Certainly, Asami sama! If you would wait for a moment, I will have it  dịch - Certainly, Asami sama! If you would wait for a moment, I will have it  Việt làm thế nào để nói

Certainly, Asami sama! If you would

Certainly, Asami sama! If you would wait for a moment, I will have it wrapped!" The manager replied enthusiastically.

Akihito waited until they were alone before bursting out. "Have you lost your fucking mind? I don't need it!"

Asami sipped his tea. "You lost your phone in Sion; I should at least compensate it."

"But I don't need a diamond encrusted phone! What if I lose it?" Akihito argued.

"Then, we'll get another one."

The photographer stared at Asami in disbelief. "You have some loose screws in your head. I am NOT going to use it; did you hear me, Asami?"

"Stop shouting, Akihito and you will use it." Asami shot his lover a warning sign.

Akihito opened his mouth to retort but Asami's phone chose that very moment to ring. Like a child, Asami had his hand raised, silencing him as he answered the phone.

"Asami sama?" Kirishima's voice rang out. "We have a problem with the supply from China. I inspected the heroin and some of the packets were laced with white powder. What are your orders, sir?"

Not wanting his lover to hear the conversation, Asami stood up and walked to the corner. "Contact our business associate in China. Have them fly here immediately; there will be hell to pay if they think they could cheat me."

"Sir," Kirishima's voice hesitated. "The boss of the Tung Shing will not deal with me; not to mention my Mandarin is still at an embarrassing level."

"I will speak to him. Get the things ready; I'll be arriving shortly."

Asami ended the call and turned to look at his lover, who was staring at him suspiciously.

"What's wrong?" the boy asked innocently, anger forgotten.

"Business," Asami replied as he signaled for Suoh and Toru.

"Suoh, get the car ready," Asami instructed the moment the bulky guard entered the room. He turned his attention to Toru, "I'll leave Akihito here with you. Suoh will pick you up at six."

Toru bowed. "Yes, Asami sama."

The manager hurried in with a fancy bag and Asami's credit card which the yakuza signed the slip without looking. He kept the card and ordered the bag to be passed to Toru.

Asami turned his attention to his young lover. He cupped Akihito's chin and stared into his hazel eyes. "Be good, Akihito. Try not to get into trouble."

The younger man blushed and averted his eyes to his left. "I – I'm not a kid."

Satisfied with his lover's reaction, Asami gave an affectionate pat on his head before walking towards the door. As he passed Toru near the door, he halted his steps. Without even looking at the guard, he spoke in a low voice, "Toru, keep your eyes on him. Clear?"

The yakuza's tone was cool and calm but Toru could sense a hint of warning. He bowed, signifying that he understood and didn't straighten his body until Asami walked out of the door.

The moment the crime lord stepped out, Akihito wasted no time to escape. "Toru, let's get out of here," he said, pulling the bodyguard out of the room.

He heard the manager bade him goodbye and was even surprised that the manager actually knew his name. Akihito waited till they were out of the store before turning to Toru and scowled. "That employer of yours needs to get his head checked!"

Toru's expression remained impassive. "Takaba sama, I suggest you personally convey that message to Asami sama."

Akihito glared at his guard. "I forgot you're allies with him."

Toru actually looked guilty for a moment. "Takaba sama, I apologize. I – "

Akihito gave Toru a friendly punch and grinned. "Hey, I was merely pulling your leg. I understand who you report to everyday."

The guard bowed. "Thank you, Takaba sama."

Akihito laughed, "At least I get to elicit a response from you! You always wear the same look, I was wondering if years in the army did that to you. How many years did you serve the army anyway?"

"Nearly five, Takaba sama," the guard replied.

Akihito whistled as he continued walking down Ginza. "Five years! That explains why you're always so rigid. Why did you quit?"

"I was recruited."

"By Asami?" Akihito stopped at a CD shop. He remembered Kou was complaining about wanting to get Setsuna's Concert DVD. Since he's a fan himself, Akihito thought he would get it for Kou but loan it from him later.

"Yes, Takaba sama."

Akihito stood at the entrance of the shop. "Toru, stop calling me Takaba sama. You're older, aren't you? Call me Akihito."

Toru's eyes widened a little, as though as he had heard something shocking. "No, I cannot do that, Takaba sama. Asami sama –"

" – doesn't have to know about it," Akihito finished for the guard. He entered the shop, went straight to the section and grabbed the DVD. He winced at the price tag. 6,200¥ for a freaking DVD?

"No, Takaba sama. I don't think I can do that, I'm sorry." Toru followed Akihito to the cashier.

"Like I've told you before, you're no fun, Toru." Akihito sulked as he fished out a ten thousand yen note.

Toru remained silent as he followed the photographer out of the shop. He didn't even have to consider Akihito's request; he knew his boss wouldn't appreciate the fact that they were on first name basis.

"So, how were you selected to be my guard? Did Asami give you some sort of task to test your capabilities?" Akihito strolled along the street before stopping at an apparel store. He stared at the t-shirt on the mannequin and thought that it literally screamed Takato's style. He stepped inside and requested for the shirt.

"No, but the selection was a long and tedious process," Toru answered as he looked around for any suspicious individuals and was relieved that no one seemed out of the ordinary.

Akihito took the shirt from the sales girl and placed it on the counter. While waiting for the item to be wrapped, he looked at his guard curiously. "Really? What did you have to do?"

"A number of things."

Akihito thanked the lady behind the counter and took the offered bag. He didn't argue when Toru took the bag from his hand. "What sort of things?" Akihito was beyond curious now.

"There were a few rounds but when I reach the last round, I had to spar with Asami sama."

Akihito stopped in the middle of the street to look at Toru; his jaw literally dropped. "You had to fight with Asami? Who won?"

"Asami sama," Toru replied.

Akihito wasn't the least surprised with the answer. "Does he do that to every new guard he hires?" Akihito continued walking again.

"I do not think so, Takaba sama. I am told that only guards hired to protect you will have to go through stringent process," Toru replied.

Akihito stood there, astounded. It never crossed his mind that Asami would put so much effort for his sake. Now that he thought about it, Asami had always protected him. He rescued him from Hong Kong and spent ridiculous amount of money for the fireworks just because he missed the show. And what about the times that he bought you the camera just because you broke one? Or when he allows you to do whatever you fancy because you wanted a scoop?

For two years he had lived with the older man, Akihito lost count how many times he recalled Asami pampering him, though he might be a little extreme in showing it. For the first time in years, Akihito felt guilty. He checked his wallet and felt obligated to at least get Asami a gift or he'd look like an ungrateful brat.

He scanned around and noticed an expensive looking boutique at the end of the street. He recognized the name; it shared the same label as his coat. He quickly checked his wrist watch; thirty minutes to go before six. He jogged to the store, hoping to grab something suitable before Suoh arrives to pick them up.

The gentleman who opened the door scrutinized him from head to toe. His body language and the expression of utter disdain made Akihito felt extremely self conscious about his appearance. Although he had his best coat on, apparently it wasn't classy enough to shop in the expensive boutique.

Akihito struggled to remain indifferent as he walked around the store, looking for something suitable. He was hoping for some assistance, since he was a little overwhelmed by the selection the boutique had to offer but none of the sales assistants came forward. All were to busy whispering behind the counter, pointing rudely at his torn jeans and shoes. Akihito had never felt so embarrassed and underdressed. He thought he looked all right since the sweater and coat he had on him were Asami's pick.

Toru was right behind and unlike Akihito, he enjoyed a different treatment since he was in his suit.

Akihito tried his best to ignore the rude stares as he continued looking around. The items were ridiculously expensive and they were out of his pay grade. He was about to give up when he noticed the rack of ties hung neatly next to the men's coat. He checked the price and realized it was the only item he could afford. Randomly picking one he thought would suit the yakuza best, Akihito took it to the counter.

"Sir, are you sure you wished to purchase this?" The lady at the counter sneered. Her two friends smirked at her response.

Akihito looked at the lady, momentarily puzzled. "Huh? Yes, I do."

The lady arched a razor thin brow. "Sir, please check the price tag. It has an extra zero; it's 25,000¥, not 2,500¥."

That bitch. Akihito thought angrily. He isn't usually a vengeful person but right now he felt that these bitches needed to be taught a lesson. Seriously riled, he signaled Toru over.

"Yes, Takaba sama?"

The three women behind the counter looked confused; they exchanged worried glance with one another, wondering the relationship between the perfectly dressed gentleman and the boy in torn jeans.

"Can you use my phone to call Asami? I need to know what time he's sending Suoh to pick us up," Akihito said as authoritative as possible.

If Toru was surprised by Akihito's bizarre request, he didn't show. He retrieved the new phone Asami had bought earlier and presented it to the photographer.

All three women had their jaws dropped when they saw the exclusive phone.

Satisfied with their response, Akihi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chắc chắn, Asami sama! Nếu bạn sẽ chờ đợi cho một thời điểm, tôi sẽ có nó bọc!" Người quản lý trả lời tích cực.Akihito chờ cho tới khi một mình trước khi nổ. "Có bạn mất cái trí? Tôi không cần nó!"Asami sipped trà của mình. "Bạn mất điện thoại của bạn ở Sion; Tôi nên ít bồi thường nó.""Nhưng tôi không cần một viên kim cương khảm điện thoại! Điều gì nếu tôi mất nó?" Akihito lập luận."Sau đó, chúng tôi sẽ nhận được một số khác."Các nhiếp ảnh gia stared lúc Asami trong sự hoài nghi. "Bạn có một số ốc vít lỏng lẻo trong đầu của bạn. Tôi sẽ không sử dụng nó; bạn biết tôi, Asami?""Stop reo hò, Akihito và bạn sẽ sử dụng nó." Asami bắn người yêu của mình một dấu hiệu cảnh báo.Akihito đã mở miệng của mình để vặn lại nhưng Asami của điện thoại đã chọn thời điểm đó rất vòng. Giống như một đứa trẻ, Asami có bàn tay của mình lớn lên, im lặng ông khi ông trả lời điện thoại."Asami sama?" Giọng nói của Kirishima rang. "Chúng tôi có một vấn đề với nguồn cung cấp từ Trung Quốc. Tôi kiểm tra heroin và một số các gói dữ liệu được tẩm với bột màu trắng. Những gì là đơn đặt hàng của bạn, sir?"Không muốn người yêu của mình để nghe cuộc đàm thoại, Asami đứng dậy và đi bộ đến góc. "Liên hệ với chúng tôi liên kết kinh doanh tại Trung Quốc. Có họ bay ở đây ngay lập tức; có sẽ là địa ngục để trả tiền nếu họ nghĩ rằng họ có thể lừa tôi.""Sir," tiếng nói của Kirishima lưỡng lự. "Ông chủ Tung Shing sẽ không đối phó với tôi; không phải đề cập đến tiếng phổ thông của tôi là vẫn còn ở một mức độ lúng túng.""Tôi sẽ nói chuyện với anh ta. Có được những điều sẵn sàng; Tôi sẽ đến ngay."Asami đã kết thúc cuộc gọi và quay sang nhìn người yêu của mình, những người nhìn chằm chằm vào anh ta đáng ngờ."Những gì là sai?" cậu bé hỏi innocently, tức giận quên."Kinh doanh", Asami trả lời như ông báo hiệu cho Nanano và Toru."Nanano, lấy xe đã sẵn sàng," Asami hướng dẫn này bảo vệ cồng kềnh bước vào phòng. Ông đã chuyển sự chú ý sang Toru, "tôi sẽ rời khỏi Akihito ở đây với bạn. Nanano sẽ đón bạn tại sáu."Toru cúi. "Vâng, Asami sama."Người quản lý vội vã với một túi ưa thích và thẻ tín dụng của Asami mà các yakuza ký phiếu mà không nhìn. Ông giữ thẻ và ra lệnh cho túi để được thông qua với Toru.Asami chuyển sự chú ý đến người yêu trẻ của mình. Ông cupped Akihito của cằm và stared vào mắt Tram. "Được tốt, Akihito. Cố gắng không để có được vào rắc rối."Người đàn ông trẻ trang và ngăn chặn mắt bên trái của mình. "Tôi-tôi không phải là một đứa trẻ."Hài lòng với phản ứng của người yêu của mình, Asami đã cho một pat trìu mến của đầu trước khi đi bộ về phía cửa. Như ông vượt qua Toru cửa, ông dừng bước của mình. Mà không cần thậm chí xem xét bảo vệ, ông đã nói chuyện trong một giọng nói thấp, "Toru, Giữ cho đôi mắt của bạn về anh ta. Rõ ràng?"Giai điệu của yakuza là mát mẻ và bình tĩnh nhưng Toru có thể cảm nhận một chút cảnh báo. Ông cúi, biểu hiện rằng ông hiểu và không thẳng cơ thể của mình cho đến khi Asami bước ra khỏi cửa.Những khoảnh khắc Chúa tội phạm bước ra, Akihito lãng phí không có thời gian để thoát khỏi. "Toru, hãy ra khỏi đây," ông nói, kéo vệ sĩ ra khỏi phòng.Ông nghe người quản lý bade ông tạm biệt và thậm chí đã ngạc nhiên rằng người quản lý thực sự biết tên của ông. Akihito chờ cho đến khi họ đã ra khỏi các cửa hàng trước khi chuyển sang Toru và scowled. "Đó sử dụng lao động của bạn cần để có được đầu của mình kiểm tra!"Biểu hiện của Toru vẫn impassive. "Takaba sama, tôi đề nghị bạn cá nhân truyền đạt thông điệp đó để Asami sama."Akihito glared tại guard của mình. "Tôi quên bạn đang đồng minh với anh ta."Toru thực sự xem xét có tội cho một thời điểm. "Takaba sama, tôi xin lỗi. I – "Akihito đã Toru một cú đấm thân thiện và grinned. "Hey, tôi đã chỉ kéo chân của bạn. Tôi hiểu người bạn báo cáo cho mỗi ngày."Bảo vệ cúi. "Cảm ơn bạn, Takaba sama."Akihito cười, "ít tôi nhận được để elicit một đáp ứng từ bạn! Bạn luôn luôn mặc cùng một cái nhìn, tôi đã tự hỏi nếu năm trong quân đội đã làm mà cho bạn. Bao nhiêu năm đã làm bạn phục vụ quân đội dù sao?""Gần như 5-Takaba-sama," bảo vệ trả lời.Akihito whistled khi ông tiếp tục đi bộ xuống Ginza. "Năm năm! Điều đó giải thích tại sao bạn đang luôn luôn quá cứng nhắc. Tại sao đã làm bạn bỏ thuốc lá?""Tôi đã được tuyển dụng.""Bởi Asami?" Akihito dừng lại tại một cửa hàng CD. Ông nhớ Kou đã phàn nàn về mong muốn có được Setsuna của buổi hòa nhạc DVD. Kể từ khi ông là một fan hâm mộ mình, Akihito nghĩ rằng ông sẽ làm nó cho Kou nhưng cho vay nó từ anh ta sau đó."Vâng, Takaba sama."Akihito đứng ở lối vào của các cửa hàng. "Toru, dừng gọi cho tôi Takaba sama. Bạn là lớn hơn, phải không? Gọi cho tôi Akihito."Của Toru mắt mở rộng ra một chút, mặc dù như ông đã nghe một cái gì đó gây sốc. "Không, tôi không thể làm điều đó, Takaba sama. Asami sama ""-không cần phải biết về nó," Akihito đã hoàn thành bảo vệ. Ông đi vào cửa hàng, đi thẳng đến phần và nắm lấy đĩa DVD. Ông winced tại thẻ giá. 6.200 ¥ cho một đĩa DVD freaking?"No, Takaba sama. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể làm điều đó, tôi xin lỗi." Toru sau Akihito để thu ngân."Như tôi đã nói với bạn trước khi, bạn đang không có vui vẻ, Toru." Akihito sulked như ông đánh bắt trong một lưu ý Vạn yên.Toru vẫn im lặng như ông sau nhiếp ảnh ra khỏi cửa hàng. Ông thậm chí không có để xem xét yêu cầu của Akihito; ông biết ông chủ của mình sẽ không đánh giá cao thực tế là họ đã trên cơ sở tên đầu tiên."Vì vậy, làm thế nào bạn đã được lựa chọn để là bảo vệ của tôi? Đã Asami cung cấp cho bạn một số loại nhiệm vụ để kiểm tra khả năng của bạn?" Akihito strolled dọc theo đường phố trước khi dừng lại ở một cửa hàng may mặc. Ông stared lúc t-shirt trên người nộm và nghĩ rằng nó theo nghĩa đen gào lên phong cách của Takato. Ông bước vào và yêu cầu cho áo."Không, nhưng việc lựa chọn một quá trình lâu dài và tẻ nhạt," Toru trả lời khi ông nhìn xung quanh cho bất kỳ cá nhân đáng ngờ và được thay thế mà không ai có vẻ không bình thường.Akihito đã là áo sơ mi từ cô gái bán hàng và đặt nó trên quầy. Trong khi chờ đợi mục cần được gói, ông nhìn vào guard của mình cách lạ kỳ. "Thực sự? Những gì bạn đã phải làm?""Một số thứ."Akihito cảm ơn the lady phía sau truy cập và đã túi được cung cấp. Ông đã không tranh luận khi Toru lấy túi từ bàn tay của mình. "Những gì sắp xếp của sự vật?" Akihito đã vượt quá tò mò bây giờ."Đã có một vài viên đạn nhưng khi tôi đạt được vòng cuối cùng, tôi đã phải đấu với Asami sama."Akihito dừng lại ở giữa đường phố để xem xét Toru; ông hàm nghĩa là giảm xuống. "Bạn đã phải đấu tranh với Asami? Ai thắng?""Asami sama," Toru trả lời.Akihito đã không ngạc nhiên ít nhất với câu trả lời. "Hắn làm để bảo vệ mới mỗi ông thuê?" Akihito tiếp tục đi bộ một lần nữa."Tôi không nghĩ như vậy, Takaba sama. Tôi đã nói rằng chỉ bảo vệ thuê để bảo vệ bạn sẽ phải đi qua quá trình nghiêm ngặt,"Toru trả lời.Akihito đứng đó, kinh ngạc. Nó không bao giờ vượt qua tâm trí của mình rằng Asami sẽ đưa các nỗ lực rất nhiều vì lợi ích của mình. Bây giờ mà ông nghĩ về nó, Asami đã luôn luôn bảo vệ anh ta. Ông cứu sống anh ta từ Hong Kong và chi tiêu số tiền vô lý tiền cho pháo hoa chỉ vì ông đã bỏ lỡ các hiển thị. Và những gì về thời gian ông mua cho bạn camera chỉ vì bạn đã phá vỡ một? Hoặc khi ông cho phép bạn làm bất cứ điều gì bạn ưa thích bởi vì bạn muốn có một muỗng?Cho hai năm, ông đã sống với người đàn ông lớn tuổi, Akihito mất đi tính bao nhiêu lần anh nhớ lại Asami nuông chiều anh ta, mặc dù ông có thể là một chút khắc nghiệt ở Hiển thị nó. Lần đầu tiên trong năm, Akihito cảm thấy có tội. Ông đã kiểm tra ví của mình và cảm thấy nghĩa vụ phải nhận được ít nhất Asami một món quà hoặc ông sẽ trông giống như một brat vô ơn.Ông quét xung quanh và nhận thấy một boutique đắt tiền đang tìm kiếm ở phần cuối của đường phố. Ông công nhận tên; nó chia sẻ nhãn tương tự như áo của mình. Ông nhanh chóng kiểm tra chiếc đồng hồ cổ tay; ba mươi phút để đi trước khi sáu. Ông jogged để các cửa hàng, Hy vọng để lấy một cái gì đó phù hợp trước khi Nanano đến để chọn chúng.Các quý ông người đã mở cửa và thuần giám sát anh ta từ đầu đến chân. Ngôn ngữ cơ thể của mình và sự biểu hiện của Thái độ khinh utter làm Akihito cảm thấy rất tự ý thức về sự xuất hiện của mình. Mặc dù ông đã có áo của mình tốt nhất trên, rõ ràng nó không phải là sang trọng, đủ để mua sắm trong cửa hàng đắt tiền.Akihito đấu tranh để vẫn vô tư khi ông đi bộ xung quanh các cửa hàng, tìm kiếm một cái gì đó phù hợp. Ông đã hy vọng cho một số trợ cấp, kể từ khi ông là một chút bị choáng ngợp bởi việc lựa chọn khách sạn boutique này có cung cấp nhưng không ai trong số các trợ lý bán hàng đến về phía trước. Tất cả đều đến thì thầm bận rộn phía sau truy cập, chỉ rudely ở quần Jean rách và giày của mình. Akihito đã không bao giờ cảm thấy xấu hổ vì vậy và underdressed. Ông nghĩ rằng ông trông rồi kể từ khi các áo len và áo hắn vào anh ta là lựa chọn của Asami.Toru là bên phải phía sau và không giống như Akihito, ông rất thích một điều trị khác nhau kể từ khi ông là trong phù hợp với mình.Akihito đã cố gắng tốt nhất của mình để bỏ qua nhìn thô lỗ như ông tiếp tục tìm kiếm xung quanh. Các mục ridiculously đắt tiền và họ đã ra khỏi mức của mình. Ông đã là về để cho lên khi ông nhận thấy các rack quan hệ treo ngay ngắn bên cạnh các quần áo. Ông đã kiểm tra giá và nhận thấy đây là mục duy nhất ông có thể đủ khả năng. Ngẫu nhiên chọn một ông nghĩ sẽ phù hợp với các yakuza tốt nhất, Akihito lấy nó để truy cập."Sir, bạn có chắc bạn muốn mua này?" Người phụ nữ tại quầy rưới. Hai người bạn của cô cười lúc phản ứng của cô.Akihito nhìn người phụ nữ, trong giây lát hoang mang. "Huh? Có, tôi làm."Người phụ nữ cong một dao cạo mỏng trán. "Sir, xin vui lòng kiểm tra thẻ giá. Đô thị này có một zero phụ; nó là 25.000 ¥, không 2.500 ¥."Con khốn đó. Akihito nghĩ giận dữ. Ông không phải là thường một người thù nhưng ngay bây giờ ông cảm thấy rằng các chó cái cần thiết để được dạy một bài học. Nghiêm túc các riled, ông báo hiệu Toru trên."Vâng, Takaba sama?"Ba phụ nữ phía sau quầy nhìn nhầm lẫn; họ trao đổi trong nháy mắt lo lắng với nhau, tự hỏi mối quan hệ giữa các quý ông mặc quần áo một cách hoàn hảo và là con trai trong quần Jean rách."Có thể bạn sử dụng điện thoại của tôi để gọi Asami? Tôi muốn biết những gì thời gian ông gửi Nanano để chọn chúng tôi,"Akihito nói là uỷ quyền càng tốt.Nếu Toru đã ngạc nhiên bởi Akihito của yêu cầu kỳ lạ, ông đã không hiển thị. Ông lấy điện thoại mới Asami đã mua trước đó và trình bày nó cho các nhiếp ảnh gia.Tất cả ba phụ nữ có của hàm bị bỏ khi họ thấy điện thoại độc quyền.Hài lòng với phản ứng của họ, Akihi
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chắc chắn, Asami sama! Nếu quý vị muốn chờ một lát, tôi sẽ có nó được bao bọc! "Người quản lý trả lời nhiệt tình. Akihito chờ đợi cho đến khi họ đã một mình trước khi nó vỡ ra. "Bạn đã bị mất trí fucking của bạn? Tôi không cần nó "! Asami nhấm nháp trà của mình. "Bạn bị mất điện thoại của bạn trong Sion; Tôi ít nhất nên bù lại nó. " "Nhưng tôi không cần một viên kim cương nạm điện thoại! Nếu tôi mất nó? "Akihito lập luận. "Sau đó, chúng ta sẽ nhận được một số khác." Các nhiếp ảnh gia nhìn Asami trong sự hoài nghi. "Bạn có một số ốc vít lỏng lẻo trong đầu của bạn. Tôi không sử dụng nó; bạn đã nghe thấy tôi, Asami? " "Đừng có la hét, Akihito và bạn sẽ sử dụng nó." Asami bắn người yêu của mình một dấu hiệu cảnh báo. Akihito mở miệng đáp lại nhưng điện thoại Asami của chọn mà rất chút thời gian để gọi. Giống như một đứa trẻ, Asami có tay giơ lên, bịt miệng anh khi anh trả lời điện thoại. "Asami sama?" Giọng Kirishima vang lên. "Chúng tôi có một vấn đề với việc cung cấp từ Trung Quốc. Tôi kiểm tra các heroin và một số các gói tin đã được tẩm với bột màu trắng. Đơn đặt hàng của bạn là gì, thưa ông? " Không muốn người yêu của mình để nghe cuộc trò chuyện, Asami đứng lên và đi vào góc. "Liên hệ với đối tác kinh doanh của chúng tôi tại Trung Quốc. Có họ bay ở đây ngay lập tức; sẽ có địa ngục để trả tiền nếu họ nghĩ rằng họ có thể lừa dối tôi ". "Sir," giọng nói Kirishima lưỡng lự "Các ông chủ của Tung Shing sẽ không đối phó với tôi. chưa kể đến Mandarin của tôi vẫn còn ở mức đáng xấu hổ. " "Tôi sẽ nói chuyện với anh. Lấy thứ đã sẵn sàng; Tôi sẽ đến ngay. " Asami đã kết thúc cuộc gọi và quay lại nhìn người yêu của mình, người đang nhìn chằm chằm vào anh ta nghi ngờ. "Có chuyện gì vậy?", cậu bé ngây thơ hỏi, giận dữ bỏ quên. "kinh doanh", Asami trả lời khi anh ra hiệu cho Suoh và Toru. "Suoh, có được chiếc xe đã sẵn sàng," Asami chỉ thị thời điểm bảo vệ cồng kềnh bước vào phòng. Ông chuyển sự chú ý của mình để Toru, "Tôi sẽ để lại Akihito ở đây với bạn. Suoh sẽ đón quý khách tại sáu. " Toru cúi đầu. "Vâng, Asami sama." Người quản lý vội vã với một chiếc túi lạ mắt và thẻ tín dụng Asami của mà các yakuza ký trượt mà không cần nhìn. Ông giữ thẻ và ra lệnh cho các túi để được thông qua với Toru. Asami chuyển sự chú ý của mình cho người yêu trẻ của mình. Ông ôm lấy cằm Akihito và nhìn chằm chằm vào đôi mắt nâu của mình. "Hãy là tốt, Akihito. Cố gắng không để có được vào rắc rối ". Người đàn ông trẻ đỏ mặt và tránh mắt bên trái của mình. "Tôi -. Tôi không phải là một đứa trẻ" Hài lòng với phản ứng của người yêu, Asami đã cho một pat trìu mến trên đầu trước khi đi về phía cửa . Khi đi ngang qua Toru gần cửa, anh dừng bước của mình. Thậm chí không cần nhìn vào bảo vệ, ông nói bằng một giọng trầm, "Toru, giữ cho đôi mắt của bạn về anh ta. Rõ ràng không? " giọng của yakuza đã được mát mẻ và yên tĩnh nhưng Toru có thể cảm nhận được một chút cảnh báo. Ông cúi đầu, biểu hiện rằng ông hiểu và không thẳng cơ thể của mình cho đến khi Asami bước ra khỏi cửa. Lúc mà chúa tội phạm bước ra, Akihito lãng phí không có thời gian để trốn thoát. "Toru, chúng ta hãy ra khỏi đây," ông nói, kéo các vệ sĩ ra khỏi phòng. Anh nghe thấy người quản lý chào anh tạm biệt và thậm chí còn ngạc nhiên rằng người quản lý thực sự biết tên của mình. Akihito chờ đợi cho đến khi họ đã ra khỏi cửa hàng trước khi chuyển sang Toru và cau có. "Đó là chủ nhân của bạn cần được kiểm tra đầu của mình!" biểu Toru của vẫn trơ trơ. "Takaba sama, tôi đề nghị bạn cá nhân truyền tải những thông điệp tới Asami sama." Akihito lườm mình bảo vệ. "Tôi quên bạn là đồng minh với anh ta." Toru thực sự nhìn tội cho một thời điểm. "Takaba sama, tôi xin lỗi. I - " Akihito đã Toru một cú đấm thân thiện và cười toe toét. "Hey, tôi chỉ đơn thuần là kéo chân của bạn. Tôi hiểu bạn báo cáo hàng ngày người. " Người bảo vệ cúi đầu. "Cảm ơn bạn, Takaba sama." Akihito cười, "Ít nhất tôi nhận được để gợi ra một phản ứng từ các bạn! Bạn luôn mặc cùng một cái nhìn, tôi đã tự hỏi nếu năm trong quân đội đã làm điều đó cho bạn. Bao nhiêu năm bạn phục vụ quân đội không? " "Gần năm, Takaba sama," bảo vệ trả lời. Akihito huýt sáo khi anh tiếp tục đi xuống Ginza. "Năm năm! Điều đó giải thích tại sao bạn luôn luôn cứng nhắc. Tại sao bạn bỏ thuốc lá? " "Tôi đã được tuyển." "Bằng Asami?" Akihito dừng lại ở một cửa hàng bán CD. Anh nhớ Kou đã phàn nàn về việc muốn có được Concert DVD Setsuna. Vì anh ấy là một fan hâm mộ mình, Akihito nghĩ rằng anh sẽ có được nó cho Kou nhưng nợ đó từ anh ta sau này. "Có, Takaba sama." Akihito đứng ở lối vào của các cửa hàng. "Toru, đừng gọi tôi là Takaba sama. Bạn già đi, phải không? Hãy gọi cho tôi Akihito. " Toru mắt mở to một chút, như thể là ông đã nghe một cái gì đó gây sốc. "Không, tôi không thể làm điều đó, Takaba sama. "- Asami sama "- không cần phải biết về nó," Akihito xong cho nhân viên bảo vệ Ông bước vào cửa hàng, đi thẳng đến phần và nắm lấy DVD Ông nhăn mặt thẻ giá 6.200 ¥ cho một DVD freaking... ? "Không, Takaba sama. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể làm điều đó, tôi xin lỗi. "Toru tiếp Akihito để thủ quỹ. "Giống như tôi đã nói với bạn trước, bạn không có niềm vui, Toru." Akihito hờn dỗi khi anh lấy ra một vạn . yen lưu ý . Toru vẫn im lặng như ông theo các nhiếp ảnh gia ra khỏi cửa hàng Anh thậm chí còn không phải xem xét yêu cầu của Akihito;. ông biết ông chủ của ông sẽ không đánh giá cao thực tế là họ đã được trên cơ sở tên "Vì vậy, làm thế nào là bạn đã chọn để được bảo vệ tôi? Đã Asami cung cấp cho bạn một số loại công việc để kiểm tra khả năng của bạn? "Akihito tản bộ dọc theo các đường phố trước khi dừng lại ở một cửa hàng thời trang. Anh nhìn chằm chằm vào t-shirt trên người nộm và nghĩ rằng nó theo nghĩa đen hét lên phong cách Takato của. Ông bước vào và yêu cầu cho áo sơ mi. "Không, nhưng việc lựa chọn là một quá trình lâu dài và tẻ nhạt," Toru trả lời khi anh nhìn xung quanh cho bất kỳ cá nhân đáng ngờ và đã được thuyên giảm mà không ai có vẻ ngoài bình thường. Akihito đã lấy áo từ các cô gái bán hàng và đặt nó trên quầy. Trong khi chờ đợi các item được bao bọc, anh nhìn cảnh giác tò mò. "Thật không? Bạn đã có những gì để làm gì? " "Một số thứ." Akihito cảm ơn người phụ nữ phía sau quầy và cầm lấy cái túi cung cấp. Ông không tranh cãi khi Toru cầm lấy cái túi từ tay của mình. "Sắp xếp những gì?" Akihito đã vượt quá tò mò bây giờ. "Có một vài vòng nhưng khi tôi lọt vào vòng cuối cùng, tôi đã phải chống đỡ với Asami sama." Akihito dừng lại ở giữa của đường phố để nhìn Toru;. quai hàm của mình theo nghĩa đen rơi "Bạn phải chiến đấu với Asami? Ai thắng? " "Asami sama", Toru trả lời. Akihito đã không ít ngạc nhiên với câu trả lời. "Anh ấy làm điều đó với mọi người bảo vệ mới, ông đã thuê?" Akihito tiếp tục bước đi. "Tôi không nghĩ như vậy, Takaba sama . Tôi nói rằng chỉ có bảo vệ được thuê để bảo vệ bạn sẽ phải trải qua quá trình nghiêm ngặt, "Toru trả lời. Akihito đứng đó, ngạc nhiên. Nó không bao giờ vượt qua tâm trí của mình rằng Asami sẽ đặt rất nhiều nỗ lực vì lợi ích của mình. Bây giờ anh nghĩ về nó , Asami đã luôn luôn bảo vệ anh. Ông đã cứu anh ta từ Hồng Kông và dành số tiền vô tiền cho pháo hoa chỉ vì ông đã bỏ lỡ chương trình. Và những gì về những lần mà anh đã mua cho máy ảnh chỉ vì bạn đã phá vỡ một? Hoặc khi ông cho phép bạn làm bất cứ điều gì bạn thích vì bạn muốn có một muỗng? Trong hai năm qua, ông đã sống với người đàn ông lớn tuổi, Akihito bị mất đếm bao nhiêu lần anh nhớ Asami nuông chiều anh ấy, dù anh ấy có thể là một chút cực đoan trong việc hiển thị nó. Lần đầu tiên trong năm, Akihito cảm thấy có lỗi. Anh kiểm tra ví của mình và cảm thấy bắt buộc phải nhận được ít nhất Asami một món quà hay ông muốn nhìn như một thằng nhóc vô ơn. Ông quét xung quanh và nhận thấy một cửa nhìn đắt tiền ở phần cuối của đường phố. Anh nhận ra tên, nó chia sẻ cùng một nhãn như áo khoác. Anh nhanh chóng kiểm tra đồng hồ đeo tay của mình; ba mươi phút để đi trước khi sáu. Ông chạy bộ đến các cửa hàng, hy vọng sẽ lấy một cái gì đó phù hợp trước khi Suoh đến để đón họ. Người đàn ông đã mở cửa xem xét kỹ lưỡng anh ta từ đầu đến chân. Ngôn ngữ cơ thể của mình và biểu hiện của thái độ khinh thị hoàn toàn làm Akihito cảm thấy vô cùng tự ý thức về sự xuất hiện của mình. Mặc dù ông đã có áo tốt nhất của mình vào, dường như nó đã không đủ sang trọng để mua sắm tại các cửa hàng đắt tiền. Akihito đấu tranh để thờ ơ khi anh đi xung quanh cửa hàng, tìm kiếm một cái gì đó phù hợp. Ông đã hy vọng cho một số hỗ trợ, từ khi còn là một chút choáng ngợp bởi sự lựa chọn các cửa hàng đã cung cấp nhưng không ai trong số các trợ lý bán hàng đi về phía trước. Thì tất cả đều bận rộn thì thầm phía sau quầy, chỉ thô bạo tại quần jean và giày rách của mình. Akihito đã bao giờ cảm thấy xấu hổ và underdressed. Ông nghĩ rằng ông nhìn tất cả ngay từ áo len và áo khoác ông đối với ông là pick Asami của. Toru là ngay phía sau và không giống như Akihito, ông tận hưởng một điều trị khác nhau từ khi còn là phù hợp với mình. Akihito đã cố gắng hết sức để bỏ qua những cái nhìn thô lỗ như ông tiếp tục tìm kiếm xung quanh. Các mặt hàng được ridiculously tốn kém và họ đã ra khỏi lớp lương. Anh đang định bỏ cuộc khi anh nhận thấy giá của các mối quan hệ treo ngay ngắn bên cạnh chiếc áo khoác của người đàn ông. Anh kiểm tra giá và nhận ra đó là mặt hàng duy nhất anh có thể mua được. Ngẫu nhiên chọn một anh nghĩ sẽ phù hợp với các yakuza tốt nhất, Akihito lấy nó đến quầy. "Sir, bạn có chắc bạn muốn mua này?" Người phụ nữ ở quầy chế nhạo. Hai người bạn của cô ấy mỉm cười trước câu trả lời của cô. Akihito nhìn người phụ nữ, trong giây lát bối rối. "Huh? Có, tôi làm." Người phụ nữ cong dao cạo lông mày mỏng. "Thưa ông, xin vui lòng kiểm tra các từ khóa giá Nó có thêm một số không;. Đó là 25.000 ¥, không phải 2.500 ¥." chó cái đó. Akihito nghĩ một cách giận dữ. Ông không phải là thường là một người báo thù, nhưng ngay bây giờ ông cảm thấy rằng những chó cái cần phải được dạy một bài học. Nghiêm túc nổi giận, ông Toru hiệu hơn. "Có, Takaba sama?" Ba người phụ nữ phía sau quầy có vẻ không hiểu; họ trao đổi cái nhìn lo lắng với nhau, tự hỏi mối quan hệ giữa các quý ông hoàn toàn mặc quần áo và các cậu bé trong chiếc quần jeans rách. "Bạn có thể sử dụng điện thoại của tôi để gọi Asami? Tôi cần phải biết những gì thời gian anh ấy gửi Suoh để đón chúng tôi," Akihito nói là có quyền lực nhất có thể. Nếu Toru đã rất ngạc nhiên bởi yêu cầu kỳ quái Akihito, ông đã không thể hiện. Ông lấy ra điện thoại mới Asami đã mua trước đó và trình bày nó để các nhiếp ảnh gia. Tất cả ba người phụ nữ có bộ hàm của họ giảm xuống khi họ nhìn thấy điện thoại độc quyền. Hài lòng với phản ứng của họ, Akihi





































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: