II. Means and Mediators: “In the old times, in various ways and forms, dịch - II. Means and Mediators: “In the old times, in various ways and forms, Việt làm thế nào để nói

II. Means and Mediators: “In the ol

II. Means and Mediators:
“In the old times, in various ways and forms, God spoke to our fathers. In these last days, he spoke to us through His Son, Jesus Christ” (Hebr. 1, 1).
1. Means: How was/is revelation experienced?
As all human experience entails an ultimate, religious element, it bears a primordial, transcendental revelation and can become a consciously religious experience to constitute an historical self-communication of God. Every experience has then the potential to convey in a particular way God's revealing and saving grace. Hence, the means of revelation encompass both common and uncommon experiences, all manner of positive and negative experiences, “what is past, or passing, or to come” (W.B. Yeats) and experience of nature as well as those of history.
a. The common and uncommon experiences: these experiences can be discovered in an almost endless variety in OT. It seems incontestable:
The experiences which carry divine revelation into human history can stretch from what is utterly common to what is stunningly new and unique. All in all, few would disagree with the assertion that in the OT, in the NT and, for that matter, in our situation today, God's saving revelation is communicated through an indefinitely wide range of experiences: from the most dramatic to the most ordinary and from the most unusual to the most commonplace. God's purpose can here be served by events and activities of all kinds: family life, political episodes, religious worship, aesthetic experience, economic movements and other human realities can all provide the raw material through which God’s saving word comes to us.
b. Positive and negative experiences: in theory and even more in practice, many people show a real reluctance to admit that episodes of ugliness rather than beauty, of hatred rather than love, and of sin rather than virtue can become the channels of God's saving revelation. Such experiences seem destructive rather than redemptive, confusing and threatening rather than illuminating.
On the basis of innumerable examples from the Bible and Christian (not to mention non-Christian) religious experience, the conclusion stands. Negative episodes of suffering, evil and sin, as well as happier moments of glad grace can convey the divine self-communication.
2. Mediators
Like the means and times of the divine self-communication, the mediators and messengers of the saving revelation have been and remain indefinitely various.
- they enjoy uncommon (religious) experiences and display an uncommon capacity to discern, interpret and express the experiences to the community.
- inside/outside the Jewish-Christian history”
- institutional/non-institutional.
e.g.: Abraham, Moses, the Prophets, Mary of Nazareth, the Apostles and JESUS; saints, founders of religious movements and families, artists, church leaders, prophetic figures; catechists, teachers.
Prophecy: one way or another, all prophets were called to interpret and make known the divine mind and will. God was with them, and their personal judgments and human words became endowned with divine authority: intense experience; in the entire life; concrete; expressing in words or actions.
n.b.: objection: how do we know that their experiences and words are authentic?
3- History:
Christianity is professedly an historical religion which believes the divine self-communication to have taken place normatively through a specific series of events and the experiences of a specific set of people. God's saving word came through the history of Israel and then – in a definitive fashion – through Jesus of Nazareth and the experiences in which he was involved. Christian now experience God's self-communication reaching them through preaching, sacraments and other ritual actions which interpret and re-enact those past events. Thus the remembered and interpreted past is deeply significant for the experience of revelation and salvation today.
History is the means par excellence by which the divine self-communication has entered and continues to enter human experience. In short, transcendental revelation has assumed and continues to assume historical forms so as to constitute the history of revelation (and salvation).
* Nature: revelation in nature is more mentioned in the OT than in the NT.:
- not natural theology: from nature to God’s existence.
- subordinating everything to the experience of salvation history (Vatican II =/= Vatican I ( from nature to God).
History is the means for God’s self-communication (e.g. Israel’s various key events). God was acknowledged as the real agent of history.
The Christians inherits from Israel such conviction about God’s saving deeds and added what they themselves had experienced in Jesus’ life, death and resurrection.
At the heart of the biblical history of revelation and salvation lies a set of events which certainly occurred-to be experienced then by believers and non-believers alike and accessible now to common historical investigation, even if one’s discernment and interpretation of these experiences embodies a specificallly theological understanding which is shared only by believers.
Here we can see the importance of the Word which lights up the meanings and values of events. Through the presence of the interpreting word history becomes here and there transparent and conveys God’s saving intentions: Sacred history and secular history are the same history: each from a different point of view is the story of God’s providential government of the nations.”
Yet, what is the prior? Deeds or Words?: # “Acts of God” means:
- special presence and a particular activity of God.
- in some measure, recognizably independent of the world and created causality
- implying a religious claim and conveying some moral values.
- mysterious dimension: freedom of God: revealing as well as concealing.

III. DISCERNMENT
How do we know that God reveals himself? How true? Can we be sure that we are discerning correctly when we take these experiences to be reliably derived from God?
* First, for the OT the prophetic message, conveyed through words and symbolic actions, remains primary. From the message we may be able to infer something about the personal experiences that lie behind it, but precise and assured evaluations will be hard to come by (= epistemological objection)
* Second, there is the chronological gap between the final form of the biblical text and the actual events in the lives of the prophets (= temporal distance)
* Third, these formulas are so brief and stereotyped that they hardly describe in any real sense the nature of experiences to which they may in given cases refer. Sometimes they are simply traditional expressions form introducing an authoritative message rather than autobiographical statements about some lived experience of the prophet (= objection from historical consciousness)
* Fourth, we have to contend with a frequent vagueness about the beginning, the end and the nature of prophetic experience. Prophets see visions and hear the Lord's word, and the visions can contain auditive elements.
* Fifth, the call of the prophets not only essentially shapes their stories but also highlights the difficulties of discernment and interpretation. The prophets know themselves to be specially chosen and called by God
Ronald Clements classifies the prophetic call-narratives into two groups: the first group included those who experienced God's call, but it is obviously there is an inadequacy and reluctance on the part of the person called. The second group included are those through some vision of God are summoned to join the deliberations of the heavenly council (= objection from depth psychology).
* Finally, we find in the prophetic books a persistent awareness of the need to discriminate true prophets from the false ones. Has God spoken through this prophet? In places a true prophet's call and personal experience may be used to legitimate his mission and message (objection to ideology).
But usually truth and falsity in prophecy are identified through three criteria: past tradition, present behavior and future fulfillment.
- Past: referred loyally to the past revelation is not contradictory (orthodoxy): God is unchangeable
- Present: behavior shown the style of life that God met him: goodness comes out from that person
- Future: time will tell
As Christian fundamental theology is properly an exercise in Christian faith seeking understanding, we might be content to base a positive discernment of the prophetic experience on our belief in Jesus Christ. He entered the history of a people who has been prepared by a special call and lengthy divine self-communication. It is then impossible to reject the prophetic experience in the OT and still have one's Christian faith whole.

IV. THE TIME OF REVELATION
When did or do human beings experience that revelation and salvation which comes from God? Thus there would be sub-questions on the when and the where of the divine self-communication in history. Here we will have three items that offer in a way: a preparation on the OT history; the absolute climax of God's self-communication in Christ and the continuing presence of revelation and salvation. In short, we cane take up matters before Christ, with Christ and after Christ.
1. Before Christ (OT): we should going back through Israel's history, the time of Patriarchs, the Exodus and the period of the judges. We will realize the preparatory elements which mark those early stages in the history of the divine self-communication.
When we come back to the early stage we know that the existence of the sanctuaries play an important role in the history of God's self-communication. The Israelites visited the sanctuaries in order to learn God's will and pleasure. The God in the OT is only appreciated in the context of the combining two inseparable elements: majestic transcend
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
II. phương tiện và hòa giải: "Tại cũ thời gian, trong các cách khác nhau và các hình thức, Thiên Chúa nói ông bố của chúng tôi. Trong những ngày cuối cùng, ông đã nói chuyện với chúng tôi thông qua của ông Sơn, Chúa Giêsu Kitô"(Hebr. 1, 1). 1. có nghĩa là: Làm thế nào là/là sự mặc khải kinh nghiệm? Như tất cả các kinh nghiệm con người đòi hỏi một phần tử cuối cùng, tôn giáo, nó mang một sự mặc khải nguyên thủy, siêu Việt và có thể trở thành một kinh nghiệm có ý thức tôn giáo để tạo thành một giao tiếp tự lịch sử của Thiên Chúa. Mỗi kinh nghiệm sau đó có khả năng truyền đạt trong một cách đặc biệt của Thiên Chúa tiết lộ và ân huệ tiết kiệm. Do đó, các phương tiện của sự mặc khải bao gồm cả hai phổ biến và phổ biến kinh nghiệm, tất cả các cách kinh nghiệm tích cực và tiêu cực, "những gì là quá khứ, hoặc đi qua, hoặc tới" (W.B. Yeats) và kinh nghiệm của thiên nhiên cũng như những người trong lịch sử. a. các kinh nghiệm phổ biến và phổ biến: những kinh nghiệm có thể được phát hiện trong một loạt hầu như bất tận trong OT. Có vẻ như cãi: Những kinh nghiệm mà có thể Thiên Chúa mặc khải vào lịch sử của con người có thể trải dài từ những gì là hoàn toàn phổ biến cho những gì là tuyệt vời mới và độc đáo. Tất cả trong tất cả, ít sẽ không đồng ý với khẳng định rằng trong OT, trong NT, và cho rằng vấn đề, trong tình hình của chúng tôi hôm nay, sự mặc khải của Thiên Chúa tiết kiệm được truyền đạt qua một loạt các kinh nghiệm vô thời hạn rộng: từ Ấn tượng nhất với đặt bình thường và từ khác thường nhất để phổ biến nhất. Mục đích của Thiên Chúa ở đây có thể được phục vụ bởi các sự kiện và hoạt động của tất cả các loại: cuộc sống gia đình, chính trị tập, thờ phượng tôn giáo, kinh nghiệm thẩm Mỹ, phong trào kinh tế và thực tế của con người khác có thể tất cả cung cấp nguyên liệu thông qua đó Thiên Chúa tiết kiệm từ nói cho chúng tôi. sinh kinh nghiệm tích cực và tiêu cực: trong lý thuyết và thực hành tại thậm chí nhiều hơn, nhiều người chỉ cho một miễn cưỡng thực sự phải thừa nhận rằng tập của sự xấu đi chứ không phải là vẻ đẹp, của hận thù chứ không phải là tình yêu, và tội lỗi chứ không phải là Đức hạnh có thể trở thành các kênh Thiên Chúa của tiết kiệm Khải huyền. Kinh nghiệm như vậy có vẻ phá hoại hơn là redemptive, bối rối và đe dọa thay vì phát sáng. Trên cơ sở vô số ví dụ từ kinh thánh và Christian (không phải đề cập đến không phải là Kitô giáo) kinh nghiệm tôn giáo, là viết tắt kết luận. Tiêu cực tập của đau khổ, cái ác và tội lỗi, cũng như những khoảnh khắc hạnh phúc của ân sủng vui mừng có thể truyền đạt thiêng liêng giao tiếp tự. 2. hòa giải Giống như các phương tiện và thời gian giao tiếp tự thần thánh, Trung gian và sứ giả của sự mặc khải tiết kiệm đã và vẫn vô thời hạn khác nhau. -họ tận hưởng những kinh nghiệm phổ biến (tôn giáo) và hiển thị một phổ biến có khả năng phân biệt, giải thích và nhận những kinh nghiệm cho cộng đồng. -bên trong/bên ngoài lịch sử Do Thái-Christian " -tổ chức/phòng không-thể chế. Ví dụ: Abraham, Moses, các tiên tri, Mary of Nazareth, các tông đồ và Chúa Giêsu; Các Thánh, sáng lập viên của phong trào tôn giáo và gia đình, nghệ sĩ, lãnh đạo Giáo hội, nhân vật tiên tri; giáo lý viên, giáo viên. Lời tiên tri: một trong những cách này hay cách khác, tất cả các tiên tri được gọi để giải thích và làm cho biết tâm thần thánh và sẽ. Thiên Chúa là với họ, và cá nhân bản án và từ con người của họ đã trở thành endowned với chính quyền thiêng liêng: kinh nghiệm cường độ cao; trong toàn bộ cuộc sống; bê tông; bày tỏ trong các từ ngữ hoặc hành động. NB: đối: làm thế nào để chúng ta biết rằng kinh nghiệm của họ và các từ được xác thực? 3 - lịch sử: Thiên Chúa giáo professedly là một tôn giáo lịch sử mà tin rằng giao tiếp tự thần thánh đã diễn ra normatively thông qua một loạt các sự kiện cụ thể và những kinh nghiệm của một tập hợp cụ thể của người dân. Tiết kiệm lời Chúa đến thông qua lịch sử của Israel và sau đó-một cách dứt khoát-thông qua Chúa Giêsu Nazareth và kinh nghiệm trong đó ông đã tham gia. Christian bây giờ kinh nghiệm của Thiên Chúa tự giao tiếp tiếp cận họ thông qua giảng dạy, bí tích và các hành động khác của nghi lễ mà giải thích và tái ban hành những sự kiện quá khứ. Do đó đáng nhớ và diễn giải trong quá khứ là sâu sắc đáng kể cho những kinh nghiệm của sự mặc khải và sự cứu rỗi vào ngày hôm nay. Lịch sử là phương tiện tuyệt hảo mà giao tiếp tự thần thánh đã bước vào và tiếp tục để nhập kinh nghiệm con người. Trong ngắn hạn, sự mặc khải siêu đã thừa nhận và tiếp tục để thừa nhận các hình thức lịch sử để tạo thành lịch sử của sự mặc khải (và sự cứu rỗi). * Thiên nhiên: Khải huyền trong tự nhiên hơn được đề cập trong OT hơn trong NT.: -không phải tự nhiên thần học: từ thiên nhiên cho sự tồn tại của Thiên Chúa. -phụ thuộc mọi thứ để kinh nghiệm lịch sử cứu độ (Vatican II = / = Vatican I (từ thiên nhiên để Thiên Chúa). Lịch sử là các phương tiện truyền thông tự của Thiên Chúa (ví dụ như của Israel các sự kiện quan trọng). Thiên Chúa được công nhận như là các đại lý thực sự của lịch sử. Các Kitô hữu thừa hưởng từ Israel niềm tin như vậy về tiết kiệm của Thiên Chúa khoán và thêm vào những gì chúng mình đã có kinh nghiệm trong Chúa Giêsu cuộc sống, cái chết và sự sống lại. Tại Trung tâm lịch sử trong kinh thánh của sự mặc khải và sự cứu rỗi nằm một tập hợp các sự kiện mà chắc chắn đã xảy ra để được kinh nghiệm sau đó của tín hữu và phòng không-tín hữu như nhau và dễ tiếp cận để điều tra lịch sử phổ biến, ngay cả khi nhận thức sâu sắc và giải thích những kinh nghiệm của một biểu hiện một sự hiểu biết thần học specificallly đó là chia sẻ chỉ của tín hữu. Ở đây chúng tôi có thể thấy tầm quan trọng của từ đó sáng lên các ý nghĩa và giá trị của sự kiện. Thông qua sự hiện diện của phiên dịch từ lịch sử trở nên ở đây và ở đó trong suốt và truyền tải ý định tiết kiệm của Thiên Chúa: lịch sử thiêng liêng và lịch sử thế tục là lịch sử tương tự: mỗi từ một quan điểm khác nhau là câu chuyện của Thiên Chúa cho chính phủ của các quốc gia. " Tuy vậy, từ trước là gì? Hành động hoặc từ?: # "Hành vi của Thiên Chúa" có nghĩa là: -một hoạt động cụ thể của Thiên Chúa và sự hiện diện đặc biệt. -trong một số đo, recognizably độc lập của thế giới và tạo ra quan hệ nhân quả -ngụ ý một tuyên bố tôn giáo và truyền đạt một số giá trị đạo Đức. -Kích thước bí ẩn: tự do của Thiên Chúa: tiết lộ cũng như che giấu.III. PHÂN BIỆT Làm thế nào để chúng ta biết rằng Thiên Chúa tiết lộ mình? Làm thế nào đúng sự thật? Chúng tôi có thể chắc chắn rằng chúng tôi đang nhận thức rõ một cách chính xác khi chúng tôi có những kinh nghiệm đáng tin cậy có nguồn gốc từ Thiên Chúa? * Đầu tiên, đối với OT thư tiên tri, chuyển tải thông qua các từ và hành động tượng trưng, vẫn chính. Từ thư chúng tôi có thể suy ra điều gì đó về những kinh nghiệm cá nhân nằm đằng sau nó, Tuy nhiên, đánh giá chính xác và đảm bảo sẽ khó có thể đi (= nhận thức luận phản đối) * Thứ hai, đó là khoảng cách thứ tự thời gian giữa các hình thức cuối cùng của các văn bản kinh thánh và các sự kiện thực tế trong cuộc sống của các tiên tri (= khoảng cách thời gian) * Thứ ba, các công thức này là quá ngắn và rập khuôn họ hầu như không mô tả trong bất kỳ ý nghĩa thực tế, bản chất của kinh nghiệm mà họ có thể vào được trường hợp tham khảo. Đôi khi họ là truyền thống chỉ đơn giản là biểu hiện hình thức giới thiệu thư thẩm quyền hơn là các báo cáo tự truyện về một số sống kinh nghiệm của các tiên tri (= đối từ lịch sử ý thức) * Thứ tư, chúng tôi đã để contend với một vagueness thường xuyên về đầu, kết thúc và bản chất của tiên tri kinh nghiệm. Tiên tri thấy tầm nhìn và nghe lời của Chúa, và nhìn có thể chứa các thành phần auditive. * Thứ 5, cuộc gọi của các tiên tri không chỉ về cơ bản hình dạng câu chuyện của họ nhưng cũng làm nổi bật những khó khăn của nhận thức sâu sắc và giải thích. Các tiên tri biết mình để được đặc biệt được lựa chọn và được gọi là của Thiên Chúa Ronald Clements phân loại các cuộc gọi tiên tri, câu chuyện thành hai nhóm: nhóm đầu tiên bao gồm những người có kinh nghiệm của Thiên Chúa gọi, nhưng nó là rõ ràng là có một thiếu và miễn cưỡng một phần của những người được gọi là. Nhóm thứ hai bao gồm là những người thông qua một số tầm nhìn của Thiên Chúa được triệu tập để tham gia thảo luận của Hội đồng Thiên Chúa (= đối từ chiều sâu tâm lý học). * Cuối cùng, chúng tôi tìm thấy trong sách tiên tri một nhận thức liên tục của sự cần thiết phải phân biệt đối xử thật sự tiên tri từ sai người. Thiên Chúa đã nói thông qua các tiên tri này? Ở những nơi của một tiên tri đúng gọi và kinh nghiệm cá nhân có thể được sử dụng để ích hợp pháp của mình nhiệm vụ và thông báo (đối với hệ tư tưởng). Nhưng thường thật và falsity trong lời tiên tri được xác định thông qua ba tiêu chí: qua truyền thống, trình bày hành vi và thực hiện trong tương lai. -Quá khứ: gọi nhưng quá khứ mặc khải là không mâu thuẫn (chính thống giáo): Thiên Chúa là unchangeable -Nay: hành vi Hiển thị phong cách của cuộc sống mà Thiên Chúa đã gặp anh ta: lòng tốt đi ra từ người đó -Tương lai: thời gian sẽ cho biết Là Kitô giáo thần học cơ bản đúng là một tập thể dục trong Đức tin Kitô giáo, tìm kiếm sự hiểu biết, chúng tôi có thể là nội dung để căn cứ một phân biệt tích cực của những kinh nghiệm tiên tri ngày chúng tôi niềm tin vào Chúa Giêsu Kitô. Ông bước vào lịch sử của một người đã được chuẩn bị bởi một cuộc gọi đặc biệt và dài truyền thông thần thánh tự. Đó là sau đó không thể từ chối kinh nghiệm tiên tri trong OT và vẫn còn có một của Đức tin Kitô giáo toàn bộ.IV. THỜI GIAN CỦA SỰ MẶC KHẢI Khi đã làm hoặc làm con người kinh nghiệm rằng sự mặc khải và sự cứu rỗi mà đến từ Thiên Chúa? Do đó sẽ có câu hỏi phụ trên khi và nơi thiêng liêng giao tiếp tự trong lịch sử. Ở đây chúng tôi sẽ có ba mục cung cấp theo phong cách: một chuẩn bị về lịch sử OT; đỉnh cao tuyệt đối của giao tiếp tự của Thiên Chúa trong Chúa Kitô và sự hiện diện liên tục của sự mặc khải và sự cứu rỗi. Trong ngắn hạn, chúng tôi mía đi lên vấn đề trước khi Chúa Kitô, với Chúa Kitô và sau khi Chúa Kitô. 1. trước khi Chúa Kitô (OT): chúng tôi nên đi trở lại qua lịch sử Israel, thời gian của bậc, cuộc di cư và giai đoạn của các thẩm phán. Chúng tôi sẽ nhận ra các yếu tố dự bị đánh dấu những giai đoạn đầu trong lịch sử của các giao tiếp tự thần thánh. Khi chúng tôi trở lại để giai đoạn đầu, chúng tôi biết rằng sự tồn tại của các khu bảo tồn đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử của giao tiếp tự của Thiên Chúa. Israelites viếng thăm các khu bảo tồn để tìm hiểu của thượng đế và niềm vui. Thiên Chúa trong OT chỉ đánh giá cao trong bối cảnh của các yếu tố không thể tách rời hai kết hợp: majestic vượt qua
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
II. Phương tiện và Hòa giải:
"Ngày xưa, theo những cách khác nhau và các hình thức, Thiên Chúa đã nói với cha ông ta. Trong những ngày qua, ông đã nói với chúng ta qua Con của Ngài, Chúa Giêsu Kitô "(Hebr. 1, 1).
1. Có nghĩa là: Làm thế nào là / là mạc khải có kinh nghiệm?
Như tất cả kinh nghiệm của con người đòi hỏi một, yếu tố tôn giáo cuối cùng, nó mang rất sơ khai, mạc khải siêu việt và có thể trở thành một kinh nghiệm có ý thức tôn giáo để tạo nên một lịch sử tự truyền thông của Thiên Chúa. Mỗi kinh nghiệm có thì tiềm để truyền đạt một cách đặc biệt ân sủng hở hang và tiết kiệm của Thiên Chúa. Do đó, các phương tiện của sự mặc khải bao gồm kinh nghiệm cả hai thường thấy và hiếm gặp, tất cả các cách thức của những kinh nghiệm tích cực và tiêu cực "là những gì quá khứ, hoặc đi qua, hoặc phải đến" (WB Yeats) và kinh nghiệm của thiên nhiên cũng như những người của lịch sử.
A. Các kinh nghiệm chung và phổ biến: những kinh nghiệm này có thể được tìm thấy trong một loạt gần như vô tận trong Cựu Ước. Nó dường như không thể chối cãi:
Những kinh nghiệm mà thực sự mặc khải của Thiên Chúa trong lịch sử nhân có thể kéo dài từ những gì là hoàn toàn phổ biến với những gì là tuyệt mới và độc đáo. Tất cả trong tất cả, ít người sẽ không đồng ý với sự khẳng định rằng trong Cựu Ước, trong NT, và cho rằng vấn đề, ​​trong tình hình của chúng tôi ngày hôm nay, mặc khải cứu độ của Chúa được truyền đạt thông qua một loạt vô thời hạn rộng các kinh nghiệm: từ kịch tính nhất với bình thường nhất và từ những bất thường nhất đến những cái bình thường nhất. Mục đích của Đức Chúa Trời ở đây có thể được phục vụ bởi các sự kiện và hoạt động của tất cả các loại: cuộc sống gia đình, tập chính trị, tôn thờ tôn giáo, kinh nghiệm thẩm mỹ, diễn biến kinh tế và thực trạng nhân khác đều có thể cung cấp các nguyên liệu thông qua các từ đó tiết kiệm của Thiên Chúa đến với chúng ta.
B. Kinh nghiệm tích cực và tiêu cực: trong lý thuyết và thậm chí nhiều hơn trong thực tế, nhiều người cho thấy sự lưỡng lự thật phải thừa nhận rằng tập phim của sự xấu xí hơn là vẻ đẹp, của hận thù chứ không phải là tình yêu, và tội lỗi hơn là đạo đức có thể trở thành các kênh của mạc khải cứu độ của Chúa. Kinh nghiệm như vậy dường như phá hoại hơn là cứu chuộc, bối rối và đe dọa hơn là chiếu sáng.
Trên cơ sở của vô số các ví dụ từ Kinh Thánh và Kitô giáo (không phải đề cập đến Kitô giáo không) kinh nghiệm tôn giáo, kết luận là viết tắt. Tập tiêu cực của đau khổ, ác và tội lỗi, cũng như những khoảnh khắc hạnh phúc của ân sủng vui mừng có thể truyền đạt thần tự truyền thông.
2. Trung gian
như các phương tiện và thời gian của Thiên Chúa tự truyền thông, các chất trung gian và sứ giả của sự mặc khải tiết kiệm đã và vẫn giữ vô thời hạn khác nhau.
- Họ thưởng thức không phổ biến (tôn giáo) kinh nghiệm và hiển thị một năng lực không phổ biến để phân biệt, giải thích và diễn tả những kinh nghiệm để cộng đồng.
- bên trong / bên ngoài lịch sử Do Thái-Kitô giáo
"- chế / không chế.
ví dụ như: Abraham, Môsê, các Ngôn sứ, Mary of Nazareth, các Tông Đồ và JESUS; thánh, người sáng lập phong trào tôn giáo và gia đình, nghệ sĩ, các nhà lãnh đạo giáo hội, con số tiên tri; . giáo lý viên, giáo viên
Prophecy: cách này hay cách khác, tất cả các tiên tri đã được gọi để giải thích và làm cho biết ý tưởng của Thiên Chúa và ý chí. Thiên Chúa ở với chúng, và xét đoán cá nhân của họ và từ con người trở nên endowned với thẩm quyền thiêng liêng: kinh nghiệm cường độ cao; trong toàn bộ cuộc sống; bê tông; thể hiện trong lời nói hay hành động.
nb: phản đối: làm thế nào để chúng ta biết rằng những kinh nghiệm và lời nói của họ là xác thực?
3- Lịch sử:
Kitô giáo là một tôn giáo công khai lịch sử mà tin rằng Thiên Chúa tự truyền thông đã diễn ra chuẩn mực thông qua một loạt các sự kiện cụ thể và kinh nghiệm của một tập hợp cụ thể của người dân. Từ tiết kiệm của Thiên Chúa đến qua lịch sử của Israel và sau đó - trong một thời trang dứt khoát - qua Đức Giêsu thành Nagiarét và những kinh nghiệm mà trong đó ông đã tham gia. Christian giờ trải nghiệm tự truyền thông của Thiên Chúa cận họ thông qua việc rao giảng, các bí tích và hành động nghi lễ khác mà giải thích và tái ban hành những sự kiện đã qua. Do đó, ghi nhớ và diễn giải quá khứ là đáng kể sâu sắc cho những kinh nghiệm của mạc khải và cứu độ ngày hôm nay.
Lịch sử là phương tiện tuyệt hảo mà các thần linh tự truyền thông đã bước vào và tiếp tục ký kết kinh nghiệm của con người. Trong ngắn hạn, mặc khải siêu việt đã thừa nhận và tiếp tục giả định các hình thức lịch sử để tạo thành lịch sử của sự mặc khải (và ơn cứu độ).
* Tính chất: mặc khải trong tự nhiên là cần chú ý hơn trong Cựu Ước hơn trong NT .:
- thần học không tự nhiên: từ thiên nhiên để tồn tại của Thiên Chúa.
-. liên từ phụ thuộc tất cả mọi thứ để kinh nghiệm của lịch sử cứu độ (Vatican II = / = Vatican I (từ thiên nhiên để Thiên
Chúa). Lịch sử là phương tiện để tự truyền thông của Thiên Chúa (ví dụ như nhiều sự kiện quan trọng của Israel) Thiên Chúa đã được công nhận là các đại lý thực sự của lịch sử.
Các Kitô hữu được thừa hưởng từ Israel kết án như vậy về những hành động tiết kiệm của Thiên Chúa và thêm vào những gì bản thân họ đã có kinh nghiệm trong Chúa Giêsu sống, cái chết và sự phục sinh.
Tại trung tâm của lịch sử Kinh Thánh mạc khải và cứu độ nằm một tập hợp các sự kiện mà chắc chắn xảy ra, phải có kinh nghiệm thì các tín hữu và người không tin như nhau và có thể truy cập ngay bây giờ để điều tra lịch sử phổ biến, thậm chí nếu một người nhận định và giải thích những kinh nghiệm này thể hiện một sự hiểu biết specificallly thần học mà là chia sẻ chỉ các tín hữu.
Ở đây chúng ta có thể thấy tầm quan trọng của Lời đó sáng lên ý nghĩa và giá trị của sự kiện. Thông qua sự hiện diện của lịch sử từ giải thích sẽ trở thành ở đây và ở đó trong suốt và truyền đạt ý định tiết kiệm của Thiên Chúa: lịch sử Thánh và lịch sử thế tục là lịch sử tương tự:. Từng từ một quan điểm khác nhau là những câu chuyện của chính phủ quan phòng của Thiên Chúa của các quốc gia
"Tuy nhiên, những gì là trước? Deeds hoặc nhiều từ ?: # "Hành vi của Thiên Chúa" có nghĩa là:
-. Hiện diện đặc biệt và một hoạt động cụ thể của Thiên Chúa
- trong một số biện pháp, recognizably độc lập của thế giới và quan hệ nhân quả tạo
ra. - Ngụ ý một tuyên bố tôn giáo và truyền đạt một số giá trị đạo đức
- chiều kích bí ẩn : tự do của Thiên Chúa:. tiết lộ cũng như che giấu III. Phân biệt thế nào để chúng ta biết rằng Thiên Chúa mạc khải chính mình? Cách đúng? Chúng ta có thể chắc chắn rằng chúng tôi đang phân biệt một cách chính xác khi chúng tôi xem những kinh nghiệm để được bắt nguồn đáng tin cậy từ Thiên Chúa? * Đầu tiên, cho OT thông điệp tiên tri, được chuyển tải qua những lời nói và hành động mang tính biểu tượng, còn tiểu học. Từ thông điệp chúng ta có thể suy ra một cái gì đó về những kinh nghiệm cá nhân nằm đằng sau nó, nhưng chính xác và đánh giá đảm bảo sẽ khó có thể đi bằng (= phản đối nhận thức luận) * Thứ hai, có khoảng cách thời gian giữa các hình thức cuối cùng của Kinh Thánh văn bản và các sự kiện có thật trong cuộc sống của các tiên tri (= khoảng cách thời gian) * Thứ ba, các công thức này rất ngắn gọn và rập ​​khuôn rằng họ hầu như mô tả trong bất kỳ ý nghĩa thực tế bản chất của kinh nghiệm mà họ có thể trong trường hợp được đề cập. Đôi khi họ là những biểu hiện đơn giản truyền thống hình thức giới thiệu một thông có thẩm quyền chứ không phải là báo cáo tự truyện về một số sống kinh nghiệm của các tiên tri (= phản đối của ý thức lịch sử) * Thứ tư, chúng ta phải đối mặt với một sự mơ hồ thường xuyên về sự khởi đầu, kết thúc và bản chất của kinh nghiệm lời tiên tri. Tiên tri thấy tầm nhìn và nghe lời Chúa, và tầm nhìn có thể chứa các thành phần auditive. * Thứ năm, các cuộc gọi của các nhà tiên tri không chỉ về cơ bản định hình những câu chuyện của họ, nhưng cũng nhấn mạnh những khó khăn về nhận thức và diễn giải. Các tiên tri biết mình được lựa chọn đặc biệt và được Thiên Chúa gọi Ronald Clements phân loại các ngôn sứ gọi câu chuyện thành hai nhóm: nhóm thứ nhất gồm những người có kinh nghiệm gọi của Thiên Chúa, nhưng nó rõ ràng là có một sự thiếu hụt và sự miễn cưỡng trên một phần của con người gọi. Nhóm thứ hai gồm có những thông qua một số tầm nhìn của Thiên Chúa được triệu tập để tham gia thảo luận của các thiên đình (= sự phản đối từ tâm lý chiều sâu). * Cuối cùng, chúng ta thấy trong các sách tiên tri một nhận thức dai dẳng của sự cần thiết phải phân biệt tiên tri đúng từ những sai lầm. Thiên Chúa đã nói qua tiên tri này? Ở những nơi một tiên tri thật của cuộc gọi và kinh nghiệm cá nhân có thể được sử dụng để hợp pháp nhiệm vụ và thông điệp của mình (đối với hệ tư tưởng). Nhưng thường sự thật và gian dối trong lời tiên tri được xác định thông qua ba tiêu chí:. Truyền thống trước đây, hành vi hiện tại và thực hiện trong tương lai - quá khứ: gọi trung thành với sự mặc khải qua là không mâu thuẫn (chính thống): Thiên Chúa là bất biến - Hiện tại: hành vi thể hiện phong cách của cuộc sống mà Thiên Chúa đón người tốt lành đi ra từ người đó - Tương lai: thời gian sẽ cho thần học cơ bản Là Kitô hữu là đúng một bài tập trong đức tin Kitô giáo tìm hiểu, chúng tôi có thể là nội dung căn cứ một nhận tích cực của kinh nghiệm tiên tri về niềm tin của chúng ta trong Đức Giêsu Kitô. Ông đi vào lịch sử của một dân tộc đã được chuẩn bị bởi một cuộc gọi đặc biệt và lâu dài của Thiên Chúa tự truyền thông. Đó là sau đó không thể từ chối các kinh nghiệm tiên tri trong Cựu Ước và vẫn còn có một đức tin của toàn thể Kitô hữu. IV. THỜI ĐIỂM MẠC KHẢI khi nào hoặc làm con người kinh nghiệm rằng mạc khải và cứu độ đến từ Thiên Chúa? Như vậy sẽ có các câu hỏi phụ vào khi nào và nơi của thần linh tự truyền thông trong lịch sử. Ở đây chúng ta sẽ có ba mặt hàng mà cung cấp một cách: một sự chuẩn bị về lịch sử Cựu Ước; đỉnh cao tuyệt đối của chính truyền thông của Thiên Chúa trong Đức Kitô và sự hiện diện liên tục của mạc khải và cứu độ. Trong ngắn hạn, chúng tôi mía đưa lên các vấn đề trước khi Chúa Kitô, với Chúa Kitô và sau khi Chúa Kitô. 1. Trước khi Chúa Kitô (OT): chúng ta nên đi lại lịch sử của Israel, thời gian của chư Tổ, các Exodus và thời kỳ của các thẩm phán. Chúng ta sẽ nhận ra các yếu tố chuẩn bị được đánh dấu những giai đoạn đầu trong lịch sử của Thiên Chúa tự truyền thông. Khi chúng tôi quay trở lại giai đoạn đầu chúng ta biết rằng sự tồn tại của các khu bảo tồn đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử của chính truyền thông của Thiên Chúa. Dân Israel đã đến thăm khu bảo tồn nhằm tìm hiểu ý chí và niềm vui của Thiên Chúa. Thiên Chúa trong Cựu Ước chỉ được đánh giá cao trong bối cảnh của sự kết hợp hai yếu tố không thể tách rời: Transcend hùng vĩ



















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: