Gia đình tôi có rất nhiều người: ông bà, cha mẹ, em trai và em tôi yêu tất cả mọi người nhưng họ là những người cha quý giá nhất.
Cha tôi là Trung, năm nay, ông là hơn bốn mươi tuổi. Tuổi tác là điều hiển nhiên nhất trên mái tóc của người cha. Có bao nhiêu lo lắng, phải vật lộn với thời gian để làm cho mái tóc đen ban ngày điểm bạc. Năm làm việc chăm chỉ đã thực hiện việc công bố tối da cho mặt trời. Mọi người nói với tôi rằng lần đầu tiên sẽ được công bố nhầm ít hơn 40 vì cha trông rất tre. Ông luôn luôn là về tôi. Khuôn mặt của cha tôi mặc dù bị cháy nắng nhưng vẫn thấy trẻ trung. Mắt sáng, lông mày đậm ram. Mắt thường lấp lánh vẻ hồi nhưng rất yên tĩnh khi bạn có một am mũi. Ông có một thẳng dọc y tá dừa. Miệng của cha tôi là nụ cười tươi, nói chuyện tốt. Anh ấy rất tốt.
Ở nhà, ông thường là cây thực vật. Cây mình lớn như thổi. Vào buổi tối, ông thường đọc báo. Ông luôn luôn xem Đài truyền hình trong một giờ. Sau đó, ông hướng dẫn chúng ta học tập. Ông luôn luôn giúp đỡ hàng xóm. Với đồng nghiệp, ông là một người đàn ông tốt. Vì vậy, Ðồng bào luôn luôn yêu anh.
Chúng ta đều yêu anh. Bằng khen của cha là một ngọn núi Thái Sơn. Vì vậy, trong mỗi doanh nghiệp, tôi muốn anh trở về với gia đình sớm
đang được dịch, vui lòng đợi..
