Chapter 1: Blood

Chapter 1: Blood"Home is where the


Chapter 1: Blood

"Home is where the heart is..."

4 Years Old:

"Mummy? Daddy?" he whispered timidly, as he slowly crept towards the general direction of the angry screams and curses. Harry had woken up a few minutes ago to the sound of sobs and angry voices. Voices that he recognized as his parents. He couldn't help but feel worried. 'Why were they angry?' Clutching his favorite 'blankie' tightly, Harry stopped abrupt in front of the entrance to his father's study. He could see a crack of light streaming out from the bottom of the door...

"Why!" he heard his mother cry. "Why does it have to be him? He is only a child!" There was a loud smash as glass shattered against the wall. "Damn it Dumbledore, you know that prophecies aren't always true! Perhaps you've misinterpreted it or something."

Harry's eyes widened with curiosity. 'Prophecy?'

A shiver went up his spine as he heard the next voice. He didn't know what it was, but...it was old yet powerful. It was...magical? "Lily, you must understand," the voice said evenly. "...that all prophecies are true. Nothing, not even death can prevent it from happening."

"But..."

"This prophecy that concerns your youngest son is true," the voice continued, "I have double-checked all possible interpretations and have come to the conclusion that Nate is the prophesized child. He will be the one who shall carry the burden of destroying the Dark Lord Voldemort."

If possible, Harry's eyes grew even wider at the man's proclamation. Nate, his baby brother, was going to destroy You-Know-Who? An excited smile grew on his face. Wicked.

This time, it was his father would replied. "Dumbledore, please," he said softly, "Could you tell us the prophecy? So that we could see if it is true ourselves?" His father coughed lightly, before continuing. "You must understand. This is my son you're talking about. I won't allow him to be thrown into danger just like that."

There was a long silence.

"Very well, James," Dumbledore conceded, with a defeated sigh. "I will relay the first part of the prophecy to you and Lily for the time being. The second part will have to wait, understood?"

"Alright..."

Harry's smile grew wider, as he leaned his ear against the wall. Golly, this was turning out to be quite the adventure. He couldn't wait to tell Nate!

"The one with the power to vanquish the Dark Lord approaches,

Born to those who have thrice defied his.

A boy of gold and emerald shall rise, with blood so slight,

As second in line, of history's past legacy..."

Harry pouted. Why did adults have to use such big words?

"But Dumbledore, what about Harry?" questioned James. "Couldn't he also fit under this prophecy?"

Dumbledore murmured quietly, "No James, I am positive. I have researched quite extensively upon this prophecy." The man paused for a moment. "The last line is the one that makes me believe that Nate is the prophecy child. And it is your Gryffindor ancestry that proves this point."

Harry blinked in confusion. 'Ancestry?'

"How's that relevant?"

Dumbledore leaned back against his chair. "Because, as your second-born son, Nate is second in line of the greatest wizarding linage in our world. Godric Gryffindor made quite a name for himself during his time in Hogwarts. He was known as the founder of modern society. And from what I believe, Nate shall gain in time unlock his powers and defeat Voldemort."

Someone sighed loudly. "But...then what can we do right now?"

Harry stifled a yawn, as he leaned against the wall. This conversation was getting boring fast. He wanted to go back to bed. However, much to Harry's luck, the wood panel that he'd been leaning against for a good half-hour suddenly creaked loudly as he stood up.

At the sound, Harry heard loud thumps coming from the room. And moments later, the door swung open, revealing the irate forms of his mother, father, and Dumbledore.

'Oopsie..."

Harry blinked innocently up at his parents, as they quickly shooed him into the room. His eyes watered slightly before adjusting to the bright, glaring lights. His father's study looked distinctly scary at the moment.

"Harry James Potter, what were you doing out of bed at this hour!" demanded Lily, the moment her son sat down. Her emerald green eyes which were wet with tears gleamed with annoyance. "And spying on us none the less! Have you no shame?"

The boy flinched at her harsh words. "I...I..." Harry swallowed as he stared beseechingly into his parents eyes. "I heard screams...I was worried about you."

Lily sighed, as if all her anger leaked out. She buried her head in her hands, feeling the strain that's been bugging her for the entire day. This was too much. First there was the prophecy and now...what was she to do with Harry?

"Harry-child," called Dumbledore, as a worried glint flashed across his eyes. Look me straight in the eyes and don't blink."

Harry gave the old man a weird look, but complied nevertheless. After all, it wouldn't do for him to anger his parents even more than they already were. A strange feel overcame him as he stared into the man's blue eyes. It...tingled.

It felt as if someone was raking their nails lightly against his mind. Obviously not the most pleasant of feelings. Harry fidgeted uncomfortably. He couldn't help but suspect that they man was trying to read his mind. A flicker of some emotion flashed across his mind - anger. He didn't want the man to read his thoughts. They belonged to him alone and no one else.

Dumbledore quickly scoured through Harry's mind for any indication that the boy had listened in on their conversation. The boy's mind was peculiar in that his memories did not float about randomly as did most people. Instead, they descended in a steep spiral down towards his magical core. The headmaster carefully studied each memory in turn, before being his descent. Perhaps the memory was buried deeper?

'Leave,' thought Harry, desperately. 'Please leave already!'

A sudden jolt of magic caused him to jerk up in surprise. Dumbledore hesitantly sent out a tendril to touch one of Harry's memories and flinched as a jolt of unbounded magic hit him full on. Emotion magic, that is. The boy wanted him to leave, as his magic was subconsciously answering his prayers. Dumbledore flinched as another magical tendril hit him full on, compelling him to leave.

And leave he did.

There were other ways to ensure that the boy wouldn't recall anything that happened tonight. Though Dumbledore had to admit, he had never ever met a wizard whose innate magic was so powerful. He studied the woozy boy carefully. Perhaps Harry could be of some use to his brother in destroying Voldemort...

"Harry-child?" questioned Dumbledore, as he placed a hand to steady the boy. Surreptitiously he drew his wand, while giving both Lily and James a pointed look. "I am sorry Harry," he whispered softly, as he squeezed Harry's shoulder one last time.

"Obliviate"

Harry had a second to panic before the curse hit. The last thing he remembered seeing was his parents shocked faces and Dumbledore's guilty expression...and then darkness swallowed him whole. However, had Dumbledore been more observant, he might have realized that Harry's innate magic might have been able to protect him from the attack. That perhaps the spell had failed...

...or had it?

2 months later: (Age 4)

"'arry!' arry!" announced Nate with an innocent grin, as he saw his older brother enter the room. He raised his arms up for a hug, which Harry prompted gave. The younger boy looked completely different than Harry, though not so much that you couldn't see the resemblance between them. Nate had a head full of short messy dark auburn hair and warm chocolate brown eyes. On the other hand, Harry had a pair of brilliant emerald green eyes and messy black hair. Looks or no, the two of them stuck together like peas in a pod. They were best of friends.

"Good morning, Nate," said Harry returning the boy's smile. He reached over and mussed his brother hair, causing the younger boy to shriek in annoyance and laughter. Moving past Nate, he went over to the counter and snuck an apple into his pocket. Just in case, he was punished again. Harry's stomach growled pitifully as he stared hungrily at his brother's meal.

He hadn't eaten anything for days, as stated by his parents. Harry had accidentally set fire on a tablecloth with accidental magic, and his parents had been furious. H-He hadn't done it on purpose! Honest! It...just happened! However, all the same, his parents were adamant in their decision and he was sent to bed without food for around two or so days.

His eyes watered as he recalled their furious expression. W-Why did they hate him so?

"Harry, are you in here?" called Lily, as she entered the kitchen. Catching sight of her eldest son, she quickly motioned his ov
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 1: máu"Trang chủ là nơi tim là..."4 năm cũ:"Xác ướp? Daddy?"ông thì thầm timidly, như ông chậm crept hướng chung của tức giận hét lên và lời nguyền. Harry đã đánh thức một vài phút trước đây để những âm thanh của sobs và tức giận tiếng nói. Tiếng nói ông công nhận là cha mẹ của ông. Ông không thể giúp đỡ, nhưng cảm thấy lo lắng. 'Tại sao họ đã tức giận?' Ôm yêu thích của mình 'blankie' chặt chẽ, Harry dừng lại đột ngột ở phía trước của cửa ra vào để nghiên cứu của cha mình. Ông có thể thấy một vết nứt của ánh sáng streaming ra từ dưới cùng của cửa..."Tại sao!", ông nghe mẹ của ông khóc. "Tại sao nó có là anh ta? Ông là chỉ là một đứa trẻ!" Có được một smash lớn như thủy tinh vỡ vào tường. "Kiếp Dumbledore, bạn biết rằng lời tiên tri không phải luôn luôn đúng! Có lẽ bạn đã misinterpreted nó hoặc một cái gì đó."Harry's mắt mở rộng với sự tò mò. 'Lời tiên tri?'Một shiver đi lên cột sống của mình khi ông nghe thấy tiếng nói tiếp theo. Ông không biết nó là cái gì, nhưng... nó đã cũ được mạnh mẽ. Nó đã... huyền diệu? "Lily, bạn phải hiểu," giọng nói nói đồng đều. ".. .rằng những lời tiên tri tất cả là có thật. Không có gì, không thậm chí tử vong có thể ngăn không cho nó xảy ra. ""Nhưng...""Lời tiên tri này liên quan đến con trai út của bạn là đúng," tiếng nói tiếp tục, "tôi đã double-checked tất cả cách diễn giải có thể và đã đi đến kết luận rằng Nate là con prophesized. Ông sẽ là một trong những người sẽ mang gánh nặng của phá hủy Dark Lord Voldemort."Nếu có thể, Harry's mắt lớn thậm chí rộng hơn tại tuyên ngôn của người đàn ông. Nate, em trai của ông, đã đi để tiêu diệt bạn-biết-ai? Một nụ cười vui mừng đã tăng trưởng trên khuôn mặt của mình. Độc ác.Thời gian này, nó đã là cha mình sẽ trả lời. "Giáo sư Dumbledore, xin vui lòng," ông nói nhẹ nhàng, "có thể bạn cho chúng tôi biết lời tiên tri? Do đó chúng tôi có thể nhìn thấy nếu nó là đúng bản thân?" Cha của mình ho nhẹ, trước khi tiếp tục. "Bạn phải hiểu. Đây là con trai của tôi, bạn đang nói về. Tôi sẽ không cho phép anh ta để được ném vào nguy hiểm chỉ như thế."Có là một sự im lặng dài."Lắm, James," giáo sư Dumbledore thừa nhận, với một sigh đánh bại. "Tôi sẽ chuyển tiếp phần đầu tiên của lời tiên tri cho bạn và Lily trong lúc này. Phần thứ hai sẽ cần phải chờ đợi, hiểu? ""Được rồi..."Nụ cười của Harry đã tăng trưởng rộng lớn hơn, như ông cúi tai của mình vào tường. Ơi, điều này đã chuyển để là khá là cuộc phiêu lưu. Ông không thể chờ đợi để nói với Nate!"Người có sức mạnh để vanquish Dark Lord phương pháp tiếp cận,Sinh cho những người có ba lần defied của mình.Một cậu bé vàng và ngọc lục bảo sẽ tăng lên, với máu rất nhẹ,Là thứ hai trong dòng, trong lịch sử của di sản qua..."Harry pouted. Tại sao người lớn đã sử dụng từ lớn như vậy?"Nhưng Dumbledore, những gì về Harry?" hỏi James. "Không thể ông cũng phù hợp theo lời tiên tri này?"Giáo sư Dumbledore murmured lặng lẽ, "James không có, tôi là tích cực. Tôi đã nghiên cứu khá rộng rãi khi lời tiên tri này." Người đàn ông tạm dừng cho một thời điểm. "Dòng cuối cùng là một trong đó làm cho tôi tin rằng Nate là con lời tiên tri. "Và nó là của bạn gốc Gryffindor chứng tỏ quan điểm này."Harry blinked trong sự nhầm lẫn. 'Tổ tiên?'"Làm thế nào là có liên quan?"Giáo sư Dumbledore cúi quay lại chống lại ghế của mình. "Bởi vì, như con trai sinh thứ hai, Nate là thứ hai trong dòng của linage tồn vĩ đại nhất trong thế giới của chúng tôi. Godric Gryffindor thực hiện khá tên cho mình trong suốt thời gian ở trường Hogwarts. Ông được gọi là người sáng lập của xã hội hiện đại. Và từ những gì tôi tin tưởng, Nate sẽ đạt được trong thời gian mở khóa sức mạnh của mình và đánh bại Voldemort. "Ai đó thở dài lớn tiếng. "Nhưng... sau đó có thể chúng ta làm gì bây giờ?"Harry stifled một ngáp, như ông cúi vào tường. Chuyện này đã nhận được nhàm chán nhanh chóng. Ông muốn đi ngủ. Tuy nhiên, nhiều để Harry của may mắn, bảng gỗ mà ông có nghiêng chống lại cho một nửa giờ tốt đột nhiên phục lớn tiếng như ông đứng dậy.Tại sound, Harry nghe phát lớn đến từ phòng. Và những giây phút sau đó, cửa đu mở, tiết lộ các hình thức irate của mẹ, cha, và giáo sư Dumbledore."Tập..."Harry blinked innocently lên lúc cha mẹ của ông, như họ nhanh chóng shooed anh ta vào phòng. Đôi mắt của mình tưới nước một chút trước khi điều chỉnh để đèn sáng, rõ ràng. Nghiên cứu của cha mình nhìn rõ rệt đáng sợ lúc này."Harry James Potter, những gì đã là bạn làm ra khỏi giường tại giờ này!" Lily, yêu cầu này khi con trai bà ngồi xuống. Đôi mắt màu xanh lá cây ngọc của cô được ẩm ướt với nước mắt gleamed với ít phiền toái. "Và gián điệp vào chúng tôi không ít hơn! Quý vị có sự xấu hổ?"Cậu bé flinched tại từ khắc nghiệt của cô. "I...I..." Harry nuốt như ông stared beseechingly vào mắt cha mẹ của mình. "Tôi nghe tiếng la hét..."Tôi đã lo lắng về bạn."Lily thở dài, như thể tất cả sự tức giận của cô rò rỉ. Cô chôn vùi đầu trong bàn tay của cô, cảm thấy sự căng thẳng đã bugging của cô cho cả ngày. Điều này là quá nhiều. Lần đầu tiên đã có lời tiên tri và bây giờ... những gì đã là nó để làm với Harry?"Harry-trẻ em," gọi Dumbledore, là một lo lắng glint nhảy qua đôi mắt của mình. Nhìn thẳng vào mắt tôi và don't blink."Harry đã cho ông già một cái nhìn lạ, nhưng tuân thủ Tuy nhiên. Sau khi tất cả, nó sẽ không làm cho anh ta để tức giận cha mẹ thậm chí nhiều hơn họ đã. Một cảm giác lạ vượt qua anh ta, như ông stared vào đôi mắt màu xanh của người đàn ông. Nó...tingled.Nó cảm thấy như thể ai đó đã cào của móng tay nhẹ chống lại tâm trí của mình. Rõ ràng không phải là dễ chịu nhất của cảm xúc. Harry fidgeted hẹp không tiện nghi. Ông không thể giúp đỡ, nhưng nghi ngờ họ người đàn ông đã cố gắng để đọc tâm trí của mình. Một flicker của cảm xúc một số nhảy qua tâm trí của mình - tức giận. Ông không muốn người đàn ông để đọc suy nghĩ của mình. Họ thuộc về anh ta một mình và không có ai khác.Giáo sư Dumbledore nhanh chóng scoured qua tâm trí của Harry cho bất kỳ dấu hiệu cho thấy cậu bé đã nghe trong cuộc trò chuyện của họ. Tâm trí của cậu bé là đặc biệt trong những kỷ niệm của ông đã không nổi ngẫu nhiên như đã làm hầu hết mọi người. Thay vào đó, họ đi xuống trong một xoắn ốc dốc xuống về phía mình lõi huyền diệu. Hiệu trưởng một cách cẩn thận nghiên cứu bộ nhớ mỗi lần lượt, trước khi có dòng máu của mình. Có lẽ bộ nhớ được chôn sâu sắc hơn?'Nghỉ' nghĩ rằng Harry, tuyệt vọng. 'Xin vui lòng để lại đã!'Một lắc bật ra đột ngột của ma thuật gây ra ông phải jerk lên trong sự ngạc nhiên. Giáo sư Dumbledore hesitantly gửi ra một tua của nho để liên lạc một trong những kỷ niệm của Harry và flinched khi một lắc bật ra chặn magic đánh anh đầy đủ về. Ma thuật cảm xúc, đó là. Cậu bé muốn anh ta để lại, như ma thuật của ông tiềm thức trả lời cầu nguyện của mình. Giáo sư Dumbledore flinched khi một tua của nho huyền diệu đánh anh đầy đủ về, hấp dẫn ông để lại.Và để lại ông đã làm.Đã có những cách khác để đảm bảo rằng cậu bé sẽ không nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra tối nay. Mặc dù giáo sư Dumbledore đã phải thừa nhận, ông đã không bao giờ gặp một thuật sĩ có ma thuật bẩm sinh là mạnh mẽ như vậy. Ông nghiên cứu thằng bé woozy cẩn thận. Có lẽ Harry có thể sử dụng một số em trai của ông trong việc phá hủy Voldemort..."Harry-trẻ em?" hỏi giáo sư Dumbledore, như ông đặt một bàn tay để ổn định cậu bé. Bí mật, ông đã vẽ cây đũa phép của mình, trong khi đem lại cho Lily và James chỉ xem. "Tôi xin lỗi Harry," ông thì thầm nhẹ nhàng, như ông vắt của Harry vai một lần cuối cùng."Obliviate"Harry đã một lần thứ hai để hoảng sợ trước lời nguyền hit. Điều cuối cùng ông nhớ nhìn thấy là của mình khuôn mặt cha mẹ sốc và Dumbledore biểu hiện có tội... và sau đó bóng đêm nuốt chửng ông cả. Tuy nhiên, giáo sư Dumbledore đã hơn quan sát, ông có thể đã nhận ra rằng Harry của ma thuật bẩm sinh có thể đã có thể để bảo vệ anh ta từ các cuộc tấn công. Rằng có lẽ chính tả đã thất bại..... .hoặc có nó?2 tháng sau: (tuổi 4)"'arry!' arry!" announced Nate with an innocent grin, as he saw his older brother enter the room. He raised his arms up for a hug, which Harry prompted gave. The younger boy looked completely different than Harry, though not so much that you couldn't see the resemblance between them. Nate had a head full of short messy dark auburn hair and warm chocolate brown eyes. On the other hand, Harry had a pair of brilliant emerald green eyes and messy black hair. Looks or no, the two of them stuck together like peas in a pod. They were best of friends."Good morning, Nate," said Harry returning the boy's smile. He reached over and mussed his brother hair, causing the younger boy to shriek in annoyance and laughter. Moving past Nate, he went over to the counter and snuck an apple into his pocket. Just in case, he was punished again. Harry's stomach growled pitifully as he stared hungrily at his brother's meal.He hadn't eaten anything for days, as stated by his parents. Harry had accidentally set fire on a tablecloth with accidental magic, and his parents had been furious. H-He hadn't done it on purpose! Honest! It...just happened! However, all the same, his parents were adamant in their decision and he was sent to bed without food for around two or so days.His eyes watered as he recalled their furious expression. W-Why did they hate him so?"Harry, are you in here?" called Lily, as she entered the kitchen. Catching sight of her eldest son, she quickly motioned his ov
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Chương 1: Blood "Home là nơi trái tim là ..." 4 tuổi: "? Daddy Mummy" anh thì thầm một cách rụt rè, khi anh từ từ len lỏi theo hướng chung của những tiếng la hét giận dữ và nguyền rủa. Harry đã thức dậy vài phút trước đây với âm thanh của những tiếng nức nở và giọng nói giận dữ. Lồng tiếng cho rằng ông được công nhận là cha mẹ của mình. Ông không thể không cảm thấy lo lắng. 'Tại sao chúng tức giận? " Giữ chặt yêu thích 'blankie' của mình thật chặt, Harry dừng lại đột ngột trước lối vào nghiên cứu của cha mình. Anh có thể thấy một vết nứt của luồng ánh sáng ra từ dưới đáy của cửa ... "Tại sao!" ông nghe tiếng khóc của mẹ mình. "Tại sao lại phải là anh? Anh chỉ là một đứa trẻ!" Có một smash lớn như thủy tinh vỡ vào tường. "Chết tiệt Dumbledore, bạn biết rằng những lời tiên tri không phải là luôn luôn đúng! Có lẽ bạn đã hiểu sai nó hoặc một cái gì đó." Harry mở to đôi mắt tò mò. 'Lời tiên tri? " Một cơn rùng mình lên cột sống của mình khi nghe thấy giọng nói tiếp theo. Anh không biết nó là cái gì, nhưng ... nó đã cũ nhưng mạnh mẽ. Đó là ... ma thuật? "Lily, bạn phải hiểu," giọng nói đều đều. "... Đó là tất cả những lời tiên tri là đúng sự thật. Không có gì, thậm chí là tử vong có thể ngăn chặn nó xảy ra." "Nhưng ..." "Lời tiên tri này là liên quan đến con trai út của mình là thực sự", giọng nói tiếp, "Tôi có hai lần kiểm tra tất cả các cách diễn giải và đã đi đến kết luận rằng Nate là con tiên tri. Ông sẽ là một trong những người sẽ mang những gánh nặng của tiêu diệt Chúa tể hắc ám Voldemort. " Nếu có thể, mắt Harry đã tăng thậm chí rộng hơn ở tuyên bố của người đàn ông. Nate, em bé của mình, đã đi để tiêu diệt You-Know-Who? Một nụ cười vui mừng lớn trên khuôn mặt của mình. Wicked. Lần này, nó là cha của mình sẽ trả lời. "Dumbledore, xin vui lòng," anh nói nhẹ nhàng, "Ông có thể cho chúng tôi biết những lời tiên tri? Vì vậy, chúng ta có thể xem đó là sự thật chúng ta?" Cha ông ho nhẹ, trước khi tiếp tục. "Bạn phải hiểu. Đây là con trai tôi, bạn đang nói về. Tôi sẽ không cho phép ông được ném vào nguy hiểm như vậy đó." Có một khoảng im lặng dài. "Rất tốt, James," Dumbledore thừa nhận, với một thất bại tiếng thở dài. "Tôi sẽ tiếp phần đầu tiên của lời tiên tri để bạn và Lily trong thời gian tới. Phần thứ hai sẽ phải chờ đợi, hiểu chưa?" "Được rồi ..." Nụ cười của Harry lớn rộng hơn, khi anh tựa tai vào tường. Golly, điều này đã được chuyển ra được khá mạo hiểm. Anh không thể chờ đợi để nói với Nate! "Một với sức mạnh để đánh bại các phương pháp tiếp cận Dark Lord, Sinh ra để những người đã ba lần thách thức của ông. Một cậu bé vàng và ngọc lục bảo sẽ tăng lên, với máu nên nhẹ, Như thứ hai trong đường dây, di sản của quá khứ lịch sử của ... " Harry bĩu môi. Tại sao người lớn phải sử dụng từ ngữ lớn như vậy? "Nhưng cụ Dumbledore, những gì về Harry?" hỏi James. "Không thể ông cũng phù hợp theo lời tiên tri này?" Dumbledore thì thầm lặng lẽ, "Không James, tôi đang tích cực. Tôi đã nghiên cứu khá rộng rãi trên lời tiên tri này." Người đàn ông dừng lại một chút. "Dòng cuối cùng là một trong đó làm cho tôi tin rằng Nate là lời tiên tri trẻ. Và nó là tổ tiên Gryffindor của bạn để chứng minh điểm này." Harry chớp mắt bối rối. 'Viễn tưởng? " "Làm thế nào mà có liên quan?" Dumbledore dựa lưng vào ghế của mình. "Bởi vì, là con trai thứ hai chào đời của bạn, Nate là lần thứ hai trong đường dây của các linage phù thủy vĩ đại nhất trong thế giới của chúng tôi. Godric Gryffindor đã khá tên tuổi của mình trong thời gian ở trường Hogwarts. Ông được biết đến là người sáng lập của xã hội hiện đại. Và từ những gì tôi tin rằng, Nate sẽ đạt được trong thời gian mở khóa sức mạnh của mình và đánh bại Voldemort. " Có người thở dài ầm ĩ. "Nhưng ... thì những gì chúng ta có thể làm ngay bây giờ?" Harry nén một cái ngáp dài, khi anh tựa vào tường. Cuộc nói chuyện này đã nhận được nhanh chóng nhàm chán. Anh muốn quay trở lại giường. Tuy nhiên, nhiều may mắn của Harry, bảng gỗ mà anh đã tựa cho một nửa giờ đột nhiên kêu cọt kẹt tiếng to khi hắn đứng lên. Tại âm thanh, Harry nghe tiếng đập lớn đến từ các phòng. Và khoảnh khắc sau đó, cánh cửa bật mở, để lộ những hình thức giận dữ của mẹ, cha ông, và cụ Dumbledore. "Oopsie ..." Harry chớp mắt ngây thơ lên cha mẹ của mình, khi họ nhanh chóng shooed ông vào phòng. Mắt anh tưới nhẹ trước điều chỉnh cho sáng, đèn rõ ràng. Nghiên cứu của cha ông nhìn rõ ràng đáng sợ vào lúc này. "Harry James Potter, những gì bạn đã làm ra khỏi giường vào giờ này!" đòi Lily, thời điểm con trai ngồi xuống. Đôi mắt xanh ngọc lục bảo của cô mà ướt đẫm nước mắt ánh lên ít phiền toái. "Và gián điệp vào chúng ta không ít! Có bạn không xấu hổ? " Cậu bé lưỡng lự trước những lời nặng nề của mình. "Tôi ... tôi ..." Harry nuốt nước bọt khi anh nhìn chằm chằm vào cầu khẩn cha mẹ đôi mắt. "Tôi nghe tiếng la hét ... Tôi đã rất lo lắng về bạn." Lily thở dài, như thể tất cả sự tức giận của cô bị rò rỉ ra ngoài. Cô vùi mình trong tay, cảm thấy sự căng thẳng đó là được bugging cô cho cả ngày. Đây là quá nhiều. Đầu tiên là lời tiên tri và bây giờ ... là những gì cô làm với Harry? "Harry con," gọi là Dumbledore, như một tia sáng lóe lên lo lắng trên đôi mắt của mình. Nhìn thẳng vào mắt và không nhấp nháy. " Harry đã cho ông già một cái nhìn kỳ lạ, nhưng vẫn tuân thủ. Sau khi tất cả, nó sẽ không làm cho anh ta để chọc giận cha mẹ của mình nhiều hơn so với họ đã là. Một cảm giác kỳ lạ vượt qua anh khi anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh của người đàn ông. Nó ... râm ran. Nó cảm thấy như có ai đó đã cào móng tay của họ nhẹ vào tâm trí của mình. Rõ ràng không phải là dễ chịu nhất của cảm xúc. Harry bồn chồn khó chịu. Ông không thể không nghi ngờ rằng họ người đàn ông đã cố gắng để đọc được suy nghĩ của mình. Một nhấp nháy của một số cảm xúc thoáng qua tâm trí của mình - tức giận. Anh không muốn người đàn ông đọc được suy nghĩ của mình. Họ thuộc về anh một mình và không ai khác. Dumbledore nhanh chóng càn quét qua tâm trí của Harry cho bất kỳ dấu hiệu cho thấy các cậu bé đã nghe trong cuộc hội thoại của họ. Tâm trí của cậu bé là đặc thù trong kí ức của anh không nổi về ngẫu nhiên cũng như hầu hết mọi người. Thay vào đó, họ đi xuống trong một xoắn ốc dốc xuống về phía lõi huyền diệu của mình. Hiệu trưởng nghiên cứu kỹ lưỡng từng bộ nhớ lần lượt, trước khi được hạ xuống. Có lẽ ký ức đã bị chôn sâu hơn? 'Để lại,' Harry nghĩ, tuyệt vọng. 'Hãy để lại đã! " Một cú đấm choáng váng bất ngờ của phép thuật khiến anh giật lên vì ngạc nhiên. Dumbledore ngập ngừng gửi đi một tua của nho để chạm vào một trong những ký ức của Harry và rùng mình khi choáng váng của phép thuật vô biên đánh ông ta đầy đủ trên. Cảm xúc kỳ diệu, đó là. Cậu bé muốn ông ra đi, như ma thuật của mình đã vô thức đáp lời cầu nguyện của mình. Dumbledore rùng mình khi một tua của nho ma thuật đánh ông ta đầy đủ về, thuyết phục anh ta để lại. Và để lại ông đã làm. Có những cách khác để đảm bảo rằng cậu bé sẽ không nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra tối nay. Mặc dù Dumbledore đã phải thừa nhận, anh chưa bao giờ từng gặp một phù thủy có phép thuật bẩm sinh rất mạnh mẽ. Ông nghiên cứu các cậu bé chóng mặt một cách cẩn thận. Có lẽ Harry có thể sử dụng một số anh em của mình trong việc tiêu diệt Voldemort ... "Harry con?" Dumbledore hỏi, khi ông đặt một bàn tay để ổn định các cậu bé. Lén lút ông rút đũa phép của mình, trong khi cho cả Lily và James một cái nhìn nhọn. "Tôi xin lỗi Harry," anh thì thầm nhẹ nhàng, như ông vắt vai một lần cuối cùng của Harry. "Obliviate" Harry có một giây để hoảng sợ trước lời nguyền hit. Điều cuối cùng anh nhớ nhìn thấy là cha mẹ của anh bị sốc và biểu hiện khuôn mặt tội Dumbledore ... và sau đó bóng tối nuốt trọn nó cả. Tuy nhiên, đã được quan sát Dumbledore hơn, có thể anh đã nhận ra rằng phép thuật bẩm sinh của Harry có thể đã có thể để bảo vệ nó khỏi các cuộc tấn công. Đó có lẽ là câu thần chú đã thất bại ... ... hoặc đã có nó? 2 tháng sau: (Age 4) "'Arry!' Arry! " Nate bố với một nụ cười ngây thơ, khi thấy anh trai mình vào phòng. Hắn giơ tay lên cho một cái ôm, mà Harry đã nhắc. Các chàng trai trẻ nhìn hoàn toàn khác so với Harry, mặc dù không quá nhiều mà bạn không thể nhìn thấy sự giống nhau giữa chúng. Nate đã có một cái đầu đầy ngắn lộn xộn tối nâu tóc và sô cô la nóng mắt nâu. Mặt khác, Harry đã có một đôi mắt màu xanh lá cây rực rỡ ngọc lục bảo và mái tóc đen lộn xộn. Trông hay không, hai trong số họ bị dính với nhau như đậu Hà Lan trong một pod. Họ là tốt nhất của bạn bè. "Chào buổi sáng, Nate," Harry nói trở về nụ cười của cậu bé. Ông đạt trên và mussed tóc anh trai của mình, làm cho cậu bé để rít lên trong ít phiền toái và tiếng cười. Di chuyển qua Nate, anh đi về phía quầy và lẻn một quả táo vào túi của mình. Chỉ trong trường hợp, ông đã bị trừng phạt một lần nữa. Dạ dày của Harry gầm lên thảm thiết khi nhìn một cách thèm khát vào bữa ăn của người anh trai. Anh ấy đã không ăn gì trong nhiều ngày, như tuyên bố của cha mẹ mình. Harry đã vô tình đốt cháy trên một tấm khăn trải bàn có tình cờ kỳ diệu, và cha mẹ anh đã rất giận dữ. H-Ông đã không thực hiện nó vào mục đích! Trung thực! Nó chỉ xảy ra ...! Tuy nhiên, tất cả cùng, bố mẹ anh đã quyết tâm trong quyết định của mình và ông đã được gửi đi ngủ mà không ăn trong khoảng hai hoặc lâu ngày. Đôi mắt anh tưới nước như ông nhớ lại biểu hiện giận dữ của họ. W-Tại sao họ ghét anh như vậy? "Harry, cậu có ở đây không?" gọi là Lily, khi cô bước vào nhà bếp. Nắm bắt thị giác của con trai cả của bà, cô nhanh chóng ra hiệu ov mình



































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: