A bespectacled man stepped out his car thirty minutes before midnight  dịch - A bespectacled man stepped out his car thirty minutes before midnight  Việt làm thế nào để nói

A bespectacled man stepped out his

A bespectacled man stepped out his car thirty minutes before midnight and walked to the empty dark blue van parked a couple spaces away from his car, it was open. The man took the keys that laid on the driver's seat and went to check the back. He opened the back and saw the pools of intense red, he knew exactly what he had to do and immediately begun his task. Ten minutes later he got into the van and silently drove away into the night.

***VF***

Suoh was bored, today was a very slow day and the hours crawled by like a one legged fly. It was five minutes to midnight on a Friday. Normally Sion would still be crawling with patrons but he guessed most people were busy with their lovers since they would be forced to spend Saturday with their wives or husbands. Saturday was Valentine's Day after all, a day reserved for official significant others, and traditionally February thirteen and fifteen were left for the unofficial or secret lovers of those cheating on their official significant others so he had already expected it to be somewhat quiet.

Kirishima approached him about a delivery of some very precious and delicate goods and left hurriedly to solve an urgent issue with one of the book keepers, leaving him to take care of the delivery. Tiredly he led the man rolling the large box on a dolly to Asami's office. He had not been too happy when Kirishima stated that the delivery instructions called for Asami to open the box in private but the secretary had assured him that the package had been screened by him personally and deemed safe to present to their boss. Honestly, he had better things to do with his time than escort a damn box to Asami's office, but Kirishima had said it was very important that he made sure the box got to the boss at exactly midnight. Not one minute less and apparently not one minute more.

The large bodyguard sighed heavily as he waited outside his boss' office for the last minute to pass and his watch to mark twelve o'clock. Finally that large hand pointed to the twelve and he knocked on the door.

"Enter" Said Asami and dismissing the other man Suoh wheeled the dolly, large box and all, into the office.

***VF***

Asami watched his chief of security and personal bodyguard roll a red dolly into his office. Upon the dolly was the most confusing thing he had come across this day, a large box with a ridiculously large red bow and an even larger tag with his name printed on it. The word puzzled did not begin to fully express the state of his mind at that very moment. It was practically the middle of February and Valentine's Day was not until tomorrow so he was sure it was not for his birthday or the mentioned holiday. Besides, that box was absolutely huge and Akihito would never be able to buy him enough stuff to fill it.

"What is this?" He asked with a raised eyebrow

"It's a gift Asami-sama" His chief of security answered.

"I can see that. Who sent it?"

"I do not know Asami-sama, Kirishima brought it in saying he had examined the package already and that you would understand once you opened it. He also said you needed to open it in private. I think it's from him."

"Why?" That perfect eyebrow rose again in questioning confusion. Why would Kirishima buy him a gift and not want him to know it was from him?

"I have no idea." Suoh answered, he too had no idea what was going on.

Asami dismissed Suoh, who took the dolly with him, and approached the large box. He examined the large tag with his name; it was printed from a computer so there was no chance of finding out the sender from the penmanship. Slowly he pulled all the long pieces of red ribbon that made up the large bow which kept the box closed. At last the bow came undone and as he opened the cardboard flaps to peer inside a song that seemed to have come straight out of the fifties began playing and Akihito jumped out. He did not expect that… and it had startled the shit out of him.

***VF***

From his position inside the box, Akihito could hear Kirishima use all the red ribbon he had left in the back of the truck to make a bow to keep the box closed. He felt every single bump in the road as the secretary drove the van to Sion and heard Suoh's muttering as he was wheeled around the place.

When Suoh stopped, outside Asami's office he assumed since there was still one minute to midnight, Akihito began to panic. There was no way out of it now though, he had gone too far to back out and would have to go through with his plan. Exactly at midnight he heard Suoh nock on the door and felt the man wheel the box into the office. It was officially Valentine's Day and Asami was about to get his gift.

Asami and Suoh spoke and once the bodyguard was dismissed he heard Asami's footsteps come closer and the sound of the ribbon being untied. He made up his mind with a last thought of "holy shit I am doing it, it is too late now. I am telling Asami."

As soon as he saw a sliver of light he pressed play and jumped out. Yes, he was telling the man how he felt in the most ridiculous and corny way he could come up with and it would all be to the happy tune of "Stupid Cupid"…. The Mandy Moore version… it was far too late to want to die or be swallowed by the earth.

***VF***

His momentary lapse in composure was hidden behind his façade in less than a second and was promptly replaced with a very large and satisfied smirk. The explosion of pink, white, and red glitter, confetti, and squares of crepe paper that had accompanied Akihito as he had jumped out of the box was gently falling to the ground like sparkly and colorful snow.

This was definitely something he did not expect. How he enjoyed the way Akihito always managed to surprise him.

There, before him stood a very skimpy blond angel with large feathered wings singing just for him and shaking those delicious hips all over the place. Akihito wore an almost transparent little thong made up of fabric made to give the appearance of lots of small feathers pasted together. The straps that held the wings went from one shoulder to the ribs on the opposite side and crossed over the center of his naked chest forming and 'x' and which only served to draw his attention to the pink nipples. Other than those two things he wore white leather collar and nothing else. The crowning jewel of the attire however, in Asami's personal opinion, was the painted heart right over the left of Akihito's chest sporting 'Asami Ryuichi' written in large black bold letters at its center.

To Asami, it was like a masterpiece of black over blood red clearly stating who that heart belonged to. He growled with need to conquer and make true once more the claims of those little black letters. It was all making him so hungry for his lover that he barely found the restrain to listen to the words the boy was singing. He was glad he managed it though.

The rosy lips parted delivering Akihito's song and Asami listened to it as he took in the show.

"Stupid Cupid you're a real mean guy,
I'd like to clip your wings off so you can't fly.

I am in love and it's crying shame
& I know that you're the one to blame!..."

Akihito was in love and he was telling him. He was telling Asami it was all his fault and damn if it did not fill him with triumph.

"You mixed me up for good right from the very start.
Hey, go play Robin Hood, with somebody else's heart.
You've got me jumpin' like a crazy clown,
and I don't feature what you're putting down.
Since I kissed his loving lips of wine,
the thing that bothers me is that I like it fine
hey, hey, set me free.
Stupid Cupid, stop picking on me."

Asami laughed at this point, Akihito sure was acting like a lovesick fool and the golden eyed man loved it. He didn't even wait for the song to end, Asami had heard all he needed to and now was time to give his answer to this… love confession?

He pulled Akihito, wings and all, to his chest and kissed the blond with a passion he usually reserved for nights of long sexual exploration. His large hands dug into Akihito's hip and hair as he pulled the smaller body closer to his, at this moment even a centimeter of space between their bodies was too much by his standards.

Heatedly he explored Akihito's mouth with unrestrained abandon, wrenching whimpers from the other's throat as he surrendered to his lover's invasion. He turned Akihito around so fast that the poor boy's head was still spinning as Asami pressed him to the large mahogany desk. Asami pinched the rosy peeks on Akihito's chest as he pressed himself to the blonde's back uncaring of the wings against his chest. He nipped at the base of the neck and painted beautiful marks of possession on the soft skin as he sucked on it.

His hands caressed and explored every bit of exposed skin and when they had reached the skimpy feathery-looking thong they ripped it off the slender waist and threw it uncaringly on the floor.

Asami kissed his was down as he pushed Akihito forward to lean over the desk. From the neck, to between the wings, to the lower back, and over those lovely gloves all the while leaving marks of ownership on his trail. He knelt on the floor behind his lover and encouraged those lovely long legs further apart as he parted the soft mounds and proved at the treasure hidden between them with his skilled tongue.

Akihito whimpered, moaned, and pleaded for more but Asami was not in the mood to stop tasting his lover's most intimate place just yet. Slowly, tortuously so, he poked and prodded at the entrance with his tongue and one of his fingers. It was driving the blond mad and he knew it. He liked and fingered but Akihito wanted more, Asami made sure to excite him to the maximum but pulled back before driving him to completion. He made sure his teasing was not enough to push him over the edge but enough to drive him wild.

The photographer's entire body shook with need and his entire sensory system seemed to be on overdrive, he thought he might die if Asami did not let him come soon. Akihito was not awa
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một người đàn ông gái bước ra khỏi xe hơi của mình ba mươi phút trước nửa đêm và đi bộ để trống rỗng tối màu xanh xe chưa sử dụng một vài tại toàn ra khỏi xe hơi của mình, nó đã được mở. Người đàn ông đã các phím đặt trên chỗ ngồi của lái xe và đã đi kiểm tra phía sau. Ông mở phía sau và thấy các hồ bơi của màu đỏ mạnh mẽ, ông biết chính xác những gì ông đã làm và ngay lập tức bắt đầu nhiệm vụ của mình. Mười phút sau đó ông đã nhận vào xe và âm thầm lái xe đi vào ban đêm.VF ***Nanano đã chán, hôm nay là một ngày rất chậm và những giờ thu thập bởi như một chân bay. Đó là năm phút đến nửa đêm ngày thứ sáu. Thông thường các Sion vẫn sẽ thu thập với bảo trợ nhưng ông đoán hầu hết mọi người đang bận rộn với người yêu của họ kể từ khi họ sẽ bị buộc phải chi tiêu thứ bảy với vợ hoặc chồng của họ. Thứ bảy là ngày Valentine 's sau khi tất cả, một ngày dành riêng cho chính thức đáng kể những người khác, và theo truyền thống tháng mười ba và mười lăm đã được trái cho những người yêu thích không chính thức hay bí mật những người lừa dối của chính thức đáng kể những người khác vì vậy ông đã có dự kiến nó sẽ một chút yên tĩnh.Kirishima tiếp cận với ông về một phân phối một số hàng hoá rất quý giá và tinh tế và trái nhanh chóng để giải quyết một vấn đề khẩn cấp với một trong những người canh giữ cuốn sách, để lại anh ta để chăm sóc của việc phân phối. Tiredly, ông đã lãnh đạo người lăn hộp lớn trên một dolly đến văn phòng của Asami. Ông đã không được quá hạnh phúc khi Kirishima nói rằng các hướng dẫn giao hàng kêu gọi Asami để mở hộp riêng nhưng bộ trưởng đã đảm bảo với ông rằng các gói phần mềm đã được bảo vệ bởi ông cá nhân và coi là an toàn để trình bày cho ông chủ của họ. Trung thực, ông đã có những điều tốt hơn để làm với thời gian của mình hơn hộ tống một hộp chết tiệt đến văn phòng của Asami, nhưng Kirishima đã nói nó là rất quan trọng mà ông đã chắc chắn hộp phải ông chủ lúc nửa đêm chính xác. Không một phút ít hơn và rõ ràng không phải là một phút nhiều hơn nữa.Vệ sĩ lớn thở dài nặng nề khi ông đợi bên ngoài văn phòng ông chủ của mình ở phút cuối cùng để vượt qua và chiếc đồng hồ để đánh dấu 12 giờ. Cuối cùng bàn tay lớn mà chỉ tới các mười hai và ông gõ cửa."Nhập" Said Asami và sa thải người đàn ông khác Nanano bánh dolly, hộp lớn và tất cả, vào văn phòng.VF ***Asami đã xem ông trưởng an ninh và vệ sĩ cá nhân bánh một dolly đỏ vào văn phòng của ông. Khi dolly là điều khó hiểu nhất mà ông đã đi qua ngày này, một hộp lớn với một cánh cung ridiculously lớn màu đỏ và một từ khóa lớn hơn với tên in trên nó. Từ bối đã không tiếp tục để hoàn toàn nhận trạng thái của tâm của mình tại thời điểm đó rất. Nó đã là thực tế là giữa tháng hai và ngày Valentine đã không cho đến ngày mai vì vậy ông đã chắc chắn nó đã không cho sinh nhật của mình hoặc kỳ nghỉ được đề cập. Bên cạnh đó, hộp đó là hoàn toàn lớn và Akihito sẽ không bao giờ có thể mua cho nó đủ công cụ để điền vào nó."Những gì là điều này?" Ông yêu cầu với một lông mày lớn lên"Đó là một món quà Asami-sama", ông trưởng an ninh trả lời."Tôi có thể nhìn thấy mà. Người gửi nó?""Tôi không biết Asami-sama, Kirishima mang nó trong nói rằng ông đã kiểm tra các gói phần mềm đã và rằng bạn sẽ hiểu một khi bạn mở nó. Ông cũng nói rằng bạn cần thiết để mở nó trong tư nhân. Tôi nghĩ nó là từ anh ta.""Tại sao?" Lông mày hoàn hảo đó tăng trở lại trong đặt câu hỏi sự nhầm lẫn. Tại sao Kirishima sẽ mua cho nó một món quà và không muốn anh ta biết nó đã từ anh ta?"Tôi đã không có ý tưởng." Nanano trả lời, ông cũng không có ý tưởng những gì đã xảy ra.Asami dismissed Suoh, who took the dolly with him, and approached the large box. He examined the large tag with his name; it was printed from a computer so there was no chance of finding out the sender from the penmanship. Slowly he pulled all the long pieces of red ribbon that made up the large bow which kept the box closed. At last the bow came undone and as he opened the cardboard flaps to peer inside a song that seemed to have come straight out of the fifties began playing and Akihito jumped out. He did not expect that… and it had startled the shit out of him.***VF***From his position inside the box, Akihito could hear Kirishima use all the red ribbon he had left in the back of the truck to make a bow to keep the box closed. He felt every single bump in the road as the secretary drove the van to Sion and heard Suoh's muttering as he was wheeled around the place.When Suoh stopped, outside Asami's office he assumed since there was still one minute to midnight, Akihito began to panic. There was no way out of it now though, he had gone too far to back out and would have to go through with his plan. Exactly at midnight he heard Suoh nock on the door and felt the man wheel the box into the office. It was officially Valentine's Day and Asami was about to get his gift.Asami and Suoh spoke and once the bodyguard was dismissed he heard Asami's footsteps come closer and the sound of the ribbon being untied. He made up his mind with a last thought of "holy shit I am doing it, it is too late now. I am telling Asami."As soon as he saw a sliver of light he pressed play and jumped out. Yes, he was telling the man how he felt in the most ridiculous and corny way he could come up with and it would all be to the happy tune of "Stupid Cupid"…. The Mandy Moore version… it was far too late to want to die or be swallowed by the earth.***VF***His momentary lapse in composure was hidden behind his façade in less than a second and was promptly replaced with a very large and satisfied smirk. The explosion of pink, white, and red glitter, confetti, and squares of crepe paper that had accompanied Akihito as he had jumped out of the box was gently falling to the ground like sparkly and colorful snow.This was definitely something he did not expect. How he enjoyed the way Akihito always managed to surprise him.There, before him stood a very skimpy blond angel with large feathered wings singing just for him and shaking those delicious hips all over the place. Akihito wore an almost transparent little thong made up of fabric made to give the appearance of lots of small feathers pasted together. The straps that held the wings went from one shoulder to the ribs on the opposite side and crossed over the center of his naked chest forming and 'x' and which only served to draw his attention to the pink nipples. Other than those two things he wore white leather collar and nothing else. The crowning jewel of the attire however, in Asami's personal opinion, was the painted heart right over the left of Akihito's chest sporting 'Asami Ryuichi' written in large black bold letters at its center.
To Asami, it was like a masterpiece of black over blood red clearly stating who that heart belonged to. He growled with need to conquer and make true once more the claims of those little black letters. It was all making him so hungry for his lover that he barely found the restrain to listen to the words the boy was singing. He was glad he managed it though.

The rosy lips parted delivering Akihito's song and Asami listened to it as he took in the show.

"Stupid Cupid you're a real mean guy,
I'd like to clip your wings off so you can't fly.

I am in love and it's crying shame
& I know that you're the one to blame!..."

Akihito was in love and he was telling him. He was telling Asami it was all his fault and damn if it did not fill him with triumph.

"You mixed me up for good right from the very start.
Hey, go play Robin Hood, with somebody else's heart.
You've got me jumpin' like a crazy clown,
and I don't feature what you're putting down.
Since I kissed his loving lips of wine,
the thing that bothers me is that I like it fine
hey, hey, set me free.
Stupid Cupid, stop picking on me."

Asami laughed at this point, Akihito sure was acting like a lovesick fool and the golden eyed man loved it. He didn't even wait for the song to end, Asami had heard all he needed to and now was time to give his answer to this… love confession?

He pulled Akihito, wings and all, to his chest and kissed the blond with a passion he usually reserved for nights of long sexual exploration. His large hands dug into Akihito's hip and hair as he pulled the smaller body closer to his, at this moment even a centimeter of space between their bodies was too much by his standards.

Heatedly he explored Akihito's mouth with unrestrained abandon, wrenching whimpers from the other's throat as he surrendered to his lover's invasion. He turned Akihito around so fast that the poor boy's head was still spinning as Asami pressed him to the large mahogany desk. Asami pinched the rosy peeks on Akihito's chest as he pressed himself to the blonde's back uncaring of the wings against his chest. He nipped at the base of the neck and painted beautiful marks of possession on the soft skin as he sucked on it.

His hands caressed and explored every bit of exposed skin and when they had reached the skimpy feathery-looking thong they ripped it off the slender waist and threw it uncaringly on the floor.

Asami kissed his was down as he pushed Akihito forward to lean over the desk. From the neck, to between the wings, to the lower back, and over those lovely gloves all the while leaving marks of ownership on his trail. He knelt on the floor behind his lover and encouraged those lovely long legs further apart as he parted the soft mounds and proved at the treasure hidden between them with his skilled tongue.

Akihito whimpered, moaned, and pleaded for more but Asami was not in the mood to stop tasting his lover's most intimate place just yet. Slowly, tortuously so, he poked and prodded at the entrance with his tongue and one of his fingers. It was driving the blond mad and he knew it. He liked and fingered but Akihito wanted more, Asami made sure to excite him to the maximum but pulled back before driving him to completion. He made sure his teasing was not enough to push him over the edge but enough to drive him wild.

The photographer's entire body shook with need and his entire sensory system seemed to be on overdrive, he thought he might die if Asami did not let him come soon. Akihito was not awa
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một người đàn ông đeo kính bước ra khỏi chiếc xe của ông ba mươi phút trước nửa đêm và đi về phía van trống màu xanh đậm đậu một vài không gian đi từ chiếc xe của mình, nó đã được mở. Người đàn ông lấy chìa khóa mà đặt trên chỗ ngồi của người lái xe và đã đi kiểm tra lại. Anh mở lại và nhìn thấy những vũng đỏ nổi bật, anh biết chính xác những gì ông đã làm và ngay lập tức bắt đầu công việc của mình. Mười phút sau anh đã vào van và lặng lẽ lái xe đi vào ban đêm. *** *** VF Suoh đã chán, hôm nay là một ngày rất chậm và các giờ thu thập thông tin như một con ruồi chân. Đó là năm phút đến nửa đêm ngày thứ sáu. Thông thường Sion vẫn sẽ được bò với khách hàng quen nhưng ông đoán hầu hết mọi người đều bận rộn với những người yêu thích của họ kể từ khi họ sẽ bị buộc phải chi tiêu ngày thứ Bảy với vợ hoặc chồng của họ. Thứ bảy là Ngày Valentine sau khi tất cả, một ngày dành riêng cho những người quan trọng chính thức, và theo truyền thống tháng mười ba và mười lăm đã để lại cho những người yêu thích không chính thức hay bí mật của những người lừa dối người khác có ý nghĩa chính thức của họ vì vậy anh đã mong đợi nó được một chút yên tĩnh. Kirishima tiếp cận ông về một giao của một số hàng hóa rất quý báu và tinh tế và để lại vội vàng để giải quyết một vấn đề cấp bách với một trong những người canh giữ cuốn sách, để lại anh ta để chăm sóc các giao. Một cách mệt mỏi, ông đã dẫn người đàn ông lăn hộp lớn trên một dolly đến văn phòng của Asami. Ông đã không quá hạnh phúc khi Kirishima nói rằng các hướng dẫn giao hàng gọi cho Asami để mở hộp riêng nhưng thư ký đã đảm bảo với ông rằng các gói đã được sàng lọc bởi cá nhân ông và coi là an toàn để trình bày cho ông chủ của họ. Thành thật mà nói, ông đã có những điều tốt hơn để làm với thời gian của mình hơn hộ tống một hộp chết tiệt đến văn phòng của Asami, nhưng Kirishima đã nói rằng nó rất quan trọng mà ông đã đảm bảo rằng hộp đã đến các ông chủ ở chính xác lúc nửa đêm. Không một phút ít hơn và dường như không một phút nữa. Các vệ sĩ lớn thở dài nặng nề như ông chờ đợi bên ngoài 'văn phòng ông chủ của mình cho đến phút cuối cùng để vượt qua và đồng hồ của mình để đánh dấu 12:00. Cuối cùng là bàn tay lớn chỉ vào mười hai và ông gõ cửa. "Enter" Nói Asami và gạt bỏ những người đàn ông khác Suoh bánh dolly, hộp lớn và tất cả, vào văn phòng. *** *** VF Asami nhìn trưởng của mình an ninh và vệ sĩ cá nhân cuộn một dolly màu đỏ vào văn phòng của ông. Khi dolly là điều khó hiểu nhất mà ông đã đi qua ngày này, một hộp lớn với một cái nơ đỏ ridiculously lớn và một thẻ thậm chí lớn hơn với tên của ông được in trên nó. Từ bối rối không bắt đầu thể hiện đầy đủ các trạng thái của tâm trí của mình vào lúc này. Nó hầu như là giữa tháng hai và Ngày Valentine đã không được cho đến ngày mai nên anh chắc chắn đó không phải là ngày sinh nhật của mình hoặc các kỳ nghỉ đã đề cập. Bên cạnh đó, hộp đó là hoàn toàn rất lớn và Akihito sẽ không bao giờ có thể mua anh ta đủ thứ để điền vào nó. "Đây là cái gì?" Ông hỏi với một nhướng mày "Đó là một món quà Asami-sama", giám đốc an ninh của ông trả lời. "Tôi có thể thấy điều đó. Ai đã gửi nó?" "Tôi không biết Asami-sama, Kirishima mang nó trong việc nói rằng ông đã kiểm tra các gói đã và rằng bạn sẽ hiểu khi bạn mở nó ra. Ông cũng nói rằng bạn cần để mở nó trong tư nhân. Tôi nghĩ rằng đó là từ anh ấy. " "Tại sao?" Đó lông mày hoàn hảo đã tăng trở lại trong câu hỏi nhầm lẫn. Tại sao Kirishima sẽ mua cho anh một món quà và không muốn anh biết đó là từ anh ấy? "Tôi không có ý tưởng." Suoh trả lời, ông cũng không có ý tưởng những gì đang xảy ra. Asami bác bỏ Suoh đã nhân dolly với anh ta, và tiếp cận các hộp lớn. Ông kiểm tra thẻ lớn với tên của mình; nó đã được in từ một máy tính nên không có cơ hội tìm ra người gửi từ viết văn. Chậm rãi, anh kéo tất cả các miếng dài của dải băng màu đỏ của chiếc nơ lớn mà giữ hộp đóng lại. Cuối cùng cây cung đã hoàn tác và khi mở nắp tông để ngang bên trong một bài hát mà dường như đã đi thẳng ra khỏi những năm năm mươi bắt đầu chơi và Akihito nhảy ra ngoài. Ông không mong đợi điều đó ... và nó đã giật mình shit ra khỏi anh ta. *** VF *** Từ vị trí của mình bên trong hộp, Akihito có thể nghe thấy Kirishima sử dụng tất cả các dải băng màu đỏ anh đã để lại ở phía sau của xe tải để thực hiện một cây cung để giữ hộp đóng lại. Anh cảm thấy mọi vết sưng duy nhất trong đường như thư ký lái xe dành cho Sion và nghe nói lẩm bẩm Suoh khi anh được đẩy xung quanh nơi. Khi Suoh dừng lại, bên ngoài văn phòng Asami của ông đảm nhận kể từ khi vẫn còn là một phút đến nửa đêm, Akihito bắt đầu hoảng loạn . Không có cách hiểu của nó bây giờ mặc dù, ông đã đi quá xa để trở lại và sẽ phải đi qua với kế hoạch của mình. Chính xác lúc nửa đêm anh nghe thấy Suoh dấu khắc ở đầu cung trên cửa và cảm thấy bánh xe người đàn ông hộp vào văn phòng. Nó đã chính thức Ngày Valentine và Asami là về để có được món quà của mình. Asami và Suoh nói và một khi các vệ sĩ đã bị sa thải, ông nghe tiếng bước chân của Asami đến gần hơn và âm thanh của các băng được cởi trói. Ông quyết tâm của mình với một ý nghĩ cuối cùng của "shit thánh tôi đang làm nó, nó là quá muộn rồi. Tôi nói với Asami." Ngay khi nhìn thấy một mảnh của ánh sáng, ông ép chơi và nhảy ra ngoài. Vâng, anh ấy đã nói với người đàn ông làm thế nào ông cảm thấy một cách vô lý nhất và ủy mị, ông có thể đến với tất cả và nó sẽ được theo giai điệu hạnh phúc của "Stupid Cupid" .... Các phiên bản Mandy Moore ... nó đã quá muộn để muốn chết hoặc bị nuốt chửng bởi trái đất. *** VF *** trôi đi tạm thời của Ngài trong sự điềm tĩnh đã được ẩn đằng sau mặt tiền của mình trong ít hơn một giây và nhanh chóng thay thế bằng một rất nụ cười lớn và hài lòng. Sự bùng nổ của màu hồng, trắng, và màu đỏ long lanh, hoa giấy, và hình vuông của giấy crepe đó đã đi cùng Akihito như ông đã nhảy ra khỏi hộp đã nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất như tuyết lấp lánh và đầy màu sắc. Đây chắc chắn là một cái gì đó ông không mong đợi . Làm thế nào anh ta rất thích cách Akihito luôn quản lý để gây ngạc nhiên cho ông. Ở đó, trước khi anh ta đứng một thiên thần tóc vàng rất thiếu vải với đôi cánh lông vũ lớn chỉ hát cho anh và lắc hông những ngon khắp nơi. Akihito mặc một thong ít gần như trong suốt tạo thành từ các loại vải dệt để cho sự xuất hiện của rất nhiều lông nhỏ dán lại với nhau. Các dây đai mà tổ chức cánh đi từ một bờ vai để xương sườn ở phía đối diện và vượt qua giữa ngực trần truồng của mình hình thành và 'x' và đó chỉ phục vụ để thu hút sự chú ý của mình đến núm vú hồng. Khác với hai điều ông mặc áo da màu trắng và không có gì khác. Những viên ngọc hoàn hảo của các trang phục tuy nhiên, theo ý kiến cá nhân của Asami của, là trái tim vẽ ngay trên ngực trái của thể thao Akihito 'Asami Ryuichi' viết bằng chữ in đậm màu đen lớn ở trung tâm của nó. Để Asami, nó giống như một kiệt tác của màu đen trên màu đỏ máu trong đó nêu rõ những người mà trái tim thuộc về. Ông gầm lên với nhu cầu để chinh phục và làm đúng những tuyên bố của những chữ màu đen nhỏ một lần nữa. Và tất cả đã làm cho anh ta đói quá cho người yêu của mình rằng anh hầu như không tìm thấy sự kiềm chế để lắng nghe những lời cậu bé đang hát. Anh thấy vui vì mình đã làm được dù. Các đôi môi hồng parted cung cấp bài hát Akihito và Asami nghe nó khi ông mất trong show diễn. "Stupid Cupid bạn là một chàng trai bình thực sự, tôi muốn cắt đôi cánh của bạn tắt để bạn có thể 't bay. Tôi đang ở trong tình yêu và nó đang khóc xấu hổ và tôi biết rằng bạn là ai để đổ lỗi! ... " Akihito là trong tình yêu và anh đã nói với anh. Ông đã nói với Asami đó là lỗi của mình và damn nếu nó đã không điền vào anh ta với chiến thắng. "Bạn trộn tôi cho làm tốt ngay từ lúc bắt đầu. Hey, đi chơi Robin Hood, với trái tim của người khác. Bạn đã có tôi Jumpin 'như tên hề điên, và tôi không có tính năng gì bạn đang đặt xuống. Kể từ khi tôi hôn lên đôi môi yêu thương của ông về rượu vang, điều đó làm tôi bực mình là tôi thích nó tốt hey, hey, tôi tự do. Ngu ngốc Cupid , dừng lại nhặt về tôi. " Asami cười vào thời điểm này, chắc chắn Akihito đã hành động như một kẻ ngốc si tình và người đàn ông có đôi mắt vàng yêu thích nó. Ông thậm chí không chờ đợi cho bài hát kết thúc, Asami đã nghe tất cả anh cần và bây giờ là thời gian để cung cấp cho câu trả lời của ông này ... thú nhận tình yêu? Ông kéo Akihito, cánh và tất cả, vào ngực và hôn lên tóc vàng với một niềm đam mê anh thường dành cho đêm thăm dò tình dục dài. Bàn tay to lớn của anh đào vào hông và tóc Akihito khi anh kéo cơ thể nhỏ hơn gần gũi hơn với mình, tại thời điểm này, ngay cả một centimet không gian giữa các cơ quan của họ là quá nhiều so với tiêu chuẩn của mình. nóng nảy ông đã khám phá miệng Akihito với tự do từ bỏ, khổ thút thít từ họng khác khi anh đầu hàng cuộc xâm lược của người yêu. Anh quay Akihito quanh quá nhanh mà đầu người nghèo của cậu bé vẫn quay như Asami ép anh đến bàn gỗ gụ lớn. Asami bị chèn ép các peeks hồng trên ngực Akihito khi anh ép mình trở lại của cô gái tóc vàng vô cảm của cánh vào ngực anh. Ông nipped tại căn cứ của cổ và vẽ dấu đẹp thời gian bóng lăn trên làn da mềm mại như ông hút vào nó. Bàn tay anh vuốt ve và khám phá từng chút da tiếp xúc và khi họ đến được lông trông thong thiếu vải họ tách nó ra khỏi eo thon thả và ném nó uncaringly trên sàn nhà. Asami hôn của ông đã xuống khi anh đẩy Akihito về phía trước để dựa trên bàn làm việc. Từ cổ, giữa hai cánh, để lưng dưới, và trên những găng tay đáng yêu tất cả các trong khi để lại dấu ấn của các quyền sở hữu trên đường mòn của mình. Anh quỳ trên sàn phía sau người yêu của mình và khuyến khích những đôi chân dài đáng yêu xa nhau như anh chia tay các ụ mềm và chứng minh tại các kho báu ẩn giữa chúng với lưỡi có tay nghề của mình. Akihito rên rỉ, rên rỉ, và xin tiếp nhưng Asami đã không được ở tâm trạng ngừng nếm nơi thân mật nhất của người yêu chỉ được nêu ra. Dần dần, tortuously như vậy, anh chọc và chọc ở lối vào với lưỡi của mình và một trong những ngón tay của mình. Đó là lái xe điên tóc vàng và anh biết điều đó. Ông thích và ngón nhưng Akihito muốn nhiều hơn, Asami thực hiện chắc chắn để kích thích anh ấy đến mức tối đa nhưng đã rút lại trước khi lái xe anh ta để hoàn thành. Ông đã đảm bảo rằng trêu chọc của ông là không đủ để đẩy anh ta trên mép nhưng đủ để khiến chàng hoang dã. Toàn bộ cơ thể của nhiếp ảnh gia lắc với nhu cầu và toàn bộ hệ thống giác quan của mình dường như đang tăng tốc, ông nghĩ ông có thể chết nếu Asami không để cho ông đến sớm. Akihito không awa
















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: