He couldn't do that though because it would blow his cover, so he just dịch - He couldn't do that though because it would blow his cover, so he just Việt làm thế nào để nói

He couldn't do that though because

He couldn't do that though because it would blow his cover, so he just nodded before going back upstairs to his room just to see the book resting on his bed like before. "Weird.. I was so sure that it was flying. Was I just imaging it?" Jaehyun talked to himself. "Maybe you were, maybe not?" The words were being whispered by seemingly no one and came from behind him, sending a shiver down his spine and letting goosebumps appear on his arms. There was a chuckle that brough Jaehyun to the edge of freaking out and it just amused the invisible creature more. "Aww, is little Jaehyunnie scared of me after being a brat for a while? It's dangerous to blame strangers, you know." The creature said with a playful but at the same time scolding tone in his voice. The boy was too afraidof moving and just waited for the stranger to get bored and leave but it had the opposite effect. "If you apologize properly, I might have mercy on you and maybe show myself so that you know what your ghost looks like." The ghost offered while walking around the boy who gulped before replying. "F-fine, I'm sorry for blaming you. I didn't think that you would exist for real." The ghost shook his head. "Tsk. I only asked for an apology and not an excuse. Now you'll have to do something else. Let's see~ hm.." he hummed before he had a great idea. "Find me in a game of hide and seek!" Jaehyun shook his head at the mention of the game that seemed impossible. "How can I find a ghost who is hiding when he is invisible? I don't even have to try." The ghost laughed softly because this answer had already been expected. "Just do it and you will see. Would you try if I'd tell you my name too once you find me?" The human thought of the chances again but getting to know his ghost's name was tempting enough to agree. "Just count till ten and then start looking." The ghost sounded excited and entered the bathroom with soundless to hide behind the door and make himself visible for the boy who counted just like he was told.
Jaehyun was done with counting and looked around first to see if there was any hint. To his luck, the door of the bathroom for this room was a bit wider open than usual and he walked over to it, opening it completely and gasping at the sight. Before him stood a pale male with delicate features, big eyes and rosy, kissable lips. The boy was surprised to find someone who fitted his ideal type and felt his heart beating a lot faster, joined by butterflies flying around wildly inside of his stomach. "You found me. See? It wasn't that difficult, you brat. I guess I need to introduce myself properly now, don't I? The name's Doyoung and I'm your ghost. Nice to finally be able to talk to you, Jaehyunnie." The boy just stared at the ghost called Doyoung and without thinking voiced out his thoughts. "Wow you're totally my style. I wanna date you!" Once he realised what he just said, a pink blush decorated his cheeks and made the ghost chuckle. "I'm glad that you think like that and you are pretty handsome but I think that we should wait a bit with the dating part. Wanna prank your mom first instead?" Both grinned cheekily before preparing for a prank that neither the two of them nor Mrs. Jung would ever forget. Let's just say that the males had a lot of fun while Jaehyun's mom almost got a heart attack.
That's how Jaehyun found out that ghosts really exist and that they are the best prank buddies that you can ever wish for.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He couldn't do that though because it would blow his cover, so he just nodded before going back upstairs to his room just to see the book resting on his bed like before. "Weird.. I was so sure that it was flying. Was I just imaging it?" Jaehyun talked to himself. "Maybe you were, maybe not?" The words were being whispered by seemingly no one and came from behind him, sending a shiver down his spine and letting goosebumps appear on his arms. There was a chuckle that brough Jaehyun to the edge of freaking out and it just amused the invisible creature more. "Aww, is little Jaehyunnie scared of me after being a brat for a while? It's dangerous to blame strangers, you know." The creature said with a playful but at the same time scolding tone in his voice. The boy was too afraidof moving and just waited for the stranger to get bored and leave but it had the opposite effect. "If you apologize properly, I might have mercy on you and maybe show myself so that you know what your ghost looks like." The ghost offered while walking around the boy who gulped before replying. "F-fine, I'm sorry for blaming you. I didn't think that you would exist for real." The ghost shook his head. "Tsk. I only asked for an apology and not an excuse. Now you'll have to do something else. Let's see~ hm.." he hummed before he had a great idea. "Find me in a game of hide and seek!" Jaehyun shook his head at the mention of the game that seemed impossible. "How can I find a ghost who is hiding when he is invisible? I don't even have to try." The ghost laughed softly because this answer had already been expected. "Just do it and you will see. Would you try if I'd tell you my name too once you find me?" The human thought of the chances again but getting to know his ghost's name was tempting enough to agree. "Just count till ten and then start looking." The ghost sounded excited and entered the bathroom with soundless to hide behind the door and make himself visible for the boy who counted just like he was told.Jaehyun was done with counting and looked around first to see if there was any hint. To his luck, the door of the bathroom for this room was a bit wider open than usual and he walked over to it, opening it completely and gasping at the sight. Before him stood a pale male with delicate features, big eyes and rosy, kissable lips. The boy was surprised to find someone who fitted his ideal type and felt his heart beating a lot faster, joined by butterflies flying around wildly inside of his stomach. "You found me. See? It wasn't that difficult, you brat. I guess I need to introduce myself properly now, don't I? The name's Doyoung and I'm your ghost. Nice to finally be able to talk to you, Jaehyunnie." The boy just stared at the ghost called Doyoung and without thinking voiced out his thoughts. "Wow you're totally my style. I wanna date you!" Once he realised what he just said, a pink blush decorated his cheeks and made the ghost chuckle. "I'm glad that you think like that and you are pretty handsome but I think that we should wait a bit with the dating part. Wanna prank your mom first instead?" Both grinned cheekily before preparing for a prank that neither the two of them nor Mrs. Jung would ever forget. Let's just say that the males had a lot of fun while Jaehyun's mom almost got a heart attack.That's how Jaehyun found out that ghosts really exist and that they are the best prank buddies that you can ever wish for.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Anh không thể làm điều đó mặc dù bởi vì nó sẽ thổi bìa của ông, vì vậy ông chỉ gật đầu trước khi đi lên lầu vào phòng của mình chỉ để xem các cuốn sách nghỉ ngơi trên giường của mình như trước đây. "Weird .. Tôi đã như vậy chắc chắn rằng nó đã được bay. Là Tôi chỉ chụp ảnh nó?" Jaehyun nói chuyện với chính mình. "Có lẽ bạn đã, có thể không?" Những từ đã được thì thầm bởi dường như không có ai và đến từ phía sau, gửi một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng của mình và để cho nổi da gà xuất hiện trên cánh tay của mình. Có một tiếng cười mà Brough Jaehyun đến các cạnh của freaking ra và nó chỉ thích thú những sinh vật vô hình hơn. "Aww, rất ít Jaehyunnie sợ hãi của tôi sau khi được một thằng nhóc trong một thời? Thật là nguy hiểm đổ lỗi cho người lạ, bạn biết đấy." Các sinh vật nói với một vui tươi nhưng tại cùng một giai điệu thời gian mắng trong giọng nói của mình. Cậu bé đã được quá afraidof di chuyển và chỉ cần chờ đợi cho người lạ để có được chán và để lại nhưng nó lại có tác dụng ngược lại. "Nếu bạn xin lỗi đúng, tôi có thể xin thương bạn và có thể hiển thị bản thân mình để bạn biết những gì con ma của bạn trông như thế nào." Con ma chào bán trong khi đi bộ xung quanh cậu bé nuốt nước bọt trước khi trả lời. "F-tốt, tôi xin lỗi vì đã đổ lỗi cho bạn. Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ tồn tại thật sự." Con ma lắc đầu. "Tsk. Tôi chỉ yêu cầu một lời xin lỗi và không phải là một cái cớ. Bây giờ bạn sẽ phải làm một cái gì đó khác. Chúng ta hãy xem ~ hm .." anh ngân nga trước khi ông đã có một ý tưởng tuyệt vời. "Tìm tôi trong một trò chơi trốn tìm!" Jaehyun lắc đầu khi đề cập đến các trò chơi mà dường như không thể. "Làm thế nào tôi có thể tìm thấy một con ma đang ẩn khi anh là vô hình? Tôi thậm chí không phải cố gắng." Con ma cười nhẹ nhàng vì câu trả lời này đã được dự kiến. "Chỉ cần làm điều đó và bạn sẽ thấy. Bạn có thử nếu tôi muốn cho bạn biết tên của tôi quá một khi bạn tìm thấy tôi?" Những tư tưởng của con người cơ hội một lần nữa nhưng được biết tên con ma mình đã đủ hấp dẫn để đồng ý. "Chỉ cần đếm đến mười và sau đó bắt đầu tìm kiếm." Con ma có vẻ vui mừng và bước vào phòng tắm với tiếng động để ẩn đằng sau cánh cửa và làm cho mình rõ ràng cho cậu bé tính giống như ông đã nói.
Jaehyun đã được thực hiện với tính và nhìn xung quanh đầu tiên để xem nếu có bất kỳ gợi ý. Để vận may của mình, cánh cửa của phòng tắm trong căn phòng này là một chút rộng mở hơn bình thường và hắn bước đến chỗ nó, mở nó hoàn toàn và thở hổn hển khi nhìn thấy. Trước khi ông đứng một nam nhạt với các tính năng tinh tế, đôi mắt to và hồng hào, đôi môi kissable. Cậu bé đã rất ngạc nhiên để tìm một ai đó trang bị mẫu người lý tưởng của mình và cảm thấy tim mình đập nhanh hơn rất nhiều, sự tham gia của con bướm bay xung quanh một cách hoang dại bên trong dạ dày của mình. "Bạn tìm thấy tôi. Thấy không? Nó không phải là khó khăn, bạn nhóc. Tôi đoán tôi cần phải giới thiệu bản thân mình đúng bây giờ, tôi không? Của tên Doyoung và tôi là con ma của bạn. Rất vui khi cuối cùng cũng có thể nói chuyện với bạn, Jaehyunnie. " Cậu bé chỉ nhìn chằm chằm vào con ma gọi Doyoung và không có tư duy tỏ ra suy nghĩ của mình. "Wow bạn đang hoàn toàn phong cách của tôi. Tôi muốn ngày bạn!" Khi ông nhận ra những gì ông vừa nói, một má hồng màu hồng được trang trí hai bên má và làm cho tiếng cười ma quái. "Tôi rất vui vì bạn nghĩ như thế và bạn là khá đẹp trai nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta nên chờ đợi một chút với phần hẹn hò. Wanna prank mẹ của bạn đầu tiên để thay thế?" Cả hai cười tinh nghịch trước khi chuẩn bị cho một trò đùa mà không phải hai người bọn họ cũng không phải bà Jung sẽ không bao giờ quên. Hãy chỉ nói rằng nam giới đã có rất nhiều niềm vui trong khi mẹ Jaehyun và gần như đã có một cơn đau tim.
Đó là cách Jaehyun phát hiện ra rằng những con ma thực sự tồn tại và rằng họ là những trò đùa tốt nhất bạn bè rằng bạn đã bao giờ có thể mong ước.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: