When Harry arrived at Privet Drive, it was already dark outside, not b dịch - When Harry arrived at Privet Drive, it was already dark outside, not b Việt làm thế nào để nói

When Harry arrived at Privet Drive,

When Harry arrived at Privet Drive, it was already dark outside, not because of the dark clouds that covered the sky as it was when Harry left Severus' house, but really dark. A glance at his watch told him that it was around 11 PM. Harry winced slightly and thanked Merlin that he had separate access to the house. He certainly didn't want to have a talk with his aunt about why the hell he was out so late at night. Quietly he climbed the ladder into the attic and sprawled tiredly on the bed. He was too tired to notice the letters on the bed, or the dog in the garden. He cuddled his pillow and fell asleep.



Morning came rather abruptly. Harry woke up around 10 AM to the sounds of loud barking and his aunt's shrieking.

'What the hell are they doing?' – the boy wondered as he got out of bed and looked out of the window. The sight that greeted him was rather amusing: a severely underfed huge black dog was running around the garden with no consideration for the flowers and it was chased by aunt Petunia who was swinging the frying pan at the animal in fruitless efforts to chase it away. Harry snorted.

'Well, that's interesting.' – he thought as he put on some black pants and a green silk shirt – 'Still … I need to do research. Ryu-youkai… what the hell are those? At the very least it doesn't sound English… actually it doesn't sound like anything I've heard before…'

The boy bent down to put on his shoes and it was then that he noticed the letter on his bed.

'Well, I guess I know what was scratching my back…' – he chuckled and picked up the green envelope.

[Dear Harry,

I am writing to you on the request from a friend of mine, Aubrey White. She is the Weasley family healer. There have been complications after Ginny's time in the Chamber. Aubrey would like to meet you at the soonest possible moment. I've read over Ginny's files and can guarantee you that it is imperative that you meet with the woman. ]

Harry frowned. He had no idea what Pomfrey meant by 'complications', but considering his own situation, he figured he had no right to judge. As far as he himself was concerned, he had better things to do, however Ginevra was the twins' sister. The girl he risked his life to save.

'Darn it, I need to get rid of this saving people thing… or it just might be the death of me…' – whined Harry, as he glanced back at the letter.

[… if you're agreeable, than there is a coin in the envelope. It's a portkey. You need to touch it with your wand and say 'Infirmary'. It will bring you to my summer house. From there we can call Aubrey and arrange a visit immediately.

Poppy Pomfrey.]

Harry threw a glance at his aunt, who was still chasing the dog and sighed.

'I guess I'll do this first. It's like they're going to stop anytime soon…'



Harry landed in a heap and cursed. Portkeys were so not his favorite kind of transport.

"Ah, Harry!" – came the voice of the medi-witch – "You really should learn to land better… and there is no need for such bad language…"

"Well, if someone would bother to tell me just how do I keep myself from falling on my face when I use magical means of travel…" – grumbled the boy.

"Oh you poor baby…" – chuckled the witch and went to the floo to tell her friend that Harry Potter arrived. While the woman was away, Harry studied the room he was in. It was very cozy, with light brown wooden walls and soft rugs on the floor. The furniture was darker brown. There were several bookcases that soon drew Harry's attention and he was so engrossed in reading the titles, looking for something to catch his interest that he missed the return of Madam Pomfrey who was accompanied by another woman, no doubt the already mentioned Healer White.


While Harry was getting acquainted with Aubrey, Sirius was most certainly not having fun. At first when he woke up because of the frying pan that just narrowly missed him, Black thought it would be easy to evade the woman, but Petunia Dursley was very persistent. She spent two hours chasing him and swinging the damned thing. To his horror Sirius briefly wondered if it would be okay to Crucio the horse-like woman.

'Bad thoughts, Padfoot, bad thoughts!' – he chastised himself – 'You're not Bella, torturing muggles does NOT turn you on!'

Finally having enough, Sirius made a mad dash for the street and ran as far away as he could, while Harry's aunt huffed and went into the house, congratulating herself on the victory.


"Why would you need that memory?"- asked Harry defensively. He of course wanted to help Ginny, but giving the healer the memory in question could turn out to be a really bad thing.

Aubrey sighed. She could not tell the boy about the situation, since it was against her vow, but she saw that he was not eager to share the memory with her… it was like Potter was hiding something…

'Well even if he is, it's not his actions that interest me… but I will witness them none the less… and that is not something he's willing to allow…' – thought the old witch – 'Now how do I..? Oh!'

She gave the boy a smile, as a solution became obvious:

"Mr. Potter it is imperative that I view the memory. You say yourself you can't explain properly what happened, thus I need to view the memory to see what I can find. Of course I am willing to give you my oath as a healer that any information you reveal will stay confidential."

Harry hesitated. He knew logically that if he wanted to save the girl (and he did, she was after all Fred & George's younger sister) he had to let the woman view the memory… and thus with a heavy sigh he agreed quickly before the courage left him.



Aubrey White was an experienced healer. She had her fair share of strange cases. The woman knew the Ginny Weasley would top all of those, but only after she viewed the memory, did she realize just how extraordinary the whole thing actually was. The boy in front of her bonded with the basilisk of Salazar Slytherin himself… and she couldn't discuss it with anyone except Poppy. Still, now she had a much better understanding of what happened and how Ginny, who hasn't even had her first period yet, was pregnant. Of course she was aware of the fact that these things were possible and there were several cases of very early pregnancy. But the case was more complicated than that. What she witnessed in the memory explained everything and much more. The woman shook herself and gave the boy a smile:

"Thank you, Mr. Potter. You memory made everything clear. It will be difficult, but I know now what to do."

"Of course, Healer White. It was nice meeting you. I hope Ginny gets better soon."

With that Harry used the floo to go to Diagon Alley for some shopping.


Much to his disappointment, he only found several books that mentioned the Ruy-youkai and only in passing. Still, he found out that the 'dragon demons' were mainly a Japanese species. Or at least it began that way. Over time some of them went to other countries and settled there.

'Darn it, the most informative book I found was a muggle collection of legends… how weird is that?' – Harry complained to himself – 'Of course it is at least a good thing that they're not extinct or something… that would have certainly been something usual for my luck… still, I really need to find something that will tell me more about what being a dragon demon will mean for me… and about how coming into the said inheritance early would influence the development of my creature side…'

With a heavy sigh he shook his head and blinked in surprise. He picked up a lock of hair and brought it up to his eyes. It turned out light was not playing tricks on him – he had some bark blue strands, how many was a question the boy decided to answer as soon as he got his hands on a mirror. This was a curious change and Harry wondered if it was due to the glamour weakening, or if maybe it was part of the inheritance.



Sirius Black was nursing a huge bruise on his side when he saw his godson return to the house. He gave a sigh of relief. He had no idea what the trip with Snivellus was about, but he was very glad Harry seemed unhurt. The prison escapee wanted to introduce himself, but he didn't know what to say to the boy, how to persuade the child that he was not the one who sold out Lily and James to Voldemort.

'DARN IT! WHAT THE HECK AM I SUPPOSED TO DO?' – the animagus wailed mentally, as he stared longingly at Harry's window.

The night was a long one, since all Padfoot did was stare at the window like a total loon. This single-mindedness of his was a rather new development and if one were to trust Bellatrix' opinion, it was an endearing quality. Endearing or not, tenacity was the thing he needed if he wanted to prove his innocence, Sirius decided. For the nth time since his escape, Sirius toyed with the idea of seeking out Dumbledore's help, but whether he liked it or not, his talk with the Lestranges was practically burnt into his mind. With all the new things he found out, Albus Dumbledore did not seem like a good choice of a person to help him. With a sigh the black thin dog closed his eyes and fell into a restless sleep.



While his dogfather was trying to get some sleep (not that Harry was aware of the man's existence), Harry Potter looked over the list he wrote out. No matter how he looked at it, there were just too many holes he couldn't fill on his own, which meant that he needed help with research. The twins, though probably the choice he would have preferred, were still living in one house with Molly Weasley as far as he knew and that woman was nowhere near being on his trust list. Thus Harry considered his other friends. All of them were purebloods like him and unlike him lived with their families. Thus, Harry figured, they would have access to more books that wouldn't normally be sold in Diagon Alley. He only needed to decide who to trust with his secret. First his thoughts turned to Pansy, but the girl could be such a gossip that Harry didn
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khi Harry đi đến Privet Drive, nó đã tối bên ngoài, không phải vì những đám mây tối tăm bao phủ bầu trời như nó đã khi Harry đi Severus house, nhưng thực sự tối. Một glance tại chiếc đồng hồ nói với ông rằng nó đã là khoảng 11 PM. Harry winced hơi và cảm ơn Merlin rằng ông đã truy cập riêng biệt vào nhà. Ông chắc chắn không muốn có một cuộc nói chuyện với dì của mình về lý do tại sao các địa ngục ông ra muộn vào ban đêm. Lặng lẽ, ông leo lên các bậc thang thành căn gác và ả tiredly trên giường. Ông đã quá mệt mỏi để nhận thấy các chữ cái trên giường, hoặc con chó trong khu vườn. Ông cuddled gối của mình và rơi vào giấc ngủ.…Buổi sáng đến khá bất ngờ. Harry dậy khoảng 10 giờ sáng đến âm thanh của tiếng sủa và dì của mình của shrieking.'Địa ngục họ đang làm gì?'-cậu bé tự hỏi như ông đã nhận ra khỏi giường và nhìn qua cửa sổ. Cảnh đó chào đón anh ta là khá vui: một con chó đen lớn bị underfed đã chạy xung quanh Sân vườn với không có xem xét cho những bông hoa và nó đuổi bởi dì Petunia người swinging chảo lúc các động vật trong các nỗ lực không hiệu quả để đuổi nó đi. Harry snorted.'Vâng, đó là thú vị.'-ông nghĩ như ông đã đặt trên một số quần màu đen và một áo sơ mi lụa màu xanh lá cây-' vẫn còn... Tôi cần phải làm nghiên cứu. Ryu-youkai... những gì địa ngục là những? Ít nhất nó không âm thanh tiếng Anh... thực sự nó không âm thanh như bất cứ điều gì tôi đã nghe nói trước...'Cậu bé cong xuống đặt trên giày của mình và nó đã sau đó rằng ông nhận thấy các chữ cái trên giường của mình.'Vâng, tôi đoán tôi biết những gì gãi lưng của tôi...'-ông chuckled và nhặt phong bì màu xanh lá cây.[Kính Harry,Tôi đang viết cho bạn theo yêu cầu từ một người bạn của tôi, Aubrey trắng. Cô là chữa bệnh gia đình Weasley. Đã có tín đồ biến chứng sau khi thời gian của Ginny trong buồng. Aubrey muốn gặp bạn tại thời điểm sớm nhất có thể. Tôi đã đọc qua Ginny của tập tin và có thể đảm bảo với bạn rằng nó là bắt buộc rằng bạn đáp ứng với người phụ nữ. ]Harry cau mày. Ông không có ý tưởng những gì Quirrell có nghĩa của 'biến chứng', nhưng xem xét tình hình riêng của mình, ông biết ông không có quyền để thẩm phán. Xa như ông đã tự mình đã được quan tâm, ông đã có những điều tốt hơn để làm, Tuy nhiên Ginevra là các em sinh đôi chị em. Cô gái ông risked cuộc sống của mình để tiết kiệm.'Darn nó, tôi cần phải loại bỏ điều này mọi người tiết kiệm... hoặc nó chỉ có thể là cái chết của tôi...'-whined Harry, như ông liếc nhìn trở lại tại thư.[... nếu bạn dễ chịu, hơn có một đồng xu trong phong bì. Nó là một portkey. Bạn cần phải liên lạc với cây đũa phép của bạn và nói 'Trạm xá'. Nó sẽ đưa bạn đến nhà mùa hè của tôi. Từ đó, chúng tôi có thể gọi Aubrey và sắp xếp một chuyến viếng thăm ngay lập tức.Poppy Pomfrey.]Harry đã ném một glance tại dì của mình, những người vẫn còn đuổi con chó và thở dài.' Tôi đoán tôi sẽ làm điều này lần đầu tiên. Nó là như họ đang đi để ngăn chặn bất cứ lúc nào sớm...'…Harry đã hạ cánh tại một đống và nguyền rủa. Portkeys vì vậy không là loại của mình yêu thích của giao thông vận tải."Ah, Harry!"-đến tiếng nói medi-witch-"bạn thực sự nên tìm hiểu để hạ cánh tốt hơn... và không cần cho ngôn ngữ xấu...""Vâng, nếu một người nào đó sẽ bận tâm đến nói với tôi chỉ cần làm thế nào làm tôi giữ cho bản thân mình từ rơi trên khuôn mặt của tôi khi tôi sử dụng các phương tiện huyền diệu của du lịch..."-grumbled cậu bé."Oh nghèo bé..."-chuckled các phù thủy và đã đi đến floo để nói với bạn bè của cô rằng Harry Potter đã đến. Trong khi người phụ nữ đã đi, Harry nghiên cứu phòng ông. Nó là rất ấm cúng, với ánh sáng bức tường bằng gỗ màu nâu và mềm thảm trên sàn nhà. Các đồ nội thất là màu nâu sẫm màu hơn. Có một số tủ sách sớm đã thu hút sự chú ý của Harry và ông được như vậy hăng say trong đọc các tiêu đề, tìm kiếm một cái gì đó để đón các lợi ích của mình rằng ông đã bỏ lỡ sự trở lại của Madam Pomfrey người được đi kèm với một người phụ nữ, không có nghi ngờ các Healer trắng đã được đề cập.Trong khi Harry nhận được làm quen với Aubrey, Sirius chắc chắn nhất không có vui vẻ. Lúc đầu tiên khi ông tỉnh dậy vì chảo chỉ suýt mất anh ta, đen nghĩ rằng nó sẽ được dễ dàng để tránh người phụ nữ, nhưng Petunia Dursley là rất dai dẳng. Cô đã dành hai giờ đuổi anh ta và swinging điều chết tiệt. Để kinh dị ông Sirius một thời gian ngắn tự hỏi nếu nó sẽ là chấp nhận được để Crucio người phụ nữ giống như con ngựa.'Những suy nghĩ xấu, Padfoot, suy nghĩ xấu!'-ông chastised mình-' bạn đang không Bella, tra tấn những Muggle không bật bạn!' Cuối cùng có đủ, Sirius được thực hiện một dấu gạch ngang điên cho đường phố và chạy càng xa xôi như ông có thể, trong khi Harry của dì huffed và đã đi vào nhà, chúc mừng mình vào chiến thắng."Tại sao bạn cần bộ nhớ điều đó?" -hỏi Harry phòng thủ. Tất nhiên ông muốn giúp Ginny, nhưng cho các healer bộ nhớ trong câu hỏi có thể bật ra là một điều thực sự xấu.Aubrey thở dài. Cô không có thể cho biết các cậu bé về tình trạng này, kể từ khi nó đã chống lại lời thề của mình, nhưng cô thấy rằng ông đã không mong muốn chia sẻ bộ nhớ với cô... nó đã như Potter ẩn một cái gì đó...'Vâng, ngay cả nếu ông là, nó không phải là hành động của mình mà quan tâm tôi... nhưng tôi sẽ chứng kiến họ không ít hơn... và đó không phải là một cái gì đó ông sẵn sàng cho phép...'-nghĩ rằng phù thủy cũ-' bây giờ làm thế nào để I..? Oh!'Cô ấy đã cho cậu bé một nụ cười, như một giải pháp trở nên rõ ràng:"Ông Potter nó là bắt buộc rằng tôi xem bộ nhớ. Bạn nói rằng bản thân bạn không thể giải thích đúng những gì đã xảy ra, vì vậy tôi cần phải xem bộ nhớ để xem những gì tôi có thể tìm thấy. Tất nhiên tôi sẵn sàng cung cấp cho bạn lời tuyên thệ của tôi như là một healer rằng bất kỳ thông tin nào bạn tiết lộ sẽ ở lại bí mật."Harry lưỡng lự. Ông biết một cách hợp lý rằng nếu ông muốn lưu các cô gái (và ông đã làm, cô đã sau khi tất cả các Fred và George của em gái) ông đã để cho người phụ nữ xem bộ nhớ... và do đó với một sigh nặng ông đã đồng ý một cách nhanh chóng trước khi sự can đảm để lại cho anh.…Aubrey White was an experienced healer. She had her fair share of strange cases. The woman knew the Ginny Weasley would top all of those, but only after she viewed the memory, did she realize just how extraordinary the whole thing actually was. The boy in front of her bonded with the basilisk of Salazar Slytherin himself… and she couldn't discuss it with anyone except Poppy. Still, now she had a much better understanding of what happened and how Ginny, who hasn't even had her first period yet, was pregnant. Of course she was aware of the fact that these things were possible and there were several cases of very early pregnancy. But the case was more complicated than that. What she witnessed in the memory explained everything and much more. The woman shook herself and gave the boy a smile:"Thank you, Mr. Potter. You memory made everything clear. It will be difficult, but I know now what to do.""Of course, Healer White. It was nice meeting you. I hope Ginny gets better soon."With that Harry used the floo to go to Diagon Alley for some shopping.Much to his disappointment, he only found several books that mentioned the Ruy-youkai and only in passing. Still, he found out that the 'dragon demons' were mainly a Japanese species. Or at least it began that way. Over time some of them went to other countries and settled there.'Darn it, the most informative book I found was a muggle collection of legends… how weird is that?' – Harry complained to himself – 'Of course it is at least a good thing that they're not extinct or something… that would have certainly been something usual for my luck… still, I really need to find something that will tell me more about what being a dragon demon will mean for me… and about how coming into the said inheritance early would influence the development of my creature side…'With a heavy sigh he shook his head and blinked in surprise. He picked up a lock of hair and brought it up to his eyes. It turned out light was not playing tricks on him – he had some bark blue strands, how many was a question the boy decided to answer as soon as he got his hands on a mirror. This was a curious change and Harry wondered if it was due to the glamour weakening, or if maybe it was part of the inheritance.…Sirius Black was nursing a huge bruise on his side when he saw his godson return to the house. He gave a sigh of relief. He had no idea what the trip with Snivellus was about, but he was very glad Harry seemed unhurt. The prison escapee wanted to introduce himself, but he didn't know what to say to the boy, how to persuade the child that he was not the one who sold out Lily and James to Voldemort.'DARN IT! WHAT THE HECK AM I SUPPOSED TO DO?' – the animagus wailed mentally, as he stared longingly at Harry's window.
The night was a long one, since all Padfoot did was stare at the window like a total loon. This single-mindedness of his was a rather new development and if one were to trust Bellatrix' opinion, it was an endearing quality. Endearing or not, tenacity was the thing he needed if he wanted to prove his innocence, Sirius decided. For the nth time since his escape, Sirius toyed with the idea of seeking out Dumbledore's help, but whether he liked it or not, his talk with the Lestranges was practically burnt into his mind. With all the new things he found out, Albus Dumbledore did not seem like a good choice of a person to help him. With a sigh the black thin dog closed his eyes and fell into a restless sleep.



While his dogfather was trying to get some sleep (not that Harry was aware of the man's existence), Harry Potter looked over the list he wrote out. No matter how he looked at it, there were just too many holes he couldn't fill on his own, which meant that he needed help with research. The twins, though probably the choice he would have preferred, were still living in one house with Molly Weasley as far as he knew and that woman was nowhere near being on his trust list. Thus Harry considered his other friends. All of them were purebloods like him and unlike him lived with their families. Thus, Harry figured, they would have access to more books that wouldn't normally be sold in Diagon Alley. He only needed to decide who to trust with his secret. First his thoughts turned to Pansy, but the girl could be such a gossip that Harry didn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Khi Harry đến Privet Drive, nó đã tối bên ngoài, không phải vì những đám mây đen bao phủ bầu trời cũng như khi Harry rời khỏi nhà Severus ', nhưng thực sự tối. Liếc nhìn đồng hồ đã nói với anh rằng nó đã được khoảng 11:00. Harry nhăn mặt một chút và bắt đầu Merlin rằng ông đã có quyền truy cập riêng vào nhà. Ông chắc chắn không muốn có một cuộc nói chuyện với dì của mình về lý do tại sao các địa ngục, ông đã ra muộn vào ban đêm. Lặng lẽ ông leo lên bậc thang vào tầng áp mái và nằm dài một cách mệt mỏi trên giường. Ông đã quá mệt mỏi để nhận thấy những chữ cái trên giường, hoặc các con chó trong vườn. Ông ôm ấp gối và ngủ thiếp đi. ... Buổi sáng đến khá đột ngột. Harry thức dậy vào khoảng 10 giờ sáng đến âm thanh của tiếng sủa to và Hét dì của mình. 'Họ đang làm cái quái gì? " - Cậu bé tự hỏi khi anh ra khỏi giường và nhìn ra ngoài cửa sổ. Các cảnh chào đón cậu khá là thú vị: một con chó đen khổng lồ thiếu ăn nghiêm trọng đã chạy quanh vườn không có xem xét cho những bông hoa và nó đã rượt đuổi dì Petunia người đã đong đưa cái chảo rán ở động vật trong những nỗ lực không kết quả để đuổi nó đi. Harry khịt mũi. "Vâng, đó là thú vị." - Anh nghĩ khi anh đặt trên một số quần đen và áo sơ mi lụa màu xanh lá cây - 'Vẫn còn ... Tôi cần phải làm nghiên cứu. Ryu-youkai ... những gì địa ngục là những? Ít nhất nó không âm thanh tiếng Anh ... thực sự nó không âm thanh như bất cứ điều gì tôi đã nghe trước khi ... 'Cậu bé cúi xuống đặt trên đôi giày của mình và đó là sau đó, ông nhận thấy lá ​​thư trên giường của mình.' Vâng , tôi đoán tôi biết những gì đang gãi lưng tôi ... "- anh cười khúc khích và nhặt phong bì màu xanh lá cây. [Dear Harry, tôi viết cho bạn về các yêu cầu từ một người bạn của tôi, Aubrey trắng. Cô là gia đình healer Weasley. Đã có biến chứng sau khi thời gian của Ginny trong Phòng. Aubrey muốn gặp bạn tại thời điểm sớm nhất có thể. Tôi đã đọc qua các tập tin của Ginny và có thể đảm bảo với bạn rằng nó là bắt buộc mà bạn gặp với người phụ nữ. ] Harry cau mày. Ông không có ý tưởng những gì Pomfrey có nghĩa là do "biến chứng", nhưng xem xét tình hình của riêng mình, anh nghĩ anh không có quyền phán xét. Theo như bản thân ông đã được quan tâm, ông đã có những điều tốt hơn để làm, tuy nhiên Ginevra là em gái của cặp sinh đôi. Các cô gái mà anh đã liều mạng sống của mình để cứu. "Darn nó, tôi cần để thoát khỏi cứu người điều này ... hay nó chỉ có thể là cái chết của tôi ... '- rên rỉ Harry, khi nhìn lại những bức thư. [... Nếu bạn dễ chịu, hơn là một đồng tiền trong phong bì. Đó là một portkey. Bạn cần phải chạm vào nó với cây đũa phép của bạn và nói "bệnh xá". Nó sẽ đưa bạn đến ngôi nhà mùa hè của tôi. Từ đó chúng ta có thể gọi Aubrey và sắp xếp một chuyến thăm ngay lập tức. Poppy Pomfrey.] Harry ném một cái nhìn vào người dì của mình, những người vẫn đang đuổi theo con chó và thở dài. "Tôi nghĩ tôi sẽ làm điều này đầu tiên. Nó giống như họ đang đi để ngăn chặn bất cứ lúc nào sớm ... "... Harry đã hạ cánh tại một đống và bị nguyền rủa. Portkeys là như vậy không phải loại yêu thích của ông về phương tiện giao thông. "Ah, Harry!" - Đến tiếng nói của medi-phù thủy - "Bạn thực sự nên tìm hiểu để đất tốt hơn ... và không có nhu cầu về ngôn ngữ xấu như vậy ..." "Vâng, nếu có ai đó làm phiền nói với tôi như thế nào để tôi giữ cho bản thân mình khỏi rơi vào tôi mặt khi tôi sử dụng phương tiện huyền diệu của du lịch ... "- cậu bé càu nhàu." Oh bạn nghèo bé ... "- cười khúc khích các phù thủy và đã đi đến floo nói với người bạn của mình rằng Harry Potter đến. Trong khi người phụ nữ đã đi, Harry đã nghiên cứu phòng ông ở trong. Nó rất ấm cúng, với ánh sáng bức tường bằng gỗ màu nâu và những tấm thảm mềm mại trên sàn nhà. Các đồ nội thất đã sẫm màu nâu. Đã có một số tủ sách mà sớm đã thu hút sự chú ý của Harry và ông đã quá mải mê trong việc đọc các tiêu đề, tìm kiếm một cái gì đó để bắt quan tâm của mình rằng ông đã bỏ lỡ sự trở lại của Madam Pomfrey người đã đi cùng với một phụ nữ khác, không có nghi ngờ đã được đề cập Healer trắng. Trong khi Harry đã được làm quen với Aubrey, Sirius đã chắc chắn không có vui vẻ. Lúc đầu, khi anh tỉnh dậy vì chảo chiên mà chỉ trong gang tấc nhớ anh, Black nghĩ rằng nó sẽ được dễ dàng để trốn tránh những người phụ nữ, nhưng Petunia Dursley đã rất kiên trì. Cô đã dành hai giờ đuổi theo anh ta và đu điều chết tiệt. Để kinh dị của ông Sirius một thời gian ngắn tự hỏi nếu nó sẽ được okay để Crucio người phụ nữ giống như con ngựa. 'Suy nghĩ Bad, Padfoot, suy nghĩ xấu!' - Ông trừng phạt chính mình - Ông không Bella, tra tấn Muggles KHÔNG biến bạn về! "Cuối cùng có đủ, Sirius đã lao điên cuồng cho đường phố và chạy như xa như ông có thể, trong thời gian dì của Harry gắt gỏng và đi vào nhà, chúc mừng mình trên chiến thắng. "Tại sao bạn cần nhớ rằng?" - phòng thủ Harry hỏi. Ông dĩ nhiên muốn giúp đỡ Ginny, nhưng cho healer bộ nhớ trong câu hỏi có thể bật ra được một điều thực sự xấu. Aubrey thở dài. Cô không thể nói với cậu về tình hình, vì nó đi ngược lại với lời thề của cô, nhưng cô thấy rằng ông không mong muốn chia sẻ bộ nhớ với cô ấy ... nó giống như Potter đã giấu một cái gì đó ... "Vâng, ngay cả nếu anh ta là, nó không phải của mình hành động mà tôi quan tâm ... nhưng tôi sẽ chứng kiến họ không ít ... và đó không phải là điều ông ta sẵn sàng để cho phép ... "- nghĩ mụ phù thủy già - 'Bây giờ tôi phải làm gì ..? Oh 'Cô ấy đã cho cậu bé một nụ cười, như là một giải pháp trở nên rõ ràng:. "Ông Potter nó là bắt buộc mà tôi xem bộ nhớ Bạn nói cho mình, bạn không thể giải thích đúng những gì đã xảy ra, vì vậy tôi cần phải xem các bộ nhớ để xem những gì tôi có thể tìm thấy. Dĩ nhiên tôi sẵn sàng cung cấp cho bạn lời thề của tôi như là một người chữa lành rằng bất kỳ thông tin mà bạn tiết lộ bí mật sẽ ở lại. "Harry ngập ngừng. Ông biết cách logic rằng nếu ông muốn cứu cô gái (và ông đã làm, cô ấy là sau khi tất cả Fred và George của em gái), ông đã để cho người phụ nữ xem bộ nhớ ... và do đó với một tiếng thở dài nặng ông đã đồng ý một cách nhanh chóng trước khi can đảm rời bỏ anh . ... Aubrey Trắng là một healer có kinh nghiệm. Cô đã chia sẻ công bằng của cô về trường hợp kỳ lạ. Người phụ nữ biết Ginny Weasley sẽ đầu tất cả những người, nhưng chỉ sau khi cô xem bộ nhớ, đã làm cô nhận ra chỉ là cách phi thường toàn bộ điều thực sự được. Các cậu bé trước mặt cô ngoại quan với một loại rắn của Salazar Slytherin mình ... và cô ấy không thể thảo luận nó với bất cứ ai ngoại trừ Poppy. Tuy nhiên, bây giờ cô ấy đã có một sự hiểu biết tốt hơn về những gì đã xảy ra và làm thế nào Ginny, người thậm chí không có thời gian đầu tiên của mình chưa, đã mang thai. Tất nhiên cô đã nhận thức được thực tế rằng những điều này là có thể và đã có nhiều trường hợp rất kỳ đầu mang thai. Nhưng trường hợp là phức tạp hơn. Tất cả mọi thứ và nhiều hơn những gì cô chứng kiến trong bộ nhớ giải thích. Người phụ nữ lắc mình và đưa cho cậu bé một nụ cười: ".. Cảm ơn bạn, ông Potter Bạn nhớ làm tất cả mọi thứ rõ ràng sẽ gặp khó khăn, nhưng tôi biết bây giờ phải làm gì." "Tất nhiên, Healer trắng Đó là cuộc họp tốt đẹp. bạn. Tôi hy vọng Ginny được tốt hơn sớm. "Với rằng Harry đã sử dụng các floo để đi đến Hẻm Xéo để mua sắm. Phần lớn đến sự thất vọng của mình, ông chỉ tìm thấy một số cuốn sách đề cập đến Ruy-youkai và chỉ thoáng qua. Tuy nhiên, ông phát hiện ra rằng 'quỷ rồng' chủ yếu là một loài Nhật Bản. Hoặc ít nhất nó đã bắt đầu theo cách đó. Qua thời gian một số trong số họ đã đi đến các quốc gia khác và định cư ở đó. "Darn nó, cuốn sách thông tin nhất tôi thấy được một bộ sưu tập Muggle của huyền thoại ... cách kỳ lạ như vậy? ' - Harry phàn nàn với chính mình - "Tất nhiên là có ít nhất một điều tốt mà họ không phải đã tuyệt chủng hoặc một cái gì đó ... mà có thể có một cái gì đó chắc chắn là bình thường cho may mắn của tôi ... vẫn còn, tôi thực sự cần phải tìm cái gì đó sẽ cho tôi biết thêm về những gì là một con quỷ rồng sẽ có ý nghĩa đối với tôi ... và khoảng cách đi vào các thừa kế nói sớm sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của sinh vật bên tôi ... "Với một tiếng thở dài nặng nề, ông lắc đầu và chớp mắt ngạc nhiên. Anh nhặt một lọn tóc và đưa nó lên để đôi mắt của mình. Hóa ra ánh sáng đã không được chơi thủ đoạn trên ông - ông đã có một số sợi màu xanh vỏ, bao nhiêu là câu hỏi các chàng trai quyết định để trả lời ngay sau khi ông có bàn tay của mình trên một tấm gương. Đây là một sự thay đổi kỳ lạ và Harry tự hỏi nếu nó là do sự suy yếu glamour, hoặc nếu có thể nó là một phần của các thừa kế. ... Sirius Black đang săn sóc một vết bầm lớn về phía mình khi nhìn thấy trở lại đỡ đầu của anh vào nhà. Ông đã đưa ra một tiếng thở dài nhẹ nhõm. Ông không có ý kiến gì thì chuyến đi với Snivellus đã được về, nhưng ông rất vui mừng Harry dường như không hề bị thương. Các đào thoát tù muốn giới thiệu bản thân, nhưng anh không biết phải nói gì với cậu bé, làm thế nào để thuyết phục đứa trẻ rằng ông không phải là một trong những người bán ra Lily và James Voldemort. "Darn IT! TÔI THÌ CÁI Heck LÀM? ' - Các animagus rền rĩ về tinh thần, khi nhìn khao khát tại cửa sổ của Harry. Những đêm là một trong những lâu dài, vì tất cả Padfoot đã được nhìn chằm chằm vào cửa sổ như một tổng chim lặn. Điều này đơn đầu óc của ông là một sự phát triển khá mới mẻ và nếu ai đó để tin tưởng ý kiến của Bellatrix, nó là một chất quý mến. Đáng yêu hay không, sự kiên trì là điều anh cần nếu anh muốn chứng minh mình vô tội, Sirius quyết định. Lần thứ n kể từ khi trốn thoát, Sirius đùa giỡn với ý tưởng tìm kiếm những sự giúp đỡ của cụ Dumbledore, nhưng người ấy có thích nó hay không, nói chuyện của ông với Lestranges đã được thực tế bị cháy vào tâm trí của mình. Với tất cả những điều mới, ông phát hiện ra, Albus Dumbledore không có vẻ như một sự lựa chọn tốt của một người để giúp anh ta. Với một tiếng thở dài con chó mỏng màu đen nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ không yên. ... Trong khi dogfather ông đã cố gắng để có được một giấc ngủ (không phải là Harry đã nhận thức được sự tồn tại của con người), Harry Potter nhìn qua danh sách ông viết ra. Không có vấn đề làm thế nào anh nhìn nó, có quá nhiều lỗ hổng anh không thể điền vào chính mình, điều đó có nghĩa rằng ông cần giúp đỡ với nghiên cứu. Các cặp song sinh, mặc dù có lẽ là lựa chọn của ông có vẻ rất muốn, vẫn đang sống trong một ngôi nhà với Molly Weasley theo như ông biết và người phụ nữ đó là hư không gần được vào danh sách tin tưởng của mình. Như vậy Harry coi là những người bạn khác của mình. Tất cả đều là thuần chủng như anh ta và anh ta không giống như sống với gia đình của họ. Do đó, Harry đã tìm, họ sẽ có quyền truy cập vào nhiều cuốn sách mà bình thường sẽ không được bán ở Hẻm Xéo. Ông chỉ cần thiết để quyết định ai để tin tưởng với bí mật của mình. Đầu tư tưởng của ông đã biến Pansy, nhưng các cô gái có thể là một tin đồn như vậy mà Harry didn






















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: