‘Where does your father work?’, Vijay’s mother asked.‘He is in State B dịch - ‘Where does your father work?’, Vijay’s mother asked.‘He is in State B Việt làm thế nào để nói

‘Where does your father work?’, Vij

‘Where does your father work?’, Vijay’s mother asked.
‘He is in State Bank!’, Priya replied
‘Is it? Your father must be knowing him?’, Vijay’s mother said to him.
‘No mother!, Father works far off in the forest department! Her father is in the bank!’, Vijay replied.

‘But he must be going into the bank sometimes!’, Vijay’s mother said.
‘But how can her father be knowing every visitor to the bank?’, Vijay questioned.
‘Yes! Even you are right to say that!’, Vijay’s mother replied.
‘But now probably he may come to know!’, Priya said.
Suddenly, some noise was heard from the kitchen of that house and Vijay’s mother turned back and yelled, ‘Coming! Coming! Baby!’ and she went inside again.
After Vijay’s mother went inside again, for a couple of moments both, Vijay and Priya spent in silence. Perhaps they were thinking what to talk next.
‘Can you give me those notes?’, Priya reminded Vijay.
‘Just a minute!’, Vijay said and he went inside home to get them.
‘What for has he gone, to fetch the notes of P-1, or for something else?’, Priya was thinking about Vijay, sitting in the open space outside his home, since a lot of time Suddenly, Priya sensed somebody standing behind her. She turned back and was startled instantly, so much so that, feeling afraid she was about to scream for seeing a 21-22 years old insane girl with hairs freely flowing from her head, was holding Priya’s chair looking straight at her and was mysteriously smiling at Priya. Right at the same moment, Vijay came out of his home holding the notes in his hand, and finding Priya completely afraid, he laughed at her and said, ‘This is my elder sister Shalini’.
Feeling relieved, Priya offered her greetings to Shalini by saying, ‘Namaskar’ to Shalini but she did not respond and went away inside the home.
Priya slowly sat down on the chair and Vijay too occupied a chair in front of her and explained, ‘ She is suffering from, you know, some psychiatric ailment’.
‘I can understand it!. I am sorry!’, Priya replied.

‘You need not feel sorry about it! We are very much habituated of it by now’, Vijay replied while giving the notes to her.
Priya flipped through the pages of those notes and spontaneously said, ‘Your handwriting is really very beautiful’
‘Even you have been endowed with one beautiful gift’, Vijay responded
‘What is that?’, Priya curiously asked.
‘Your teeth are marvelous’, Vijay explained.
‘Is it?’, Priya blushed with all pink colour being spread on her face with eyes looking down.
‘Thanks that you came to my home, at least under the pretext of notes. I am delighted’, Vijay said.
Priya felt confused what to say on this.
‘No! Usually no one comes to us!’, Vijay said further probably because of his insane sister.
Priya sat there in silence for few moments and then got up to leave. She then assured, ‘I will definitely return your notes within two days. Precisely within two days!’.
‘I know you will!. Not an issue at all!’, Vijay too got up and came as a courtesy to drop her up to the gate.
Right at the same moment one man, in his late fifties, entered the wooden gate holding his old bicycle. His face was full of sweat, unshaven as he was, and his clothes too were crumpled. Besides all of these discourteous looks, when he came and stood near Priya, she was bitterly irritated since his mouth smelled disgustingly foul with liquor.
‘Who is this drunkard man? And where is he going here in decent family’s house?’, she thought, ‘probably he must have entered by mistake’.

Priya thought like this and glanced at Vijay but he was standing calmly.
That man gave an unrecognizing glance to Priya and pulled out a pack of cigarettes of some utterly cheap brand. After opening it when he realized that it was empty, he annoyingly threw it in some corner of that open space outside Vijay’s house and pulled out a Rs. 50/- currency note from his pocket and order to Vijay, ‘Go and get one pack of cigarettes!’.
Priya thought that Vijay might react against that discourteous behaviour but on the contrary he calmly inserted that money in his pocket. That drunken man, in turn, moved ahead and disappeared toward the backyard of Vijay’s house to keep the bicycle he was holding. Vijay glanced at Priya’s confused face and explained, ‘He is my father!’.
Failing to comprehend what to say on this, Priya brought her bicycle out of the gate and said to Vijay, ‘Bye for now!’. While she was ready to move ahead Vijay stood there to bid a farewell to her and responded equally.
For a long time Vijay continued standing there in the gate looking at Priya till the time she moved away from his sight.
Slowly the friendship between Priya, Vijay and Rajesh started growing. Discussing on many subjects together, sharing jokes, and chatting together became routine activities. Rajesh too was accompanying them since he would be usually with Vijay constantly. They used to chat together so frequently but Priya never spoke again about Vijay’s troublesome family background like his sister or the way she had confronted for the first time with his father. Frankly speaking she never dared to raise those topics and nor Vijay volunteered to describe anything further about it. But after witnessing all of those troubles constantly present in his life, Priya had started respecting Vijay for his determination to move ahead in life.
‘What an inspiring will!’, she always felt curious and surprise toward Vijay for this.

Vijay was already going at Rajesh’s residence for studies since it was not possible to do it at his home given the kind of limitations he constantly faced. But ever since Rajesh’s elder brother got married, even their righteous occupation of that room was annulled and now they both faced the same problem. This problem was easily solved by Priya because at her home only she and her father were living, particularly because, her mother had expired during pregnancy while she was studying in the fourth standard and her father had avoided going for a second marriage after her death. Now he was playing the duel role of Priya’s mother and that of being her father. Priya’s residence was a nice State Bank of India quarters of three room’s house. Therefore, she decided to invite Vijay and Rajesh at her home for studies sitting there in the dining hall of her home.
Once Rajesh, Vijay and Priya were studying at home in the dining room and Priya’s father came out there. He glanced at all of them but they were so deeply engrossed in their studies that they did not notice him at all. Priya’s father, was holding one carry-bag in his hand and it appeared that he was going out for some work. He went up to the door and wore sandals and again glanced at three of them. Even then they did not notice him at all.
So he called at his daughter, ‘Priya’.
Startled by his voice, Priya looked at him and got up to say, ‘Papa, where are you going?’.
Both, Vijay and Rajesh got aware of his presence and they too started getting up. But he generously said to both of them, ‘No need to get up! You carry on with your studies! I am just going for purchasing some commodities from market! Please look after the home!’.
‘Don’t you worry uncle! We are there to take care!’, Rajesh assured.
‘Yes! I could see that how attentive you are’, Priya’s father said mischievously.
‘I was going out and yet you did not notice me. A thief won’t have to strive hard to steal anything after entering from outside’, he replied.

‘Papa, you are worrying unnecessarily! What is there precious in our house to steal from?’, Priya retorted at her father.
‘Anyway, I am getting late’, Priya’s father said while stepping out.
Suddenly Priya remembered something and she loudly yelled at him, ‘Papa!’.
‘What is that?’, he answered from outside.
‘Please get few more essential commodities while returning home’, Priya answered.
‘What are that?’, father replied.
‘Get some tea powder, milk and a toothpaste’, Priya replied in turn.
‘Anything more?’, Priya’s father replied sarcastically.
Realizing his sarcasm, both Vijay and Rajesh smiled at Priya.
But Priya replied, ‘No! That’s all! But don’t forget to get it!’.
‘Sure my child!’, father replied and immediately thereafter was heard the sound of his two-wheeler being started.
‘Bye Papa’, Priya yelled again.
‘Bye for now!’, came the reply and then came the sound of that two-wheeler moving out of the premises.
‘But Priya, your papa is really great!’, Rajesh said.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
'Nơi nào cha làm việc?', Vijay mẹ yêu cầu.'Ông là trong ngân hàng nhà nước!', Priya phản hồi' Là nó? Cha của bạn phải biết anh ta?', Vijay mẹ nói với anh ta.' Không có mẹ!, cha làm việc xa trong vùng rừng! Cha cô là một trong các ngân hàng!', Vijay phản hồi.'Nhưng anh ta phải đi vào ngân hàng đôi khi!', Vijay mẹ nói.'Nhưng làm thế nào có thể cha cô có biết mỗi khách truy cập đến các ngân hàng?', Vijay đặt câu hỏi.' Vâng! Ngay cả khi bạn có quyền để nói rằng!', Vijay mẹ trả lời.'Nhưng bây giờ có lẽ ông có thể biết đến!', Priya nói.Đột nhiên, một số tiếng ồn đã được nghe từ các nhà bếp của ngôi nhà đó và Vijay mẹ quay trở lại và hét, ' đến! Đến đây! Em bé!' và cô ấy đã đi bên trong một lần nữa.Sau khi Vijay mẹ đã đi bên trong một lần nữa, cho một vài khoảnh khắc cả hai, Vijay và Priya đã trải qua trong im lặng. Có lẽ họ nghĩ gì nói chuyện sau.'Có thể bạn cho tôi những ghi chú?', Priya nhắc nhở Vijay.'Chỉ một phút!', Vijay nói và ông đã đi bên trong nhà để có được chúng.' Để làm gì anh ta rồi, để lấy các ghi chú của P-1, hoặc cái gì khác?', Priya đã suy nghĩ về Vijay, ngồi trong không gian mở bên ngoài nhà của mình, kể từ khi rất nhiều thời gian đột nhiên, Priya cảm thấy ai đó đứng phía sau của cô. Cô ấy quay lại và giật mình ngay lập tức, rất nhiều do đó, cảm giác sợ cô ta đã hét lên cho thấy một cô gái điên 21-22 năm tuổi với lông một cách tự do chảy từ đầu, đã giữ ghế của Priya nhìn thẳng vào cô ấy và bí ẩn mỉm cười lúc Priya. Ngay tại thời điểm đó, Vijay đã ra khỏi nhà của ông đang nắm giữ các ghi chú trong bàn tay của mình, và tìm Priya hoàn toàn sợ, ông cười vào cô ấy và nói, 'Đây là chị của tôi thanhloan'.Cảm thấy nhẹ nhõm, Priya cung cấp lời chào của mình cho thanhloan bằng cách nói rằng, 'Namaskar' để thanhloan nhưng cô đã không đáp ứng và đi trong nhà.Priya từ từ ngồi xuống trên ghế và Vijay quá chiếm ghế ở phía trước của cô và giải thích, 'Nó là đau khổ từ, bạn đã biết, một số bệnh tâm thần'.' Có thể hiểu nó!. Tôi xin lỗi!', Priya phản hồi.' Bạn cần không cảm thấy tiếc về nó! Chúng tôi có rất nhiều habituated của nó ngay bây giờ ', Vijay trả lời trong khi đem lại cho các ghi chú của cô.Priya lộn qua các trang của những ghi chú và một cách tự nhiên nói, 'chữ viết tay của bạn là thực sự rất đẹp''Ngay cả khi bạn có được ưu đãi với một món quà xinh đẹp', Vijay trả lờiPriya 'Là gì?', tò mò hỏi.'Răng của bạn là tuyệt vời', Vijay giải thích.'Là nó?', Priya trang với tất cả màu hồng đang được lan truyền trên khuôn mặt của cô với đôi mắt nhìn xuống.' Cảm ơn bạn đã đến nhà tôi, ít dưới cớ của ghi chú. Tôi rất vui mừng ', Vijay nói.Priya cảm thấy nhầm lẫn những gì để nói về điều này.' Không có! Thường không ai đến với chúng tôi!', Vijay nói hơn nữa có lẽ vì chị gái điên.Priya ngồi trong im lặng cho vài phút và sau đó đã để lại. Cô sau đó đảm bảo, ' tôi chắc chắn sẽ trở lại các ghi chú của bạn trong vòng hai ngày. Chính xác trong vòng hai ngày!'.' Tôi biết bạn sẽ làm thế. Không phải là một vấn đề ở tất cả!', Vijay quá đứng dậy và đến như là một lịch sự để thả cô đến cửa khẩu.Ngay tại cùng một thời điểm một người đàn ông, trong fifties trễ của mình, vào cửa gỗ giữ xe đạp cũ của mình. Khuôn mặt của mình là đầy đủ của mồ hôi, cạo râu như Anh, và quần áo của mình quá bị ngã. Bên cạnh đó tất cả những vô lể trông, khi ông đến và đứng gần Priya, cô đã bị kích thích cay đắng vì miệng mùi hôi disgustingly với rượu.' Người đàn ông say rượu này là ai? Và nơi ông ta ở đây trong nhà của gia đình phong nha?', cô nghĩ rằng, 'có lẽ ông phải đã nhập nhầm'.Priya nghĩ như thế này và glanced tại Vijay, nhưng ông đã đứng bình tĩnh.Người đàn ông một thoáng unrecognizing cho Priya và kéo ra một gói thuốc lá của một số thương hiệu utterly giá rẻ. Sau khi mở nó khi ông nhận ra rằng nó là trống rỗng, ông annoyingly ném nó trong một số góc đó mở không gian bên ngoài của Vijay nhà và kéo ra một Rs. 50/tiền tệ lưu ý từ túi và đơn đặt hàng của mình để Vijay, 'đi và nhận được một gói thuốc lá điếu!'.Priya nghĩ rằng Vijay có thể phản ứng đối với hành vi vô lể rằng nhưng ngược lại ông bình tĩnh đưa tiền trong túi của mình. Rằng người đàn ông say rượu, lần lượt, di chuyển về phía trước và biến mất về hướng sân sau của Vijay nhà để giữ xe đạp mà ông đã giữ. Vijay liếc nhìn vào khuôn mặt bối rối của Priya và giải thích, 'Ông là cha của tôi!'.Không hiểu những gì để nói về điều này, Priya mang xe đạp của mình ra khỏi cửa và nói với Vijay, 'Tạm biệt cho bây giờ!'. Trong khi cô đã sẵn sàng để đi tiếp Vijay đứng đó để đặt giá thầu một chia tay với cô ấy và phản ứng như nhau.Một thời gian dài Vijay tiếp tục đứng đó trong cổng nhìn Priya cho đến thời điểm nó di chuyển ra khỏi tầm nhìn của ông.Dần dần, tình hữu nghị giữa Priya, Vijay và Rajesh bắt đầu phát triển. Thảo luận về nhiều chủ đề với nhau, chia sẻ câu chuyện cười, và trò chuyện với nhau trở thành hoạt động thường ngày. Rajesh quá đi kèm với họ kể từ khi ông sẽ thường với Vijay liên tục. Họ sử dụng để chat với nhau vì vậy thường xuyên nhưng Priya không bao giờ nói một lần nữa về Vijay nền rắc rối với gia đình như em gái mình hoặc là cách cô ấy đã phải đối mặt với lần đầu tiên với cha mình. Thẳng thắn mà nói, cô ấy không bao giờ dám để nâng cao những chủ đề và cũng không Vijay tình nguyện để mô tả bất cứ điều gì hơn nữa về nó. Nhưng sau khi chứng kiến tất cả những rắc rối liên tục xuất hiện trong cuộc sống của mình, Priya đã bắt đầu tôn trọng Vijay cho quyết tâm của mình để đi tiếp trong cuộc sống.'Những gì một cảm hứng sẽ!', cô luôn cảm thấy tò mò và ngạc nhiên về hướng Vijay cho điều này.Vijay đã xảy ra tại nơi cư trú của Đức tiến nghiên cứu kể từ khi nó đã không thể làm điều đó tại nhà của ông đưa ra các loại giới hạn ông liên tục phải đối mặt. Nhưng kể từ khi Đức tiến của người Anh trai đã lập gia đình, nghề nghiệp của họ thậm chí công bình của căn phòng đó đã được hủy bỏ và bây giờ cả hai đều phải đối mặt với cùng một vấn đề. Vấn đề này đã được dễ dàng giải quyết bằng Priya vì ở nhà mình chỉ có cô và cha cô đang sống, đặc biệt là bởi vì, mẹ cô đã hết hạn trong thời gian mang thai trong khi cô ấy đã nghiên cứu trong các tiêu chuẩn thứ tư và cha cô đã tránh được đi cho một cuộc hôn nhân thứ hai sau cái chết của cô. Bây giờ ông đã chơi vai trò đấu của Priya của mẹ và đó là cha của cô. Priya's residence là một ngân hàng nhà nước tốt đẹp của các khu Ấn Độ của ngôi nhà ba phòng. Vì vậy, cô quyết định mời Vijay và Rajesh tại nhà nghiên cứu có ngồi trong hội trường ăn uống của nhà cô.Một khi Rajesh, Vijay và Priya đã học tập ở nhà trong phòng ăn và Priya của cha đến ra khỏi đó. Anh liếc nhìn lúc tất cả chúng, nhưng họ đã được như vậy là sâu sắc hăng say trong nghiên cứu của họ rằng họ không nhận thấy anh ta ở tất cả. Priya của cha, đã giữ một trong những carry-túi trong tay của mình và nó xuất hiện rằng ông đã đi ra ngoài cho một số công việc. Ông đã đi đến cửa và đeo dép và lại liếc nhìn lúc ba người trong số họ. Thậm chí sau đó họ không nhận thấy anh ta ở tất cả.Như vậy ông gọi là lúc con gái của mình, 'Dung'.Giật mình bởi tiếng nói của mình, Priya nhìn anh ta và nhận được lên đến nói, 'cha, ông đi đâu?'.Both, Vijay and Rajesh got aware of his presence and they too started getting up. But he generously said to both of them, ‘No need to get up! You carry on with your studies! I am just going for purchasing some commodities from market! Please look after the home!’.‘Don’t you worry uncle! We are there to take care!’, Rajesh assured.‘Yes! I could see that how attentive you are’, Priya’s father said mischievously.‘I was going out and yet you did not notice me. A thief won’t have to strive hard to steal anything after entering from outside’, he replied.‘Papa, you are worrying unnecessarily! What is there precious in our house to steal from?’, Priya retorted at her father.‘Anyway, I am getting late’, Priya’s father said while stepping out.Suddenly Priya remembered something and she loudly yelled at him, ‘Papa!’.‘What is that?’, he answered from outside.‘Please get few more essential commodities while returning home’, Priya answered.‘What are that?’, father replied.‘Get some tea powder, milk and a toothpaste’, Priya replied in turn.‘Anything more?’, Priya’s father replied sarcastically.Realizing his sarcasm, both Vijay and Rajesh smiled at Priya.But Priya replied, ‘No! That’s all! But don’t forget to get it!’.‘Sure my child!’, father replied and immediately thereafter was heard the sound of his two-wheeler being started.‘Bye Papa’, Priya yelled again.‘Bye for now!’, came the reply and then came the sound of that two-wheeler moving out of the premises.‘But Priya, your papa is really great!’, Rajesh said.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: