draw down destruction. Cf. Isa 5:18, LXX.by your own actions. The noti dịch - draw down destruction. Cf. Isa 5:18, LXX.by your own actions. The noti Việt làm thế nào để nói

draw down destruction. Cf. Isa 5:18

draw down destruction. Cf. Isa 5:18, LXX.
by your own actions. The notion that man is responsible for his evil actions in spite of the fact that everything takes place in accordance with Divine Providence was widespread in ancient literature. Thus Ben Sira emphatically states: “Say not: ‘From God is my transgression,’ for that which He hateth made He not (15:11).” We find virtually the same words in an Egyptian text: “Beware lest thou say: Every man is according to his own character; ignorant and learned are all alike; Fate and upbringing are graven on the character in the writing of God himself.” (A. Gardiner, Hieratic Papyri in the British Musem, 3d ser. [London, 1935]:43). Similarly, we read in the Egyptian Coffin Texts: “I did not command [men] that they do evil, (but) it was their hearts which violated what I had said.” (ANET:8). J. Crenshaw has pointed out that the simple prohibition formula ʿal-tōmʾar can be traced back as far as the Egyptian Instruction of Ani and continues in use as late as the Instructions of Onchsheshonqy (“The Problem of Theodicy in Sirach: On Human Bondage,” JBL 94:1 [1975]:48–49). The negative formula ‘Do not’ is already found in the Sumerian Instructions of Šuruppak. Cf. I Enoch 103:9; 104:7; 2 Macc 7:16, 19. For a detailed discussion of the problem of freedom and determinism, see Introduction VII.8, and also Note on 1:16 below. Cf. I Enoch 98:4: “Sin has not been sent upon the earth, / But man of himself has created it”; Ps Sol 3:5: “The righteous stumbleth and holdeth the Lord righteous”; Philo Det. 122: “For Moses does not say, as some impious people do, that God is the author of ills. Nay, he says that ‘our own hands’ cause them, figuratively describing in this way our own undertakings, and the voluntary movement of our minds to what is wrong.”
13. God did not make death. A bold statement which, without further interpretation, sounds like an echo of Zoroastrian teaching, although the author certainly did not mean to go that far. (For other Zoroastrian echoes in the book, see NOTES on 2:24; 7:22; 15:19.) Cf. Ezek 33:11: “As I live, saith the Lord God, I have no pleasure in the death of the wicked, but that the wicked turn from his way and live”; I Enoch 69:11: “Man was created exactly like the angels to the intent that he should continue righteous and pure, and death which destroys everything could not have taken hold of him”; II Bar 17:3; 19:8; 23:4; 4 Ezra 8:60: “For the Most High willed not that men should come to destruction; but they have themselves defiled the name of him who made them, and have proved themselves ungrateful to him who prepared life for them.” In the light of the author of Wisd’s Platonist view of the relationship of body and soul revealed in 9:15, it is likely that he is here referring to spiritual rather than to physical death. The rabbis, too, refer to God’s original intention that man should not be subject to death, but, unlike our author, it is physical death which they have in mind. See Pes.R., Piska 48 (Shor o Keseb) Braude: 813: “The words ‘that which hath been is now’ (Ecc 3:15) allude to the fact that when the Holy One, blessed be He, created Adam, He created him with the intention of having him live and endure for ever like the ministering angels, for ‘the Lord God said: Behold, the man is become as one of us’ (Gen 3:22).… Indeed, R. Judah, the son of R. Simon, carried the explication of this verse still further to an idea difficult to grasp, for he takes the verse to be saying, ‘The man is become as the One of us’—that is, become like the Unique One of the world, who lives and endures for ever and ever.… But God’s intentions for Adam came to nought when Adam did not abide by the command given him, and forthwith mortality was decreed for him.” Cf. also The Teaching of Silvanus 91: “For death did not exist, nor will it exist at the end” (Robinson 1977:350; ShR 32.1: “Said the Holy One blessed be He: ‘I had taken you for divine beings’ (Ps 82:6), but you followed in Adam’s footsteps, ‘indeed you shall die as men do’ ”; Wayyik.R. 18.3; 27.4; BR 9.5, Th-Alb:70. See Urbach 1969:371–380. That God is altogether good and cannot be the direct cause of evil was a cardinal doctrine of Plato (Rep. 379B; Tim. 69C), the Stoics (SVF 2.1168–1186), and Philo (Mut. 30; Conf. 179). The rabbis held a similar view. Cf. Sifra, Beḥukkōtai 4: “ ‘It has been of your own doing’ (Mal 1:9); evil never proceeds from me, and so it is written, ‘It is not at the word of the Most High, that weal and woe befall’ [following the reading of the Gaon] (Lament 3:38)”; Lament.R. on 3:38: “R. Eleazar expounded the verse ‘It is not at the word of the Most High that weal and woe befall’ thus: From the moment that the Holy One, blessed be He, said: ‘See, I set before you this day life and prosperity, death and adversity’ (Deut 30:15), good has not gone forth to him who does evil nor evil to him who does good, but only good to the doer of good and evil to the doer of evil, as it is written, ‘the Lord reward the evildoer according to his wickedness’ (1 Sam 3:79)”; Test. Orpheus (Aristobulus’ version), line 9: “He from His store of goods never prescribes evil for men” (FPG 1:65).
destruction. “Apōleia is common in the LXX sense of ‘perishing,’ ‘destruction.’ The concepts thanatos, hadēs, and apōleia are all used together for it, being often personified as man’s worst enemy (Job 26:6; 28:22; Prov 15:11). In the Synoptics, and especially in Paul and John, apōleia is used for eternal destruction (Matt 7:13; Rom 9:22; Philip 1:28; 1 Tim 6:9; John 17:12. It is also a favorite word in II Peter (2:1, 3, 3:7, 16). What is meant here is not a simple extinction of existence, but an everlasting state of torment and death” (TDNT 1. 396–397). R. J. Taylor thinks that apōleia here bears its technical New Testament meaning, and S. Rosik suggests that its usage here marks the beginning of a process of development from the meaning of earthly destruction to that beyond physical death.
14. All that has come into existence. geneseis refers to all things created or generated; cf. Plato Phaedrus 245E: “Thus that which moves itself must be the beginning of motion. And this can be neither destroyed nor generated, otherwise all the heavens and all creation (pāsan te genesin) must fall in ruin and stop.”
preserves its being. For sōtērioi, cf. Ps-Aristotle De Mundo: “For God is indeed the preserver (sōtēr) of all things” (397b.20); Philo Mos. 1.96: “the same elements which He shaped for their preservation (sōteriōs) to create the universe (epi genesei tōn holōn) He turned into instruments for the perdition (apōleian) of the impious whenever He would”; Prov. 2.63 (106): sōtērias de pothos. The principle of self-preservation was a cardinal doctrine of Stoicism; cf. D.L. 7.85: “The prime impulse of an animal is towards self-preservation, because Nature makes it well-disposed to itself (oikeiousēs hautō) from the outset, as Chrysippus says in the first book of his work On Ends.… And Nature, they say, made no difference originally between plants and animals, for she regulates the life of plants too, in their case without impulse and sensation, just as also certain processes go on of a vegetative kind in us.” Cf. Philo Aet. 35ff: “Nature in each case strives to maintain and conserve (diatērein kai diasōzein) the thing of which it is the nature and if it were possible to render it immortal. Tree nature acts so in trees, animal nature in each kind of animal, but the nature of any particular part if necessarily too feeble to carry it into a perpetual existence. For privation or scorching or chilling or the vast multitude of other circumstances which ordinarily affect it descend to shake it violently and loosen and finally break the bond which holds it together, though if no such external force were lying ready to attack it, so far as itself was concerned, it would preserve all things small or great proof against age. The nature of the world then must necessarily desire the conservation of the All. For it is not inferior to the nature of particular parts that it should take to its heels and leave its post and try to manufacture sickness rather than health, destruction rather than complete preservation (sōtērias pantelous).… But if this is true the world will not be susceptible to destruction. Why so? Because the nature which holds it together (hē synechousa physis) fortified by its great fund of strength is invincible and prevails over everything which could injure it.” Elsewhere (Op. 44), Philo argues that nothing in the world is really perishable, inasmuch as the species to which every individual thing belongs is eternal: “For God willed that nature should run a course that brings it back to its starting-point, endowing the species with immortality, and making them sharers of eternal existence (aidiotētos).” In explaining the perpetuity of the species Philo employs the Stoic term ‘seminal essences’: spermatikai ousiai. Cf. QG 2.12: “in order that the divine purpose which was formed at the creation of the world might forever remain inextinguishable by that saving of the genus.”) (The precise meaning of this phrase seems to have eluded most previous translators. RSV: “and the generative forces of the world are wholesome”; NEB: “The creative forces of the world make for life”; JB: “the world’s created things have health in them.”)
no deadly poison. This almost sounds like an anti-Gnostic polemic. We read, for example, in a Nag Hammadi tractate on the Soul (the so-called Authoritative Teaching): “The adversary who spies on us lies in wait for us like a fisherman.… For he casts many foods before our eyes, which are the things of this world. He wishes to make us desire one of them and to taste only a small thing, so that he may seize us with his hidden poison and bring us out of freedom and take
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
vẽ xuống hủy diệt. X. Isa 5:18, LXX.bởi hành động của riêng bạn. Các khái niệm rằng người đàn ông chịu trách nhiệm cho hành động ác của mình mặc dù thực tế rằng tất cả mọi thứ diễn ra phù hợp với thần thánh Providence được phổ biến rộng rãi trong văn học cổ đại. Do đó Ben Sira nhấn mạnh nói: "nói không: 'Từ Thiên Chúa là sự vi phạm của tôi,' vì đó mà ông hateth thực hiện ông không (15:11)." Chúng tôi tìm thấy hầu như cùng một từ trong một văn bản Ai Cập: "Hãy cẩn thận vì sợ ngươi nói: mỗi con người là theo nhân vật của mình; dốt nát và học tất cả như nhau; Số phận và nuôi dưỡng là graven vào nhân vật bằng văn bản của chính Thiên Chúa." (A. Gardiner, thầy Papyri trong Anh Musem, 3d Ser [London, 1935]: 43). Tương tự như vậy, chúng ta đọc trong các văn bản Ai Cập quan tài: "tôi đã không chỉ huy [người] rằng họ làm điều ác, (nhưng) nó đã là trái tim của họ vi phạm những gì tôi đã nói." (ANET:8). J. crenshaw đã chỉ ra rằng đơn giản cấm công thức ʿal-tōmʾar có thể được ngược trở lại như xa như hướng dẫn Ani, Ai Cập và tiếp tục sử dụng cuối hướng dẫn Onchsheshonqy ("vấn đề Theodicy ở Sirach: trên con người Bondage," JBL 94:1 [1975]: 48-49). Công thức tiêu cực 'không' đã được tìm thấy trong phần hướng dẫn Sumer của Šuruppak. X. tôi Enoch 103:9; 104:7; 2 Macc 7:16, 19. Để thảo luận chi tiết về vấn đề tự do và determinism, hãy xem giới thiệu VII.8, và cũng lưu ý 1:16 dưới đây. X. tôi Enoch 98:4: "Sin đã không được gửi trên thế gian, / nhưng người đàn ông của mình đã tạo ra nó"; PS Sol 3:5: "sự công bình stumbleth và holdeth các công bình Chúa"; Philo Det. 122: "cho Moses không nói, như một số người impious, rằng Thiên Chúa là tác giả của tệ nạn. Nay, ông nói rằng 'tay của riêng của chúng tôi' gây ra cho họ, ẩn dụ mô tả theo cách này chủ trương của riêng của chúng tôi, và sự chuyển động tự nguyện của tâm trí của chúng tôi để những gì là sai."13. Thiên Chúa đã không làm cho cái chết. Một tuyên bố táo bạo đó, mà không có giải thích thêm, âm thanh như một echo của Zoroaster giảng dạy, mặc dù tác giả chắc chắn đã có nghĩa là để đi mà xa. (Cho giáo khác vang trong cuốn sách, xem ghi chú trên 2:24; 7:22; 15:19.) x. Ezek 33:11: "như tôi sống, saith Chúa, tôi đã không có niềm vui trong cái chết của những kẻ ác, nhưng mà những kẻ ác chuyển từ theo cách của mình và sống"; Tôi Enoch 69:11: "người đàn ông được tạo ra chính xác như thiên thần đến mục đích mà ông nên tiếp tục công bình và tinh khiết, và cái chết mà phá hủy tất cả mọi thứ có thể không đã giữ anh ta"; II Bar 17:3; 19:8; 23:4; 4 Ezra 8:60: "đối với cao nhất willed không người đàn ông nên đến để phá hủy; "nhưng họ đã ô nhiễm bản thân tên của anh ta những người làm cho họ, và đã chứng minh mình vô ơn để anh ta những người chuẩn bị cuộc sống cho họ." Trong ánh sáng của tác giả của Wisd Platonist xem của mối quan hệ của cơ thể và tâm hồn tiết lộ trong 9:15, nó có khả năng rằng ông ở đây đề cập đến tinh thần hơn là thể chất chết. Các giáo sĩ Do Thái, quá, tham khảo ý định ban đầu của Thiên Chúa mà người đàn ông không phải là tùy thuộc vào cái chết, Tuy nhiên, không giống như các tác giả của chúng tôi, nó là cái chết vật lý mà họ có trong tâm trí. Xem Pes.R., Piska 48 (ngắn o Keseb) Braude: 813: "các từ 'điều đó đã là bây giờ' (Ecc 3:15) ám chỉ đến một thực tế đó khi Thánh một, blessed là ông, tạo ra Adam, ông tạo ra anh ta với ý định có anh ta sống và chịu đựng cho bao giờ hết như thiên thần ministering, cho ' các God Chúa nói: này, người đàn ông trở thành như là một ' chúng ta (Gen 3:22)... Thật vậy, R. Giu-đa, con trai của Simon R., mang explication của câu thơ này vẫn còn xa hơn về một ý tưởng khó khăn để nắm bắt, cho ông mất những câu thơ được nói, 'trở thành người đàn ông là một trong chúng tôi'-có nghĩa là, trở thành như một trong những độc đáo của thế giới, những người sống và endures mãi mãi và bao giờ... "Nhưng ý định của Thiên Chúa cho Adam đã đến nought khi Adam đã không tuân theo lệnh cho ông, và tức tỷ lệ tử vong ra lệnh cho anh ta." X. cũng giảng dạy Silvanus 91: "đối với cái chết không tồn tại, và cũng không nó sẽ tồn tại ở cuối" (Robinson 1977:350; ShR 32,1: "Said Holy One may mắn là ông: ' tôi đã đưa bạn cho thần thánh người (Ps 82), nhưng bạn đi theo bước chân của Adam, 'thực sự bạn sẽ chết như nam giới làm'"; Wayyik.R. 18.3; 27.4; BR 9.5, Th-Alb: 70. Xem Urbach 1969:371-380. Thiên Chúa là hoàn toàn tốt và không thể là nguyên nhân trực tiếp của ác là một học thuyết hồng y của Plato (Rep 379B; X. 69 C), Stoics (SVF 2.1168-1186), và Philo (Mut. 30; Conf. 179). Các giáo sĩ Do Thái tổ chức một cái nhìn tương tự. X. Sifra, Beḥukkōtai 4: "'Nó đã làm của riêng bạn' (Mal 1:9); cái ác chưa bao giờ tiền thu được từ tôi, và do đó, nó là văn bản, ' nó không phải là lời của cao nhất, mà weal và woe befall' [sau khi đọc Gaon] (than thở 3:38) "; Lament.R. ngày 3:38: "R. Eleazar expounded đoạn ' Nó không phải là lời của cao nhất rằng weal và woe befall' do đó: từ thời điểm này rằng Thánh một, blessed là ông, nói: 'Xem, tôi thiết lập trước khi bạn này ngày cuộc sống và sự thịnh vượng, cái chết và nghịch cảnh' (Deut 30:15), tốt đã không đi ra với anh ta những người làm điều ác, cũng không ác với anh ta những người làm tốt, nhưng chỉ tốt để thực hiện tốt và cái ác để thực hiện của cái ác, vì nó được viết, 'Chúa thưởng cho evildoer theo sự gian ác của mình' (1 Sam 3:79) "; Test. Orpheus (Phiên bản Aristobulus'), dòng 9: "Ông từ của mình cửa hàng hàng hóa không bao giờ quy định điều ác cho nam giới" (FPG 1:65).phá hủy. "Apōleia là phổ biến trong cảm giác LXX 'sự suy đồi,' 'hủy diệt'." Các khái niệm thanatos, hadēs, và apōleia được tất cả sử dụng với nhau cho nó, thường được nhân cách hóa như là kẻ thù tồi tệ nhất của con người (công việc 26:6; 28:22; Prov 15:11). Trong các Synoptics, và đặc biệt là ở Paul và John, apōleia được sử dụng để phá hủy đời đời (Matt 7:13; ROM 9:22; Philip 1:28; 1 Tim 6:9; John 17:12. Nó cũng là một từ yêu thích trong Peter II (2:1, 3, 3:7, 16). Những gì là có nghĩa là ở đây không phải là một đơn giản tuyệt chủng của sự tồn tại, nhưng một mai mai bang nổi đau khổ và cái chết"(TDNT 1. 396-397). R. J. Taylor nghĩ rằng apōleia ở đây mang ý nghĩa tân ước kỹ thuật của nó, và S. Rosik cho thấy rằng việc sử dụng của nó ở đây đánh dấu sự khởi đầu của một quá trình phát triển từ ý nghĩa trần hủy diệt đó vượt ra ngoài cái chết thể chất.14. tất cả những gì đã đi vào sự tồn tại. geneseis đề cập đến tất cả những điều tạo ra hoặc tạo ra; x. Plato Phaedrus 245E: "vì vậy rằng đó di chuyển chính nó phải là sự khởi đầu của chuyển động. Và điều này có thể được không bị phá hủy hoặc tạo ra, nếu không tất cả bầu trời và sáng tạo tất cả (pāsan te genesin) phải rơi vào hủy hoại và dừng lại."bảo tồn của nó. Cho sōtērioi, x. Ps-Aristotle De Mundo: "Đối với Thiên Chúa thực sự là preserver (sōtēr) của tất cả mọi thứ" (397b.20); Philo Mos. 1,96: "các yếu tố tương tự mà ông hình bảo quản của họ (sōteriōs) để tạo ra vũ trụ (epi genesei tōn holōn) ông trở thành thiết bị diệt vong (apōleian) của các impious bất cứ khi nào ông nào"; Prov. 2,63 (106): sōtērias de pothos. Các nguyên tắc tự bảo quản là một học thuyết hồng y của Stoicism; x. D.L. 7.85: "sự thúc đẩy nguyên tố của một động vật là hướng tới tự bảo quản, bởi vì bản chất làm cho nó xử lý tốt cho chính nó (oikeiousēs hautō) ngay từ đầu, như Chrysippus nói trong cuốn sách đầu tiên của công việc của mình trên đầu... "Và tự nhiên, họ nói, làm cho không có sự khác biệt được giữa thực vật và động vật, cho cô ấy điều chỉnh cuộc sống thực vật cũng vậy, trong trường hợp của họ mà không có xung và cảm giác, chỉ là cũng một số quy trình đi vào các loại thực vật một trong chúng ta." X. Philo hiệp phụ. 35ff: "tự nhiên trong mỗi trường hợp phấn đấu để duy trì và bảo tồn (diatērein kai diasōzein) điều mà nó là bản chất và nếu nó đã có thể khiến nó bất tử. Cây thiên nhiên hành vi để cây, động vật thiên nhiên trong mỗi loại động vật, nhưng bản chất của bất kỳ đặc biệt phần nếu nhất thiết phải quá yếu ớt để thực hiện nó vào một sự tồn tại vĩnh viễn. Cho chính hoặc thiêu đốt hoặc lạnh hoặc vô số rộng lớn của các trường hợp khác, mà thường ảnh hưởng đến nó xuống để lắc khốc liệt và nới lỏng và cuối cùng đã phá vỡ các trái phiếu mà giữ nó lại với nhau, mặc dù nếu không có lực lượng bên ngoài như vậy đang nằm đã sẵn sàng để tấn công nó, cho đến nay là chính nó là có liên quan, nó sẽ bảo vệ tất cả những điều nhỏ hoặc lớn bằng chứng chống lại tuổi. Bản chất của thế giới sau đó nhất thiết phải mong muốn bảo tồn của tất cả. Đây không phải là kém hơn so với bản chất của các bộ phận đặc biệt rằng nó nên dùng để gót của nó và để lại bài đăng của mình và cố gắng để sản xuất bệnh tật thay vì sức khỏe, hủy diệt thay vì hoàn thành bảo tồn (sōtērias pantelous)... Tuy nhiên, nếu điều này là đúng trên thế giới không sẽ dễ bị phá hủy. Tại sao vậy? Bởi vì bản chất mà giữ nó lại với nhau (hē synechousa ánh) tăng cường của quỹ lớn của sức mạnh là bất khả chiến bại và chiếm ưu thế trên tất cả mọi thứ mà có thể làm tổn thương nó. " Ở nơi khác (Op. 44), Philo lập luận rằng không có gì trên thế giới là thực sự dễ hỏng, nhân vì loài mà mọi điều cá nhân thuộc là vĩnh cửu: "Đối với Thiên Chúa ý chí rằng bản chất nên chạy một khóa học đó sẽ đem lại nó trở lại để bắt đầu-đỉnh, endowing các loài với sự bất tử, và làm cho chúng sharers tồn tại vĩnh cửu (aidiotētos)." Trong việc giải thích vĩnh viễn các loài Philo sử dụng thuật ngữ Stoic 'hội thảo tinh chất': spermatikai ousiai. X. QG 2,12: "để mà mục đích thiêng liêng được hình thành tại sáng tạo của thế giới có thể mãi mãi vẫn ngọn bởi đó tiết kiệm của chi.") (Ý nghĩa chính xác của cụm từ này có vẻ đã lảng tránh đặt dịch giả trước đó. RSV: "và các lực lượng thể sinh của thế giới được lành"; NEB: "các lực lượng sáng tạo của thế giới làm cho cuộc sống"; JB: "của thế giới tạo ra những thứ có sức khỏe trong đó.")không có chất độc chết người. Điều này gần như âm thanh như một polemic chống Gnostic. Chúng ta đọc, ví dụ, trong một tractate Nag Hammadi trên linh hồn (giảng dạy cái gọi là uỷ quyền): "kẻ thù người gián điệp vào chúng tôi nằm chờ cho chúng tôi như một ngư dân... Cho ông phôi nhiều loại thực phẩm trước khi mắt của chúng tôi, đó là những điều của thế giới này. Ông mong để làm cho chúng ta mong muốn một trong số họ và hương vị chỉ có một điều nhỏ, do đó, rằng ông có thể nắm bắt chúng tôi với chất độc ẩn của mình và đưa chúng tôi ra khỏi tự do và mất
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
rút xuống phá hủy. Cf. Isa 05:18, LXX.
bởi những hành động của riêng bạn. Quan niệm cho rằng người đàn ông chịu trách nhiệm cho những hành động xấu xa của mình mặc dù thực tế là tất cả mọi thứ diễn ra theo Chúa Quan Phòng đã lan rộng trong văn học cổ đại. Vì vậy, Ben Sira nhấn mạnh rằng: "Nói không: 'Từ Thiên Chúa là vi phạm của tôi," cho mà Ngài ghét làm Ông không (15:11). "Chúng tôi tìm thấy hầu như cùng một từ trong một văn bản Ai Cập:" Hãy coi chừng kẻo ngươi nói rằng: Mỗi người là theo nhân vật của mình; ngu dốt và học đều giống nhau; Số phận và giáo dục được chạm vào các nhân vật trong các văn bản của Thiên Chúa "(A. Gardiner, thuộc về giáo sĩ Papyri trong Musem Anh, 3d ser [London, 1935]:. 43).. Tương tự như vậy, chúng ta đọc trong nội dung Coffin Ai Cập: ". Tôi không lệnh [đàn ông] rằng họ làm điều ác, (nhưng) nó là trái tim của họ mà vi phạm những gì tôi đã nói" (Anet: 8). J. Crenshaw đã chỉ ra rằng công thức đơn giản cấm'al-tōm'ar có thể được truy trở lại như xa như Chỉ thị của Ai Cập Ani và tiếp tục sử dụng như cuối như hướng dẫn của Onchsheshonqy ("Vấn đề của Theodicy trong Huấn Ca: On Human Bondage, "JBL 94: 1 [1975]: 48-49). Công thức tiêu cực 'Đừng' đã được tìm thấy trong các hướng dẫn của người Sume về Šuruppak. Cf. I Hê-nóc 103: 9; 104: 7; 2 MACC 07:16, 19. Đối với một cuộc thảo luận chi tiết về các vấn đề tự do và định mệnh, xem giới thiệu VII.8, và cũng Lưu ý về 1:16 dưới đây. Cf. I Hê-nóc 98: 4: "Tội lỗi đã không được gửi đi trên đất, / Nhưng người đàn ông của mình đã tạo ra nó"; Ps Sol 3: 5: "Các stumbleth chính và holdeth Chúa công chính"; Philo Det. 122: "Đối với Moses không nói, như một số người không tính ngưởng làm, rằng Thiên Chúa là tác giả của những tệ nạn. Nay, ông nói rằng nguyên nhân "bàn tay của chúng ta 'họ, nghĩa bóng mô tả theo cách này cam kết của chúng ta, và phong trào tình nguyện trong tâm trí của chúng tôi với những gì là sai trái."
13. Thiên Chúa không làm cho cái chết. Một tuyên bố táo bạo đó, mà không cần giải thích thêm, âm thanh như một tiếng vang của giáo Zoroastrian, mặc dù tác giả chắc chắn không có nghĩa là để đi xa. (Đối với tiếng vang Zoroastrian khác trong cuốn sách, xem THUYẾT trên 2:24; 7:22; 15:19). Cf. Ez 33:11: "Như tôi đã sống, phán rằng: Chúa là Thiên Chúa, tôi không có niềm vui trong cái chết của kẻ ác, nhưng đó là lần lượt kẻ ác khỏi con đường của mình và sống"; I Hê-nóc 69:11: "Con người được tạo ra chính xác như các thiên thần với ý định rằng ông nên tiếp tục chính và tinh khiết, và cái chết phá hủy tất cả mọi thứ không phải đã có thể giữ anh ta"; II Bar 17: 3; 19: 8; 23: 4; 4 Ezra 8:60: "Đối với Cao ý muốn không phải là người đàn ông nên đến phá hủy; nhưng họ đã tự làm ô uế tên của Đấng đã làm cho họ, và đã chứng minh mình vô ơn anh đã chuẩn bị cuộc sống cho họ. "Trong ánh sáng của các tác giả của Platon xem Wisd về mối quan hệ của cơ thể và tâm hồn tiết lộ trong 09:15, có khả năng là ông đang ở đây đề cập đến tinh thần hơn là cái chết thể xác. Các giáo sĩ Do Thái, quá, hãy tham khảo ý định ban đầu của Thiên Chúa rằng con người không phải chịu đến chết, nhưng, không giống như tác giả của chúng tôi, đó là cái chết thể xác mà họ có trong tâm trí. Xem Pes.R., Piska 48 (Shor o Keseb) Braude: 813: "Những lời 'cái Đế đã được tại là' (Ecc 03:15) ám chỉ đến thực tế là khi Đấng Thánh, may mắn be Anh, tạo ra Adam Ngài đã tạo nên ông với ý định gặp anh ta sống và chịu đựng mãi như các thiên thần mục vụ, cho 'Chúa là Thiên Chúa nói: Này, người đàn ông được trở thành như một người trong chúng ta "(Gen 3:22) ... Thật vậy, R.. Giu-đa, con trai của R. Simon, thực sự giải thích của câu này vẫn còn tiếp tục đến một ý tưởng khó nắm bắt, vì ông có những câu thơ được nói, "Người đàn ông được trở thành như là Một trong us'-có nghĩa là, trở nên giống như Unique Một của thế giới, hiện đang sống và chịu đựng cho đến muôn đời. ... Nhưng Đức Chúa Trời của ý định cho Adam trở nên vô ích khi Adam đã không tuân thủ lệnh cho anh, và ngay lập tức tỷ lệ tử vong đã ra lệnh cho anh ta. "Cf. cũng Việc dạy Sin-vanh 91: "Đối với cái chết không tồn tại, nó cũng sẽ không tồn tại ở cùng" (Robinson 1977: 350; SHR 32,1: "Said Đấng Thánh may mắn be Anh:" Tôi đã đưa cho bạn thần thánh '( Ps 82: 6), nhưng bạn đi theo bước chân của Adam ", thực sự bạn sẽ chết như đàn ông '"; Wayyik.R 18,3; 27,4; BR 9.5, Th-Alb:.. 70 Xem Urbach 1969: 371-380 đó. Thiên Chúa là hoàn toàn tốt và không thể là nguyên nhân trực tiếp của cái Ác là một học thuyết chủ yếu của Plato (Rep 379B;.. Tim 69C), các nhà khắc kỷ (SVF 2,1168-1.186), và Philo. (Mut 30;.. Conf 179) Các giáo sĩ Do Thái đã tổ chức một quan điểm tương tự x Sifra, Beḥukkōtai 4: "" Nó đã được các làm của riêng của bạn "(Mal 1: 9);. ác không bao giờ thu từ tôi, và vì vậy nó được viết," Đó không phải là lời của Cao, rằng hạnh phúc và khốn xảy đến '[sau đọc của Gaon] (Lament 03:38) "; Lament.R trên 3:38:." R. Eleazar giải thích chi tiết câu "Đó không phải là lời của Cao rằng hạnh phúc và khốn xảy đến 'như sau: Từ thời điểm đó là Đấng Thánh, may mắn be Ông cho biết: "Thấy chưa, tôi thiết lập trước khi bạn sống trong một ngày và thịnh vượng, cái chết và nghịch cảnh" (Đnl 30:15), tốt đã không đi ra cho kẻ làm điều ác cũng không xấu cho anh ta những người làm tốt, nhưng chỉ tốt cho người hành động của thiện và ác để người làm ác, như nó được viết, "Chúa khen thưởng những người làm điều ác tùy theo lỗi của mình '( 1 Sam 3:79) "; Test. Orpheus (phiên bản Aristobulus '), dòng 9: "Anh ấy từ cửa hàng của ông không bao giờ quy định ác dành cho nam giới" (FPG 1:65).
hủy diệt. "Apōleia là phổ biến trong ý nghĩa LXX của 'hư mất,' 'hủy diệt." Các khái niệm thanatos, Hades, và apōleia tất cả đều sử dụng cùng nhau cho nó, được thường được nhân cách như là kẻ thù tồi tệ nhất của con người (Gióp 26: 6; 28:22; Châm ngôn 15:11). Trong Tin Mừng Nhất Lãm, và đặc biệt là Paul và John, apōleia được sử dụng để phá hủy vĩnh cửu (Matt 07:13; Rom 9:22; Philip 1:28; 1 Tim 6:. 9; Giăng 17:12 Nó cũng là một từ yêu thích trong II Peter (2: 1, 3, 3: 7, 16).. có nghĩa là gì ở đây không phải là một tuyệt chủng đơn giản của sự tồn tại, nhưng một nhà nước vĩnh cửu của đau khổ và sự chết "(TDNT 1. 396-397) RJ Taylor nghĩ apōleia rằng ở đây mang ý nghĩa kỹ thuật Tân Ước, và S. Rosik cho thấy rằng việc sử dụng của nó ở đây đánh dấu sự khởi đầu của một quá trình phát triển từ ý nghĩa của sự phá hủy trần thế để mà vượt qua cái chết thể xác.
14. Tất cả những gì đã đi vào sự tồn tại. geneseis đề cập để tất cả mọi thứ được tạo ra hoặc tạo ra; x Plato Phaedrus 245E: "Nhờ đó mà trong đó di chuyển chính nó phải là sự khởi đầu của chuyển động Và điều này có thể không bị phá hủy cũng không được tạo ra, nếu không tất cả các tầng trời và tất cả các sáng tạo (Pasan te genesin) phải rơi vào. . hủy hoại và ngăn chặn "
bảo con của nó Đối với sōtērioi, xem Thi thiên-Aristotle De Mundo:. "Đối với Thiên Chúa thực sự là bảo quản (Soter) của tất cả mọi sự" (397b.20); Philo Mos. 1.96: "các yếu tố tương tự mà Ngài đã định hình cho bảo quản (sōteriōs) để tạo ra vũ trụ (epi genesei tấn holon) Ông biến thành công cụ cho diệt vong (apōleian) của ngưởng bất cứ khi nào ông sẽ"; Châm ngôn. 2.63 (106): sōtērias de Pothos. Các nguyên tắc tự bảo quản là một học thuyết chủ yếu của Stoics; cf. DL 7.85:. "Sự thúc đẩy chính của một con vật là hướng tới tự bảo quản, bởi vì Thiên nhiên làm cho nó có cảm tình với chính nó (oikeiousēs hautō) ngay từ đầu, như Chrysippus nói trong cuốn sách đầu tiên của công việc của mình Ngày kết thúc ... Và Thiên nhiên, họ nói, đã có sự khác biệt ban đầu giữa thực vật và động vật, cho cô điều chỉnh cuộc sống của nhà máy quá, trong trường hợp họ không có xung và cảm giác, chỉ cần cũng như quy trình nhất định đi vào một loại thực vật trong chúng ta. "Cf. Philo hiệp phụ. 35ff: "Thiên nhiên trong mỗi trường hợp phấn đấu để duy trì và bảo tồn (diatērein kai diasōzein) điều mà nó là bản chất và nếu nó đã có thể làm cho nó bất tử. Thiên nhiên cây đóng vai trò như vậy trong cây cối, động vật tự nhiên trong từng loại động vật, nhưng bản chất của bất kỳ phần nào đặc biệt nếu nhất thiết phải quá yếu để thực hiện nó thành một sự tồn tại vĩnh viễn. Đối với thiếu thốn hoặc thiêu đốt hoặc lạnh hoặc vô số các trường hợp khác mà thường ảnh hưởng đến nó hạ xuống lắc nó dữ dội và nới lỏng và cuối cùng phá vỡ các trái phiếu nắm giữ nó lại với nhau, mặc dù nếu không có lực lượng bên ngoài như đã nằm sẵn sàng để tấn công nó, xa như vậy bản thân đã được quan tâm, nó sẽ bảo vệ tất cả mọi thứ bằng chứng nhỏ hoặc rất lớn đối với tuổi. Bản chất của thế giới sau đó nhất thiết phải mong muốn bảo tồn của tất cả. Đối với nó không phải là kém hơn so với bản chất của các bộ phận cụ thể mà nó nên làm để đôi giày cao gót của mình và để lại bài của mình và cố gắng để sản xuất ốm đau hơn là sức khỏe, phá hủy hơn là bảo quản đầy đủ (sōtērias pantelous). ... Nhưng nếu điều này là đúng thế giới sẽ không dễ bị phá hủy. Tại sao như vậy? Bởi vì bản chất mà giữ nó lại với nhau (ông synechousa physis) củng cố bởi quỹ tuyệt vời của sức mạnh là bất khả chiến bại và chiếm ưu thế hơn tất cả mọi thứ mà có thể làm tổn thương nó. "Ở những nơi khác (Op. 44), Philo lập luận rằng không có gì trong thế giới thực sự là dễ hư hỏng, bởi vì là loài mà tất cả mọi thứ thuộc về cá nhân là vĩnh cửu: "Đối với Thiên Chúa muốn rằng tự nhiên nên chạy một khóa học mà mang nó trở lại điểm khởi đầu của nó, endowing loài với sự bất tử, và làm cho chúng người chia sẻ về sự tồn tại đời đời (aidiotētos)." trong việc giải thích vĩnh viễn của loài Philo sử dụng 'tinh tinh' các Stoic hạn: spermatikai ousiai. Cf. QG 2.12: ". Nhằm làm cho mục đích thiêng liêng được hình thành ở sự sáng tạo của thế giới có thể mãi mãi không thể tắc do đó tiết kiệm chi") (Ý nghĩa chính xác của cụm từ này dường như đã lảng tránh dịch trước nhất RSV:. " và lực sáng tạo của thế giới là lành mạnh "; NEB:" Các lực lượng sáng tạo của thế giới làm cho cuộc sống "; JB:" tạo vật trên thế giới có sức khỏe trong đó ").
không có chất độc chết người. Điều này gần như âm thanh như một cuộc bút chiến chống ngộ đạo. Chúng ta đọc, ví dụ, trong một tánh dể bảo Nag Hammadi trên Soul (cái gọi là giảng dạy thẩm quyền):. "Các kẻ thù làm gián điệp trên chúng tôi nằm trong chờ đợi cho chúng ta như một ngư dân ... Đối với ông phôi nhiều loại thực phẩm trước mắt chúng ta, mà là những điều của thế giới này. Ngài muốn làm cho chúng ta mong muốn một trong số họ và nếm thử chỉ là một điều nhỏ, để ông có thể nắm bắt chúng tôi với chất độc ẩn mình và đưa chúng ta ra khỏi sự tự do và mất
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: