At this point it is necessary that you see a bullfight. If I were to d dịch - At this point it is necessary that you see a bullfight. If I were to d Việt làm thế nào để nói

At this point it is necessary that

At this point it is necessary that you see a bullfight. If I were to describe one it would not be the one that you would see, since the bullfighters and the bulls are all different, and if I were to explain the possible variations as I went along the chapter would be interminable. There are two sorts of guide books; those that are read before and those that are to be read after and the ones that are to be read after the fact are bound to be incomprehensible to a certain extent before; if the fact is of enough importance in itself. So with any book on mountain ski-ing, sexual intercourse, wing shooting, or any other thing which it is impossible to make come true on paper, or at least impossible to attempt to make more than one version of at a time on paper, it being always an individual experience, there comes a place in the guide book where you must say do not come back until you have ski-ed, had sexual intercourse, shot quail or grouse, or been to the bullfight so that you will know what we are talking about. So from now on it is inferred that you have been to the bullfight.
You went to the bullfight? How was it?
It was disgusting. I couldn't stand it.
All right, we will give you an honorable discharge but no refund.
How did you like it? It was terrible. How do you mean terrible? Just terrible. It was terrible, awful, horrible. Good. You get an honorable discharge, too.
How did it seem to you? I was simply bored to death. All right. You get the hell out of here.
Didn't anybody like the bullfight? Didn't anybody like the bullfight at all? No answer. Did you like it, sir? I did not. Did you like it, madame? Decidedly not.
An old lady in the back of the room: What is he saying? What is that young man asking?
Some one near her: He's asking if any one liked the bullfight.
Old lady: Oh, I thought he was asking if any of us wanted to be bullfighters.
Did you like the bullfight, madame?
Old lady: I liked it very much.
What did you like about it?
Old lady: I liked to see the bulls hit the horses.
Why did you like that?
Old lady: It seemed so sort of homey.
Madame, you are a mystic. You are not among friends here. Let us go to the Caf'e Fornos where we can discuss these matters at leisure.
Old lady: Wherever you wish, sir, provided it is clean and wholesome.
Madame, there is no wholesomer place in the Peninsula.
Old lady: Will we see the bullfighters there?
Madame, the place is packed with them.
Old lady: Then let us be off.
Fornos is a caf'e frequented only by people connected with the bullfights and by whores. There is smoke, hurrying of waiters, noise of glasses and you have the noisy privacy of a big caf'e. We can discuss the fight, if you wish, and the old lady can sit and look at the bullfighters. There are bullfighters at every table and for all tastes and all the other people in the caf'e live off bullfighters in some way or another. A shark rarely has more than four remoras or sucking fish that fasten to him or swim along with him, but a bullfighter, when he is making money, has dozens. The old lady does not care to discuss the bullfight. She liked it; she is now looking at the bullfighters and never discusses things she has enjoyed even with her most intimate friends. We talk about it because there were a number of things you say you did not understand.
When the bull came out did you notice that one of the banderilleros ran across his course trailing a cape and that the bull followed the cape driving at it with one horn? They run him that way always, at the start, to see which horn he favors. The matador, standing behind his shelter, watches the bull run by the trailing cape and notices whether he follows the zig-zag-ging cape on both his right and his left sides, this showing whether he sees with both eyes and which horn he prefers to hook with. He also notices whether he runs straight or if he has a tendency to cut ground toward the man as he charges. The man who went out with the cape in both hands after the bull had been run, and cited him from in front, standing still as the bull charged, and with his arms moving the cape slowly just ahead of the bull's horns, passing the bull's horns close by his body with a slow movement of the cape, seeming to keep him controlled, in the folds of the cape, bringing him past his body each time as he turned and recharged; doing this five times and then finishing off with a swirl of the cape that turned the man's back on the bull and, by cutting the bull's charge brusquely, fixed him to the spot; that man was the matador and the slow passes that he made were called veronicas and the half pass at the end a media-veronica. Those passes were designed to show the matador's skill and art with the cape, his domination of the bull and also to fix the bull in a certain spot before the entry of the horses. They are called veronicas after St. Veronica who wiped the face of Our Lord with a cloth and are so called because the saint is always represented holding the cloth by the two corners in the position the bullfighter holds the cape for the start of the veronica. The media-veronica that stops the bull at the end of the passes is a recorte. A recorte is any pass with the cape that, by causing the bull to try to turn in less than his own length, stops him brusquely or checks his rush by cutting his course and doubling him on himself.
The banderilleros are never supposed to use both hands on the cape when the bull first comes out. If they use only one hand the cape will be trailed and when they turn it at the end of a run the bull will turn easily and not sharply and brusquely. He will do this because the turn of the long cape gives him an indication of the turn to make and gives him something to follow. With the cape held in both hands the banderillero can snap it away from the bull, flop it brusquely out of his sight and stop him dead, and turn him sharply so that he twists his spinal column, lames himself, has his speed cut, not by being worn down, but by laming, and make him unfit for the rest of the fight. Only the matador is supposed to use two hands on the cape during the early part of the fight. Strictly speaking the banderilleros, who are also called peones, are never supposed to use two hands on the cape except when bringing the bull out from a position he has taken and refused to leave. But in the way bullfighting has developed, or decayed, with emphasis increasingly placed on the manner of execution of the various passes rather than their effect, the banderilleros now do much of the work of preparing the bull for killing that was formerly done by the matador; and matadors without resources or science, whose only ability is their plastic or artistic talent, have their bulls, if these offer the slightest difficulty, prepared, worn down, dominated and everything but killed by the skilled and destructive cape of an experienced banderillero.
It may seem foolish to speak of almost killing such an animal as a fighting bull with a cape. Of course you could not kill, but you can so damage the spinal column, twist the legs and lame the animal and, by abusing its bravery, force it to charge uselessly again and again, each time recorting it ferociously, that you may tire it, lame it, and deprive it of all speed and a great part of its natural forces. We speak of killing a trout with a rod. It is the effort made by the trout that kills it. A catfish arrives at the side of the boat in full possession of all its force and strength. A tarpon, a trout or a salmon will often kill himself fighting the rod and line if you hold him long enough.
It was for this reason that banderilleros were prohibited from caping the bull with both hands. The matador was supposed to do all of the preparation for killing and the killing himself. The picadors were to slow the bull, to change his tempo, and to bring down the carriage of his head. The banderilleros were supposed to run him at the start, to place the banderillas quickly and in such a position as to correct any faults of hooking if they existed, and never to do anything to destroy the strength of the bull, in order that he might come intact into the hands of the matador who was supposed, with the muleta, to correct any tendencies toward hooking to one side or the other, to place him in position for killing and to kill him from in front, making him lower his head with the red serge of the muleta and killing him with the sword, driving it in high up at the top of the angle between the two shoulder blades.
As the corrida has developed and decayed there has been less emphasis on the form of killing, which was once the whole thing, and more on the cape work, the placing of the banderillas and the work with the muleta. The cape, the banderillas and the muleta have all become ends in themselves rather than means to an end and the bullfight has both lost and gained thereby.
In the old days the bulls were usually bigger than they are now; they were fiercer, more uncertain, heavier and older. They had not been bred down to a smaller size to please the bullfighters and they were fought at the age of four and a half to five years instead of three and a half to four and a half years. Matadors often had from six to twelve years of apprenticeship as banderilleros and as novilleros before becoming formal matadors. They were mature men, knew bulls thoroughly, and faced bulls which were brought to the highest point of physical force, strength, knowledge of how to use their horns and general difficulty and danger. The whole end of the bullfight was the final sword thrust, the actual encounter between the man and the animal, what the Spanish call the moment of truth, and every move in the fight was to prepare the bull for that killing. With such bulls it was not necessary to give emotion for the man to pass the animal as deliberately close to him with the cape as was possible. The cape was used to run the bulls, to protect the picadors, and the passes that were mad
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tại thời điểm này nó là cần thiết rằng bạn thấy một bullfight. Nếu tôi là để mô tả một nó sẽ không là một trong đó bạn sẽ thấy, kể từ khi các bullfighters và bò là tất cả khác nhau, và nếu tôi đã giải thích các biến thể có thể, như tôi đã đi dọc theo chương nào được dai dẳng. Có hai loại hướng dẫn những cuốn sách; những người đang đọc trước khi và những người có được đọc sau khi và những người có được đọc thực tế chắc chắn sẽ không thể hiểu đến một mức độ nhất định trước; Nếu thực tế có tầm quan trọng đủ trong chính nó. Vì vậy, với bất kỳ cuốn sách trên núi ski-ing, quan hệ tình dục, cánh chụp hoặc bất kỳ điều khác mà nó là không thể để làm cho đến đúng trên giấy, hoặc không thể ít để cố gắng làm nhiều hơn một phiên tại một thời điểm trên giấy, nó luôn luôn là một kinh nghiệm cá nhân, có đến một nơi trong cuốn sách hướng dẫn nơi bạn phải nói không đến trở lại cho đến khi bạn có ski-ed , có quan hệ tình dục, bắn chim cút hoặc grouse, hoặc là bullfight do đó bạn sẽ biết những gì chúng ta đang nói về. Vì vậy từ nay trên, nó suy ra rằng bạn đã đến bullfight.Bạn đã đi đến bullfight? Làm thế nào nhỉ?Nó là kinh tởm. Tôi không thể đứng nó.Được rồi, chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn một xả danh nhưng không hoàn lại tiền.Làm thế nào bạn thích nó? Nó là khủng khiếp. Làm thế nào là khủng khiếp? Chỉ khủng khiếp. Nó là khủng khiếp, khủng khiếp khủng khiếp. Tốt. Bạn nhận được một danh xả, quá.Làm thế nào đã làm nó có vẻ với bạn? Tôi đã được chỉ đơn giản là chán đến chết. Được. Bạn nhận được địa ngục ra khỏi đây.Không ai thích bullfight? Ai không thích bullfight ở tất cả? Không có câu trả lời. Bạn có thích nó, thưa ngài? Tôi đã không. Bạn có thích nó, madame? Decidedly không.Một bà già ở mặt sau của phòng: ông ta nói gì? Những gì mà người đàn ông trẻ yêu cầu?Một số một gần của mình: ông yêu cầu nếu bất kỳ ai thích bullfight.Bà già: Oh, tôi nghĩ rằng ông đã yêu cầu nếu chúng ta muốn là bullfighters.Bạn có thích bullfight, madame?Bà già: tôi thích nó rất nhiều.Những gì bạn thích về nó?Bà già: tôi thích để xem các bò nhấn những con ngựa.Tại sao bạn lại như thế?Bà già: nó có vẻ như vậy loại ấm cúng.Madame, bạn là một thần bí. Mày không giữa những người bạn ở đây. Hãy cho chúng tôi đi đến Fornos Café, nơi chúng tôi có thể thảo luận về các vấn đề lúc giải trí.Bà già: bất cứ nơi nào bạn muốn, thưa ngài, miễn là nó là sạch và lành mạnh.Madame, có là không có nơi wholesomer ở bán đảo.Bà già: chúng ta sẽ thấy có bullfighters?Madame, nơi được đóng gói với họ.Bà già: sau đó cho chúng tôi tắt.Fornos là một Café thường xuyên chỉ bởi những người kết nối với các bullfights và bởi gái điếm. Có khói, hurrying của bồi bàn, tiếng ồn của kính và bạn có sự riêng tư ồn ào của Café lớn. Chúng tôi có thể thảo luận về cuộc chiến này, nếu bạn muốn, và bà già có thể ngồi và xem xét các bullfighters. Có bullfighters ở mỗi bảng và cho tất cả các thị hiếu và tất cả những người khác trong Café sống bằng bullfighters trong một số cách này hay cách khác. Một con cá mập hiếm khi có hơn bốn remoras hoặc sucking cá mà chặt để anh ta hoặc bơi cùng với anh ta, nhưng một người đấu bò, khi ông là làm cho tiền, có hàng chục. Bà già không chăm sóc để thảo luận về bullfight. Cô thích nó; cô bây giờ nhìn các bullfighters và không bao giờ thảo luận về những điều cô đã rất thích ngay cả với bạn bè thân mật nhất của cô. Chúng tôi nói chuyện về nó bởi vì đã có một số điều bạn nói bạn không hiểu.Khi bull ra đã làm bạn nhận thấy rằng một trong những banderilleros chạy qua khóa học của mình sau một mũi và bull theo cape lái xe ở đó với một sừng? Họ chạy anh ta như vậy luôn luôn, lúc đầu, để xem có sừng ông ủng hộ. Matador, đứng đằng sau nơi trú ẩn của mình, đồng hồ bull run thứ nhất bởi dấu cape và thông báo cho dù ông sau mũi zig-zag-ging trên bên phải của mình và bên trái của mình, Đang hiển thị này cho dù ông thấy với cả hai mắt và có sừng ông thích để treo với. Ông cũng thông báo cho dù ông chạy thẳng hoặc nếu ông có một xu hướng để cắt đất đối với những người đàn ông như ông chi phí. Người đàn ông đã đi ra với mũi trong cả hai tay sau khi bull đã được điều hành, và trích dẫn anh ta từ phía trước, đứng vẫn còn khi bull tính phí, và với cánh tay của mình di chuyển mũi chậm phía trước của con bò sừng, đi qua các bull sừng đóng bởi cơ thể của mình với một chuyển động chậm của cape, seeming để giữ anh ta kiểm soát , trong các nếp gấp của mũi, đưa anh ta qua cơ thể của mình mỗi lần khi ông quay lại và nạp; làm này năm lần và sau đó kết thúc với một xoắn cape bật của người đàn ông trở lại bull và, bằng cách cắt các bull phí brusquely, cố định anh ta đến chỗ; người đàn ông đó là matador và Pass chậm rằng ông đã được gọi là veronicas và vượt qua một nửa cuối phương tiện truyền thông veronica. Vượt qua những được thiết kế để hiển thị các kỹ năng và nghệ thuật với mũi, sự thống trị của mình của bull của matador và cũng có thể để sửa chữa các bull ở một vị trí nhất định trước khi nhập cảnh của những con ngựa. Họ được gọi là veronicas sau khi St. Veronica người lau mặt của Chúa của chúng tôi với một miếng vải và vì vậy được gọi là bởi vì Thánh được luôn luôn thể hiện đang nắm giữ vải bởi hai góc ở vị trí người đấu bò giữ mũi để bắt đầu veronica. Phương tiện truyền thông-veronica mà dừng lại các bull vào giữa các đèo là một recorte. Một recorte là bất kỳ qua với mũi mà, bởi gây ra các bull để cố gắng để biến trong ít hơn chiều dài của mình, dừng lại anh ta brusquely hoặc kiểm tra vội vàng của mình bằng cách cắt các khóa học của mình và tăng gấp đôi anh ta về mình.Các banderilleros không bao giờ có nghĩa vụ phải sử dụng cả hai tay trên mũi khi bull lần đầu tiên đi ra. Nếu họ sử dụng chỉ có một bàn tay cape sẽ được kéo và khi họ lần lượt vào một chạy bull sẽ biến một cách dễ dàng và không mạnh và brusquely. Ông sẽ làm điều này vì các biến của mũi đất dài cung cấp cho anh ta một dấu hiệu của lần lượt để thực hiện và cung cấp cho anh ta một cái gì đó để làm theo. Với mũi được tổ chức tại cả hai tay banderillero có thể chụp nó từ bull, flop brusquely ra khỏi tầm nhìn của ông và dừng lại anh ta chết, và biến anh ta mạnh do đó, rằng ông xoắn cột sống của mình, lames mình, có tốc độ của mình cắt, chứ không phải bởi mòn xuống, nhưng bởi laming, và làm cho anh ta không thích hợp cho phần còn lại của cuộc chiến. Chỉ matador là nghĩa vụ phải sử dụng hai tay trên mũi trong giai đoạn đầu của cuộc chiến. Nói đúng ra banderilleros, những người cũng được gọi là peones, không bao giờ có nghĩa vụ phải sử dụng hai tay trên cape ngoại trừ khi đưa con bò ra từ một vị trí ông đã thực hiện và từ chối để lại. Nhưng trong cách bullfighting đã phát triển, hoặc bị hư hỏng, với sự nhấn mạnh ngày càng đặt trên cách thức thực hiện của các đèo khác nhau chứ không phải là hiệu quả của họ, các banderilleros bây giờ làm nhiều công việc chuẩn bị các bull cho vụ giết người trước đây đã được thực hiện bởi matador; và matadors mà không có nguồn tài nguyên hoặc khoa học, mà chỉ có khả năng là tài năng của mình bằng nhựa hoặc nghệ thuật, có của bò, nếu những cung cấp khó khăn nhỏ nhất, chuẩn bị, đeo, thống trị và tất cả mọi thứ nhưng giết bởi mũi có tay nghề cao và phá hoại của một banderillero kinh nghiệm.Nó có vẻ điên cuồng để nói chuyện gần như giết chết một động vật như một con bò chiến đấu với một mũi. Tất nhiên bạn không thể giết, nhưng bạn có thể như vậy thiệt hại cột, xoay chân và lame các động vật và, bởi lạm dụng dũng cảm của nó, buộc nó để tính phí uselessly một lần nữa và một lần nữa, mỗi recorting thời gian nó ferociously, rằng bạn có thể lốp xe, lame, và tước đi của tất cả các tốc độ và một phần lớn của các lực lượng tự nhiên. Chúng tôi nói về giết chết một cá hồi với một cây gậy. Đó là những nỗ lực được thực hiện bởi những cá hồi giết chết nó. Một cá da trơn đến ở phía bên của thuyền trong các sở hữu đầy đủ của tất cả các lực lượng và sức mạnh của nó. Tarpon một, một cá hồi hay cá hồi một thường sẽ giết mình chiến đấu rod và dòng nếu bạn giữ nó đủ lâu.It was for this reason that banderilleros were prohibited from caping the bull with both hands. The matador was supposed to do all of the preparation for killing and the killing himself. The picadors were to slow the bull, to change his tempo, and to bring down the carriage of his head. The banderilleros were supposed to run him at the start, to place the banderillas quickly and in such a position as to correct any faults of hooking if they existed, and never to do anything to destroy the strength of the bull, in order that he might come intact into the hands of the matador who was supposed, with the muleta, to correct any tendencies toward hooking to one side or the other, to place him in position for killing and to kill him from in front, making him lower his head with the red serge of the muleta and killing him with the sword, driving it in high up at the top of the angle between the two shoulder blades.As the corrida has developed and decayed there has been less emphasis on the form of killing, which was once the whole thing, and more on the cape work, the placing of the banderillas and the work with the muleta. The cape, the banderillas and the muleta have all become ends in themselves rather than means to an end and the bullfight has both lost and gained thereby.Trong những ngày tuổi bò đã thường lớn hơn họ là bây giờ; họ đã áp, hơn không chắc chắn, nặng hơn và cũ hơn. Họ không có được bred xuống đến một kích thước nhỏ hơn để làm hài lòng các bullfighters và họ đã diễn ra ở tuổi bốn và một nửa-5 năm thay vì ba tiếng rưỡi để bốn năm rưỡi. Matadors thường có từ sáu tới mười hai năm học nghề như banderilleros và novilleros trước khi trở thành chính thức matadors. Họ là người đàn ông trưởng thành, biết bò kỹ lưỡng, và phải đối mặt với bò mà đã được đưa đến độ cao nhất của vũ lực, sức mạnh, kiến thức về làm thế nào để sử dụng sừng và nói chung khó khăn và nguy hiểm của họ. Cuối bullfight, toàn bộ là thanh kiếm cuối cùng lực đẩy, cuộc gặp gỡ thực tế giữa người đàn ông và động vật, những gì người Tây Ban Nha gọi những khoảnh khắc của sự thật, và mỗi bước di chuyển trong cuộc chiến là để chuẩn bị các bull cho giết chết đó. Với bò như vậy nó đã không cần thiết để cung cấp cho các cảm xúc cho người đàn ông để vượt qua các động vật như cố ý gần với anh ta với mũi như là có thể. Mũi được sử dụng để chạy các bò, để bảo vệ các picadors, và Pass đã được điên
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tại thời điểm này, nó là cần thiết mà bạn nhìn thấy một trận đấu bò. Nếu tôi là để mô tả một trong nó sẽ không phải là người mà bạn sẽ thấy, kể từ khi bullfighters và các con bò đực đều khác nhau, và nếu tôi được là để giải thích các biến thể có thể là tôi đã đi cùng chương sẽ là vô tận. Có hai loại sách hướng dẫn; những người được đọc trước và những người đó sẽ được đọc sau và những cái đó phải được đọc sau khi thực tế đang bị ràng buộc để có thể hiểu đến một mức độ nhất định trước; nếu thực tế là đủ tầm quan trọng của riêng mình. Vì vậy, với bất kỳ cuốn sách trên núi trượt tuyết-ing, quan hệ tình dục, chụp cánh, hoặc bất kỳ điều khác mà nó không thể thực hiện trở thành sự thật trên giấy, hoặc ít nhất là không thể tìm cách thực hiện nhiều hơn một phiên bản của cùng một lúc trên giấy, nó là luôn luôn là một kinh nghiệm cá nhân, có đến một vị trí trong cuốn sách hướng dẫn, nơi bạn phải nói không trở lại cho đến khi bạn có ski-ed, đã có quan hệ tình dục, chim cút quay hoặc gà gô, hoặc là để làm đấu để bạn sẽ biết những gì chúng ta đang nói về. Vì vậy, từ bây giờ có thể suy luận rằng bạn đã đến các trận đấu bò.
Bạn đã đi đến trận đấu bò? Nó như thế nào?
Đó là kinh tởm. Tôi không thể chịu đựng được.
Được rồi, chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn một xả danh dự nhưng không được hoàn trả.
Làm thế nào mà bạn thích nó? Điều đó thật tồi tệ. Làm thế nào để bạn có nghĩa là khủng khiếp? Chỉ cần khủng khiếp. Thật khủng khiếp, khủng khiếp, khủng khiếp. Tốt. Bạn nhận được một xả danh dự, quá.
Làm thế nào mà nó dường như bạn? Tôi chỉ đơn giản là buồn chán đến chết. Được rồi. Bạn nhận được các địa ngục ra khỏi đây.
Không ai giống như các trận đấu bò? Không ai giống như các trận đấu bò ở tất cả? Không có câu trả lời. Bạn có thích nó, thưa ông? Tôi không. Bạn có thích nó, thưa bà? Decidedly không.
Một bà già ở phía sau của căn phòng: Điều gì là anh nói? Là những gì mà người đàn ông trẻ tuổi hỏi?
Một số một ở gần cô ấy. Anh ấy hỏi nếu có ai thích những trận đấu bò
Old lady:. Oh, tôi nghĩ rằng ông đã được hỏi nếu có người trong chúng ta muốn trở thành bullfighters? Bạn có thích những trận đấu bò, madame Old lady :. Tôi thích nó rất nhiều mà bạn thích gì về nó? Old lady: Tôi thích nhìn thấy những con bò đực nhấn ngựa. Tại sao bạn như thế? Old lady:. Nó có vẻ như vậy loại ấm cúng Madame, bạn là một nhà thần bí. Bạn không nằm trong số bạn bè ở đây. Hãy để chúng tôi đi đến Caf'e Fornos nơi chúng ta có thể thảo luận về những vấn đề này tại giải trí. Old lady: Bất cứ nơi nào bạn muốn, thưa ông, miễn là nó sạch sẽ và lành mạnh. Madame, không có nơi wholesomer ở bán đảo. Old lady: Sẽ chúng tôi xem bullfighters đó? Madame, nơi này được đóng gói với họ. Old lady: Sau đó, chúng ta hãy đi. Fornos là một caf'e chỉ thường xuyên của mọi người kết nối với các trận đấu bò và gái điếm. Có khói, vội vã của người phục vụ bàn, tiếng ồn của kính và bạn có sự riêng tư ồn ào của một caf'e lớn. Chúng ta có thể thảo luận về cuộc chiến, nếu bạn muốn, và phụ nữ lớn tuổi có thể ngồi và nhìn vào bullfighters. Có bullfighters tại mỗi bảng và cho mọi sở thích và tất cả những người khác trong cuộc sống caf'e off bullfighters trong một số cách này hay cách khác. Một con cá mập hiếm khi có nhiều hơn bốn remoras hoặc cá mút mà chặt với anh ta hoặc bơi cùng với anh ta, nhưng một dũng sĩ đấu bò, khi ông đang làm cho tiền, có hàng chục. Bà lão không quan tâm để thảo luận về các trận đấu bò. Cô thích nó; bây giờ cô ấy đang nhìn vào bullfighters và không bao giờ thảo luận về những điều cô đã được hưởng ngay cả với những người bạn thân nhất của cô. Chúng tôi nói về nó bởi vì có một số điều bạn nói rằng bạn không hiểu. Khi con bò ra bạn đã nhận thấy rằng một trong những banderilleros chạy qua khóa học của mình theo sau một mũi và con bò đi theo mũi lái vào nó với một sừng? Họ chạy anh theo cách đó luôn, lúc bắt đầu, để xem sừng ông ủng hộ. The Matador, đứng đằng sau nơi trú ẩn của mình, đồng hồ con bò chạy bằng mũi dấu và thông báo cho dù ông sau mũi zig-zag-ging trên cả hai bên phải và bên trái của mình, điều này cho thấy cho dù anh ta thấy có cả hai mắt và có sừng ông thích để treo với. Ông cũng thông báo cho dù anh ta chạy thẳng hoặc nếu anh ta có xu hướng cắt mặt đất về phía người đàn ông như ông phí. Người đàn ông đi ra ngoài với mũi ở cả hai tay sau khi con bò đã được chạy, và trích dẫn ông từ phía trước, đứng yên như con bò bị buộc tội, và với cánh tay của mình di chuyển mũi chậm ngay trước cái sừng của con bò, đi qua các con bò của sừng gần bằng cơ thể của mình với một phong trào chậm của mũi, dường như để giữ anh ta kiểm soát, trong các nếp gấp của chiếc áo choàng, đưa anh qua cơ thể của mình mỗi lần khi anh quay lại và nạp lại; làm điều này năm lần và sau đó kết thúc off với một dòng xoáy mũi mà quay lưng của người đàn ông trên con bò và, bằng cách cắt giảm phí của bò cộc cằn, cố định ông đến chỗ; người đàn ông đó là Matador và chậm trôi qua mà ông đã thực hiện được gọi là The Veronicas và nửa đường chuyền vào cuối một phương tiện truyền thông-veronica. Những đường chuyền được thiết kế để hiển thị các kỹ năng của Matador và nghệ thuật với các mũi, sự thống trị của mình trong những con bò và cũng để sửa chữa những con bò ở một vị trí nhất định trước khi nhập cảnh của những con ngựa. Họ được gọi là The Veronicas sau Thánh Veronica người lau khuôn mặt của Chúa chúng ta bằng một miếng vải và được gọi như vậy vì các thánh luôn luôn được biểu giữ vải bằng hai góc ở vị trí dũng sĩ đấu bò giữ mũi cho sự bắt đầu của veronica. Các phương tiện truyền thông-veronica mà dừng lại con bò ở cuối của đèo là một recorte. Một recorte là bất kỳ vượt qua với cape rằng, bằng cách gây ra xu hướng tăng sẽ cố gắng để biến trong ít hơn chiều dài của mình, anh ta dừng cộc cằn hoặc kiểm tra cao điểm của mình bằng cách cắt khóa học của mình và tăng gấp đôi ông tự sát. Các banderilleros không bao giờ được sử dụng cả hai tay vào mũi khi con bò đầu tiên đi ra. Nếu họ chỉ sử dụng một mặt mũi sẽ được kéo và khi họ biến nó ở cuối một con bò chạy sẽ biến một cách dễ dàng và không mạnh và cộc cằn. Ông sẽ làm điều này bởi vì lần lượt của các mũi dài mang lại cho anh một dấu hiệu của sự chuyển đổi qua làm và cung cấp cho anh cái gì để làm theo. Với chiếc áo choàng được tổ chức ở cả hai bàn tay banderillero có thể chụp nó đi từ con bò, flop nó cộc cằn ra khỏi tầm nhìn của mình và ngăn chặn anh ta chết, và biến anh ta mạnh để ông xoắn cột sống của mình, lames mình, có cắt tốc độ của mình, không do bị mòn, nhưng bởi laming, và làm cho anh ta không thích hợp cho phần còn lại của cuộc chiến. Chỉ Matador là nghĩa vụ phải sử dụng hai bàn tay vào mũi trong thời kỳ đầu của cuộc chiến. Nói đúng ra các banderilleros, ai cũng được gọi là peones, không bao giờ được sử dụng hai bàn tay vào mũi, trừ khi đưa bò ra từ một vị trí mà ông đã thực hiện và từ chối rời khỏi. Nhưng trong cách đấu bò đã phát triển, hoặc mục nát, với sự nhấn mạnh ngày càng được đặt vào cách thức thực hiện của các đường chuyền nhiều hơn là hiệu quả của chúng, các banderilleros bây giờ làm nhiều công việc chuẩn bị con bò để giết chết mà trước đây được thực hiện bởi các Matador ; và matadors không có tài nguyên hay khoa học, có khả năng chỉ là nhựa hoặc tài năng nghệ thuật, có con bò của họ, nếu những cung cấp chút khó khăn, chuẩn bị mòn, bị chi phối và tất cả mọi thứ nhưng bị giết chết bởi mũi có tay nghề cao và phá hoại của một banderillero có kinh nghiệm. Nó có vẻ ngu ngốc để nói chuyện gần như giết chết một con vật như một đấu bò với áo choàng. Tất nhiên bạn không thể giết, nhưng bạn có thể để làm hỏng cột sống, xoắn hai chân và lame con vật và, bằng cách lợi dụng lòng dũng cảm của nó, buộc nó để tính phí một cách vô ích một lần nữa và một lần nữa, mỗi lần recorting nó dữ dội, mà bạn có thể trở nên mệt mỏi nó , lame nó, và tước đoạt của tất cả các tốc độ và một phần lớn của các lực lượng tự nhiên của nó. Chúng tôi nói về giết chết một con cá hồi với một cây gậy. Đây là nỗ lực của các cá hồi mà giết nó. Một cá da trơn đến ở mạn thuyền sở hữu đầy đủ của tất cả các lực lượng và sức mạnh của nó. Một Tarpon, một con cá hồi hay cá hồi sẽ thường tự giết mình chiến đấu với thanh và dòng nếu anh giữ nó đủ lâu. Đó là vì lý do này mà banderilleros bị cấm caping con bò bằng cả hai tay. The Matador đã phải làm tất cả các việc chuẩn bị cho việc tiêu diệt và giết chết chính mình. Các picadors là để làm chậm bò, để thay đổi nhịp độ của mình, và mang xuống xe ngựa đầu. Các banderilleros được nghĩa vụ phải chạy anh lúc bắt đầu, để đặt các banderillas nhanh chóng và ở một vị trí như sửa chữa bất kỳ lỗi lầm của hooking nếu họ tồn tại, và không bao giờ làm bất cứ điều gì để tiêu diệt sức mạnh của con bò, để anh ấy có thể đến nguyên vẹn vào tay của các Matador người đã được yêu, với muleta, để sửa chữa bất cứ khuynh hướng về phía hooking đến một bên hay khác, để đặt ông vào vị trí để giết và giết ông từ phía trước, làm cho anh ta hạ thấp đầu của mình với các serge đỏ của muleta và giết chết bằng gươm, lái xe nó cao lên ở phía trên của góc giữa hai bả vai. Khi corrida đã phát triển và mục nát đã có ít nhấn mạnh vào các hình thức giết người, đó là một lần toàn bộ điều, và nhiều hơn nữa về công tác mũi, đặt của banderillas và làm việc với các muleta. Mũi đất, các banderillas và muleta đều trở thành đầu vào chính mình chứ không phải là phương tiện để kết thúc và các trận đấu bò đã bị mất cả hai và đã đạt được từ đó. Trong những ngày tuổi các con bò đực thường là lớn hơn so với hiện nay; họ gay gắt, chắc chắn hơn, nặng hơn và lớn hơn. Họ đã không được nuôi xuống đến một kích thước nhỏ hơn để làm hài lòng những bullfighters và họ đã chiến đấu tại bốn tuổi rưỡi đến năm năm thay vì ba và một nửa đến bốn năm rưỡi. Matadors thường có 6-12 năm học nghề banderilleros và như novilleros trước khi trở thành matadors chính thức. Họ là những người đàn ông trưởng thành, biết bò thật kỹ, và phải đối mặt với con bò đó đã được đưa đến điểm cao nhất của lực lượng vật chất, sức mạnh, kiến thức về cách sử dụng sừng của họ và khó khăn chung và nguy hiểm. Toàn bộ kết thúc trận đấu bò là lực đẩy thanh kiếm cuối cùng, các cuộc gặp gỡ thực sự giữa những người đàn ông và con vật, những gì các cuộc gọi Tây Ban Nha thời điểm của sự thật, và mỗi bước di chuyển trong cuộc chiến là để chuẩn bị cho con bò giết người đó. Với bò đực vậy nó không phải là cần thiết để cung cấp cho cảm xúc cho người đàn ông để vượt qua các con vật như cố tình gần gũi với anh với mũi như là có thể. Các mũi được sử dụng để chạy các con bò đực, để bảo vệ picadors, và tiếp đến là bị điên


















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: