cThe channel encoder may also consist of two or more concatenated code dịch - cThe channel encoder may also consist of two or more concatenated code Việt làm thế nào để nói

cThe channel encoder may also consi

cThe channel encoder may also consist of two or more concatenated codes, which are
preferably connected by interleavers which break long error sequences. For example, trellis
codes are known to produce a cluster of errors, which could then be corrected by appropriate
block codes.
A channel encoder within a distributed encoder does not normally differ from a nondistributed encoder; however, it is generally possible to design channel codes which reflect
the distributed nature of the encoding process. Example trellis codes are introduced in [31],
where the encoder requires some form of control as to decide which code to employ.
The role of a space-time encoder is to utilise the additional spatial dimension created by
sufficiently spaced antenna elements to increase the system performance. If each antenna
element is used to transmit independent data streams, then such spatial multiplexing technique is referred to as BLAST [30]. Clearly, the data rate of such a system increases linearly
with the number of transmit antennas; however, the lack of spatial redundancy makes it
more susceptible to noise and interference when compared to coding techniques described
below.
If, instead, the additional spatial domain is used to provide redundant information, then
such a spatial encoding technique is referred to as space-time coding. The computationally
simple space-time block codes (STBCs) have already been introduced in Chapter 2, where
they were shown to orthogonalise the MIMO channel. More complex codes are space-time
trellis codes (STTCs), or space-time turbo codes. Note that space-time codes (STCs) can
also be concatenated with an outer channel code to yield additional performance gains as
described above.
The functionality of distributed space-time codes (STCs) differs from a traditional deployment because only a fraction of the entire space-time codeword is transmitted from any
of the spatially distributed terminals. The transmission across all terminals then yields the
complete space-time codeword. Therefore, a control signal to each distributed space-time
encoder is essential, as it tells each of them which fraction of the entire space-time codeword
to pass onto the transmitting antenna(s). This is indicated as Control #2 in Figure 4.2.
This control information is assumed to be available to the space-time encoder, and is thus
not discussed further in this thesis.
The cooperative decoder can be realised as the inversion of all processes at the cooperative transmitter. Here, the space-time decoder is fed with the signals directly received from
the available antenna(s), as well as the information received via the cooperative links from
adjacent terminals. Again, a control signal is needed which specifies the type of information
fed into the space-time decoder, to allow for optimum decoding. For example, the control
signal could inform the decoder that the relayed signals are a one bit representation of the
sampled soft information available at the respective cooperative relaying terminals.
144
After the space-time decoding process, the information is passed on to the channel
decoder which performs the inverse process to the channel encoder. In a cooperative
transcoder, the produced binary information output may then be fed into the cooperative
encoder, to get relayed to the next VAA tier.
In subsequent analysis, a more realistic relaying access scheme based on TDMA is assumed. Therefore, the entire bandwidth W is utilised by all relaying links, whereas only a
fraction of the total frame duration T is used by each stage to relay the information to the
consecutive stage.
A brief overview of the potential application of VAAs with realistic encoding schemes
has been presented. It is clear that neither an in-depth analysis to these codes can be
exposed here nor can all possible code combinations be assessed. Further analysis and
assessments therefore concentrate on a few examples, i.e. only the cases of no encoding and
space-time block encoding. The performance of space-time trellis codes and the effect of an
outer channel code has been left open for future research.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
cThe channel encoder may also consist of two or more concatenated codes, which arepreferably connected by interleavers which break long error sequences. For example, trelliscodes are known to produce a cluster of errors, which could then be corrected by appropriateblock codes.A channel encoder within a distributed encoder does not normally differ from a nondistributed encoder; however, it is generally possible to design channel codes which reflectthe distributed nature of the encoding process. Example trellis codes are introduced in [31],where the encoder requires some form of control as to decide which code to employ.The role of a space-time encoder is to utilise the additional spatial dimension created bysufficiently spaced antenna elements to increase the system performance. If each antennaelement is used to transmit independent data streams, then such spatial multiplexing technique is referred to as BLAST [30]. Clearly, the data rate of such a system increases linearlywith the number of transmit antennas; however, the lack of spatial redundancy makes itmore susceptible to noise and interference when compared to coding techniques describedbelow.If, instead, the additional spatial domain is used to provide redundant information, thensuch a spatial encoding technique is referred to as space-time coding. The computationallysimple space-time block codes (STBCs) have already been introduced in Chapter 2, wherethey were shown to orthogonalise the MIMO channel. More complex codes are space-timetrellis codes (STTCs), or space-time turbo codes. Note that space-time codes (STCs) canalso be concatenated with an outer channel code to yield additional performance gains asdescribed above.The functionality of distributed space-time codes (STCs) differs from a traditional deployment because only a fraction of the entire space-time codeword is transmitted from anyof the spatially distributed terminals. The transmission across all terminals then yields thecomplete space-time codeword. Therefore, a control signal to each distributed space-timeencoder is essential, as it tells each of them which fraction of the entire space-time codewordto pass onto the transmitting antenna(s). This is indicated as Control #2 in Figure 4.2.This control information is assumed to be available to the space-time encoder, and is thusnot discussed further in this thesis.The cooperative decoder can be realised as the inversion of all processes at the cooperative transmitter. Here, the space-time decoder is fed with the signals directly received fromthe available antenna(s), as well as the information received via the cooperative links fromadjacent terminals. Again, a control signal is needed which specifies the type of informationfed into the space-time decoder, to allow for optimum decoding. For example, the controlsignal could inform the decoder that the relayed signals are a one bit representation of thesampled soft information available at the respective cooperative relaying terminals.144After the space-time decoding process, the information is passed on to the channeldecoder which performs the inverse process to the channel encoder. In a cooperativetranscoder, the produced binary information output may then be fed into the cooperativeencoder, to get relayed to the next VAA tier.In subsequent analysis, a more realistic relaying access scheme based on TDMA is assumed. Therefore, the entire bandwidth W is utilised by all relaying links, whereas only afraction of the total frame duration T is used by each stage to relay the information to theconsecutive stage.A brief overview of the potential application of VAAs with realistic encoding schemeshas been presented. It is clear that neither an in-depth analysis to these codes can beexposed here nor can all possible code combinations be assessed. Further analysis andassessments therefore concentrate on a few examples, i.e. only the cases of no encoding andspace-time block encoding. The performance of space-time trellis codes and the effect of anouter channel code has been left open for future research.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Cthe kênh mã hóa cũng có thể gồm hai hoặc nhiều mã kết nối, được
nối với nhau bằng tốt interleavers mà phá vỡ chuỗi lỗi dài. Ví dụ, trellis
mã được biết để sản xuất một cụm các lỗi, mà sau đó có thể được sửa chữa bằng cách thích hợp
các mã khối.
Một bộ mã hóa kênh trong một bộ mã hóa phân phối thường không khác gì một bộ mã hóa nondistributed; Tuy nhiên, nó thường có thể thiết kế các mã kênh đó phản ánh
tính chất phân phối của quá trình mã hóa. Ví dụ mã trellis được giới thiệu trong [31],
nơi các bộ mã hóa đòi hỏi một số hình thức kiểm soát như để quyết định mã để sử dụng.
Vai trò của một bộ mã hóa không gian-thời gian là để sử dụng các mô hình không gian khác được tạo ra bởi
các yếu tố ăng ten khoảng cách đủ để tăng hiệu suất hệ thống. Nếu mỗi anten
phần tử được sử dụng để truyền các luồng dữ liệu độc lập, thì kỹ thuật ghép kênh không gian như vậy được gọi là BLAST [30]. Rõ ràng, tốc độ dữ liệu của một hệ thống như vậy làm tăng tuyến tính
với số lượng anten truyền; Tuy nhiên, việc thiếu sự thừa không gian làm cho nó
nhạy cảm hơn với tiếng ồn và nhiễu khi so sánh với các kỹ thuật mô tả mã hóa
dưới đây.
Nếu, thay vào đó, các miền không gian bổ sung được sử dụng để cung cấp thông tin cần thiết, sau đó
một kỹ thuật mã hóa không gian như vậy được gọi là space- mã hóa thời gian. Các tính toán
đơn giản mã khối không gian-thời gian (STBCs) đã được giới thiệu trong chương 2, nơi
họ được hiển thị để orthogonalise kênh MIMO. Mã phức tạp hơn là không-thời gian
mã trellis (STTCs), hoặc không gian-thời gian mã turbo. Lưu ý rằng không-thời gian mã (trung tâm STC) có thể
cũng được nối với một mã kênh bên ngoài để mang lại lợi ích hiệu suất bổ sung như
mô tả ở trên.
Các chức năng của phân phối mã không gian-thời gian (trung tâm STC) khác với việc triển khai truyền thống bởi vì chỉ có một phần nhỏ của toàn bộ không gian-thời gian từ mã được truyền đi từ bất kỳ
thiết bị đầu cuối được phân phối không gian. Việc truyền tải trên tất cả các thiết bị đầu cuối sau đó sản lượng
hoàn chỉnh từ mã không-thời gian. Vì vậy, một tín hiệu điều khiển đến từng phân bố không gian-thời gian
mã hóa là rất cần thiết, vì nó cho mỗi người mà phần nhỏ của toàn bộ từ mã không gian-thời gian
để vượt qua vào anten phát (s). Điều này được thể hiện như Control # 2 trong hình 4.2.
thông tin điều khiển này được giả định là có sẵn với bộ mã hóa không gian-thời gian, và vì thế
không được thảo luận thêm trong luận án này.
Các bộ giải mã hợp tác xã có thể được nhận ra như là nghịch đảo của tất cả các quá trình ở máy phát hợp tác xã. Ở đây, các bộ giải mã không gian-thời gian được cho ăn với các tín hiệu trực tiếp nhận được từ
các ăng-ten có sẵn (s), cũng như các thông tin nhận được thông qua các liên kết hợp tác từ
thiết bị đầu cuối liền kề. Một lần nữa, một tín hiệu điều khiển là cần thiết để xác định loại thông tin
đưa vào bộ giải mã không gian-thời gian, cho phép giải mã tối ưu. Ví dụ, việc kiểm soát
tín hiệu có thể thông báo cho các bộ giải mã các tín hiệu chuyển tiếp là một đại diện một bit của
thông tin mềm lấy mẫu có sẵn tại các thiết bị đầu cuối chuyển tiếp hợp tác tương ứng.
144
Sau khi quá trình giải mã không gian-thời gian, thông tin được thông qua vào các kênh
giải mã trong đó thực hiện quá trình ngược với bộ mã hóa kênh. Trong một hợp tác xã
chuyển mã, sản lượng thông tin nhị phân có thể được sản xuất sau đó được đưa vào hợp tác xã
encoder, để có được chuyển tiếp đến các tầng VAA tiếp theo.
Trong phân tích tiếp theo, một kế hoạch chuyển tiếp truy cập thực tế hơn dựa trên TDMA được giả định. Vì vậy, toàn bộ băng thông W được sử dụng bởi tất cả các liên kết chuyển tiếp, trong khi chỉ có một
phần nhỏ của tổng độ dài khung T được sử dụng bởi mỗi giai đoạn để chuyển tiếp thông tin đến các
giai đoạn liên tiếp.
Một tổng quan về các ứng dụng tiềm năng của VAAS với các chương trình mã hóa thực tế
đã được trình bày. Rõ ràng là không phải một phân tích sâu sắc đến các mã số này có thể được
tiếp xúc ở đây cũng không phải tất cả các tổ hợp mã có thể có thể được đánh giá. Phân tích sâu hơn và
do đó đánh giá tập trung vào một vài ví dụ, tức là chỉ những trường hợp không có mã hóa và
không gian-thời gian khối mã hóa. Hiệu suất của không-thời gian mã trellis và ảnh hưởng của một
mã kênh bên ngoài đã được mở lại trong nghiên cứu trong tương lai.

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: