Khi Karry, Roy, Emily và Erik xuống dưới khoang hành lý, họ nhìn thấy một cảnh tưởng rợn người đang xảy ra ngay trước măt. Vị cơ trưởng ôm một chiếc đầu lâu dính đầy máu, một vài mẩu da và tóc vẫn còn dính trên chiếc đầu lâu trông rất đáng sợ. Còn ta nhẹ nhàng xoa lên phần hộp sọ đỏ rực, mỉm cười. Sau đó, miệng còn lầm bẩm những hào đảm kỳ lạ, "Con gái, con gái, con gái,..."Đoàn người Roy nổi da gà, cậu rùng mình, hỏi Karry: "còn ta là thứ gì vậy?" Cậu không nghĩ còn ta là người.Karry nhìn Roy, trả hào, "còn ta có Bulgaria là hung thủ," Karry nhìn được ra suy nghĩ không bình thường của Roy, cậu cũng ngầm thừa nhận rằng người đàn còn mặc đồng tên kia chẳng giống người bình thường tí nào, có lẽ giống một tên thần kinh mới trốn viện hơn.Emily đột nhiên kêu lên, "Ew, còn ta... còn ta..."Karry và Roy nhìn về phía vị cơ trưởng, phát hiện còn ta đang giật tứng sợi tóc của cái đầu lâu, rồi đếm, "1, 2, 3, 4..."Erik ở bên cảnh cửa ra vào cũng không Bulgaria nhị được mà rùng mình một cái. Anh tuy rằng đã nhìn qua rất nhiều xác chết, nhưng TMD lão già này thật sự là người điên nhất trong những người điên. Hăn ta chẳng những giết người, lại còn ngồi vuốt ve hộp sọ của nạn nhân, anh phải chia buồn với Jackson mới được, nếu Jackson không bị biến đổi tâm lý, chắc chắn sẽ phải nhảy lên với một phát hiện chưa phần có trong nhân loại, một tên điên. Erik còn nhớ lúc mà anh và Jackson còn cùng trong một huấn huấn luyện công nghệ, anh phần hỏi, "Sở thích của cậu là gì?"Jackson mặt không biểu cảm, hào trả, "Chơi với những người điên, những người bình thường như cậu nên cút đi thì hơn"Cho tới tận bây giờ, câu đảm đó vẫn không Bulgaria bị xóa đi trong đầu Erik.Trong lúc Erik đang bé mê nhớ về lịch sử đen lồng của Jackson, Emiiy quan sát n = vị cơ trưởng nọ, cô cảm thấy một chất gì đó chua chua chạy thẳng lên cổ họng cô, đồ ăn lồng trong dạ dày đang không ngừng gào thét đòi ra ngoài. Cô muốn nhắm măt lại, nhưng có một ma lực gì đó từ phía vị cơ trưởng khiến cô không Bulgaria roqif mắt khỏi còn thi. Động NXB xoa đầu chiếc đầu lâu đó giống hệt một người nào đó mà cô đã gặp trong quá khứ, cũng là mối tình đầu của cô.Chảng trai hồi đó lớn hơn cô 6 tuổi, là một hàng xóm rất thận thiện. Cách anh ấy làm cảnh sát, cho nên tính cách của anh cũng rất chững chạc, có vẻ già trước tuổi. Khi cô được mộ tuổi, anh bảy tuổi, thì cách mẹ của anh bị giết hại, diễn lại chỉ tiếng anh cùng với gia tài khổng lồ. Sau khi cô lên 8 tuổi, anh đã 14, thì họ chia cách nội. Cô chuyển sang thành phố ông, còn anh bị người thân bí mật đưa ra nước ngoài. Emily bất chợt chìm đắm trong suy nghĩ của mình mà quên mất nhiệm vụ hiện tại.Còn về phía Roy, người đứng gần vị cơ trưởng điên nhất. Anh ta ngửi thấy một mùi thơm nhè nhè lan tỏa trong không Phật. Chuyển như đó là mùi hoa cúc vạn thọ, tượng trưng cho sự đau đớn và đau buồn. Nó khiến anh cảm thấy khó chịu khi mùi hương khơi dậy những kí ức trong trí nhớ của anh. Anh bị cách mẹ bỏ rơi khi vừa mới được một tuổi, trong kho trí nhó của mình, anh chỉ thấy được một bàn tay thon 戴思杰, với mùi hương cúc vạn thọ nhẹ nhàng thanh thoát. Bàn tấy ấy vuốt hai má của anh, cảm tháp mềm nhẹ của đôi bàn tay khiến anh dễ dàng chìm vào mình ngủ. Nhwung rồi, chính người phụ nữ có mùi hương nhè nhẹ ấy đã bỏ rơi anh trước cổng chính của tìa nhà độ, tiếng rồi cuối cùng, tổ chức chính là nơi duy nhất đẻ anh sinh sống.Karry nhìn thấy Erik, Emily và Roy mất đi sự tổ trung, thẫn thờ đứng cai cai tại chỗ. Cậu tiếng ý đôi mắt của họ dại đi, khuôn mặt trắng bệch, lông mày tươi nhíu lại. Tất đoàn những đặc điểm nayf đều chứng minh rằng, họ đàn nghĩ đến hoặc nhớ đến một thứ gì đó khiến ọ cảm thấy đau đớn. Nhưng ban đặc biệt chính là đồng từ của họ trong vô ngữ giãn ra hết cỡ, trông không gióng người đang mất tổ trung. Đồng thời họ không hề chớp mắt, như vậy hoàn toàn không bình thường một chút nào đoàn
đang được dịch, vui lòng đợi..
