Ba năm sau, vào năm 1933, Khoan trình bày một phần quan trọng của nghiên cứu về một trong các hiện tượng bí ẩn nhất của vùng đất thấp tiếng Việt, tin trong tinh thần siêu nhiên và sự tồn tại của linh hồn nguy hiểm và tốt bụng và cách thể hiện tinh thần phương tiện truyền thông một phần của một truyền thống dân gian, trong đó không có giới hạn giới tính cụ thể được thực hiện (xem Nguyễn Văn Khoan 1933).Bài viết của ông đã về một chủ đề hiện nay là rất thời trang tại Việt Nam: necromancy (xem Kwon 2008). Nhiều người Việt Nam tin ở người chết là có cái gì đó sẽ không phải chết và là một loại của một linh hồn. Tin này là phù hợp với nhiều giới khác truyền thống, tôn giáo hay không. Khoan đã mô tả một buổi lễ để gọi lại cho linh hồn của ai đó đã bị một không tự nhiên cái chết, (ở Việt Nam bất đắc kỳtử) ví dụ như chết đuối hay các tai nạn khác như giết chết (cũng trong một cuộc xung đột bạo lực). Để xoa dịu các linh hồn của những nạn nhân là sắp xảy ra cho cuộc sống cho một vài lý do. Một buổi lễ đặc biệt "Lễ chiêu hồ" hoặc "ngọi hồn" "trong tiếng Việt có nghĩa là" để gọi, gợi hoặc beckon linh hồn của người chết để đến nhà "tổ chức bất kỳ thời điểm nào khi mọi người cảm thấy bất hạnh có thể xảy ra cho các thành viên sống của dòng (Nguyễn Văn Khoan 1933).
đang được dịch, vui lòng đợi..
