You read of bulls in the old days accepting thirty, forty, fifty and e dịch - You read of bulls in the old days accepting thirty, forty, fifty and e Việt làm thế nào để nói

You read of bulls in the old days a

You read of bulls in the old days accepting thirty, forty, fifty and even seventy pics from the picadors while to-day a bull that can take seven pics is an amazing animal, and it seems as though things were very different in those days and the bullfighters must have been such men as were the football players on the high-school team when we were still in grammar school. Things change very much and instead of great athletes only children play on the high-school teams now and if you sit with the older men at the caf'e you know there are no good bullfighters now either; they are all children without honor, skill or virtue, much the same as those children who now play football, a feeble game it has become, on the high-school team and nothing like the great, mature, sophisticated athletes in canvas-elbowed jerseys, smelling vinegary from sweated shoulder pads, carrying leather headguards, their moleskins clotted with mud, that walked on leather-cleated shoes that printed in the earth along beside the sidewalk in the dusk, a long time ago.
There were always giants in those days and the bulls really did accept that many pics, the contemporary accounts prove, but the pics were different. In the oldest old days the pic had a very small steel triangular tip so wrapped and protected that only that small tip could go into the bull. The picadors received the bull with their horse straight toward him, drove the pic at him and as they held him off pivoted the horse to the left freeing him from the charge and letting the bull go by. A bull, even a modern bull, could accept a large number of those pics since the steel did not cut into him deeply and it was a move of address on the part of the picador rather than a deliberately sought shock and punishment.
Now, after many modifications, the pic is as the illustration represents it[3]. There is always dispute between bull breeders and picadors as to its form since the form determines its deadliness and the amount of times the bull may charge against it without being ruined, both physically and in bravery.
The present pic is very destructive even though properly placed. It is especially destructive since the picador does not place it, shoot the stick it is called, until the bull has reached the horse. The bull must then make the effort of lifting the horse at the same time the man is leaning his weight on the shaft and driving the steel into the bull's neck muscle or his withers. If all of the picadors were as skillful as a few are there would be no need to let the bull reach the horse before shooting the stick. But the majority of the picadors, because it is a poorly paid occupation that leads only to concussion of the brain, are not even capable of sinking the pic into a bull properly. They rely on a lucky drive and the certain effort the bull must make in tossing horse and rider to tire the bull's neck muscles and do the work that a real picador could accomplish without losing either his horse or his seat in the saddle. The wearing of protective mattresses by the horses has made the picadors' work much more difficult and hazardous. Without the mattress the bull's horn can get into the horse and he can lift him, or, sometimes, satisfied with the damage he is doing with his horn, be held off by the man's pic; with the mattress he butts into the horse, there is nothing for his horn to go into and he crashes horse and rider over in a heap. The use of the protective mattress has led to another abuse in bullfighting. Horses that are no longer killed in the ring may be offered by the horse contractor again and again. They are so afraid of the bulls and become so panic stricken on smelling them that they are almost impossible to manage. The new government regulation provides that the picadors may refuse such horses and that they must be marked so that they cannot be used or offered by any horse contractor, but since the picador is so poorly paid, this regulation too will probably be destroyed by the propina, or tip, which makes up a regular part of the picador's income and which he accepts from the contractor for riding the animals he is given the right and duty, by the government regulations, to refuse.
The propina is responsible for almost every horror in bullfighting. The regulations provide for the size, sturdiness and fitness of the horses used in the bull ring and if proper horses are used and the picadors well trained there would be no need for any horses to be killed except accidentally and against the will of the riders as they are killed, for instance, in steeple-chasing. But the enforcing of these regulations for his own protection are left to the picador as the most interested party and the picador is so poorly paid for the danger he undergoes that, for a small addition to this pay, he is willing to accept horses that make his work even more difficult and dangerous. The horse contractor must furnish or have available thirty-six horses for each fight. He is paid a fixed sum no matter what happens to his horses. It is to his interest to furnish the cheapest animals he can get and see that as few of them are used as possible.
This is about how it works out; the picadors arrive the day before the fight or in the morning of the fight at the corrals of the bull ring to choose and test the horses they are to ride. There is a piece of iron set in the stone wall of the corral that marks the minimum height at the shoulder that a horse must have to be accepted. A picador has the big saddle put on a horse, mounts, tests whether the horse minds bit and spur, backs, wheels and riding toward the corral wall drives against it with the shaft of a pic to see if the horse is sound and solid on his feet. He then dismounts and says to the contractor, "I wouldn't risk my life on that lousy skate for a thousand dollars."
"What's the matter with that horse?" says the contractor. "You'll go a long way before you'll find a horse like that."
"Too long a way," says the picador.
"What's the matter with him? That's a handsome little horse."
"He's got no mouth," the picador says. "He won't back. Besides he's short."
"He's just the right size. Look at him. Just the right size.'*
"Just the right size for what?"
"Just the right size to ride."
"Not me," says the picador turning away.
"You won't find a better horse."
"I believe that," says the picador.
"What's your real objection?"
"He's got glanders."
"Nonsense. That isn't glanders. That's just dandruff."
"You ought to spray him with flit," says the picador. "That would kill him."
"What's your real objection?"
"I have a wife and three children. I wouldn't ride him for a thousand dollars."
"Be sensible," the contractor says. They talk in low tones. He gives the picador fifteen pesetas.
"All right," says the picador. "Mark up the little horse."
So, in the afternoon you see the picador ride out the little horse and if the little horse gets ripped and, instead of killing him, the red-jacketed bull ring servant runs with him toward the horse gate to get him back where he can be patched up so the contractor can send him in again, you may be sure the bull ring servant has received or been promised a propina for every horse he can bring alive out of the ring, instead of killing them mercifully and decently when they are wounded.
I have known some fine picadors, honest, honorable, brave and in a bad business, but you may have all the horse contractors I have ever met, although some of them were nice fellows. If you wish and will take them, you may have all the bull ring servants too. They are the only people I have found in bullfighting that are brutalized by it and they are the only ones who take an active part who undergo no danger. I have seen several of them, two especially that are father and son, that I would like to shoot. If we ever have a time when for a few days you may shoot any one you wish I believe that before starting out to bag various policemen, Italian statesmen, government functionaries, Massachusetts judges, and a couple of companions of my youth I would shove in a clip and make sure of that pair of bull ring servants. I do not want to identify them any more closely because if I ever should bag them this would be evidence of premeditation. But of all the filthy cruelty I have ever seen they have furnished the most. Where you see gratuitous cruelty most often is in police brutality; in the police of all countries I have ever been in, including, especially, my own. These two Pamplona and San Sebastian monosabios should be, by rights, policemen and policemen on the radical squad, but they do the best they can with their talents in the bull ring. They carry on their belts puntillas, broad-headed knives, with which they can give the gift of death to any horse that is badly wounded, but I have never seen them kill a horse that could possibly be gotten on his feet and made to move toward the corrals. It is not only a question of the money they could make by salvaging horses to be taxidermed while alive so they may be reintroduced into the ring, for I have seen them refuse to kill, until forced to by the public, a horse there was no hope of getting onto his feet or of bringing back into the ring purely from pleasure in exerting their power to refuse to perform a merciful act as long as possible. Most bull ring servants are poor devils that perform a miserable function for a mean wage and are entitled to pity if net sympathy. If they save a horse or two that they should kill they do it with fear that outruns any pleasure and earn their money as well as the men do who pick up cigar butts, say. But these two that I speak of are both fat, well-fed and arrogant. I once succeeded in landing a large, heavy one-peseta-fifty rented, leather cushion alongside the head of the younger one during a scene of riotous disapproval in a bull ring in the north of Spain and I am never at the ring without a bottle of Manzanilla which I hope yet I will be able to land, empty
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bạn đọc của bò trong những ngày tuổi chấp nhận 30, 40, 50 và thậm chí bảy mươi bức ảnh từ các picadors trong khi một con bò có thể có bảy bức ảnh sang ngày là một động vật tuyệt vời, và có vẻ như là mặc dù những điều đã rất khác nhau trong những ngày đó và các bullfighters phải có là như vậy người đàn ông như là cầu thủ bóng đá trên đội tuyển trường trung học khi chúng tôi đã vẫn còn trong trường học ngữ Pháp. Những thay đổi rất nhiều và thay vì vận động viên tuyệt vời chỉ trẻ em chơi trên đội trường trung học bây giờ và nếu bạn ngồi với những người đàn ông lớn tại Café bạn biết không có không có bullfighters tốt bây giờ hoặc; họ là tất cả các trẻ em mà không có danh dự, kỹ năng hoặc Đức hạnh, nhiều giống như những trẻ em bây giờ chơi bóng đá, một trò chơi yếu ớt, nó đã trở thành, trên đội tuyển trường trung học và không có gì giống như đại, trưởng thành, vận động viên ở gạt vải dệt kim, có mùi vinegary từ miếng đệm vai sweated, mang da headguards, của moleskins clotted bằng bùn, mà đi trên băng da giày in trong trái đất dọc theo bên cạnh vỉa hè trong hoàng hôn tinh vi. , một thời gian dài trước đây.Luôn luôn là người khổng lồ trong những ngày và bò thực sự đã chấp nhận rằng nhiều bức ảnh, các tài khoản hiện đại chứng minh, nhưng các bức ảnh là khác nhau. Trong những ngày tuổi lâu đời nhất pic có một thép rất nhỏ hình tam giác Mẹo để gói và bảo vệ mà chỉ là mẹo nhỏ có thể đi vào các bull. Các picadors đã nhận được các bull với ngựa của họ thẳng đối với anh ta, lái xe pic lúc anh ta và như họ đã tổ chức ông ra xoay ngựa bên trái giải thoát cho anh ta từ các khoản phí và cho phép các bull đi theo. Một con bò, thậm chí là một con bò hiện đại, có thể chấp nhận một số lượng những bức ảnh lớn kể từ khi thép đã không khắc lên người hắn sâu sắc và nó là một động thái của các địa chỉ trên một phần của picador thay vì một cố ý tìm sốc và trừng phạt.Bây giờ, sau khi sửa đổi rất nhiều, pic là như hình minh họa đại diện cho nó [3]. Có luôn luôn là tranh chấp giữa người nuôi con bò và picadors như hình thức của nó kể từ khi các hình thức xác định của nó deadliness và số lần con bò có thể tính phí chống lại nó mà không bị hủy hoại, cả về thể chất và trong dũng cảm.Pic hiện nay là rất phá hoại mặc dù được đặt đúng cách. Nó là phá hoại đặc biệt là kể từ khi picador không đặt nó, bắn thanh nó được gọi là, cho đến khi các bull đã đạt đến con ngựa. Bull sau đó phải làm cho các nỗ lực nâng ngựa cùng lúc người đàn ông nghiêng trọng lượng của mình trên trục và lái xe thép vào các bull cổ cơ bắp hoặc vai của mình. Nếu tất cả các picadors khéo léo như một vài sẽ có không cần phải cho phép các bull đạt được con ngựa trước khi chụp thanh. Nhưng phần lớn các picadors, bởi vì nó là một nghề nghiệp trả tiền kém dẫn chỉ đến concussion của não, là không thậm chí có khả năng chìm pic vào một con bò đúng cách. Họ dựa vào một ổ đĩa may mắn và những nỗ lực nhất định bull làm phải tung ngựa và rider để lốp xe của bull cổ cơ bắp và làm việc một picador thực sự có thể thực hiện mà không làm mất con ngựa của mình hoặc ghế trong yên xe. Mặc của nệm bảo vệ bởi những con ngựa đã thực hiện công việc picadors' nhiều khó khăn và nguy hiểm. Nếu không có nệm của con bò sừng có thể nhận được vào ngựa và ông có thể nâng anh ta, hoặc, đôi khi, hài lòng với những thiệt hại ông là làm với sừng của mình, được tổ chức bởi người đàn ông pic; với nệm ông butts vào ngựa, không có gì cho sừng của mình để đi vào và ông đổ vỡ crash ngựa và rider trên trong một đống. Sử dụng nệm bảo vệ đã dẫn đến một lạm dụng trong bullfighting. Con ngựa mà không bị giết trong vòng có thể được cung cấp bởi các nhà thầu cưỡi một lần nữa và một lần nữa. Họ đang rất sợ của bò và trở thành như vậy là hoảng sợ vùng bãi ngang trên có mùi họ rằng họ là gần như không thể để quản lý. Chính phủ quy định mới cung cấp các picadors có thể từ chối con ngựa như vậy và họ phải được đánh dấu như vậy rằng họ không thể được sử dụng hoặc được cung cấp bởi bất kỳ nhà thầu ngựa, nhưng kể từ khi picador là nên kém trả tiền, quy định này quá có lẽ sẽ bị phá hủy bởi propina, hoặc tip, chiếm một phần thường xuyên của picador thu nhập và mà ông chấp nhận từ các nhà thầu cho ngựa các loài động vật ông được quyền và nhiệm vụ , bởi các quy định của chính phủ, từ chối.Propina là chịu trách nhiệm về hầu hết kinh dị trong bullfighting. Các quy định cung cấp cho kích thước, sức mạnh và tập thể dục của những con ngựa được sử dụng trong Bullring và nếu con ngựa phù hợp được sử dụng và các picadors cũng được đào tạo có sẽ không cần cho bất kỳ con ngựa bị giết chết ngoại trừ vô tình và chống lại sẽ của những người đi khi họ bị giết, ví dụ, trong gác chuông đuổi theo. Nhưng thực thi các quy định để bảo vệ mình đang còn lại để picador là bên quan tâm nhất và picador nên kém được trả tiền cho sự nguy hiểm ông trải qua rằng, đối với một bổ sung nhỏ để trả tiền này, ông là sẵn sàng chấp nhận con ngựa mà làm cho công việc của mình thậm chí nhiều hơn khó khăn và nguy hiểm. Nhà thầu ngựa phải cung cấp hoặc đã có ba mươi sáu con ngựa trong cuộc chiến mỗi. Ông được trả một số tiền cố định không có vấn đề gì xảy ra với con ngựa của ông. Nó là để quan tâm của mình để cung cấp cho các loài động vật với giá rẻ nhất ông có thể nhận được và thấy rằng như vài người trong số họ được sử dụng càng tốt.Điều này là về làm thế nào nó hoạt động ra; Các picadors đến ngày trước khi cuộc chiến hoặc vào buổi sáng của cuộc chiến tại corrals Bullring để chọn và kiểm tra những con ngựa mà họ phải đi xe. Có là một phần của sắt nằm trong các bức tường đá của corral đánh dấu chiều cao tối thiểu vai một con ngựa phải có để được chấp nhận. Một picador đã yên xe lớn đặt trên một con ngựa, gắn kết, kiểm tra cho dù tâm trí ngựa bit và thúc đẩy, lưng, bánh xe và cưỡi đối với các ổ đĩa tường corral chống lại nó với trục của một pic để xem nếu ngựa là âm thanh và vững chắc trên đôi chân của mình. Ông sau đó dismounts và nói với các nhà thầu, "tôi sẽ không có nguy cơ cuộc sống của tôi trên đó skate lousy cho một ngàn đô la.""Những gì là vấn đề với rằng ngựa?" nói rằng các nhà thầu. "Bạn sẽ đi một chặng đường dài trước khi bạn sẽ tìm thấy một con ngựa như vậy.""Quá dài một cách," nói picador."Những gì là vấn đề với anh ta? Đó là một con ngựa ít đẹp trai.""Ông đã có không có miệng," picador nói. "Ông sẽ không trở lại. Bên cạnh đó ông là ngắn.""Ông là chỉ có kích thước đúng. Nhìn vào anh ta. Chỉ có kích thước đúng.' *"Chỉ cần kích thước đúng để làm gì?""Chỉ cần kích thước đúng để đi xe.""Không phải tôi," ông picador chuyển đi."Bạn sẽ không tìm thấy một con ngựa tốt hơn.""Tôi tin rằng," nói picador."Phản đối thực sự của bạn là gì?""Anh ta có glanders.""Vô nghĩa. Đó không phải là glanders. Đó là chỉ gàu.""Bạn phải phun anh ta với flit," nói picador. "Đó sẽ giết hắn.""Phản đối thực sự của bạn là gì?""Tôi có một vợ và ba con. Tôi sẽ không đi anh ta cho một ngàn đô la.""Được hợp lý," các nhà thầu nói. Họ nói chuyện trong thấp âm. Ông cung cấp cho picador pesetas mười lăm."All right," nói picador. "Đánh dấu lên ngựa nhỏ."Vì vậy, trong buổi chiều bạn thấy picador đi xe ra con ngựa nhỏ và nếu con ngựa nhỏ được tách, và thay vì giết chết anh ta, công chức trọng red bull ring chạy với anh ta về hướng cửa ngựa để có được anh ta trở lại nơi ông có thể được vá lên vì vậy các nhà thầu có thể gửi cho anh ta trong một lần nữa, bạn có thể chắc chắn công chức vòng bull đã nhận được hoặc được hứa hẹn một propina cho mỗi ngựa ông có thể mang lại còn sống trong số các vòng, thay vì giết chết họ mercifully và decently khi họ đang bị thương.I have known some fine picadors, honest, honorable, brave and in a bad business, but you may have all the horse contractors I have ever met, although some of them were nice fellows. If you wish and will take them, you may have all the bull ring servants too. They are the only people I have found in bullfighting that are brutalized by it and they are the only ones who take an active part who undergo no danger. I have seen several of them, two especially that are father and son, that I would like to shoot. If we ever have a time when for a few days you may shoot any one you wish I believe that before starting out to bag various policemen, Italian statesmen, government functionaries, Massachusetts judges, and a couple of companions of my youth I would shove in a clip and make sure of that pair of bull ring servants. I do not want to identify them any more closely because if I ever should bag them this would be evidence of premeditation. But of all the filthy cruelty I have ever seen they have furnished the most. Where you see gratuitous cruelty most often is in police brutality; in the police of all countries I have ever been in, including, especially, my own. These two Pamplona and San Sebastian monosabios should be, by rights, policemen and policemen on the radical squad, but they do the best they can with their talents in the bull ring. They carry on their belts puntillas, broad-headed knives, with which they can give the gift of death to any horse that is badly wounded, but I have never seen them kill a horse that could possibly be gotten on his feet and made to move toward the corrals. It is not only a question of the money they could make by salvaging horses to be taxidermed while alive so they may be reintroduced into the ring, for I have seen them refuse to kill, until forced to by the public, a horse there was no hope of getting onto his feet or of bringing back into the ring purely from pleasure in exerting their power to refuse to perform a merciful act as long as possible. Most bull ring servants are poor devils that perform a miserable function for a mean wage and are entitled to pity if net sympathy. If they save a horse or two that they should kill they do it with fear that outruns any pleasure and earn their money as well as the men do who pick up cigar butts, say. But these two that I speak of are both fat, well-fed and arrogant. I once succeeded in landing a large, heavy one-peseta-fifty rented, leather cushion alongside the head of the younger one during a scene of riotous disapproval in a bull ring in the north of Spain and I am never at the ring without a bottle of Manzanilla which I hope yet I will be able to land, empty
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bạn đọc của bò đực trong những ngày cũ chấp nhận ba mươi, bốn mươi, năm mươi và thậm chí bức bảy mươi từ picadors thời gian để ngày một con bò mà có thể mất bảy bức ảnh là một con vật tuyệt vời, và nó có vẻ như mọi thứ rất khác nhau trong những ngày đó và các bullfighters phải có được người đàn ông như là các cầu thủ bóng đá trong đội trung học khi chúng ta còn là học ngữ pháp. Mọi thứ thay đổi rất nhiều và thay vì vận động viên tuyệt vời chỉ có trẻ em chơi trên các đội bóng trung học bây giờ và nếu bạn ngồi với những người đàn ông lớn tuổi ở caf'e bạn biết không có bullfighters tốt bây giờ hoặc là; họ là tất cả trẻ em mà không có danh dự, kỹ năng hay đức hạnh, cũng giống như những đứa trẻ bây giờ chơi bóng đá, một trò chơi yếu ớt nó đã trở thành, trong nhóm học sinh trung học và không có gì giống như, trưởng thành, các vận động viên tinh vi lớn trong áo vải-huých khuỷu tay , mùi dấm từ miếng đệm vai mồ hôi, mang headguards da, moleskins họ vón cục với bùn, mà đi trên da cleated giày mà in trên mặt đất dọc theo bên cạnh vỉa hè trong hoàng hôn, một thời gian dài trước đây.
Luôn có những người khổng lồ trong những ngày và các con bò đực thực sự đã chấp nhận rằng nhiều bức ảnh, các tài khoản hiện đại chứng minh, nhưng các bức ảnh là khác nhau. Trong những ngày tuổi già nhất pic có một tip thép hình tam giác rất nhỏ để bao bọc và bảo vệ mà chỉ là mẹo nhỏ có thể đi vào chu kỳ tăng. Các picadors nhận được những con bò với con ngựa của họ thẳng về phía anh ta, lái pic nhìn anh và khi họ tổ chức anh ta ra lình xình quanh con ngựa bên trái giải phóng anh khỏi phí và cho phép các con bò đi theo. Một con bò, thậm chí một con bò hiện đại, có thể chấp nhận một số lượng lớn những bức ảnh từ thép không cắt vào anh sâu sắc và nó là một động thái của địa chỉ trên một phần của Picador hơn là một cố tình tìm cách sốc và trừng phạt.
Bây giờ, sau khi nhiều thay đổi, các pic là như hình minh họa đại diện cho nó [3]. Luôn luôn có tranh cãi giữa các nhà nhân giống bò và picadors như hình thức của nó kể từ khi hình thức xác định vong và số lần các con bò có thể tính phí đối với nó mà không bị hủy hoại, cả về thể chất và lòng dũng cảm.
Các pic hiện nay là rất tai hại cho dù được đặt đúng cách . Nó đặc biệt phá hủy kể từ Picador không đặt nó, bắn dính nó được gọi là, cho đến khi con bò đã đạt đến con ngựa. Sau đó con bò phải làm cho các nỗ lực nâng con ngựa cùng một lúc người đàn ông đang đứng dựa trọng lượng của mình trên các trục và lái xe bằng thép thành của con bò cổ hoặc vai cơ bắp của mình. Nếu tất cả các picadors là tài giỏi như một số ít là có thể sẽ không cần phải để cho con bò đạt con ngựa trước khi chụp thanh. Nhưng phần lớn các picadors, bởi vì nó là một nghề được trả lương mà chỉ dẫn tới chấn động của não, thậm chí không có khả năng đánh chìm pic vào một con bò đúng cách. Họ dựa trên một ổ đĩa may mắn và nỗ lực nhất định con bò phải làm trong ném ngựa và người cưỡi mệt cơ cổ của bò đực và làm những công việc mà một người cởi ngựa đấu với bò mộng thực sự có thể thực hiện mà không mất đi một trong hai con ngựa của mình hoặc chỗ ngồi của mình trong yên. Việc mặc nệm bảo vệ bởi những con ngựa đã làm cho công việc của picadors nhiều khó khăn và nguy hiểm. Nếu không có nệm sừng của con bò có thể nhận được vào con ngựa và anh có thể nhấc anh ta, hoặc, đôi khi, hài lòng với những thiệt hại ông đang làm với sừng của mình, được tổ chức ra bởi pic của người đàn ông; với nệm ông Butts vào con ngựa, không có gì cho sừng của mình để đi vào và ông đã đâm con ngựa và người cưỡi trên một đống là. Việc sử dụng của nệm bảo vệ đã dẫn đến một tình trạng lạm dụng trong trận đấu bò tót. Ngựa mà không còn bị giết chết trong vòng có thể được cung cấp bởi các nhà thầu ngựa một lần nữa và một lần nữa. Họ rất sợ các con bò đực và trở nên quá hoảng hốt bị ảnh hưởng về mùi họ rằng họ là gần như không thể quản lý. Các quy định mới của chính phủ quy định rằng các picadors có thể từ chối ngựa như vậy và rằng họ phải được đánh dấu để họ không thể được sử dụng hoặc được cung cấp bởi bất kỳ nhà thầu ngựa, nhưng kể từ khi Picador như vậy là lương thấp, quy định này cũng sẽ có thể bị phá hủy bởi propina , hay tip, trong đó chiếm một phần thu nhập thường xuyên của người cởi ngựa đấu với bò mộng mà ông đã chấp nhận từ các nhà thầu cho cưỡi những con vật ông được trao quyền và nghĩa vụ, các quy định của chính phủ, để từ chối.
Các propina chịu trách nhiệm cho hầu hết các kinh dị trong đấu bò. Các quy định này kích thước, sức mạnh và thể lực của những con ngựa được sử dụng trong vòng bò và nếu con ngựa thích hợp được sử dụng và picadors đào tạo tốt thì sẽ không cần bất kỳ con ngựa bị giết chết, trừ vô tình và chống lại ý chí của các tay đua như họ bị giết, ví dụ, trong gác chuông-đuổi. Nhưng thực thi các quy định này để bảo vệ chính mình để lại cho các Picador như các bên quan tâm nhất và Picador là quá nghèo nàn trả cho sự nguy hiểm, ông trải qua đó, cho một bổ sung nhỏ để trả tiền này, ông sẵn sàng chấp nhận những con ngựa mà làm công việc của mình còn khó khăn và nguy hiểm. Nhà thầu phải cung cấp ngựa hoặc có sẵn ba mươi sáu con ngựa cho mỗi trận đấu. Ông được trả một khoản tiền cố định không có vấn đề gì xảy ra với con ngựa của mình. Đó là sự quan tâm của mình để cung cấp các động vật với giá rẻ nhất ông có thể nhận và xem đó như là vài trong số chúng được sử dụng càng tốt.
Điều này là về cách nó hoạt động ra; các picadors đến vào ngày trước khi chiến đấu hoặc vào buổi sáng của cuộc chiến tại bãi quây của vòng bò để lựa chọn và kiểm tra những con ngựa họ cưỡi. Có một mảnh của bộ sắt trong bức tường đá của bãi quây đánh dấu chiều cao tối thiểu ở vai mà một con ngựa phải có để được chấp nhận. Một Picador có yên xe lớn đặt trên một con ngựa, gắn kết, kiểm tra cho dù tâm trí con ngựa cắn và thúc đẩy, lưng, bánh xe và cưỡi đối với các ổ đĩa tường nò sáo chống lại nó với trục của một pic để xem nếu con ngựa là âm thanh và vững chắc trên đôi chân của mình. Sau đó ông dismounts và nói với các nhà thầu, "Tôi sẽ không mạo hiểm cuộc sống của tôi trên đó skate tệ hại cho một ngàn đô la."
"Có chuyện gì với con ngựa đó là gì?" nói các nhà thầu. "Bạn sẽ đi một chặng đường dài trước khi bạn sẽ tìm thấy một con ngựa như thế."
"Quá dài một cách," các Picador nói.
"Có chuyện gì với anh ta? Đó là một chút ngựa đẹp trai."
"Anh ấy không có miệng, "các Picador nói. "Ông ấy sẽ không trở lại. Bên cạnh ông là ngắn."
"Anh ấy chỉ đúng kích cỡ. Hãy nhìn anh ta. Chỉ cần đúng kích cỡ." *
"Chỉ cần đúng kích cỡ để làm gì?"
"Chỉ cần đúng kích cỡ để đi xe."
"Không tôi, "nói Picador quay
đi." Bạn sẽ không tìm thấy một con ngựa tốt hơn.
"" Tôi tin rằng, "các Picador
nói." phản đối thực sự của bạn là gì?
"" Anh ấy có bệnh ngựa.
"" Vớ vẩn. Đó không phải là ngựa. Đó chỉ là gàu.
"" Bạn nên để phun anh với dọn nhà, "các Picador nói." Điều đó sẽ giết anh ta.
"" Phản đối thực sự của bạn là gì?
"" Tôi có một người vợ và ba đứa con. Tôi sẽ không đi xe anh một ngàn đô la.
"" Hãy là người nhạy cảm, "nhà thầu nói. Họ nói chuyện bằng một giọng thấp. Ông mang lại cho các Picador mười lăm
pesetas." Được rồi, "những người cởi ngựa đấu với bò mộng" Mark lên ngựa ít nói..
"Vì vậy, vào buổi chiều bạn thấy Picador đi xe ra khỏi con ngựa nhỏ và nếu con ngựa nhỏ bị tách và, thay vì giết chết anh ta, tôi tớ nhẫn bò đỏ bọc chạy với anh về phía cửa ngựa để có được anh ta trở lại nơi mà anh ta có thể được vá lên vì vậy các nhà thầu có thể gửi cho anh ta một lần nữa, bạn có thể chắc chắn là tôi tớ ring con bò đã được nhận hoặc được hứa hẹn một propina cho mỗi con ngựa ông có thể mang lại còn sống ra khỏi vòng, thay vì giết chúng một cách nhân từ và tử tế khi họ bị thương .
Tôi đã biết một số picadors tốt, trung thực, danh dự, dũng cảm và trong một doanh nghiệp xấu, nhưng bạn có thể có tất cả các nhà thầu ngựa mà tôi đã từng gặp, mặc dù một số trong số họ là nghiên cứu sinh tốt đẹp. Nếu bạn muốn và sẽ mất chúng, bạn có thể có tất cả các chức vòng bò quá. Họ là những người duy nhất tôi đã tìm thấy trong trận đấu bò tót được khắc nghiệt bởi nó và họ là những người duy nhất tham gia tích cực đã trải qua không có nguy hiểm. Tôi đã thấy một số trong số họ, đặc biệt là hai mà là cha và con trai, mà tôi muốn để bắn. Nếu chúng ta từng có một thời gian khi cho một vài ngày bạn có thể chụp bất kỳ một trong những bạn muốn tôi tin rằng trước khi bắt đầu để túi cảnh sát khác nhau, chính khách Ý, viên chức chính phủ, thẩm phán bang Massachusetts, và một vài đồng của tuổi trẻ của tôi, tôi sẽ xô trong một clip và chắc chắn về điều đó đôi công chức vòng bull. Tôi không muốn để xác định chúng bất kỳ chặt chẽ hơn bởi vì nếu tôi bao giờ nên túi họ điều này sẽ là bằng chứng của sự suy nghĩ trước. Nhưng trong tất cả sự tàn ác bẩn thỉu mà tôi từng thấy họ đã trang bị nhiều nhất. Nơi bạn nhìn thấy sự tàn ác vô cớ thường xuyên nhất là về sự tàn bạo của cảnh sát; trong các cảnh sát của tất cả các nước mà tôi đã từng được in, bao gồm cả, đặc biệt là của riêng tôi. Hai Pamplona và San Sebastian monosabios nên, bởi quyền, công an, cảnh sát trên các đội hình cấp tiến, nhưng họ làm tốt nhất họ có thể với tài năng của mình trong vòng bull. Họ mang trên băng puntillas của họ, dao rộng đầu, mà họ có thể cung cấp cho các món quà của chết cho bất cứ con ngựa đó là bị thương nặng, nhưng tôi chưa bao giờ thấy họ giết một con ngựa mà có thể có thể được nhận trên đôi chân của mình và làm cho chuyển động về phía chuồng. Nó không chỉ là một câu hỏi về số tiền họ có thể thực hiện bằng cách tận dụng những con ngựa được taxidermed khi còn sống để họ có thể được giới thiệu lại vào vòng, vì tôi đã nhìn thấy họ từ chối để giết, cho đến khi buộc phải bởi công chúng, một con ngựa không có hy vọng nhận được trên đôi chân của mình hoặc đưa trở lại vào vòng hoàn toàn từ niềm vui trong việc gây sức mạnh của mình để từ chối thực hiện một hành động từ bi càng lâu càng tốt. Hầu hết các chức vòng bò là quỷ nghèo mà thực hiện một chức năng khổ sở với mức lương trung bình và có quyền tiếc nếu đồng cảm net. Nếu họ tiết kiệm được một hoặc hai con ngựa để giết họ làm điều đó với sự sợ hãi rằng outruns bất kỳ niềm vui và kiếm tiền của họ cũng như những người đàn ông làm người nhặt mẩu xì gà, nói. Nhưng hai mà tôi nói chuyện của cả hai chất béo, tốt cho ăn và kiêu ngạo. Tôi đã từng thành công trong việc hạ cánh một lớn, nặng một PESETA-năm mươi thuê, da đệm cùng với người đứng đầu của một người trẻ hơn trong một cảnh không chấp thuận hỗn loạn trong một vòng bò ở phía bắc của Tây Ban Nha và tôi không bao giờ vào chiếc nhẫn mà không có một chai của Manzanilla mà tôi hy vọng nhưng tôi sẽ có thể hạ cánh, trống rỗng
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: