1 A big fish is about o swim away forever. The barndoor skate, Raja Le dịch - 1 A big fish is about o swim away forever. The barndoor skate, Raja Le Việt làm thế nào để nói

1 A big fish is about o swim away f

1 A big fish is about o swim away forever. The barndoor skate, Raja Levis, seems close to extinction. In 1951 research ships found it in ten per cent of all trawls in the Atlantic Ocean off Newfoundland. Over the last 20 years, none at all have been caught there. The fish grows to a metre across, not something you would miss if you were looking out for it. But nobody was. If something the size of a barn door could slip away without being missed, the fate of little known species is likely to be worse. 2 The things that make life possible are barely visible. Laboratory experiments based on small, artificial worlds keep demonstrations that diversity is life's strongest card. The recycling of air and water and plant nutrients is the business of little creatures most of us never notice. The food we eat, the medicines we take and the tools we use have been fashioned for us by 500 million years of evolution. Yet we know practically nothing about most of them. All the evidence is that humans are extinguishing other life forms on an epic scale. But there are probably only about 7,000 experts – they are called taxonomists – on the whole planet with the authority to distinguish species one from another. Most are in the wrong places. And few have been getting much encouragement. Without them we cannot even begin arguing. 3 The enormous task of identifying and classifying the species that exist on our planet was begun in 1758 by Carolus Linnaeus, the great Swedish taxonomist. Over the next 240 years, French and British natural historians followed suit, establishing a local habitation and name for each of about 1.7 or 1.8 million species. With no central catalogue or inventory, the same species was sometimes recorded under one identify in one country and under an entirely separate name in another, but even when these double entries were taken out, the number was still about 1.4 million. 4 Then researches began to look a little harder. They spread nets under trees, dusted them with insecticide and counted just the arthropods* (including insects) that fell out. The numbers astonished them. When they reached 50,000, they started to get alarmed: by that reckoning there might be 20 million species to be described, rather than two million. What was true for the Amazon rainforest turned out to be equally true for coral reefs. Mangrove swamps and the great plains of Africa. 5 But taxonomists are oppressed by something darker then the task of counting. What is going on now is described, quite calmly, as ‘the sixth great extinction'. The fossil record shows a pattern of evolution and extinction, with species continuously evolving, flourishing and expiring as individuals are born, develop and die. Imposed on this hubbub of appearance and disappearance is a series of dramatic happenings: mass disappearances, followed by new beginnings, at least five times in the past 500 million years. 6 The last of these was 65 million years ago, when a 10-kilometre asteroid whacked into the Yucatan in Mexico. The change now is less dramatic but no less significant. According to some theorists, half of all the creatures with which humans share the planet could be on the verge of extinction, about to steal away into the eternal night simply because their homes are being destroyed. By man. The world's dwindling tropical forests could be losing creatures at a conservative estimate of 27,000 a year – three creatures an hour. While the precision of these figures is disputed, the truth behind them is not. Crude counts confirm that many of the big mammal groups and a tenth of all flowering plants could be about to disappear, and a tenth of all birds on the planet are seriously endangered. But 99 per cent of creation is less than 3 mm long. Most of the smaller species will be gone before scientists ever find out they were here. 7 There is a case for biodiversity: everyone recognizes it. A landscape without birds and wild flowers is poorer. There could also be billions of dollars worth of useful, exploitable knowledge to be gained from almost unknown creatures. Why do barnacles not grow on starfish? Because the starfish secrete a natural anti-fouling paint. Why do arctic fish not freeze? Because they have antifreeze fluid to keep blood circulating. Last years Cornell scientists calculated that if humans had to pay for the services they received free from nature – pollination, water purification, crop pest control, that sort of thing – the bill would be $2.9 million annually. 8 Our fellow creatures are kind of map of creation. Their preservation is clearly both a duty and a matter of naked human self-interest. But biodiversity cannot be preserved unless it can be understood, and it cannot be understood unless its components are identified. In the meantime, our massacre of these species could have baleful consequences for Planet Earth.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
1 A big fish is about o swim away forever. The barndoor skate, Raja Levis, seems close to extinction. In 1951 research ships found it in ten per cent of all trawls in the Atlantic Ocean off Newfoundland. Over the last 20 years, none at all have been caught there. The fish grows to a metre across, not something you would miss if you were looking out for it. But nobody was. If something the size of a barn door could slip away without being missed, the fate of little known species is likely to be worse. 2 The things that make life possible are barely visible. Laboratory experiments based on small, artificial worlds keep demonstrations that diversity is life's strongest card. The recycling of air and water and plant nutrients is the business of little creatures most of us never notice. The food we eat, the medicines we take and the tools we use have been fashioned for us by 500 million years of evolution. Yet we know practically nothing about most of them. All the evidence is that humans are extinguishing other life forms on an epic scale. But there are probably only about 7,000 experts – they are called taxonomists – on the whole planet with the authority to distinguish species one from another. Most are in the wrong places. And few have been getting much encouragement. Without them we cannot even begin arguing. 3 The enormous task of identifying and classifying the species that exist on our planet was begun in 1758 by Carolus Linnaeus, the great Swedish taxonomist. Over the next 240 years, French and British natural historians followed suit, establishing a local habitation and name for each of about 1.7 or 1.8 million species. With no central catalogue or inventory, the same species was sometimes recorded under one identify in one country and under an entirely separate name in another, but even when these double entries were taken out, the number was still about 1.4 million. 4 Then researches began to look a little harder. They spread nets under trees, dusted them with insecticide and counted just the arthropods* (including insects) that fell out. The numbers astonished them. When they reached 50,000, they started to get alarmed: by that reckoning there might be 20 million species to be described, rather than two million. What was true for the Amazon rainforest turned out to be equally true for coral reefs. Mangrove swamps and the great plains of Africa. 5 But taxonomists are oppressed by something darker then the task of counting. What is going on now is described, quite calmly, as ‘the sixth great extinction'. The fossil record shows a pattern of evolution and extinction, with species continuously evolving, flourishing and expiring as individuals are born, develop and die. Imposed on this hubbub of appearance and disappearance is a series of dramatic happenings: mass disappearances, followed by new beginnings, at least five times in the past 500 million years. 6 The last of these was 65 million years ago, when a 10-kilometre asteroid whacked into the Yucatan in Mexico. The change now is less dramatic but no less significant. According to some theorists, half of all the creatures with which humans share the planet could be on the verge of extinction, about to steal away into the eternal night simply because their homes are being destroyed. By man. The world's dwindling tropical forests could be losing creatures at a conservative estimate of 27,000 a year – three creatures an hour. While the precision of these figures is disputed, the truth behind them is not. Crude counts confirm that many of the big mammal groups and a tenth of all flowering plants could be about to disappear, and a tenth of all birds on the planet are seriously endangered. But 99 per cent of creation is less than 3 mm long. Most of the smaller species will be gone before scientists ever find out they were here. 7 There is a case for biodiversity: everyone recognizes it. A landscape without birds and wild flowers is poorer. There could also be billions of dollars worth of useful, exploitable knowledge to be gained from almost unknown creatures. Why do barnacles not grow on starfish? Because the starfish secrete a natural anti-fouling paint. Why do arctic fish not freeze? Because they have antifreeze fluid to keep blood circulating. Last years Cornell scientists calculated that if humans had to pay for the services they received free from nature – pollination, water purification, crop pest control, that sort of thing – the bill would be $2.9 million annually. 8 Our fellow creatures are kind of map of creation. Their preservation is clearly both a duty and a matter of naked human self-interest. But biodiversity cannot be preserved unless it can be understood, and it cannot be understood unless its components are identified. In the meantime, our massacre of these species could have baleful consequences for Planet Earth.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
1 Một con cá lớn là về o bơi đi mãi mãi. Các skate cửa vựa, Raja Levis, có vẻ gần như tuyệt chủng. Năm 1951, tàu nghiên cứu tìm thấy nó trong mười phần trăm của tất cả các lưới kéo ở Đại Tây Dương ngoài khơi Newfoundland. Trong 20 năm qua, không có gì cả đã bị bắt ở đó. Con cá phát triển tới một mét trên, không phải cái gì bạn sẽ bỏ lỡ nếu bạn đã tìm ra cho nó. Nhưng không ai có. Nếu một cái gì đó kích thước của một cửa chuồng sẽ chạy trốn mà không bị nhỡ, số phận của loài ít được biết đến có thể sẽ tồi tệ hơn. 2 Những điều đó làm cho cuộc sống có thể là hầu như không thể nhìn thấy. thí nghiệm trong phòng thí nghiệm dựa trên nhỏ, thế giới nhân tạo giữ biểu tình rằng sự đa dạng là thẻ mạnh nhất của cuộc sống. Việc tái chế các chất dinh dưỡng không khí, nước và cây trồng là việc kinh doanh của sinh vật nhỏ bé nhất của chúng tôi không bao giờ nhận thấy. Các thực phẩm chúng ta ăn, thuốc chúng ta và các công cụ chúng tôi sử dụng đã được thời cho chúng ta 500 triệu năm tiến hóa. Tuy nhiên, chúng ta biết thực tế không có gì về hầu hết trong số họ. Tất cả các bằng chứng là con người được dập tắt các dạng sống khác trên một quy mô hoành tráng. Nhưng có lẽ chỉ có khoảng 7.000 chuyên gia - họ được gọi là phân loại - trên toàn bộ hành tinh với cơ quan chức năng để phân biệt loài này với người khác. Nhất là ở những nơi sai. Và ít đã nhận được nhiều lời động viên. Nếu không có họ, chúng tôi thậm chí không thể bắt đầu cãi nhau. 3 nhiệm vụ to lớn trong việc xác định và phân loại các loài tồn tại trên hành tinh của chúng tôi đã được bắt đầu vào năm 1758 bởi Carolus Linnaeus, các nhà phân loại Thụy Điển tuyệt vời. Hơn 240 năm sau, lịch sử tự nhiên của Pháp và Anh theo, thiết lập một cư địa phương và tên cho mỗi khoảng 1,7 hoặc 1,8 triệu loài. Không có Danh mục hàng trung ương hoặc hàng tồn kho, cùng loài đôi khi được ghi lại dưới một xác định tại một nước và dưới một cái tên hoàn toàn riêng biệt trong một, nhưng ngay cả khi những mục đôi đã được đưa ra, con số này là vẫn còn khoảng 1,4 triệu người. 4 Sau đó nghiên cứu bắt đầu nhìn một chút khó khăn hơn. Họ phơi lưới, trồng cây, phủi bụi chúng với thuốc trừ sâu và đếm chỉ là động vật chân đốt * (bao gồm cả côn trùng) mà rơi ra ngoài. Những con số kinh ngạc chúng. Khi họ đến 50.000, họ bắt đầu để có được báo động: bằng cách tính toán rằng có thể có 20 triệu loài được mô tả, hơn hai triệu. Điều gì là đúng đối với các khu rừng nhiệt đới Amazon hóa ra là cũng đúng đối với các rạn san hô. đầm lầy ngập mặn và các đồng bằng lớn của châu Phi. 5 Nhưng các nhà phân loại bị áp bức bởi một cái gì đó đen tối sau đó nhiệm vụ đếm. Điều gì đang xảy ra bây giờ được mô tả, khá bình tĩnh, như là "tuyệt chủng lớn thứ sáu '. Các mẫu hóa thạch cho thấy một mô hình của sự tiến hóa và sự tuyệt chủng, các loài liên tục phát triển, hưng thịnh và kéo dài như những cá nhân được sinh ra, phát triển và chết. Đối với ồn ào này xuất hiện và biến mất là một loạt các diễn biến kịch tính: mất tích hàng loạt, tiếp theo là sự khởi đầu mới, ít nhất năm lần trong 500 triệu năm qua. 6 cuối cùng trong số này là 65 triệu năm trước, khi một tiểu hành tinh 10 km đánh mạnh vào Yucatan ở Mexico. Sự thay đổi giờ ít kịch tính nhưng không kém phần quan trọng. Theo một số nhà lý luận, một nửa của tất cả các sinh vật mà con người chia sẻ hành tinh có thể đang trên bờ vực tuyệt chủng, về để ăn cắp đi vào màn đêm vĩnh cửu đơn giản chỉ vì nhà cửa của họ bị phá hủy. Bởi người đàn ông. rừng nhiệt đới bị thu hẹp thế giới có thể bị mất đi những sinh vật một ước tính bảo thủ của 27.000 một năm - ba sinh vật một giờ. Trong khi độ chính xác của những con số này là tranh chấp, sự thật đằng sau họ không phải là. đếm thô xác nhận rằng nhiều nhóm động vật có vú lớn và một phần mười tất cả các cây hoa có thể sắp biến mất, và một phần mười của tất cả các loài chim trên hành tinh này là nghiêm trọng nguy cơ tuyệt chủng. Nhưng 99 phần trăm của sự sáng tạo là dài ít hơn 3 mm. Hầu hết các loài nhỏ hơn sẽ được đi trước khi các nhà khoa học từng tìm ra họ ở đây. 7 Có một trường hợp cho đa dạng sinh học: tất cả mọi người công nhận nó. Một cảnh quan mà không có chim và hoa dại là nghèo. Cũng có thể có hàng tỷ đô la giá trị hữu ích, kiến ​​thức có thể khai thác được thu được từ các sinh vật hầu như chưa biết. Tại sao con hàu không phát triển trên con sao biển? Vì sao biển tiết ra một loại sơn chống bẩn tự nhiên. Tại sao cá Bắc cực không đóng băng? Bởi vì họ có chất chống đông chất lỏng để giữ cho máu lưu thông. Trong những năm qua các nhà khoa học Cornell tính toán rằng nếu con người đã phải trả tiền cho các dịch vụ mà họ nhận được miễn phí từ thiên nhiên - thụ phấn, lọc nước, kiểm soát dịch hại cây trồng, mà loại điều - dự luật sẽ được 2,9 triệu $ mỗi năm. 8 sinh vật đồng loại của chúng tôi là loại bản đồ của sáng tạo. bảo quản của họ rõ ràng là cả một nghĩa vụ và là một vấn đề thường nhân tư lợi. Nhưng đa dạng sinh học không thể bảo quản trừ khi nó có thể được hiểu, và nó không thể được hiểu trừ khi thành phần của nó được xác định. Trong khi đó, vụ thảm sát của chúng ta về những loài có thể có những hậu quả không may cho Planet Earth.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: