These were the best and most extravagant dishes made by the restaurant inside the most luxurious inn of the walled city Re-Lantier, the “Shining Golden Pavilion”... Their ingredients were guaranteed to be at their freshest through the use of the spell 「Preservation」. Naturally, all their cooks were first-class elite chefs.

These were cuisines only the nobles and the wealthy may savor. However, the girl was clearly not impressed by these artful and superb dishes.

“This doesn’t taste good at all!”

Not only were the people surprised hearing her complaints, but they also wondered what kind of heavenly food this beautiful girl must be having normally.

The inappropriate grumbling she muttered to herself caused everyone to show a stunned expression.

In the meantime, the old butler behind her had kept his posture and expression unchanged. Even after she turned around and stared harshly at him, he still kept firm. It was as if he had only one expression.

“I cannot continue to stay at this ramshackle town, prepare to leave immediately!”

“But ojou-sama, it is already dusk——“

“Shut up! Do as I say, is that clear!”

Faced with her childish tantrum, the butler finally changed his posture and lowered his head:

“Understood, ojou-sama. I shall make preparations for us to leave immediately.”

“Humph! If you get it then hurry and make haste, Sebas!”

The girl tossed her fork aside with a clang. Having nothing left to vent on, she stood up dissatisfied and stomped out of the restaurant.

After the commotion, a dignified voice broke through the dissipating tension in the restaurant:

“I give my sincerest apologies to everyone, for causing such a commotion.”

The butler took the chair which had nearly been knocked over when the girl stood up and returned it to its original position. Having apologized, he courteously bowed his head towards the patrons inside the restaurant. The guests graciously accepted the old butler’s perfect apology, and many even looked at him in sympathy.

“——Manager.”

“Yes.”

A man, who had been waiting nearby, quietly moved to the butler’s side.

“I sincerely apologise for the disturbance and even if it isn’t much of a compensation, allow me to cover the dinner expenses of everyone present.”

Quite a few patrons couldn’t refrain from showing a delighted expression after hearing his offer, since eating a meal in the restaurant of the city’s most luxurious inn was definitely not cheap. If the butler was willing to pay for their meals, it should be more than enough to forgive the commotion brought about by the behavior of his mistress.

On the other hand, the manager of the “Shining Golden Pavilion” kept his face firm and unfazed and courteously bowed in response to the butler’s suggestion. His unshaken expression showed that this wasn’t the first time a scene like this had happened.

Sebas directed his eyes toward a corner of the restaurant, settling his gaze onto a poor and deprived-looking man in the middle of wolfing down his food. Noticing the butler’s line of sight, the man hurriedly stood up and walked towards Sebas.

In comparison to the other guests, this man really stood out because his utter lack of ‘manners’ and ‘class’ made it impossible for him to blend into his surroundings without giving off the feeling of being totally out of place.

Though his clothes were just as good compared to the patrons here, his clothes gave the impression of wearing him and he was looking so much like a clown dressed in an elegant outfit, that he was a somewhat amusing sight.

“Master Sebas.”

“What is it, Zach-san?”

The other guests frowned when they heard the pretentious tone of the man called Zach. Hearing that kind of servile greeting coming out of his mouth, they wouldn’t have been surprised if he was rubbing his hands together.

However, Sebas’ expression did not change in the slightest.

“As a hired hand, I know I am hardly in a position to make any suggestions here, but is it possible for us to reconsider leaving immediately?”

“Are you implying you have difficulties in handling the carriage and horses at night?”

“...That’s part of the reason. And… I have some things to take care of in this city… I need a bit of time.”

Zach was constantly scratching his head. Even though his hair looked clean enough, the way he kept scratching his head made it look like dandruff would be flying around any second. Seeing this, some of the guests frowned even further but in the end it wasn’t clear whether Zach noticed or not since he just scratched his head even harder.

“Ojou-sama will probably not accept this suggestion. No, according to her temperament, she will not change her decision.”

Sebas determined with a firm and adamant expression before adding in a curt voice:

“So, we have no other choice.”

“But…”

Zach’s eyes darted around, as if trying to find an excuse, but he wasn’t able to come up with anything and a frown appeared on his face.

“Of course, we still have some time before we leave. I need some time to load all of ojou-sama’s luggage onto the carriage. You may do as you wish in the meantime and take care of whatever you need.”

Sebas didn’t miss the treacherous look in the scrubby man’s eyes, as if he was still trying to find another excuse to delay the group even further. But he pretended not to realise Zach’s foul intentions and kept his face indifferent.

He also wanted to hide the fact that Zach had fallen for his trap.

“So, when do we leave?”

“About that, it should be around two or three hours? If we leave any later than that the streets will be completely engulfed in darkness, so three hours would be the limit.”

The man’s eyes once again showed that detestable calculating look, and Sebas again tried his best pretending not to realize. Zach then licked his lips a of couple times before speaking:

“Heheh, then we shouldn’t have any problems.”

“Very well, could you please immediately start making preparations for us to leave?”

Sebas looked at Zach’s retreating back. He then waved his hand as if to disperse an unpleasant air around him, feeling as if something filthy had stuck onto him.

Without showing any visible expression on his face, Sebas suppressed his urge to sigh.

To be honest, Sebas couldn’t find it in himself to like such a base and vulgar character like Zach at all. Demiurge, Shalltear and some of the others might be able to treat someone like him like a toy for their personal amusement, but Sebas didn’t even want to get close to that kind of person.

There were some common viewpoints within the Great Tomb of Nazarick: ‘Those who don’t belong to Nazarick are inferior’ and ‘Apart from a few exceptions, humans and demi-humans should be annihilated for being an inferior race’. Sebas on the other hand shared the same opinion as his creator, ‘Those who cannot save the weak shouldn’t claim to be strong’, but after having met such a despicable human like Zach, he started to think that maybe the shared viewpoint of Nazarick wasn’t so wrong after all.

“Ahh, humans were supposed to be more splendid than this…”

Sebas lifted his hand to stroke his well-trimmed beard in order to take his mind off the matter and pondered about on how to continue their current operation.

The operation is going quite smoothly, but perhaps I should still monitor him to make sure.

While Sebas was considering how to proceed with the direction of the operation, he noticed a man walking toward him.

“Having to leave at this hour must be rather difficult for you...”

The man that spoke with Sebas was between forty and fifty years old, clean shaven and his black hair was streaked with many strands of white hair. Perhaps due to his old age and extravagant eating habits, there was a big belly on his stomach.

He was dressed tastefully, his clothes elegant enough for a man in a high position.

“If it isn’t Bardo-san?”

Sebas nodded slightly as to greet him, but the man hurriedly tries to stop such gesture:

“Ah, no need to be so courteous.”

His name was Bardo Lovely and he was a well-known food merchant controlling a considerable amount of the food trade within this city. Sebas wasn’t sure why this man had come over to talk with him.

This walled city held an important strategic importance for war. As someone controlling a considerable amount of the food tr
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Phần 1"Những loại thực phẩm là điều này!"Một khóc hysterical, cao-pitched, theo sau những âm thanh của dao kéo loảng chống lại các tấm, rang trong suốt các môi trường xung quanh.Một số người trong nhà hàng bật chiêm ngưỡng của họ đối với các cô gái đã ném một giận dữ.Các cô gái xuất hiện là đẹp, đến mức mà từ 'đẹp' sẽ là không đủ để mô tả cô ta. Vẻ đẹp của cô đã thậm chí đủ để cạnh tranh với đẹp nhất trong Vương Quốc, còn được gọi là công chúa "Vàng". Thậm chí cô tức giận chỉ bổ sung vào nét duyên dáng của cô.Không chỉ rằng, mặc dù nó là như vậy ồn ào, cô mỗi chuyển động đã đầy ân sủng và hơn với sang trọng.Dĩ nhiên, cô ấy phải là con gái của một quý tộc từ quốc gia khác. Không chỉ vậy, nhưng một quý tộc highborn và giàu có. Cô impatiently dỡ bỏ mái tóc dài ngon của mình và stared không hài lòng lúc các món ăn ở phía trước của cô.Toàn bộ bảng đã được lấp đầy gần đến bờ vực với tấm đầy đủ lương thực.Bên trong giỏ di chuyển về, trên trời bánh mì trắng mềm mại, tươi từ lò nướng. Trên đĩa, có khối nhẹ nướng thịt đã như vậy juicy và đấu thầu, nó làm cho nước miệng của một. Các loại thịt được bổ sung với thơm, nướng, ngọt buttered ngô và khoai tây nghiền kem, scrumptious là món ăn phụ. Sự kết hợp rất nhiều hứng thú của một cảm giác đói và sự thèm ăn. Cũng là một salad ngon được làm bằng thăn nướng ướp trên đầu trang của rau quả tươi như vậy nó đã như họ đã đúng từ vườn. Cũng có thể mùi hương thơm trêu ngươi và thơm của tangerine từ salad dressing.Đây là những món ăn tốt nhất và lộng lẫy nhất được thực hiện bởi nhà hàng bên trong các quán trọ sang trọng nhất của thành phố có tường bao quanh Re-Lantier, "Sáng vàng gian hàng"... Thành phần của họ được bảo đảm là lúc của tươi mới bằng cách sử dụng chính tả 「Preservation」. Đương nhiên, tất cả các đầu bếp của họ đã là đầu bếp ưu tú hạng nhất.Đây là món ăn chỉ là các quý tộc và những người giàu có có thể thưởng thức. Tuy nhiên, các cô gái đã rõ ràng không ấn tượng bởi những món ăn artful và tuyệt vời."Điều này không hương vị tốt ở tất cả!"Không chỉ những người ngạc nhiên khi nghe khiếu nại của mình, nhưng họ cũng tự hỏi những loại thực phẩm trên trời này cô gái xinh đẹp phải có bình thường.Tức giận không phù hợp cô muttered mình gây ra tất cả mọi người để hiển thị một biểu thức choáng váng.Cùng lúc ấy, butler cũ phía sau của cô đã giữ tư thế và biểu hiện của ông không thay đổi. Ngay cả sau khi cô quay xung quanh và stared cách gay gắt lúc anh ta, ông vẫn giữ vững chắc. Nó đã là như nếu ông đã biểu hiện chỉ có một."Tôi không thể tiếp tục để ở tại thị trấn ramshackle này, chuẩn bị để lại ngay lập tức!""Nhưng ojou-sama, nó là đã Chạng vạng — —""Shut up! Làm như tôi nói, là rõ ràng!"Phải đối mặt với cơn giận của mình trẻ con, quản gia cuối cùng thay đổi tư thế của ông và hạ xuống đầu:"Hiểu, ojou-sama. Tôi sẽ làm cho việc chuẩn bị cho chúng tôi để lại ngay lập tức.""Humph! Nếu bạn nhận được nó sau đó vội vàng và làm cho sự vội vàng, Sebas!"Các cô gái ném ngã ba của mình sang một bên với một kêu vang. Có không có gì trái để vent ngày, cô đứng dậy không hài lòng và giò ra khỏi nhà.After the commotion, a dignified voice broke through the dissipating tension in the restaurant:“I give my sincerest apologies to everyone, for causing such a commotion.”The butler took the chair which had nearly been knocked over when the girl stood up and returned it to its original position. Having apologized, he courteously bowed his head towards the patrons inside the restaurant. The guests graciously accepted the old butler’s perfect apology, and many even looked at him in sympathy.“——Manager.”“Yes.”A man, who had been waiting nearby, quietly moved to the butler’s side.“I sincerely apologise for the disturbance and even if it isn’t much of a compensation, allow me to cover the dinner expenses of everyone present.”Quite a few patrons couldn’t refrain from showing a delighted expression after hearing his offer, since eating a meal in the restaurant of the city’s most luxurious inn was definitely not cheap. If the butler was willing to pay for their meals, it should be more than enough to forgive the commotion brought about by the behavior of his mistress.On the other hand, the manager of the “Shining Golden Pavilion” kept his face firm and unfazed and courteously bowed in response to the butler’s suggestion. His unshaken expression showed that this wasn’t the first time a scene like this had happened.Sebas directed his eyes toward a corner of the restaurant, settling his gaze onto a poor and deprived-looking man in the middle of wolfing down his food. Noticing the butler’s line of sight, the man hurriedly stood up and walked towards Sebas.In comparison to the other guests, this man really stood out because his utter lack of ‘manners’ and ‘class’ made it impossible for him to blend into his surroundings without giving off the feeling of being totally out of place.Though his clothes were just as good compared to the patrons here, his clothes gave the impression of wearing him and he was looking so much like a clown dressed in an elegant outfit, that he was a somewhat amusing sight.“Master Sebas.”“What is it, Zach-san?”The other guests frowned when they heard the pretentious tone of the man called Zach. Hearing that kind of servile greeting coming out of his mouth, they wouldn’t have been surprised if he was rubbing his hands together.However, Sebas’ expression did not change in the slightest.“As a hired hand, I know I am hardly in a position to make any suggestions here, but is it possible for us to reconsider leaving immediately?”“Are you implying you have difficulties in handling the carriage and horses at night?”“...That’s part of the reason. And… I have some things to take care of in this city… I need a bit of time.”Zach was constantly scratching his head. Even though his hair looked clean enough, the way he kept scratching his head made it look like dandruff would be flying around any second. Seeing this, some of the guests frowned even further but in the end it wasn’t clear whether Zach noticed or not since he just scratched his head even harder.“Ojou-sama will probably not accept this suggestion. No, according to her temperament, she will not change her decision.”Sebas determined with a firm and adamant expression before adding in a curt voice: “So, we have no other choice.”“But…”Zach’s eyes darted around, as if trying to find an excuse, but he wasn’t able to come up with anything and a frown appeared on his face.“Of course, we still have some time before we leave. I need some time to load all of ojou-sama’s luggage onto the carriage. You may do as you wish in the meantime and take care of whatever you need.”Sebas didn’t miss the treacherous look in the scrubby man’s eyes, as if he was still trying to find another excuse to delay the group even further. But he pretended not to realise Zach’s foul intentions and kept his face indifferent.He also wanted to hide the fact that Zach had fallen for his trap.“So, when do we leave?”“About that, it should be around two or three hours? If we leave any later than that the streets will be completely engulfed in darkness, so three hours would be the limit.”The man’s eyes once again showed that detestable calculating look, and Sebas again tried his best pretending not to realize. Zach then licked his lips a of couple times before speaking:“Heheh, then we shouldn’t have any problems.”“Very well, could you please immediately start making preparations for us to leave?”Sebas looked at Zach’s retreating back. He then waved his hand as if to disperse an unpleasant air around him, feeling as if something filthy had stuck onto him.Without showing any visible expression on his face, Sebas suppressed his urge to sigh.To be honest, Sebas couldn’t find it in himself to like such a base and vulgar character like Zach at all. Demiurge, Shalltear and some of the others might be able to treat someone like him like a toy for their personal amusement, but Sebas didn’t even want to get close to that kind of person.There were some common viewpoints within the Great Tomb of Nazarick: ‘Those who don’t belong to Nazarick are inferior’ and ‘Apart from a few exceptions, humans and demi-humans should be annihilated for being an inferior race’. Sebas on the other hand shared the same opinion as his creator, ‘Those who cannot save the weak shouldn’t claim to be strong’, but after having met such a despicable human like Zach, he started to think that maybe the shared viewpoint of Nazarick wasn’t so wrong after all.“Ahh, humans were supposed to be more splendid than this…”
Sebas lifted his hand to stroke his well-trimmed beard in order to take his mind off the matter and pondered about on how to continue their current operation.

The operation is going quite smoothly, but perhaps I should still monitor him to make sure.

While Sebas was considering how to proceed with the direction of the operation, he noticed a man walking toward him.

“Having to leave at this hour must be rather difficult for you...”

The man that spoke with Sebas was between forty and fifty years old, clean shaven and his black hair was streaked with many strands of white hair. Perhaps due to his old age and extravagant eating habits, there was a big belly on his stomach.

He was dressed tastefully, his clothes elegant enough for a man in a high position.

“If it isn’t Bardo-san?”

Sebas nodded slightly as to greet him, but the man hurriedly tries to stop such gesture:

“Ah, no need to be so courteous.”

His name was Bardo Lovely and he was a well-known food merchant controlling a considerable amount of the food trade within this city. Sebas wasn’t sure why this man had come over to talk with him.

This walled city held an important strategic importance for war. As someone controlling a considerable amount of the food tr
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phần 1 "Những loại thực phẩm là đây!" Một kích động, tiếng kêu the thé, tiếp theo là những âm thanh của dao kéo clattering chống lại các tấm, vang khắp các môi trường xung quanh. Một số người trong nhà hàng quay sang nhìn về phía cô gái đó đã ném một cơn giận. Diện mạo của cô gái xinh đẹp, đến điểm mà từ 'đẹp' sẽ là không đủ để diễn tả cô. Vẻ đẹp của cô thậm chí còn đủ để đối thủ đẹp nhất trong vương quốc, còn được gọi là "vàng" nàng công chúa. Ngay cả sự tức giận của cô chỉ thêm vào sự quyến rũ của mình. Không chỉ vậy, ngay cả khi cô ấy đã quá ồn ào, cô từng cử động được đầy ân sủng và vành với sự sang trọng. Chắc chắn, cô ấy phải là con gái của một quý tộc từ nước khác. Không chỉ có vậy, nhưng cả một Highborn và giàu cao quý. Cô nôn nóng nâng lên mái tóc dài của mình ngọt ngào và nhìn chằm chằm không hài lòng với các món ăn trước mặt cô. Toàn bộ bảng đã gần như lấp đầy đến bờ vực với tấm đầy thức ăn. Bên trong giỏ đã hấp, thiên mềm, bánh mì trắng tươi từ lò nướng. Trên tấm, có khối thịt nướng nhẹ mà rất ngon ngọt và dịu dàng nó làm nước của một người miệng. Các loại thịt đã được bổ sung với thơm, nướng, ngô ngọt và kem bơ, khoai tây nghiền hảo hạng như món ăn phụ. Sự kết hợp rất nhiều cảm giác phấn khích của một người đói và thèm ăn. Cũng có một món salad ngon làm từ thịt thăn nướng ướp trên rau rất tươi đó là khi họ đã đúng trong vườn. Hương thơm hấp và thơm của quýt cũng có thể ngửi thấy mùi từ băng salad. Đây là những món ăn tốt nhất và ngông cuồng nhất được thực hiện bởi các nhà hàng bên trong quán trọ sang trọng nhất của thành phố có tường bao quanh Re-Lantier, "Golden Pavilion Shining" ... thành phần của họ được đảm bảo để được tại tươi nhất của mình thông qua việc sử dụng các phép thuật 「Preservation」. Đương nhiên, tất cả các đầu bếp của họ là lớp học đầu tiên các đầu bếp ưu tú. Đây là những món ăn chỉ có các nhà quý tộc và những người giàu có thể thưởng thức. Tuy nhiên, các cô gái đã được rõ ràng không phải ấn tượng bởi những món ăn Artful và tuyệt vời. "Điều này không có hương vị tốt ở tất cả!" Không chỉ người dân ngạc nhiên nghe khiếu nại của mình, nhưng họ cũng tự hỏi những loại thực phẩm trên trời cô gái xinh đẹp này phải có bình thường. Sự tức giận không phù hợp, cô thì thầm với chính mình gây ra tất cả mọi người để hiển thị một biểu hiện choáng váng. Trong khi đó, người quản gia cũ phía sau cô đã giữ tư thế và biểu hiện không thay đổi của mình. Ngay cả sau khi cô quay lại và nhìn chằm chằm vào anh một cách khắc nghiệt, ông vẫn giữ vững. Đó là, nếu ông chỉ có một biểu thức. "Tôi không thể tiếp tục ở lại thị trấn tồi tàn này, chuẩn bị rời khỏi ngay lập tức!" "Nhưng ojou-sama, nó đã dusk--" "Im đi! ! Hãy làm như tôi nói, đó là rõ ràng "Đối mặt với cơn giận trẻ con của cô, người quản gia cuối cùng đã thay đổi tư thế của mình và cúi đầu:" Hiểu, ojou-sama. Tôi sẽ chuẩn bị cho chúng tôi để lại ngay lập tức. "" Hừm! Nếu bạn nhận được sau đó nó nhanh lên và làm cho sự vội vàng, Sebas! "Cô gái hất ngã ba của cô sang một bên với một tiếng vang dậy. . Có còn gì để trút vào, cô đứng lên không hài lòng và dẫm ra khỏi nhà hàng Sau khi chấn động, một giọng trang nghiêm đã phá vỡ thông qua sự căng thẳng tiêu tan trong nhà hàng: ". Tôi cho lời xin lỗi chân thành của mình để tất cả mọi người, vì gây ra một chấn động như vậy" Người quản gia lấy ghế mà đã gần như bị lật đổ khi cô gái đứng lên và trả lại vị trí ban đầu của nó. Sau khi xin lỗi, anh lịch sự cúi đầu về phía những người bảo trợ trong nhà hàng. Các khách ân cần chấp nhận lời xin lỗi hoàn hảo quản gia già, và nhiều người thậm chí nhìn anh trong sự cảm thông. "--Manager." "Vâng." Một người đàn ông, những người đã chờ đợi gần đó, lặng lẽ di chuyển sang một bên của người quản gia. "Tôi thành thật xin lỗi vì sự xáo trộn và thậm chí nếu nó không phải là nhiều của một bồi thường, cho phép tôi để trang trải các chi phí bữa ăn tối của tất cả mọi người hiện diện. "Khá một vài khách quen không thể kiềm chế không cho thấy một biểu hiện vui mừng sau khi nghe lời đề nghị của mình, kể từ khi ăn một bữa ăn trong nhà hàng quán trọ sang trọng nhất của thành phố chắc chắn không phải rẻ. Nếu người quản gia đã sẵn sàng trả tiền cho bữa ăn của họ, nó nên được nhiều hơn, đủ để tha thứ cho những chấn động gây ra bởi hành vi của người tình của mình. Mặt khác, người quản lý của "Golden Pavilion Shining" giữ vững khuôn mặt của mình và không hề bối rối và lịch sự cúi đầu để đáp ứng với gợi ý của người quản gia. Biểu lay động của mình đã cho thấy đây không phải là lần đầu tiên một cảnh như thế này đã xảy ra. Sebas hướng mắt về phía một góc của nhà hàng, giải quyết cái nhìn của mình vào một người đàn ông nghèo và bị tước đoạt-tìm kiếm ở giữa wolfing xuống thức ăn của mình. Nhận thấy dòng của người quản gia của thị giác, người đàn ông vội vã đứng lên và đi về phía Sebas. So với các khách hàng khác, người đàn ông này thực sự nổi bật vì thiếu hoàn toàn của ông về cách cư xử "và" đẳng cấp "đã làm cho nó không thể cho anh ta để pha trộn vào mình môi trường xung quanh mà không cho ra khỏi cảm giác được hoàn toàn ra khỏi chỗ. Mặc dù quần áo của cậu chỉ là tốt so với các khách hàng quen ở đây, quần áo của mình đã cho ấn tượng mặc anh ta và anh ta đang nhìn rất giống một chú hề mặc một bộ trang phục thanh lịch, mà anh là một cảnh tượng khá thú vị. "Master Sebas." "Cái gì thế, Zach-san?" Những vị khách khác cau mày khi nghe những giai điệu kiêu căng của người đàn ông được gọi là Zach. Nghe thế loại chào nô lệ ra khỏi miệng của mình, họ sẽ không có được ngạc nhiên nếu ông đã được cọ xát hai tay vào nhau. Tuy nhiên, biểu hiện Sebas 'không thay đổi chút nào. "Là một tay thuê, tôi biết tôi là khó ở một vị trí để thực hiện bất kỳ lời đề nghị ở đây, nhưng là nó có thể cho chúng tôi xem xét lại ngay lập tức để lại? "" Bạn có ngụ ý bạn có khó khăn trong việc xử lý việc vận chuyển và ngựa vào ban đêm? "" ... Đó là một phần lý do. Và ... Tôi có một số thứ để chăm sóc trong thành phố này ... Tôi cần một chút thời gian. "Zach đã liên tục gãi đầu. Mặc dù mái tóc của mình trông đủ sạch, cách anh giữ gãi đầu làm cho nó trông giống như gàu sẽ bay xung quanh bất kỳ thứ hai. Thấy vậy, một số các khách nhíu mày hơn nữa, nhưng cuối cùng nó không rõ ràng là Zach nhận thấy hay không kể từ khi ông chỉ gãi đầu thậm chí còn khó khăn hơn. "Ojou-sama có thể sẽ không chấp nhận đề nghị này. Không, theo tính khí của cô, cô sẽ không thay đổi quyết định của mình ". Sebas xác định với một công ty và biểu hiện kiên quyết trước khi thêm bằng một giọng cộc lốc:". Vì vậy, chúng tôi không có lựa chọn nào khác "" Nhưng ... "mắt Zach của phóng xung quanh, như nếu cố gắng tìm một cái cớ, nhưng anh đã không thể đến với bất cứ điều gì và một cái cau mày xuất hiện trên khuôn mặt của mình. "Tất nhiên, chúng tôi vẫn có một số thời gian trước khi chúng tôi rời khỏi. Tôi cần một số thời gian để nạp tất cả hành lý ojou-sama lên xe ngựa. Bạn có thể làm như bạn muốn trong khi chờ đợi và chăm sóc của bất cứ điều gì bạn cần. "Sebas đã không bỏ lỡ cái nhìn xảo quyệt trong mắt người đàn ông nhỏ con, như thể anh ta vẫn cố gắng tìm một cái cớ để trì hoãn nhóm hơn nữa. Nhưng ông giả vờ không nhận ra ý đồ hôi Zach và giữ khuôn mặt của mình không quan tâm. Ông còn muốn giấu một thực tế rằng Zach đã rơi vào cái bẫy của mình. "Vì vậy, khi nào chúng ta đi?" "Về đó, nó cần được khoảng hai hoặc ba giờ? Nếu chúng ta để lại bất kỳ muộn hơn các đường phố sẽ được hoàn toàn chìm trong bóng tối, vì vậy ba giờ sẽ là giới hạn. "Đôi mắt của người đàn ông một lần nữa cho thấy cái nhìn tính đáng ghê tởm, và Sebas một lần nữa cố gắng tốt nhất của mình giả vờ không nhận ra. Zach sau đó liếm môi một trong vài lần trước khi nói: "Heheh, sau đó chúng ta không nên có bất kỳ vấn đề." "Rất tốt, có thể bạn hài lòng ngay lập tức bắt đầu chuẩn bị cho chúng ta để lại"? Sebas nhìn Zach rút lui trở lại. Sau đó, ông vẫy tay ​​như thể để giải tán một không khí khó chịu xung quanh mình, cảm giác như một cái gì đó bẩn thỉu đã bị mắc kẹt vào anh ta. Nếu không thấy bất kỳ biểu hiện trên khuôn mặt của mình, Sebas ức chế thôi thúc mình phải thở dài. Thành thật mà nói, Sebas không thể tìm thấy nó trong chính mình để thích như một cơ sở và nhân vật thô tục như Zach ở tất cả. Demiurge, Shalltear và một số người khác có thể có thể đối xử với một người như anh ta giống như một món đồ chơi cho vui chơi giải trí cá nhân của họ, nhưng Sebas thậm chí còn không muốn gần gũi với loại người. Đã có một số quan điểm phổ biến trong các lăng mộ lớn của Nazarick: "Những người không thuộc về Nazarick đang kém" và "Ngoài một ngoại lệ ít, con người và demi-con người nên bị tiêu diệt cho được một chủng tộc thấp kém '. Sebas mặt khác chia sẻ chung một quan điểm là người sáng tạo của mình, "Những người không thể lưu các yếu không nên đòi phải mạnh mẽ", nhưng sau khi gặp nhau như một con người hèn hạ như Zach, ông bắt đầu nghĩ rằng có lẽ quan điểm chung của Nazarick là không sai sau khi tất cả. "Ahh, con người đã được coi là hơn lộng lẫy hơn này ..." Sebas giơ tay vuốt râu nổi tỉa của mình để làm cho đầu óc của mình ra vấn đề và suy nghĩ về làm thế nào để tiếp tục hoạt động hiện tại của họ. Các hoạt động đang diễn ra khá suôn sẻ, nhưng có lẽ tôi vẫn nên theo dõi anh ta để làm cho chắc chắn. Trong khi Sebas đã xem xét làm thế nào để tiến hành với sự chỉ đạo của các hoạt động, ông thấy một người đàn ông đi về phía anh. "Có phải rời bỏ này giờ phải được khá khó khăn cho các bạn ... "Người đàn ông đó đã nói với Sebas là giữa bốn mươi năm mươi tuổi, cạo sạch và mái tóc đen của anh đã được sọc với nhiều sợi tóc trắng. Có lẽ do tuổi già của mình và thói quen ăn uống xa hoa, có một cái bụng lớn trên bụng mình. Ông mặc trang nhã, quần áo thanh lịch đủ cho một người đàn ông ở một vị trí cao. "Nếu nó không phải là Bardo-san?" Sebas gật đầu nhẹ như để chào đón ông, nhưng người đàn ông vội vã cố gắng để ngăn chặn hành động như vậy: ". Ah, không cần phải quá lịch sự" Tên ông là Bardo đáng yêu và anh là một thương gia thực phẩm nổi tiếng kiểm soát một số lượng đáng kể các doanh lương thực trong vòng thành phố này. Sebas đã không chắc chắn lý do tại sao người đàn ông này đã đi qua để nói chuyện với anh ta. Tường thành phố này tổ chức một tầm quan trọng chiến lược quan trọng đối với chiến tranh. Như có người kiểm soát một số lượng đáng kể của thực phẩm tr
















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: