Unfortunately for Harry & co, Dumbledore returned to the castle that v dịch - Unfortunately for Harry & co, Dumbledore returned to the castle that v Việt làm thế nào để nói

Unfortunately for Harry & co, Dumbl

Unfortunately for Harry & co, Dumbledore returned to the castle that very day and stayed at the castle up to the middle of May, thus they could not contact Arthur. All this time Poppy cared for Ronald in a private ward at the Hospital Wing, but it was becoming very clear that the boy had to be transferred to the hospital in the near future.

Harry, Neville and the twins were returning from their private Occlumency session with Snape when they heard voices coming from the second floor corridor. They crept forward and saw the three heads of houses minus Snape gathered in front of a wall that had writings on it. They were too far away to read them, but they didn't have to, instead they listened to the conversation between their professors.

"Her skeleton will lay in the Chamber forever!" – said Pomona Sprout, putting a hand over her mouth – "It's horrible."

"Do we know who was taken?" – asked Flitwick.

"It seems that it was Miss Weasley." – replied Minerva with a small sob – "There has to be something we can do to find her!"

The twins stiffened at that. Harry and Neville shared a concerned glance. As much as the youngest Weasley irritated them, they did not want to see her dead. Suddenly they saw a very peculiar thing – letters were appearing on the wall – by themselves. Neville freaked, while Harry was curious. He leant closer and read out:

"Myrtle's bathroom… Basilisk… it seems to me someone hints at where the chamber is…"

"B-but… it wrote itself…" – stuttered Neville. No matter how much of a pureblood heir he was, some things spooked even him.

"Does it matter?" – hissed Fred – "If this is an accurate tip, then we can save our sister's life!"

Harry grasped the ginger's hand and squeezed it:

"Fred, listen to me. We will do our best, but we need help. Adult help."

George stiffened:

"Do we actually know who we can trust except Madam Pomfrey and Snape?"

Harry bit his lip:

"Well… no… damn it! Let's do this!"


And so they waited until the professors went away and crept towards the Myrtle's bathroom. They met Draco and Pansy around the corner and of course the two Slytherins came along. Thus Neville got saddled with the job of telling Snape where they went after waiting for them for an hour, while the other four kids did the most Gryffindor thing they could think of – they went to the Chamber of Secrets.

The fact that the entrance was located in a girls' bathroom of all things made the team snicker, which was a good thing, because the seriousness of the situation really called for at least a small stress relief.

They stood around the huge opening and peered into the total darkness:

"Er…" – Draco cleared his throat – "Do we actually have to jump down there? We could break our necks… who knows how deep this thing is…"

Harry frowned, that was a very good point. He also doubted that Salazar Slytherin did not think about this, so he decided to try just in case:

$Sstairss!$ - he called out in Parseltongue, and watched as true to his command a spiral staircase formed.

"Well, this makes things easier…" – he grinned – "Though I think jumping would have been faster."

With a muttered 'Lumos' to light their wands, the friends made their way downstairs.

As they walked, Harry and the twins were feeling really anxious, while Pansy and Draco were more excited about being here in the first place.

As the children reached the bottom of the stairs, the nervousness set in. The idea of a huge snake that could kill with a glance was not something they could be calm about.

"Okay… at least there only seems to be one tunnel…" – said George, trying to make his twin and the youngsters feel calmer. He was already beginning to regret asking Harry to do something so dangerous for them.

"There is that." – chuckled Harry, but his voice shook slightly. However on the inside he had to admit that there was a small part of his mind that was curious. He fingered the invisible signet ring on his hand and wondered.

'Will my being the heir of Slytherin change anything? Will the monster obey?' – these questions fluttered around his anxious mind like butterflies. He hoped they could avoid a fight, but he feared that once again his so-called 'luck' would kick him where it hurt most. Finally Harry & co found themselves in front of a huge circle shaped door with ornate snakes all over it and no handle in sight.

"How are we supposed to open that?" – whispered Pansy, looking first at the twins and then at Harry and Draco, to see if one of them knew the answer.

Harry shrugged:

"Probably the same way we did it so far." – with that he faced the door and hissed at it:

$Open.$

They watched in awe, all thoughts of the snake and the missing Ginny forgotten, as the snakes shifted and the door swung open to reveal the legendary Chamber of Secrets.

"Wow…" – came the same entranced response from all five children, as they looked at the chamber that was revealed. They went to go in, but for some reason only Harry was actually able to enter the Chamber itself, the others seemed to be stuck.

"Guys what's up?" – asked Harry incredulously.

"Ehm… I think there are some wards around the chamber…" – said Draco – "It seems we can't get in…"

Beside the blond the two older boys cursed. Harry didn't like the idea either:

"You're telling me I'm on my own?" – he practically whined – "Just great! Fate – 3, Harry – 0… just my luck…"

George hit the invisible wall with a fist:

"Darn it! This is all my fault! If only I didn't ask you to do this…"

Harry shook his head:

"No, George, don't think like that. You and Fred are like brothers to me, of course I'll do my best to save Ginny."

"Just don't die…" – said Fred quietly, watching the brunette walk into the depth of the Chamber of Secrets.


Harry walked into the Chamber alone, as he went, he couldn't help but feel a bit of awe about actually being in here. Finally he saw the body of the small redhead, lying in front of the enormous statue of his ancestor. He noticed that she was very pale and was clutching a small notebook to her chest. Harry walked up to the girl and knelt beside her. He was of course nervous, but he knew he had to keep a level head, he cast the diagnostic charm madam Pomfrey usually on him when he got hurt. Harry wasn't sure it would work, but it was the only charm he knew of that he could try. He waved his wand, hoping he got the movement correctly and said the spell:

"Circumspectus Morbi![1]"

'I really hope this works…' – he thought, waiting for the pale light that he associated with the spell – 'So according to this… she's drained… something's living off her magic… but she can't be pregnant, she's freaking 11!' – his thinking process combusted from the very idea. Sure he found himself checking out random girls and even boys, heck he even thought Fred and George were hot, but that was just thinking, not actually doing anything – 'Okay, Potter, cool down… she doesn't look pregnant, it has to be something else… not that she could actually become pregnant at 11 come to think of it… or maybe it's different for magical people? No matter… something is draining her… but what?'

"Hello, Harry Potter." – came an unexpected voice from behind Harry.

The boy whirled around and fired a stunner at the intruder. To his shock it went through the young man in Slytherin robes.

"Who are you?" – Harry asked, his wand still trained at the intruder – "How did you get here?"

"Why, the same way you did, I imagine…" – the young man chuckled – "Though I am surprised the barrier let you through. I had to fight my way inside, unfortunately."

Harry narrowed his eyes. Something about the person in front of him was seriously not right, but at the same time he felt very familiar.

"Who are you?" – he repeated, narrowing his green eyes.

The young man smirked silently:

"You don't know? So you rushed in here to save the girl with no idea what was waiting here for you, Harry?"

Harry gulped, slightly scared:

"I know there is a basilisk here if that's what you mean…" – he paused and looked up at the strange Slytherin he's never seen before and noticed that the teen was in fact black and white with lots of greys, like an old muggle photo – "You're him, aren't you? You're the reason these attacks have been happening!"

"Ah, so you're slightly intelligent, Harry Potter… But tell me…" – here the weird person walked up to stand just in front of Harry, his eyes lit up with curiousity – "… how is it that a small infant was able to not only survive the Killing Curse, but also destroy the Dark Lord Voldemort?"

Harry bristled at the mention of Voldemort. He had no idea why, but he felt like the Slytherin was stalling him for some reason and then it hit him – the person in front of him, who didn't exactly look like a normal person was supposed to, was the most likely candidate for draining Ginny's magic:

"What did you do to Ginny?" – he asked, ignoring the question that was asked of him.

"Did no one ever tell it's impolite to answer questions with other questions?" – the person… ghost… whatever asked, though it was obvious that it was a rhetorical question – "How about this, you tell me what I want to know and in return I'll tell you what you want to know…"

Harry gulped. Agreeing was a dangerous thing to do, he knew that, however angering the person who was responsible for the attacks and thus could somehow control the basilisk was definitely worse. The boy took a deep breath and said firmly:

"I agree. But only if we ask questions in turns. And obviously I want some insurance that your answers will be truthful."

The Slytherin smirked:

"That sounds nice. Since you did ask first, I will give you my name. I am Tom Marvolo Riddle. And while I am ready to give you a vow that I will answer your questions truthfully, I will require a similar vow from you."

Harry grimaced at the obvious delay, but his self-preservation did not allow him t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Thật không may cho Harry & co, giáo sư Dumbledore quay trở lại lâu đài ngày hôm đó rất và ở lại tại lâu đài đến giữa tháng, do đó họ có thể không liên lạc với Arthur. Tất cả thời gian này Poppy chăm sóc Ronald ở một khu riêng tại bệnh viện cánh, nhưng nó đã trở nên rất rõ ràng rằng cậu bé đã được chuyển đến bệnh viện trong tương lai gần.Harry, Neville và các em sinh đôi đã trở về từ của Occlumency riêng tư với Snape khi họ nghe tiếng nói đến từ hành lang tầng thứ hai. Họ crept về phía trước và đã thấy ba người đứng đầu của trừ Snape tập hợp ở phía trước của một bức tường đã viết trên nó. Họ đã quá xa để đọc chúng, nhưng họ không phải, thay vào đó họ đã nghe cuộc trò chuyện giữa giáo sư của họ."Bộ xương của cô sẽ nằm trong buồng mãi mãi!"-nói Pomona nảy mầm, đặt một bàn tay trên miệng của mình-"nó là khủng khiếp.""Chúng tôi biết những người được chụp?"-hỏi Flitwick."Có vẻ như nó đã là Hoa hậu Weasley."-trả lời Minerva với một sob nhỏ-"có phải là một cái gì đó chúng tôi có thể làm để tìm cô ta!"Các em sinh đôi stiffened kìa. Harry và Neville chia sẻ một nháy mắt quan tâm. Càng nhiều càng tốt, Weasley trẻ nhất kích thích họ, họ không muốn thấy chết của cô. Đột nhiên họ thấy một điều rất kỳ dị-thư đã xuất hiện trên tường-tự. Neville freaked, trong khi Harry là tò mò. Ông leant gần gũi hơn và đọc:"Myrtle của phòng tắm... Basilisk... có vẻ như với tôi ai đó gợi ý tại buồng ở đâu... ""B- nhưng... nó đã viết riêng của mình..."-stuttered Neville. Không có vấn đề bao nhiêu của một người thừa kế pureblood ông, một số điều spooked thậm chí Anh ta."Vấn đề?"-hissed Fred-"Nếu đây là một Mẹo chính xác, sau đó chúng tôi có thể tiết kiệm cuộc sống của chúng tôi chị!"Harry nắm tay của gừng và vắt nó:"Fred, nghe tôi. Chúng tôi sẽ làm tốt nhất của chúng tôi, nhưng chúng tôi cần sự giúp đỡ. Trợ giúp dành cho người lớn."George stiffened:"Chúng tôi thực sự biết những người chúng tôi có thể tin tưởng ngoại trừ Madam Pomfrey và Snape?"Harry cắn môi của ông:"Vâng... số... khỉ thật! Chúng ta hãy làm điều này!"Và vì vậy họ đợi cho đến khi các giáo sư đã đi xa và crept đối với phòng tắm của Myrtle. Họ đã gặp Draco và Pansy quanh góc và tất nhiên Slytherins hai đến cùng. Do đó Neville có saddled với công việc kể Snape nơi họ đã đi sau khi chờ đợi cho họ cho một giờ, trong khi bốn trẻ em khác đã làm hầu hết Gryffindor điều họ có thể nghĩ đến-họ đã đi đến Chamber of Secrets.Thực tế rằng lối vào đã được đặt trong một cô gái phòng tắm của tất cả mọi thứ làm cho đội tuyển snicker, đó là một điều tốt, bởi vì mức độ nghiêm trọng của tình hình thực sự kêu gọi tối thiểu một giảm căng thẳng nhỏ.Họ đứng xung quanh việc mở lớn và peered vào bóng tối tất cả:"Er..."-Draco xóa cổ họng của mình-"Do chúng tôi thực sự có thể nhảy xuống đó? Chúng tôi có thể phá vỡ cổ của chúng tôi... những người hiểu biết sâu sắc như thế nào điều này là... "Harry cau mày, đó là một điểm rất tốt. Ông cũng nghi ngờ rằng Salazar Slytherin không nghĩ về điều này, vì vậy ông quyết định thử chỉ trong trường hợp:$Sstairss! $ - ông gọi là trong Parseltongue, và theo dõi như đúng với ông chỉ huy một cầu thang xoắn ốc hình thành."Vâng, điều này làm cho những điều dễ dàng hơn..."-ông grinned-"Mặc dù tôi nghĩ nhảy nào có nhanh hơn."Với một muttered 'Lumos' để ánh sáng của cây đũa phép, những người bạn làm theo cách của họ xuống cầu thang.Khi họ đi, Harry và các em sinh đôi đã cảm thấy thực sự lo lắng, trong khi Pansy và Draco đã vui mừng về việc đang ở đây tại địa điểm đầu tiên.Khi trẻ em đạt dưới cùng của cầu thang, căng thẳng thiết lập trong. Ý tưởng của một con rắn khổng lồ có thể giết với một nháy mắt đã không một cái gì đó họ có thể được bình tĩnh về."Okay... tại ít nhất là không chỉ có vẻ là một đường hầm..."-nói George, cố gắng để làm cho đôi của mình và các thanh niên cảm thấy calmer. Ông đã bắt đầu rất tiếc yêu cầu Harry để làm một cái gì đó rất nguy hiểm cho họ."Đó là."-chuckled Harry, nhưng tiếng nói của ông làm rung chuyển một chút. Tuy nhiên, ở bên trong ông đã phải thừa nhận rằng đã có một phần nhỏ của anh ta sao là tò mò. Ông ngón tay vòng signet vô hình trên bàn tay của mình và tự hỏi.' Sẽ của tôi là người thừa kế của Slytherin thay đổi bất cứ điều gì? Các quái vật sẽ tuân theo?'-những câu hỏi này fluttered quanh tâm trí của mình lo lắng như bướm. Ông hy vọng họ có thể tránh một cuộc chiến, nhưng ông sợ rằng một lần nữa may mắn của mình' cái gọi là' sẽ kick anh ta nơi nó đau hầu hết. Cuối cùng Harry & co tìm thấy chính mình ở phía trước của một vòng tròn lớn hình cửa với trang trí công phu rắn trên tất cả nó và không xử lý trong tầm nhìn."Làm thế nào chúng tôi phải mở mà?"-thì thầm Pansy, tìm kiếm đầu tiên tại các em sinh đôi và sau đó tại Harry và Draco, để xem nếu một trong số họ biết câu trả lời.Harry shrugged:"Có lẽ giống như cách chúng tôi đã làm nó rất xa"-với rằng ông phải đối mặt với cửa và hissed lúc nó:$Open. $Họ theo dõi trong awe, tất cả những suy nghĩ của con rắn và thiếu Ginny quên, như các loài rắn chuyển và cửa đu mở để lộ huyền thoại Chamber of Secrets."Wow..."-đến phản ứng entranced tương tự từ tất cả các trẻ em năm, như họ đã xem xét phòng đã được tiết lộ. Họ đã đi vào, nhưng đối với một số lý do chỉ Harry đã thực sự có thể để vào buồng riêng của mình, những người khác dường như bị mắc kẹt."Guys what's up?"-hỏi Harry incredulously."Ehm... Tôi nghĩ có một số khu xung quanh phòng..."-nói Draco-" có vẻ như chúng tôi không thể nhận được... "Bên cạnh tóc vàng hai bé trai lớn tuổi nguyền rủa. Harry không thích ý tưởng hoặc là:"Bạn đang nói cho tôi tôi là ngày của riêng tôi?"-ông thực tế whined-"chỉ tuyệt vời! Số phận-3, Harry-0... chỉ may mắn của tôi... "George nhấn bức tường vô hình với một nắm tay:"Darn nó! Điều này là tất cả các lỗi của tôi! Nếu chỉ có tôi đã không yêu cầu bạn để làm điều này..."Harry lắc đầu:"Không, George, không nghĩ như vậy. Bạn và Fred như anh em với tôi, tất nhiên tôi sẽ làm hết sức mình để tiết kiệm Ginny.""Chỉ cần không chết..."-nói Fred lặng lẽ, xem brunette đi vào chiều sâu của Chamber of Secrets.Harry đi vào buồng một mình, như ông đã đi, ông không thể giúp đỡ, nhưng cảm thấy một chút của awe về thực sự là ở đây. Cuối cùng ông thấy cơ thể của tóc đỏ nhỏ, nằm ở phía trước của bức tượng khổng lồ của tổ tiên của mình. Ông nhận thấy rằng cô ấy là rất nhạt và ôm một máy tính xách tay nhỏ để ngực của cô. Harry đi đến các cô gái và quỳ xuống bên cạnh cô ấy. Ông là của khóa học thần kinh, nhưng ông biết ông đã phải giữ một đầu cấp, ông đúc madam chẩn đoán quyến rũ Quirrell thường ngày anh ta khi anh ta bị thương. Harry đã không chắc chắn nó sẽ làm việc, nhưng đó là sự quyến rũ duy nhất ông biết rằng ông có thể thử. Ông vẫy cây đũa phép của mình, Hy vọng ông có sự chuyển động một cách chính xác và nói lời nguyền:"Circumspectus Morbi! [1]"' Tôi thực sự hy vọng tác phẩm này...'-ông nghĩ rằng đợi ánh sáng nhạt mà ông liên kết với chính tả-' vì vậy, theo điều này... cô ấy để ráo nước... của một cái gì đó sống nhờ ma thuật của mình... nhưng cô không thể có thai, cô là freaking 11!'-cháy quá trình suy nghĩ của mình từ ý tưởng rất. Chắc chắn ông thấy mình kiểm tra ngẫu nhiên và thậm chí nữ, heck ông thậm chí nghĩ rằng Fred và George đã được nóng, nhưng đó chỉ cần suy nghĩ, không thực sự làm bất cứ điều gì-' chấp nhận được, Potter, Mát mẻ xuống... cô ấy trông không mang thai, nó có phải là cái gì khác... không phải rằng cô có thể thực sự mang thai lúc 11 đến suy nghĩ của nó... hoặc có thể nó là khác nhau cho những người? Không có vấn đề... một cái gì đó thoát cô... nhưng những gì?'"Hello, Harry Potter."-đến một giọng nói bất ngờ từ phía sau Harry.Cậu bé whirled xung quanh và bắn một ngất lúc những kẻ xâm nhập. Để sốc của ông, nó đã đi qua người đàn ông trẻ trong Slytherin Áo."Mày là ai?"-Harry hỏi, cây đũa phép của ông vẫn đào tạo tại chiếc intruder-"làm thế nào đã làm bạn nhận được ở đây?""Tại sao, giống như cách bạn đã làm, tôi tưởng tượng..."-người đàn ông trẻ chuckled-"mặc dù tôi là ngạc nhiên các rào cản cho bạn thông qua. Tôi phải chiến đấu theo cách của tôi bên trong, không may."Harry thu hẹp mắt của mình. Một cái gì đó về những người ở phía trước của anh ta là nghiêm túc không đúng, nhưng đồng thời ông cảm thấy rất quen thuộc."Mày là ai?"-ông nhắc lại, thu hẹp mắt màu xanh lá cây.Người đàn ông trẻ cười âm thầm:"Bạn không biết? Vì vậy bạn vội vàng ở đây để cứu cô gái không có ý tưởng những gì đã chờ đợi ở đây cho bạn, Harry?"Harry gulped, một chút sợ hãi:"Tôi biết có một basilisk ở đây nếu đó là những gì bạn có nghĩa là..."-ông dừng lại và nhìn lạ Slytherin ông đã không bao giờ được thấy trước và nhận thấy rằng thiếu niên trong thực tế là màu đen và trắng với nhiều màu xám, giống như một bức ảnh cũ của muggle-"bạn là anh ta, phải không? Bạn đang là lý do các cuộc tấn công đã xảy ra!""Ah, vì vậy bạn là một chút thông minh, Harry Potter... "Nhưng nói với tôi..."-đây là người lạ đi đến đứng chỉ ở phía trước của Harry, mắt sáng lên với curiousity-"... làm thế nào là nó rằng một trẻ sơ sinh nhỏ đã có thể không chỉ tồn tại lời nguyền giết chết, nhưng cũng phá hủy Dark Lord Voldemort?"Harry chiền tại đề cập đến Voldemort. Ông không có ý tưởng tại sao, nhưng ông cảm thấy như Slytherin trì hoãn nó cho một số lý do và sau đó nó hit ông-người ở phía trước của anh ta, không chính xác giống như một người bình thường đã được yêu cầu, là ứng cử viên có khả năng đặt cho thoát của Ginny ma thuật:"Bạn đã làm gì để Ginny?"-ông hỏi, bỏ qua các câu hỏi đã được yêu cầu của anh ta."Đã không có ai bao giờ nói với nó là vô phép trả lời các câu hỏi với câu hỏi khác?"-... người ma... bất cứ điều gì yêu cầu, mặc dù nó đã được rõ ràng rằng nó là một câu hỏi rhetorical-"làm thế nào về điều này, bạn cho tôi biết những gì tôi muốn biết và đổi lại tôi sẽ cho bạn biết những gì bạn muốn biết..."Harry gulped. Đồng ý là một điều nguy hiểm để làm, ông biết rằng, Tuy nhiên angering người chịu trách nhiệm cho các cuộc tấn công và do đó bằng cách nào đó có thể kiểm soát basilisk là chắc chắn tồi tệ hơn. Cậu bé lấy một hơi thở sâu và vững chắc cho biết:"Tôi đồng ý. Nhưng chỉ khi chúng tôi đặt câu hỏi vòng. "Và rõ ràng là tôi muốn một số bảo hiểm rằng câu trả lời của bạn sẽ được trung thực."Slytherin cười:"Có vẻ tốt đẹp. Kể từ khi bạn đã yêu cầu đầu tiên, tôi sẽ cung cấp cho bạn tên tôi. Tôi là Tom Marvolo Riddle. "Và trong khi tôi đã sẵn sàng để cung cấp cho bạn một lời thề rằng tôi sẽ trả lời câu hỏi của bạn trung thực, tôi sẽ yêu cầu một nguyện tương tự từ bạn."Harry grimaced lúc sự chậm trễ rõ ràng, nhưng tự bảo quản của ông đã không cho phép ông t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Thật không may cho Harry & co, Dumbledore trở về lâu đài ngày đó và ở lại lâu đài lên đến giữa tháng, do đó họ không thể liên hệ với Arthur. Tất cả thời gian này Poppy chăm sóc Ronald trong một phường riêng tại Bệnh viện Wing, nhưng nó đã trở nên rất rõ ràng rằng cậu bé đã được chuyển đến bệnh viện trong tương lai gần. Harry, Neville và các cặp song sinh đã trở về từ phiên Bế quan Bí thuật riêng của họ với Snape khi họ nghe tiếng nói đến từ hành lang tầng hai. Họ len lỏi về phía trước và nhìn thấy ba người đứng đầu của nhà trừ Snape tụ tập trước một bức tường mà đã có bài viết về nó. Họ đã quá xa để có thể đọc chúng, nhưng họ không phải, thay vào đó họ nghe cuộc trò chuyện giữa các giáo sư của họ. "Bộ xương của cô sẽ đặt tại Phòng mãi mãi!" - Cho biết Pomona Sprout, đưa một tay lên miệng cô - "Thật kinh khủng." "Chúng ta biết ai đã lấy"? - Hỏi Flitwick. "Có vẻ như nó là Hoa hậu Weasley." - Trả lời Minerva với một tiếng nấc nhỏ - "Cần phải có một cái gì đó chúng ta có thể làm gì để tìm cô ấy!" Cặp song sinh rùng đó. Harry và Neville chia sẻ trong nháy mắt liên quan. Nhiều như Weasley út bị kích thích họ, họ không muốn nhìn thấy cái chết của cô. Đột nhiên họ nhìn thấy một điều rất đặc biệt - lá thư đã được xuất hiện trên tường - tự. Neville hơi bối rối, trong khi Harry tò mò. Ông nghiêng gần hơn và đọc: "Phòng tắm của Myrtle ... Basilisk ... có vẻ như với tôi một ai đó gợi ý ở nơi buồng là ..." "N-nhưng ... nó đã viết riêng của mình ..." - Neville lắp bắp. Không có vấn đề bao nhiêu của một người thừa kế ông là thuần chủng, một số điều hoảng sợ thậm chí anh ta. "Có vấn đề gì?" - Rít Fred - "Nếu đây là một tip chính xác, sau đó chúng ta có thể cứu mạng sống của chị em chúng ta!" Harry nắm lấy tay ​​của gừng và vắt nó: "Fred, nghe tôi Chúng tôi sẽ làm tốt nhất của chúng tôi, nhưng chúng tôi cần sự giúp đỡ giúp đỡ dành cho người lớn.. . "George cứng người:" Chúng ta thực sự biết người mà chúng ta có thể tin tưởng trừ Madam Pomfrey và Snape "? Harry cắn môi:" À ... không ... chết tiệt Hãy làm điều này "! Và như vậy họ chờ đợi cho đến khi giáo sư ra đi và len lỏi về phía phòng tắm của Myrtle. Họ đã gặp Draco và Pansy quanh góc và tất nhiên hai Slytherin đến cùng. Như vậy Neville đã gánh công việc nói cho Snape nơi họ đã đi sau khi chờ đợi cho họ trong một giờ, trong khi bốn đứa trẻ khác đã làm điều Gryffindor nhất mà họ có thể nghĩ ra được - họ đã đi đến Chamber of Secrets. Thực tế là lối vào là nằm trong phòng tắm một cô gái trong tất cả mọi thứ đã snicker đội, đó là một điều tốt, bởi vì mức độ nghiêm trọng của tình hình thực sự gọi cho ít nhất là một cách xả stress nhỏ. Họ đứng xung quanh việc mở lớn và nhìn vào bóng tối: " Er ... "- Draco hắng giọng -"? Chúng ta thực sự phải nhảy xuống đó Chúng tôi có thể phá vỡ cổ của chúng tôi ... những người hiểu biết sâu như thế nào điều này là ... "Harry cau mày, đó là một điểm rất tốt. Ông cũng nghi ngờ rằng Salazar Slytherin không nghĩ về điều này, vì vậy anh quyết định thử chỉ trong trường hợp:! $ Sstairss $ - ông gọi ra trong Xà ngữ, và xem như đúng với chỉ huy của mình một cầu thang xoắn ốc hình thành. "Vâng, điều này làm cho mọi thứ dễ dàng hơn ... "- anh cười toe toét -". Mặc dù tôi nghĩ rằng nhảy sẽ diễn ra nhanh hơn "Với một" Lumos "lẩm bẩm để thắp sáng cây đũa phép của họ, những người bạn làm theo cách của mình xuống cầu thang. Khi họ đi, Harry và các cặp song sinh đã cảm thấy thực sự lo lắng, trong khi Pansy và Draco là nhiều hơn vui mừng về việc đây tại địa điểm đầu tiên. Như các em đạt dưới cùng của cầu thang, các căng thẳng đặt trong. Ý tưởng về một con rắn khổng lồ có thể giết chết với một cái nhìn không phải là một cái gì đó họ có thể bình tĩnh về. "Được rồi ... ít nhất chỉ có vẻ là một đường hầm ..." - ông George, cố gắng để làm cho đôi của mình và các bạn trẻ cảm thấy bình tĩnh hơn. Ông đã bắt đầu hối hận hỏi Harry để làm một cái gì đó rất nguy hiểm cho họ. "Có mà." - Harry cười khúc khích, nhưng giọng nói của anh lắc nhẹ. Tuy nhiên vào bên trong, ông đã phải thừa nhận rằng có một phần nhỏ trong tâm trí của mình mà đã tò mò. Ông ngón nhẫn ấn vô hình trên tay và tự hỏi. "Will của tôi được người thừa kế của Slytherin thay đổi bất cứ điều gì? Con quái vật sẽ vâng lời? ' - Những câu hỏi xung quanh vỗ cánh tâm lo lắng của mình như con bướm. Ông hy vọng họ có thể tránh một cuộc chiến, nhưng ông lo sợ rằng một lần nữa cái gọi là "may mắn" của mình sẽ đá anh ta, nơi nó bị tổn thương nhất. Cuối cùng Harry & co thấy mình đang ở phía trước của một vòng tròn hình cánh cửa lớn với rắn trang trí công phu trên tất cả nó và không có xử lý trong tầm nhìn. "Làm sao chúng ta phải mở mà?" - Pansy thì thầm, nhìn đầu tiên cặp sinh đôi và sau đó vào Harry và Draco, để xem nếu một trong số họ biết câu trả lời. Harry nhún vai: "Có lẽ là cách mà chúng tôi đã làm nó cho đến nay." - Với điều đó, ông phải đối mặt với cánh cửa và rít lên với nó:. $ Mở $. Họ xem kinh ngạc, tất cả những suy nghĩ của con rắn và mất tích Ginny lãng quên, như những con rắn chuyển và cánh cửa mở để lộ Phòng huyền thoại bí mật " Wow ... "- đến các phản ứng entranced cùng từ tất cả năm người con, khi họ nhìn vào buồng đã được tiết lộ. Họ đã đi đến đi, nhưng vì một lý do duy nhất là Harry thực sự có thể nhập các Phòng riêng của mình, những người khác dường như bị mắc kẹt. "Guys gì thế?" - Vẻ hoài nghi hỏi Harry. "Ehm ... Tôi nghĩ rằng có một số phường xung quanh buồng ..." - cho biết Draco - "Có vẻ như chúng ta không thể có được trong ..." Bên cạnh tóc vàng hai chàng trai lớn tuổi bị nguyền rủa. Harry không thích ý tưởng hoặc là: "Bạn đang nói với tôi, tôi đang trên của riêng tôi?" - Ông thực tế rên rỉ - "Chỉ cần lớn Fate - 3, Harry - 0 ... chỉ là may mắn của tôi ...!" George nhấn tường vô hình với một nắm tay: "Trời ơi nó Tất cả là lỗi của tôi nếu tôi chỉ không yêu cầu bạn! làm điều này ... "Harry lắc đầu:" Không, George, không nghĩ như thế Bạn và Fred là như anh em với tôi, tất nhiên tôi sẽ làm hết sức mình để cứu Ginny ".." Chỉ cần không chết ... "- cho biết Fred lặng lẽ, nhìn những brunette đi bộ vào sâu trong các phòng bí mật. Harry bước vào phòng một mình, khi anh ta, anh ta không thể không cảm thấy một chút sợ hãi về việc thực sự là ở đây. Cuối cùng ông đã nhìn thấy cơ thể của người tóc đỏ nhỏ, nằm ​​ở phía trước của bức tượng khổng lồ của tổ tiên mình. Ông nhận thấy rằng cô rất xanh xao và giữ chặt một máy tính xách tay nhỏ vào ngực cô. Harry bước tới gần cô gái và quỳ xuống bên cạnh cô. Ông là tất nhiên lo lắng, nhưng ông biết rằng ông phải giữ cho đầu óc cấp, ông đúc các chẩn đoán madam quyến rũ Pomfrey thường vào anh khi anh bị thương. Harry đã không chắc chắn nó sẽ làm việc, nhưng đó là sự quyến rũ chỉ ông biết rằng ông có thể thử. Anh vẫy cây đũa phép của mình, hy vọng ông có phong trào một cách chính xác và cho biết câu thần chú: "Circumspectus Morbi [1]!" "Tôi thực sự hy vọng công trình này ..." - anh nghĩ, chờ đợi cho ánh sáng nhợt nhạt mà ông gắn liền với chính tả - "Vì vậy, theo này ... cô ấy thoát nước ... gì đó đang sống nhờ phép thuật của mình ... nhưng cô không thể mang thai, cô ấy hoảng 11! ' - Quá trình tư duy của ông được đốt từ ý tưởng rất. Chắc chắn anh thấy mình kiểm tra ra cô gái ngẫu nhiên và thậm chí cả con trai, heck ông thậm chí còn nghĩ Fred và George là nóng, nhưng đó chỉ nghĩ, không thực sự làm bất cứ điều gì - "Được rồi, Potter, hạ nhiệt ... cô ấy không nhìn mang thai, nó có là cái gì khác ... không phải là cô ấy thực sự có thể mang thai lúc 11 đến suy nghĩ của nó ... hoặc có thể nó khác nhau cho người huyền diệu? Không có vấn đề ... một cái gì đó được thoát cô ... nhưng những gì? "" Xin chào, Harry Potter. " - Đến một giọng nói bất ngờ từ phía sau Harry. Cậu bé xoay người và bắn một stunner tại các kẻ xâm nhập. Để sốc của mình nó đã đi qua các thanh niên trong Slytherin áo choàng. "Bạn là ai?" - Harry hỏi, đũa phép vẫn đào tạo tại các kẻ xâm nhập - "Làm thế nào mà bạn nhận được ở đây?" "Tại sao, giống như cách bạn đã làm, tôi tưởng tượng ..." - người đàn ông trẻ cười khúc khích - "Mặc dù tôi rất ngạc nhiên khi các rào cản cho bạn qua. Tôi đã phải chiến đấu theo cách của tôi bên trong, không may. "Harry nheo mắt lại. Một cái gì đó về những người ở phía trước của anh ta là nghiêm túc không đúng, nhưng đồng thời, ông cảm thấy rất quen thuộc. "Bạn là ai?" . - Ông lặp đi lặp lại, nheo mắt xanh của ông Người thanh niên cười thầm: "Bạn không biết Vì vậy, bạn vội vã ở đây để cứu cô gái không có ý tưởng những gì đang chờ đợi ở đây cho bạn, Harry?" Harry nuốt nước bọt, hơi sợ hãi: "Tôi biết có một Basilisk đây nếu đó là những gì bạn có nghĩa là ..." - ông dừng lại và nhìn lên Slytherin lạ mà hắn chưa bao giờ thấy trước đây và nhận thấy rằng các teen là trong thực tế màu đen và trắng với rất nhiều màu xám, giống như một bức ảnh Muggle cũ - "Bạn anh ta, không phải là bạn e là lý do các cuộc tấn công đã xảy ra?!" "Ah, vì vậy bạn hơi thông minh, Harry Potter ... Nhưng hãy cho tôi ..." - ở đây người lạ bước tới đứng ngay trước Harry, mắt anh sáng lên với sự tò mò - "? ... làm thế nào mà một đứa trẻ nhỏ đã có thể không chỉ tồn tại trong Lời nguyền Giết chóc, mà còn tiêu diệt Chúa tể Hắc ám Voldemort" Harry nổi giận khi nghe nhắc đến Voldemort. Anh không biết tại sao, nhưng anh cảm thấy như Slytherin đã khựng anh vì một lý do và sau đó nó đánh anh - những người ở phía trước của anh ta, người đã không nhìn chính xác giống như một người bình thường đã được yêu, là ứng cử viên có khả năng nhất cho thoát kỳ diệu của Ginny: "Anh làm gì để Ginny?" - Anh hỏi, bỏ qua các câu hỏi đã được hỏi của anh ta. "Đã không có ai nói đó là bất lịch sự để trả lời câu hỏi với câu hỏi khác?" - Người ... ma ... bất cứ điều gì hỏi, mặc dù nó đã được rõ ràng rằng đó là một câu hỏi tu từ - "Làm thế nào về điều này, bạn cho tôi biết những gì tôi muốn biết và ngược lại tôi sẽ cho bạn biết những gì bạn muốn biết ..." Harry nuốt nước bọt . Đồng ý là một điều nguy hiểm để làm gì, ông biết điều đó, tuy nhiên chọc giận người chịu trách nhiệm về các cuộc tấn công và do đó bằng cách nào đó có thể kiểm soát một loại rắn chắc chắn là tồi tệ hơn. Cậu bé hít một hơi thật sâu và nói kiên quyết: "Tôi đồng ý Nhưng chỉ khi chúng tôi đặt câu hỏi trong phiên nhau Và rõ ràng là tôi muốn có một số bảo hiểm rằng câu trả lời của bạn sẽ được trung thực..." Các Slytherin cười: "Đó là âm thanh đẹp Vì bạn đã hỏi. đầu tiên, tôi sẽ cung cấp cho bạn tên của tôi. Tôi là Tom Marvolo Riddle. Và trong khi tôi đã sẵn sàng để cung cấp cho bạn một lời thề rằng tôi sẽ trả lời câu hỏi của bạn trung thực, tôi sẽ yêu cầu một lời thề tương tự từ bạn. "Harry nhăn mặt tại sự chậm trễ rõ ràng, nhưng tự bảo quản của ông không cho phép ông t

































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: