Chapter 34New HerbsThe Suzaku emperor had been in bad health since his dịch - Chapter 34New HerbsThe Suzaku emperor had been in bad health since his Việt làm thế nào để nói

Chapter 34New HerbsThe Suzaku emper

Chapter 34

New Herbs

The Suzaku emperor had been in bad health since his visit to Rokujō. Always a sickly man, he feared that this illness might be his last. Though it had long been his wish to take holy orders and retire from the world, he had not wanted to do so while his mother lived.
“My heart seems to be urging me in that direction — and in any event I fear I am not long for this world.” And he set about making the necessary preparations.
Besides the crown prince he had four children, all girls. The mother of the Third Princess had herself been born a royal princess, the daughter of the emperor who had preceded Genji’s father. She had been reduced to commoner status and given the name Genji. Though she had come to court when the Suzaku emperor was still crown prince and might one day have been named empress, her candidacy had no powerful backers. Her mother, of undistinguished lineage, was among the emperor’s lesser concubines, and not among the great and brilliant ladies at court. Oborozukiyo had been brought to court by her powerful sister, Kokiden, the Suzaku emperor’s mother, and had had no rival for his affection; and so the mother of the Third Princess had had a sad time of it. The Suzaku emperor was sorry and did what he could for her, but after he left the throne it was not a great deal. She died an obscure and disappointed lady. The Third Princess was the Suzaku emperor’s favorite among his children.
She was now some thirteen or fourteen. The Suzaku emperor worried about her more than about any of the others. To whom could she look for support when he finally withdrew from the world?
He had chosen his retreat, a temple in the western hills, and now it was ready. He was busy both with preparations for the move and with plans for the Third Princess’s initiation. He gave her his most prized treasures and made certain that everything she had, even the most trifling bauble, was of the finest quality. Only when his best things had gone to her did he turn to the needs of his other daughters.
Knowing of course that his father was ill and learning of these new intentions, the crown prince paid a visit. His mother was with him. Though she had not been the Suzaku emperor’s favorite among his ladies, she could not, as mother of the crown prince, be ignored. They had a long talk about old times. The Suzaku emperor offered good advice on the management of public affairs when presently his son’s time on the throne should begin. The crown prince was a sober, mature young man and his mother’s family was powerful. So far as his affairs were concerned, the Suzaku emperor could retire with no worries.
“It is your sisters. I fear I must worry about them to the end. I have heard, and thought it a great pity, that women are shallow, careless creatures who are not always treated with complete respect. Please do not forget your sisters. Be good to them when your day comes. Some of them have reliable enough sponsors. But the Third Princess — it is she I worry about. She is very young and she has been completely dependent on me. And now I am abandoning her.” He brushed away a tear. “What will happen to the poor child?”
He also asked the crown prince’s mother to be good to her. He had been rather less fond of her than of the Third Princess’s mother, however, and there had been resentments and jealousies back in the days when his several ladies were competing for his attention. Though he surmised that no very deep rancor persisted, he knew that he could not expect her to trouble herself greatly in the Third Princess’s behalf.
Seriously ill as the New Year approached, he no longer ventured from behind his curtains. He had had similar attacks before, but they had not been so frequent or stubborn. He feared that the end might be near. It was true that he had left the throne, but he continued to be of service to the people he had once favored, and their regrets were genuine. Genji made frequent inquiries, and, to the sick man’s very great pleasure, proposed a visit.
Yūgiri came with the news and was invited behind the royal curtains for an intimate talk.
“During his last illness Father gave me all manner of advice and instructions. He seemed to worry most about your father and about the present emperor. There is a limit, I fear, to what a reigning monarch can do. My affection for your father continued to be as it had always been, but a silly little incident provoked me to behavior which I fear he has not been able to forgive. But I only suspect this to be the case. He has not through all the long years let slip a single word of bitterness. In happier times than these the wisest of men have sometimes let personal grievances affect their impartiality and cloud their judgment until a wish to even scores has lured them from the straight way of justice. People have watched him carefully, wondering when his bitterness might lead him similarly astray, but not for a moment has he ever lost control of himself. It would seem that he has the warmest feelings towards the crown prince. Nothing could please me more than the new bond between them. I am not a clever man, and we all know what happens to a father when he starts thinking about his children. I have rather withdrawn from the crown prince’s affairs, not wanting to make a fool of myself, and left them to your father.
“I do not think that I went against Father’s wishes in my behavior towards the emperor, whose radiance will shine through the ages and perhaps make future generations overlook my own misrule. I am satisfied. When I saw your father last autumn a flood of memories came back. It would please me enormously if I might see him again. We have innumerable things to talk about.” There were tears in his eyes. “Do insist that he come.”
“I fear that I am not as well informed as I might be on what happened long ago, but since I have been old enough to be of some service I have tried this way and that to inform myself in the ways of the world. Father and I sometimes have a good talk about important things and about trivialities as well, but I may assure you that I have not once heard him suggest that he was a victim of injustice. I have occasionally heard him say that since he retired from immediate service to the emperor and turned to the quiet pursuits he has always enjoyed most, he has become rather self-centered and has not been at all faithful to the wishes of your royal father. While Your Majesty was on the throne he was still young and inexperienced, he has said, and there were many more eminent and talented men than he, and so his accomplishments fell far short of his hopes. Now that he has withdrawn from public affairs he would like nothing better than a free and open interview with Your Majesty. Unfortunately his position makes it difficult for him to move about, and so time has gone by and he has neglected you sadly.”
Not yet twenty, Yūgiri was in the full bloom of youth, a very handsome boy indeed. The Suzaku emperor looked at him thoughtfully, wondering whether he might not offer a solution to the problem of the Third Princess.
“They tell me that you are now a member of the chancellor’s family. It worried me to see the matter so long in abeyance, and I was enormously relieved at news of your marriage. And yet it would be less than candid of me not to acknowledge that I felt certain regrets at the same time.”
What could this mean? Then Yūgiri remembered rumors about the Suzaku emperor’s concern for the Third Princess, and his wish to find a good husband for her before he took holy orders.
But to let it appear that he had guessed with no trouble at all might not be good manners. “I am not much of a prize,” he said as he took his leave, “and I fear that I was not very eagerly sought after.”
The women of the house had all gathered for a look at him.
“What a marvelous young man. And see how beautifully he carries himself.”
This sort of thing from the younger ones. The older ones were not so sure. “You should have seen his father when he was that age. He was so handsome that he left you quite giddy.”
The Suzaku emperor overheard them. “Yes, Genji was unique. But why do you say ‘that age’? He has only improved as the years have gone by. I often say to myself that the word ‘radiant’ was invented especially for him. In grand matters of public policy we all fall silent when he speaks, but he has another side too, a gentle sense of humor that is irresistible. There is no one quite like him. I sometimes wonder what he can have been in his other lives. He grew up at court and he was our father’s favorite, the joy and treasure of his life. Yet he was always a model of quiet restraint. When he turned twenty, I seem to remember, he was not yet even a middle councillor. The next year he became councillor and general. The fact that his son has advanced more rapidly is evidence, I should think, that the family is well thought of. Yūgiri’s advice in official matters has always been careful and solid. I may be mistaken, but I doubt that he does less well in that respect than his father.”
The Third Princess was a pretty little thing, still very young in her ways and very innocent. “How nice,” said the Suzaku emperor, “if we could find a good, dependable man to look after you. Someone who would see to your education too. There are so many things you need to know.”
He summoned her nurses and her more knowledgeable attendants for a conference about the initiation ceremonies. “It would be quite the best thing if someone could be persuaded to do for her what Genji did for Prince Hyōbu’s daughter. I can think of no one in active court service. His Majesty has the empress, and his other ladies are all so very well favored that I would fear for her in the competition and worry about her lack of adequate support. I really should have dropped a hint or two while Yūgiri was still single. He is young but extremely gifted, and he would seem t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 34Mới các loại thảo mộcThiên hoàng Suzaku đã trong tình trạng sức khỏe kể từ chuyến thăm Rokujō. Luôn luôn một người đàn ông hay đau, ông sợ rằng bệnh này có thể là cuối cùng của ông. Mặc dù nó từ lâu đã là mong muốn của mình để có đơn đặt hàng thánh và rút lui khỏi thế giới, ông không muốn làm như vậy trong khi mẹ ông sống."Trái tim của tôi dường như thúc giục tôi theo hướng đó- và trong mọi trường hợp tôi sợ tôi không phải là dài nhất thế giới này." Và ông thiết lập về làm công tác chuẩn bị cần thiết.Bên cạnh Thái tử ông có bốn người con, tất cả các cô gái. Mẹ của công chúa thứ ba đã mình được sinh ra một công chúa Hoàng gia, con gái của Thiên hoàng người có trước của Genji cha. Cô đã được giảm xuống commoner tình trạng và tên Genji. Mặc dù cô đã tới tòa án khi hoàng đế Suzaku vẫn còn là Thái tử và có thể một ngày đã được đặt tên là hoàng hậu, ứng cử viên của bà đã không ủng hộ mạnh mẽ. Mẹ cô, nhiệm dòng dõi, là trong số thê thiếp thấp hơn của hoàng đế, và không phải trong số các phụ nữ tuyệt vời và rực rỡ tại tòa án. Oborozukiyo đã được đưa đến tòa án chị em mạnh mẽ, Kokiden, mẹ của hoàng đế Suzaku, và đã có không có đối thủ cho tình cảm của mình; và vì vậy mẹ của công chúa thứ ba đã có một thời gian buồn của nó. Thiên hoàng Suzaku đã xin lỗi và đã làm những gì ông có thể cho cô ấy, nhưng sau khi ông rời ngôi nó đã không một hợp đồng lớn. Bà mất một bà che khuất và thất vọng. Công chúa thứ ba là hoàng đế Suzaku của yêu thích trong số trẻ em của mình.Cô là bây giờ một số 13 hoặc 14. Hoàng đế Suzaku lo lắng về cô ấy nhiều hơn về bất kỳ của những người khác. Mà có thể cô tìm hỗ trợ khi ông cuối cùng đã rút khỏi thế giới?Ông đã chọn của mình rút lui, một ngôi đền ở các ngọn đồi phía tây, và bây giờ nó đã sẵn sàng. Ông là bận rộn với việc chuẩn bị cho việc di chuyển và với các kế hoạch cho công chúa thứ ba bắt đầu. Ông đã cho cô kho báu nhất đánh giá cao của mình và đã làm cho chắc chắn rằng tất cả mọi thứ cô đã có, thậm chí đặt trifling bauble, là chất lượng tốt nhất. Chỉ khi ông điều tốt nhất đã đi đến cô ấy đã làm ông lần lượt cho các nhu cầu của mình con gái khác.Tất nhiên khi biết rằng cha ông là bị bệnh và học tập của những ý tưởng mới, Thái tử đã đến thăm. Mẹ ông là với anh ta. Mặc dù cô đã không là hoàng đế Suzaku yêu thích trong số các phụ nữ của mình, cô có thể không, trở thành Thái hậu của Thái tử, được bỏ qua. Họ đã có buổi nói chuyện dài về lần cũ. Hoàng đế Suzaku cung cấp các lời khuyên tốt về quản lý khu vực giao khi hiện nay con trai mình thời gian lên ngai vàng nên bắt đầu. Thái tử là một tỉnh táo, trưởng thành người đàn ông trẻ và gia đình của mẹ ông là mạnh mẽ. Vì vậy, xa như công việc của mình đã có liên quan, hoàng đế Suzaku có thể nghỉ hưu với không phải lo lắng."Đó là chị em của bạn. Tôi lo sợ tôi phải lo lắng về họ đến cuối. Tôi đã nghe, và nghĩ rằng nó đáng tiếc lớn, phụ nữ là những sinh vật nông, bất cẩn người không luôn luôn được điều trị với sự tôn trọng hoàn chỉnh. Xin đừng quên anh chị em của bạn. Được tốt cho họ khi ngày của bạn đến. Một số người trong số họ có nhà tài trợ đáng tin cậy đủ. Nhưng công chúa thứ ba — nó là cô tôi lo lắng về. Nó còn rất trẻ và cô ấy đã hoàn toàn phụ thuộc vào tôi. "Và bây giờ tôi đang bỏ cô ấy." Ông đi chải một rách. "Những gì sẽ xảy ra đối với trẻ em nghèo?"Ông cũng yêu cầu Thái tử của mẹ là tốt cho cô ấy. Ông đã khá ít thích của mình hơn của công chúa thứ ba mẹ, Tuy nhiên, và đã có resentments và jealousies trở lại trong ngày khi một số phụ nữ của mình đã cạnh tranh cho sự chú ý của mình. Mặc dù ông phỏng đoán rằng không có hận rất sâu tiếp tục tồn tại, ông biết rằng ông không có thể hy vọng cô ấy sẽ rắc rối mình rất nhiều trong thay mặt cho công chúa thứ ba.Bị bệnh nặng khi năm mới tiếp cận, ông không mạo hiểm từ phía sau màn cửa của mình. Ông đã có cuộc tấn công tương tự như trước khi, nhưng họ đã không như vậy thường xuyên hoặc bướng bỉnh. Ông ấy sợ rằng cuối cùng có thể gần. Đó là sự thật rằng ông đã rời khỏi ngai vàng, nhưng ông vẫn tiếp tục là các dịch vụ cho người dân một lần ông đã ủng hộ, và hối tiếc của họ được chính hãng. Genji thực hiện yêu cầu thường xuyên, và, để niềm vui rất lớn của người đàn ông bị bệnh, đề xuất một chuyến viếng thăm.Yūgiri đến với những tin tức và được mời đằng sau màn cửa Hoàng gia cho một nói chuyện thân mật."Trong thời gian cuối cùng của ông bệnh cha đã cho tôi tất cả các cách tư vấn và hướng dẫn. Ông có vẻ lo lắng về cha và về Thiên hoàng hiện tại. Đó là một giới hạn, tôi sợ hãi, những gì một vị vua trị vì có thể làm. Tình cảm của tôi cho cha của bạn vẫn tiếp tục như nó đã luôn luôn, nhưng một sự cố nhỏ ngớ ngẩn chọc tức tôi đến hành vi mà tôi lo sợ ông đã không thể tha thứ. Nhưng tôi chỉ nghi ngờ đây là trường hợp. Ông đã không thông qua tất cả năm dài cho trượt một từ duy nhất của cay đắng. Trong thời gian hạnh phúc hơn so với những wisest của người đàn ông đôi khi để khiếu kiện cá nhân ảnh hưởng đến tính công bằng của họ và điện toán đám mây bản án của họ cho đến khi một mong muốn để điểm số thậm chí đã thu hút chúng từ đường thẳng của tư pháp. Những người đã theo dõi anh ta cẩn thận, tự hỏi khi cay đắng của ông có thể đưa anh ta lạc lối tương tự như vậy, nhưng không phải cho một thời điểm có ông bao giờ mất quyền kiểm soát của mình. Có vẻ như rằng ông có những cảm giác ấm nhất đối với Thái tử. Không có gì có thể xin vui lòng tôi nhiều hơn các trái phiếu mới giữa chúng. Tôi không phải là một người đàn ông thông minh, và chúng ta đều biết những gì xảy ra với một người cha khi ông bắt đầu suy nghĩ về con cái của mình. Tôi thay vì đã được rút khỏi Thái tử giao, không mong muốn thực hiện một đánh lừa về bản thân mình, và để lại cho họ với cha cô."Tôi không nghĩ rằng tôi đã đi ngược lại mong muốn của cha trong hành vi của tôi đối với hoàng đế, rạng rỡ mà sẽ tỏa sáng thông qua các lứa tuổi và có lẽ làm cho thế hệ tương lai bỏ qua misrule của riêng tôi. Tôi hài lòng. Khi tôi nhìn thấy cha cuối mùa thu một lũ lụt của những kỷ niệm đã trở lại. Nó sẽ vui lòng tôi rất nhiều nếu tôi có thể nhìn thấy anh ta một lần nữa. Chúng tôi có vô số những điều để nói về." Đã có nước mắt trong đôi mắt của mình. "Nhấn mạnh rằng ông đến.""Tôi lo sợ rằng tôi không cũng được thông báo khi tôi có thể về những gì đã xảy ra lâu trước đây, nhưng kể từ khi tôi đã đủ tuổi để là một số dịch vụ tôi đã thử cách này và đó để thông báo cho bản thân mình trong những cách của thế giới. Cha và tôi đôi khi có một cuộc nói chuyện tốt về điều quan trọng và về trivialities là tốt, nhưng tôi có thể đảm bảo với bạn rằng tôi đã không một lần nghe ông đề nghị rằng ông là một nạn nhân của sự bất công. Tôi đã đôi khi nghe ông nói rằng kể từ khi ông nghỉ hưu từ dịch vụ ngay lập tức cho Thiên hoàng và quay sang các mục đích yên tĩnh ông đã luôn luôn rất thích đặt, ông đã trở thành khá tự làm trung tâm và đã không ở tất cả trung thành với mong muốn của cha Hoàng gia. Trong khi hoàng thượng lên ngôi ông còn vẫn còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, ông đã nói, và đã có nhiều người đàn ông tài năng và nổi tiếng hơn so với ông, và vì vậy thành tựu của ông rơi xa ngắn của hy vọng của mình. Bây giờ mà ông đã rút khỏi khu vực giao ông muốn có gì tốt hơn so với một cuộc phỏng vấn miễn phí và mở với thưa bệ hạ. Đáng tiếc là vị trí của mình làm cho nó khó khăn cho anh ta để di chuyển, và vì vậy thời gian đã đi theo, và ông đã bỏ rơi bạn thật đáng buồn."Not yet twenty, Yūgiri was in the full bloom of youth, a very handsome boy indeed. The Suzaku emperor looked at him thoughtfully, wondering whether he might not offer a solution to the problem of the Third Princess.“They tell me that you are now a member of the chancellor’s family. It worried me to see the matter so long in abeyance, and I was enormously relieved at news of your marriage. And yet it would be less than candid of me not to acknowledge that I felt certain regrets at the same time.”What could this mean? Then Yūgiri remembered rumors about the Suzaku emperor’s concern for the Third Princess, and his wish to find a good husband for her before he took holy orders.But to let it appear that he had guessed with no trouble at all might not be good manners. “I am not much of a prize,” he said as he took his leave, “and I fear that I was not very eagerly sought after.”The women of the house had all gathered for a look at him.“What a marvelous young man. And see how beautifully he carries himself.”This sort of thing from the younger ones. The older ones were not so sure. “You should have seen his father when he was that age. He was so handsome that he left you quite giddy.”The Suzaku emperor overheard them. “Yes, Genji was unique. But why do you say ‘that age’? He has only improved as the years have gone by. I often say to myself that the word ‘radiant’ was invented especially for him. In grand matters of public policy we all fall silent when he speaks, but he has another side too, a gentle sense of humor that is irresistible. There is no one quite like him. I sometimes wonder what he can have been in his other lives. He grew up at court and he was our father’s favorite, the joy and treasure of his life. Yet he was always a model of quiet restraint. When he turned twenty, I seem to remember, he was not yet even a middle councillor. The next year he became councillor and general. The fact that his son has advanced more rapidly is evidence, I should think, that the family is well thought of. Yūgiri’s advice in official matters has always been careful and solid. I may be mistaken, but I doubt that he does less well in that respect than his father.”The Third Princess was a pretty little thing, still very young in her ways and very innocent. “How nice,” said the Suzaku emperor, “if we could find a good, dependable man to look after you. Someone who would see to your education too. There are so many things you need to know.”He summoned her nurses and her more knowledgeable attendants for a conference about the initiation ceremonies. “It would be quite the best thing if someone could be persuaded to do for her what Genji did for Prince Hyōbu’s daughter. I can think of no one in active court service. His Majesty has the empress, and his other ladies are all so very well favored that I would fear for her in the competition and worry about her lack of adequate support. I really should have dropped a hint or two while Yūgiri was still single. He is young but extremely gifted, and he would seem t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương 34 New Herbs Các Suzaku hoàng đế đã có sức khỏe xấu từ khi ông đến Rokujō. Luôn luôn là một người đàn ông ốm yếu, ông lo sợ rằng bệnh này có thể là cuối cùng của ông. Mặc dù nó đã từ lâu đã mong muốn của mình để có chức thánh và nghỉ hưu từ thế giới, ông đã không muốn làm như vậy trong khi mẹ của ông đã sống. "Trái tim tôi dường như bị thúc giục tôi theo hướng đó - và trong bất kỳ sự kiện tôi sợ tôi không dài cho thế giới này. "Và ông đã đặt về việc chuẩn bị cần thiết. Bên cạnh thái tử, ông có bốn người con, tất cả các cô gái. Người mẹ của công chúa thứ ba đã tự mình được sinh ra một công chúa hoàng gia, con gái của vị hoàng đế đã đi trước cha Genji của. Cô đã được giảm xuống còn tình trạng người dân thường và được đặt tên Genji. Mặc dù cô ấy đã đến tòa án khi hoàng đế Suzaku vẫn còn là thái tử và có thể một ngày đã được đặt tên là hoàng hậu, ứng cử của bà không ủng hộ mạnh mẽ. Mẹ cô, của dòng truyền thừa không biết phân biệt, là một trong số ít phi tần của hoàng đế, và không nằm trong số những người phụ nữ tuyệt vời và rực rỡ tại tòa án. Oborozukiyo đã bị đưa ra tòa án của chị mạnh mẽ của mình, Kokiden, mẹ của hoàng đế của Suzaku, và đã không có đối thủ cho tình cảm của mình; và do đó, mẹ của công chúa thứ ba đã có một thời gian buồn của nó. Các Suzaku hoàng đế đã xin lỗi và đã làm những gì ông có thể cho cô ấy, nhưng sau khi ông rời khỏi ngai vàng đó không phải là một hợp đồng lớn. Bà chết một phụ nữ vô danh và thất vọng. Công chúa thứ ba được yêu thích của các hoàng đế của Suzaku ở trẻ em của mình. Cô ấy bây giờ một số mười ba hoặc mười bốn. Các Suzaku hoàng đế lo lắng về nhiều nàng còn hơn là về bất kỳ của những người khác. Để người mà cô có thể tìm kiếm sự hỗ trợ khi cuối cùng ông rút lui khỏi thế giới? Ông đã chọn rút lui của ông, một ngôi đền ở ngọn đồi phía tây, và bây giờ nó đã sẵn sàng. Ông là bận rộn cả với việc chuẩn bị cho việc di chuyển và có kế hoạch khởi công chúa của ba. Ông đưa cho cô kho báu quý giá nhất của mình và làm cho chắc chắn rằng tất cả mọi thứ cô đã có, ngay cả những món trang sức tầm thường nhất, là chất lượng tốt nhất. Chỉ khi những điều tốt nhất anh đã đi với cô ấy anh đã chuyển sang các nhu cầu của con gái khác của ông. Biết tất nhiên rằng cha mình đã bị bệnh và học tập của những ý định mới, thái tử đã đến thăm. Mẹ của ông là với anh ta. Mặc dù cô không ưa thích của hoàng đế của Suzaku trong số phụ nữ của mình, cô có thể không, như mẹ của thái tử, được bỏ qua. Họ đã có một cuộc nói chuyện dài về thời gian cũ. Các Suzaku hoàng đế được cung cấp những lời khuyên tốt về quản lý các vấn đề công cộng khi hiện thời của con trai mình trên ngai vàng nên bắt đầu. Hoàng thái tử, là một tỉnh táo, người thanh niên trưởng thành và gia đình của mẹ mình thật mạnh mẽ. Vì vậy, đến nay là việc của ông đã được quan tâm, các hoàng đế Suzaku có thể về hưu không có lo lắng. "Đó là chị em của bạn. Tôi sợ tôi phải lo lắng về họ cho đến cùng. Tôi đã nghe nói, và nghĩ rằng nó là một điều rất đáng tiếc, rằng phụ nữ là nông cạn, sinh vật bất cẩn người không phải luôn luôn đối xử với sự tôn trọng đầy đủ. Xin đừng quên chị em của bạn. Hãy là tốt cho họ khi ngày của bạn đi. Một số trong số họ có nhà tài trợ đủ tin cậy. Nhưng công chúa thứ ba - đó là cô tôi lo lắng. Cô ấy rất trẻ và cô đã hoàn toàn phụ thuộc vào tôi. Và bây giờ tôi bỏ cô ấy. "Ông chải đi một giọt nước mắt. "Điều gì sẽ xảy ra với các trẻ em nghèo?" Ông cũng hỏi mẹ thái tử của đối xử tốt với cô. Ông đã khá ít ngây thơ của cô hơn là của mẹ công chúa của Thứ ba, tuy nhiên, và đó có được sự oán giận và ghen tuông trở lại trong những ngày khi một số phụ nữ mình đang cạnh tranh cho sự chú ý của mình. Mặc dù ông đã phỏng đoán rằng không có thù oán rất sâu tiếp tục, ông biết rằng ông không thể mong đợi cô đến rắc rối mình rất nhiều trong việc thay mặt công chúa của ba. Bệnh nghiêm trọng như năm mới đến gần, ông không còn mạo hiểm từ phía sau rèm cửa của mình. Anh ta đã có các cuộc tấn công tương tự trước đây, nhưng họ đã không quá thường xuyên hoặc cứng đầu. Ông sợ rằng cuối cùng có thể là gần. Đó là sự thật rằng anh đã rời ngai vàng, nhưng ông vẫn tiếp tục được các dịch vụ cho những người mà anh đã từng được ưa chuộng, và hối tiếc của họ đã được chính hãng. Genji đã yêu cầu thường xuyên, và, để niềm vui rất lớn của đàn ông ốm yếu, đề xuất một lần. Yugiri đi kèm với những tin tức và được mời phía sau màn cửa hoàng gia trong một buổi nói chuyện thân mật. "Trong bệnh cuối cùng của ông Cha đã cho tôi tất cả các cách thức của tư vấn và hướng dẫn . Anh có vẻ lo lắng nhất về cha mình và về các hoàng đế hiện nay. Có một giới hạn, tôi sợ hãi, với những gì một quốc vương trị vì có thể làm. Tình cảm của tôi dành cho cha của bạn tiếp tục như nó đã luôn luôn được, nhưng một sự cố ngớ ngẩn chút khiêu khích tôi đến hành vi mà tôi lo sợ anh đã không thể tha thứ. Nhưng tôi chỉ nghi ngờ điều này là trường hợp. Ông đã không thông qua tất cả những năm dài bật ra một từ duy nhất của sự cay đắng. Trong thời gian hạnh phúc hơn những người thông thái nhất của người đàn ông đã đôi khi để bất bình cá nhân ảnh hưởng đến tính khách quan của họ và đám mây phán xét ​​của họ cho đến khi một mong muốn thậm chí điểm số đã thu hút họ từ cách thẳng của công lý. Người đã xem một cách cẩn trọng, tự hỏi khi cay đắng của ông có thể dẫn ông tương tự như lạc lối, nhưng không phải cho một thời điểm đã anh từng bị mất kiểm soát bản thân. Có vẻ như anh ấy có cảm giác ấm áp nhất đối với thái tử. Không có gì có thể vui lòng cho tôi nhiều hơn các trái phiếu mới giữa chúng. Tôi không phải là người đàn ông thông minh, và tất cả chúng ta đều biết những gì sẽ xảy ra với một người cha khi ông bắt đầu suy nghĩ về con cái của mình. Tôi đã khá thu hồi từ việc các vương miện hoàng tử, không muốn làm một kẻ ngốc của bản thân mình, và để lại cho cha của bạn. "Tôi không nghĩ rằng tôi đã đi ngược lại mong muốn của Chúa Cha trong hành vi của tôi đối với hoàng đế, mà rạng rỡ sẽ tỏa sáng qua lứa tuổi và có lẽ làm cho thế hệ tương lai bỏ vô tổ chức của riêng tôi. Tôi hài lòng. Khi tôi nhìn thấy cha của bạn vào mùa thu trước một lũ của những kỷ niệm đã trở lại. Nó sẽ làm hài lòng tôi rất nhiều nếu tôi có thể gặp lại anh nữa. Chúng tôi có vô số điều để nói về. "Có những giọt nước mắt trong mắt anh. "Đừng nhấn mạnh rằng anh đi." "Tôi sợ rằng tôi không phải là thông tin tốt như tôi có thể về những gì xảy ra từ lâu, nhưng kể từ khi tôi đã đủ tuổi để được của một số dịch vụ tôi đã thử cách này và để thông báo cho bản thân mình trong những cách của thế giới. Cha và tôi đôi khi có một cuộc nói chuyện tốt về những điều quan trọng và về tầm phào là tốt, nhưng tôi có thể đảm bảo với bạn rằng tôi đã không một lần nghe ông gợi ý rằng ông là một nạn nhân của sự bất công. Đôi khi tôi đã được nghe anh nói rằng kể từ khi ông nghỉ hưu từ dịch vụ ngay lập tức các hoàng đế và quay sang theo đuổi yên tĩnh, ông đã luôn luôn được hưởng nhất, ông đã trở nên khá tự làm trung tâm và đã không được ở tất cả các tín hữu với mong muốn của cha hoàng gia của bạn. Trong khi Bệ hạ đã lên ngôi ông vẫn còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, ông đã nói, và có rất nhiều người đàn ông nổi tiếng và tài năng hơn mình, và như vậy thành tựu của ông đã giảm đến nay ngắn của hy vọng của ông. Bây giờ ông đã rút khỏi công việc xã hội, ông sẽ không có gì tốt hơn so với một cuộc phỏng vấn miễn phí và cởi mở với Bệ hạ. Thật không may vị trí của mình làm cho nó khó khăn cho anh ta để di chuyển, và vì vậy thời gian đã trôi qua và anh đã bỏ rơi bạn buồn bã. "Chưa hai mươi, Yugiri là trong nở đầy đủ của tuổi trẻ, một cậu bé rất đẹp trai thực sự. Các Suzaku hoàng đế nhìn anh trầm ngâm, tự hỏi liệu anh có thể không cung cấp một giải pháp cho vấn đề của công chúa thứ ba. "Họ nói với tôi rằng bây giờ bạn là một thành viên của gia đình của thủ tướng. Nó khiến tôi lo lắng để thấy vấn đề quá lâu trong hoản lại, và tôi đã vô cùng nhẹ nhõm khi nghe tin về cuộc hôn nhân của bạn. Và nó sẽ ít hơn thẳng thắn của tôi không phải thừa nhận rằng tôi cảm thấy hối tiếc nhất định cùng một lúc. "Điều này có thể có nghĩa là gì? Sau đó, Yugiri nhớ những tin đồn về mối quan tâm của hoàng đế của Suzaku cho công chúa thứ ba, và mong muốn của mình để tìm một người chồng tốt cho cô ấy trước khi ông mất chức thánh. Nhưng để cho nó xuất hiện rằng ông đã đoán không có rắc rối ở tất cả có thể không có cách cư xử tốt. "Tôi không nhiều của một giải thưởng," ông nói khi ông từ giã ông, "và tôi sợ rằng tôi không phải là rất háo hức sau khi tìm." Những người phụ nữ của ngôi nhà đã tất cả tập trung cho một cái nhìn vào anh. "Thật là một kỳ diệu người đàn ông trẻ. Và xem như thế nào đẹp mà anh ta mang mình. "Điều này loại điều từ những người trẻ hơn. Những người lớn tuổi không phải như vậy chắc chắn. "Bạn nên có nhìn thấy cha mình khi ông bằng tuổi mà. Anh ấy rất đẹp trai mà ông để lại cho bạn khá ham chơi. "Các Suzaku hoàng đế nghe lỏm họ. "Vâng, Genji là duy nhất. Nhưng tại sao bạn nói 'mà tuổi'? Ông đã chỉ cải thiện như những năm đã trôi qua. Tôi thường nói với bản thân mình rằng từ 'rạng rỡ' được phát minh đặc biệt là cho anh ta. Trong các vấn đề lớn của chính sách công cộng tất cả chúng ta rơi vào im lặng khi nói, nhưng ông có một mặt khác quá, một cảm giác nhẹ nhàng hài hước đó là không thể cưỡng lại. Không có một khá giống anh ấy. Đôi khi tôi tự hỏi những gì ông có thể có được trong cuộc sống khác của mình. Ông lớn lên tại tòa án và ông đã yêu thích của cha chúng ta, niềm vui và kho báu của cuộc đời mình. Tuy vậy, ông luôn luôn là một mô hình của sự kiềm chế yên tĩnh. Khi anh quay lại hai mươi, tôi dường như nhớ, ông là chưa thậm chí ủy viên trung. Những năm sau ông trở thành ủy viên hội đồng và tổng quát. Thực tế là con trai của ông đã tiến nhanh hơn là bằng chứng, tôi nên nghĩ rằng, việc gia đình cũng nghĩ đến. Lời khuyên của Yugiri trong các vấn đề chính thức đã luôn cẩn thận và vững chắc. Tôi có thể là sai lầm, nhưng tôi nghi ngờ rằng ông không ít tốt trong sự tôn trọng hơn cha mình. "Công chúa thứ ba là một điều khá ít, vẫn còn rất trẻ trong cách của cô và rất ngây thơ. "Làm thế nào tốt đẹp," ông hoàng đế Suzaku, "nếu chúng ta có thể tìm thấy một tốt, người đàn ông đáng tin cậy để chăm sóc bạn. Một người nào đó sẽ thấy giáo dục của bạn quá. Có rất nhiều điều bạn cần biết. "Ông triệu tập y tá và nhân viên của mình hiểu biết của mình cho một hội nghị về các nghi lễ bắt đầu. "Nó sẽ là điều khá tốt nhất nếu ai đó có thể được thuyết phục để làm cho những gì cô đã làm cho Genji con gái Hoàng tử Hyōbu của. Tôi có thể nghĩ không ai trong vụ án hoạt động. Hoàng thượng có hoàng hậu, và phụ nữ khác của ông đều như vậy rất tốt ủng hộ mà tôi lo sợ cho mình trong cuộc thi và lo lắng về việc thiếu sự hỗ trợ đầy đủ của cô. Tôi thực sự nên đã đánh rơi một hoặc hai gợi ý trong khi Yugiri là vẫn độc thân. Ông là trẻ, nhưng rất có năng khiếu, và ông sẽ có vẻ t

























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: