Nathaniel HawthorneYoung Goodman BrownYoung Goodman Brown came forth a dịch - Nathaniel HawthorneYoung Goodman BrownYoung Goodman Brown came forth a Việt làm thế nào để nói

Nathaniel HawthorneYoung Goodman Br

Nathaniel Hawthorne
Young Goodman Brown
Young Goodman Brown came forth at sunset into the street at Salem Village; but put his head back after crossing the threshold, to exchange a parting kiss with his young wife. And Faith, as the wife was aptly named, thrust her own pretty head into the street, letting the wind play with the pink ribbons of her cap while she called to Goodman Brown.

"Dearest heart," whispered she, softly and rather sadly, when her lips were close to his ear, "prithee put off your journey until sunrise and sleep in your own bed to-night. A lone woman is troubled with such dreams and such thoughts that she's afeard of herself sometimes. Pray tarry with me this night, dear husband, of all nights in the year."

"My love and my Faith," replied young Goodman Brown, "of all nights in the year, this one night must I tarry away from thee. My journey, as thou callest it, forth and back again, must needs be done 'twixt now and sunrise. What, my sweet, pretty wife, cost thou doubt me already, and we but three months married?"

"Then God bless you!" said Faith, with the pink ribbons; "and may you find all well when you come back."

"Amen!" cried Goodman Brown. "Say thy prayers, dear Faith, and go to bed at dusk, and no harm will come to thee."

So they parted; and the young man pursued his way until, being about to turn the corner by the meeting-house, he looked back and saw the head of Faith still peeping after him with a melancholy air, in spite of her pink ribbons.

"Poor little Faith!" thought he, for his heart smote him. "What a wretch am I to leave her on such an errand! She talks of dreams, too. Methought as she spoke there was trouble in her face, as if a dream had warned her what work is to be done to-night. But no, no; 't would kill her to think it. Well, she's a blessed angel on earth; and after this one night I'll cling to her skirts and follow her to heaven."

< 2 >
With this excellent resolve for the future, Goodman Brown felt himself justified in making more haste on his present evil purpose. He had taken a dreary road, darkened by all the gloomiest trees of the forest, which barely stood aside to let the narrow path creep through, and closed immediately behind. It was all as lonely as could be; and there is this peculiarity in such a solitude, that the traveller knows not who may be concealed by the innumerable trunks and the thick boughs overhead; so that with lonely footsteps he may yet be passing through an unseen multitude.

"There may be a devilish Indian behind every tree," said Goodman Brown to himself; and he glanced fearfully behind him as he added, "What if the devil himself should be at my very elbow!"

His head being turned back, he passed a crook of the road, and, looking forward again, beheld the figure of a man, in grave and decent attire, seated at the foot of an old tree. He arose at Goodman Brown's approach and walked onward side by side with him. "You are late, Goodman Brown," said he. "The clock of the Old South was striking as I came through Boston, and that is full fifteen minutes agone."

"Faith kept me back a while," replied the young man, with a tremor in his voice, caused by the sudden appearance of his companion, though not wholly unexpected.

It was now deep dusk in the forest, and deepest in that part of it where these two were journeying. As nearly as could be discerned, the second traveller was about fifty years old, apparently in the same rank of life as Goodman Brown, and bearing a considerable resemblance to him, though perhaps more in expression than features. Still they might have been taken for father and son. And yet, though the elder person was as simply clad as the younger, and as simple in manner too, he had an indescribable air of one who knew the world, and who would not have felt abashed at the governor's dinner table or in King William's court, were it possible that his affairs should call him thither. But the only thing about him that could be fixed upon as remarkable was his staff, which bore the likeness of a great black snake, so curiously wrought that it might almost be seen to twist and wriggle itself like a living serpent. This, of course, must have been an ocular deception, assisted by the uncertain light.

< 3 >
"Come, Goodman Brown," cried his fellow-traveller, "this is a dull pace for the beginning of a journey. Take my staff, if you are so soon weary."

"Friend," said the other, exchanging his slow pace for a full stop, "having kept covenant by meeting thee here, It IS my purpose now to return whence I came. I have scruples touching the matter thou wot'st of."

"Sayest thou so?" replied he of the serpent, smiling apart. "Let us walk on, nevertheless, reasoning as we go; and if I convince thee not thou shalt turn back. We are but a little way in the forest yet."

"Too far! too far!" exclaimed the goodman, unconsciously resuming his walk. "My father never went into the woods on such an errand, nor his father before him. We have been a race of honest men and good Christians since the days of the martyrs; and shall I be the first of the name of Brown that ever took this path and kept - "

"Such company, thou wouldst say," observed the elder person, interpreting his pause. "Well said, Goodman Brown! I have been as well acquainted with your family as with ever a one among the Puritans; and that's no trifle to say. I helped your grandfather, the constable, when he lashed the Quaker woman so smartly through the streets of Salem; and it was I that brought your father a pitch-pine knot, kindled at my own hearth, to set fire to an Indian village, in King Philip's war. They were my good friends, both; and many a pleasant walk have we had along this path, and returned merrily after midnight. I would fain be friends with you for their sake."

"If it be as thou gayest," replied Goodman Brown, "I marvel they never spoke of these matters; or, verily, I marvel not, seeing that the least rumour of the sort would have driven them from New England. We are a people of prayer, and good works to boot, and abide no such wickedness."

"Wickedness or not," said the traveller with the twisted staff, "I have a very general acquaintance here in New England. The deacons of many a church have drunk the communion wine with me; the selectmen of divers towns make me their chairman; and a majority of the Great and General Court are firm supporters of my interest. The governor and I, too - But these are state secrets."

< 4 >
"Can this be so?" cried Goodman Brown, with a stare of amazement at his undisturbed companion. "Howbeit, I have nothing to do with the governor and council; they have their own ways, and are no rule for a simple husbandman like me. But, were I to go on with thee, how should I meet the eye of that good old man, our minister, at Salem Village? Oh, his voice would make me tremble both Sabbath day and lecture day."

Thus far the elder traveller had listened with due gravity; but now burst into a fit of irrepressible mirth, shaking himself so violently that his snakelike staff actually seemed to wriggle in sympathy.

"Ha! ha! ha!" shouted he again and again; then composing himself, "Well, go on, Goodman Brown, go on; but, prithee, don't kill me with laughing."

"Well, then, to end the matter at once," said Goodman Brown, considerably nettled, "there is my wife, Faith. It would break her dear little heart; and I'd rather break my own."

"Nay, if that be the case," answered the other, "then go thy ways, Goodman Brown. I would not for twenty old women like the one hobbling before us that Faith should come to any harm."

As he spoke he pointed his staff at a female figure on the path, in whom Goodman Brown recognised a very pious and exemplary dame, who had taught him his catechism in youth, and was still his moral and spiritual adviser, jointly with the minister and Deacon Gookin. "A marvel, truly, that Goody Cloyse should be so far in the wilderness at nightfall," said he. "But with your leave, friend, I shall take a cut through the woods until we have left this Christian woman behind. Being a stranger to you, she might ask whom I was consorting with and whither I was going."

"Be it so," said his fellow-traveller. "Betake you the woods' and let me keep the path."

Accordingly the young man turned aside, but took care to watch his companion, who advanced softly along the road until he had come within a staff's length of the old dame. She, meanwhile, was making the best of her way, with singular speed for so aged a woman, and mumbling some indistinct words - a prayer, doubtless - as she went. The traveller put forth his staff and touched her withered neck with what seemed the serpent's tail.

< 5 >
"The devil!" screamed the pious old lady.

"Then Goody Cloyse knows her old friend?" observed the traveller, confronting her and leaning on his writhing stick.

"Ah, forsooth, and is it your worship indeed?" cried the good dame.

"Yea, truly is it, and in the very image of my old gossip, Goodman Brown, the grandfather of the silly fellow that now is. But - would your worship believe it? - my broomstick hath strangely disappeared, stolen, as I suspect, by that unhanged witch, Goody Cory, and that, too, when I was all anointed with the juice of smallage, and cinquefoil, and wolf's bane - "

"Mingled with fine wheat and the fat of a new-born babe," said the shape of old Goodman Brown.

"Ah, your worship knows the recipe," cried the old lady, cackling aloud. "So, as I was saying, being all ready for the meeting, and no horse to ride on, I made up my mind to foot it; for they tell me there is a nice young man to be taken into communion to-night. But now your good worship will lend me your arm, and we shall be there in a twinkling."

"That can hardly be," answered her friend. "I may not spare
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nathaniel HawthorneTrẻ Goodman BrownTrẻ Goodman Brown đến ra lúc hoàng hôn vào đường phố tại Salem làng; nhưng đặt đầu trở lại sau khi vượt qua ngưỡng, trao đổi một nụ hôn chia tay với vợ trẻ. Và Đức tin, là người vợ aptly đặt tên, lực đẩy mình khá đầu vào đường phố, cho phép gió chơi với các băng màu hồng của nắp của cô trong khi cô gọi là để Goodman Brown. "Trái tim thân yêu nhất," thì thầm cô, nhẹ nhàng và thay vào đó, đáng buồn thay, khi đôi môi của cô đã gần gũi với tai của mình, "prithee đưa ra hành trình của bạn cho đến khi mặt trời mọc và ngủ trong của riêng bạn để-đêm giường. Một người phụ nữ duy nhất là gặp rắc rối với những giấc mơ như vậy và như vậy những suy nghĩ rằng cô ấy là afeard của mình đôi khi. Cầu nguyện tarry với tôi này ban đêm, thân yêu chồng, của tất cả các đêm trong năm." "Tình yêu của tôi và niềm tin của tôi," trả lời trẻ Goodman Brown, "của tất cả các đêm trong năm, này một đêm phải tôi tarry từ ngươi. Hành trình của tôi, như ngươi callest nó, ra và trở lại một lần nữa, phải cần được thực hiện 'twixt bây giờ và mặt trời mọc. Những gì, ngọt ngào của tôi, vợ xinh đẹp, cước ngươi nghi ngờ tôi đã có, và chúng tôi Tuy nhiên, kết hôn với ba tháng? " "Sau đó, Thiên Chúa ban phước cho bạn!" cho biết Đức tin, với các băng màu hồng; "và có thể bạn tìm thấy tất cả tốt khi bạn trở lại." "Amen!" khóc Goodman Brown. "Nói lời cầu nguyện ngươi, thưa Đức tin, và đi ngủ lúc hoàng hôn, và không gây thiệt hại sẽ đến với ngươi." Do đó, họ chia tay; và người đàn ông trẻ tuổi theo đuổi theo cách của mình cho đến khi, đang là khoảng để biến góc nhà cuộc họp, ông nhìn lại và thấy người đứng đầu của Đức tin vẫn peeping sau khi anh ta với một không khí u sầu, mặc dù cô băng màu hồng. "Nghèo ít Đức tin!" nghĩ rằng ông, cho trái tim của ông smote ông. "Những gì một wretch là tôi để lại của cô trên đó một errand! Cô nói của những giấc mơ, quá. Methought như cô ấy nói có vấn đề trong khuôn mặt của cô, nếu như một giấc mơ đã cảnh báo cô ấy làm việc gì là phải được thực hiện vào ban đêm. Nhưng không có, không có; 't sẽ giết cô ta cho nó. Vâng, cô ấy là một thiên thần may mắn trên trái đất; và sau này một đêm tôi sẽ bám vào váy của cô và làm theo cô ấy đến thiên đàng."< 2 > Với này giải quyết tuyệt vời cho tương lai, Goodman Brown cảm thấy mình hợp lý trong việc đưa ra thêm sự vội vàng vào mục đích xấu xa hiện tại của mình. Ông đã lấy một con đường thê lương, tối bởi tất cả các gloomiest cây rừng, mà chỉ đứng sang một bên để cho con đường hẹp leo qua, và đóng cửa ngay lập tức phía sau. Đó là tất cả cô đơn là có thể; và có tính đặc thù này trong solitude như vậy, rằng các du khách biết không ai có thể được che dấu bởi vô số thân và trên cao dày boughs; do đó với cô đơn bước chân ông được có thể đi qua một vô số không nhìn thấy. "Có thể có một Ấn Độ devilish đằng sau mỗi cây," ông Goodman Brown để mình; và ông glanced fearfully phía sau anh ta, như ông nói thêm, "nếu ma quỷ mình nên ở khuỷu tay rất của tôi!" Đầu trở lại, ông đã thông qua một kẻ đường, và, nhìn về phía trước một lần nữa, beheld các con số của một người đàn ông, trong trang phục mộ và Phong Nha, ngồi ở bàn chân của một cây cũ. Ông đã phát sinh phương pháp tiếp cận Goodman Brown và đi bộ trở đi cạnh nhau với anh ta. "Bạn có trễ, màu nâu Goodman," cho biết ông. "Đồng hồ Nam cũ nổi bật như tôi đến thông qua Boston, và đó là đầy đủ mười lăm phút agone." "Đức tin giữ tôi trở lại một thời gian," trả lời người đàn ông trẻ, với một Run trong giọng nói của mình, gây ra bởi sự xuất hiện đột ngột của đồng hành của mình, mặc dù không hoàn toàn bất ngờ. Nó đã là bây giờ hoàng hôn sâu trong rừng, và sâu nhất trong đó là một phần của nó mà cả hai đã cuộc hành trình. Như gần như có thể được discerned, các du khách thứ hai đã là khoảng năm mươi năm tuổi, rõ ràng trong cấp bậc tương tự của cuộc sống như Goodman Brown, và mang một giống đáng kể với anh ta, mặc dù có lẽ nhiều hơn trong biểu hiện hơn tính năng. Vẫn còn họ có thể đã được thực hiện cho cha và con trai. Và được nêu ra, mặc dù đã người cao tuổi người là chỉ đơn giản là mạ là trẻ, và như là đơn giản cách quá, ông đã có một không khí không thể miêu tả của một người biết thế giới, và những người không sẽ có cảm thấy quỷ tại bàn ăn của thống đốc hoặc tại King William của tòa án, là nó có thể là công việc của mình nên gọi anh ta chổ kia. Nhưng điều duy nhất về anh ta có thể được cố định khi đáng chú ý như là nhân viên của ông, mang chân dung của một con rắn màu đen lớn, vì vậy curiously rèn rằng nó gần như có thể được nhìn thấy để xoay và wriggle chính nó giống như một con rắn sống. Điều này, tất nhiên, phải có là một deception mắt, sự hỗ trợ của ánh sáng không chắc chắn.< 3 > "Come, Goodman Brown," khóc khách du lịch đồng bào của mình, "đây là một tốc độ ngu si đần độn cho sự khởi đầu của một cuộc hành trình. Có nhân viên của tôi, nếu bạn đang rất sớm mệt mỏi." "Bạn," nói khác, trao đổi của mình tốc độ chậm cho một dừng đầy đủ, "có giữ giao ước bởi cuộc họp ngươi ở đây, đó là mục đích của tôi bây giờ trở lại nơi tôi đến. Tôi có scruples chạm vào việc ngươi wot'st của. " "Vì ngươi vì vậy?" trả lời ông của con rắn, mỉm cười ra xa nhau. "Hãy để chúng tôi đi bộ trên, Tuy nhiên, lý luận khi chúng tôi đi; và nếu tôi thuyết phục ngươi không ngươi chớ quay trở lại. Chúng tôi là nhưng một chút đường dài trong rừng được." "Too far! quá xa!"kêu lên goodman, vô thức tiếp tục đi bộ của mình. "Cha tôi không bao giờ đi vào rừng ngày như vậy một errand, cũng không phải cha trước khi anh ta. Chúng tôi đã có một cuộc đua của người đàn ông trung thực và Kitô hữu tốt kể từ những ngày của các liệt sĩ; và tôi sẽ là người đầu tiên của tên của Brown đó bao giờ lấy con đường này và giữ -" "Công ty như vậy, ngươi wouldst nói," quan sát người elder, giải thích tạm dừng của mình. "Cũng nói, Goodman Brown! Tôi có được cùng làm quen với gia đình của bạn như với bao giờ là một trong số các Puritans; và đó là không có chơi giởn nói. Tôi đã giúp ông nội của bạn, constable, khi ông lashed Quaker người phụ nữ rất thông minh thông qua các đường phố của Salem; và nó đã là tôi mà mang cha một nút pitch-thông, kindled tại hearth của riêng tôi, để đốt cháy một ngôi làng Ấn Độ, trong vua Philip chiến tranh. Họ là những người bạn tốt của tôi, cả hai; và nhiều người đi bộ dễ chịu có chúng tôi đã có dọc theo con đường này, và trở về vui vẻ sau nửa đêm. Tôi muốn fain là bạn bè với bạn vì lợi ích của họ." "Nếu nó như ngươi gayest," trả lời Goodman Brown, "tôi ngạc nhiên trước họ không bao giờ nói về vấn đề này; hoặc, quả thật, tôi ngạc nhiên không, thấy rằng tin đồn ít nhất của phân loại nào đã thúc đẩy họ từ New England. Chúng tôi là một người cầu nguyện và làm việc tốt để khởi động, và tuân thủ không có ác như vậy." "Ác hay không," cho biết các du khách với các nhân viên xoắn, "tôi có một người quen rất chung chung ở đây ở New England. Các phó tế của nhiều người trong một nhà thờ có say rượu hiệp thông với tôi; dân đô thị thợ lặn làm cho tôi chủ tịch của họ; và một đa số tuyệt vời và tòa án Tổng công ty ủng hộ quan tâm của tôi. Thống đốc và tôi quá - nhưng đây là những bí mật nhà nước. "< 4 > "Có thể đây là như vậy?" khóc Goodman Brown, với một stare ngạc nhiên lúc đồng hành của mình không bị ảnh hưởng. "Howbeit, tôi không có gì để làm với thống đốc và các hội đồng; họ có cách riêng của họ, và không có quy tắc cho một husbandman đơn giản như tôi. Tuy nhiên, đã là tôi để đi về với ngươi, làm thế nào nên tôi đáp ứng mắt ông già tốt đó, bộ trưởng của chúng tôi, tại Salem Village? Oh, giọng nói của ông sẽ làm cho tôi run sợ ngày Sa-bát và bài giảng ngày." Vậy, đến nay các du khách người cao tuổi đã nghe với do lực hấp dẫn; nhưng bây giờ nổ vào một sự phù hợp của mirth irrepressible, lắc mình vì vậy, khốc liệt rằng nhân viên snakelike của ông thực sự dường như để wriggle cảm tình. "Ha! Hà! Hà!"hét lên ông một lần nữa và một lần nữa; sau đó cho sáng tác của mình, "Vâng, đi vào, Goodman Brown, đi; Tuy nhiên, prithee, đừng giết tôi với cười." "Well, then, to end the matter at once," said Goodman Brown, considerably nettled, "there is my wife, Faith. It would break her dear little heart; and I'd rather break my own." "Nay, if that be the case," answered the other, "then go thy ways, Goodman Brown. I would not for twenty old women like the one hobbling before us that Faith should come to any harm." As he spoke he pointed his staff at a female figure on the path, in whom Goodman Brown recognised a very pious and exemplary dame, who had taught him his catechism in youth, and was still his moral and spiritual adviser, jointly with the minister and Deacon Gookin. "A marvel, truly, that Goody Cloyse should be so far in the wilderness at nightfall," said he. "But with your leave, friend, I shall take a cut through the woods until we have left this Christian woman behind. Being a stranger to you, she might ask whom I was consorting with and whither I was going." "Be it so," said his fellow-traveller. "Betake you the woods' and let me keep the path." Accordingly the young man turned aside, but took care to watch his companion, who advanced softly along the road until he had come within a staff's length of the old dame. She, meanwhile, was making the best of her way, with singular speed for so aged a woman, and mumbling some indistinct words - a prayer, doubtless - as she went. The traveller put forth his staff and touched her withered neck with what seemed the serpent's tail.< 5 > "The devil!" gào lên bà già tín đồ sùng đạo. "Sau đó Goody Cloyse biết người bạn cũ?" quan sát các du khách, phải đối phó với cô ấy và nghiêng trên thanh writhing của ông. "Ah, forsooth, và là nó thực sự tôn thờ của bạn?" khóc dame tốt. "Vâng, thật sự là nó, và trong hình ảnh rất của gossip cũ của tôi, Goodman Brown, ông nội của đồng bào ngớ ngẩn mà bây giờ là. Nhưng - sẽ tôn thờ của bạn tin tưởng rằng nó? -của tôi broomstick hath lạ đã biến mất, bị đánh cắp, như tôi nghi ngờ, do đó phù thủy unhanged, Goody Cory, và rằng, quá, khi tôi đã được anointed với nước trái cây của smallage, và cinquefoil, và wolf's bane -" "Trộn lẫn với lúa mì tốt và chất béo một babe mới sinh," cho biết hình dạng của cũ Goodman Brown. "Ah, thờ cúng của bạn biết các công thức," khóc bà già, Khanh khách aloud. "Vì vậy, như tôi đã nói, tất cả đã sẵn sàng cho cuộc họp, và không có con ngựa để đi xe, tôi thực hiện lên tâm trí của tôi chân nó; cho họ cho tôi biết đó là một thanh niên đẹp để được đưa vào giao cho ban đêm. Nhưng bây giờ của bạn tôn thờ tốt sẽ mượn tôi cánh tay của bạn, và chúng tôi sẽ có trong một lấp lánh." "Mà hầu như không có thể," trả lời bạn bè của cô. "Tôi có thể không phụ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nathaniel Hawthorne
trẻ Goodman Brown
trẻ Goodman Brown đã ra vào lúc hoàng hôn trên đường phố tại Salem Village; nhưng đặt đầu của mình trở lại sau khi vượt qua ngưỡng cửa, để trao đổi một nụ hôn chia tay với người vợ trẻ. Và Đức Tin, là người vợ được đúng như cái tên, chúi đầu khá của nàng vào đường phố, cho phép chơi gió với băng màu hồng của nắp của cô trong khi cô gọi Goodman Brown. "Dearest tim," cô thì thầm, nhẹ nhàng và khá buồn bã, khi đôi môi của cô đã gần tai anh, "Prithee hoãn cuộc hành trình của bạn cho đến khi mặt trời mọc và ngủ trên giường của bạn đêm nay. Một người phụ nữ duy nhất gặp rắc rối với những ước mơ đó và suy nghĩ như vậy mà cô ấy afeard của mình đôi khi. Hãy cầu nguyện hắc với tôi điều này đêm, chồng thân yêu, tất cả các đêm trong năm. " "Tình yêu của tôi và Đức tin của tôi," trả lời trẻ Goodman Brown, "tất cả các đêm trong năm, một đêm này tôi phải nán lại xa ngươi. cuộc hành trình của tôi, như ngươi callest nó, ra và ngược lại, nhu cầu phải được thực hiện 'giữa trái bây giờ và mặt trời mọc. gì, ngọt ngào, đẹp, vợ tôi, chi phí ngươi nghi ngờ tôi đã có, và chúng tôi nhưng ba tháng kết hôn? " "Sau đó, Thiên Chúa chúc lành cho bạn!" Faith cho biết, với các dải ruy băng màu hồng; "Và bạn có thể tìm thấy tất cả các tốt khi bạn quay trở lại." "Amen!" khóc Goodman Brown. "Say cầu nguyện của ngươi, Faith thân yêu, và đi ngủ vào lúc hoàng hôn, và không có hại sẽ đến cùng ngươi." Vì vậy, họ chia tay; và người đàn ông trẻ tuổi theo đuổi con đường của mình cho đến khi, là về để biến góc của Đại hội nhà, anh nhìn lại và thấy người đứng đầu của Faith vẫn nhìn trộm sau khi anh ta với một không khí u sầu, bất chấp những dải ruy băng màu hồng của cô. "Faith chút nghèo ! " nghĩ ông, cho trái tim của mình đánh bại người. "Thật là một kẻ khốn nạn tôi bỏ cô về như đi công chuyện! Cô nói về những giấc mơ, quá. Methought khi cô nói là có rắc rối trên gương mặt cô, như thể một giấc mơ đã cảnh báo cô những tác phẩm được thực hiện để đêm. Nhưng không, không, 't sẽ giết cô nghĩ nó Vâng, cô ấy là một thiên thần may mắn trên trái đất;.. và sau một đêm này, tôi sẽ bám vào váy của cô và theo cô đến thiên đường " <2> Với quyết tâm này tuyệt vời cho các trong tương lai, Goodman Brown cảm thấy mình có lý trong việc thực hiện sự vội vàng thêm về mục đích ác của mình. Ông đã lấy một con đường ảm đạm, tối tăm bởi tất cả các cây ảm đạm của rừng, mà chỉ đứng sang một bên để cho các con đường hẹp chui qua, và đóng cửa ngay lập tức phía sau. Đó là tất cả như cô đơn như có thể được; và có tính đặc thù này trong một sự cô đơn như vậy, mà các du khách biết không ai có thể được che đậy bởi sự thân vô số và các cành dày trên cao; . do đó, với bước chân cô đơn, ông có thể chưa được đi qua một đám đông vô hình "Có thể có một devilish Ấn Độ đằng sau mỗi cây," Goodman Brown với chính mình nói; và anh liếc đáng sợ đằng sau ông là ông nói thêm, "Nếu ma quỷ mình nên có rất khuỷu tay của tôi!" Đầu của ông được trở về, ông đã thông qua một kẻ đường, và, mong một lần nữa, trông thấy hình ảnh của một người đàn ông , trong trang phục nghiêm trọng và tử tế, ngồi dưới chân một cây cổ thụ. Ngài đã sống ở cách tiếp cận Goodman Brown và bước trở đi cạnh nhau với anh ta. "Bạn đang muộn, Goodman Brown," ông nói. "Đồng hồ của Old South là ấn tượng như tôi đã thông qua Boston, và đó là đủ mười lăm phút agone." "Faith giữ tôi lại một thời gian," replied người đàn ông trẻ tuổi, với một run trong giọng nói của mình, gây ra bởi sự xuất hiện đột ngột của đồng hành của mình, mặc dù không hoàn toàn bất ngờ. Đó là bây giờ hoàng hôn sâu trong rừng, và sâu sắc nhất trong một phần của nó, nơi hai đã hành trình. Như gần như có thể phân biệt được, các du khách thứ hai là khoảng năm mươi tuổi, dường như trong cùng một cấp bậc của cuộc sống như Goodman Brown, và mang một sự tương đồng đáng kể với anh ta, dù trong biểu hiện có thể nhiều hơn các tính năng. Tuy nhiên họ có thể đã được thực hiện cho cha và con trai. Và, mặc dù người cao tuổi đã được đơn giản như mặc đồ như trẻ hơn, và đơn giản trong cách quá, anh đã có một không khí không thể miêu tả một người biết thế giới, và là người sẽ không cảm thấy lúng túng tại bàn ăn của thống đốc hay ở King William tòa án, là nó có thể là vấn đề của mình nên gọi anh ta đến đó. Nhưng điều duy nhất về anh ta có thể được cố định theo như là đáng chú ý là nhân viên của ông, mà mang chân dung của một con rắn màu đen tuyệt vời, do tò mò rèn mà nó gần như có thể được nhìn thấy để xoay ra và chui mình giống như một con rắn sống. Điều này, tất nhiên, phải có được một sự lường gạt mắt, sự hỗ trợ của ánh sáng không chắc chắn. <3> "Hãy đến, Goodman Brown," khóc của mình đồng hành, "đây là một tốc độ ngu si đần độn cho sự khởi đầu của một cuộc hành trình. Hãy nhân viên của tôi , nếu bạn đang có để sớm mệt mỏi. " "bạn bè", người kia nói, trao đổi chậm chạp của mình cho một dấu chấm, "có giữ giao ước bằng cách gặp ngươi ở đây, nó là mục đích của tôi bây giờ trở về từ đâu tôi đi. Tôi có ngại ngùng cảm động các vấn đề của ngươi wot'st. " "phán rằng: ngươi như vậy?" trả lời anh của con rắn, mỉm cười ngoài. "Chúng ta hãy đi vào, tuy nhiên, lý do là chúng tôi đi; và nếu tôi thuyết phục ngươi, ngươi sẽ không quay trở lại Chúng tôi chỉ là một cách nhỏ trong rừng nào.". "Quá xa quá xa"! kêu lên goodman, vô thức nối lại đi bộ của mình. "Cha tôi không bao giờ đi vào rừng công chuyện như vậy, cũng không phải người cha trước khi ông Chúng tôi đã có một cuộc chạy đua của những người đàn ông trung thực và Kitô hữu tốt kể từ những ngày của các vị tử đạo;. Và tôi sẽ là người đầu tiên của tên của Brown rằng bao giờ mất con đường này và giữ - " "công ty như vậy, ngươi wouldst nói," quan sát những người cao tuổi, giải thích tạm dừng của mình. ! "Nói hay lắm, Goodman Brown Tôi đã được cũng làm quen với gia đình của mình như với bao giờ một trong số những người Thanh giáo;. Và đó không trifle để nói rằng tôi đã giúp ông nội của bạn, cảnh sát, khi ông quất người phụ nữ Quaker rất thông minh thông qua các đường phố Salem,. và nó là tôi đã mang cha của bạn một nút pitch-thông, thắp lên ở lò sưởi của riêng tôi, để đốt cháy một làng Ấn Độ, trong chiến tranh Vua Philip của Họ là những người bạn tốt của tôi, cả hai; và nhiều người một đi bộ dễ chịu .. Chúng ta đã có cùng con đường này, và vui vẻ trở lại sau nửa đêm tôi sẽ sẳn lòng làm bạn với cô đấy " "Nếu như ngươi gay," Goodman Brown trả lời: "Tôi ngạc nhiên họ không bao giờ nói về những vấn đề này, hoặc, Quả thật, tôi không ngạc nhiên, khi thấy rằng các tin đồn nhất của các loại có thể khiến họ từ New England. Chúng tôi là một người cầu nguyện, và các công trình tốt để khởi động, và tuân thủ không gian ác như vậy. " "gian ác hay không", cho biết du lịch với các nhân viên xoắn, "Tôi có một người quen rất chung chung ở đây tại New England Các phó tế của nhiều nhà thờ đã uống rượu hiệp thông với tôi. những người được lựa chọn của các thợ lặn thị trấn làm cho tôi chủ tịch của họ; và một phần lớn của cuộc Đại và General Court là ủng hộ mạnh mẽ sự quan tâm của tôi. Thống đốc và tôi, quá -. Nhưng đây là bí mật quốc gia " <4> ? "Có thể điều này được như vậy" khóc Goodman Brown, với một cái nhìn kinh ngạc vào người đồng yên tĩnh của mình. "Howbeit, tôi không có gì để làm với các thống đốc và Hội đồng; họ có những cách riêng của họ, và không có quy tắc cho một người nông phu đơn giản như tôi. Nhưng, tôi đã đi về với Chúa, làm thế nào tôi nên gặp mắt của ông già tốt, trưởng của chúng tôi, tại Salem Village? Oh, giọng nói của anh khiến tôi run rẩy cả Sabbath ngày và giảng day ". Như vậy đến nay các du khách lớn tuổi đã lắng nghe với trọng lực do; nhưng bây giờ xông vào một sự phù hợp của sự vui vẻ không thể kìm nén, lắc mình dữ dội rằng nhân viên của mình thực sự dường như rồng rắn luồn lách trong thông cảm. "Ha! ha! ha "hét lên một lần nữa và một lần nữa ông, sau đó sáng tác bản thân," Vâng, đi vào, Goodman Brown, đi vào; nhưng, Prithee, đừng giết tôi cười. " "Vâng, sau đó, để kết thúc vấn đề cùng một lúc," Goodman Brown, nettled đáng nói, "có phải là vợ của tôi, Faith. Nó sẽ phá vỡ trái tim bé nhỏ thân yêu của cô; và tôi không muốn phá vỡ của riêng tôi. " "Không, nếu đó là trường hợp," trả lời khác ", sau đó đi theo con đường của Chúa, Goodman Brown. Tôi sẽ không cho hai mươi phụ nữ già như một hobbling trước chúng ta Faith mà nên đi đến bất kỳ tác hại. " Khi anh nói anh chỉ nhân viên của mình tại một nữ trên con đường, trong đó Goodman Brown thừa nhận một dame rất đạo đức và gương mẫu, người đã dạy anh giáo lý của mình trong giới trẻ, và vẫn là cố vấn đạo đức và tinh thần của mình, cùng với các tướng và Deacon Gookin. "Một điều kỳ diệu, thật sự, mà Goody Cloyse nên quá xa trong đồng vắng khi đêm xuống," ông nói. "Nhưng với nghỉ phép, bạn của bạn, tôi sẽ có một vết cắt qua khu rừng cho đến khi chúng tôi đã bỏ người phụ nữ Kitô giáo này đằng sau. Là một người lạ với bạn, cô ấy có thể hỏi mà tôi đã consorting với và mà ta đang đi đâu. " "Có thể là như vậy," ông bạn đồng hành cho biết. "chạy trốn bạn rừng 'và cho tôi giữ cho con đường." Theo các bạn trẻ người đàn ông quay sang một bên, nhưng chăm sóc để xem đồng hành của mình, người đã tiến nhẹ nhàng dọc đường cho đến khi ông đã đến trong chiều dài của một nhân viên của các phu nhân cũ. Cô ấy, trong khi đó, đã làm tốt nhất của cách của cô, với tốc độ ít cho một quá tuổi người phụ nữ, và lẩm nhẩm một số từ không rõ ràng - một lời cầu nguyện, không nghi ngờ gì -.. khi cô đi Du lịch có đưa ra đội ngũ nhân viên của mình và chạm vào cổ khô héo của cô với những gì dường như đuôi của con rắn <5> "! Con quỷ" hét bà lão ngoan đạo. " Sau đó, Goody Cloyse biết bạn cũ của cô? "quan sát thấy các du khách, đối diện với cô và dựa vào thanh quằn quại của mình. "Ah, forsooth, và nó là thờ phượng của bạn thực sự?" khóc dame tốt. "Phải, thật sự là nó, và trong rất hình ảnh của tin đồn cũ của tôi, Goodman Brown, ông nội của đồng bào ngớ ngẩn là bây giờ. Nhưng - sẽ thờ phượng của bạn tin không? - Cán chổi của tôi thì được sự lạ lùng biến mất, bị đánh cắp, như tôi nghi ngờ, bởi phù thủy unhanged, Goody Cory, và rằng, quá, khi tôi đã được tất cả các xức nước ép của smallage, và cinquefoil, và bane sói - " "lẫn với lúa mì tốt và mỡ của một Babe mới sinh, "hình dạng của Goodman Brown tuổi nói. "Ah, thờ phượng của bạn biết những công thức," khóc người phụ nữ già, cackling to. "Vì vậy, như tôi đã nói, là tất cả đã sẵn sàng cho các họp và không có ngựa để cưỡi trên, tôi quyết tâm của tôi đến chân nó; vì họ cho tôi biết có một người đàn ông trẻ đẹp để được đưa vào hiệp thông với đêm. Nhưng bây giờ thờ phượng tốt của bạn sẽ cho tôi mượn cánh tay của bạn, và chúng tôi sẽ có mặt ở đó trong nháy. " "Điều đó khó có thể là," trả lời bạn bè của cô. "Tôi không thể tha





































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: