In this case, the council lackedcapacity, whereas the trust lacked tit dịch - In this case, the council lackedcapacity, whereas the trust lacked tit Việt làm thế nào để nói

In this case, the council lackedcap

In this case, the council lacked
capacity, whereas the trust lacked title. Why then, according to Millett LJ, did
the agreement between the trust and Mr Bruton not give rise to a tenancy by
estoppel? (See further section 10.5.5.3 above.)
6 How does this non-proprietary lease differ from a tenancy by estoppel? If,
during the course of the ‘lease’, the grantor acquires a sufficient proprietary
interest, will the lease automatically become proprietary?
7 There are other possible analyses of the situation in Bruton which would have
allowed the House of Lords to avoid the conclusion that Mr Bruton had a nonproprietary
lease. Consider the following:
a. Could it have been argued that, even if Mr Bruton was only a licensee, he still had a
‘lease’ for the purposes of section 11 of the Landlord and Tenant Act 1985, and
therefore the housing trust was bound by the statutory duty to repair? Some
public-sector licences come within the definition of ‘secure tenancy’ under the
Housing Act 1985 as amended (see section 19(3)) and consequently the licensee is
entitled to the limited degree of security of tenure conferred by that Act. There are
some very specific detailed exclusions from the status of secure tenancy, including
some (but not all) lettings/licences to homeless persons and students, but it is not
clear from the facts whether any of these exceptions would have applied here.
Assuming none of them applied, it is at least arguable that Mr Bruton was a secure
tenant of the housing trust: the relevant wording of the Housing Act 1985 as
amended does not appear to exclude the possibility that the ‘landlord’ of a secure
tenancy may be a public sector body which lacks the capacity and/or title to grant a
lease (see sections 79 and 80). Since ‘lease’ in section 11 of the Landlord and Tenant
Act 1985 (defined in section 17 of the Act) clearly applies to tenancies which are
‘secure tenancies’, should it not apply also to licences which are ‘secure tenancies’?
There seems no reason in principle why the grantors of one should have different
repairing obligations from the grantors of the other.
b. Alternatively, could it be argued that Mr Bruton had a lease which was granted to
him by the council (which did have capacity and title to do so), acting by its agent,
the housing trust, and that therefore the council had a statutory duty to repair
under section 11 of the Landlord and Tenant Act 1985? Whatever the agreement
between the council and the housing trust actually said, the council authorised the
housing trust to give occupiers of the premises a degree of control over the
premises which amounted in law to possession. In other words, even though the
agreement purported to prohibit the housing trust from granting leases, its sole
purpose was to authorise the trust to grant on the council’s behalf rights to
residential occupiers which would in law amount to leases.
c. Another possible analysis is to distinguish possession acquired as a matter of fact,
which does not give rise to a lease, from possession granted by a person with
capacity to an owner, which does. Mr Bruton can be said to have acquired
possession of the house by moving in and establishing the requisite degree of
physical control over it, with the intention of excluding all others, with the
Leases and bailment 639
Downloaded from Cambridge Books Online by IP 137.132.123.69 on Sat Aug 30 04:36:50 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014connivance of the person who had de facto physical control of the house, although
no title to it. On this analysis, possession is not granted to Mr Bruton by anyone, so
he does not have a lease and is not entitled to rely on section 11 of the Landlord and
Tenant Act 1985. By virtue of being in possession, he has a better right to possession
than anyone other than the council, which has not granted away the right to
possession that it has by virtue of being fee simple owner. The council has, however,
in effect contractually bound itself to the trust, which has in turn contractually
bound itself to Mr Bruton, that its better right to possession will not be asserted
against a person let into possession by the trust on agreed terms. Whether this is
something that could be relied on by Mr Bruton as a defence to a possession action
brought by the council is another matter.
8 Consider what effect, if any, the decision of the House of Lords in Bruton has on
what was said in Milmo about the relationship created by the contract made
between the tenant and the intended subtenant. Would Milmo have succeeded
in obtaining a possession order against Carreras? Would Milmo be liable to
Carreras for repairs under section 11 of the Landlord and Tenant Act 1985?
17.3.2. Alienability
17.3.2.1. Inherent alienability
A lease is a property interest, and for present purposes this has several important
consequences.
Alienability of tenant’s interest
The first is that the lease itself – i.e. the tenant’s interest – is inherently alienable.
Subject to any contractually agreed restriction, the tenant is free to assign the lease
without obtaining the consent of, or even informing, the landlord. And, if the tenant
dies or goes bankrupt, the lease is unaffected – it simply passes by operation of law on
to whoever becomes entitled to the tenant’s property under the rules considered in
Chapter 8. The precise effect that assignment of the lease has on the enforceability of
the terms of the lease, which is complicated, is summarised below, but the position in
principle is that, as the lease passes from one person to another, whether by assignment
or by operation of law, the person for the time being holding the lease steps
into the shoes of the original tenant, becoming entitled to possession of the land on
the same terms as those originally agreed between the original contracting parties.
Subleases and other derivative interests granted by the tenant
The second consequence of the proprietary status of a lease is that the tenant is free
to grant derivative property interests (including, importantly, mortgages, charges
and subleases) out of its lease without reference to the landlord, again subject to
any contractual agreement to the contrary. A sublease is essentially a subcontracting
of the right to possession to a third person for a period which is less
than the tenant’s term (if it is the same or longer, it takes effect as an outright
640 Property Law
Downloaded from Cambridge Books Online by IP 137.132.123.69 on Sat Aug 30 04:36:51 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014assignment of the tenant’s lease: Milmo v. Carreras [1946] KB 306, CA, above). A
subletting does not operate in the same way as an assignment: in a subletting the
tenant is not disposing of its interest to the subtenant but carving a lesser interest
out of it. The subtenant does not therefore step into the tenant’s shoes as an
assignee does, but takes possession from him on terms agreed between the two of
them, which may well be different from the terms contained in the headlease.
Consequently, there is no direct relationship between head landlord and subtenant:
the intermediate tenant remains liable to the head landlord to observe the
terms of the headlease, and simultaneously, while the subtenancy continues, the
subtenant is liable to the intermediate tenant to observe the terms of the sublease.
Effect of termination of lease on derivative interests
In principle, since derivative interests such as subleases and mortgages and charges
of the lease are carved out of the lease, they will automatically be extinguished when
the lease ends. This is not always a just or convenient result, particularly where the
tenant ends the tenancy voluntarily and/or prematurely by surrender, disclaimer
or serving notice to quit, or loses it by forfeiture. The courts have a variety of
statutory and equitable jurisdictions which enable them to grant relief in some
form or another to the derivative interest holder in some but not all of these cases:
for details reference should be made to standard landlord and tenant textbooks.
Alienability of landlord’s interest
Another consequence of the proprietary status of the lease is that it is enforceable
against third parties, in particular against any person to whom the landlord assigns
her interest. This leaves the landlord free to assign her interest at any time to
whomever she wants without reference to the tenant (again, subject to any agreement
to the contrary). The assignment will have no effect on the validity or
enforceability of the lease (assuming any necessary registration requirements
have been satisfied), and, subject to the complications noted below, the assignee
will step into the assignor’s shoes as landlord under the lease. The same applies on
any assignment of the landlord’s interest by operation of law.
Concurrent leases and other derivative interests granted by the landlord
The landlord’s interest is, necessarily, one that carries with it the right to possession
for a period which is longer than that which has been granted to the tenant –
usually the freehold interest in the land. This interest is an interest which is
reversionary on the lease, i.e. the right to possession will revert to the landlord
when the lease ends. There is no reason why the landlord should not grant
derivative interests, such as mortgages or charges or easements, out of this reversionary
interest (in principle not binding on the tenant, although this may be
affected by enforceability rules: see Chapters 14 and 15 above). It may even grant
another lease of the same land to another person out of the reversion, with the
Leases and bailment 641
Downloaded from Cambridge Books Online by IP 137.132.123.69 on Sat Aug 30 04:36:51 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong trường hợp này, hội đồng thiếucông suất, trong khi sự tin tưởng không có tiêu đề. Lý do tại sao sau đó, theo Millett LJ, đã làmHiệp định giữa sự tin tưởng và ông Bruton không cung cấp cho tăng tới một hợp đồng thuê nhà củaLe để bác đơn? (Xem thêm phần 10.5.5.3 ở trên.)6 làm thế nào hiện này cho thuê không độc quyền khác từ một hợp đồng thuê nhà bởi Le để bác đơn? Nếu,trong quá trình 'thuê', người mua lại một sở hữu đầy đủquan tâm, sẽ cho thuê tự động trở thành độc quyền?7 có là khác phân tích có thể của tình hình ở Bruton nào cócho phép của Thượng viện để tránh kết luận rằng ông Bruton có một nonproprietarycho thuê. Hãy xem xét những điều sau đây:a. có thể nó đã được cho rằng, ngay cả khi ông Bruton là chỉ là một giấy phép, ông vẫn còn có một'thuê' cho mục đích của phần 11 của chủ nhà và người thuê nhà đạo luật năm 1985, vàdo đó sự tin tưởng nhà ở đã bị ràng buộc bởi nghĩa vụ theo luật định để sửa chữa? Một sốkhu vực công giấy phép đi trong định nghĩa của 'thuê nhà an toàn' theo cácĐạo luật năm 1985 khi sửa đổi (xem phần 19(3)) và kết quả là người được cấp phép là nhà ởquyền hạn chế mức độ bảo mật của nhiệm kỳ trao theo đạo luật đó. Cómột số loại trừ chi tiết rất cụ thể từ vị thế của hợp đồng thuê nhà bảo mật, bao gồm cảmột số (nhưng không phải tất cả) lettings/giấy phép cho người vô gia cư và sinh viên, nhưng nó không phải làrõ ràng từ các dữ kiện cho dù bất kỳ những trường hợp ngoại lệ nào đã áp dụng ở đây.Giả định không ai trong số họ áp dụng, đó là ít đáng rằng ông Bruton là một an toànngười thuê nhà của sự tin tưởng nhà ở: những từ ngữ có liên quan của 1985 đạo luật nhà nhưSửa đổi dường như không loại trừ khả năng mà chủ nhà của một an toànhợp đồng thuê nhà có thể là cơ quan khu vực thiếu năng lực hoặc tiêu đề cấp mộtcho thuê (xem phần 79 và 80). Từ 'thuê' trong phần 11 của chủ nhà và người thuê nhàĐạo luật năm 1985 (được định nghĩa trong phần 17 của đạo luật) rõ ràng áp dụng cho tenancies được'an toàn tenancies', nó không nên áp dụng cũng đến giấy phép là 'an toàn tenancies'?Có vẻ như không có lý do về nguyên tắc tại sao grantors của một nên có khác nhauSửa chữa nghĩa vụ từ các grantors của người kia.sinh ngoài ra, có thể nó được lập luận rằng ông Bruton có một hợp đồng thuê được công nhận đểAnh ta bằng đồng (trong đó đã có công suất và tiêu đề để làm như vậy), hoạt động của đại lý của nó,sự tin tưởng nhà ở, và do đó mà hội đồng có nhiệm vụ theo luật định để sửa chữadưới phần 11 của chủ nhà và người thuê nhà đạo luật năm 1985? Bất cứ điều gì các thỏa thuậngiữa hội đồng và sự tin tưởng nhà ở thực sự nói, hội đồng cho phép cácnhà ở tin cậy để cung cấp cho kẻ chiếm đóng của các cơ sở một mức độ kiểm soát hơn cáccơ sở đó lên trong pháp luật để sở hữu. Nói cách khác, mặc dù cácthỏa thuận mục đích xấu để ngăn cấm sự tin tưởng nhà ở từ cấp cho thuê, duy nhất của nómục đích là để cho phép tiến hành sự tin tưởng để cấp trên của Hội đồng đại diện cho quyềnchiếm đóng khu dân cư đó nào trong luật số tiền để cho thuê.c. một phân tích có thể là để phân biệt sở hữu mua lại là một vấn đề của thực tế,mà không đưa ra tăng đến một hợp đồng thuê, từ sở hữu được cấp bởi một người vớidung lượng đến một chủ sở hữu, mà thực hiện. Ông Bruton có thể được cho là đã mua lạisở hữu của nhà di chuyển trong và thiết lập mức độ cần thiếtvật lý kiểm soát đối với nó, với ý định không bao gồm tất cả những người khác, với cácCho thuê và bailment 639Tải về từ Cambridge cuốn sách trực tuyến bằng IP 137.132.123.69 ngày thứ bảy tháng tám 30 04:36:50 BST 2014.http://DX.Doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018Cambridge sách trực tuyến © Cambridge University Press, 2014connivance của người có quyền kiểm soát trên thực tế vật lý của ngôi nhà, mặc dùkhông có tiêu đề với nó. Phân tích này, sở hữu không phải là cấp để ông Bruton bởi bất kỳ ai, vì vậyông không có một hợp đồng thuê và không có quyền dựa trên phần 11 của chủ nhà vàNgười thuê nhà đạo luật năm 1985. Bởi Đức hạnh của là sở hữu, ông đã tốt hơn quyền sở hữuhơn bất cứ ai khác hơn so với hội đồng, mà đã không cấp đi quyềnsở hữu nó có bằng đức hạnh của là đơn giản phí chủ sở hữu. Hội đồng có, Tuy nhiên,có hiệu lực contractually ràng buộc chính nó để tin tưởng, trong đó có lần lượt contractuallyràng buộc chính nó để ông Bruton, quyền của mình tốt hơn về sở hữu sẽ không thể khẳng địnhĐối với một người để cho vào sở hữu bởi sự tin tưởng vào điều khoản đã thoả thuận. Cho dù điều này làmột cái gì đó mà có thể được dựa trên bởi ông Bruton là một quốc phòng để sở hữu một hành độngđưa ra bởi Hội đồng là một vấn đề khác.8 xem xét những gì có hiệu lực, nếu có, quyết định của nhà của Chúa trong Bruton có trênnhững gì được nói ở Milmo về mối quan hệ tạo bởi hợp đồng thực hiệngiữa những người thuê nhà và subtenant dự định. Milmo nào đã thành côngtrong việc có được một thứ tự sở hữu chống lại Carreras? Sẽ Milmo chịu trách nhiệm vớiCarreras để sửa chữa dưới phần 11 của chủ nhà và người thuê nhà đạo luật năm 1985?17.3.2. alienability17.3.2.1. vốn có alienabilityMột hợp đồng thuê là một lợi ích bất động sản, và cho các mục đích hiện nay điều này có một số quan trọnghậu quả.Alienability quan tâm của người thuê nhàĐầu tiên là cho thuê chính nó-tức là quan tâm của người thuê nhà-là hơi alienable.Tùy thuộc vào bất kỳ hạn chế contractually thoả thuận, người thuê nhà là miễn phí để gán cho thuêmà không có sự đồng ý của, hoặc thậm chí thông báo, chủ nhà. Và, nếu những người thuê nhàchết hoặc đi phá sản, việc cho thuê là không bị ảnh hưởng-nó chỉ đơn giản là vượt qua bởi các hoạt động của luậtđể bất cứ ai sẽ trở thành quyền của người thuê nhà bất động sản theo các quy tắc được xem xét trongChương 8. Có hiệu lực chính xác, và chuyển nhượng của hợp đồng thuê có trên enforceability củaCác điều khoản của hợp đồng thuê, là phức tạp, tóm tắt dưới đây, nhưng vị trí ởnguyên tắc là, như hợp đồng thuê đi từ một người khác, cho dù của chuyển nhượnghoặc bởi hoạt động của luật pháp, người tiên giữ các bước cho thuêvào đôi giày của người thuê nhà ban đầu, trở thành quyền sở hữu đất trênCác điều khoản tương tự như những người ban đầu được đồng thuận giữa các bên ký kết hợp đồng ban đầu.Subleases và lợi ích khác phái sinh được cấp bởi những người thuê nhàCác hậu quả thứ hai của tình trạng độc quyền của một hợp đồng thuê là người thuê nhà miễn phícấp bất động sản phẩm phái sinh lợi ích (trong đó, quan trọng, thế chấp, chi phívà subleases) ra khỏi của nó cho thuê mà không có tài liệu tham khảo cho chủ nhà, một lần nữa tùy thuộc vàobất kỳ thỏa thuận hợp đồng để trái. Một cho thuê lại là cơ bản một thầu phụquyền sở hữu cho một người thứ ba trong một thời gian đó là ít hơnhơn thuật ngữ của người thuê nhà (nếu nó là như nhau hoặc lâu hơn, nó sẽ có hiệu lực như một ngayLuật bất động sản 640Tải về từ Cambridge cuốn sách trực tuyến bằng IP 137.132.123.69 ngày thứ bảy tháng tám 30 04:36:51 GMT 2014.http://DX.Doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018Cambridge sách trực tuyến © Cambridge University Press, 2014assignment của người thuê nhà cho thuê: Milmo v. Carreras [1946] KB 306, CA, ở trên). Asubletting không hoạt động trong cùng một cách như là một chuyển nhượng: trong một subletting cácngười thuê nhà không phải là xử lý của nó quan tâm đến subtenant nhưng khắc một lãi suất thấp hơnra khỏi nó. Subtenant không phải do đó bước vào đôi giày của người thuê nhà như là mộtchuyển nhượng không có gì, nhưng mất sở hữu từ anh ta về các điều khoản thỏa thuận giữa hai củahọ, mà cũng có thể khác nhau từ các điều khoản chứa trong headlease.Do đó, có là không có mối quan hệ trực tiếp giữa đầu chủ nhà và subtenant:những người thuê nhà trung gian vẫn chịu trách nhiệm cho chủ nhà đầu để quan sát nhữngđiều khoản của headlease, và cùng một lúc, trong khi subtenancy tiếp tục, cácsubtenant là trách nhiệm đối với những người thuê nhà trung gian để quan sát các điều khoản của việc cho thuê lại.Ảnh hưởng của chấm dứt hợp đồng thuê bắt nguồn từ lợi íchVề nguyên tắc, kể từ khi bắt nguồn từ lợi ích chẳng hạn như subleases và thế chấp và lệ phícủa hợp đồng thuê được chạm khắc ra khỏi hợp đồng thuê, họ sẽ tự động dập tắt khikết thúc hợp đồng thuê. Đây không phải là luôn luôn kết quả chỉ hoặc thuận tiện, đặc biệt là nơi mà cácngười thuê nhà kết thúc hợp đồng thuê nhà một cách tự nguyện và/hoặc sớm bởi đầu hàng, tuyên bố từ chốihoặc phục vụ thông báo để bỏ thuốc lá, hoặc mất nó bằng sự mất danh dự. Các tòa án có một sốtheo luật định và công bằng khu vực pháp lý mà cho phép họ cấp cứu trợ trong một sốhình thức này hay cách khác để giữ bắt nguồn từ lợi ích trong một số nhưng không phải tất cả các trường hợp này:để biết chi tiết tham khảo nên được thực hiện để tiêu chuẩn chủ nhà và người thuê nhà sách giáo khoa.Alienability quan tâm của chủ nhàMột hệ quả của vị thế độc quyền của hợp đồng thuê là nó thực thiĐối với bên thứ ba, đặc biệt đối với bất kỳ người nào mà chủ nhà chỉ địnhquan tâm của cô. Điều này lá chủ nhà miễn phí để gán quan tâm của mình tại bất kỳ thời gian đểbất cứ ai cô muốn mà không có tham chiếu đến những người thuê nhà (một lần nữa, tùy thuộc vào bất kỳ thỏa thuậnngược lại). Hợp đồng sẽ không có hiệu lực vào tính hợp lệ hoặcenforceability của hợp đồng thuê (giả định bất kỳ yêu cầu đăng ký cần thiếtđã được hài lòng), và, tùy thuộc vào các biến chứng đã nêu dưới đây, người nhận chuyển nhượngsẽ bước vào đôi giày của chuyển nhượng là chủ nhà theo hợp đồng thuê. Cùng áp dụng vàobất kỳ chuyển nhượng của chủ nhà quan tâm bởi hoạt động của pháp luật.Đồng thời cho thuê và các quyền lợi khác phái sinh được cấp bởi chủ nhàLợi ích của chủ nhà là, nhất thiết phải, một trong đó mang với nó quyền sở hữutrong một thời gian mà là lâu hơn đó mà đã được cấp cho người thuê nhà-lãi suất thường gấp trong đất. Lãi suất này là quan tâm đó làreversionary trên hợp đồng thuê, tức là quyền sở hữu sẽ trở lại cho chủ nhàKhi kết thúc hợp đồng thuê. Có là không có lý do tại sao chủ nhà nên không cấpbắt nguồn từ lợi ích, chẳng hạn như thế chấp hoặc chi phí hoặc xây, ra ngoài này reversionarylợi ích (trong nguyên tắc không ràng buộc vào những người thuê nhà, mặc dù điều này có thểbị ảnh hưởng bởi enforceability quy tắc: xem chương 14 và 15 ở trên). Nó thậm chí có thể cấpmột hợp đồng thuê đất tương tự cho người khác ra khỏi nổi, với cácCho thuê và bailment 641Tải về từ Cambridge cuốn sách trực tuyến bằng IP 137.132.123.69 ngày thứ bảy tháng tám 30 04:36:51 GMT 2014.http://DX.Doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018Cambridge sách trực tuyến © Cambridge
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong trường hợp này, Hội đồng thiếu
công suất, trong khi niềm tin thiếu danh hiệu. Tại sao sau đó, theo Millett LJ, đã
thỏa thuận giữa niềm tin và Mr Bruton không làm phát sinh quyền thuê nhà của
estoppel? (Xem phần tiếp 10.5.5.3 trên.)
6 Làm thế nào để thuê tài sản không thuộc quyền sở hữu này khác với một hợp đồng thuê nhà của estoppel? Nếu,
trong suốt quá trình của 'thuê', người chuyển nhượng có được một độc quyền đủ
quan tâm, sẽ thuê tự động trở thành độc quyền?
7 Có phân tích có thể khác của tình hình trong Bruton mà sẽ
cho phép Thượng viện để tránh kết luận rằng Ông Bruton đã có một nonproprietary
thuê. Hãy xem xét những điều sau đây:
a. Có thể nó đã được lập luận rằng, ngay cả khi ông Bruton chỉ là một quyền, ông vẫn có một
'thuê' cho các mục đích của mục 11 của Landlord and Act Tenant 1985, và
do đó sự tin tưởng nhà ở đã bị ràng buộc bởi các nghĩa vụ theo luật định để sửa chữa ? Một số
giấy phép trong khu vực công đến trong định nghĩa của 'thuê nhà an toàn' theo
Đạo Luật Nhà ở năm 1985 được sửa đổi (xem mục 19 (3)) và do đó được chuyển quyền được
hưởng các mức độ hạn chế về bảo mật của nhiệm kỳ theo bằng Đạo luật đó. Có
một số loại trừ chi tiết rất cụ thể từ các trạng thái của thuê nhà an toàn, bao gồm cả
một số (nhưng không phải tất cả) Lettings / giấy phép cho người vô gia cư và sinh viên, nhưng nó không phải là
rõ ràng từ những sự kiện có ai trong số những trường hợp ngoại lệ sẽ được áp dụng ở đây.
Giả sử không của họ được áp dụng, đó là ít nhất gây tranh cãi là ông Bruton là một an toàn
thuê nhà của niềm tin về nhà ở: các từ ngữ liên quan của Luật Nhà ở năm 1985 như
sửa đổi không xuất hiện để loại trừ khả năng rằng 'chủ nhà' của một an toàn
thuê nhà có thể là một cơ thể của khu vực công mà thiếu năng lực và / hoặc tiêu đề để cấp
cho thuê (xem phần 79 và 80). Kể từ 'thuê' trong phần 11 của Landlord and Tenant
Act 1985 (quy định tại mục 17 của Đạo luật) rõ ràng áp dụng cho việc thuê nhà mà là
'thuê nhà an toàn ", nên nó không áp dụng cũng phải có giấy phép mà là' thuê nhà an toàn '?
Có vẻ như không có lý do gì mà các grantors của ta nên có khác nhau
nghĩa vụ sửa chữa từ grantors của người khác.
b. Ngoài ra, nó có thể lập luận rằng ông Bruton đã có một hợp đồng thuê mà đã cấp cho
ông bởi Hội đồng (trong đó đã có khả năng và tiêu đề để làm như vậy), diễn xuất bởi các đại diện,
sự tin tưởng nhà ở, và do vậy Hội đồng có nhiệm vụ theo luật định để sửa chữa
theo mục 11 của Landlord and Tenant Act 1985? Dù thỏa thuận
giữa Hội đồng và sự tin tưởng nhà ở thực sự cho biết, Hội đồng ủy quyền
tin cậy để cung cấp cho khách thuê nhà ở của các cơ sở một mức độ kiểm soát đối với các
cơ sở mà tính trong luật sở hữu. Nói cách khác, mặc dù các
thỏa thuận có ý định ngăn cấm sự tin tưởng từ việc cho thuê nhà ở cấp, duy nhất của nó
mục đích là để cho phép sự tin tưởng cấp trên quyền thay mặt Hội đồng để
chiếm đóng ở đó sẽ có trong số lượng luật đến hợp đồng thuê.
C. Một phân tích có thể là để phân biệt sở hữu được mua lại là một vấn đề của thực tế,
mà không làm phát sinh một hợp đồng thuê, từ sở hữu được cấp bởi một người có
khả năng làm chủ, mà làm. Ông Bruton có thể nói đã có được
sở hữu nhà ở theo di chuyển vào và thiết lập mức độ cần thiết của
kiểm soát vật lý trên nó, với ý định không bao gồm tất cả những người khác, với các
hợp đồng thuê và gửi giữ 639
Tải về từ Cambridge sách trực tuyến của IP 137.132.123.69 on Sat 30 tháng 8 năm 2014. 04:36:50 BST
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014connivance của người có de facto kiểm soát vật lý của ngôi nhà, mặc dù
không có tiêu đề với nó. Trên phân tích này, sở hữu không cấp cho ông Bruton bởi bất cứ ai, vì vậy
anh ta không có một hợp đồng thuê và không được quyền dựa vào mục 11 của Landlord and
Act Tenant 1985. Nhờ được sở hữu, ông có quyền tốt hơn để sở hữu
hơn bất cứ ai khác hơn là các hội đồng, trong đó đã không được cấp đi quyền
sở hữu mà nó có nhờ được lệ phí sở hữu đơn giản. Hội đồng đã, tuy nhiên,
trong hợp đồng có hiệu lực ràng buộc bản thân vào sự tin tưởng, trong đó có lần lượt theo hợp đồng
ràng buộc bản thân ông Bruton, mà đúng nó tốt hơn để sở hữu sẽ không được khẳng định
đối với một người để thành sở hữu bởi sự tin tưởng về các điều khoản đã thoả thuận. Cho dù đây là
một cái gì đó mà có thể được dựa trên bởi ông Bruton như một phòng cho một hành động hữu
đưa ra bởi các hội đồng là một vấn đề khác.
8 Hãy xem xét những gì có hiệu lực, nếu có, quyết định của Thượng viện trong Bruton đã vào
những gì đã được nói trong Milmo về các mối quan hệ được tạo ra bởi các hợp đồng được thực hiện
giữa người thuê và người thuê lại dự định. Milmo sẽ thành công
trong việc có được một trật tự sở hữu chống lại Carreras? Milmo sẽ chịu trách nhiệm với
Carreras để sửa chữa theo mục 11 của Landlord and Tenant Act 1985?
17.3.2. Alienability
17.3.2.1. Vốn có alienability
Một hợp đồng thuê là một lợi ích tài sản, và mục tiêu của bài này có một số quan trọng
hậu quả.
Alienability các thuê nhà lãi suất của
Điều đầu tiên là việc cho thuê bản thân - tức là lợi ích của người thuê nhà -. Vốn đã có thể sang
Theo bất kỳ hạn chế theo hợp đồng thỏa thuận, người thuê nhà là miễn phí chuyển nhượng hợp đồng thuê
mà không có sự đồng ý của, hoặc thậm chí thông báo, chủ nhà. Và, nếu người thuê nhà
bị chết hoặc bị phá sản, hợp đồng thuê là không bị ảnh hưởng - nó chỉ đơn giản là đi qua hoạt động của pháp luật về
bất cứ ai trở thành quyền sở hữu của người thuê nhà theo quy định được xem xét trong
Chương 8. Hiệu quả chính xác rằng việc chuyển nhượng hợp đồng cho thuê có trên thực thi của
các điều khoản của hợp đồng thuê, đó là phức tạp, được tóm tắt dưới đây, nhưng vị trí trong
nguyên tắc là, như các đồng không được chuyển từ người này sang người khác, cho dù bằng cách chuyển nhượng
hoặc theo hoạt động của pháp luật thì người cho thời gian được nắm giữ các bước thuê
vào trong giày của người thuê ban đầu, trở thành quyền sở hữu đất đai trên
các điều khoản tương tự như những người đã thỏa thuận giữa các bên ký kết hợp đồng ban đầu.
thuê lại và lợi ích phát sinh khác do người thuê nhà
Hậu quả thứ hai về tình trạng độc quyền của một thuê là người thuê nhà là miễn phí
để cấp quyền lợi tài sản phái sinh (bao gồm cả, quan trọng, thế chấp, phí
thuê và thuê lại) ra thuê mình mà không tham khảo cho chủ nhà, một lần nữa chịu
bất kỳ thỏa thuận hợp đồng ngược lại. A cho thuê lại bản chất là một hợp đồng phụ
của quyền sở hữu cho một người thứ ba trong thời hạn đó là ít
hơn thời hạn của người thuê nhà (nếu nó là như nhau hoặc lâu hơn, nó có hiệu lực như một ngay
640 tài sản Luật
Downloaded từ Cambridge sách trực tuyến của IP 137.132.123.69 on Sat 30 Tháng 8 04:36:51 BST 2014.
http://dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge University Press, 2014assignment thuê nhà của người thuê. Milmo v Carreras [1946 ] 306 KB, CA, ở trên). Một
việc cho thuê lại không hoạt động trong cùng một cách như một bài tập: trong việc cho thuê lại những
người thuê nhà là không xử lý quan tâm của mình cho người thuê lại nhưng chạm khắc một suất ít
ra khỏi nó. Những người thuê lại không do đó bước vào đôi giày của người thuê nhà như một
người được chuyển nhượng không có gì, nhưng chiếm hữu từ ông về các điều khoản thỏa thuận giữa hai người
họ, mà cũng có thể khác nhau từ các điều khoản có trong headlease.
Do đó, không có mối quan hệ trực tiếp giữa đầu chủ nhà và người thuê lại:
người thuê nhà trung gian vẫn còn chịu trách nhiệm cho chủ nhà đầu để quan sát các
điều khoản của headlease, và đồng thời, trong khi subtenancy tiếp tục,
người thuê lại phải chịu trách nhiệm cho người thuê nhà trung gian để thực hiện các điều khoản của thuê lại.
Ảnh hưởng của việc chấm dứt cho thuê trên lợi ích phát sinh
Về nguyên tắc, vì lợi ích phát sinh như thuê lại, thế chấp và các khoản phí
của hợp đồng thuê được chạm khắc trên các hợp đồng thuê, họ sẽ tự động được dập tắt khi
hợp đồng thuê kết thúc. Đây không phải là luôn luôn là một kết quả chỉ hoặc thuận tiện, đặc biệt là nơi các
người thuê nhà kết thúc việc thuê nhà tự nguyện và / hoặc sớm bởi đầu hàng, từ bỏ
hoặc phục vụ thông báo để bỏ thuốc lá, hoặc mất nó bằng cách tịch thu. Các tòa án có một loạt các
khu vực pháp luật và công bằng cho phép họ cấp cứu trợ trong một số
hình thức khác nhau để người giữ lãi suất phát sinh trong một số nhưng không phải tất cả các trường hợp này:
để biết chi tiết tham khảo nên được thực hiện với chủ nhà và người thuê sách giáo khoa chuẩn.
Alienability của chủ nhà của sự quan tâm
Một hậu quả của tình trạng độc quyền của hợp đồng thuê là nó được thi hành
đối với các bên thứ ba, đặc biệt đối với bất kỳ người nào mà chủ nhà giao
quan tâm của cô. Điều này làm các chủ nhà miễn phí giao quan tâm của mình bất cứ lúc nào để
bất cứ ai mà cô ấy muốn mà không có tài liệu tham khảo cho người thuê nhà (một lần nữa, tùy thuộc vào bất kỳ thỏa thuận
ngược lại). Việc chuyển nhượng sẽ không có hiệu lực về tính hợp lệ hoặc
thực thi của hợp đồng thuê (giả định bất kỳ yêu cầu đăng ký cần thiết
đã được thỏa mãn), và, tùy thuộc vào các biến chứng đã nêu dưới đây, bên nhận chuyển nhượng
sẽ bước vào đôi giày của người chuyển nhượng là chủ nhà theo hợp đồng thuê. Điều tương tự cũng được áp dụng trên
bất kỳ chuyển nhượng lợi ích của chủ nhà bởi hoạt động của pháp luật.
Thuê Concurrent và lợi ích phát sinh khác do chủ nhà
quan tâm của chủ nhà, nhất thiết, một trong đó mang theo nó các quyền sở hữu
trong một thời gian dài hơn độ dài đó mà đã được cấp cho người thuê nhà -
thường là lãi suất toàn quyền trong đất. Mối quan tâm này là một mối quan tâm đó là
thâu hồi về việc cho thuê, tức là quyền sở hữu sẽ trở lại với chủ nhà
khi kết thúc hợp đồng thuê. Không có lý do tại sao chủ nhà không nên chấp
quyền lợi phát sinh, như thế chấp hoặc các khoản phí hoặc quyền địa dịch, ra khỏi thâu hồi này
quan tâm (về nguyên tắc không bắt buộc đối với người thuê nhà, mặc dù điều này có thể được
ảnh hưởng bởi các quy tắc thực thi: xem Chương 14 và 15 ở trên ). Nó thậm chí có thể cấp
khác thuê đất cùng với một người khác ra khỏi đảo chiều, với các
hợp đồng thuê và gửi giữ 641
Tải về từ Cambridge sách trực tuyến của IP 137.132.123.69 on Sat 30 tháng 8 04:36:51 BST 2014.
http: // dx.doi.org/10.1017/CBO9781139051941.018
Cambridge Books Online © Cambridge
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: