Dzi bead (Tib. གཟི།; pronounced

Dzi bead (Tib. གཟི།; pronounced "ze

Dzi bead (Tib. གཟི།; pronounced "zee"; alternative spelling: gzi) is a type of stone bead of uncertain origin worn as part of a necklace and sometimes as a bracelet. In several Asian cultures, including that of Tibet, the bead is considered to provide positive spiritual benefit. These beads are generally prized as protective amulets and are sometimes ground into a powder to be used in traditional Tibetan medicine. Beads subject to this process have small "dig marks" where a portion of the bead has been scraped or ground away to be included in the medicine. Some dzi exhibit grinding and polishing of one or both ends, again the result of reduction for use in traditional Tibetan medicine or, in some cases, due to the bead's use as a burnishing tool in the application of gold leaf to thanka paintings or gilt bronze statuary.
The most highly prized dzi beads are those of ancient age, made of natural agate. It is a mystery were where these beads originated. While the traditional, ancient-style beads are greatly preferred, new modern-made dzi are gaining popularity amongst Tibetans.
Contents [hide]
1 Names
2 Design
3 Origin
4 New dzi
5 Imitation dzi
6 Value
7 Similar beads
8 See also
9 References
10 Further reading
11 External links
Names[edit]
The meaning of the Tibetan word "dzi" [གཟི།] translates to "shine, brightness, clearness, splendor." In Chinese, the bead is called "heaven's bead" or "heaven's pearl" (天珠).
Design[edit]
Dzi stones are made from agate, and may have decorative symbols composed of circles, ovals, squares, waves or zig zags, stripes, lines, diamonds, dots, and various other archetypal and symbolic patterns. Colors mainly range from brown to black, with the pattern usually in ivory white. Dzi beads can appear in different colours, shapes, and sizes; the surface is usually smooth and waxy, presumably from wear over a long period of time.
Sometimes the natural patterns (usually "layered" swirls) of the agate can be seen underneath or behind the decorative symbols and designs, and sometimes not.

Cinnabar dots as seen on an ancient dzi.
Some dzi beads sport what are referred to as "blood spots," which are tiny red dots in the white areas, indicative of iron content. This is highly desirable, but relatively rare.[citation needed] Another desirable effect is something called "Nāga skin" which refers to tiny circular weathering marks on the surface of the bead that resemble scales. Some dzi beads are simply polished agate, with only the agate's natural patterning as decoration.
The number of "eyes" on the stone is considered significant. These are the circular dot (eye-like) designs, and depending on their number and arrangement, they represent different things. The highest number of eyes on ancient dzi is twelve. One thirteen-eye bead has been reported from a Taiwanese collector but its genuineness has not been confirmed; therefore anything having more than twelve eyes is considered non-traditional. Any accompanying story or benefit tale is assumed to be fake as well, and a mere marketing strategy for the lucrative feng shui item market.
Origin[edit]
Dzi stones made their first appearance between 2000 and 1000 BC, in ancient India: a few hundred thousand were supposedly brought back by Tibetan soldiers from Persia or ancient Tajikistan during a raid. Fear of the “evil eye” was taken very seriously by these people, so whoever made the dzi created talismans with “eyes” on them as a “fight fire with fire” form of protection. Artisans used agate as the base stone and then added lines and shapes using ancient methods that are still not completely understood, possibly including darkening with plant sugars and heat, bleaching and white line etching with natron, and protecting certain areas with grease, clay, wax or a similar substance. After the bead was decorated, the artisan would drill a biconical hole length-wise though the stone, which was arduous work done with a bow drill.
Although the geographic origin of dzi beads is uncertain, it is accepted that they are now called "Tibetan beads," just like "Tibetan coral," which also came to Tibet from elsewhere. Tibetans cherish these beads and consider them hereditary gems. In this way they have survived thousands of years, being worn by hundreds of individual people. Dzi are found primarily in Tibet, but also in neighbouring Bhutan, Nepal, Ladakh and Sikkim.[citation needed]
Sometimes shepherds and farmers find dzi beads in the soil or in the grasslands. Because of this, some Tibetans traditionally believe or believed that dzi are naturally formed, not man-made[citation needed].
Since knowledge of the bead is derived from several differing oral traditions, the beads have provoked controversy regarding their source, their method of manufacture and even their precise definition.[citation needed] In Tibetan culture these beads are believed to attract local protectors, dharmapalas or deities or maybe beneficial ghosts, ancestors or even bodhisattvas. Because of this, dzi beads are always treated with respect.[1]
New dzi[edit]
Due to the unknown origin of these beads and the high demand for them, there has been recent reproduction of dzi beads in Asia. The first (and best) replica dzi beads came from Taiwan during the 1990s. China has also produced some good-quality dzi beads over the last three years.[when?] However, the number of modern dzi that would be accepted as beautiful by the Tibetan community is very small, making these beads highly desirable.[citation needed]
A nice dzi should be made of good quality agate with the cutting, drilling and decorating taking many days. Modern methods and technology such as lasers, modern sugars and chemicals, and vacuum chambers can produce very good results.[2] The waxy appearance is still desirable but is sometimes lacking. Some especially well-made new dzi are accepted by Tibetans because it is safe to wear them in public since they look like ancient dzi. Some[who?] claim the new dzi function with the same efficacy as the old ones; others believe the protective energies of ancient dzi can move into a new dzi, if the stone is of the same quality or better and the two beads are kept together or when binding rituals are performed.[citation needed]
Dzi are also popular in China, Taiwan, Thailand and Singapore. Genuine ancient dzi are too expensive for most Tibetans; those who have not owned dzi for generations can no longer afford to buy them. Some of the new dzi have become highly collectible resulting in much higher prices. As was true in ancient days, only a handful of artisans know how to make superior beads today. Less than a dozen people are manufacturing truly high-quality and beautiful beads; not much is known about who they are or where their workshops are.[citation needed]
With a few exceptions, new beads are not considered to have the mystic associations of the ancient beads, but it is considered possible to give new dzi similar powers with some time and effort: 1) by taking them to be blessed by a lama or guru; 2) taking them on pilgrimages to holy places such as stupas and shrines; and 3) reciting mantras, as well as taking religious vows with them. An advantage of new dzi beads is that they do not carry any of the bad karma of previous owners. It is considered possible to rid a stone of bad energy by submerging it in saltwater for several hours, and then fanning incense over it. The dzi should be treated with respect from that time on. Sun basking and herbal smudging are also said to purify the beads. Spirit aroma offering and recitation of Cintamani dharani are considered helpful in charging the bead as well.
Imitation dzi[edit]
Imitation dzi are created from materials other than agate or chalcedony. They can be made of glass, resin, lampwork, wood, bone, plastic, metal, or non-traditional etched stones. Imitation dzi have a long history, some dating back a couple of hundred years. The older mock dzi have some collectible value. Some of the resin mock dzi have a filling of lead to add weight.
Some people would also call the modern machine-carved and machine-drilled, highly polished new dzi "mock dzi." Almost invariably mass-produced, these are available for less than two dollars, and are often sold by the strand. The etching on these cheap beads has been done very quickly, and the decorations do not penetrate into the inner core of the bead. These are usually targeted for sale to mainland Chinese customers as lucky feng shui charms.
Value[edit]
Market value for ancient beads can easily reach into hundreds of thousands of US dollars - especially for beads with more "eyes." Tiny red cinnabar spots caused by iron inclusion in the agate also increase the value. New etched agate dzi are also highly prized as long as they are well made, contain the traditional patterns, and are made from genuine agate without "dragon skin" or "dragon veins," with a clean, clear look and luster and nicely simulated abrasion signs at the drill holes (these abrasions should slope upward, simulating thousands of years of thread abrasion). New dzi prices range from about ten to two thousand US Dollars, depending on quality and luster. Because of the high value placed on them, Tibetans would typically only part with an authentic dzi bead under very extreme circumstances, such as theft, confiscation by banks or government, or even murder. As a result, many Tibetans have started wearing reproduction dzi in public, out of fear of theft.[citation needed]
Similar beads[edit]

An ancient goat eye bead from a site in Warad-Sin, Iraq. This ancient Mesopotamian bead[3] is very similar to the Luk Mik beads used by Tibetans. Beads like these are also found in Afghanistan and Bactria.

Luk Mik-style and other striped agate beads strung together. Susa, western Iran, dating back to 300 BC. Many of these beads were recovered in Taxila and southern Mesopotamia.
Similar to dzi beads are the so-called chung dzi,[4] which have been impor
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Dzi bead (Tib. གཟི།; pronounced "zee"; alternative spelling: gzi) is a type of stone bead of uncertain origin worn as part of a necklace and sometimes as a bracelet. In several Asian cultures, including that of Tibet, the bead is considered to provide positive spiritual benefit. These beads are generally prized as protective amulets and are sometimes ground into a powder to be used in traditional Tibetan medicine. Beads subject to this process have small "dig marks" where a portion of the bead has been scraped or ground away to be included in the medicine. Some dzi exhibit grinding and polishing of one or both ends, again the result of reduction for use in traditional Tibetan medicine or, in some cases, due to the bead's use as a burnishing tool in the application of gold leaf to thanka paintings or gilt bronze statuary.The most highly prized dzi beads are those of ancient age, made of natural agate. It is a mystery were where these beads originated. While the traditional, ancient-style beads are greatly preferred, new modern-made dzi are gaining popularity amongst Tibetans.Contents [hide] 1 Names2 Design3 Origin4 New dzi5 Imitation dzi6 Value7 Similar beads8 See also9 References10 Further reading11 External linksNames[edit]The meaning of the Tibetan word "dzi" [གཟི།] translates to "shine, brightness, clearness, splendor." In Chinese, the bead is called "heaven's bead" or "heaven's pearl" (天珠).Design[edit]Dzi stones are made from agate, and may have decorative symbols composed of circles, ovals, squares, waves or zig zags, stripes, lines, diamonds, dots, and various other archetypal and symbolic patterns. Colors mainly range from brown to black, with the pattern usually in ivory white. Dzi beads can appear in different colours, shapes, and sizes; the surface is usually smooth and waxy, presumably from wear over a long period of time.Sometimes the natural patterns (usually "layered" swirls) of the agate can be seen underneath or behind the decorative symbols and designs, and sometimes not.Cinnabar dots as seen on an ancient dzi.Some dzi beads sport what are referred to as "blood spots," which are tiny red dots in the white areas, indicative of iron content. This is highly desirable, but relatively rare.[citation needed] Another desirable effect is something called "Nāga skin" which refers to tiny circular weathering marks on the surface of the bead that resemble scales. Some dzi beads are simply polished agate, with only the agate's natural patterning as decoration.The number of "eyes" on the stone is considered significant. These are the circular dot (eye-like) designs, and depending on their number and arrangement, they represent different things. The highest number of eyes on ancient dzi is twelve. One thirteen-eye bead has been reported from a Taiwanese collector but its genuineness has not been confirmed; therefore anything having more than twelve eyes is considered non-traditional. Any accompanying story or benefit tale is assumed to be fake as well, and a mere marketing strategy for the lucrative feng shui item market.Origin[edit]Dzi stones made their first appearance between 2000 and 1000 BC, in ancient India: a few hundred thousand were supposedly brought back by Tibetan soldiers from Persia or ancient Tajikistan during a raid. Fear of the “evil eye” was taken very seriously by these people, so whoever made the dzi created talismans with “eyes” on them as a “fight fire with fire” form of protection. Artisans used agate as the base stone and then added lines and shapes using ancient methods that are still not completely understood, possibly including darkening with plant sugars and heat, bleaching and white line etching with natron, and protecting certain areas with grease, clay, wax or a similar substance. After the bead was decorated, the artisan would drill a biconical hole length-wise though the stone, which was arduous work done with a bow drill.Although the geographic origin of dzi beads is uncertain, it is accepted that they are now called "Tibetan beads," just like "Tibetan coral," which also came to Tibet from elsewhere. Tibetans cherish these beads and consider them hereditary gems. In this way they have survived thousands of years, being worn by hundreds of individual people. Dzi are found primarily in Tibet, but also in neighbouring Bhutan, Nepal, Ladakh and Sikkim.[citation needed]Sometimes shepherds and farmers find dzi beads in the soil or in the grasslands. Because of this, some Tibetans traditionally believe or believed that dzi are naturally formed, not man-made[citation needed].Since knowledge of the bead is derived from several differing oral traditions, the beads have provoked controversy regarding their source, their method of manufacture and even their precise definition.[citation needed] In Tibetan culture these beads are believed to attract local protectors, dharmapalas or deities or maybe beneficial ghosts, ancestors or even bodhisattvas. Because of this, dzi beads are always treated with respect.[1]New dzi[edit]Due to the unknown origin of these beads and the high demand for them, there has been recent reproduction of dzi beads in Asia. The first (and best) replica dzi beads came from Taiwan during the 1990s. China has also produced some good-quality dzi beads over the last three years.[when?] However, the number of modern dzi that would be accepted as beautiful by the Tibetan community is very small, making these beads highly desirable.[citation needed]A nice dzi should be made of good quality agate with the cutting, drilling and decorating taking many days. Modern methods and technology such as lasers, modern sugars and chemicals, and vacuum chambers can produce very good results.[2] The waxy appearance is still desirable but is sometimes lacking. Some especially well-made new dzi are accepted by Tibetans because it is safe to wear them in public since they look like ancient dzi. Some[who?] claim the new dzi function with the same efficacy as the old ones; others believe the protective energies of ancient dzi can move into a new dzi, if the stone is of the same quality or better and the two beads are kept together or when binding rituals are performed.[citation needed]Dzi are also popular in China, Taiwan, Thailand and Singapore. Genuine ancient dzi are too expensive for most Tibetans; those who have not owned dzi for generations can no longer afford to buy them. Some of the new dzi have become highly collectible resulting in much higher prices. As was true in ancient days, only a handful of artisans know how to make superior beads today. Less than a dozen people are manufacturing truly high-quality and beautiful beads; not much is known about who they are or where their workshops are.[citation needed]With a few exceptions, new beads are not considered to have the mystic associations of the ancient beads, but it is considered possible to give new dzi similar powers with some time and effort: 1) by taking them to be blessed by a lama or guru; 2) taking them on pilgrimages to holy places such as stupas and shrines; and 3) reciting mantras, as well as taking religious vows with them. An advantage of new dzi beads is that they do not carry any of the bad karma of previous owners. It is considered possible to rid a stone of bad energy by submerging it in saltwater for several hours, and then fanning incense over it. The dzi should be treated with respect from that time on. Sun basking and herbal smudging are also said to purify the beads. Spirit aroma offering and recitation of Cintamani dharani are considered helpful in charging the bead as well.Imitation dzi[edit]Imitation dzi are created from materials other than agate or chalcedony. They can be made of glass, resin, lampwork, wood, bone, plastic, metal, or non-traditional etched stones. Imitation dzi have a long history, some dating back a couple of hundred years. The older mock dzi have some collectible value. Some of the resin mock dzi have a filling of lead to add weight.Some people would also call the modern machine-carved and machine-drilled, highly polished new dzi "mock dzi." Almost invariably mass-produced, these are available for less than two dollars, and are often sold by the strand. The etching on these cheap beads has been done very quickly, and the decorations do not penetrate into the inner core of the bead. These are usually targeted for sale to mainland Chinese customers as lucky feng shui charms.Value[edit]Market value for ancient beads can easily reach into hundreds of thousands of US dollars - especially for beads with more "eyes." Tiny red cinnabar spots caused by iron inclusion in the agate also increase the value. New etched agate dzi are also highly prized as long as they are well made, contain the traditional patterns, and are made from genuine agate without "dragon skin" or "dragon veins," with a clean, clear look and luster and nicely simulated abrasion signs at the drill holes (these abrasions should slope upward, simulating thousands of years of thread abrasion). New dzi prices range from about ten to two thousand US Dollars, depending on quality and luster. Because of the high value placed on them, Tibetans would typically only part with an authentic dzi bead under very extreme circumstances, such as theft, confiscation by banks or government, or even murder. As a result, many Tibetans have started wearing reproduction dzi in public, out of fear of theft.[citation needed]Similar beads[edit]An ancient goat eye bead from a site in Warad-Sin, Iraq. This ancient Mesopotamian bead[3] is very similar to the Luk Mik beads used by Tibetans. Beads like these are also found in Afghanistan and Bactria.Luk Mik-style and other striped agate beads strung together. Susa, western Iran, dating back to 300 BC. Many of these beads were recovered in Taxila and southern Mesopotamia.Similar to dzi beads are the so-called chung dzi,[4] which have been impor
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Dzi bead (Tib གཟི ་.; phát âm là "zee"; cách viết khác:. Gzi) là một loại hạt đá không rõ nguồn gốc đeo như một phần của một dây chuyền và đôi khi là một vòng tay. Trong nhiều nền văn hóa châu Á, trong đó có Tây Tạng, các hạt được coi là có lợi ích tinh thần tích cực. Những hạt này thường được đánh giá cao như bùa hộ mệnh bảo vệ và đôi khi được nghiền thành bột để được sử dụng trong y học Tây Tạng truyền thống. Beads chịu quá trình này có nhỏ "dấu đào", nơi một phần của hạt đã được cạo hoặc mặt đất đi để được bao gồm trong y học. Một số triển lãm dzi mài và đánh bóng của một hoặc cả hai đầu, một lần nữa kết quả của việc giảm sử dụng trong y học Tây Tạng truyền thống hoặc trong một số trường hợp, do sử dụng của hạt như một công cụ đánh bóng trong các ứng dụng của lá vàng để tranh thanka hoặc bằng đồng mạ vàng tạc tượng.
Các hạt dzi có thưởng cao nhất là những người trong độ tuổi cổ, làm bằng mã não tự nhiên. Đó là một bí ẩn là nơi những hạt có nguồn gốc. Trong khi, hạt cổ theo phong cách truyền thống rất được ưa thích, dzi hiện đại tạo mới đang được phổ biến trong số những người Tây Tạng.
Mục lục [ẩn]
1 tên
2 Thiết kế
3 Origin
4 New dzi
5 giả dzi
6 Tỷ
7 hạt tương tự
8 Xem thêm
9 Tham khảo
10 Đọc thêm
11 Liên kết ngoài
Names [sửa]
Ý nghĩa của từ Tây Tạng "dzi" [གཟི ་.] dịch để "tỏa sáng, độ sáng, độ sắc nét, lộng lẫy." Tại Trung Quốc, các hạt được gọi là "hạt của thiên đường" hay "viên ngọc của trời" (天珠).
Thiết kế [sửa]
đá Dzi được làm từ mã não, và có thể có các biểu tượng trang trí bao gồm các vòng tròn, hình bầu dục, hình vuông, sóng hoặc zags zig, sọc, dây chuyền, kim cương, chấm và nhiều dạng nguyên mẫu và biểu tượng khác. Màu sắc chủ yếu dao động từ màu nâu sang màu đen, với các mô hình thường màu trắng ngà. Hạt Dzi có thể xuất hiện trong các màu sắc khác nhau, hình dạng, và kích cỡ; bề mặt thường là trơn tru và sáp, có lẽ là từ mặc trong một khoảng thời gian dài.
Đôi khi các mô hình tự nhiên (thường là "lớp" xoáy) của mã não có thể được nhìn thấy bên dưới hoặc đằng sau những biểu tượng trang trí và thiết kế, và đôi khi không. Cinnabar chấm như được thấy trên một dzi cổ. Một số hạt dzi thể thao những gì được gọi là "vết máu", mà những chấm đỏ nhỏ xíu trong khu vực màu trắng, chỉ thị của hàm lượng sắt. Điều này là rất hấp dẫn, nhưng tương đối hiếm. [Cần dẫn nguồn] Một hiệu ứng mong muốn là một cái gì đó gọi là "naga da" trong đó đề cập đối với nhãn hiệu thời tiết tròn nhỏ trên bề mặt của các hạt tương tự như vảy. Một số hạt dzi chỉ đơn giản là được đánh bóng bằng mã não, chỉ có khuôn mẫu tự nhiên của đá mã não như trang trí. Số lượng các "mắt" trên đá được coi là đáng kể. Đây là những dấu chấm tròn thiết kế (eye-like), và tùy thuộc vào số lượng và sự sắp xếp của họ, họ đại diện cho những thứ khác nhau. Số lượng cao nhất của mắt trên dzi cổ là mười hai. Một hạt mười ba mắt đã được báo cáo từ một nhà sưu tập người Đài Loan nhưng tính xác thực của nó vẫn chưa được xác nhận; do đó bất cứ điều gì có hơn mười hai mắt được coi là phi truyền thống. Bất kỳ câu chuyện đi kèm hoặc được hưởng lợi câu chuyện được giả định là giả mạo như là tốt, và một chiến lược tiếp thị chỉ dành cho thị trường mục phong thủy sinh lợi. Nguồn gốc [sửa] đá Dzi xuất hiện đầu tiên của họ từ năm 2000 đến 1000 trước Công nguyên, ở Ấn Độ cổ đại: một vài trăm ngàn người được cho là mang lại bởi những người lính Tây Tạng từ Ba Tư hay Tajikistan cổ đại trong một cuộc đột kích. Sợ "con mắt ác" đã được thực hiện rất nghiêm túc của những người này, vì vậy bất cứ ai làm dzi tạo bùa với "đôi mắt" vào chúng như là một "chiến đấu với ngọn lửa cháy" hình thức bảo vệ. Nghệ nhân sử dụng mã não như đá cơ sở và sau đó thêm đường và hình dạng bằng cách sử dụng phương pháp cổ xưa mà vẫn không hoàn toàn hiểu, có thể bao gồm cả màu sậm với đường thực vật và nhiệt, tẩy trắng và đường trắng khắc với natron, và bảo vệ các khu vực nhất định với dầu mỡ, đất sét, sáp hoặc một chất tương tự. Sau khi hạt đã được trang trí, các nghệ nhân sẽ khoan một lỗ hai chóp dài khôn ngoan mặc dù đá, đó là công việc gian khổ thực hiện với một cây cung khoan. Mặc dù nguồn gốc địa lý của hạt dzi là không chắc chắn, nó được chấp nhận rằng bây giờ họ gọi là "Tây Tạng hạt, "giống như" hô Tây Tạng, "đó cũng đã đến Tây Tạng từ nơi khác. Tây Tạng trân trọng những hạt đá quý và coi chúng di truyền. Bằng cách này, họ đã sống sót hàng ngàn năm, được mặc bởi hàng trăm người cá nhân. Dzi được tìm thấy chủ yếu ở Tây Tạng, mà còn ở nước láng giềng Bhutan, Nepal, Ladakh và Sikkim. [Cần dẫn nguồn] Đôi khi mục đồng và nông dân tìm thấy hạt dzi trong đất hoặc trong các đồng cỏ. Bởi vì điều này, một số người Tây Tạng truyền thống tin hoặc tin rằng dzi được hình thành tự nhiên, không phải do con người thực hiện [cần dẫn nguồn]. Vì tri thức của các hạt có nguồn gốc từ một số truyền thống uống khác nhau, các hạt đã gây tranh cãi về nguồn gốc của họ, phương pháp của họ sản xuất và thậm chí định nghĩa chính xác của chúng. [cần dẫn nguồn] Trong văn hóa Tây Tạng những hạt này được cho là thu hút bảo vệ địa phương, dharmapalas hoặc các vị thần hoặc có thể ma lợi, tổ tiên hoặc thậm chí các vị Bồ tát. Bởi vì điều này, hạt dzi luôn được tôn trọng. [1] New dzi [sửa] Do không rõ nguồn gốc của các hạt và các nhu cầu cao đối với họ, đã có sinh sản gần đây của hạt dzi ở châu Á. Việc đầu tiên (và tốt nhất) hạt sao dzi đến từ Đài Loan trong những năm 1990. Trung Quốc cũng đã sản xuất một số hạt dzi chất lượng tốt trong ba năm qua. [Khi nào?] Tuy nhiên, số lượng dzi hiện đại sẽ được chấp nhận là đẹp bởi các cộng đồng Tây Tạng là rất nhỏ, làm cho những hạt rất mong muốn. [Cần dẫn nguồn ] Một dzi đẹp nên được làm bằng mã não chất lượng tốt với cắt, khoan và trang trí dùng nhiều ngày. Phương pháp hiện đại và công nghệ như laser, các loại đường hiện đại và hóa chất, và buồng chân không có thể tạo ra kết quả rất tốt. [2] Sự xuất hiện sáp là vẫn mong muốn nhưng đôi khi thiếu. Một số dzi mới nhất cũng như thực hiện được chấp nhận bởi người Tây Tạng vì nó là an toàn để mặc chúng ở nơi công cộng vì họ trông giống như dzi cổ. Một số [ai?] Khẳng định chức năng dzi mới với hiệu quả tương tự như những người già; những người khác tin rằng các nguồn năng lượng bảo vệ của dzi cổ đại có thể di chuyển vào một dzi mới, nếu đá có chất lượng tương đương hoặc tốt hơn và hai hạt này được lưu giữ cùng hoặc khi nghi lễ bắt buộc được thực hiện. [cần dẫn nguồn] Dzi cũng rất phổ biến ở Trung Quốc, Đài Loan, Thái Lan và Singapore. Dzi cổ chính hãng quá đắt đối với hầu hết người Tây Tạng; những người đã không thuộc sở hữu dzi cho các thế hệ không còn có thể đủ khả năng để mua chúng. Một số dzi mới đã trở nên rất thu dẫn đến giá cao hơn nhiều. Như là sự thật trong những ngày xa xưa, chỉ có một số ít các nghệ nhân biết làm thế nào để làm cho hạt cao ngày nay. Ít hơn một chục người đang sản xuất thực sự có chất lượng cao và hạt đẹp; không được biết nhiều về họ là ai hoặc nơi hội thảo của họ. [cần dẫn nguồn] Với một vài ngoại lệ, hạt mới không được coi là có các hiệp hội huyền bí của các hạt cổ, nhưng nó được coi là có thể cung cấp cho dzi quyền hạn tương tự mới với một thời gian và nỗ lực: 1) bằng cách đưa họ tới được ban phước bởi một Lạt ma hay guru; 2) đưa họ vào các cuộc hành hương đến thánh địa như tháp và đền thờ; và 3) trì tụng thần chú, cũng như tham gia những lời tuyên khấn với họ. Một lợi thế của hạt dzi mới là họ không mang theo bất kỳ của nghiệp xấu của các chủ sở hữu trước đó. Nó được coi là có thể để thoát khỏi một hòn đá năng lượng xấu bằng cách dìm nó trong nước mặn trong vài giờ, và sau đó thổi bùng hương trên nó. Các dzi nên được đối xử tôn trọng từ lúc ấy với. Sun Basking và nhòe thảo dược cũng được cho biết để làm sạch các hạt. Thần thơm dâng và trì niệm Chintamani Dharani được coi là hữu ích trong việc sạc các hạt là tốt. Imitation dzi [sửa] giả dzi được tạo ra từ các vật liệu khác so với mã não hoặc chalcedony. Chúng có thể được làm bằng thủy tinh, nhựa, lampwork, gỗ, xương, nhựa, kim loại hoặc đá khắc phi truyền thống. Dzi giả có một lịch sử lâu dài, một số có niên đại vài trăm năm. Các dzi giả lớn tuổi có một số giá trị thu. Một số loại nhựa dzi giả có trám chì để tăng thêm trọng lượng. Một số người cũng sẽ kêu gọi các máy chạm khắc và máy khoan, có độ bóng cao dzi mới hiện đại "giả dzi." Hầu như lúc nào cũng sản xuất hàng loạt, những cũng có giá thấp hơn so với hai đô la, và thường được bán bởi các sợi. Việc khắc trên những hạt giá rẻ đã được thực hiện rất nhanh chóng, và các đồ trang trí không thâm nhập vào cốt lõi bên trong của hạt. Đây thường là mục tiêu để bán cho các khách hàng Trung Quốc đại lục được may mắn như bùa phong thủy. Giá trị [sửa] Giá trị thị trường cho hạt cổ đại có thể dễ dàng đạt đến hàng trăm ngàn đô la Mỹ - ". mắt" đặc biệt cho hạt với nhiều Điểm chu sa màu đỏ nhỏ bé do đưa sắt trong mã não cũng tăng giá trị. New agate khắc dzi cũng đánh giá rất cao miễn là họ cũng được thực hiện, bao gồm các mô hình truyền thống, và được làm từ mã não chính hãng mà không có "da rồng" hay "tĩnh mạch rồng", với một cái nhìn rõ ràng và sạch bóng và mài mòn độc đáo mô phỏng dấu hiệu tại các lỗ khoan (các trầy xước nên dốc lên, mô phỏng hàng ngàn năm của thread mài mòn). Giá dzi mới khoảng từ 10-2000 đô la Mỹ, tùy thuộc vào chất lượng và độ bóng. Bởi vì giá trị cao được đặt trên chúng, người Tây Tạng sẽ thường chỉ có một phần với một dzi hạt đích thực trong những hoàn cảnh rất cực đoan, như trộm cắp, tịch thu của các ngân hàng hay nhà nước, hay thậm chí là giết người. Kết quả là, nhiều người Tây Tạng đã bắt đầu sinh sản dzi mặc ở nơi công cộng, vì sợ trộm cắp. [Cần dẫn nguồn] hạt tương tự [sửa] Một hạt dê mắt cổ từ một trang web Warad-Sin, Iraq. Lưỡng Hà cổ đại hạt này [3] là rất giống với các hạt Luk Mik được sử dụng bởi những người Tây Tạng. Hạt giống này cũng được tìm thấy ở Afghanistan và Bactria. Luk Mik-phong cách và hạt sọc mã não khác kết hợp với nhau. Susa, miền tây Iran, có niên đại 300 trước Công nguyên. Nhiều người trong số các hạt này đã được thu hồi ở Taxila và miền nam Lưỡng Hà. Tương tự như dzi hạt cườm là cái gọi là chung dzi, [4] đã được tầm quan
























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: