Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro:Volume3Mục lục [ẩn] 1 Novel Illustrations dịch - Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro:Volume3Mục lục [ẩn] 1 Novel Illustrations Việt làm thế nào để nói

Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro:Volume


Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro:Volume3
Mục lục [ẩn]
1 Novel Illustrations
2 Chapter 1 - Big Brother - The Little Girl Called With Her Innocent Eyes Looking Up
3 Chapter 2 - It's Time for Sparrow Hunting
4 Chapter 3 - King of Flowers
5 Chapter 4 - I Was Looking for a Flower
6 Chapter 5 - The Whereabouts of the Purple Grass
7 Chapter 6 - Father's Letter
8 Chapter 7 - The Savage Dog Protecting You
9 Epilogue - One of These Days
10 Footnote
11 Side Story - Asai Saiga's Holiday, and also, Hiina Oumi's Mumbling to Herself
12 Author's Notes
13 References
Novel Illustrations[sửa]

HgCnI V03 000.jpg

Hikaru3-001.jpg

Hikaru3-002.jpg

Hikaru3-003-004.jpg

Hikaru3-c005-006.jpg

Hikaru3-007.jpg

Hikaru3-023.jpg
Hikaru3-065.jpg

Hikaru3-155.jpg

Hikaru3-197.jpg

Hikaru3-245.jpg

Hikaru3-279.jpg

Hikaru3-317.jpg

Hikaru3-345.jpg
Hikaru3-349.jpg

If my wish were to become real, I would have given birth to you again.
You held on to me in my womb for 10 months and 10 days, and I let all the blood flowing in me ebb afflux into your body, place my hand quietly on the womb that is growing by the day. To me, the most wonderful thing is being intoxicated as I hear your throbbing resonate with me, and in return, I fell further in love with you.

I love you.

I always did.

I loved you more than my own happiness and future.

Even though it was deemed a sin, I still loved you, maddeningly till I could not control myself.

And then, I thought of hiding you soon after you were born, before anyone else saw you.


Chapter 1 - Big Brother - The Little Girl Called With Her Innocent Eyes Looking Up[sửa]

Koremitsu frowned, curled his lips downwards, and showed a troubled look.
It was a certain afternoon in June, the intense sun brought the torrid air of summer. The Classics teacher was at the podium, carrying out the lesson.
Mixed amongst these sounds was a sweet-filled voice descending upon him.
“The blossoms of an Acacia tree resemble an angel’s raiment. The long reddish stamens sway at the tips of the twigs, letting out a dreamy aroma. One will definitely feel entranced in Shangri-La upon sleeping within those soft flowers.”
The youth with the wonderful angelic voice did not have a raiment, but he still gently floated above Koremitsu.
His slender limbs, his dazzling blond hair and his effeminate beautiful face revealed an unrealistic beauty and clearness. Despite being in a half-sleeved shirt and pants, the standard uniform attire, his beautiful face was beyond that of the other students.
In fact, Hikaru was an irregular existence, what they called a ghost, and nobody, other than Koremitsu, could see how he looked, or hear his voice. Because of this, he continued to ramble on alone,
“And speaking of Acacia, there is a Kino Iratsume, famous as a singer of love songs, who once sang this line – ‘Bloom in the day, sleep at night longing for love... the silk flowers. Won't you come and enjoy them with me?’—Acacia flowers bloom in the day, and fall asleep unwillingly in the night. Is it really alright for only someone like me to marvel at this? I really want to marvel at this with you—well, that should be how it goes. If that intellectual big sister hears this gentle line, I probably will be told ‘the Acacia tree you talk about doesn’t exist at all’, just as what happened to Ōtomo no Yakamochi.”
Hikaru spoke in a forlorn tone.
For him, a harem prince who could accept a girl’s confession wholeheartedly, it would certainly be difficult for him to accept that someone would refuse a woman’s request, even if it was a love affair rumor from a thousand years ago.
(But no matter how you’re confessed to, there are times when you can’t accept their feelings, right?)
Koremitsu listened to Hikaru’s innocent words as he pouted harder, intensifying his frown.
He was not frowning because of the ghost floating in front of him, for he was used to hearing Hikaru chatter beside him, drifting around. At first, he really had difficulty accepting, but after more than a month, he was more or less used to it.
Rather than that—
With abated breath, Koremitsu glanced slightly to the left—
“!”
The girl seated beside him was as frozen as he was, looking over at him with a tense look.
(Woah!)
Once their eyes met, Koremitsu’ head sizzled, and he hurriedly looked away.
Speaking of which, her face was flushed red just a while back, and she was so tense the textbook fell from her hands. She hurriedly tried to pick it up, only to knock into the chair and tumble over. It was really dangerous.
“Miss Shikibu, watch out!”
Hikaru’s voice came from above.
Shikibu could not hear Hikaru, but as all the stares in the classroom were gathered on her ‘…sorry’, she whimpered and returned to her seat again. She then buried her head behind the textbook, preventing Koremitsu from seeing her face.
“…”
But Koremitsu could see her reddened nape through the white half-sleeved shirt, and his heart raced as if he was the one who tripped over. At that moment, he also recalled what happened before, and felt butterflies in his stomach.
“Miss Shikibu has been very careless recently. You have some responsibility for that as well, so it’s better that you take care of her and prevent her from getting hurt. I think you can try lending a hand and support her.”
Hikaru stated a feminist sounding line.

♢ ♢ ♢
— I think, I like you.

A few days ago, after the rain, Honoka Shikibu confessed to Koremitsu on the roof with a trembling voice.
At that time, Koremitsu was completely bewildered.
Is this person serious!? Is she controlled by some suspicious electric wave!? Koremitsu wondered.
Suffice to say, Koremitsu was highly abhorred by the presence of women and animals since young. It was the same in middle school, as the girls felt red hair was a sign of hooliganism, viewed him as a delinquent and isolated him. There was even a rumor that the girl seated next to Koremitsu slimmed down by 6 kilograms in a week due to excessive fear.
Even Honoka had mistaken Koremitsu for a molester, kicked him in the middle of the public, and showed him a look of extreme contempt.
After that, Koremitsu consulted Honoka over Aoi and Yū’s matters, and Honoka finally realized that Koremitsu was an unexpectedly nice and straightforward person. Because of this, they managed to improve their relationship.
But why would she suddenly blush and say ‘I think, I like you’ to a crude delinquent?
To Koremitsu, Honoka’s confession was overly abrupt, and he felt there was nothing other than a trap to it.
Their eyes met each other for a long time, and it felt time had stopped; after that, Honoka lowered her head, looking ready to cry, but immediately turned her head aside, raised her voice, and said,

—J-Just as a classmate, that’s all! D-D-D-Don’t be mistaken here.

She insisted as she spoke with an agitated voice,

—It’s just, a simple ‘like’ between classmates, that’s all!

Honoka said as she retreated stiffly, nearly tumbled at the door, and dashed down the stairs with a crying expression.
Throughout this, Koremitsu was unable to say anything.
Hikaru, standing beside him, had witnessed the entire event and put his head into his hands saying,

—I am sorry, Koremitsu. I should have taught you how to handle such a situation. Miss Shikibu's actions are 3 times quicker than I expected, so I was careless.

After that, Honoka had been hiding from Koremitsu.
Whenever Koremitsu tried to talk to her, she would turn away and pretend to be focused on typing a message. Once break time occurred, she would immediately run from her seat, either to spend some alone time at an empty place, or to find her friend, the braid-haired class representative.
This forced action however showed how concerned she was about Koremitsu. Even Koremitsu felt the awkwardness between them and he froze all over, sweating.
♢ ♢ ♢
“At this point, you might want to go out with Miss Shikibu.”
It was lunch break.
After Honoka covered her face shyly, she bit her lower lip, and hurriedly left the noisy classroom, Koremitsu strolled down the corridor with a sullen look.
Hikaru naturally floated beside him, and then proposed something completely outrageous.
“I actually intended to get a girl who likes to smile as your girlfriend, but Miss Shikibu really is pretty, and has nice long legs. Maybe it is a wonderful thing that such an alluring beauty blushes as she looks at you. Those nice legs of hers are top notch amongst our year, whether in terms of appearance or power. There are definitely a lot of boys who yearn to be kicked and trampled by her.”
“Tch, I don't have that sort of interest!”
Koremitsu grumbled bitterly with a frowning look.
Since Honoka had declared that she liked him only as a classmate, he felt that he should continue to treat her in the same manner.
Even if she had not said that 'like you as a classmate' line, and had confessed to him directly, Koremitsu would have been troubled.
No matter how pretty her legs were, Honoka Shikibu was a good person. Koremitsu however was hesitant on the aspect of liking her, on whether he wanted to date her.
It was merely a few days ago that he started his first love with Yū Kanai, only to break up with her.
His heart would flutter whenever he recalled her dreamy smile, her soft little hand grasped firmly in his, and the taste of rain as their lips touched.
She was a fantastic girl blooming in the night.
And in the morning, the illusion disappeared. The weak girl walked into the world of day through her own will, and though she had departed, Koremitsu kept longing for that love affair.
Either way, there was no way he could immediately divert his affections to Honoka, for he felt it would be disrespectful to both her and Yū. If it were Hikaru, he would definitely say with a beaming smile, “All the girls are like flowers, each flower has its unique charm, and are worthy of being loved”. However, Koremitsu knew he was not suited to be a harem prince, and that
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!

Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro:Volume3
Mục lục [ẩn]
1 tiểu thuyết minh họa
2 chương 1 - Big Brother - The ít cô gái gọi là với Her vô tội mắt nhìn lên
3 chương 2 - đó là thời gian để săn bắn Sparrow
4 chương 3 - vua của Hoa
5 chương 4 - tôi đang tìm kiếm một bông hoa
6 chương 5 - The Whereabouts của màu tím cỏ
7 chương 6 - cha của thư
8 chương 7 - các Savage chó bảo vệ bạn
phần kết 9 - một trong những ngày
cước chú 10
11 Side Story - Asai Saiga kỳ nghỉ, và ngoài ra, Hiina Oumi của Mumbling để mình
12 của tác giả ghi chú
tài liệu tham khảo 13
tiểu thuyết minh họa [sửa]

HgCnI V03 000.jpg

Hikaru3-001.jpg

Hikaru3-002.jpg

Hikaru3-003-004.jpg

Hikaru3-c005-006.jpg

Hikaru3-007.jpg

Hikaru3-023.jpg
Hikaru3-065.jpg

Hikaru3-155.jpg

Hikaru3-197.jpg

Hikaru3-245.jpg

Hikaru3-279.jpg

Hikaru3-317.jpg

Hikaru3-345.jpg
Hikaru3-349.jpg

If mong muốn của tôi đã trở thành thực tế, tôi sẽ có được sinh ra bạn một lần nữa.
bạn giữ cho tôi trong tử cung của tôi trong 10 tháng 10 ngày, và tôi cho tất cả máu chảy trong tôi suy tàn afflux vào cơ thể của bạn, đặt bàn tay của tôi lặng lẽ vào tử cung phát triển bởi ngày. Đối với tôi điều tuyệt vời nhất được bị mê hoặc như tôi nghe của bạn throbbing cộng hưởng với tôi, và trong trở lại, tôi đã giảm hơn nữa trong tình yêu với bạn.

tôi yêu bạn.

tôi luôn luôn làm.

tôi yêu bạn nhiều hơn của riêng tôi hạnh phúc và tương lai.

mặc dù nó được coi là một tội lỗi, tôi vẫn còn yêu bạn, maddeningly cho đến khi tôi không thể kiểm soát bản thân mình.

và sau đóTôi nghĩ của ẩn bạn ngay sau khi bạn đã được sinh ra, trước khi bất cứ ai khác thấy bạn.


chương 1 - Big Brother - The ít cô gái gọi là với Her vô tội mắt nhìn lên [sửa]

Koremitsu cau mày, cong đôi môi của mình xuống, và cho thấy một cái nhìn bối rối.
đó là một buổi chiều nhất định trong ngày, mặt trời mạnh mẽ mang lại không khí torrid của mùa hè. Giáo viên kinh điển là lúc bục, thực hiện các bài học.
Pha trộn giữa những âm thanh là một giọng nói đầy ngọt giảm dần khi anh ta.
"hoa của một cây keo giống y phục của một thiên thần. Các nhị hoa dài đỏ sway ở đỉnh của các cành, cho phép ra một mùi hương thơ mộng. Người ta sẽ chắc chắn cảm thấy entranced ở Shangri-La khi ngủ trong những bông hoa mềm."
Các thanh thiếu niên với thiên thần thoại tuyệt vời chưa một y phục, nhưng ông vẫn nhẹ nhàng lưu hành trên Koremitsu.
chân tay mảnh mai của mình, ông tóc vàng rực rỡ và khuôn mặt xinh đẹp nhu nhược của ông tiết lộ một vẻ đẹp không thực tế và độ sắc nét. Mặc dù là một nửa-tay áo sơ mi và quần, trang phục đồng phục tiêu chuẩn, khuôn mặt xinh đẹp của mình đã vượt đó của các sinh viên.
trong thực tế, Hikaru là một hiện diện bất thường, những gì họ gọi là một con ma, và không ai, khác hơn là Koremitsu, có thể xem như thế nào ông nhìn, hoặc nghe giọng nói của mình. Bởi vì điều này, ông tiếp tục để ramble ngày một mình,
"và phát biểu của Acacia, có là một Iratsume Kino, nổi tiếng là một ca sĩ của bài hát tình yêu, người từng hát dòng này-' nở trong ngày, ngủ vào ban đêm Khao cho tình yêu... những bông hoa lụa. Bạn sẽ không đến và thưởng thức chúng với tôi?'-Cây xiêm gai hoa nở trong ngày, và rơi vào giấc ngủ unwillingly trong đêm. Là nó thực sự alright cho chỉ một người như tôi ngạc nhiên trước đây? Tôi thực sự muốn kinh ngạc trước đây với bạn-Vâng, đó nên là như thế nào nó đi. Nếu chị lớn sở hữu trí tuệ đó nghe này dòng nhẹ nhàng, tôi có lẽ sẽ được nói với 'cây Acacia bạn nói về không tồn tại ở tất cả', cũng như những gì xảy ra với Ōtomo no Yakamochi."
Hikaru nói trong một giai điệu forlorn.
cho anh ta, Hoàng tử hậu cung có thể chấp nhận một cô gái thú nhận lòng, nó chắc chắn sẽ khó khăn cho anh ta để chấp nhận rằng ai đó sẽ từ chối yêu cầu của một người phụ nữ, ngay cả khi nó là một tin đồn tình từ một ngàn năm trước đây.
(nhưng không có vấn đề như thế nào bạn đang thú nhận để, có những lần khi bạn không thể chấp nhận cảm xúc của mìnhđúng?)
Koremitsu nghe của Hikaru vô tội từ như ông pouted khó hơn, tăng cường của mình nhăn.
ông không frowning vì ma nổi ở phía trước của anh ta, cho ông sử dụng để nghe cuộc trò chuyện Hikaru bên cạnh anh ta, trôi xung quanh. Lúc đầu, ông thực sự đã chấp nhận khó khăn, nhưng sau nhiều hơn một tháng, ông đã nhiều hơn hoặc ít hơn sử dụng để nó
thay vì đó —
với hơi thở dịu đi, Koremitsu liếc nhìn một chút ở bên trái-
"!"
Cô gái ngồi bên cạnh anh ta là đông lạnh như ông, tìm kiếm trên vào anh ta với một look.
(Woah!) căng thẳng
Một khi mắt của họ đã gặp, Koremitsu' đầu sizzled, và ông nhanh chóng nhìn đi.
nói trong đó, khuôn mặt của cô là đỏ ửng đỏ chỉ một khi trở lại, và nó là như vậy căng thẳng giảm xuống sách giáo khoa từ bàn tay của cô. Cô nhanh chóng đã cố gắng để nhặt nó lên, chỉ để gõ vào ghế và tumble hơn. Đó là thực sự nguy hiểm.
"Hoa hậu Shikibu, xem ra!"
Hikaru giọng nói đến từ bên trên.
Shikibu không có thể nghe thấy Hikaru, nhưng như tất cả các nhìn trong lớp học đã được tập hợp cô '... xin lỗi ', cô whimpered và quay trở lại chỗ của mình một lần nữa. Cô sau đó chôn đầu của cô đằng sau các sách giáo khoa, ngăn chặn Koremitsu từ nhìn thấy khuôn mặt của cô.
"..."
Nhưng Koremitsu có thể nhìn thấy cô nape đỏ thông qua nửa tay áo trắng, và trái tim của mình đua như nếu ông là một trong những người vấp qua. Tại thời điểm đó, ông cũng nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi, và cảm thấy bướm trong dạ dày của ông.
"Hoa hậu Shikibu đã bất cẩn rất mới. Bạn có một số trách nhiệm cho rằng là tốt, do đó, nó tốt hơn là bạn chăm sóc của bà và ngăn chặn cô ấy bị tổn thương. Tôi nghĩ rằng bạn có thể thử cho vay một bàn tay và hỗ trợ của mình."
Hikaru tuyên bố một sounding dòng nữ.

♢ ♢ ♢
— tôi nghĩ, tôi như bạn.

một vài ngày trước, sau khi mưa, Honoka Shikibu thú nhận Koremitsu trên mái nhà với một giọng Run.
vào lúc đó, Koremitsu đã được hoàn toàn hoang mang.
là người này nghiêm trọng? Cô được điều khiển bởi một số sóng điện đáng ngờ!? Koremitsu tự hỏi.
Suffice nói, Koremitsu cao abhorred bởi sự hiện diện của phụ nữ và động vật từ trẻ. Nó đã là như vậy trong trường trung học, như tóc màu đỏ của cô gái cảm thấy là một dấu hiệu của hooliganism, xem anh ta như một quá hạn và bị cô lập anh ta. Thậm chí là một tin đồn cô gái ngồi bên cạnh Koremitsu slimmed xuống bởi 6 kg trong một tuần do quá nhiều nỗi sợ hãi.
thậm chí Honoka có nhầm lẫn Koremitsu với một molester, đã đá nó ở giữa công chúng, và trình bày cho ông một cái nhìn của cực khinh.
sau đó, Koremitsu tư vấn Honoka trên Aoi và Yū của vấn đề, và Honoka cuối cùng nhận ra rằng Koremitsu là một người bất ngờ tốt đẹp và đơn giản. Bởi vì điều này, họ quản lý để cải thiện mối quan hệ của.
nhưng tại sao nào cô đột nhiên blush và nói 'Tôi nghĩ rằng, tôi thích bạn' để một quá hạn thô?
để Koremitsu, xưng tội của Honoka đã đột ngột quá, và ông cảm thấy đã có không có gì khác hơn là một cái bẫy để nó
mắt họ gặp nhau trong một thời gian dài, và nó cảm thấy thời gian đã ngừng; sau đó, Honoka hạ xuống đầu, tìm kiếm sẵn sàng khóc, nhưng ngay lập tức quay đầu sang một bên, lớn lên tiếng nói của mình, và nói,

— J-giống như một người bạn cùng lớp, đó là tất cả! D-D-D-không được nhầm lẫn đây.

cô nhấn mạnh như cô đã nói chuyện với một giọng nói kích động,

— nó là chỉ, một đơn giản 'như' giữa bạn học cùng lớp, đó là tất cả!

Honoka nói như cô rút lui stiffly, gần giảm tại cửa, và lao xuống cầu thang với một biểu hiện khóc.
trong suốt, Koremitsu đã không thể nói bất cứ điều gì.
Hikaru, đứng bên cạnh anh ta, đã chứng kiến toàn bộ sự kiện và đưa đầu vào bàn tay của mình nói,

-tôi rất tiếc, Koremitsu. Tôi nên có thể giảng dạy cho bạn làm thế nào để xử lý tình hình như vậy. Hoa hậu Shikibu hành động có 3 lần nhanh hơn tôi mong đợi, vì vậy tôi đã được bất cẩn.

Sau đó, Honoka đã ẩn từ Koremitsu.
bất cứ khi nào Koremitsu đã cố gắng để nói chuyện với cô ấy, cô sẽ lần lượt đi và giả vờ để được tập trung vào cách gõ một tin nhắn. Một khi thời gian nghỉ đã xảy ra, cô ngay lập tức sẽ chạy từ chỗ ngồi của mình, hoặc để dành một số thời gian một mình ở một nơi có sản phẩm nào, hoặc để tìm bạn bè của cô, người đại diện lớp lông braid.
Điều này buộc hành động Tuy nhiên chỉ ra bà đã làm thế nào có liên quan về Koremitsu. Ngay cả Koremitsu cảm thấy awkwardness giữa họ và ông đóng băng tất cả lên, ra mồ hôi.
♢ ♢ ♢
"Vào thời điểm này, bạn có thể muốn đi ra ngoài với Hoa hậu Shikibu."
Nó đã là ăn trưa phá vỡ.
sau khi Honoka bao gồm khuôn mặt của cô shyly, cô bit thấp hơn môi của cô, và nhanh chóng rời lớp học ồn ào, Koremitsu strolled xuống hành lang với một cái nhìn bã.
Hikaru tự nhiên lưu hành bên cạnh anh ta, và sau đó đề xuất một cái gì đó hoàn toàn thái quá.
"tôi thực sự nhằm mục đích có được một cô gái người thích để nụ cười như bạn gái của bạn, nhưng Hoa hậu Shikibu thực sự là đẹp, và có đôi chân dài đẹp. Có lẽ nó là một điều tuyệt vời như vậy là một vẻ đẹp lôi cuốn blushes khi cô nhìn vào bạn. Những chân tốt đẹp của cô là đỉnh giữa năm của chúng tôi, cho dù trong điều khoản của sự xuất hiện hay quyền lực. Có chắc chắn rất nhiều chàng trai người mong mỏi được khởi động và chà đạp bởi cô ấy."
"Tch, tôi không có loại quan!"
Koremitsu grumbled cay đắng với một cái nhìn frowning.
Honoka kể từ khi đã tuyên bố rằng cô thích anh ta chỉ là một bạn cùng lớp, ông cảm thấy rằng ông nên tiếp tục để điều trị của mình trong cùng một cách.
ngay cả khi cô ấy đã không nói rằng 'như bạn là một người bạn cùng lớp' dòng, và đã thú nhận với anh ta trực tiếp, Koremitsu sẽ có được bối rối.
không có vấn đề như thế nào đẹp đôi chân của mình, Honoka Shikibu là một người tốt. Koremitsu Tuy nhiên đã ngập ngừng trên các khía cạnh thích cô, ngày cho dù ông muốn ngày của mình.
Nó đã là chỉ là một vài ngày trước rằng ông bắt đầu tình yêu đầu tiên của mình với Yū Kanai, chỉ để chia tay với cô
trái tim của ông sẽ rung bất cứ khi nào ông nhớ lại nụ cười thơ mộng của cô, tay ít mềm nắm vững chắc tại của mình, và hương vị của rain đôi môi của họ đụng.
cô là một cô gái tuyệt vời nở trong đêm.
và vào buổi sáng, những ảo ảnh biến mất. Cô gái yếu đi vào thế giới ngày qua sẽ của riêng mình, và mặc dù nó đã rời, Koremitsu giữ Khao cho rằng mối tình.
một trong hai cách, có không có cách nào ông có thể ngay lập tức chuyển hướng tình cảm của mình để Honoka, cho ông cảm thấy nó sẽ là thiếu tôn trọng cả hai cô và Yū. Nếu nó là Hikaru, ông chắc chắn sẽ nói với một nụ cười beaming, "tất cả các cô gái giống như hoa, mỗi hoa có nét duyên dáng độc đáo của nó, và xứng đáng được yêu thương". Tuy nhiên, Koremitsu biết ông không phù hợp để là một hoàng hậu cung, và rằng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro: Volume3
entry lục [ẩn]
1 tiểu thuyết minh họa
2 Chương 1 - Big Brother - The Little Girl gọi Với Innocent Eyes của cô Looking Up
3 Chương 2 - Đó là Thời gian cho Sparrow Săn bắn
4 Chương 3 - King of Flowers
5 Chương 4 - I Was Looking for a Flower
6 Chương 5 - Các nơi nào của Purple Grass
7 Chương 6 - Cha Thư
8 Chương 7 - The Savage Dog Bảo vệ Bạn
9 Epilogue - Một trong những ngày
10 Chú thích
11 Side Story - Holiday Asai Saiga của, và cũng có thể, lầm bầm Hiina Oumi để Herself
12 Ghi chú của tác giả
13 tài liệu tham khảo
cuốn tiểu thuyết minh họa [fixed] HgCnI V03 mong muốn của tôi đã trở thành hiện thực, tôi sẽ sinh cho bạn một lần nữa. Bạn tổ chức vào cho tôi trong lòng tôi trong 10 tháng và 10 ngày, và tôi để cho tất cả máu chảy trong tôi ebb afflux vào cơ thể của bạn, đặt tay tôi lặng lẽ trên tử cung được tăng lên từng ngày. Đối với tôi, điều tuyệt vời nhất là say như tôi nghe nhói của bạn gây được tiếng vang với tôi, và ngược lại, tôi đã tiếp tục trong tình yêu với bạn. Tôi yêu em. tôi luôn làm. Tôi yêu bạn nhiều hơn hạnh phúc và tương lai của chính mình. Mặc dù nó được coi là một tội lỗi, tôi vẫn rất yêu bạn, maddeningly cho đến khi tôi không thể kiểm soát bản thân mình. Và sau đó, tôi nghĩ rằng cất giấu bạn ngay sau khi bạn được sinh ra, trước khi bất cứ ai khác nhìn thấy bạn. Chương 1 - Big Brother - The Little Girl Với gọi là Innocent Eyes của cô Looking Up [fixed] Koremitsu cau mày, cong môi anh xuống, và cho thấy một cái nhìn bối rối. Đó là một buổi chiều nào đó trong tháng Sáu, ánh nắng mặt trời mang lại không khí nóng bỏng của mùa hè. Giáo viên Classics là ở bục giảng, thực hiện các bài học. hỗn hợp giữa những âm thanh này là một giọng hát ngọt ngào đầy xuống trên anh ta. "Các hoa của cây keo giống y phục của một thiên thần. Các nhị hoa màu đỏ dài gây ảnh hưởng ở trên đỉnh của các cành cây, để cho ra một mùi hương thơ mộng. Một chắc chắn sẽ cảm thấy bị mê hoặc trong Shangri-La khi ngủ trong những bông hoa mềm mại. " Giới trẻ với giọng hát thiên thần tuyệt vời không có y phục, nhưng ông vẫn nhẹ nhàng trôi trên Koremitsu. tay chân mảnh mai của ông, mái tóc vàng rực rỡ và nữ tính xinh đẹp của mình khuôn mặt đã tiết lộ một vẻ đẹp không thực tế và độ sắc nét. Mặc dù là một chiếc áo sơ mi và quần nửa tay áo, trang phục thống nhất tiêu chuẩn, khuôn mặt xinh đẹp của mình đã vượt quá của các học sinh khác. Trong thực tế, Hikaru là một sự tồn tại không thường xuyên, những gì họ gọi là một con ma, và không ai, trừ Koremitsu, có thể thấy anh ta nhìn như thế nào, hay nghe giọng nói của anh. Bởi vì điều này, ông tiếp tục huyên thuyên một mình, "Và nói về keo, có một Kino Iratsume, nổi tiếng là một ca sĩ của những bản tình ca, những người đã từng hát dòng này - 'Bloom trong ngày, ngủ vào ban đêm khao khát tình yêu. .. những bông hoa lụa. Sẽ không đến và thưởng thức chúng với tôi '- Keo hoa nở trong ngày, và rơi vào giấc ngủ miễn cưỡng trong đêm. Có thực sự alright cho chỉ một người như tôi để ngạc nhiên này? Tôi thực sự muốn ngạc nhiên này với bạn-tốt, bạn cần phải thế nào nó đi. Nếu mà chị lớn trí tuệ nghe dòng này nhẹ nhàng, tôi có lẽ sẽ được thông báo 'cây keo bạn nói về không tồn tại ở tất cả, giống như những gì đã xảy ra với Otomo Yakamochi không có. " Hikaru nói bằng một giọng tuyệt vọng. Đối với ông, một hoàng tử hậu cung của những người có thể chấp nhận lời tỏ tình của một cô gái hết lòng, chắc chắn nó sẽ là khó khăn cho anh ta phải chấp nhận rằng ai đó sẽ từ chối yêu cầu của một người phụ nữ, ngay cả khi đó là một tin đồn tình yêu từ một ngàn năm trước. (Nhưng không có vấn đề như thế nào bạn thú nhận, có những lúc bạn không thể chấp nhận tình cảm của mình, phải không?) Koremitsu nghe lời lẽ ngây thơ Hikaru khi cậu bĩu môi khó khăn hơn, tăng cường tiết kiệm nụ cười của mình. Ông không cau mày vì con ma nổi trước mặt anh, cho anh được sử dụng để nghe Hikaru trò chuyện bên cạnh anh, trôi xung quanh. Lúc đầu, anh ấy thực sự gặp khó khăn khi chấp nhận, nhưng sau hơn một tháng, ông đã được nhiều hơn hoặc ít được sử dụng đến nó. Thay vì rằng- Với hơi thở dịu đi, Koremitsu liếc nhẹ với trái "!" Cô gái ngồi bên cạnh anh ta là như đông lạnh, anh, nhìn qua nhìn anh với vẻ căng thẳng. (Woah!) Khi mắt họ gặp nhau, người đứng đầu Koremitsu 'bốc lửa, và ông vội vã quay đi. Nói trong đó, khuôn mặt cô đã đỏ bừng chỉ là một khi trở lại, và cô ấy rất căng thẳng sách giáo khoa giảm từ tay cô. Cô vội vã cố gắng để nhặt nó lên, chỉ để gõ vào ghế và sấy qua. Đó là thực sự nguy hiểm. "Miss Shikibu, xem ra!" giọng nói của Hikaru đã từ trên cao. Shikibu không thể nghe Hikaru, nhưng như tất cả các ánh mắt trong lớp học đã thu thập được về cô ... xin lỗi ", cô thút thít và trở về chỗ ngồi của mình một lần nữa . Sau đó, cô vùi đầu của mình đằng sau sách giáo khoa, ngăn ngừa Koremitsu từ khi nhìn thấy khuôn mặt của cô. "..." Nhưng Koremitsu có thể nhìn thấy gáy đỏ của mình thông qua chiếc áo nửa tay trắng, và trái tim của mình chạy như thể anh là người vấp. Tại thời điểm đó, ông cũng nhớ lại những gì xảy ra trước đây, và cảm thấy con bướm trong dạ dày của mình. "Miss Shikibu đã rất bất cẩn gần đây. Bạn có một số trách nhiệm cho điều đó là tốt, vì vậy tốt hơn là bạn chăm sóc cô ấy và khiến cô bị tổn thương. Tôi nghĩ rằng bạn có thể thử cho vay một bàn tay và ủng hộ cô ấy ". Hikaru nói một dòng âm nữ quyền. ♢ ♢ ♢ -. Tôi nghĩ rằng, tôi thích bạn Một vài ngày trước, sau cơn mưa, Honoka Shikibu thú nhận Koremitsu trên mái nhà với một run giọng nói. Vào thời điểm đó, Koremitsu đã hoàn toàn bối rối. Người này nghiêm trọng !? Có phải cô ấy được điều khiển bởi một số sóng điện nghi ngờ !? Koremitsu tự hỏi. Đủ để nói, Koremitsu được đánh giá cao ghê tởm bởi sự hiện diện của phụ nữ và động vật từ khi còn trẻ. Đó là giống nhau ở trường trung học, khi các cô gái cảm thấy mái tóc đỏ là một dấu hiệu của côn đồ, xem ông như một tội phạm và cô lập anh ta. Thậm chí còn có tin đồn rằng cô gái ngồi bên cạnh Koremitsu mỏng giảm 6 kg trong một tuần do sợ hãi quá mức. Ngay cả Honoka đã có nhầm lẫn Koremitsu cho một molester, đá vào giữa công chúng, và cho thấy anh ta một cái nhìn cực đoan khinh. Sau đó, tham khảo ý kiến Koremitsu Honoka hơn Aoi và các vấn đề Yū, và Honoka cuối cùng nhận ra rằng Koremitsu là một người bất ngờ tốt đẹp và đơn giản. Bởi vì điều này, họ quản lý để cải thiện mối quan hệ của họ. Nhưng tại sao bà lại đột nhiên đỏ mặt và nói "Tôi nghĩ rằng, tôi thích bạn" với một tội phạm thô? Để Koremitsu, lời thú nhận Honoka là quá đột ngột, và anh cảm thấy không có gì khác hơn là một . cái bẫy để nó đôi mắt của họ gặp nhau trong một thời gian dài, và nó cảm thấy thời gian đã dừng lại; sau đó, Honoka cúi đầu, nhìn đã sẵn sàng để khóc, nhưng ngay lập tức quay đầu sang một bên, đưa ra tiếng nói của mình, và cho biết, J-Cũng giống như một người bạn cùng lớp, đó là tất cả! DDD-đừng bị nhầm lẫn ở đây. Bà nhấn mạnh khi cô nói với một giọng nói kích động, -Nó chỉ, đơn giản "như" giữa các bạn cùng lớp, đó là tất cả! Honoka nói khi cô rút lui một cách cứng nhắc, gần như giảm ở cửa, và lao xuống cầu thang với một biểu hiện khóc. Trong suốt này, Koremitsu không thể nói bất cứ điều gì. Hikaru, đứng bên cạnh anh, đã chứng kiến toàn bộ sự kiện và đưa đầu vào tay mình nói, -I xin lỗi, Koremitsu. Lẽ ra tôi phải dạy bạn làm thế nào để xử lý một tình huống như vậy. Hành động của Hoa hậu Shikibu 3 lần nhanh hơn tôi mong đợi, vì vậy tôi đã bất cẩn. Sau đó, Honoka đã được ẩn từ Koremitsu. Bất cứ khi nào Koremitsu đã cố gắng để nói chuyện với cô, cô sẽ quay đi và giả vờ là tập trung vào việc gõ một tin nhắn. Sau khi phá vỡ thời gian xảy ra, cô sẽ ngay lập tức chạy từ chỗ ngồi của mình, hoặc là để dành thời gian một mình ở một chỗ trống, hoặc để tìm người bạn của mình, các đại diện của lớp bện tóc. hành động buộc Tuy nhiên điều này cho thấy cô ấy như thế nào quan tâm đến Koremitsu. Ngay cả Koremitsu cảm thấy lúng túng giữa họ và ông bị đóng băng trên tất cả, đổ mồ hôi. ♢ ♢ ♢ "Tại thời điểm này, bạn có thể muốn đi ra ngoài với cô Shikibu." Đó là giờ nghỉ trưa. Sau Honoka che mặt của cô ngượng ngùng, cô cắn thấp hơn mình môi, và vội vã rời khỏi lớp học ồn ào, Koremitsu tản bộ xuống hành lang với một cái nhìn ủ rũ. Hikaru tự nhiên nổi bên cạnh anh, và sau đó đề nghị một cái gì đó hoàn toàn thái quá. "Tôi thực sự có ý định để có được một cô gái thích để mỉm cười khi bạn gái của bạn, nhưng Hoa hậu Shikibu thực sự là đẹp, và có đôi chân dài đẹp. Có lẽ đó là một điều tuyệt vời mà như một vẻ đẹp quyến rũ đỏ mặt khi cô nhìn bạn. Những đôi chân đẹp của cô ấy là đỉnh cao trong số năm của chúng tôi, cho dù trong điều kiện xuất hiện hay quyền lực. Chắc chắn có rất nhiều chàng trai khao khát được khởi công và chà đạp của cô ấy. " "Tch, tôi không có mà loại quan tâm!" Koremitsu cằn nhằn cay đắng với một cái nhìn cau mày. Kể từ Honoka đã tuyên bố rằng cô thích anh ấy chỉ như là một bạn cùng lớp, ông cảm thấy rằng ông nên tiếp tục điều trị của mình trong cùng một cách thức. Ngay cả khi cô ấy đã không nói rằng "như bạn là một người bạn cùng lớp" dòng, và đã thú nhận với anh ta trực tiếp, Koremitsu sẽ bị gặp rắc rối. Không có vấn đề như thế nào khá hai chân của bà, Honoka Shikibu là một người tốt. Tuy nhiên Koremitsu đã do dự về các khía cạnh của ý thích của mình, về việc ông muốn hẹn hò với cô ấy. Đó là chỉ là một vài ngày trước đó, ông bắt đầu tình yêu đầu tiên của mình với Yū Kanai, chỉ để chia tay với cô. Trái tim anh sẽ rung mỗi khi nhớ lại nụ cười mơ màng của cô, bàn tay mềm mại nhỏ của mình nắm chặt trong tay anh, và hương vị của mưa như đôi môi của họ chạm vào. Cô là một cô gái tuyệt vời nở trong đêm. Và vào buổi sáng, ảo giác biến mất. Cô gái yếu đi vào thế giới của ngày hôm qua ý chí của mình, và mặc dù cô đã ra đi, Koremitsu giữ khao khát và tình yêu. Dù bằng cách nào, không có cách nào anh có thể ngay lập tức chuyển hướng tình cảm của mình để Honoka, cho anh cảm thấy nó sẽ là thiếu tôn trọng với cả cô và Yū. Nếu đó là Hikaru, anh chắc chắn sẽ nói với một nụ cười rạng rỡ, "Tất cả các cô gái như hoa, mỗi hoa có nét duyên dáng độc đáo của nó, và xứng đáng được yêu thương". Tuy nhiên, Koremitsu biết ông không phù hợp với một hoàng tử hậu cung, và




















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: