4 The text and Other TextsWe approach books with preconceptions, memor dịch - 4 The text and Other TextsWe approach books with preconceptions, memor Việt làm thế nào để nói

4 The text and Other TextsWe approa

4 The text and Other Texts

We approach books with preconceptions, memories, biases, beliefs, and attitudes; if we read well and have been lucky enough to find a book with substance, we encounter other conceptions, belief and attitudes. While we read, we think, looking for new perceptions, or perhaps for the similar, the old, the usual, made more noticeable by the text. We may begin to reshape our thoughts, finding some confirmed, some refuted and some modified. We change as we read, perhaps in subtle ways, finishing the book slightly different from what we were before.
We then talk about our reading, bringing with us perceptions of ourselves, the book, and the world, and finding in others still different perceptions and attitudes Again, if we are intelligent and lucky, the confrontation allows us to grow and learn by reshaping our thoughts. Similarly, we may read other books and find further variations in thoughts and attitudes that may lead us to still another reconsideration, helping us to understand not only ourselves and others but the first text as well. In the interchange between reader and work, some would argue that the text should predominate. They would expect us to be accurate and thorough in our reading, to do justice to the text. We are, in a sense, expected to submit to it and be guides by it. This notion of literature and of the reader’s experience is expressed by Rene Welled and Austin Warren:
[T]he real poem must be conceived as a structure of norms, realized only partially in the actual experience of its readers. Every single experience (reading, reciting, and so forth) is only and an attempt-more or less successful and complete –to grasp this set of norm or standards. 1
Somewhere in the text lies meaning, pure and clean, waiting to be grasped by the prefect reader. There is, of course, no perfect reader, but he is approximated by the preeminent critic, whose reading becomes the norm. We real well insofar as we approach his reading, poorly when we depart from it, and thus our individual points of view are sources only of confusion. The accuracy of our reading depends on our ability to suppress or ignore our unique experiences and perceptions.
In this view, the students’ readings are inevitably imperfect, and the teacher’s goal is to help them move toward the approved interpretation. To achieve that perfect reading, unblemished by the subjectivity of the individual, the teacher naturally encourages, with each new work, a concentration upon that text, and that narrowed focus may isolate the work. Each time, the prefect reading of the single text, always beyond reach, is the goal. Since the students can never read one work adequately, what points is there, one may argue, in trying to comprehend groups of works?
The conception of reading I’m arguing for in this book is different. As the first chapters state, I see the reader not as submissive, bending to the author’s will, but as creative, making meaning rather than finding it. Thus the text is not the only element that matters. The reader’s task is to build meaning out to of the confrontation of past and present experience, and each work read should been seen as part of this process: not only a valuable experience in itself, but a contribution to something larger.
What that something larger is depends primarily upon the students themselves. It may involve the refinement of a particular concept. Students who read and reflect upon “A view of a Pig” may find their notion of death changed slightly as a result. They may find it easier to accept their own detachment about the deaths they hear of, concluding that some distance is necessary, as it was for the speaker in the poem. Or they may find themselves thinking more frequently and painfully about the disasters of others. If the poem affects them at all, it is likely to contribute in some degree to a reshaping of their views.
In broader terms, literature contributes to shaping who they are. As students’ ideas shift and their experience broadens, they themselves evoke and change. Literary works contribute significantly to this evolution. The literature class should help the students make connections between the books and their experience, continually revising their conception of the world and their place in it.
This view of both the reader and the process of reading suggests a more aggressive, self-affirming approach to the text. Rather than submit to the work, seeking only to find its “structure of norms” the reader instead forces the work to submit to her. That is to say, she uses it, incorporating it into herself. She tests its perceptions against her own, not to bend to the vision it offers, but rather to take what she can from that vision in clarifying or enlarging her own. She approaches the text not as a disciple looking for answers, but as a thinker looking for possibilities. The individual work, then, is not an end in it self, but part of an ongoing process of building one’s own picture of the world, a process that involves many books and may other experiences.
Unfortunately, too few people continue to revise their notions about the world. We grow rigid. Our tendency to remain with the political party of our parents, to continue in the religions imposed upon us as children, and to retain our prejudices despite evidence that might accumulate against them suggest them suggest a willingness to settle comfortable into patterns of thoughts and behavior. Albert Ellis points out that man achieved so – called free will almost in direct inverse ratio to his becoming a socialized human being. The mere fact that one has, and early in one’s life is raised by, duly conditioned and biased parents reduces one’s possible free will to [a] meager amount; the fact that one, additionally, is raised among hundreds of other human beings, and among humans who have a long history and an intrenched culture, further reduces one’s potential free will to near-zero proportions.2
Culturally established norms become so deeply ingrained in consciousness that they come to seem as substantial and immutable as the laws governing the physical universe.
The creative and thoughtful person tries to assimilate and comprehend his culture without being trapped by it completely that he can no longer see in other ways. He reflects and questions, attempting to see through to his assumptions and reconsider them, to absorb new information and insight even when it contradicts the notions he holds at the moment, and to modify his conceptions to accommodate the new experience. He is, in other words, unwilling to grow too complacent with the way he sees the world at the moments-it’s the best he can do now, but he is unwilling to presume himself infallible, knowing that he might, sometime in the future, see more clearly and understand more completely.
He also unwilling to presume that anyone else can have perfect and complete understanding. As a result, he is less like to labor endlessly to labor endlessly in pursuit of the one perfect reading that some would assume lies beneath the surface of the literary work. A critic’s reading will matter, then, not as a norm or standard for his own, but as another perspective to consider. Likewise, the author’s vision of the world may be important to the thinking reader, but again not simply as an end in itself. It matters insofar as it contributes to his pleasure and understanding- that is to say, to his own vision. He himself, rather than the author, is of primary importance in his reading. He read not to satisfy an obligation to the writer, but to satisfy an obligation to himself.
Good readers revise their perceptions in their own. They are questioners, researchers; unwilling to be led by one source, they weigh one item against another, comparing, balancing, and seeking their own formulations. For such readers, the concept of power in Macbeth may be fascinating and worthy of contemplation, but it is not complete. Their own concept of power will be thoughtful distillation of power as seen in Macbeth, in All the King’s Men, and in their encounters with teachers, police, employers, and others who old some form of power. They will agree with Newton that we see further than our predecessors by standing on their shoulders, neither rejecting them casually nor accepting them uncritically. For such readers, the text is not more important than the self. They don’t submit to the authority of the printed word-not, at least, until they have thought about it long enough to decide that its ideas are their own. Unwilling to be indoctrinated, they prefer to reflect, they seek the insights of others not as answers to their questions but as the raw material from which to construct their own answers.
The comparison between literature and research may seem strange. Researchers start with a problem or question and look for information and ideas to help them solve it, but the reading of fiction and poetry is not quite so purposeful. Usually people pick up a novel not to help with a specific problem but to pass the time, to entertain themselves, to relax after the worries of the day. Researchers are more organized and methodical, selecting the materials they find most useful and studying them in an efficient pattern, but readers of literature, unless they are professional literary scholars, are likely to select their reading somewhat more haphazardly. They may know that they prefer mysteries, or romances, or stories by a particular writer. Or they may know only that like books recommended by a certain friend. Those preferences will impose a casual organization on their reading, but few readers are likely to plan more thoroughly.
Still, there are some similarities between ordinary reading and scholarly research. Both scholars and rea
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
4 các văn bản và các văn bản khácChúng tôi tiếp cận sách với định kiến, những kỷ niệm, thành kiến, niềm tin và Thái độ; Nếu chúng ta đọc tốt và có được may mắn, đủ để tìm thấy một cuốn sách với chất, chúng tôi gặp phải các khái niệm, niềm tin và Thái độ. Trong khi chúng ta đọc, chúng tôi nghĩ rằng, tìm kiếm mới nhận thức, hoặc có lẽ cho các tương tự như cũ, thông thường, làm cho hơn đáng chú ý bằng văn bản. Chúng tôi có thể bắt đầu để reshape suy nghĩ của chúng tôi, việc tìm kiếm một số xác nhận, một số bác bỏ và một số lần. Chúng tôi thay đổi khi chúng ta đọc, có lẽ trong những cách tinh tế, hoàn thiện cuốn sách hơi khác nhau từ những gì chúng tôi đã trước khi. Sau đó chúng tôi nói chuyện về đọc của chúng tôi, mang lại với chúng tôi nhận thức về bản thân, cuốn sách, và trên thế giới, và việc tìm kiếm trong những người khác vẫn còn khác nhau nhận thức và Thái độ một lần nữa, nếu chúng tôi là thông minh và may mắn, các cuộc đối đầu cho phép chúng tôi để phát triển và học hỏi bởi reshaping những suy nghĩ của chúng tôi. Tương tự như vậy, chúng tôi có thể đọc sách khác và tìm thêm các biến thể trong suy nghĩ và Thái độ mà có thể dẫn chúng tôi vẫn còn một xem xét lại nhất, giúp chúng tôi hiểu không chỉ bản thân và những người khác nhưng các văn bản đầu tiên là tốt. Trong trao đổi giữa đọc và làm việc, một số sẽ tranh luận rằng các văn bản nên chiếm ưu thế. Họ mong đợi chúng tôi để được chính xác và toàn diện trong đọc của chúng tôi, để làm công lý cho các văn bản. Chúng tôi, trong một cảm giác, dự kiến sẽ gửi nó và là hướng dẫn của nó. Khái niệm này của văn học và kinh nghiệm của người đọc được thể hiện bởi Rene Welled và Austin Warren: [T] ông thực bài thơ phải được hình thành như là một cấu trúc của tiêu chuẩn, nhận ra rằng chỉ có một phần trong những kinh nghiệm thực tế của các độc giả. Mỗi kinh nghiệm duy nhất (đọc, đọc, và vv.) là duy nhất và một nỗ lực nhiều hơn hoặc ít thành công và hoàn thành-để nắm bắt này tập hợp các tiêu chuẩn hoặc tiêu chuẩn. 1 Một nơi nào đó trong văn bản nằm có nghĩa là, tinh khiết và sạch sẽ, chờ đợi để được nắm bởi người đọc trưởng ban. Không có, tất nhiên, không có độc giả hoàn hảo, nhưng ông xấp xỉ bởi các nhà phê bình ưu Việt, đọc mà trở thành chuẩn. Chúng tôi thực sự cũng phạm vi như chúng tôi tiếp cận của ông đọc, kém khi chúng tôi khởi hành từ nó, và do đó chúng tôi quan điểm cá nhân là nguồn duy nhất của sự nhầm lẫn. Tính chính xác của đọc của chúng tôi phụ thuộc vào khả năng của chúng tôi để ngăn chặn hoặc bỏ qua những kinh nghiệm độc đáo và nhận thức của chúng tôi. Nhìn này, các sinh viên đọc là chắc chắn không hoàn hảo, và các giáo viên mục tiêu là để giúp họ di chuyển về hướng giải thích được chấp thuận. Để đạt được rằng hoàn hảo đọc, không có vết xấu bởi chủ quan của cá nhân, giáo viên tự nhiên khuyến khích, với mỗi công việc mới, một tập trung vào văn bản đó, và tập trung thu hẹp có thể cô lập các công việc. Mỗi thời gian, chỉ đọc văn bản duy nhất, luôn luôn vượt ra ngoài tầm tay, là mục tiêu. Kể từ khi các sinh viên có thể không bao giờ đọc một làm việc đầy đủ, những gì điểm là có, người ta có thể tranh luận, trong cố gắng để thấu hiểu nhóm tác phẩm? Quan niệm của đọc tôi đang tranh cãi nhất trong cuốn sách này là khác nhau. Là tiểu bang chương đầu tiên, tôi thấy người đọc không phải là submissive, uốn của tác giả sẽ, nhưng như sáng tạo, làm cho có nghĩa là thay vì tìm nó. Do đó các văn bản không phải là yếu tố duy nhất là vấn đề. Nhiệm vụ của người đọc là để xây dựng ý nghĩa ra để đối đầu của kinh nghiệm trong quá khứ và hiện tại, và mỗi công việc đọc nên xem như là một phần của quá trình này: không chỉ là một kinh nghiệm có giá trị trong chính nó, nhưng một sự đóng góp để một cái gì đó lớn hơn. Những gì một cái gì đó mà lớn hơn là phụ thuộc chủ yếu vào các sinh viên bản thân. Nó có thể liên quan đến tinh tế của một khái niệm đặc biệt. Sinh viên đọc và phản ánh khi "A view của một con lợn" có thể tìm thấy khái niệm của cái chết thay đổi chút ít kết quả là. Họ có thể tìm thấy nó dễ dàng hơn để chấp nhận mình đội về cái chết họ nghe của, kết luận rằng một số khoảng cách là cần thiết, như nó đã cho người nói trong bài thơ. Hoặc họ có thể thấy mình suy nghĩ nhiều hơn thường xuyên và đau đớn về những thảm họa của những người khác. Nếu bài thơ ảnh hưởng đến họ ở tất cả, nó có khả năng đóng góp vào một mức độ để một reshaping của quan điểm của họ. Trong điều kiện rộng hơn, văn học góp phần vào việc định hình họ là ai. Khi học sinh ý tưởng thay đổi, và kinh nghiệm của họ đưa chúng mình gợi và thay đổi. Tác phẩm văn học đóng góp đáng kể vào sự tiến hóa này. Các lớp học văn học sẽ giúp sinh viên làm cho các kết nối giữa các sách và kinh nghiệm của họ, liên tục sửa đổi của quan niệm của thế giới và vị trí của mình trong nó. Quan điểm này của cả hai người đọc và trình đọc cho thấy một cách tiếp cận tích cực hơn, tự khẳng định cho văn bản. Thay vì gửi đến công việc, thay vào đó tìm kiếm chỉ để tìm cấu trúc"tiêu chuẩn" người đọc lực lượng công việc để gửi cho cô ấy. Đó là để nói, cô sử dụng nó, kết hợp nó vào mình. Cô kiểm tra nhận thức của nó chống lại mình, không phải uốn cong để tầm nhìn nó cung cấp, nhưng thay vì để có những gì nó có thể từ tầm nhìn trong làm rõ hoặc mở rộng của cô của riêng. Cô cách tiếp cận văn bản không phải là một môn đệ tìm câu trả lời, nhưng như là một nhà tư tưởng tìm kiếm khả năng. Các công việc cá nhân, sau đó, không phải là một kết thúc trong nó tự, nhưng một phần của một quá trình liên tục xây dựng riêng của một hình ảnh của thế giới, một quá trình liên quan đến việc nhiều sách và có kinh nghiệm khác. Thật không may, quá ít người tiếp tục sửa đổi của khái niệm về thế giới. Chúng tôi phát triển cứng nhắc. Xu hướng của chúng tôi ở lại với đảng chính trị của cha mẹ của chúng tôi, để tiếp tục trong các tôn giáo áp đặt lên chúng tôi như là trẻ em, và để giữ lại định kiến của chúng tôi mặc dù bằng chứng cho thấy có thể tích lũy chống lại họ đề nghị họ cho thấy một sự sẵn lòng để giải quyết thoải mái vào mô hình của những suy nghĩ và hành vi. Albert Ellis chỉ ra rằng người đàn ông đạt được như vậy-được gọi là Việt sẽ hầu như trong trực tiếp tỷ lệ nghịch đảo để ông trở thành một xã hội hóa con người. Thực tế rằng một có, và vào đầu của một cuộc sống được nâng lên bởi, hợp lệ lạnh và thiên vị cha mẹ làm giảm của một trong những có thể sẽ miễn phí để [a] số lượng ít ỏi; một thực tế rằng một, thêm vào đó, được nêu ra trong số hàng trăm của con người khác, và trong số con người có một lịch sử lâu dài và một nền văn hoá intrenched, tiếp tục làm giảm của một tiềm năng sẽ miễn phí đến gần số không proportions.2 Các chỉ tiêu văn hóa được thành lập trở thành như vậy sâu sắc ăn sâu trong ý thức rằng họ đến để có vẻ như đáng kể và không thay đổi như pháp luật quản vũ trụ vật lý. Người sáng tạo và chu đáo cố gắng đồng hóa và thấu hiểu văn hóa của mình mà không bị mắc kẹt bởi nó hoàn toàn rằng ông không còn có thể xem theo những cách khác. Ông phản ánh và câu hỏi, cố gắng để xem thông qua để giả định của mình và xem xét lại họ, hấp thụ thông tin mới và cái nhìn sâu sắc ngay cả khi nó mâu thuẫn với khái niệm ông tổ chức tại thời điểm này, và sửa đổi quan niệm của mình để thích ứng với những kinh nghiệm mới. Ông là, nói cách khác, không muốn phát triển quá tự mãn với cách thức mà ông thấy thế giới ở những khoảnh khắc, nó là điều tốt nhất ông có thể làm bây giờ, nhưng ông là không muốn đoán mình sai lầm, biết rằng ông có thể, đôi khi trong tương lai, thấy rõ ràng hơn và hiểu hơn hoàn toàn. Ông cũng không muốn đoán rằng bất cứ ai khác có thể đã hoàn hảo và hoàn thành sự hiểu biết. Kết quả là, ông là ít hơn như để lao động vô tận để lao động không ngừng trong việc theo đuổi sự hoàn hảo một đọc rằng một số sẽ cho rằng nằm bên dưới bề mặt của tác phẩm văn học. Một nhà phê bình đọc sẽ vấn đề, sau đó, không phải là một tiêu chuẩn hoặc tiêu chuẩn cho mình, nhưng như là một quan điểm để xem xét. Tương tự như vậy, tầm nhìn của tác giả của thế giới có thể là quan trọng đối với người đọc suy nghĩ, nhưng một lần nữa không chỉ đơn giản là một kết thúc trong chính nó. Những vấn đề phạm vi như nó đóng góp của mình niềm vui và sự hiểu biết-đó là để nói, để tầm nhìn của mình. Ông mình, chứ không phải là tác giả, có tầm quan trọng chính trong đọc sách của mình. Ông đọc không để đáp ứng nghĩa vụ để các nhà văn, nhưng để đáp ứng nghĩa vụ mình. Tốt đọc Sửa đổi nhận thức của họ trong riêng của họ. Họ là questioners, nhà nghiên cứu; không muốn được lãnh đạo bởi một nguồn, họ cân nhắc một mục so sánh một, cân bằng, và tìm kiếm công thức riêng của họ. Đối với độc giả như vậy, khái niệm về quyền lực trong Macbeth có thể hấp dẫn và xứng đáng quán niệm, nhưng nó là không đầy đủ. Riêng của khái niệm của quyền lực sẽ là chu đáo chưng cất của sức mạnh nhìn trong Macbeth, All the King's Men và của cuộc gặp gỡ với các giáo viên, cảnh sát, sử dụng lao động, và những người khác những người cũ một số hình thức của quyền lực. Họ sẽ đồng ý với Newton rằng chúng ta thấy xa hơn người tiền nhiệm của chúng tôi bằng cách đứng trên vai của họ, không phải từ chối họ tình cờ và cũng không chấp nhận chúng trá. Đối với các độc giả, văn bản không phải là quan trọng hơn bản thân. Họ không gửi cho các cơ quan của các từ in-không phải, ít nhất, cho đến khi họ đã nghĩ về nó đủ lâu để quyết định rằng ý tưởng của nó là của riêng của họ. Không muốn được indoctrinated, họ thích để phản ánh, họ tìm kiếm những hiểu biết của người khác không phải là câu trả lời cho câu hỏi của họ nhưng làm nguyên liệu để xây dựng riêng của câu trả lời. So sánh giữa văn học và nghiên cứu có thể có vẻ lạ. Các nhà nghiên cứu bắt đầu với một vấn đề hoặc câu hỏi và tìm kiếm thông tin và ý tưởng để giúp họ giải quyết nó, nhưng đọc văn học và thơ không phải là khá như vậy có mục đích. Thường mọi người chọn lên một cuốn tiểu thuyết không để giúp đỡ với một vấn đề cụ thể, nhưng để vượt qua thời gian, để giải trí bản thân, để thư giãn sau những lo lắng của ngày. Các nhà nghiên cứu có nhiều tổ chức và phương pháp, lựa chọn các tài liệu họ tìm thấy hữu ích nhất và học tập trong một mô hình hiệu quả, nhưng độc giả của văn học, trừ khi họ là học giả văn học chuyên nghiệp, có khả năng chọn của đọc một chút hơn haphazardly. Họ có thể biết rằng họ thích bí ẩn, hoặc lãng mạn, hoặc những câu chuyện của một nhà văn đặc biệt. Hoặc họ có thể biết chỉ đó như sách khuyến cáo của một người bạn nhất định. Những tùy chọn sẽ áp đặt một tổ chức không thường xuyên đọc của họ, nhưng vài độc giả có khả năng lập kế hoạch kỹ lưỡng hơn. Tuy nhiên, có là một số điểm tương đồng giữa bình thường đọc và nghiên cứu học thuật. Học giả và rea
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
4 Các văn bản và nội dung khác Chúng tôi tiếp cận với sách những định kiến, những ký ức, những thành kiến, niềm tin và thái độ; nếu chúng ta đọc tốt và đã may mắn tìm thấy một cuốn sách với chất, chúng ta gặp phải những quan niệm khác, niềm tin và thái độ. Trong khi chúng ta đọc, chúng tôi nghĩ rằng, tìm kiếm những nhận thức mới, hoặc có thể cho tương tự, người già, như thường lệ, đã chú ý nhiều hơn bởi các văn bản. Chúng ta có thể bắt đầu định hình lại những suy nghĩ của chúng tôi, việc tìm kiếm một số khẳng định, một số bác bỏ và một số sửa đổi. Chúng tôi thay đổi khi chúng ta đọc, có lẽ trong những cách tinh tế, hoàn thiện cuốn sách hơi khác với những gì chúng ta trước đây. Sau đó chúng tôi nói chuyện về việc đọc của chúng tôi, đưa ta cảm nhận của mình, cuốn sách, và trên thế giới, và việc tìm kiếm ở những người khác vẫn còn nhận thức khác nhau và thái độ Một lần nữa, nếu chúng ta thông minh và may mắn, cuộc đối đầu cho phép chúng ta phát triển và học hỏi bằng cách định hình lại những suy nghĩ của chúng tôi. Tương tự như vậy, chúng ta có thể đọc cuốn sách khác và tìm thấy các biến hơn trong suy nghĩ và thái độ mà có thể dẫn chúng ta vẫn còn một xem xét lại, giúp chúng ta hiểu không chỉ bản thân và những người khác, nhưng các văn bản đầu tiên là tốt. Trong trao đổi giữa người đọc và làm việc, một số người cho rằng các văn bản nên chiếm ưu thế. Họ sẽ mong đợi chúng tôi là chính xác và kỹ lưỡng trong việc đọc của chúng tôi, để làm công lý cho các văn bản. Chúng tôi, trong một nghĩa nào đó, dự kiến sẽ trình đó và được hướng dẫn bởi nó. Khái niệm về văn học và kinh nghiệm của người đọc được thể hiện bởi Rene trào và Austin Warren: [T] anh bài thơ sản phải được hình thành như là một cấu trúc định mức, nhận ra chỉ một phần trong kinh nghiệm thực tế của độc giả. Mọi kinh nghiệm duy nhất (đọc, tụng, vv) chỉ là một nỗ lực và-ít nhiều thành công và hoàn -để nắm bắt này tập hợp các định mức, tiêu chuẩn. 1 nơi nào đó trong các văn bản nằm ý nghĩa, tinh khiết và sạch sẽ, chờ đợi để được nắm bắt bởi người đọc trưởng. Có, tất nhiên, không có đầu đọc hoàn hảo, nhưng ông là xấp xỉ bởi các nhà phê bình ưu việt, mà đọc trở thành chuẩn mực. Chúng tôi thực sự tốt trong chừng mực chúng ta tiếp cận đọc sách của ông, ít khi chúng tôi khởi hành từ nó, và do đó điểm cá nhân của chúng tôi xem là nguồn duy nhất của sự nhầm lẫn. Độ chính xác của việc đọc của chúng tôi phụ thuộc vào khả năng của chúng tôi để ngăn chặn hoặc bỏ qua những trải nghiệm độc đáo và nhận thức của chúng ta. Theo quan điểm này, các bài đọc của học sinh là không tránh khỏi sai sót, và mục tiêu của giáo viên là để giúp họ tiến tới việc giải thích đã được phê duyệt. Để đạt được điều đó đọc hoàn hảo, không tì vết bởi tính chủ quan của cá nhân, giáo viên khuyến khích tự nhiên, với mỗi công việc mới, một sự tập trung vào văn bản đó, và tập trung thu hẹp có thể cô lập các công việc. Mỗi lần, đọc hảo của các văn bản duy nhất, luôn luôn vượt quá tầm tay, là mục tiêu. Kể từ khi sinh viên không bao giờ có thể đọc một tác phẩm đầy đủ, những gì điểm là ở đó, người ta có thể lập luận rằng, trong cố gắng để hiểu được các nhóm công trình? Quan niệm về đọc tôi cãi nhau cho trong cuốn sách này là khác nhau. Khi nhà nước chương đầu tiên, tôi thấy người đọc không phải là phục tùng, uốn theo ý muốn của tác giả, nhưng khi sáng tạo, làm cho ý nghĩa hơn là việc tìm kiếm nó. Vì vậy, các văn bản không phải là yếu tố duy nhất có vấn đề. Nhiệm vụ của người đọc là xây dựng nghĩa ra các cuộc đối đầu của kinh nghiệm quá khứ và hiện tại, và từng đọc tác phẩm phải được xem như là một phần của quá trình này:. Không chỉ là một kinh nghiệm quý báu trong chính nó, nhưng đóng góp cho một cái gì đó lớn hơn gì một cái gì đó lớn hơn là phụ thuộc chủ yếu vào các sinh viên tự. Nó có thể liên quan đến sự tinh tế của một khái niệm cụ thể. Học sinh đọc và suy ngẫm "Một quan điểm của một Pig" chưa thấy quan niệm của họ về cái chết thay đổi một chút như một kết quả. Họ có thể tìm thấy nó dễ dàng hơn để chấp nhận tách biệt riêng của họ về cái chết của họ nghe, kết luận rằng một số khoảng cách là cần thiết, cũng như đối với các diễn giả trong bài thơ. Hoặc họ có thể tìm thấy chính mình suy nghĩ thường xuyên hơn và đau đớn về những thảm họa của người khác. Nếu bài thơ ảnh hưởng đến họ cả, nó có thể góp phần trong một mức độ nào để một định hình lại các quan điểm của họ. Trong một nghĩa rộng hơn, văn học góp phần vào việc hình thành ra họ là ai. Là ý tưởng của sinh viên thay đổi và mở rộng phạm vi kinh nghiệm của họ, chính họ gợi lên và thay đổi. Tác phẩm văn học góp phần đáng kể vào sự phát triển này. Các lớp văn học sẽ giúp các sinh viên thực hiện kết nối giữa sách và kinh nghiệm của họ, liên tục sửa đổi quan niệm của họ về thế giới và vị trí của mình trong đó. Quan điểm này của cả người đọc lẫn quá trình đọc thấy một, tự khẳng định phương pháp tiếp cận tích cực hơn để các văn bản. Thay vì trình công việc, tìm kiếm chỉ để tìm "cấu trúc của chuẩn mực" của người đọc thay vì buộc các công trình của mình. Đó là để nói, cô sử dụng nó, kết hợp nó vào mình. Cô kiểm tra nhận thức của mình đối với chính mình, không phải uốn cong với tầm nhìn nó cung cấp, nhưng thay vì để mất những gì cô có thể từ tầm nhìn đó làm rõ hoặc mở rộng của riêng mình. Cô tiếp cận các văn bản không phải là một đệ tử tìm kiếm câu trả lời, nhưng là một nhà tư tưởng tìm kiếm khả năng. Các công việc cá nhân, sau đó, không phải là một kết thúc trong nó tự, nhưng một phần của một quá trình liên tục của việc xây dựng hình ảnh của chính mình trên thế giới, một quá trình có liên quan đến nhiều sách và có thể kinh nghiệm khác. Thật không may, quá ít người tiếp tục sửa đổi các quan niệm của họ về thế giới. Chúng ta lớn lên cứng nhắc. Xu hướng của chúng tôi ở lại với các đảng chính trị của cha mẹ chúng ta, tiếp tục trong các tôn giáo áp đặt lên chúng ta như con cái, và giữ lại những định kiến của chúng tôi dù có bằng chứng rằng có thể tích tụ lại cho họ đề nghị họ cho thấy sự sẵn sàng để giải quyết thoải mái vào mô hình của ý nghĩ và hành vi. Albert Ellis chỉ ra rằng con người đã đạt được - gọi miễn phí sẽ gần như tỷ lệ nghịch đảo trực tiếp để trở thành một con người của mình với xã hội. Chỉ thực tế là ai, và sớm trong cuộc sống của một người được đưa ra bởi, uỷ lạnh và cha mẹ thiên vị giảm một của ý chí tự do có thể [a] số tiền ít ỏi; thực tế là một, ngoài ra, được lớn lên trong số hàng trăm con người khác, và giữa những con người có một lịch sử lâu dài và một nền văn hóa intrenched, giảm thiểu hơn nữa của một người tự do tiềm năng gần như không proportions.2 chuẩn mực văn hóa thành lập trở thành ăn sâu sâu trong ý thức rằng họ đến dường như là đáng kể và không thay đổi như các luật điều chỉnh vũ trụ vật chất. Những người sáng tạo và chu đáo sẽ cố gắng để hòa đồng và hiểu được văn hóa của mình mà không bị mắc kẹt bởi nó hoàn toàn rằng ông không còn có thể nhìn thấy những cách khác. Ông phản ánh và câu hỏi, cố gắng xem xét thông qua các giả định của mình và xem xét lại chúng, tiếp nhận thông tin mới và cái nhìn sâu sắc, ngay cả khi nó mâu thuẫn với khái niệm ông nắm giữ tại thời điểm này, và để thay đổi quan niệm của mình để phù hợp với kinh nghiệm mới. Ông là, nói cách khác, không sẵn sàng để phát triển quá tự mãn với cách ông nhìn thế giới ở thời điểm này, đó là tốt nhất anh có thể làm bây giờ, nhưng ông không muốn để cho chính mình không thể sai lầm, biết rằng anh ấy có thể, đôi khi trong tương lai, thấy rõ hơn và hiểu hơn hoàn toàn. Ông cũng không muốn để cho là bất cứ ai khác có thể có sự hiểu biết hoàn hảo và đầy đủ. Kết quả là, anh không thích lao động không ngừng để lao động không ngừng trong việc theo đuổi của một đọc hoàn hảo mà một số người giả dối bên dưới bề mặt của các tác phẩm văn học. Một đọc của nhà phê bình sẽ có vấn đề, ​​sau đó, không phải là một tiêu chuẩn hoặc tiêu chuẩn cho riêng mình, nhưng như một góc độ khác để xem xét. Tương tự như vậy, tầm nhìn của tác giả trên thế giới có thể quan trọng đối với người đọc suy nghĩ, nhưng lại không đơn giản như là một kết thúc trong chính nó. Điều quan trọng trong chừng mực nó góp phần vào niềm vui của mình và understanding- đó là để nói, để tầm nhìn của mình. Bản thân ông, chứ không phải là tác giả, là quan trọng hàng đầu trong việc đọc của mình. Ông đọc thấy không đủ nghĩa vụ với nhà văn, nhưng để đáp ứng nghĩa vụ với chính mình. độc giả tốt sửa đổi nhận thức của họ trong chính họ. Họ là những người đặt câu hỏi, các nhà nghiên cứu; không muốn được dẫn dắt bởi một nguồn tin, họ cân nhắc một mục cùng người khác, so sánh, cân bằng, và tìm kiếm các công thức riêng của họ. Đối với độc giả như vậy, khái niệm quyền lực trong Macbeth có thể hấp dẫn và xứng đáng với sự chiêm niệm, nhưng nó không phải là hoàn tất. Khái niệm riêng của họ về quyền lực sẽ được chưng cất chu đáo của sức mạnh như trong Macbeth, trong Tất cả các của vua Men, và trong cuộc gặp gỡ của họ với các giáo viên, cảnh sát, sử dụng lao động và những người cũ một số hình thức của quyền lực. Họ sẽ đồng ý với Newton mà chúng ta nhìn thấy xa hơn những người tiền nhiệm của chúng tôi bằng cách đứng trên vai của họ, không phải từ chối họ tình cờ và cũng không chấp nhận chúng không phê phán. Đối với độc giả như vậy, các văn bản không phải là quan trọng hơn bản thân. Họ không trình cơ quan của in word-không, ít nhất, cho đến khi họ đã nghĩ về nó đủ dài để quyết định rằng những ý tưởng của mình là của riêng của họ. Không muốn bị nhồi sọ, họ thích để phản ánh, họ tìm kiếm sự hiểu biết của người khác không phải là câu trả lời cho câu hỏi của họ, nhưng là vật liệu thô để xây dựng câu trả lời của riêng mình. Sự so sánh giữa văn học và nghiên cứu có vẻ lạ. Các nhà nghiên cứu bắt đầu với một vấn đề hoặc câu hỏi và tìm kiếm thông tin và ý tưởng để giúp họ giải quyết nó, nhưng đọc tiểu thuyết và thơ là hoàn toàn không có mục đích. Thông thường người ta nhặt một cuốn tiểu thuyết không để giúp đỡ với một vấn đề cụ thể nhưng để vượt qua thời gian, để tự giải trí, thư giãn sau những lo lắng trong ngày. Các nhà nghiên cứu được tổ chức hơn và có phương pháp, lựa chọn các vật liệu mà họ thấy hữu ích nhất và nghiên cứu chúng trong một mô hình hiệu quả, nhưng độc giả của văn học, trừ khi họ là những học giả văn học chuyên nghiệp, có nhiều khả năng để lựa chọn đọc của họ phần nào tuỳ tiện hơn. Họ có thể biết rằng họ thích bí ẩn, hay lãng mạn, hay những câu chuyện của một nhà văn đặc biệt. Hoặc họ có thể chỉ là như sách khuyến khích bởi một người bạn nào đó biết. Những ưu đãi sẽ áp đặt một tổ chức thường xuyên vào đọc, nhưng vài người đọc có khả năng lên kế hoạch kỹ lưỡng hơn. Tuy nhiên, có một số điểm tương đồng giữa việc đọc bình thường và nghiên cứu học thuật. Cả hai học giả và rea
















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: