FanFictionJust InCommunityForumMoreSweet Heart by Yamiga Anime » Finde dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreSweet Heart by Yamiga Anime » Finde Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Sweet Heart by Yamiga
Anime » Finder Series Rated: T, English, Romance & Hurt/Comfort, Words: 6k+, Favs: 30, Follows: 23, Published: Feb 14, 2014 Updated: Feb 15, 2014
23 Chapter 1
Summary: Asami is a very tired and busy business man, so what is the likelihood of him even celebrating Valentines day let alone, acknowledging Akihito...getting him something? As always, the Crime Lord knows how to over do it and prove Takaba wrong.

Author's Note: Letting up on the angst for just a while longer, I mean even I get tired of writing it sometimes. Oh yeah! I've been gone for a while because I've just about now hit a massive, writer's block for the Finder Series and I think/hope writing this two-three chapter drabble will fix that. This story is actually two chapters, perhaps three depending on how I feel at the end, and the first chapter is of course centered around Takaba and Asami, the next chapter will be centered around Feilong and my OC Ryuisuke so...if you want to know about him there's a link on my page leading to his bio. Third chapter has to deal with another character that I think is overlooked, but it's a secret! So that being said, hope you enjoy this...and HAPPY VALENTINE'S DAY!

Takaba assumed the equivilant to Valentine's day in America, was perhaps White Day in Japan. The two were months apart, but they were somewhat simliar.

However, after spending four years at an American University, Takaba became more accustomed to, 'Valentine's Day'. Despite being Japanese, the world Valentine, just seemed a bit more romantic, it held so much more meaning than just...White Day in which, he didn't t expect to get anything.

Regardless, White Day or Valentine's Day, came around every year, Valentine's Day more specifically, Febuaray 14th, and with it, brought a craze the entered even the deepest pits of modern day society. People would run around like headless chickens either trying to get something for the one they loved, or receive something from them. The day was meant to be a joyous one Takaba supposed, as he remembered how hardcore students were about it in highschool, chasing each other around like wild cats to prey.

Romantic, Funny, Happy were some words used to describe the day. However, those words would imply that one actually had a date, had 'sweet heart'. That their Valentine's Day would be filled with chocolates, roses, kisses...

The more Takaba actually thought about it, the bolder it seemed for him to actually assume, that he and Asami were well...a couple, that Asami loved him. It was sad, any way he looked at it, but Asami was just out of his reach despite their current living situation. While Takaba may have loved Asami he was pretty sure that the business man held no mutual feelings. Only foul play it seemed like, Takaba was a sad excuse for a stress reliever.

OoOoOo

"A Valentines Day shoot?" Takaba stood in the room next to Momohara Ai-san. It was decorated with hearts all around, giant bears and roses scattered about the floor. Against the wall was a heart shaped chair with fluffy pillows.

"Yes! It's wonderful isn't it...just cute!" She beamed as she spun around, nearly toppling over her tall heels. She realized that Takaba was feeding off of her enthusiasm and frowned. "I hope I didn't disturb you Takaba, you're just the only person I knew who was flexible enough to come to my home to take this photo shoot!"

Takaba itched his head. "No...no, I'm not busy, honestly!" And he wasn't, it wasn't like he had anything special planned for that day. Asami certainly hadn't led up to it. "By the way...this photoshoot isn't with any publishers...what exactly is it for? Your magazine_"

"A card." Ai-san replied. "A Valentine's Day card for my sweetheart!"

Takaba began fixing the film on his camera, getting it prepared for him to snap pictures. At that time, he wasn't aware that Ai-san was in a relationship with anyone. It was surprising, that she could keep it a secret but he supposed she did it for good reason. Paparazzi's wouldn't leave the poor man she was with alone.

"And, if I may ask, who is your_"

"Onada Mitsugo!" There was the obvious look of distress in Takaba's eyes, Ai-san took note of this.

"I thought he died in a lake? Didn't someone shoot and drown him?" Didn't Asami shoot him and throw him in a lake?

"They shot him and threw him in a lake to drown...I just had other plans_"

"Ai-san, you do know he tried to stalk_"

"He's in an asylum now Takaba. I put him in there for safety and because he's insane." She sighed and turned away. Frowning, she crossed her arms and began to slowly pace. "I know he tried to stalk me and he couldn't hurt me, but he loved me even if it was to the point of obsession. The fact that I was able to impact someone's life so much to that point, meant a lot to me even if it was...well...bad."

She smiled and turned to face Takaba. " Love comes in all shapes and sizes and it took a while for me to understand that. Mitsugo had some problems growing up, he was abused and well, people look up to celebs you know. I guess since he didn't have a childhood role model, he looked up to me and well...it seemed selfish to throw that respect away." She took a deep breath and made way to the chair on the set. "Point blank, love may start off as something negative or even hurtful in the beginning, but whatever action occurred in the first place, occurred for a reason and," She smiled. "No matter how much you want to deny it, love is love, no matter how it's formed or how it came to be!"

For once in her life, it seemed to Takaba, that Ai-san had spoken about something other than makeup materials or beauty supply. She had said something meaningful and surprisingly, something that Takaba could make use of, something he could relate to. Though he didn't want to ponder on their similarities for too long, it appeared the two were in the same situation—somewhat. Ai-san was just a bit more willing to get her story out there, and it seemed a bit like she was the controlling factor.

But still…Ai-san loved Mitsugo and Takaba assumed that Mitsugo loved her back. Love or not, he highly doubted that it existed in whatever he and Asami had. To imply that there was love, meant to imply that there was a relationship other than 'master-pet'. More than often, Asami had assured Takaba, that he was nothing more than a pet…a prize it seemed like.

Thinking about all of that, made Takaba feel even worse than he did before.

"Takaba?" Ai-san's sweet voice brought him back into reality.

"Yeah! Sorry, I spaced out!"

"I understand." She smiled. "Do you have anyone special that you'll be spending the day with after this?"

Takaba shrugged. "I really don't know…I don't think so." There was a hint of uncertainty in his voice, it seemed like Ai-san noticed this.

"What's wrong Takaba…is there something troubling you?" She walked up to him. "Relationship problems?"

"You could say that."

"Let's sit then." She tugged on Takaba's sleeve until they both sat down comfortably on the ground. His camera lay beside him, idly as Ai-san took a deep breath. "You're really sweet Takaba, and if anyone is giving you a hard time you should leave them because they don't know how lucky they are to have someone as special as you!"

Takaba dryly chuckled. "Thanks…Ai-san, it's just that…I don't know. It's complicated now. I really don't think this is going to be an enjoyable day for me_"

"After this we could go out or something!" Ai-san suggested. However, Takaba just shook his head.

"You go be with Mitsugo…" He smiled. "I mean, isn't this what this photo shoot is all about?"

She frowned as Takaba let out another dry laugh, hiding behind that fake smile. It seemed like Ai-san was easily convinced as her bright eyes beamed once again.

"You're right." She stood quickly and dusted herself off. "Now let's get to this photoshoot Takaba….and oh, let's just keep this between the two of us. I don't want anyone really knowing about my erm…current love life."

OoOoOo

It was meant to be a straight walk back to the penthouse, but Takaba found himself wandering into the floral shop. Whether or not he wanted to torture himself with a scenario that would never be his or just smell the damn roses, he didn't know, he just wanted to get something, for Valentine's Day. It wasn't a surprise that many roses were already sold out, but Takaba was luckily able to get himself at least six roses for a cheap price.

Despite both his pitiful action and situation, he actually felt pretty good about himself, as he left the floral shop and joined the love crazed people on the streets. All around, people were dressed in red, carrying items with them that they'd either received or were going to give to those they loved.

Takaba sighed and continued on his trail.

Knowing that Asami wouldn't be home until perhaps two the next morning, Takaba took a small detour to a local park. It was a small one, with just a bench and a few trees, there weren't a great amount of people who ventured there which was somewhat surprising. On a day like this, Takaba thought that couples would be flocking the area to have romantic picnics or something of the sort. But it seemed like he was truly alone.

Takaba sat down on the park bench and clenched the roses in his hand. For the strangest reason, the sadness he had felt just moments ago replaced itself what some sort of anger. His heart began to race faster and his breathing increased as he only stared ahead, clenching the rose stems even harder.

It wasn't fair, this situation that he was in. It wasn't fair that he loved Asami and Asami probably didn't love him back. It wasn't fair that Asami was an influential man that had an image to uphold…it wasn't fair that Takaba would probably destroy that image if ever their relationship got out. The fact that Takaba was perhaps bad, for Asami's business, for Asami's image hurt the young photographer more than any of the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnTrái tim ngọt ngào bởi Yamiga Anime» Finder loạt xếp: T, tiếng Anh, lãng mạn và đau/thoải mái, từ: 6 k +, yêu thích: 30, sau: 23, xuất bản: Tháng hai 14, 2014 Cập Nhật: 15 tháng hai năm 2014 23 chương 1Tóm tắt: Asami là một người đàn ông kinh doanh rất mệt mỏi và bận rộn, vì vậy những gì khả năng của anh ta thậm chí kỷ niệm ngày Valentine Hãy để một mình, thừa nhận Akihito... nhận được anh ta một cái gì đó? Như mọi khi, tội phạm Chúa biết làm thế nào để làm điều đó hơn và chứng minh Takaba sai.Lưu ý của tác giả: để cho trên angst cho chỉ một thời gian dài hơn, tôi có nghĩa là ngay cả khi tôi cảm thấy mệt mỏi của việc viết đôi khi. Ồ, vâng! Tôi đã được đi trong một thời gian bởi vì tôi chỉ là về bây giờ đã đạt một khối nhà văn lớn, cho dòng Finder và tôi viết thư này hai ba chương drabble nghĩ/hy vọng sẽ sửa lỗi đó. Câu chuyện này là thực sự hai chương, có lẽ ba tùy thuộc vào cách tôi cảm thấy vào cuối, và chương đầu tiên của khóa học tập trung xung quanh Takaba và Asami, chương kế tiếp sẽ được tập trung xung quanh Feilong và so...if OC Ryuisuke của tôi bạn muốn biết về anh ta, đó là một liên kết trên trang của tôi dẫn đến sinh học của mình. Chương thứ ba đã để đối phó với một nhân vật mà tôi nghĩ bỏ qua, nhưng nó là một bí mật! Do đó đang được nói, Hy vọng bạn sẽ thích điều này... và HAPPY VALENTINE'S DAY!Takaba giả định equivilant cho Valentine's day tại Mỹ, có lẽ là White Day tại Nhật bản. Đã hai tháng ngoài, nhưng họ đã là phần nào simliar.Tuy nhiên, sau khi trải qua bốn năm tại trường đại học Mỹ, Takaba đã trở thành hơn quen với, 'Valentine's Day'. Mặc dù là Nhật bản, thế giới Valentine, chỉ có vẻ hơn một chút lãng mạn, nó tổ chức các ý nghĩa nhiều hơn nữa hơn chỉ... Trắng ngày trong đó, ông đã không t mong đợi để có được bất cứ điều gì.Bất kể, Valentine's Day, hoặc trắng ngày đến xung quanh mỗi năm, Valentine's Day cụ thể hơn, Febuaray 14, và với nó, mang một cơn sốt các nhập thậm chí các hố sâu nhất của xã hội hiện đại. Mọi người sẽ chạy xung quanh như gà không đầu hoặc cố gắng để có được một cái gì đó cho người họ yêu thích, hoặc nhận được một cái gì đó từ họ. Ngày đã có nghĩa là để là một Takaba vui mừng một nghĩa vụ, như ông nhớ làm thế nào hardcore sinh về nó trong highschool, đuổi nhau xung quanh thành phố như mèo rừng con mồi.Lãng mạn, Funny, Happy là một số từ được sử dụng để mô tả ngày. Tuy nhiên, những từ sẽ ngụ ý rằng một trong những thực sự đã có một ngày, đã có 'trái tim ngọt ngào'. Rằng ngày Valentine của họ sẽ được lấp đầy với sôcôla, Hoa hồng, những nụ hôn...Càng Takaba thực sự nghĩ về nó, các bolder nó dường như cho anh ta để thực sự thừa nhận, rằng ông và Asami là tốt... một vài, đó Asami yêu anh ta. Nó là buồn, bất kỳ cách nào ông nhìn vào nó, nhưng Asami đã chỉ ra khỏi tầm tay của mình mặc dù tình hình cuộc sống hiện tại của họ. Trong khi Takaba có thể có thể yêu Asami ông là đẹp, chắc chắn rằng người đàn ông kinh doanh tổ chức không có cảm giác lẫn nhau. Chỉ hôi chơi nó có vẻ như, Takaba là một lý do gì buồn cho một thuốc giảm căng thẳng.OoOoOo"Một ngày Valentine shoot?" Takaba đứng trong phòng bên cạnh Momohara Ai-san. Nó được trang trí với trái tim tất cả xung quanh, gấu khổng lồ và hoa hồng rải rác về sàn nhà. Chống lại các bức tường một trái tim hình ghế với gối lông."Có! Nó là tuyệt vời không phải là nó... chỉ cần cute! " Cô beamed như cô quay xung quanh, gần lật đổ hơn cô gót cao. Cô nhận ra rằng Takaba cho ăn tắt của sự nhiệt tình của cô và cau mày. "Tôi hy vọng tôi không làm phiền bạn Takaba, bạn đang chỉ là người duy nhất tôi biết những người đã được linh hoạt, đủ để đi đến nhà của tôi để chụp ảnh này!"Takaba itched đầu. "Số... không, tôi không bận rộn, Trung thực!" Và ông đã không là, nó không giống như ông có bất cứ điều gì đặc biệt lên kế hoạch cho ngày hôm đó. Asami chắc chắn đã không dẫn tới nó. "Bằng cách này... chụp ảnh này không phải là với bất kỳ nhà xuất bản... những gì chính xác là nó cho? Magazine_ của bạn""Một thẻ". Ai-san trả lời. "Một thẻ ngày Valentine cho người yêu của tôi!"Takaba bắt đầu sửa chữa phim trên máy ảnh của mình, nhận được nó chuẩn bị cho anh ta để chụp hình ảnh. Tại thời điểm đó, ông đã không nhận thức rằng Ai-san trong một mối quan hệ với bất cứ ai. Nó là đáng ngạc nhiên, cô có thể giữ nó một bí mật mà ông yêu cầu cô đã làm nó cho lý do tốt. Tay săn ảnh của sẽ không để lại những người nghèo, cô đã với một mình."Và nếu tôi có thể yêu cầu, những người là your_""Onada Mitsugo!" Có giao diện rõ ràng của đau khổ trong Takaba của mắt, Ai-san đã lưu ý này."Tôi nghĩ rằng ông qua đời trong một cái hồ? Không một ai đó bắn và rút ra anh ta?" Không Asami bắn anh ta và ném anh ta trong một cái hồ?"Họ bắn anh ta và đã ném anh ta trong một hồ nước bị chết đuối... Tôi chỉ có plans_ khác""Ai-san, bạn biết ông đã cố gắng để stalk_""Ông là trong một tị nạn bây giờ Takaba. Tôi đặt ông trong đó cho sự an toàn và bởi vì ông là điên. " Cô thở dài và quay lưng. Frowning, cô vượt qua cánh tay của mình và bắt đầu chậm tốc độ. "Tôi biết hắn muốn cuống tôi và ông không thể làm tổn thương tôi, nhưng ông yêu thương tôi ngay cả khi nó đã đến khi nỗi ám ảnh. Thực tế là tôi đã có thể tác động đến cuộc sống của một ai đó rất nhiều đến thời điểm, có nghĩa rất nhiều với tôi ngay cả khi nó đã... cũng... xấu. "Cô cười và quay sang mặt Takaba. "Tình yêu đi kèm trong tất cả các hình dạng và kích thước và nó đã diễn một thời gian cho tôi để hiểu mà. Mitsugo có một số vấn đề lớn lên, ông đã bị lạm dụng và Vâng, mọi người nhìn vào nghệ sĩ bạn biết. Tôi đoán vì ông đã không có một mô hình vai trò thời thơ ấu, ông nhìn lên đến tôi và cũng... nó có vẻ ích kỷ để vứt bỏ sự tôn trọng đó. " Cô lấy một hơi thở sâu và làm theo cách của chủ tịch trên các thiết lập. "Điểm trống, tình yêu có thể bắt đầu như một cái gì đó tiêu cực hay thậm chí hại trong đầu, nhưng bất kỳ hành động xảy ra tại địa điểm đầu tiên, đã xảy ra cho một lý do và," cô cười. "Không có vấn đề bao nhiêu bạn muốn từ chối nó, tình yêu là tình yêu, không có vấn đề làm thế nào nó được hình thành hoặc làm thế nào nó đã đến!"Để có một lần trong cuộc sống của cô, nó dường như Takaba, Ai-san đã nói về điều gì đó khác hơn so với vật liệu trang điểm hay vẻ đẹp cung cấp. Cô đã nói một cái gì đó có ý nghĩa và đáng ngạc nhiên, cái gì mà Takaba có thể làm cho sử dụng của, một cái gì đó ông có thể liên quan đến. Mặc dù ông không muốn để suy nghĩ về ngày của điểm tương đồng quá lâu, nó xuất hiện hai đã trong tình hình cùng — hơi. Ai-san là chỉ một chút hơn sẵn sàng để có được câu chuyện của cô ra khỏi đó, và nó có vẻ một chút như cô ấy đã là các yếu tố kiểm soát.Nhưng vẫn còn... Ai-san yêu Mitsugo và Takaba giả định rằng Mitsugo yêu cô ấy trở lại. Tình yêu hay không, ông rất nghi ngờ rằng nó tồn tại trong bất cứ điều gì ông và Asami đã có. Để ngụ ý rằng đã có tình yêu, có nghĩa là để ngụ ý rằng đã có một mối quan hệ khác hơn so với 'master-vật nuôi'. Nhiều hơn thông thường, Asami đã đảm bảo Takaba, rằng ông là không có gì nhiều hơn một Phêrô... một giải thưởng, nó có vẻ như.Suy nghĩ về tất cả điều đó, thực hiện Takaba cảm thấy thậm chí tệ hơn hơn ông đã làm trước."Takaba?" Ai-san ngọt thoại đã đưa ông trở lại vào thực tế."có! Xin lỗi, tôi khoảng cách!""Tôi hiểu." Cô cười. "Làm bạn có bất cứ ai đặc biệt mà bạn sẽ chi tiêu trong ngày với sau đó?"Takaba shrugged. "Tôi thực sự không biết... Tôi không nghĩ như vậy." Có một chút không chắc chắn trong giọng nói của mình, nó có vẻ như Ai-san nhận thấy điều này."Những gì là sai Takaba... là có cái gì phiền bạn?" Cô đi với anh ta. "Mối quan hệ vấn đề?""Bạn có thể nói đó.""Hãy ngồi sau đó." Cô tugged trên tay áo của Takaba cho đến khi cả hai đều ngồi xuống thoải mái trên mặt đất. Máy ảnh của ông nằm bên cạnh anh ta, nguyên nhân như Ai-san lấy một hơi thở sâu. "Bạn đang thực sự ngọt Takaba, và nếu bất cứ ai cung cấp cho bạn một thời gian khó bạn nên để lại cho họ bởi vì họ không biết họ có làm thế nào may mắn để có một ai đó đặc biệt như bạn!"Takaba tỏ chuckled. "Cảm ơn... Ai-san, chỉ là... Tôi không biết. Nó phức tạp bây giờ. Tôi thực sự không nghĩ rằng điều này có là một ngày thú vị cho me_""Sau đó chúng tôi có thể đi ra khỏi hoặc một cái gì đó!" Ai-san đề nghị. Tuy nhiên, Takaba chỉ lắc đầu."You go với Mitsugo..." Ông cười. "Tôi có nghĩa là, không phải là điều này những gì này chụp ảnh là tất cả về?"Cô cau mày vì Takaba cho ra một khô cười, ẩn đằng sau đó nụ cười giả. Nó có vẻ như Ai-san đã thuyết phục một cách dễ dàng như đôi mắt sáng của cô beamed một lần nữa."Anh đúng." Cô ấy đứng một cách nhanh chóng và dusted mình. "Bây giờ chúng ta hãy có được để chụp ảnh này Takaba... và oh, chúng ta hãy chỉ giữ này giữa hai chúng ta. Tôi không muốn bất cứ ai thực sự biết về tôi erm... hiện tại tình yêu cuộc sống. "OoOoOoNó được hiểu là một bước đi thẳng trở lại để penthouse, nhưng Takaba thấy mình đi lang thang vào các cửa hàng Hoa. Hay không ông muốn để tra tấn bản thân với một kịch bản mà sẽ không bao giờ hoặc chỉ mùi hoa hồng chết tiệt, anh không biết, ông chỉ muốn để có được một cái gì đó, cho Valentine's Day. Nó không phải là một bất ngờ mà nhiều hoa hồng đã được bán ra, nhưng Takaba đã may mắn có thể để có được cho mình ít nhất sáu hoa hồng cho một giá rẻ.Mặc dù cả hai của mình hành động thương tâm và tình hình, ông thực sự cảm thấy khá tốt về bản thân, khi ông rời khỏi cửa hàng hoa và tham gia tình yêu điên rồ người trên đường phố. Tất cả xung quanh, người đã được mặc quần áo màu đỏ, thực hiện các khoản mục với họ rằng họ có thể nhận được hoặc muốn cung cấp cho những người họ yêu thích.Takaba thở dài và tiếp tục trên con đường của mình.Biết rằng Asami sẽ không nhà cho đến khi có lẽ hai sáng hôm sau, Takaba mất một đường vòng nhỏ để một công viên địa phương. Nó là một nhỏ, với chỉ là một băng ghế và một vài cây, không có một số lượng lớn của những người mạo hiểm có được hơi đáng ngạc nhiên. Vào một ngày như thế này, thị trấn này có Takaba nghĩ rằng cặp đôi sẽ đổ xô khu vực phải lãng mạn dã ngoại hoặc một cái gì đó của phân loại. Nhưng nó có vẻ như ông đã được thực sự một mình.Takaba ngồi trên bàn ghế dã ngoại và clenched hoa hồng trong bàn tay của mình. Vì lý do lạ, nỗi buồn, ông đã cảm thấy những khoảnh khắc chỉ trước thay thế bản thân những gì một số loại tức giận. Trái tim của ông bắt đầu cuộc đua nhanh hơn và hơi thở của mình tăng lên khi ông chỉ stared trước, siết chặt rose thân thậm chí khó khăn hơn.Thật không công bằng, tình trạng này rằng ông là trong. Thật không công bằng rằng ông yêu Asami và Asami có lẽ không yêu anh ấy trở lại. Thật không công bằng rằng Asami là một người đàn ông có ảnh hưởng có một hình ảnh để duy trì... thật không công bằng rằng Takaba sẽ có thể phá hủy hình ảnh đó nếu bao giờ mối quan hệ của họ đã nhận ra. Một thực tế rằng Takaba là có lẽ xấu, cho doanh nghiệp của Asami, cho hình ảnh của Asami làm tổn thương các nhiếp ảnh gia trẻ nhiều hơn bất kỳ các
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Sweet Heart bởi Yamiga Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, Hẹn & Hurt / Comfort, Words: 6k +, favs: 30, Như Sau: 23, Xuất bản: 14 tháng hai năm 2014 Cập nhật: ngày 15 tháng hai năm 2014 23 Chương 1 Tóm tắt: Asami là một người đàn ông kinh doanh rất mệt mỏi và bận rộn, vì vậy khả năng của anh ta ngay cả kỷ niệm ngày Valentine cho phép một mình là gì, thừa nhận Akihito ... nhận được anh ta một cái gì đó? Như mọi khi, Chúa Crime biết làm thế nào để làm điều đó hơn và chứng minh Takaba sai. Tác giả của Lưu ý: Cho lên trên cảm giác lo lắng cho chỉ một thời gian nữa, tôi có nghĩa là ngay cả khi tôi nhận được mệt mỏi của nó đôi khi bằng văn bản. Oh yeah! Tôi đã đi xa một thời gian vì tôi vừa về bây giờ đánh một, khối nhà văn lớn cho Finder Series và tôi nghĩ / hy vọng viết hai-ba này chương giẫm sẽ khắc phục điều đó. Câu chuyện này thực sự là hai chương, có lẽ ba tùy thuộc vào cách tôi cảm thấy lúc kết thúc, và chương đầu tiên của khóa học tập trung vào Takaba và Asami, các chương tiếp theo sẽ được tập trung xung quanh Feilong và OC Ryuisuke của tôi như vậy ... nếu bạn muốn để biết về anh ấy có một liên kết trên trang của mình dẫn đến sinh học của mình. Chương thứ ba có để đối phó với một nhân vật khác mà tôi nghĩ là bỏ qua, nhưng đó là một bí mật! Vì vậy, điều đó đang được nói, hy vọng bạn sẽ thích này ... và HAPPY VALENTINE'S DAY! Takaba giả định các equivilant đến ngày Valentine ở Mỹ, có lẽ là White Day tại Nhật Bản. Hai là những tháng xa nhau, nhưng họ đã phần nào simliar. Tuy nhiên, sau khi trải qua bốn năm tại một trường đại học Mỹ, Takaba đã trở thành quen với việc, "Ngày Valentine '. Mặc dù là người Nhật, thế giới Valentine, chỉ có vẻ hơi lãng mạn hơn, nó được tổ chức có ý nghĩa hơn rất nhiều so với chỉ ... White Day, trong đó, ông không t mong đợi để có được bất cứ điều gì. Bất kể, White Day hay Ngày Valentine, đến xung quanh mỗi năm, Ngày Valentine đặc biệt hơn, Febuaray thứ 14, và cùng với nó, đã mang đến một cơn sốt bước vào ngay cả những hố sâu nhất của xã hội hiện đại ngày nay. Mọi người sẽ chạy xung quanh như con gà không đầu hoặc là cố gắng để có được một cái gì đó cho người họ yêu thương, hoặc nhận được một cái gì đó từ họ. Những ngày đã có nghĩa là để được vui vẻ một một Takaba vụ, khi nhớ lại sinh viên Hardcore là làm thế nào về nó trong highschool, đuổi nhau xung quanh như con mèo hoang dã để săn mồi. Romantic, Funny, Happy là một số từ ngữ được dùng để mô tả các ngày. Tuy nhiên, những lời nói đó sẽ bao hàm một mà thực sự đã có một ngày, có trái tim ngọt ngào '. Đó là ngày Valentine của họ sẽ được lấp đầy với sôcôla, hoa hồng, những nụ hôn ... Càng Takaba thực sự nghĩ về nó, nó có vẻ mạnh bạo hơn cho anh ta để thực sự giả định, rằng ông và Asami là cũng ... một cặp vợ chồng, mà Asami yêu anh . Thật là buồn, bất kỳ cách nào anh nhìn nó, nhưng Asami là vừa tầm tay của mình bất chấp hoàn cảnh sống hiện tại của họ. Trong khi Takaba có thể đã yêu Asami ông là khá chắc chắn rằng những người đàn ông kinh doanh được tổ chức không có tình cảm lẫn nhau. Chỉ có hôi chơi nó có vẻ như, Takaba là một cái cớ buồn cho một thuốc giảm stress. oooooo "Một shoot Ngày Valentine?" Takaba đứng ở phòng bên cạnh để Momohara Ai-san. Nó được trang trí với trái tim tất cả xung quanh, con gấu khổng lồ và hoa hồng rải rác về sàn. Chống lại các bức tường là một hình trái tim ghế với gối lông. "Vâng! Thật tuyệt vời phải không ... chỉ cần dễ thương!" Cô cười rạng rỡ khi cô quay lại, gần như không bị lật trên giày cao gót cao của mình. Cô nhận ra rằng Takaba đã ăn thức ăn là sự nhiệt tình của mình và cau mày. "Tôi hy vọng tôi không làm phiền bạn Takaba, bạn chỉ là người duy nhất tôi biết ai là người đủ linh hoạt để đến nhà của tôi để có buổi chụp hình này!" Takaba ngứa đầu. "Không ... không, tôi không bận rộn, trung thực!" Và ông đã không được, nó không giống như anh có điều gì đặc biệt kế hoạch cho ngày hôm đó. Asami chắc chắn đã không dẫn đến nó. "Bằng cách ... chụp hình này là không phải với bất kỳ nhà xuất bản ... những gì chính xác là nó cho magazine_ của bạn?" "Một thẻ." Ai-san trả lời. "Thẻ Day Một Valentine cho người yêu của tôi!" Takaba bắt đầu sửa chữa các bộ phim trên máy ảnh của mình, nhận được nó chuẩn bị cho anh ta để chụp ảnh. Vào thời điểm đó, ông không biết rằng Ai-san là trong mối quan hệ với bất cứ ai. Thật đáng ngạc nhiên, cô ấy có thể giữ bí mật nhưng anh cho rằng cô ấy đã làm cho lý do tốt. Paparazzi của sẽ không rời khỏi người đàn ông nghèo ở với mình đã một mình. "Và, nếu tôi có thể hỏi, ai là người your_" "Onada Mitsugo!" Có cái nhìn rõ ràng của đau khổ trong đôi mắt của Takaba, Ai-san đã lưu ý về điều này. "Tôi nghĩ rằng ông đã chết trong một hồ nước? Ai đó đã không bắn và bị chết đuối anh ta?" Không Asami bắn ông và ném anh ta trong một hồ nước? "Họ bắn anh và ném cho anh ta trong một hồ bị chết đuối ... Tôi chỉ có plans_ khác" "Ai-san, bạn không biết ông đã cố gắng để stalk_" "Anh ấy ở một bệnh viện hiện nay Takaba. Tôi đưa anh ta trong đó cho an toàn và vì anh là điên rồ. " Cô thở dài và quay đi. Cau mày, cô khoanh tay và bắt đầu từ từ tốc độ. "Tôi biết anh ấy đã cố gắng để theo lén tôi và anh không thể làm tổn thương tôi, nhưng anh đã yêu tôi ngay cả khi nó đã đến mức ám ảnh. Thực tế là tôi đã có thể tác động đến cuộc sống của một ai đó quá nhiều đến thời điểm đó, có nghĩa là rất nhiều để tôi ngay cả khi nó đã được ... cũng ... xấu. " Cô mỉm cười và quay mặt Takaba. "Tình yêu đến trong tất cả các hình dạng và kích cỡ và phải mất một thời gian cho tôi hiểu điều đó. Mitsugo đã có một số vấn đề lớn lên, ông đã bị lạm dụng và tốt, mọi người nhìn lên để celebs bạn biết. Tôi đoán kể từ khi ông không có tuổi thơ mô hình vai trò, ông nhìn lên với tôi và cũng ... nó có vẻ ích kỷ để ném tôn trọng điều đó đi. " Cô hít một hơi thật sâu và nhường vào ghế trên các thiết lập. "Point trống, tình yêu có thể bắt đầu như là một cái gì đó tiêu cực hoặc thậm chí gây tổn thương ở đầu, nhưng bất cứ hành động xảy ra ở nơi đầu tiên, xảy ra cho một lý do và," Cô mỉm cười. "Không có vấn đề bao nhiêu bạn muốn từ chối nó, tình yêu là tình yêu, không có vấn đề làm thế nào nó được hình thành hoặc làm thế nào nó đã đến được!" Để có một lần trong đời, nó dường như Takaba, mà Ai-san đã nói về một cái gì đó khác hơn so với trang điểm vật liệu hay bán đồ làm đẹp. Cô đã nói gì đó có ý nghĩa và đáng ngạc nhiên, cái gì mà Takaba có thể làm cho việc sử dụng, điều mà anh có thể liên quan đến. Mặc dù ông không muốn để suy ngẫm về sự giống nhau quá lâu, nó đã xuất hiện hai người trong cùng một tình huống-hơi. Ai-san chỉ là một chút sẵn sàng để có được câu chuyện của cô ra khỏi đó, và nó có vẻ hơi giống như cô ấy là yếu tố kiểm soát. Nhưng vẫn ... Ai-san yêu Mitsugo và Takaba giả định rằng Mitsugo yêu cô ấy trở lại. Tình yêu hay không, ông rất nghi ngờ rằng nó đã tồn tại trong bất cứ điều gì ông và Asami đã có. Ngụ ý rằng có tình yêu, có nghĩa là để ngụ ý rằng có một mối quan hệ khác với 'master-pet ". Nhiều hơn thường, Asami đã đảm bảo với Takaba, rằng ông là không có gì nhiều hơn một con vật cưng ... một giải thưởng dường như. Suy nghĩ về tất cả điều đó, làm Takaba cảm thấy tồi tệ hơn ông đã làm trước đây. "Takaba?" Giọng nói ngọt ngào Ai-san đưa cậu trở thành hiện thực. "Yeah! Xin lỗi, tôi cách nhau ra!" "Tôi hiểu." Cô mỉm cười. "Bạn có bất cứ ai đặc biệt là bạn sẽ được chi tiêu trong ngày với sau này?" Takaba nhún vai. "Tôi thực sự không biết ... Tôi không nghĩ vậy." Có một chút không chắc chắn trong giọng nói của anh, có vẻ như Ai-san nhận thấy điều này. "sai Takaba là gì ... là có một cái gì đó gây phiền hà cho bạn?" Cô đi đến anh ta. "Mối quan hệ vấn đề?" "Bạn có thể nói rằng." "Chúng ta hãy ngồi rồi." Cô giật trên tay Takaba cho đến khi cả hai ngồi xuống thoải mái trên mặt đất. Máy ảnh của ông nằm bên cạnh anh, vu vơ như Ai-san hít một hơi thật sâu. "Anh thật sự rất ngọt ngào Takaba, và nếu có ai là đem lại cho bạn một thời gian khó khăn, bạn nên để lại cho họ vì họ không biết làm thế nào may mắn họ là có một ai đó đặc biệt như em!" Takaba khô khốc cười khúc khích. "Cảm ơn ... Ai-san, đó chỉ là ... tôi không biết. Nó phức tạp hiện nay. Tôi thực sự không nghĩ rằng đây sẽ là một ngày thú vị cho me_" "Sau này chúng ta có thể đi ra ngoài hoặc một cái gì đó!" Ai-san đề nghị. Tuy nhiên, Takaba chỉ lắc đầu. "Bạn đi được với Mitsugo ..." Anh mỉm cười. "Ý tôi là, không phải đây là những gì chụp ảnh này là tất cả về?" Cô cau mày khi Takaba buông ra một tiếng cười khô, ẩn đằng sau đó là nụ cười giả tạo. Nó có vẻ như Ai-san đã dễ dàng bị thuyết phục như đôi mắt sáng của cô tươi cười một lần nữa. "Anh nói đúng." Cô đứng một cách nhanh chóng và rắc lòng mình với. "Bây giờ chúng ta hãy để chụp hình này Takaba ... và oh, chúng ta hãy chỉ giữ này giữa hai chúng tôi. Tôi không muốn bất cứ ai thực sự biết về erm của tôi ... tình yêu cuộc sống hiện tại." oooooo Nó có nghĩa là phải đi bộ một đoạn thẳng trở lại đến penthouse, nhưng Takaba thấy mình lang thang vào cửa hàng hoa. Cho dù anh muốn tra tấn mình với một kịch bản đó sẽ không bao giờ là của mình hay chỉ ngửi hoa hồng chết tiệt, anh không biết hay không, anh chỉ muốn có được một cái gì đó, cho Ngày Valentine. Nó không phải là một sự ngạc nhiên rằng nhiều hoa hồng đã được bán ra, nhưng Takaba đã may mắn có thể nhận được bản thân mình ít nhất sáu hoa hồng cho một mức giá rẻ. Mặc dù cả hai hành động đáng thương của mình và tình hình, ông thực sự cảm thấy khá tốt về bản thân mình, khi rời tiệm hoa và tham gia các tình yêu điên người trên đường phố. Tất cả xung quanh, mọi người mặc áo đỏ, mang theo mặt hàng với họ rằng họ sẽ nhận được một trong hai hoặc sắp đặt cho đến những người mà họ yêu thương. Takaba thở dài và tiếp tục trên con đường của mình. Biết rằng Asami sẽ không được về nhà cho đến khi có lẽ hai tiếp theo buổi sáng, Takaba đã dạo một vòng nhỏ đến một công viên địa phương. Đó là một trong những nhỏ, chỉ với một cái ghế dài và một vài cây, không có một số lượng lớn của những người mạo hiểm có được phần nào ngạc nhiên. Vào một ngày như thế này, Takaba nghĩ rằng các cặp vợ chồng sẽ được đổ khu vực để có những buổi dã ngoại lãng mạn hay một cái gì đó của phân loại. Nhưng có vẻ như anh đã thực sự một mình. Takaba ngồi trên ghế đá công viên và nắm chặt những bông hồng trên tay. Đối với những lý do kỳ lạ, nỗi buồn anh đã cảm thấy chỉ cần những khoảnh khắc trước đây thay thế chính những gì một số loại tức giận. Trái tim anh bắt đầu chạy đua nhanh hơn và hơi thở của mình tăng lên khi ông chỉ nhìn chằm chằm về phía trước, siết chặt các cành hoa hồng thậm chí khó khăn hơn. Đó là không công bằng, tình hình này mà ông đã ở. Đó là không công bằng mà ông yêu Asami và Asami lẽ didn ' t yêu anh ấy trở lại. Đó là không công bằng mà Asami là một người đàn ông có tầm ảnh hưởng mà đã có một hình ảnh để duy trì ... đó là không công bằng mà Takaba có lẽ sẽ phá hủy hình ảnh đó, nếu bao giờ mối quan hệ của họ đã nhận ra. Thực tế là Takaba có lẽ là xấu, cho doanh nghiệp của Asami, cho hình ảnh của Asami làm tổn thương các nhiếp ảnh gia trẻ tuổi hơn so với bất kỳ























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: