Ở Việt Nam có một giáo viên năng động, mặc dù tay chân bị liệt nhưng tôi luôn luôn vượt lên số phận để thực hành viết chữ đẹp. Và ông là từng ngày trôi qua tình yêu chữ cho học sinh. Khi sinh ra ông là một người bình thường, mặc dù cuộc sống khó khăn nhưng bạn đang sống trong tình yêu thương của cha mẹ. Cho đến khi 1 tuổi mà ông đã không đi, lớn hơn cơ thể bạn đang đặt hàng của bạn sẽ không trở lại. Mặc dù đã đi nhiều nơi tham quan nhưng vẫn không tìm ra bệnh, người nghèo Nhà Tôi gật đầu chấp nhận số phận. Trường chào đón những người đã giúp ông chống lại sức mạnh nạng đến trường với bạn, nhưng trong lớp 8 cơ thể suy yếu, chống nạng đi không trở lại. Và sau đó bạn đang bị tê liệt trong một chiếc xe lăn, tay cô không thể di chuyển được, cuộc sống của ông gắn liền với 4 bức tường và như vậy bất lực bản thân. Mặc dù những người khuyết tật nhưng mỗi ngày ông phải trở thành một giáo viên được truyền thư của tôi cho trẻ em, dành riêng bạn chỉ dạy cho các trẻ em mà không yêu cầu công việc hay tiền bạc. Nó chỉ đơn giản là những lá thư tình yêu và mong muốn làm một con người quan tâm đến xã hội. Ông muốn có một cuốn sách cho trẻ em, có rất nhiều sách để đọc nhưng vẫn chưa thực hiện vì bạn vô hiệu hóa, nghèo không có điều kiện để mua sách.
đang được dịch, vui lòng đợi..
