Antoine-Laurent de Lavoisier (also Antoine Lavoisier after the French  dịch - Antoine-Laurent de Lavoisier (also Antoine Lavoisier after the French  Việt làm thế nào để nói

Antoine-Laurent de Lavoisier (also

Antoine-Laurent de Lavoisier (also Antoine Lavoisier after the French Revolution; 26 August 1743 – 8 May 1794;[1] French pronunciation: ​[ɑ̃twan lɔʁɑ̃ də lavwazje]) was a French nobleman and chemist central to the 18th-century chemical revolution and a large influence on both the history of chemistry and the history of biology.[2] He is widely considered in popular literature as the "father of modern chemistry".[3] This label, however, is more a product of Lavoisier's eminent skill as a self-promoter and underplays his dependence on the instruments, experiments, and ideas of other chemists.[4]

It is generally accepted that Lavoisier's great accomplishments in chemistry largely stem from his changing the science from a qualitative to a quantitative one. Lavoisier is most noted for his discovery of the role oxygen plays in combustion. He recognized and named oxygen (1778) and hydrogen (1783) and opposed the phlogiston theory. Lavoisier helped construct the metric system, wrote the first extensive list of elements, and helped to reform chemical nomenclature. He predicted the existence of silicon (1787)[5] and was also the first to establish that sulfur was an element (1777) rather than a compound.[6] He discovered that, although matter may change its form or shape, its mass always remains the same.

Lavoisier was a powerful member of a number of aristocratic councils, and an administrator of the Ferme Générale. The Ferme générale was one of the most hated components of the Ancien Régime because of the profits it took at the expense of the state, the secrecy of the terms of its contracts, and the violence of its armed agents.[7] All of these political and economic activities enabled him to fund his scientific research. At the height of the French Revolution, he was accused by Jean-Paul Marat of selling adulterated tobacco and of other crimes, and was eventually guillotined a year after Marat's death.

Contents
Biography
Early life and education
Early scientific work
Ferme générale and marriage
Oxygen theory of combustion
Joseph Black's "fixed air"
Joseph Priestley
Easter memoir
Dismantling phlogiston theory
Gunpowder Commission
Pioneer of stoichiometry
Chemical nomenclature
Elementary Treatise of Chemistry
Physiological work
Final days and execution
Post-mortem
Legacy
Selected writings
In translation
Notes
Further reading
External links
About his work
His writings
Biography Edit

Early life and education Edit
Antoine-Laurent Lavoisier was born to a wealthy family in Paris on 26 August 1743. The son of an attorney at the Parliament of Paris, he inherited a large fortune at the age of five with the passing of his mother.[8] Lavoisier began his schooling at the Collège des Quatre-Nations, University of Paris, (known as the Collège Mazarin) in Paris in 1754 at the age of 11. In his last two years (1760–1761) at the school, his scientific interests were aroused, and he studied chemistry, botany, astronomy, and mathematics. In the philosophy class he came under the tutelage of Abbé Nicolas Louis de Lacaille, a distinguished mathematician and observational astronomer who imbued the young Lavoisier with an interest in meteorological observation, an enthusiasm which never left him. Lavoisier entered the school of law, where he received a bachelor's degree in 1763 and a licentiate in 1764. Lavoisier received a law degree and was admitted to the bar, but never practiced as a lawyer. However, he continued his scientific education in his spare time.

Early scientific work Edit
Lavoisier's education was filled with the ideals of the French Enlightenment of the time, and he was fascinated by Pierre Macquer's dictionary of chemistry. He attended lectures in the natural sciences. Lavoisier's devotion and passion for chemistry were largely influenced by Étienne Condillac, a prominent French scholar of the 18th century. His first chemical publication appeared in 1764. From 1763 to 1767, he studied geology under Jean-Étienne Guettard. In collaboration with Guettard, Lavoisier worked on a geological survey of Alsace-Lorraine in June 1767. In 1764 he read his first paper to the French Academy of Sciences, France's most elite scientific society, on the chemical and physical properties of gypsum (hydrated calcium sulfate), and in 1766 he was awarded a gold medal by the King for an essay on the problems of urban street lighting. In 1768 Lavoisier received a provisional appointment to the Academy of Sciences. In 1769, he worked on the first geological map of France.

Ferme générale and marriage Edit

Portrait of Antoine-Laurent Lavoisier and his wife by Jacques-Louis David, ca. 1788
At the age of 26, around the time he was elected to the Academy of Sciences, Lavoisier bought a share in the Ferme générale, a tax farming financial company which advanced the estimated tax revenue to the royal government in return for the right to collect the taxes. Lavoisier attempted to introduce reforms in the French monetary and taxation system to help the peasants. While in government work, he helped develop the metric system to secure uniformity of weights and measures throughout France. Lavoisier consolidated his social and economic position when, in 1771 at age 28, he married Marie-Anne Pierrette Paulze, the 13-year-old daughter of a senior member of the Ferme générale.[9] She was to play an important part in Lavoisier's scientific career—notably, she translated English documents for him, including Richard Kirwan's Essay on Phlogiston and Joseph Priestley's research. In addition, she assisted him in the laboratory and created many sketches and carved engravings of the laboratory instruments used by Lavoisier and his colleagues for their scientific works.

Madame Lavoisier edited and published Antoine's memoirs (whether any English translations of those memoirs have survived is unknown as of today) and hosted parties at which eminent scientists discussed ideas and problems related to chemistry.[10] For 3 years following his entry into the Ferme générale, Lavoisier's scientific activity diminished somewhat, for much of his time was taken up with official Ferme générale business. He did, however, present one important memoir to the Academy of Sciences during this period, on the supposed conversion of water into earth by evaporation. By a very precise quantitative experiment Lavoisier showed that the "earthy" sediment produced after long-continued reflux heating of water in a glass vessel was not due to a conversion of the water into earth but rather to the gradual disintegration of the inside of the glass vessel produced by the boiling water.

Oxygen theory of combustion Edit

Antoine Lavoisier's famous phlogiston experiment. Engraving by Mme Lavoisier in the 1780s taken from Traité élémentaire de chimie (Elementary treatise on chemistry)
During late 1772 Lavoisier turned his attention to the phenomenon of combustion, the topic on which he was to make his most significant contribution to science. He reported the results of his first experiments on combustion in a note to the Academy on 20 October, in which he reported that when phosphorus burned, it combined with a large quantity of air to produce acid spirit of phosphorus, and that the phosphorus increased in weight on burning. In a second sealed note deposited with the Academy a few weeks later (1 November) Lavoisier extended his observations and conclusions to the burning of sulfur and went on to add that "what is observed in the combustion of sulfur and phosphorus may well take place in the case of all substances that gain in weight by combustion and calcination: and I am persuaded that the increase in weight of metallic calces is due to the same cause."

Joseph Black's "fixed air" Edit
During 1773 Lavoisier determined to review thoroughly the literature on air, particularly "fixed air," and to repeat many of the experiments of other workers in the field. He published an account of this review in 1774 in a book entitled Opuscules physiques et chimiques (Physical and Chemical Essays). In the course of this review he made his first full study of the work of Joseph Black, the Scottish chemist who had carried out a series of classic quantitative experiments on the mild and caustic alkalies. Black had shown that the difference between a mild alkali, for example, chalk (CaCO3), and the caustic form, for example, quicklime (CaO), lay in the fact that the former contained "fixed air," not common air fixed in the chalk, but a distinct chemical species, now understood to be carbon dioxide (CO2), which was a constituent of the atmosphere. Lavoisier recognized that Black's fixed air was identical with the air evolved when metal calces were reduced with the charcoal and even suggested that the air which combined with metals on calcination and increased the weight might be Black's fixed air, that is, CO2.

Joseph Priestley Edit

Joseph Priestley, an English chemist known for isolating oxygen, which he termed "dephlogisticated air."
In the spring of 1774 Lavoisier carried out experiments on the calcination of tin and lead in sealed vessels which conclusively confirmed that the increase in weight of metals in combustion was due to combination with air. But the question remained about whether it was combination with common atmospheric air or with only a part of atmospheric air. In October the English chemist Joseph Priestley visited Paris, where he met Lavoisier and told him of the air which he had produced by heating the red calx of mercury with a burning glass and which had supported combustion with extreme vigor. Priestley at this time was unsure of the nature of this gas, but he felt that it was an especially pure form of common air. Lavoisier carried out his own researches on this peculiar substance. The result was his famous memoir On the Nature of the Principle Which Combines with Metals during Their Calcination and Increases Their Weight, read to the Academy on 26 April 1775 (commonly referred to
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Antoine Laurent de Lavoisier (cũng Antoine Lavoisier sau cuộc cách mạng Pháp; 26 tháng 8 năm 1743-8 tháng 5 năm 1794; [ 1] cách phát âm tiếng Pháp: [ɑ̃twan lɔʁɑ̃ də lavwazje]) là một nhà quý tộc Pháp và nhà hóa học người Trung tâm của cuộc cách mạng hóa học thế kỷ 18 và một ảnh hưởng lớn trên cả hai lịch sử hóa học và lịch sử của sinh học. [2] ông được coi là rộng rãi trong văn chương là "cha đẻ của hóa học hiện đại". [3] nhãn này, Tuy nhiên, là nhiều hơn một sản phẩm của Lavoisier của kỹ năng nổi tiếng như là một promoter tự và underplays của mình phụ thuộc vào thiết bị, thí nghiệm và ý tưởng của nhà hóa học khác. [4]Nó nói chung chấp nhận rằng những thành tựu tuyệt vời của Lavoisier hóa học chủ yếu xuất phát từ của mình thay đổi khoa học từ một chất lượng sang một định lượng. Lavoisier nổi tiếng cho công trình phát hiện vai trò phát ôxy trong đốt cháy. Ông được công nhận và đặt tên là oxy (1778) và hydro (1783) và chống lại thuyết phlogiston. Lavoisier đã giúp xây dựng hệ thống số liệu, đã viết danh sách mở rộng đầu tiên của yếu tố, và đã giúp để cải cách hóa danh pháp. Ông dự đoán sự tồn tại của silic (1787) [5] và cũng là người đầu tiên để thành lập lưu huỳnh là một phần tử (1777) chứ không phải là một hợp chất. [6] ông phát hiện ra rằng, mặc dù vấn đề có thể thay đổi hình thức hoặc hình dạng của nó, khối lượng của nó luôn luôn vẫn giữ nguyên.Lavoisier là một thành viên mạnh mẽ của một số hội đồng quý tộc, và người quản trị của Ferme Générale. Ferme générale là một trong các thành phần đặt ghét của Bungary bần vì lợi nhuận mất chi phí của nhà nước, các bí mật của các điều khoản của hợp đồng của mình, và bạo lực của các đại lý vũ trang. [7] tất cả các hoạt động chính trị và kinh tế cho phép anh ta để tài trợ nghiên cứu khoa học của ông. Ở đỉnh cao của cuộc cách mạng Pháp, ông bị cáo buộc của Jean-Paul Marat bán pha trộn thuốc lá và của tội phạm khác, và cuối cùng guillotined một năm sau cái chết của Marat.Nội dungTiểu sửThời niên thiếu và giáo dụcCông trình khoa học đầuFerme générale và hôn nhânOxy lý thuyết của sự cháyJoseph Black "cố định máy"Joseph PriestleyEaster cuốn hồi kýTháo dỡ thuyết phlogistonỦy ban thuốc súngTiên phong của stoichiometryDanh pháp hóa họcTiểu luận của hóa họcSinh lý công việcNgày cuối cùng và thực hiệnPost-mortemDi sảnTác phẩm đã chọnTrong bản dịchGhi chúĐọc thêmLiên kết ngoàiVề công việc của mìnhTác phẩm của mìnhChỉnh sửa tiểu sửThời niên thiếu và giáo dục chỉnh sửaAntoine Laurent Lavoisier sinh một gia đình giàu có ở Paris ngày 26 tháng 8 năm 1743. Con trai của một luật sư tại nghị viện Paris, ông thừa kế một tài sản lớn ở tuổi năm với sự ra đi của mẹ. [8] Lavoisier bắt đầu của ông học tại Collège des Quatre-quốc gia, đại học Paris, (được gọi là trường cao đẳng Mazarin) ở Paris năm 1754 lúc 11 tuổi. Trong hai năm cuối (1760-1761) tại trường, lợi ích khoa học của ông đã làm dấy lên, và ông học hóa học, thực vật học, thiên văn học và toán học. Trong lớp học triết học, ông đến dưới sự giám sát của Abbé Nicolas Louis de Lacaille, nhà toán học người phân biệt và nhà thiên văn học quan sát người imbued Lavoisier trẻ với một quan tâm đến quan sát khí tượng, một sự nhiệt tình mà không bao giờ để lại cho anh. Lavoisier nhập học luật, nơi ông nhận được cử nhân năm 1763 và một licentiate năm 1764. Lavoisier đã nhận được bằng luật pháp và được thừa nhận để thanh, nhưng không bao giờ thực hành như là một luật sư. Tuy nhiên, ông tiếp tục giáo dục khoa học của mình trong thời gian rảnh rỗi của mình.Công trình khoa học đầu chỉnh sửaGiáo dục của Lavoisier đã được lấp đầy với những lý tưởng của giác ngộ Pháp thời gian, và ông đã bị cuốn hút bởi Pierre Macquer từ điển của hóa học. Ông đã tham dự các bài giảng trong khoa học tự nhiên. Lavoisier của lòng tận tụy và niềm đam mê cho hóa học phần lớn bị ảnh hưởng bởi Étienne Condillac, một học giả người Pháp nổi bật của thế kỷ 18. Ông công bố hóa học đầu tiên xuất hiện vào năm 1764. Từ 1763 đến 1767, ông nghiên cứu địa chất theo Jean-Étienne Guettard. Trong hợp tác với Guettard, Lavoisier đã làm việc trên một cuộc khảo sát địa chất của vùng Alsace-Lorraine trong tháng 6 năm 1767. Năm 1764, ông đọc bài báo đầu tiên của ông cho Viện Hàn lâm pháp khoa học, xã hội khoa học ưu tú nhất của Pháp vào các đặc tính hóa học và vật lý của thạch cao (sulfat canxi ngậm nước), và năm 1766 ông được trao huy chương vàng do nhà vua cho một bài luận về các vấn đề của đèn chiếu sáng đường đô thị. Năm 1768 Lavoisier đã nhận được một cuộc hẹn lâm thời Viện Hàn lâm khoa học Hoa Kỳ. Vào năm 1769, ông làm việc trên bản đồ địa chất đầu tiên của nước Pháp.Ferme générale và hôn nhân chỉnh sửaChân dung của Laurent Antoine Lavoisier và vợ của ông bởi Jacques-Louis David, ca. năm 1788Ở tuổi 26, khoảng thời gian ông được bầu vào Viện Hàn lâm khoa học, Lavoisier mua một phần ở Ferme générale, một thuế nông nghiệp công ty tài chính mà nâng cao thu nhập ước tính thuế cho chính phủ Hoàng gia để đổi lấy quyền để thu thập các loại thuế. Lavoisier đã cố gắng để giới thiệu các cải cách bằng tiếng Pháp tiền tệ và hệ thống thuế để giúp người nông dân. Trong khi trong chính phủ công việc, ông đã phát triển hệ thống số liệu để bảo đảm tính thống nhất của trọng lượng và các biện pháp trên khắp nước Pháp. Lavoisier củng cố vị trí xã hội và kinh tế khi, năm 1771 ở tuổi 28, ông kết hôn với Marie-Anne Pierrette Paulze, con gái 13 tuổi của một thành viên cao cấp của Ferme générale. [9] cô đã đóng một phần quan trọng trong sự nghiệp khoa học của Lavoisier — đáng chú ý, cô ấy dịch tài liệu tiếng Anh cho anh ta, bao gồm Richard Kirwan tiểu luận về Phlogiston và Joseph Priestley nghiên cứu. Ngoài ra, nó trợ giúp ông trong phòng thí nghiệm và tạo ra nhiều bản phác thảo và khắc chạm khắc các dụng cụ phòng thí nghiệm được sử dụng bởi Lavoisier và đồng nghiệp của mình cho tác phẩm khoa học của họ.Madame Lavoisier biên tập và xuất bản cuốn hồi ký của Antoine (cho dù bất kỳ bản dịch tiếng Anh của những hồi ức đã sống sót được biết đến ngày hôm nay) và được lưu trữ bên mà tại đó các nhà khoa học nổi tiếng đã thảo luận những ý tưởng và các vấn đề liên quan đến hóa học. [10] cho 3 năm sau ông đậu vào Ferme générale, hoạt động khoa học của Lavoisier giảm bớt một chút, cho phần lớn thời gian của mình đã được đưa với chính thức Ferme générale kinh doanh. Ông đã làm, Tuy nhiên, trình bày một cuốn hồi ký quan trọng Viện Hàn lâm khoa học Hoa Kỳ trong giai đoạn này, phải chuyển nước vào trái đất bởi sự bay hơi. Bởi một thử nghiệm định lượng rất chính xác Lavoisier đã cho thấy trầm tích "trái đất" sản xuất sau khi tiếp tục dài trào ngược sưởi ấm của nước trong một ly tàu đã không do một chuyển đổi nước thành trái đất mà đúng hơn là để sự tan vỡ dần dần của các bên trong của các tàu thủy tinh sản xuất bởi nước sôi.Oxy lý thuyết của sự cháy chỉnh sửaAntoine Lavoisier nổi tiếng phlogiston thử nghiệm. Khắc bởi Mme Lavoisier trong 1780s Lấy từ Traité élémentaire de chimie (tiểu luận về hóa học)Trong thời gian cuối năm 1772 Lavoisier chuyển sự chú ý của mình để hiện tượng của sự cháy, chủ đề mà ông đã làm cho những đóng góp quan trọng nhất đối với khoa học. Ông đã báo cáo kết quả của thí nghiệm đầu tiên của ông trên đốt cháy trong một lưu ý học viện ngày 20 tháng 10, trong đó ông đã báo cáo rằng khi phốt pho đốt cháy, nó kết hợp với một số lượng lớn của không khí để sản xuất axit tinh thần của phốt pho, và rằng phốt pho tăng trọng lượng trên đốt cháy. Trong một lưu ý kín thứ hai gửi với học viện một vài tuần sau (1 tháng 11) Lavoisier mở rộng của ông quan sát và kết luận để đốt lưu huỳnh và tiếp tục thêm rằng "những gì được quan sát thấy ở đốt của lưu huỳnh và phốtpho cũng có thể diễn ra trong trường hợp của tất cả các chất đạt được trọng lượng bằng cách đốt cháy và calcination: và tôi đã thuyết phục rằng sự gia tăng trọng lượng của kim loại calces là do nguyên nhân cùng."Joseph Black "cố định máy" chỉnh sửaTrong năm 1773 Lavoisier xác định để xem xét kỹ lưỡng các tài liệu trên máy, đặc biệt là "cố định máy," và để lặp lại nhiều người trong số các thí nghiệm của công nhân khác trong lĩnh vực. Ông xuất bản một tài khoản này xem xét lại năm 1774 trong một cuốn sách có tựa đề Opuscules mình et chimiques (vật lý và hóa học tiểu luận). Trong quá trình đánh giá này, ông đã thực hiện nghiên cứu đầy đủ của ông đầu tiên của công việc của Joseph Black, nhà hóa học người Scotland, người đã thực hiện một loạt các thí nghiệm định lượng cổ điển alkalies nhẹ và ăn da. Đen đã chỉ ra rằng sự khác biệt giữa một nhẹ kiềm, ví dụ, phấn (CaCO3), và các hình thức ăn da, ví dụ, vôi sống (CaO), nằm trong một thực tế rằng các cựu có "cố định máy," máy không phổ biến cố định trong đá phấn, nhưng một hóa chất loài riêng biệt, bây giờ hiểu là điôxít cacbon (CO2), là một thành phần của khí quyển. Lavoisier nhận ra rằng đen của cố định máy là giống hệt nhau với không khí phát triển khi calces kim loại được khử bằng than và thậm chí gợi ý rằng không khí mà kết hợp với các kim loại trên calcination và tăng trọng lượng có thể là đen của cố định máy, có nghĩa là, CO2.Joseph Priestley chỉnh sửaJoseph Priestley, một nhà hóa học người Anh được biết đến để cô lập oxy, mà ông gọi là "dephlogisticated máy".Mùa xuân năm 1774 Lavoisier đã tiến hành các thí nghiệm trên calcination của thiếc và chì trong mạch kín conclusively xác nhận rằng sự gia tăng trọng lượng của kim loại trong đốt cháy là do kết hợp với không khí. Nhưng câu hỏi vẫn về cho dù đó là kết hợp với không khí trong khí quyển thông thường hoặc với chỉ là một phần của không khí trong khí quyển. Trong tháng mười, nhà hóa học người Anh Joseph Priestley viếng thăm Paris, nơi ông đã gặp Lavoisier và nói với ông của không khí mà ông đã tạo ra bằng màu đỏ calx của thủy ngân với một ly cháy và có hỗ trợ sự cháy với vigor cực. Priestley tại thời điểm này là không chắc chắn về bản chất của khí này, nhưng ông cảm thấy rằng nó là một hình thức đặc biệt là tinh khiết của máy phổ biến. Lavoisier thực hiện riêng của mình nghiên cứu về chất này đặc biệt. Kết quả là cuốn hồi ký của ông nổi tiếng trên the Nature của nguyên tắc đó hợp với kim loại trong Calcination của họ và làm tăng trọng lượng của họ, đọc học viện ngày 26 tháng 4 năm 1775 (thường được gọi
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Antoine-Laurent de Lavoisier (cũng Antoine Lavoisier sau Cách mạng Pháp; 26 tháng tám 1743 - 08 tháng năm 1794; [1] Pháp phát âm: [ɑtwan lɔʁɑ ðə lavwazje]) là một nhà quý tộc Pháp và nhà hóa học trung tâm của cuộc cách mạng hóa thế kỷ 18 và ảnh hưởng lớn đến cả lịch sử hóa học và lịch sử của sinh học. [2] Ông được coi là rộng rãi trong văn chương bình dân là "cha đẻ của hóa học hiện đại". [3] Nhãn này, tuy nhiên, là nhiều hơn một sản phẩm của ưu việt của Lavoisier kỹ năng như một tự promoter và underplays sự phụ thuộc của mình vào những công cụ, thử nghiệm, và những ý tưởng của các nhà hóa học khác. [4] Nó thường được chấp nhận rằng những thành tựu to lớn của Lavoisier trong hóa học chủ yếu xuất phát từ việc thay đổi mình khoa học từ một tính đến một lượng. Lavoisier được chú ý nhiều nhất cho phát hiện của mình trong những vở kịch vai trò oxy trong quá trình đốt. Ông được công nhận và đặt tên là oxy (1778) và hydro (1783) và ngược lại lý thuyết nhiên tố. Lavoisier đã giúp xây dựng hệ thống số liệu, viết danh sách rộng rãi đầu tiên của các yếu tố, và giúp cải danh pháp hóa học. Ông dự đoán sự tồn tại của silicon (1787) [5] và cũng là người đầu tiên để thiết lập lưu huỳnh mà là một phần tử (1777) chứ không phải là một hợp chất. [6] Ông phát hiện ra rằng, mặc dù vấn đề có thể thay đổi hình thức này hay hình dạng của nó, khối lượng của nó luôn luôn vẫn giữ nguyên. Lavoisier là một thành viên mạnh mẽ của một số hội đồng quý tộc, và một quản trị viên của Ferme Générale. Các Ferme générale là một trong những thành phần đáng ghét nhất của Chế độ cũ vì lợi nhuận đã mất tại các chi phí của nhà nước, bí mật của các điều khoản của hợp đồng của mình, và bạo lực của cảnh sát vũ trang của nó. [7] Tất cả những các hoạt động chính trị và kinh tế cho phép anh ta để tài trợ cho nghiên cứu khoa học của mình. Ở đỉnh cao của Cách mạng Pháp, ông bị buộc tội bởi Jean-Paul Marat bán thuốc lá giả mạo và các tội phạm khác, và cuối cùng đã guillotined một năm sau cái chết của Marat của. Nội dung Biography sớm sống và giáo dục sớm khoa học làm việc générale Ferme và hôn nhân lý thuyết Oxygen của quá trình đốt cháy "không khí cố định" Joseph Black của Joseph Priestley Phục hồi ký Tháo dỡ lý thuyết nhiên tố Gunpowder Ủy ban Pioneer của stoichiometry danh pháp hóa học Tiểu Luận Hóa sinh lý làm việc ngày cuối cùng và thực hiện Mổ Legacy tác phẩm chọn lọc trong dịch Ghi chú đọc thêm Liên kết ngoài về công việc của mình tác phẩm của ông Biography Sửa sớm sống và giáo dục Sửa Antoine-Laurent Lavoisier đã được sinh ra trong một gia đình giàu có ở Paris vào ngày 26 Tháng Tám 1743. Là con trai của một luật sư tại Quốc hội của Paris, ông được thừa kế một gia tài lớn ở tuổi năm với sự ra đi của mình mẹ. [8] Lavoisier đã bắt đầu học của mình tại Collège des Quatre-quốc, Đại học Paris, (được gọi là Collège Mazarin) ở Paris năm 1754 ở tuổi 11. Trong hai năm cuối cùng của ông (1760-1761) tại trường, lợi ích khoa học của ông đã làm dấy lên, và ông đã nghiên cứu hóa học, thực vật học, thiên văn học và toán học. Trong lớp học triết học, ông đã chịu sự giám hộ của Abbé Nicolas Louis de Lacaille, một nhà toán học và thiên văn học quan sát phân biệt người thấm nhuần các trẻ Lavoisier có lợi ích trong quan trắc khí tượng, một sự nhiệt tình mà không bao giờ rời bỏ anh. Lavoisier nhập học của pháp luật, nơi ông nhận bằng cử nhân năm 1763 và có bằng cử nhân trong 1764. Lavoisier đã nhận được bằng luật và được nhận vào quán bar, nhưng không bao giờ thực hành như là một luật sư. Tuy nhiên, ông vẫn tiếp tục giáo dục khoa học của mình trong thời gian rảnh rỗi của mình. Công trình khoa học sớm Sửa giáo dục của Lavoisier đã được lấp đầy với những lý tưởng của Khai sáng Pháp của thời gian, và anh đã bị cuốn hút bởi từ điển hóa học Pierre Macquer của. Ông đã tham dự các bài giảng trong các ngành khoa học tự nhiên. Sự tận tâm và niềm đam mê của Lavoisier cho hóa học đã ảnh hưởng phần lớn bởi Étienne Condillac, một học giả người Pháp nổi tiếng của thế kỷ 18. Ấn phẩm hóa học đầu tiên của ông xuất hiện trong 1764. Từ 1763-1767, ông đã nghiên cứu địa chất dưới Jean-Étienne Guettard. Phối hợp với Guettard, Lavoisier đã làm việc trên một cuộc khảo sát địa chất của vùng Alsace-Lorraine vào tháng Sáu năm 1767. Trong năm 1764, ông đọc bài báo đầu tiên của ông vào Viện Hàn lâm Khoa học Pháp, xã hội khoa học ưu tú nhất của Pháp, vào các tính chất hóa học và vật lý của thạch cao (canxi ngậm nước sulfate), và vào năm 1766 ông đã được trao huy chương vàng của nhà vua cho một bài luận về các vấn đề của chiếu sáng đường phố đô thị. Năm 1768 Lavoisier đã nhận được một cuộc hẹn tạm vào Viện Hàn lâm khoa học Nga. Năm 1769, ông làm việc trên bản đồ địa chất đầu tiên của Pháp. Ferme générale và hôn nhân Sửa Chân dung của Antoine-Laurent Lavoisier và vợ của Jacques-Louis David, ca. 1788 Ở tuổi 26, khoảng thời gian ông được bầu vào Viện Hàn lâm Khoa học, Lavoisier đã mua một phần trong générale Ferme, một công ty tài chính nông thuế đó nâng cao doanh thu thuế ước tính cho chính phủ hoàng gia để đổi lấy quyền thu các loại thuế. Lavoisier đã cố gắng để giới thiệu những cải cách trong hệ thống tiền tệ và thuế Pháp để giúp nông dân. Trong khi làm việc trong chính phủ, ông đã giúp phát triển các hệ thống số liệu để bảo đảm tính thống nhất của trọng lượng và các biện pháp trên toàn nước Pháp. Lavoisier củng cố vị trí kinh tế và xã hội của mình khi, vào năm 1771 ở tuổi 28, ông kết hôn với Marie-Anne Pierrette Paulze, con gái 13 tuổi của một thành viên cao cấp của générale Ferme. [9] Cô đã đóng một phần quan trọng trong khoa học sự nghiệp đáng chú ý của Lavoisier, cô dịch tài liệu tiếng Anh cho anh, trong đó Essay Richard Kirwan về nhiên tố và nghiên cứu Joseph Priestley. Ngoài ra, cô đã hỗ trợ anh trong phòng thí nghiệm và tạo ra nhiều bản phác thảo và khắc tạc của các dụng cụ thí nghiệm được sử dụng bởi Lavoisier và các đồng nghiệp của mình cho các công trình khoa học của mình. Madame Lavoisier biên tập và xuất bản hồi ký Antoine (cho dù bất kỳ bản dịch tiếng Anh của những hồi ký đã sống sót là chưa biết như ngày nay) và các bên mà tại đó các nhà khoa học lỗi lạc đã thảo luận ý tưởng và các vấn đề liên quan đến hóa học tổ chức. [10] Đối với 3 năm sau gia nhập của mình vào générale Ferme, hoạt động khoa học của Lavoisier giảm bớt phần nào, trong phần lớn thời gian của mình được đưa lên với chính thức Ferme kinh doanh générale. Ông đã làm, tuy nhiên, hiện nay một cuốn hồi ký quan trọng để Học viện Khoa học trong giai đoạn này, về việc chuyển đổi phải nước vào trái đất bởi sự bay hơi. Bởi một thí nghiệm định lượng rất chính xác Lavoisier cho thấy "trần tục" trầm tích sản xuất sau dài tiếp tục trào ngược nhiệt của nước trong bình thủy tinh không phải do một sự chuyển đổi của các nước vào trái đất nhưng thay vào đó là sự tan rã dần dần của các bên trong của kính tàu được sản xuất bởi các nước sôi. lý thuyết oxy đốt Sửa nghiệm nhiên tố nổi tiếng Antoine Lavoisier. Khắc bởi Mme Lavoisier trong thập niên 1780 lấy từ Traité élémentaire de chimie (Tiểu luận về hóa học) Vào cuối năm 1772 Lavoisier chuyển sự chú ý tới hiện tượng cháy, chủ đề mà ông đã đóng góp đáng kể nhất của ông cho khoa học. Ông đã báo cáo kết quả của các thí nghiệm đầu tiên của mình vào quá trình đốt cháy trong một ghi chú vào Học viện vào ngày 20 tháng Mười, trong đó ông báo cáo rằng khi phospho đốt cháy, nó kết hợp với một số lượng lớn không khí để sản xuất tinh thần axit phốt pho, và phốt pho tăng trọng lượng trên đốt. Trong một lưu ý kín thứ hai lưu chiểu tại Học viện một vài tuần sau đó (01 tháng 11) Lavoisier mở rộng các quan sát và kết luận của mình để đốt cháy lưu huỳnh và đã đi vào để thêm rằng "những gì được quan sát trong quá trình đốt cháy lưu huỳnh và phốt pho cũng có thể diễn ra trong trường hợp của tất cả các chất tăng trọng lượng bằng cách đốt cháy và nung:. và tôi chắc rằng sự gia tăng trọng lượng của calces kim loại là do cùng một nguyên nhân "không khí cố định" Edit Joseph Black "Trong năm 1773 Lavoisier xác định để xem xét kỹ lưỡng các tài liệu vào không khí, đặc biệt là "không khí cố định," và lặp lại nhiều thí nghiệm của người lao động khác trong lĩnh vực này. Ông đã xuất bản một tài khoản của tổng quan này vào năm 1774 trong một cuốn sách mang tên Opuscules physiques et chimiques (Vật lý và Hóa học Bài luận). Trong quá trình rà soát này, ông đã nghiên cứu đầy đủ đầu tiên của ông về công việc của Joseph Black, nhà hóa học người Scotland đã tiến hành một loạt các thí nghiệm định lượng cổ điển trên kiềm nhẹ và ăn da. Đen đã chỉ ra rằng sự khác biệt giữa một chất kiềm nhẹ, ví dụ, phấn (CaCO3), và các hình thức ăn da, ví dụ, vôi sống (CaO), nằm ​​trong thực tế là các cựu chứa "không khí cố định," không khí chung cố định phấn, nhưng một loài hóa riêng biệt, bây giờ hiểu là carbon dioxide (CO2), mà là một thành phần của khí quyển. Lavoisier công nhận rằng không khí cố định của Black là giống hệt với không khí tạo thành khi calces kim loại được khử bằng than củi và thậm chí còn cho rằng không khí trong đó kết hợp với các kim loại trên nung và tăng cân có thể là không khí cố định của Black, đó là, CO2. Joseph Priestley Chỉnh sửa Joseph Priestley, một nhà hóa học Anh nổi tiếng với cách ly oxy, mà ông gọi là "không khí dephlogisticated." Vào mùa xuân năm 1774 Lavoisier tiến hành thí nghiệm trên nung thiếc và chì trong mạch kín mà kết luận khẳng định rằng sự gia tăng trọng lượng của các kim loại trong quá trình đốt là do kết hợp với không khí. Nhưng câu hỏi vẫn về cho dù đó là sự kết hợp với không khí trong khí quyển thông thường hoặc chỉ có một phần của không khí trong khí quyển. Trong tháng Mười, nhà hóa học người Anh Joseph Priestley đã đến thăm Paris, nơi ông đã gặp và nói với ông Lavoisier của không khí mà ông đã sản xuất bằng cách nung nóng chất tro còn lại sau khi nung đỏ của thủy ngân với một ly đốt và đó đã hỗ trợ quá trình đốt cháy với hết sức lực. Priestley vào thời điểm này là không chắc chắn về bản chất của khí này, nhưng ông cảm thấy rằng đó là một hình thức đặc biệt tinh khiết của không khí chung. Lavoisier tiến hành nghiên cứu riêng của mình về chất đặc thù này. Kết quả là cuốn hồi ký nổi tiếng của ông về bản chất của nguyên lý nào Kết hợp với kim loại trong quá trình nung của họ và Tăng Trọng lượng của họ, đọc vào Học viện vào ngày 26 tháng 4 năm 1775 (thường được gọi
























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: