Jong Suk curls under the bed sheet and pulls the cover over his head.  dịch - Jong Suk curls under the bed sheet and pulls the cover over his head.  Việt làm thế nào để nói

Jong Suk curls under the bed sheet

Jong Suk curls under the bed sheet and pulls the cover over his head. He hears the front door open and slam shut. Must be Hyoyeon he thinks, pulling his legs closer to his chest. He doesn’t have the energy nor the will to slip out of that bed and huddle down the stairs to see a—very obviously—girl fuming with anger. He imagines her quick steps striding up the stairs, yanking the door open into his room and hurling the blanket off him to give him a good smack on the head. But to his surprise, the door creaks open, almost with no noise and clicks shut after a moment. There is no sign of any one around and Jong Suk feels a chill spike through his spine, the hair on his neck jerking up. Mina had told him a story some months ago about a girl who had strangled herself to death in the basement of this house and how her spirit still lingers around waiting for the man who yanked her to such fate. Jong Suk had brushed it off as a silly story Mina had invented to scare him, but now he can feel the fear. He holds his breath, afraid to make even a slightest noise. He doesn’t know how long it has been, but when he hears someone’s steps creak toward him he let the breath escape loudly.
Jong Suk peeks his head out of the airless shelter under the blanket to find the last person he had expected to see standing there right next to his bed. His eyes widen and he jolts up.
“W—Woo Bin-ah…”
Without a word Woo Bin seizes his arms around Jong Suk’s shoulders, hurling him onto his chest. He squeezes the boy until his breath almost completely leaves his lungs.
“W-Woo B-in-ah…I can’t breathe” Jong Suk whimpers. Woo Bin’s grasp loosen very slightly, just enough not to crash Jong Suk’s lungs any further, but he doesn’t let go of him.
“Why did you disappear like that?” Woo Bin’s husky voice wafts against his neck sending a shiver down his spine. It has been a while since he last felt that feeling, and perhaps that’s why he feels the urge to shift closer to this warmth. For a moment he forgets the reason he had to hide here in the first place, and he actually snuggles into Woo Bin’s arms.
“I missed you” Woo Bin’s voice shakes notably as he mumbles. “I didn’t know where to find you…I was going crazy. God” Jong Suk feels Woo Bin’s arms tighten around his back, closing the tiniest gap between them, if there was any. “No one would tell me where you were. I went to every single place I could think of but there was no sign of you. Do you have any idea what I went through? Why did you run away at the studio?”
Jong Suk jerks away from the hug. The momentary loss of his pain floods back in like a storm. That’s right, the studio…he was freaking kissing that woman and now he is asking why I ran away? Is he really playing with my feelings?
“Go away” he mutters as the unwanted memories flashes across his mind.
“Sukie…” Woo Bin seems to be taken aback.
“Don’t call me that. It makes me sick!” Jong Suk feels the sting invades back to his eyes. They become blurry with the hot tears surfing in no time. Why did Woo Bin have to appear now? Was he going to say something like ‘it was part of Woo Bin’s life. Kissing Ji-Ahn is normal for Woo Bin. But the one sitting here is Hyun-Joong, not Woo Bin’ again? Jong Suk knows he doesn’t have the will or the strength to handle any more of those explanations. Whether it’s Kim Woo Bin or Kim Hyun-Joong, they are the same person and that is a fact. They are both just two names for the same soul, the same body, the same heart. Both of them breathe the same breath. Jong Suk doesn’t want to hear any more excuses. He must have been blinded by love to accept that Kim Hyun-Joong belonged to him while Kim Woo Bin belonged to Ji-Ahn; but he is no longer though.
“I don’t want any more of your explanations” Jong Suk feels his heart sinking in despair as he mouths the words “Go back to your girlfriend and leave me the alone!” He jumps out of the bed hoping to go lock himself in the bathroom until Woo Bin leaves, but he is pulled back by strong grip around his wrist.
“Listen to me first” Woo Bin’s voice has become firm, it is almost demanding with a hint of anger. As if on cue, Jong Suk’s gaze automatically wanders off to find Woo Bin’s. His eyes have turned red and his breathes hisses in the silent room. His gritted teeth say he is holding in whatever it is he is feeling right now. It has been a while since Jong has seen this kind of a Woo Bin, perhaps almost a year now. But he doesn’t feel the need to give in to Woo Bin’s demands. Why does he have to listen to him when he has clearly seen all he wanted to see?
“Let go of my hand” Jong Suk twists his hand out of Woo Bin’s grasp as he hisses with pain strangling around the wrist. He hold the finally freed hand as he observes the red mark bruised into his flesh.
“I broke up with her” Woo Bin’s words sinks into his ears, it sends a tingle of electricity down to his heart. He jerks his head back, catching those sharp eyes in his.
“I broke up with her” Woo Bin repeats as if to make sure Jong Suk understood what he was saying. “I never dated her to begin with”
“W—What?” Jong Suk doesn’t think he is following him anymore. Sure he can understand that Woo Bin is saying he has broken up with his girlfriend. But what does he mean by he never dated her? Is he trying to make up some other excuse?
Woo Bin reaches for Jong Suk’s hands hanging lifelessly on the bed. He gently holds them in his grip as he draws imaginary circles on the back of Jong Suk’s hands with his thumbs.
“I am sorry I never clearly explained the things to you” Woo Bin starts, catching Jong Suk’s stunned eyes in his. “I never dated her for real. It was all business”
Jong Suk is too confused to say anything. He just sits there staring at Woo Bin’s eyes, trying to find some kind of a hint to suggest that he is either lying or fooling with him; but he finds none, and that only confuses him further.
“You remember that after ‘School 2013’ was over we were regarded as couple right?”
Jong Suk nods slightly at the question. He doesn’t know where this is going, but he is going to find out soon enough.
“There were a lot of rumours about us dating and being a real life couple. Then there was no Woo Bin without a Jong Suk and vice versa. So my agency wanted me to be independent; an actor who is recognised for my skills, not as Jong Suk’s other half. That’s why they started this whole dating thing”
“Wait, what?” Jong Suk interrupts him, “You are saying that you dating her has been just a lie to rid of the rumours about us?”
“Well that was one of the reasons. They didn’t want me being branded as gay or anything. So the best thing was to date a girl right? I didn’t have any reason to oppose their decision. It was just a business deal. I mean it’ll help me reach further into the career as an individual recognised for my talent, and it would help the not so known model get some fame which helps her career. So neither of us had any reason to reject the idea and s—”
“Then why did you kiss her?”
“I didn’t kiss her, you w—”
Jong Suk cuts him off. “Are you trying to say that I was hallucinating?”
“No, you weren’t hallucinating” he says “But I wasn’t the one who kissed her, and you never gave me a chance to explain what happened”
“Then explain. Now” Jong Suk waits for him to continue.
“Out of nowhere she jumped on me and kissed me. I was taken by surprise. I never expected her to do something like that. And you just walked in at the same time. God, it was a mess that day. Do you have any idea how scared I was?”
“Sacred of what?” his voice comes out much louder and sharper than he wanted it to be, He feels those tears burning behind his eyes finally breaking free as he continues “Someone finding that I was running like some heartbroken girl who had seen her lover kissing some other ?” Jong Suk doesn’t know why, but his words sound too venomous to his own ears. He doesn’t want to speak like this, he just wants to wrap his arms around his lover and pull him into a long kiss and forget all this crap that has been eating away at his heart. But his mind never agreed with anything his heart wanted. His cheeks warms up to the invading liquid running along, they drip at his chin and falls onto his lap.
“God no!” Woo Bin says, reaching up and brushing way the tears staining his face. His voice has become soft, like the day he confessed to Jong Suk, it hold a meaningful gentleness and something more, something that lurches at Jong Suk’s heart, sending wave after wave of butterflies in his stomach.
“I was scared that you’d get into an accident or something” he says, holding Jong Suk’s eyes in his “Because I know that when you are in pain, when you are angry and feel lost, no one to turn to, you tend to lose your mind. I was scared something will happen to you. So I ran after you but I couldn’t get out of the building because I was swarmed by some crazy fans. Then when I went to your house, you weren’t there. No one will tell me where you were” Woo Bin sighs as he pulls Jong Suk into his chest. “I missed you like crazy. I wanted to see you, hold you close to me until I am sure that you are there with me. I wanted to kiss you senseless until all those hurtful memories washes away from you. I wanted to hold you in my arms until you are confident that I, both Kim Woo Bin and Kim Hyun-Joong, belongs to you and you alone.” He releases his grip and looks into Jong Suk’s eyes, “I missed you a lot Sukie” he snakes his arms gently around Jong Suk’s waist, pulling him so close that their lips almost touched. His brown eyes dance with an odd light—relief maybe.
“Right now” Woo Bin’s soft words brushes against his lips, “I really want to kiss you…” his eyes falls onto the soft pinkness of Jong Suk’s lips and back to his doe eyes as if asking for permission.
Jong Suk feels his heart’s wishes taking over his stubborn mind. He sm
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Jong Suk curls dưới giường tấm và kéo bìa trên đầu của ông. Ông nghe cửa mở và slam đóng. Phải Hyoyeon ông nghĩ, kéo chân của mình gần gũi hơn để ngực của mình. Anh ta không có năng lượng và cũng không sẽ trượt ra khỏi giường và tập trung xuống cầu thang để xem một — rất rõ ràng-cô gái bốc khói với sự tức giận. Ông tưởng tượng cô bước nhanh chóng striding lên cầu thang, yanking mở cửa vào phòng của mình và hurling chăn ra để cung cấp cho anh ta một tốt smack trên đầu. Nhưng để bất ngờ của mình, cửa creaks mở, gần như bằng không có tiếng ồn và nhấp chuột đóng sau một thời điểm. Không có dấu hiệu của bất kỳ một xung quanh và Jong Suk cảm thấy một cành lạnh qua cột sống của mình, tóc trên cổ jerking lên. Mina đã nói với anh ta một câu chuyện một vài tháng trước về một cô gái người có xiết cổ mình đến chết trong tầng hầm của nhà này và làm thế nào tinh thần của cô vẫn còn lưu lại xung quanh chờ đợi người đàn ông yanked cô ấy để số phận như vậy. Jong Suk đã chải nó đi như một câu chuyện ngớ ngẩn Mina đã phát minh ra để đe dọa anh ta, nhưng bây giờ ông có thể cảm thấy sự sợ hãi. Ông giữ hơi thở của mình, sợ để làm cho ngay cả một tiếng ồn nhỏ nhất. Ông không biết bao lâu nó đã, nhưng khi ông nghe thấy của một ai đó bước creak đối với anh ta ông để thoát hơi thở lớn tiếng.Jong Suk peeks đầu ra khỏi bị nơi trú ẩn dưới tấm chăn để tìm người cuối cùng ông đã dự kiến to see đứng ở đó ngay bên cạnh giường của mình. Đôi mắt của mình mở rộng và ông jolts lên."W-Woo Bin-ah..."Mà không có một từ Woo Bin nắm bắt cánh tay của mình xung quanh thành phố Jong Suk vai, hurling anh ta vào ngực của mình. Ông squeezes cậu bé cho đến khi hơi thở của mình gần như hoàn toàn lá phổi của mình."W-Woo B-trong-ah...Tôi không thể thở"Jong Suk thì. Woo Bin của nắm bắt nới lỏng rất nhẹ, chỉ đủ không để tai nạn Jong Suk phổi bất kỳ hơn nữa, nhưng ông không cho phép đi của ông."Tại sao đã làm bạn biến mất như thế?" Woo Bin của husky thoại wafts chống lại cổ của ông gửi một shiver xuống cột sống của mình. Nó là một lúc kể từ khi ông cuối cảm thấy rằng cảm giác, và có lẽ đó là lý do tại sao ông cảm thấy Đôn đốc để thay đổi địa điểm gần nhất để ấm áp này. Cho một thời điểm ông quên lý do ông đã phải trốn ở đây tại địa điểm đầu tiên, và ông thực sự snuggles vào Woo Bin cánh tay.Giọng nói "Tôi mất bạn" Woo Bin của lắc đáng chú ý là như ông mumbles. "Tôi không biết nơi để tìm thấy bạn...Tôi đã được đi điên. Thiên Chúa"Jong Suk cảm thấy cánh tay Woo Bin thắt chặt xung quanh thành phố trở lại của mình, đóng gap tiniest giữa chúng, nếu có bất kỳ. "Không ai sẽ cho tôi biết bạn ở đâu. Tôi đã đi đến mọi nơi duy nhất tôi có thể nghĩ đến nhưng không có dấu hiệu của bạn. Bạn có biết những gì tôi đã đi qua? Mày chạy đi tại studio?"Jong Suk giật ra khỏi cái ôm. Mất tạm thời của lũ lụt đau của mình trở lại như một cơn bão. That's right, phòng thu... ông đã freaking hôn người đàn bà đó và bây giờ ông hỏi tại sao tôi bỏ đi? Ông thực sự chơi với cảm xúc của tôi?"Biến mất" ông mutters như những kỷ niệm không mong muốn nhấp nháy qua tâm trí của mình."Sukie..." Woo Bin dường như được đưa aback."Đừng gọi tôi thế. Nó làm cho tôi bị bệnh!" Jong Suk cảm thấy sting xâm nhập lại cho đôi mắt của mình. Họ trở nên mờ với những giọt nước mắt nóng lướt trong thời gian không. Tại sao Woo Bin đã xuất hiện bây giờ? Ông định nói là một cái gì đó như ' nó là một phần của Woo Bin của cuộc sống. Hôn Ji-Ahn là bình thường cho Woo Bin. Nhưng người ngồi ở đây là Hyun-Joong, không Woo Bin' một lần nữa? Jong Suk biết ông không có ý hoặc sức mạnh để xử lý bất kỳ thêm của những lời giải thích. Cho dù đó là Kim Woo Bin hoặc Kim Hyun Joong, họ là cùng một người và đó là một thực tế. Họ là cả hai cái tên chỉ hai cho linh hồn cùng một cơ thể tương tự, cùng một trung tâm. Cả hai người trong số họ thở cùng một hơi thở. Jong Suk không muốn nghe bất kỳ bào chữa thêm. Ông phải có được bị mù do tình yêu để chấp nhận rằng Kim Hyun Joong thuộc về anh ta trong khi Kim Woo Bin thuộc Ji-Ahn; nhưng anh ấy không còn mặc dù."Tôi không muốn bất kỳ thêm của bạn giải thích" Jong Suk cảm thấy trái tim của mình chìm trong tuyệt vọng như ông đổ các từ "trở lại với bạn gái của bạn và để lại cho tôi sự một mình!" Ông nhảy ra khỏi giường hy vọng để đi khóa mình trong phòng tắm cho đến Woo Bin lá, nhưng ông được kéo trở lại bởi kẹp mạnh xung quanh cổ tay của mình."Lắng nghe tôi lần đầu tiên" Woo Bin của giọng nói đã trở thành công ty, nó gần như yêu cầu với một gợi ý của sự tức giận. Như trên cue, chiêm ngưỡng Jong Suk tự động đi lang thang để tìm Woo Bin. Đôi mắt của ông đã chuyển màu đỏ và ông thở hisses tại Phòng im lặng. Răng gritted nói ông đang nắm giữ trong bất cứ điều gì nó là ông là cảm giác ngay bây giờ. Nó là một lúc kể từ khi Jong đã thấy loại một Woo Bin, có lẽ gần một năm nay. Nhưng ông không cảm thấy sự cần thiết để cung cấp cho nhu cầu Woo Bin. Tại sao ông có để lắng nghe ông khi ông rõ ràng đã nhìn thấy tất cả các ông muốn xem?"Để cho đi của bàn tay của tôi" Jong Suk xoắn tay ra khỏi Woo Bin nắm khi ông hisses với đau kêu xung quanh cổ tay. Ông giữ tay cuối cùng tự do như ông quan sát các nhãn hiệu màu đỏ thâm tím vào xác thịt của ông."Tôi đã bỏ rơi cô ấy" Woo Bin của từ chìm vào tai của mình, nó sẽ gửi một tingle điện xuống đến trái tim của mình. Ông giật đầu trở lại, đánh bắt những con mắt sắc nét tại của mình."Tôi đã bỏ rơi cô ấy" Woo Bin lặp đi lặp lại như thể để làm cho chắc chắn Jong Suk hiểu những gì ông đã nói. "Tôi không bao giờ ngày của mình để bắt đầu với""W-những gì?" Jong Suk không nghĩ rằng ông sau anh ta nữa. Chắc chắn, ông có thể hiểu rằng Woo Bin nói ông đã phá vỡ với bạn gái của mình. Nhưng những gì ông có ý nghĩa bởi ông không bao giờ ngày cô ấy? Ông cố gắng để bù đắp một số lý do gì khác?Woo Bin đạt Jong Suk tay treo lifelessly trên giường. Ông nhẹ nhàng giữ chúng trong kẹp của mình như ông rút ra tưởng tượng vòng kết nối ở mặt sau của bàn tay Jong Suk với ngón tay cái của mình."Tôi xin lỗi tôi không bao giờ rõ ràng đã giải thích những điều để bạn" bắt đầu Woo Bin, đánh bắt Jong Suk choáng váng mắt tại của mình. "Tôi không bao giờ hẹn hò với cô ấy thực sự. Đó là tất cả kinh doanh"Jong Suk là quá bối rối để nói bất cứ điều gì. Ông chỉ cần ngồi đó nhìn vào mắt của Woo Bin, cố gắng để tìm thấy một số loại một gợi ý để đề nghị rằng ông một trong hai nằm hoặc lừa với anh ta; nhưng ông thấy không, và đó chỉ confuses ông tiếp tục."Bạn nhớ rằng sau khi 'Trường 2013' đã qua chúng tôi đã được coi là cặp vợ chồng phải không?"Jong Suk gật đầu hơi lúc câu hỏi. Ông không biết nơi này là có, nhưng hắn biết sớm thôi."Đã có rất nhiều tin đồn về chúng tôi hẹn hò và đang là một vài cuộc sống thực. Sau đó đã có không có Woo Bin mà không có một Jong Suk và ngược lại. Do đó, cơ quan của tôi muốn tôi được độc lập; một diễn viên người được công nhận cho kỹ năng của tôi, không phải là Jong Suk nửa kia. Đó là lý do tại sao họ bắt đầu này toàn bộ hẹn hò điều ""Chờ đợi, những gì?" Jong Suk ngắt anh ta, "Bạn đang nói rằng bạn hẹn hò với cô ấy đã là chỉ là một lời nói dối để thoát khỏi những đồn thổi về chúng tôi?""Vâng đó là một trong những lý do. Họ không muốn tôi bị đóng dấu như đồng tính hoặc bất cứ điều gì. Vì vậy, điều tốt nhất là đến nay cô gái quyền? Tôi không có bất kỳ lý do để phản đối quyết định của họ. Nó đã là chỉ là một hợp đồng kinh doanh. Tôi có nghĩa là nó sẽ giúp tôi đạt được tiếp tục vào sự nghiệp như một cá nhân được công nhận cho tài năng của tôi, và nó sẽ giúp các mô hình được biết đến vì vậy không có được một số danh tiếng giúp sự nghiệp của mình. Vì vậy không phải của chúng tôi đã có bất kỳ lý do để từ chối ý tưởng và s ""Sau đó tại sao đã làm bạn hôn cô ấy?""Tôi không hôn cô ấy, bạn w —"Jong Suk cắt giảm anh ta ra. "Bạn muốn nói rằng tôi ảo giác?""Không, bạn không phải ảo giác" ông nói "nhưng tôi không phải là một người hôn cô ấy, và bạn không bao giờ cho tôi một cơ hội để giải thích những gì đã xảy ra""Sau đó giải thích. Bây giờ"Jong Suk chờ đợi cho anh ta để tiếp tục."Ra khỏi hư không, cô đã nhảy vào tôi và hôn tôi. Tôi đã được thực hiện bằng cách bất ngờ. Tôi không bao giờ dự kiến của mình để làm một cái gì đó như thế. Và bạn chỉ cần đi bộ trong cùng một lúc. Thiên Chúa, nó là một mess ngày hôm đó. Bạn có bất kỳ ý tưởng làm thế nào sợ tôi đã?""Thiêng liêng của những gì?" tiếng nói của mình đi ra nhiều to hơn và sắc nét hơn vì ông muốn có nó phải, ông cảm thấy những giọt nước mắt burning phía sau đôi mắt của ông cuối cùng đã phá vỡ miễn phí như ông tiếp tục "Một ai đó tìm ra rằng tôi đã chạy như một số cô gái đau khổ người đã nhìn thấy người yêu hôn nhau một số khác?" Jong Suk không biết lý do tại sao, nhưng lời nói của ông âm thanh quá độc để mình tai. Ông không muốn nói chuyện như thế này, ông chỉ muốn quấn cánh tay của mình xung quanh thành phố người yêu của mình và kéo anh ta thành một nụ hôn dài và quên tất cả điều này crap đã ăn đi lúc trái tim của mình. Nhưng tâm trí của mình không bao giờ đồng ý với bất cứ điều gì trái tim của mình muốn. Má của mình ấm lên đến xâm lược chất lỏng chạy dọc theo, họ nhỏ giọt lúc ông cằm và rơi vào vòng của mình."Thiên Chúa không!" Woo Bin nói, đạt lên và đánh răng cách những giọt nước mắt nhuộm khuôn mặt của mình. Tiếng nói của ông đã trở nên mềm, như ngày ông thú nhận Jong Suk, nó giữ một hiền có ý nghĩa và một cái gì đó nhiều hơn, một cái gì đó mà lurches Trung tâm Jong Suk, gửi sóng sau khi làn sóng của bướm trong dạ dày của mình."Tôi đã sợ rằng bạn sẽ nhận được vào một tai nạn hoặc một cái gì đó" ông nói, đang nắm giữ Jong Suk mắt của mình "bởi vì tôi biết rằng khi bạn đang trong cơn đau, khi bạn đang tức giận và cảm thấy mất, không có ai để chuyển sang, bạn có xu hướng mất tâm trí của bạn. Tôi đã sợ hãi một cái gì đó sẽ xảy ra với bạn. Vì vậy, tôi chạy sau khi bạn nhưng tôi không thể có được ra khỏi tòa nhà vì tôi được swarmed một số người hâm mộ điên. Sau đó, khi tôi đã đi đến ngôi nhà của bạn, bạn không có. Không ai sẽ cho tôi biết nơi bạn đã "Woo Bin thở dài như ông kéo Jong Suk vào ngực của mình. "Tôi nhớ anh như điên. Tôi muốn nhìn thấy bạn, Giữ bạn gần gũi với tôi cho đến khi tôi chắc chắn rằng bạn đang có với tôi. Tôi muốn hôn bạn vô tri cho đến khi tất cả những kỷ niệm hại rửa đi từ bạn. Tôi muốn giữ bạn trong cánh tay của tôi cho đến khi bạn đang tự tin rằng tôi, Kim Woo Bin và Kim Hyun Joong, thuộc về bạn và bạn một mình." Ông bản phát hành kẹp của mình và nhìn vào mắt Jong Suk, "Tôi mất bạn rất nhiều Sukie" ông rắn cánh tay của mình nhẹ nhàng xung quanh eo Jong Suk, kéo anh ta như vậy đóng đôi môi của họ gần như chạm vào. Đôi mắt nâu của mình khiêu vũ với một ánh sáng lẻ — có thể cứu trợ."Ngay bây giờ" bàn chải mềm từ Woo Bin chống lại đôi môi của mình, "tôi thực sự muốn hôn em..." đôi mắt của mình rơi vào mềm pinkness Jong Suk môi và quay lại mắt bộ năng lượng như nếu xin phép.Jong Suk cảm thấy trái tim của ông mong muốn chiếm tâm trí bướng bỉnh của mình. Ông sm
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Jong Suk cuộn dưới tấm ga trải giường và kéo nắp trên đầu của mình. Ông nghe thấy cửa trước mở ra và đóng sầm. Phải là Hyoyeon ông nghĩ rằng, kéo đôi chân của mình gần gũi hơn với ngực của mình. Anh ấy không có năng lượng cũng không ý chí để trượt ra khỏi giường mà huddle và xuống cầu thang để xem một rất rõ ràng là cô gái bốc khói với sự tức giận. Ông hình dung các bước nhanh chóng cô chạy lên cầu thang, kéo mạnh cánh cửa mở vào phòng của mình và ném chăn ra anh để cho anh ta một cái tát tốt trên đầu. Nhưng trước sự ngạc nhiên của mình, cánh cửa mở creaks, hầu như không có tiếng ồn và nhấp chuột tắt sau một lúc. Không có dấu hiệu của bất cứ ai xung quanh và Jong Suk cảm thấy một cành lạnh qua sống lưng, lông trên cổ anh giật lên. Mina đã nói với anh ta một câu chuyện cách đây vài tháng về một thiếu nữ đã bóp cổ cô đến chết trong tầng hầm của ngôi nhà này và làm thế nào tinh thần của cô vẫn còn đọng lại xung quanh chờ đợi cho người đàn ông kéo cô tới số phận như vậy. Jong Suk đã gạt bỏ nó như là một câu chuyện ngớ ngẩn Mina đã phát minh ra để dọa anh, nhưng bây giờ anh có thể cảm nhận được sự sợ hãi. Ông giữ hơi thở của mình, sợ làm cho ngay cả một tiếng động nhỏ. Ông không biết nó đã được bao lâu, nhưng khi nghe một ai đó bước lung lay về phía anh anh để cho hơi thở thoát lớn.
Jong Suk liếc đầu ra khỏi nơi trú ẩn không có không khí dưới tấm chăn để tìm ra người cuối cùng anh ta mong đợi đã đến đứng ngay bên cạnh giường của mình. Mắt anh mở to và ông xóc lên.
"W-Woo Bin-ah ..."
Không nói một lời Woo Bin nắm lấy cánh tay của mình quanh vai Jong Suk, ném anh vào ngực mình. Ông ép cậu bé cho đến khi hơi thở của anh gần như hoàn toàn lá phổi của mình.
"W-Woo B-in-ah ... Tôi không thể thở" thút thít Jong Suk. Nắm bắt Woo Bin của nới lỏng rất nhẹ, chỉ đủ để không sụp đổ phổi Jong Suk của bất kỳ hơn nữa, nhưng anh ta không buông anh ta.
"Tại sao anh lại biến mất như thế?" giọng nói khàn khàn Woo Bin trôi vào cổ mình gửi một cơn rùng mình chạy của mình cột sống. Nó đã được một thời gian kể từ lần cuối cùng ông cảm thấy cảm giác đó, và có lẽ đó là lý do tại sao anh ta cảm thấy sự thôi thúc để chuyển gần hơn đến sự ấm áp này. Trong một lúc anh quên đi những lý do khiến ông phải giấu ở đây ở nơi đầu tiên, và ông thực sự rúc vào vòng tay của Woo Bin.
"Anh nhớ em" Giọng Woo Bin lắc đáng chú ý như ông lẩm bẩm. "Tôi không biết nơi để tìm thấy bạn ... Tôi đã được đi điên. Thiên Chúa "Jong Suk cảm thấy cánh tay Woo Bin của thắt chặt xung quanh trở lại của mình, thu hẹp khoảng cách nhỏ nhất giữa chúng, nếu có bất kỳ. "Không ai có thể cho tôi biết nơi bạn được. Tôi đã đi đến mọi nơi duy nhất tôi có thể nghĩ đến, nhưng không có dấu hiệu của bạn. Bạn có bất cứ ý tưởng những gì tôi đã trải qua? Tại sao anh lại bỏ chạy tại studio? "
Jong Suk giật ra khỏi cái ôm. Sự mất mát tạm thời của lũ lụt đau của mình trở lại trong giống như một cơn bão. Đó là đúng, các studio ... ông đã được freaking hôn người phụ nữ đó và bây giờ anh đang hỏi tại sao tôi bỏ chạy? Là ông thực sự chơi với những cảm xúc của tôi?
"Đi đi" anh ta lẩm bẩm như những kỷ niệm không mong muốn nhấp nháy trong tâm trí của mình.
"Sukie ..." Woo Bin dường như sửng sốt.
"Đừng gọi tôi như thế. Nó làm cho tôi bị bệnh! "Jong Suk cảm thấy sting xâm nhập trở lại đôi mắt của mình. Họ trở nên mờ với những giọt nước mắt nóng lướt trong thời gian không. Tại sao Woo Bin phải xuất hiện tại? Đã được ông sẽ nói điều gì đó như "sẽ là một phần của cuộc sống Woo Bin của. Kissing Ji-Ahn là bình thường đối với Woo Bin. Nhưng người ngồi ở đây là Hyun-Joong, không Woo Bin 'một lần nữa? Jong Suk biết ông không có ý chí hay sức mạnh để xử lý bất kỳ nhiều hơn những lời giải thích. Cho dù đó là Kim Woo Bin hay Kim Hyun Joong, họ là những người cùng và đó là một thực tế. Họ là cả hai chỉ là hai cái tên cho linh hồn cùng, cùng một cơ thể, trái tim cùng. Cả hai đều thở cùng một hơi thở. Jong Suk không muốn nghe bất kỳ lời bào chữa hơn. Ông phải đã bị che đậy bởi tình yêu để chấp nhận rằng Kim Hyun Joong thuộc về anh ta trong khi Kim Woo Bin áp đảo thuộc về Ji-Ahn; nhưng ông không còn mặc dù.
"Tôi không muốn có bất kỳ lời giải thích chi tiết của bạn" Jong Suk cảm thấy trái tim mình chìm trong tuyệt vọng như ông miệng những lời "Hãy trở lại với bạn gái của bạn và để lại cho tôi một mình!" Ông nhảy ra khỏi giường hy vọng để đi khóa mình trong phòng tắm cho đến khi Woo Bin lá, nhưng ông được kéo trở lại của grip mạnh quanh cổ tay của mình.
"Nghe tôi đầu tiên" Giọng Woo Bin đã trở thành công ty, nó gần như đòi hỏi với một chút tức giận. Như thể có mặt đúng lúc, ánh mắt Jong Suk tự động đi lang thang để tìm Woo Bin. Đôi mắt của ông đã chuyển sang màu đỏ và trở cũng của ông rít trong căn phòng im lặng. Răng nghiến của ông nói rằng ông đang nắm giữ trong bất cứ điều gì nó là anh đang cảm thấy ngay bây giờ. Nó đã được một thời gian kể từ khi Jong đã thấy loại này của Woo Bin, có lẽ gần một năm nay. Nhưng anh ta không cảm thấy cần phải cho vào nhu cầu Woo Bin. Tại sao anh ta phải lắng nghe anh ta khi anh ta đã nhìn thấy tất cả rõ ràng ông muốn nhìn thấy?
"Buông tay tôi" Jong Suk xoắn tay ra khỏi nắm Woo Bin khi anh rít lên đau đớn bóp quanh cổ tay. Ông giữ tay cuối cùng đã được giải phóng khi ông quan sát các dấu đỏ thương nhẹ vào da thịt mình.
"Tôi đã chia tay với cô ấy" lời Woo Bin của chìm vào đôi tai của mình, nó sẽ gửi một nức điện xuống để trái tim mình. Ông giật đầu ra sau, bắt giữ những đôi mắt sắc nét trong mình.
"Tôi đã chia tay với cô ấy" Woo Bin lặp đi lặp lại như thể để chắc chắn rằng Jong Suk hiểu anh đang nói gì. "Tôi không bao giờ hẹn hò để bắt đầu với"
"W-gì?" Jong Suk không nghĩ rằng ông đang đi theo anh nữa. Chắc chắn anh ta có thể hiểu rằng Woo Bin đang nói rằng anh đã chia tay với bạn gái của mình. Nhưng những gì ông có nghĩa là do ông không bao giờ hẹn hò? Có phải anh ấy cố gắng để làm cho một số lý do khác?
Woo Bin đạt cho tay Jong Suk treo lifelessly trên giường. Anh nhẹ nhàng nắm giữ chúng trong va li của mình như là ông rút ra vòng tròn tưởng tượng trên mu bàn tay Jong Suk với ngón tay cái của mình.
"Tôi xin lỗi, tôi không bao giờ giải thích rõ ràng những điều để bạn" Woo Bin bắt đầu, bắt mắt choáng váng Jong Suk trong mình. "Tôi không bao giờ hẹn hò thật sự. Đó là tất cả các doanh nghiệp "
Jong Suk là quá bối rối để nói bất cứ điều gì. Ông chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm vào mắt Woo Bin, cố gắng để tìm thấy một số loại của một gợi ý cho thấy rằng ông là một trong hai hoặc lừa dối với anh ta; nhưng anh thấy không, và rằng chỉ bối rối anh hơn nữa.
"Bạn hãy nhớ rằng sau khi 'School 2013' đã qua, chúng tôi đã được coi là cặp vợ chồng phải không?"
Jong Suk gật nhẹ vào câu hỏi. Ông không biết nơi này là đi, nhưng cậu ấy sẽ sớm tìm ra đủ.
"Có rất nhiều tin đồn về chúng tôi hẹn hò và trở thành một cặp đôi ngoài đời thực. Sau đó, đã không có Woo Bin mà không có một Jong Suk và ngược lại. Vì vậy, cơ quan của tôi muốn tôi được độc lập; một diễn viên được công nhận về khả năng của tôi, không phải là một nửa khác Jong Suk. Đó là lý do tại sao họ bắt đầu hẹn hò cả chuyện này "
"Khoan, cái gì?" Jong Suk ngắt ông, "Bạn đang nói rằng bạn hẹn hò với cô ấy đã được chỉ là một lời nói dối để thoát khỏi những tin đồn về chúng ta?"
"Vâng đó là một trong những lý do . Họ không muốn tôi bị dán nhãn là gay hay bất cứ điều gì. Vì vậy, điều tốt nhất là để hẹn hò với một cô gái phải không? Tôi đã không có bất cứ lý do gì để phản đối quyết định của họ. Đó chỉ là một hợp đồng kinh doanh. Tôi có nghĩa là nó sẽ giúp tôi đạt hơn nữa vào sự nghiệp như một cá nhân được công nhận cho tài năng của tôi, và nó sẽ giúp các mô hình không biết có được một số danh vọng mà giúp sự nghiệp của cô. Vì vậy, cả hai chúng tôi có lý do nào để từ chối những ý tưởng và s- "
"Vậy tại sao cậu lại hôn cô?"
"Tôi đã không hôn cô ấy, bạn w-"
Jong Suk cắt anh ta ra. "Bạn đang cố gắng để nói rằng tôi đã bị ảo giác?"
"Không, bạn không bị ảo giác", ông nói "Nhưng tôi không phải là một người hôn cô, và bạn không bao giờ cho tôi một cơ hội để giải thích những gì đã xảy ra"
"Sau đó giải thích . Bây giờ "Jong Suk đợi cho anh ta để tiếp tục.
"Ra khỏi hư cô ta nhảy lên người tôi và hôn tôi. Tôi rất ngạc nhiên. Tôi không bao giờ nghĩ mình phải làm một cái gì đó như thế. Và bạn chỉ cần đi bộ trong cùng một lúc. Thiên Chúa, đó là một mớ hỗn độn trong ngày hôm đó. Bạn có bất cứ ý tưởng như thế nào sợ tôi? "
"Thánh gì?" giọng nói của mình đến to ra hơn và sắc nét hơn so với ông muốn nó được, Ngài cảm thấy những giọt nước mắt đốt đằng sau đôi mắt của ông cuối cùng đã đột phá như anh tiếp tục "Có người thấy rằng Tôi đã chạy như một số cô gái đau lòng người đã nhìn thấy người yêu của mình hôn nhau một số khác? "Jong Suk không biết tại sao, nhưng lời nói của anh có vẻ quá độc cho đôi tai của mình. Anh ấy không muốn nói chuyện như thế này, anh chỉ muốn vòng tay quanh người yêu của anh và kéo anh vào một nụ hôn dài và quên đi tất cả các điều này crap mà đã được ăn xổi ở trái tim mình. Nhưng tâm trí của ông không bao giờ đồng ý với bất cứ điều gì trái tim mình muốn. Má mình nóng lên để chất lỏng xâm lược chạy cùng, họ nhỏ giọt ở cằm và rơi vào lòng mình.
"Thiên Chúa không có!" Woo Bin nói, vươn lên và đánh đường nước mắt nhuộm khuôn mặt của mình. Giọng nói của ông đã trở nên mềm mại, giống như ngày anh thú nhận với Jong Suk, nó giữ một sự dịu dàng đầy ý nghĩa và một cái gì đó nhiều hơn, một cái gì đó mà lurches ở tim Jong Suk, gửi làn sóng sau khi làn sóng của con bướm trong dạ dày của mình.
"Tôi đã sợ hãi mà bạn muốn nhận được vào một tai nạn hay một cái gì đó ", ông nói, giơ mắt Jong Suk trong cuốn" Bởi vì tôi biết rằng khi bạn đang ở trong đau đớn, khi bạn tức giận và cảm thấy bị mất, không có ai để chia sẻ, bạn có xu hướng mất tâm trí của bạn. Tôi là một cái gì đó sợ sẽ xảy ra với bạn. Vì vậy, tôi chạy sau khi bạn nhưng tôi không thể có được ra khỏi tòa nhà vì tôi đã được bao vây bởi một số người hâm mộ điên. Sau đó, khi tôi đến nhà của bạn, bạn không có ở đó. Không ai sẽ cho tôi biết nơi bạn đã "Woo Bin thở dài khi anh kéo Jong Suk vào ngực anh. "Anh nhớ em muốn điên. Tôi muốn nhìn thấy bạn, giữ em thật chặt cho đến khi tôi chắc chắn rằng bạn ở đó với tôi. Tôi muốn hôn bạn vô nghĩa cho đến khi tất cả những ký ức đau lòng rửa trôi đi từ bạn. Tôi muốn được ôm em trong vòng tay của tôi cho đến khi bạn tự tin rằng tôi, cả Kim Woo Bin và Kim Hyun Joong, thuộc về bạn và bạn một mình. "Ông giải phóng tay ra và nhìn vào mắt Jong Suk," Anh nhớ em rất nhiều Sukie "ông rắn tay anh nhẹ nhàng quanh eo Jong Suk, kéo anh rất gần mà đôi môi của họ gần như chạm vào. Đôi mắt nâu của anh nhảy với một ánh sáng nhẹ nhõm lẻ có thể.
"Ngay bây giờ" từ mềm Woo Bin của bàn chải trên môi cậu, "Tôi thực sự muốn hôn em ..." Đôi mắt của anh rơi xuống pinkness mềm mại của đôi môi Jong Suk và trở lại doe mình đôi mắt như thể xin phép.
Jong Suk cảm thấy mong muốn trái tim mình lấy trên tâm bướng bỉnh của mình. Ông sm
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: