How did you propose?” Camila bit her lip. The small girl sat on the fl dịch - How did you propose?” Camila bit her lip. The small girl sat on the fl Việt làm thế nào để nói

How did you propose?” Camila bit he

How did you propose?” Camila bit her lip. The small girl sat on the floor of Maia and Toby’s living room, with Lucas next to her. The small boy was busying himself with Camila’s shoelaces.

“He put the ring on a rose and when he handed it to me, the ring slid down onto my finger,” Maia laughed softly. “It was literally perfect.” Camila furrowed her eyebrows, scooting forwards and taking Maia’s hand to look at her ring.

“How much did it cost?” Camila looked up at Maia, who simply giggled. Camila furrowed her eyebrows and glanced at Toby. “I am serious.”

Toby laughed, looking over at Maia before bending down and whispering something in Camila’s ear. The small girl gasped, cupping her hands over her mouth and looking up at him in shock. “Are you serious?” Toby nodded. Camila let her shoulders drop.

“What about the wedding?” Camila asked hesitantly, scooting back and holding up a toy to keep Lucas occupied. Toby and Maia exchanged questioning glances.

“We were just planning on eloping once we found out about Lucas,” Maia shrugged. “But you know my dad. He and my mom planned a huge wedding. Flowers and fancy dresses and all,” she rolled her eyes.

“This one took it upon herself to splatter paint the train of her dress,” Toby laughed. Camila looked over at Maia, who wore a proud smirk.

“You can take the girl outta’ the art but you can’t take the art outta’ the girl,” Toby laughed, leaning over to ruffle his wife’s hair. Camila giggled from her spot on the floor before pulling a sleepy Lucas into her lap.

“Why all the marriage questions, fuchsia?” Toby looked back over to Camila. “Did Lauren pop the question?”

Camila furrowed her eyebrows. “Pop the question?”

“Like did she ask you to marry her?” Maia laughed softly, explaining the phrase to the smaller girl. Camila shook her head slowly.

“Just thinking, that is all,” the small girl shrugged and turned back to making funny faces at Lucas before the couple could question her any further.

About an hour later, Lucas had managed to fall asleep on Camila’s stomach as she lay back on the carpet. Camila herself had nearly dozed off when Maia knelt down and nudged her shoulder.

“Lauren asked us to drive you home. Do you mind carrying him out to the car?” the small brunette asked, giving Camila a soft smile.

Camila nodded, sitting up carefully and holding the sleeping child against her chest. Maia extended a hand to help the girl to her feet, earning a thankful smile.

Carefully supporting Lucas with one arm, Camila held her backpack with the other and followed Maia down the front steps of their small patio. She gently laid the sleeping baby in his car seat and managed to buckle him in without disturbing his slumber, which earned a congratulatory high five from Maia. As soon as Camila slid into the passenger seat, both girls were on the road.

As they were driving, Camila eyed Maia’s hand that rested on the center console. Gently, she reached out, looking up at Maia for approval and slowly slipping the ring off of her finger. Camila studied it in the light.

“That is a lot of money for such a little thing,” Camila laughed softly, sliding the ring back onto Maia’s finger and sighing softly.

“Is there something you wanna talk about, Mila?” Maia raised an eyebrow, pulling into their small neighborhood. Camila shook her head, too nervous to make eye contact with the other girl.

“I’m only a text away, yeah?” Maia turned to Camila after pulling into her driveway. Camila nodded, giving her a thankful smile. She hopped out of the car, holding up a finger to signal for Maia to wait.

“Bye little dude,” she giggled, circling around the back of the car and leaning in to say goodbye to Lucas. “Be quiet for your mommy tonight. I will be back to play soon,” she laughed softly, kissing his forehead and smoothing out his hair.

“Thanks for hanging with us today, Mila,” Maia nodded, giving her a small wave as Camila padded over to the front of her house. She made sure to avoid the broken step, waving as Maia backed out of the driveway.

Wolf immediately greeted Camila at the door, rubbing against her legs and begging for attention. Before Camila could bend down to pet him, Lauren practically came sprinting into the foyer, grabbing Camila’s shoulders.

“You’re not allowed inside yet,” Lauren shook her head. Camila crinkled her nose, looking down at the striped apron her girlfriend had on. She couldn’t help but giggle.

“Don’t judge,” Lauren laughed, positioning Camila on the front step. “Ring the doorbell,” she raised an eyebrow, nodding towards the small button on the side of the house. “Do it,” she laughed when she noticed Camila’s hesitation.

Camila couldn’t help but giggle at Lauren’s excitement. She reached up, gently pressing the doorbell. A melodic ringing noise echoed around the small house and Camila’s lips curved into a smile.

“It doesn’t even scare Wolf,” Lauren nodded proudly, taking Camila’s hand and leading her into the house. “I bought two different ones and te
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
How did you propose?” Camila bit her lip. The small girl sat on the floor of Maia and Toby’s living room, with Lucas next to her. The small boy was busying himself with Camila’s shoelaces.“He put the ring on a rose and when he handed it to me, the ring slid down onto my finger,” Maia laughed softly. “It was literally perfect.” Camila furrowed her eyebrows, scooting forwards and taking Maia’s hand to look at her ring.“How much did it cost?” Camila looked up at Maia, who simply giggled. Camila furrowed her eyebrows and glanced at Toby. “I am serious.”Toby laughed, looking over at Maia before bending down and whispering something in Camila’s ear. The small girl gasped, cupping her hands over her mouth and looking up at him in shock. “Are you serious?” Toby nodded. Camila let her shoulders drop.“What about the wedding?” Camila asked hesitantly, scooting back and holding up a toy to keep Lucas occupied. Toby and Maia exchanged questioning glances.“We were just planning on eloping once we found out about Lucas,” Maia shrugged. “But you know my dad. He and my mom planned a huge wedding. Flowers and fancy dresses and all,” she rolled her eyes.“This one took it upon herself to splatter paint the train of her dress,” Toby laughed. Camila looked over at Maia, who wore a proud smirk.“You can take the girl outta’ the art but you can’t take the art outta’ the girl,” Toby laughed, leaning over to ruffle his wife’s hair. Camila giggled from her spot on the floor before pulling a sleepy Lucas into her lap.“Why all the marriage questions, fuchsia?” Toby looked back over to Camila. “Did Lauren pop the question?”Camila furrowed her eyebrows. “Pop the question?”“Like did she ask you to marry her?” Maia laughed softly, explaining the phrase to the smaller girl. Camila shook her head slowly.“Just thinking, that is all,” the small girl shrugged and turned back to making funny faces at Lucas before the couple could question her any further.About an hour later, Lucas had managed to fall asleep on Camila’s stomach as she lay back on the carpet. Camila herself had nearly dozed off when Maia knelt down and nudged her shoulder.“Lauren asked us to drive you home. Do you mind carrying him out to the car?” the small brunette asked, giving Camila a soft smile.Camila nodded, sitting up carefully and holding the sleeping child against her chest. Maia extended a hand to help the girl to her feet, earning a thankful smile.Carefully supporting Lucas with one arm, Camila held her backpack with the other and followed Maia down the front steps of their small patio. She gently laid the sleeping baby in his car seat and managed to buckle him in without disturbing his slumber, which earned a congratulatory high five from Maia. As soon as Camila slid into the passenger seat, both girls were on the road.As they were driving, Camila eyed Maia’s hand that rested on the center console. Gently, she reached out, looking up at Maia for approval and slowly slipping the ring off of her finger. Camila studied it in the light.“That is a lot of money for such a little thing,” Camila laughed softly, sliding the ring back onto Maia’s finger and sighing softly.“Is there something you wanna talk about, Mila?” Maia raised an eyebrow, pulling into their small neighborhood. Camila shook her head, too nervous to make eye contact with the other girl.“I’m only a text away, yeah?” Maia turned to Camila after pulling into her driveway. Camila nodded, giving her a thankful smile. She hopped out of the car, holding up a finger to signal for Maia to wait.“Bye little dude,” she giggled, circling around the back of the car and leaning in to say goodbye to Lucas. “Be quiet for your mommy tonight. I will be back to play soon,” she laughed softly, kissing his forehead and smoothing out his hair.“Thanks for hanging with us today, Mila,” Maia nodded, giving her a small wave as Camila padded over to the front of her house. She made sure to avoid the broken step, waving as Maia backed out of the driveway.Wolf immediately greeted Camila at the door, rubbing against her legs and begging for attention. Before Camila could bend down to pet him, Lauren practically came sprinting into the foyer, grabbing Camila’s shoulders.“You’re not allowed inside yet,” Lauren shook her head. Camila crinkled her nose, looking down at the striped apron her girlfriend had on. She couldn’t help but giggle.“Don’t judge,” Lauren laughed, positioning Camila on the front step. “Ring the doorbell,” she raised an eyebrow, nodding towards the small button on the side of the house. “Do it,” she laughed when she noticed Camila’s hesitation.Camila couldn’t help but giggle at Lauren’s excitement. She reached up, gently pressing the doorbell. A melodic ringing noise echoed around the small house and Camila’s lips curved into a smile.“It doesn’t even scare Wolf,” Lauren nodded proudly, taking Camila’s hand and leading her into the house. “I bought two different ones and te
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Làm thế nào mà bạn đề nghị? "Camila cắn môi. Cô gái nhỏ ngồi trên sàn phòng khách Maia và Toby, với Lucas bên cạnh cô. Cậu bé được bận mình với dây giày Camila của.

"Ông đặt chiếc nhẫn trên một bông hồng và khi ông trao nó cho tôi, vòng trượt xuống ngón tay của tôi," Maia cười dịu dàng. "Đó là nghĩa đen hoàn hảo." Camila nhíu mày, scooting phía trước và nắm lấy tay Maia để nhìn vào chiếc nhẫn của mình.

"Làm thế nào nhiêu tiền?" Camila nhìn Maia, người chỉ đơn giản cười khúc khích. Camila nhíu mày và liếc nhìn Toby. "Tôi là nghiêm trọng."

Toby cười, nhìn qua tại Maia trước khi cúi xuống và thì thầm điều gì đó vào tai Camila của. Cô gái nhỏ thở hổn hển, giác bàn tay của mình lên miệng và nhìn anh bị sốc. "Bạn có nghiêm trọng không?" Toby gật đầu. Camila để cho vai thả.

"Những gì về đám cưới?" Camila hỏi ngập ngừng, scooting lưng và tay cầm một món đồ chơi để giữ Lucas chiếm đóng. Toby và Maia đã trao đổi vấn liếc nhìn nhau.

"Chúng tôi đã chỉ lên kế hoạch trốn đi khi chúng tôi phát hiện ra về Lucas," Maia nhún vai. "Nhưng bạn có biết cha tôi. Ông và mẹ tôi lên kế hoạch một đám cưới lớn. Hoa và trang phục lạ mắt và tất cả ", cô đảo mắt.

" Cái này lấy nó khi mình để splatter sơn tàu của váy của cô, "Toby cười. Camila nhìn qua Maia, người mặc một nụ cười tự hào.

"Bạn có thể đưa cô gái ra khỏi 'nghệ thuật nhưng bạn không thể lấy ra khỏi nghệ thuật' cô gái," Toby cười, cúi xuống để lộn xộn tóc của vợ mình. Camila cười khúc khích từ vị trí của mình trên sàn nhà trước khi kéo một Lucas buồn ngủ vào lòng cô.

"Tại sao tất cả các câu hỏi hôn nhân, fuchsia?" Toby nhìn lại qua Camila. "Cô Lauren bật các câu hỏi?"

Camila nhíu lông mày của mình. "Pop các câu hỏi?"

"Giống như đã làm cô ấy yêu cầu bạn kết hôn với cô?" Maia cười nhẹ nhàng, giải thích các cụm từ với cô gái nhỏ hơn. Camila lắc đầu chậm chạp.

"Chỉ cần suy nghĩ, đó là tất cả," cô gái nhỏ nhún vai và quay trở lại để làm mặt hề tại Lucas trước khi cặp đôi có thể hỏi cô thêm nữa.

Khoảng một giờ sau, Lucas đã quản lý để rơi vào giấc ngủ trên Camila của dạ dày khi cô nằm lại trên thảm. Camila mình đã gần như ngủ gà ngủ gật khi Maia quỳ xuống và lắc vai cô.

"Lauren yêu cầu chúng tôi đưa bạn về nhà. Bạn có quan tâm mang anh ra xe? "Brunette nhỏ hỏi, cho Camila một nụ cười nhẹ nhàng.

Camila gật đầu, ngồi lên một cách cẩn thận và giữ con ngủ trên ngực cô. Maia mở rộng một bàn tay để giúp đỡ các cô gái đứng dậy, kiếm một nụ cười biết ơn.

Cẩn thận hỗ trợ Lucas với một cánh tay, Camila đã tổ chức ba lô của mình với người khác và tiếp Maia xuống các bước trước hiên nhỏ của họ. Cô nhẹ nhàng đặt bé ngủ ở ghế xe của mình và quản lý để khóa anh trong mà không làm phiền giấc ngủ của mình, mà kiếm được một chúc mừng năm cao từ Maia. Ngay sau khi Camila trượt vào ghế hành khách, cả hai cô gái trên đường.

Khi họ đang lái xe, Camila nhìn tay Maia mà nghỉ ngơi trên điều khiển trung tâm. Nhẹ nhàng, cô đưa tay ra, nhìn lên Maia chính và từ từ trượt chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay. Camila nghiên cứu nó trong ánh sáng.

"Đó là một rất nhiều tiền cho một điều nhỏ như vậy", Camila cười dịu dàng, trượt lại nhẫn vào ngón tay và thở dài nhẹ nhàng Maia.

"Có điều gì bạn nói muốn về, Mila?" Maia tăng mày, kéo vào khu phố nhỏ của họ. Camila lắc đầu, quá lo lắng để làm cho giao tiếp bằng mắt với các cô gái khác.

"Tôi chỉ là một văn bản đi, yeah?" Maia quay sang Camila sau khi kéo vào đường lái xe của mình. Camila gật đầu, đem lại cho cô một nụ cười biết ơn. Cô nhảy ra khỏi xe, tay cầm một ngón tay để báo hiệu cho Maia chờ đợi.

"Bye ít dude," Cô cười khúc khích, vòng quanh phía sau của chiếc xe và dựa vào để nói lời tạm biệt với Lucas. "Hãy im lặng trong đêm nay mẹ của bạn. Tôi sẽ trở lại để chơi sớm ", cô cười khẽ, hôn lên trán và làm mịn tóc của mình.

" Cảm ơn vì treo với chúng tôi hôm nay, Mila, "Maia gật đầu, đem lại cho cô một làn sóng nhỏ như Camila độn lên phía trước của cô nhà ở. Cô làm chắc chắn để tránh các bước phá vỡ, vẫy như Maia lùi ra khỏi đường lái xe.

Wolf ngay lập tức chào đón Camila ở cửa, cọ xát chân của mình và cầu xin sự chú ý. Trước khi Camila thể cúi xuống để nuôi anh, Lauren thực tế đã chạy nước rút vào phòng giải lao, lấy vai Camila của.

"Bạn sẽ không cho phép bên nào", Lauren lắc đầu. Camila nhăn mũi, nhìn xuống chiếc tạp dề sọc cô bạn gái đã có trên. Cô không thể không cười khúc khích.

"Đừng phán xét," Lauren cười, định vị Camila trên bước trước. "Rung chuông cửa," cô nhướn mày, hất đầu về phía nút nhỏ ở phía bên của ngôi nhà. "Do đó," cô cười khi cô nhận thấy do dự Camila của.

Camila không thể không cười khúc khích ở sự phấn khích của Lauren. Cô vươn lên, nhẹ nhàng nhấn chuông cửa. Một tiếng chuông du dương vang vọng khắp căn nhà nhỏ và đôi môi Camila của cong lên thành một nụ cười.

"Nó thậm chí không sợ Wolf", Lauren gật đầu đầy tự hào, nắm lấy tay Camila và dẫn cô vào nhà. "Tôi đã mua hai cái khác nhau và te
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: