Rill (lilt_rill) wrote, 2008-03-31 00:19:00Previous Share NextLOCATION dịch - Rill (lilt_rill) wrote, 2008-03-31 00:19:00Previous Share NextLOCATION Việt làm thế nào để nói

Rill (lilt_rill) wrote, 2008-03-31


Rill (lilt_rill) wrote,
2008-03-31 00:19:00
Previous Share Next
LOCATION: Dancing
MOOD: creative
Fic: Apartments
Title: Apartments
Author: Rill
Pairing: Asami/Takaba
Rating: NC-17
Notes: So, I’ve been writing while doing nothing over Spring Break and came up with a few scenarios for how Akihito’s friends could find out about Asami. This is an older one that I edited and added to. Hope you enjoy.
Disclaimer: I do not own anything referenced here.



First it was the kitchen table and chairs.

Given that Asami had been heavily involved in fucking him senseless when the last sturdy chair had collapsed and the table had cracked, Takaba hadn’t felt at all odd in accepting them.

Then the mess that his couch had been turned into over White Day had been replaced. Which was only right given that Asami had brought all of the sundae ingredients.

Takaba had sent back the arm-chair and love-seat that had come with it though.

The new TV he should have actually bought, given he had been the one throwing books at Asami. But if Asami hadn’t introduced him to the Prime Minister as ‘my cute little kitten’ he wouldn’t have been in the mood to throw the books. And Kou and Takato had been there when it was delivered, so there was no real way to say no to a giant screened TV with an apology note taped to the front.

The cookware wasn’t his. He never used it. Asami did when he wanted to cook. Same with the refrigerator full of food and the new stove.

He had paid for the new Western bed frame, but Asami had paid for the mattress because they had gotten slightly distracted in the store and had ended up using the mattress.

But he had no idea how to move all of the stuff.

He had been too embarrassed to protest when his landlady politely asked him to leave, blushing the entire time.

Given that Asami had decided to celebrate Halloween by making him scream all night, he knew exactly why.

But that still left him with the problem of finding a new apartment and finding some way to get all of his stuff there.

He’d already placed a call to Kou, who was definitely a talent in the realty market and would quickly take care of finding another place. The problem was how to get all of his things to said new place.

There was a cough from behind him and Kazumi, the tall blonde guard, was standing in the door. He looked rather embarrassed.

“Takaba-san, I apologize. I just spoke to the manager and the problem is sorted out.” Takaba looked at him.

“Thank-you, Kazumi, but I think it would work out better if I did just leave.” He glanced outside and blushed. Kazumi looked even more embarrassed.

“I…” He paused. “I overslept, Takaba-san, so if there is anything I can do, please, allow me to help.” He looked so positively horrified that Akihito nodded quickly.

“Can you help me move this stuff? I might as well get it all over to my parent’s place before my neighbors get back from work and decided to lynch me.” Kazumi nodded and they began loading what of Takaba’s possession they could into the Mercedes that Kazumi had driven over.

They were driving towards his parents’ house when Akihito’s phone went off. Kou’s name flashed and Akihito asked Kazumi to pull over.

“So you’ve finally decided to move! I told you that I could get you ten places better than that shithole you’ve been living in. You actually picked a perfect time. I’ve got a big place on the 21st floor of a place downtown. You’ll love it. I know the manager, he’s looking for someone who will be quiet and be friendly with the other neighbors. They own quarter shares in the building and they haven’t liked the past four residents. You’ll just have to win them over and you’ve got it.” Akihito thought for a moment. That didn’t sound bad at all.

“Well?” Kou asked. Akihito debated for another moment. “You can move in right now.” Akihito nodded. Kou’s own apartment was another deal like this, the penthouse at the top of an apartment complex, but even with his skills as a real-estate agent, Kou had been forced to sign early and then pay two rents for a few months. This was a one time deal.

“Ok. I’ll do it.” Akihito decided. Kou’s joyful yells echoed through the car.



Akihito loved his new apartment.

It was a huge place on the second to top floor of a downtown skyscraper. And it was only two thousand more a month in rent than his older one. He had a huge darkroom with a large closet for an even bigger camera case and an enormous balcony.

The balcony was about three stories above any other building and he had walked out on it naked several times, just because he could.

His Play-station was set up with Yoshida’s projector so that they could play it on the wall and he threw himself on the new leather chair that had been his housewarming gift from the gang. Five minutes later, his car was careening down the side of a building. It took a few moments for him to realize that there was someone knocking at the door.

Chuckling, he rolled over and yelled. “The door is open, Okaasan.” The other advantage, old women with nothing to do all day but gossip and cook food. Kaya-san and Yuki-san lived in the other two apartments on the floor and they were old friends. They apparently had immensely detested the previous of occupant of his apartment and complained incessantly about him and his womanizing and ill manners. They had loved him from the moment that he had, on the day he had moved in, saved a kitten that had been trapped up a tree. It had belonged to Yuki, who continuously made him treats in repayment.

Yuki-san entered, her kimono bright green and holding a plate.

“I made some kind of American cookie. I like them. I used the chocolate that my grandson bought me in Germany.” He tasted one and immediately began to praise her. She giggled and pulled on his arm.

“Come have tea!” He nodded.

“I have to be back in an hour to take out my negatives, alright?” She waved her hand dismissively and dragged him into her apartment. Kaya-san was waiting and Akihito immediately knew that he had been set up. A beautiful young woman and an equally attractive man were seated with the older woman, looking too similar to not be related.

The man turned and smiled broadly.

“You must be Akihito-san. Okaasan has been telling us all about you!” The girl nodded.

“Thank-you for being so good to our okaasan, Akihito-san. Rescuing her kitty from the tree was just too kind.” Her eyes were longing. Akihito cursed the day that he had admitted to not having girlfriend. The young man looked at him sympathetically and began a conversation about work.



“And so we stumbled back to the dorm, covered in mud and got the entire shower covered. I don’t think anyone was clean for an entire month!” Akihito laughed with Mizuki and they both finished their beers. Mizuki’s sister was talking to the older woman and glanced over before they could open another set of beers, making a very specific gesture to the door.

Akihito hadn’t met a man quite as funny in a long time. Mizuki’s stories about his private school days were hilarious and he knew a few basic facts about photography, so it had been fascinating.

“I suppose I have to go now. I have some work to finish up.” Mizuki smiled sheepishly. “It was supposed to be a quick visit.” Akihito laughed.

“I’ve actually got a set of negatives to soak, so I should go too.” They all moved to the doorway, Kaya-san and Yuki-san giggling and extracting promises for more teas.

“And next time, you must stay long enough to see the man from the penthouse. He’s quite a sight.”

“I’ve never seen anyone so handsome before!” Kaya-san sighed and Yuki-san nodded her agreement. Akihito smiled at them, then turned his head as Mizuki brought a hand down to rest on his shoulder.

“Aki, you have to come out with my friends sometime! They would love you.” Akihito nodded.

“Sure! I’d love to introduce you to Kou and Takato. Maybe at the Heat tonight?” Mizuki immediately agreed and they took a moment to enter their phone numbers into each other’s phones. Akihito was just finishing with his entry when Yuki-san gasped. He looked up and froze.

Asami was standing in the glass elevator, smoking, seemingly rising up from hell. He had a coat over one shoulder and his tie was hanging around his neck. His golden eyes were casually surveying the hall and his hand stopped mid-motion when they found Akihito. They stayed locked with his eyes until the elevator disappeared into the ceiling.

The old women sighed and Mizuki’s sister moaned. Mizuki looked struck. Akihito sent up a pray of thanks that no one was paying attention to him and his stunned look.

“Isn’t he just amazing?” Kaya-san said. And then they all stared again.

Asami’s shiny black shoes appeared first and then the rest appeared slowly, drawing all eyes up the pinstripe pants and to the waistcoat, before emphasizing the broad shoulders.

The doors open and he sauntered forward.

“Akihito. I didn’t know you moved in here.” The implication was of total sex. Akihito tried to think.

“I just moved four days ago, completely unplanned, and you changed your cell phone number again.” Better that than admit that he had asked Kazumi to give him two weeks before mentioning it. Asami continued to walk towards him and paused, just at the awkward angle so that Akihito had to turn to speak to him and move his shoulder out from under Mizuki’s hand. Which he hadn’t realized was still there.

Asami smiled, or the smirk that was closest to a smile.

“How lucky I saw you then. You must come up for dinner tonight.” Akihito didn’t know what to say. Mizuki coughed.

“Weren’t you going to grab dinner with me before the club tonight?” He asked. Akihito almost winced. Antagonizing Asami was not a good idea.

Asami smiled.

Akihito did wince. “Actually, I haven’t seen Asami in so long, that if you wouldn’t mind, I’ll like to eat with him.” Mizuki looked
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chạy chậm chạp (lilt_rill) đã viết, 2008-03-31 00:19:00Trước chia sẻ tiếp theoVị trí: nhảy múaTâm trạng: sáng tạoFIC: căn hộTiêu đề: căn hộTác giả: chạy chậm chạpKết nối: Asami/TakabaĐánh giá: NC-17Ghi chú: Vì vậy, tôi đã viết trong khi không làm gì trên nghỉ mùa xuân và đã đưa ra một vài kịch bản cho làm thế nào Akihito của bạn có thể tìm hiểu về Asami. Đây là một trong những cũ mà tôi chỉnh sửa và thêm vào. Hy vọng bạn sẽ thích.Disclaimer: tôi không sở hữu bất cứ điều gì tham chiếu ở đây. Đầu tiên, nó đã là nhà bếp bàn và ghế. Cho rằng Asami đã được tham gia rất nhiều trong fucking ông vô tri khi ghế vững chắc cuối cùng đã sụp đổ và bảng đã nứt, Takaba đã không cảm thấy ở tất cả lẻ trong việc chấp nhận chúng.Sau đó các mess ghế của ông đã được chuyển vào White Day đã được thay thế. Đó là chỉ đúng cho rằng Asami đã mang tất cả các thành phần sundae.Takaba đã gửi trở lại cánh tay-ghế và chỗ ngồi tình yêu có đi kèm với nó mặc dù. TV mới ông nên có thực sự mua, cho ông có là một trong những ném sách tại Asami. Nhưng nếu Asami đã không giới thiệu ông để tướng như 'của tôi mèo con nhỏ dễ thương' ông sẽ không có trong tâm trạng để ném những cuốn sách. Và Kou và Takato đã có khi nó được chuyển giao, do đó, không có cách nào thực tế để nói không với một người khổng lồ che chắn TV với một lời xin lỗi lưu ý ghi âm sẵn để phía trước. Dụng cụ nấu nướng không phải của mình. Ông không bao giờ sử dụng nó. Asami đã làm khi ông muốn nấu ăn. Cùng với tủ lạnh đầy đủ thức ăn và bếp mới.Ông đã trả tiền cho khung phía tây giường mới, nhưng Asami đã trả tiền cho nệm bởi vì họ đã nhận một chút phân tâm trong các cửa hàng và đã kết thúc lên bằng cách sử dụng nệm. Nhưng ông không có ý tưởng làm thế nào để di chuyển tất cả các công cụ. Ông đã quá xấu hổ để phản đối khi chủ nhà của mình một cách lịch sự hỏi ông để lại, đỏ mặt trong suốt thời gian. Cho rằng Asami đã quyết định ăn mừng Halloween bằng cách làm cho anh ta la hét cả đêm, ông biết chính xác lý do tại sao.Nhưng đó vẫn còn lại anh ta với vấn đề của việc tìm kiếm một căn hộ mới và tìm một số cách để có được tất cả các công cụ của ông. Ông đã đặt một cuộc gọi đến Kou, Ai đã chắc chắn là một tài năng trong thị trường realty và nhanh chóng sẽ chăm sóc của việc tìm kiếm một nơi khác. Vấn đề là làm thế nào để có được tất cả những điều của mình đến nơi mới nói.Có là một ho từ phía sau anh ta và Kazumi, bảo vệ tóc vàng cao, đã đứng ở cửa. Ông trông khá xấu hổ. "Takaba-san, tôi xin lỗi. Tôi chỉ nói chuyện với người quản lý và vấn đề sắp xếp ra ngoài." Takaba xem xét anh ta."Cảm ơn, Kazumi, nhưng tôi nghĩ rằng nó sẽ làm việc ra tốt hơn nếu tôi đã chỉ để lại." Ông liếc nhìn bên ngoài và trang. Kazumi nhìn hơn xấu hổ. "Tôi..." Ông đã tạm dừng. "Tôi ngủ quên, Takaba-san, do đó, nếu có bất cứ điều gì tôi có thể làm, xin vui lòng, cho phép tôi để giúp đỡ." Ông nhìn như vậy tích cực kinh hoàng Akihito gật đầu một cách nhanh chóng."Có thể bạn giúp tôi di chuyển công cụ này? Tôi có thể cũng làm cho nó tất cả để cha mẹ của tôi ra trước khi hàng xóm của tôi nhận được trở lại từ công việc và quyết định để lynch tôi." Kazumi gật đầu và họ bắt đầu tải những gì sở hữu của Takaba họ có thể thành Mercedes Kazumi đã lái xe qua. Họ đã lái xe hướng tới nhà cha mẹ của mình khi Akihito của điện thoại đã đi ra. Kou của tên nhảy và Akihito hỏi Kazumi để dừng xe lại."Vì vậy bạn đã cuối cùng đã quyết định di chuyển! Tôi đã nói với bạn rằng tôi có thể nhận được bạn mười nơi tốt hơn đó shithole bạn đã sống ở. Bạn thực sự chọn một thời gian hoàn hảo. Tôi đã có một nơi lớn trên sàn một nơi downtown, 21. Bạn sẽ thích nó. Tôi biết người quản lý, ông đang tìm kiếm một người sẽ được yên tĩnh và thân thiện với những người hàng xóm khác. Họ sở hữu khu phố cổ phần trong tòa nhà và họ đã không thích các cư dân bốn trong quá khứ. Bạn sẽ chỉ phải thắng chúng và bạn đã có nó." Akihito nghĩ cho một thời điểm. Điều đó không âm thanh xấu ở tất cả. "Vâng?" Kou đã hỏi. Akihito tranh cãi cho một thời điểm. "Bạn có thể di chuyển ngay bây giờ." Akihito gật đầu. Căn hộ của Kou là một thỏa thuận như thế này, căn hộ penthouse ở đầu của một khu phức hợp căn hộ, nhưng ngay cả với kỹ năng của mình như là một đại lý bất động sản, Kou đã bị buộc phải đăng sớm và sau đó trả tiền thuê hai cho một vài tháng. Đây là một trong những thời gian thỏa thuận."Ok. Tôi sẽ làm điều đó." Akihito đã quyết định. Kou của vui vẻ yells lặp lại qua xe hơi. Akihito yêu căn hộ mới của mình. Đây là một nơi lớn thứ hai đến tầng trên cùng của một nhà chọc trời Trung tâm thành phố. Và nó đã là chỉ hai ngàn thêm một tháng trong tiền thuê nhà hơn của ông lớn. Ông đã có một phòng tối rất lớn với một tủ quần áo lớn cho một trường hợp máy ảnh thậm chí lớn hơn và một ban công rất lớn.Ban công là khoảng ba câu chuyện trên bất kỳ tòa nhà khác và ông đã đi trên nó nude nhiều lần, chỉ vì ông có thể.Của ông chơi-trạm đã được thiết lập với của Yoshida chiếu do đó họ có thể chơi nó trên tường và ông đã ném mình vào ghế da mới có là món quà housewarming của mình từ các băng đảng. Năm phút sau đó, chiếc xe của mình careening xuống phía bên của một tòa nhà. Phải mất một vài phút cho anh ta để nhận ra rằng có ai đó gõ cửa.Chuckling, ông lật úp và hét. "Cánh cửa được mở, Okaasan." Lợi thế khác, phụ nữ tuổi với không có gì để làm tất cả các ngày nhưng tin đồn và nấu ăn thực phẩm. Kaya-san và Yuki-san sống trong hai căn hộ khác trên sàn nhà và họ đã là bạn bè cũ. Họ dường như đã vô cùng ghét trước đó của occupant của căn hộ của mình và phàn nàn không ngừng về anh ta và cách cư xử của ông womanizing và bị bệnh. Họ có yêu anh ta từ thời điểm này ông có, vào ngày ông ta đã chuyển, cứu một con mèo đã bị mắc kẹt lên một cây. Nó đã thuộc về Yuki, người liên tục làm cho anh ta xử lý trong trả nợ. Yuki-san nhập, của mình màu xanh lá cây tươi sáng kimono và giữ một tấm."Tôi thực hiện một số loại cookie người Mỹ. Tôi thích họ. Tôi đã sử dụng các sô cô la cháu nội của tôi mua cho tôi trong Đức." Ông nếm thử một và ngay lập tức bắt đầu để khen ngợi cô ấy. Cô cười khúc khích và kéo trên cánh tay. "Đến có trà!" Ông gật đầu."Tôi phải trở lại trong một giờ để đưa ra tiêu cực của tôi, được chứ?" Cô ấy vẫy tay dismissively và kéo anh ta vào căn hộ của cô. Kaya-san đã chờ đợi và Akihito ngay lập tức biết rằng ông đã được thiết lập. Một phụ nữ trẻ xinh đẹp và một người đàn ông hấp dẫn không kém ngồi với người phụ nữ lớn tuổi, tìm kiếm quá tương tự như không có liên quan.Người đàn ông bật và cười rộng rãi. "Bạn phải là Akihito-san. Okaasan đã cho chúng tôi biết tất cả về bạn! " Các cô gái gật đầu. "Cảm ơn vì như vậy tốt để chúng tôi okaasan, Akihito-san. Cứu cô kitty từ cây đã được chỉ là quá loại." Đôi mắt của cô Khao. Akihito nguyền rủa ngày mà ông đã thừa nhận không có bạn gái. Người đàn ông trẻ nhìn anh ta cảm và bắt đầu một cuộc trò chuyện về công việc."Và vì vậy chúng tôi vấp trên về ký túc xá, bao phủ trong bùn và có toàn bộ sen được bảo hiểm. Tôi không nghĩ rằng bất cứ ai đã được sạch sẽ cho toàn bộ một tháng!" Akihito cười với Mizuki và cả hai đều đã hoàn thành bia của họ. Mizuki của chị đã nói chuyện với người phụ nữ lớn tuổi và liếc nhìn qua trước khi họ có thể mở một tập hợp các loại bia, làm cho một cử chỉ rất cụ thể đến cửa. Akihito đã không gặp một người đàn ông khá funny trong một thời gian dài. Mizuki của câu chuyện về ngày trường học riêng của mình đã được hilarious và ông biết một vài thông tin cơ bản về nhiếp ảnh, do đó, nó đã được hấp dẫn. "Tôi cho rằng tôi phải đi rồi. Tôi có một số công việc để kết thúc." Mizuki cười sheepishly. "Nó coi là một chuyến viếng thăm nhanh." Akihito cười."Tôi đã thực sự có một tập hợp các tiêu cực để hấp thụ, vì vậy tôi nên đi quá." Họ tất cả chuyển đến cửa, Kaya-san và Yuki-san cười và giải nén hứa hẹn cho thêm trà. "Và thời gian tiếp theo, bạn phải ở lại lâu dài đủ để xem người đàn ông từ căn hộ penthouse. Ông là khá một cảnh." "Tôi chưa từng thấy ai như vậy đẹp trai trước!" Kaya-san thở dài và Yuki-san gật đầu thỏa thuận của mình. Akihito cười vào họ, sau đó chuyển đầu như Mizuki mang một bàn tay để nghỉ ngơi trên vai mình."Aki, bạn cần phải đi ra với bạn bè của tôi đôi khi! Họ sẽ yêu thương bạn." Akihito gật đầu."Chắc chắn! Tôi muốn giới thiệu bạn với Kou và Takato. Có lẽ ở nhiệt độ tối nay?" Mizuki ngay lập tức đồng ý và họ lấy một chút thời gian để tham gia của số điện thoại vào điện thoại của nhau. Akihito đã chỉ xong với mục nhập của mình khi Yuki-san gasped. Ông nhìn lên và đóng băng. Asami đã đứng trong Thang máy thủy tinh, hút thuốc lá, dường như tăng lên từ địa ngục. Ông đã có một cái áo qua một vai và cà vạt của ông treo quanh cổ của ông. Đôi mắt vàng đã tình cờ khảo sát hội trường và chuyển động giữa tay dừng lại của mình khi họ tìm thấy Akihito. Họ ở lại bị khóa với đôi mắt của mình cho đến khi Thang máy biến mất vào trần nhà. Old phụ nữ thở dài và em gái của Mizuki moaned. Mizuki nhìn tấn công. Akihito đã gửi lên một pray cảm ơn rằng không ai trả tiền chú ý đến anh ta và nhìn của ông choáng váng. "Không phải là ông chỉ là tuyệt vời?" Kaya-san nói. Và sau đó tất cả họ stared một lần nữa. Giày màu đen sáng bóng của Asami xuất hiện đầu tiên và sau đó phần còn lại xuất hiện từ từ, vẽ tất cả các mắt lên chiếc quần và áo, trước khi nhấn mạnh vai rộng. Mở cửa ra vào và ông sauntered về phía trước."Akihito. Tôi không biết bạn di chuyển đây." Ngụ ý ở đây là của tất cả tình dục. Akihito đã cố gắng để suy nghĩ."Tôi chỉ cần di chuyển bốn ngày trước, hoàn toàn không có kế hoạch, và bạn thay đổi số điện thoại di động của bạn một lần nữa." Tốt hơn mà hơn thừa nhận rằng ông đã yêu cầu Kazumi để cho anh ta hai tuần trước khi nhắc đến nó. Asami tiếp tục đi bộ về phía Anh ta và tạm dừng, chỉ ở góc vụng về nỗi Akihito đã phải quay để nói chuyện với anh ta và di chuyển vai của mình từ dưới bàn tay của Mizuki. Mà ông đã không nhận ra vẫn còn đó. Asami cười, hoặc smirk đó là gần nhất với một nụ cười. "Làm thế nào may mắn tôi thấy bạn sau đó. Bạn phải tìm ra cho bữa ăn tối đêm nay." Akihito không biết phải nói gì. Mizuki ho."Không bạn đi để lấy bữa ăn tối với tôi trước khi câu lạc bộ đêm nay?" Ông yêu cầu. Akihito hầu như winced. Antagonizing Asami không phải là một ý tưởng tốt.Asami cười.Akihito đã nhăn. "Trên thực tế, tôi đã không nhìn thấy Asami trong quá lâu, rằng nếu bạn không nhớ, tôi sẽ thích ăn với anh ta." Mizuki nhìn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Chạy chậm chạp (lilt_rill) đã viết,
2008/03/31 00:19:00
Trước Share Tiếp
VỊ TRÍ: Dancing
MOOD: sáng tạo
Fic: Căn hộ
Tiêu đề: Căn hộ
Tác giả: chạy chậm chạp
Pairing: Asami / Takaba
Rating: NC-17
Ghi chú: Vì vậy, tôi đã được viết trong khi không làm gì hơn Spring Break và đã đưa ra một vài kịch bản để làm thế nào bạn bè Akihito có thể tìm hiểu về Asami. Đây là một một lớn tuổi mà tôi chỉnh sửa và thêm vào. Hy vọng bạn thưởng thức.
Disclaimer: Tôi không sở hữu bất cứ điều gì được tham chiếu ở đây. Đầu tiên là bàn ăn và ghế. Cho rằng Asami đã được tham gia rất nhiều trong fucking ông vô nghĩa khi các ghế mạnh mẽ cuối cùng đã sụp đổ và bàn đã bị nứt, Takaba hadn ' t cảm thấy ở tất cả các kỳ quặc trong việc chấp nhận chúng. Sau đó mess rằng chiếc ghế của ông đã bị biến thành hơn White Day đã được thay thế. Mà được chỉ đúng cho rằng Asami đã mang tất cả các thành phần sundae. Takaba đã gửi lại ghế bành và tình yêu-ghế đó đã đến với nó mặc dù. Các TV mới, ông nên đã thực sự mua, thì người đó đã từng là một trong throwing sách tại Asami. Nhưng nếu Asami đã không giới thiệu ông với Thủ tướng Chính phủ là "của tôi nhỏ dễ thương mèo 'ông sẽ không có được trong tâm trạng để ném những cuốn sách. Và Kou và Takato đã ở đó khi nó được chuyển giao, vì vậy không có cách nào thực sự để nói không với một TV chiếu khổng lồ với một lưu ý lời xin lỗi được dính vào phía trước. Các dụng cụ nấu không phải của mình. Ông không bao giờ sử dụng nó. Asami đã làm khi anh muốn nấu. Cùng với tủ lạnh đầy thức ăn và bếp lò mới. Ông đã trả tiền cho khung giường mới của phương Tây, nhưng Asami đã trả tiền cho nệm vì họ đã gạt hơi bị phân tâm trong các cửa hàng và đã kết thúc bằng cách sử dụng nệm. Nhưng ông không có ý tưởng làm thế nào để di chuyển tất cả các công cụ. Ông đã quá xấu hổ để phản đối khi bà chủ nhà một cách lịch sự hỏi anh ta để lại, đỏ mặt toàn bộ thời gian. Cho rằng Asami đã quyết định tổ chức Halloween bằng cách làm cho anh ta la hét suốt đêm, ông biết chính xác lý do tại sao. Nhưng điều đó vẫn để lại cho anh với những vấn đề của việc tìm kiếm một căn hộ mới và tìm ra một số cách để có được tất cả các công cụ của mình ở đó. Anh đã đặt một cuộc gọi đến Kou, người chắc chắn là một tài năng trong thị trường bất động sản và sẽ nhanh chóng chăm sóc việc tìm kiếm một nơi khác. Vấn đề là làm thế nào để có được tất cả những thứ của mình để biết địa điểm mới. Có một tiếng ho từ phía sau và Kazumi, bảo vệ tóc vàng cao lớn, đang đứng ở cửa. Ông trông khá xấu hổ. "Takaba-san, tôi xin lỗi. Tôi chỉ nói chuyện với người quản lý và các vấn đề được sắp xếp ra ngoài. "Takaba nhìn anh. "Cảm ơn-bạn, Kazumi, nhưng tôi nghĩ rằng nó sẽ làm việc ra tốt hơn nếu tôi chỉ để lại." Anh liếc nhìn bên ngoài và đỏ mặt. Kazumi trông thậm chí còn xấu hổ hơn. "Tôi ..." Anh dừng lại. "Tôi đã ngủ quên, Takaba-san, vì vậy nếu có bất cứ điều gì tôi có thể làm gì, xin vui lòng cho phép tôi giúp đỡ." Ông trông rất tích cực kinh hoàng mà Akihito gật đầu một cách nhanh chóng. "Bạn có thể giúp tôi di chuyển công cụ này? Tôi cũng có thể nhận được nó trên tất cả các vị trí của bố mẹ tôi trước khi hàng xóm của tôi có được trở lại từ công việc và quyết định lynch tôi. "Kazumi gật đầu và họ bắt đầu tải những gì thời gian bóng lăn Takaba của họ có thể vào Mercedes mà Kazumi đã đẩy hơn. Họ đã lái xe về phía ngôi nhà của cha mẹ khi điện thoại Akihito đã tắt. Tên của Kou lóe lên và Akihito hỏi Kazumi tới tấp. "Vì vậy, bạn đã quyết định cuối cùng để di chuyển! Tôi đã nói với bạn rằng tôi có thể giúp bạn có được mười nơi tốt hơn shithole bạn đã được sống trong. Bạn thực sự đã chọn một thời điểm hoàn hảo. Tôi đã có một nơi rộng lớn trên tầng 21 của một trung tâm thành phố nơi. Bạn sẽ thích nó. Tôi biết người quản lý, ông đang tìm kiếm một ai đó sẽ được yên tĩnh và thân thiện với các nước láng giềng khác. Họ sở hữu cổ phiếu quý trong tòa nhà và họ đã không thích bốn người dân trong quá khứ. Bạn sẽ chỉ phải giành chiến thắng họ hơn và bạn đã có nó. "Akihito suy nghĩ một lúc. Điều đó không có vẻ xấu cả. "Vâng?" Kou hỏi. Akihito tranh luận trong nhiều thời điểm khác. "Bạn có thể di chuyển ngay bây giờ." Akihito gật đầu. Căn hộ riêng của Kou là một thỏa thuận như thế này, các căn hộ penthouse ở trên cùng của một khu chung cư, nhưng ngay cả với các kỹ năng của mình như là một đại lý bất động sản, Kou đã bị buộc phải ký sớm và sau đó trả hai tiền thuê cho một vài tháng. Đây là một thỏa thuận một thời gian. "Ok. Tôi sẽ làm điều đó. "Akihito quyết định. Hét vui vẻ Kou vang lên qua chiếc xe. Akihito yêu căn hộ mới của mình. Đó là một nơi rất lớn vào thứ hai tới tầng trên cùng của một tòa nhà chọc trời trung tâm thành phố. Và đó chỉ là hai ngàn hơn một tháng tiền thuê nhà hơn một trai mình. Ông đã có một phòng tối lớn với một tủ quần áo lớn cho một trường hợp máy ảnh lớn hơn và một ban công lớn. Ban công là khoảng ba tầng ở bất cứ tòa nhà khác và ông đã đi bộ ra vào nó trần truồng nhiều lần, chỉ vì anh có thể. Play-ga của ông đã được thiết lập với máy chiếu của Yoshida để họ có thể chơi nó trên tường và ông ném mình trên chiếc ghế da mới mà đã được món quà tân gia của mình từ các băng đảng. Năm phút sau, xe của ông careening xuống bên cạnh một tòa nhà. Phải mất một vài phút để anh nhận ra rằng có ai đó gõ cửa. tặc lưỡi, anh lăn qua và hét lên. "Cánh cửa được mở ra, Okaasan." Một thuận lợi khác, phụ nữ lớn tuổi với không có gì để làm cả ngày, nhưng tin đồn và nấu thức ăn. Kaya-san và Yuki-san sống trong hai căn hộ khác trên sàn nhà và họ là những người bạn cũ. Họ dường như đã vô cùng căm ghét trước đó của người cư ngụ trong căn hộ của mình và không ngừng phàn nàn về anh ấy và lăng nhăng của mình và cách cư xử xấu. Họ đã yêu anh từ lúc đó anh đã có, vào ngày ông đã chuyển tới, cứu một con mèo đã bị mắc kẹt trên cây. Nó đã thuộc về Yuki, người liên tục làm cho anh ta đối xử trong việc trả nợ. Yuki-san bước vào, kimono cô sáng màu xanh lá cây và cầm một tấm. "Tôi đã thực hiện một số loại cookie Mỹ. Tôi thích họ. Tôi đã sử dụng sô cô la mà cháu tôi mua cho tôi tại Đức. "Ông nếm thử một và ngay lập tức bắt đầu ca ngợi cô. Cô cười khúc khích và kéo trên cánh tay của mình. "Hãy đến uống trà!" Anh gật đầu. "Tôi có phải là trở lại trong một giờ để đưa ra tiêu cực của tôi, được chứ?" Cô vẫy tay ​​cô một cách thô bạo và lôi anh vào căn hộ của cô. Kaya-san đã được chờ đợi và Akihito ngay lập tức biết rằng ông đã được thiết lập. Một người phụ nữ trẻ đẹp và một người đàn ông kém phần hấp dẫn đang ngồi với người phụ nữ lớn tuổi, nhìn quá giống không được liên quan. Người đàn ông quay lại và mỉm cười một cách rộng rãi. "Bạn phải là Akihito-san. Okaasan đã nói với tất cả chúng tôi về bạn! "Cô gái gật đầu. "Cảm ơn bạn, để được như vậy tốt để okaasan của chúng tôi, Akihito-san. Việc giải cứu con mèo của cô từ cây chỉ là quá tốt bụng. "Đôi mắt cô khao khát. Akihito nguyền rủa cái ngày mà anh đã thừa nhận không có bạn gái. Người thanh niên nhìn anh thông cảm và bắt đầu một cuộc trò chuyện về công việc. "Và vì vậy chúng tôi vấp trở lại ký túc xá, phủ bùn và đã nhận được toàn bộ tắm được bảo hiểm. Tôi không nghĩ rằng bất cứ ai đã được sạch sẽ cho cả tháng! "Akihito cười với Mizuki và cả hai đều hoàn thành loại bia của họ. Chị Mizuki đã được nói chuyện với người phụ nữ lớn tuổi và liếc qua trước khi họ có thể mở ra một tập hợp các loại bia, làm một cử chỉ rất cụ thể cho các cửa. Akihito đã không gặp một người đàn ông khá là buồn cười trong một thời gian dài. Những câu chuyện của Mizuki về ngày học riêng của mình là vui nhộn và anh biết một vài thông tin cơ bản về nhiếp ảnh, do đó, nó đã được hấp dẫn. "Tôi cho rằng tôi phải đi bây giờ. Tôi có một số công việc để hoàn tất. "Mizuki mỉm cười ngượng ngùng. "Nó được coi là một chuyến thăm nhanh." Akihito cười. "Tôi đã thực sự có một tập hợp các âm để ngâm, vì vậy tôi nên đi quá." Tất cả họ đều chuyển đến các ô cửa, Kaya-san và Yuki-san cười khúc khích và chiết xuất hứa hẹn cho nhiều loại trà. "Và thời gian tiếp theo, bạn phải ở lại đủ lâu để thấy người đàn ông từ các căn hộ penthouse. Ông đúng là một cái nhìn. " "Tôi chưa bao giờ thấy ai đẹp trai hết!" Kaya-san thở dài và Yuki-san gật đầu đồng ý của cô. Akihito mỉm cười với họ, sau đó quay đầu lại là Mizuki đưa tay xuống để nghỉ ngơi trên vai anh. "Aki, bạn phải đi ra với bạn bè của tôi đôi khi! Họ sẽ yêu em. "Akihito gật đầu. "Chắc chắn! Tôi rất muốn giới thiệu bạn với Kou và Takato. Có lẽ ở nhiệt tối nay? "Mizuki lập tức đồng ý và họ mất một chút thời gian để nhập số điện thoại của họ vào điện thoại của nhau. Akihito vừa kết thúc với entry của mình khi Yuki-san thở hổn hển. Anh nhìn lên và đóng băng. Asami đang đứng trong thang máy thủy tinh, hút thuốc lá, dường như tăng lên từ địa ngục. Ông đã có một chiếc áo khoác qua một bên vai và cà vạt được treo quanh cổ. Đôi mắt vàng của anh đã tình cờ khảo sát hội trường và bàn tay của mình dừng lại giữa chuyển động khi họ tìm thấy Akihito. Họ ở lại bị khóa với đôi mắt của mình cho đến khi thang máy biến mất vào trần nhà. Những người phụ nữ già thở dài và em gái của Mizuki rên rỉ. Mizuki nhìn trúng. Akihito gửi lên một cầu nguyện cảm tạ mà không ai chú ý đến anh ta và cái nhìn sửng sốt của mình. "Không phải là anh chỉ là tuyệt vời?" Kaya-san nói. Và sau đó tất cả họ đều nhìn chằm chằm một lần nữa. giày đen bóng Asami đã xuất hiện đầu tiên và sau đó phần còn lại xuất hiện từ từ, vẽ tất cả mắt lên chiếc quần sọc và áo ghi lê đến, trước khi nhấn mạnh vai rộng. Các cánh cửa mở và ông bước về phía trước. "Akihito. Tôi không biết bạn di chuyển ở đây. "Hàm ý là tổng quan hệ tình dục. Akihito đã cố gắng để suy nghĩ. "Tôi chỉ cần di chuyển bốn ngày trước, hoàn toàn không có kế hoạch, và bạn thay đổi số điện thoại di động của bạn một lần nữa." Tốt hơn là so với thừa nhận rằng ông đã yêu cầu Kazumi để cho anh ta hai tuần trước khi nhắc đến nó. Asami tiếp tục đi về phía anh và dừng lại, chỉ ở góc độ lúng túng để Akihito đã phải quay để nói chuyện với anh ta và di chuyển vai của mình khỏi tay của Mizuki. Mà ông đã không nhận ra vẫn còn đó. Asami mỉm cười, hay nụ cười đó là gần nhất với một nụ cười. "Làm thế nào may mắn tôi thấy bạn sau đó. Bạn phải đưa ra cho bữa tối nay. "Akihito không biết phải nói gì. Mizuki ho. "Chẳng phải bạn sẽ lấy ăn tối với tôi trước khi câu lạc bộ đêm nay?" Anh hỏi. Akihito gần như nhăn mặt. Mếch Asami không phải là một ý tưởng tốt. Asami mỉm cười. Akihito đã nhăn. "Thực ra, tôi đã không nhìn thấy Asami tại lâu như vậy, nếu bạn không phiền, tôi sẽ thích ăn với anh ta." Mizuki nhìn















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: