“Hey, after this, use this to wipe your body. Make sure you get all th dịch - “Hey, after this, use this to wipe your body. Make sure you get all th Việt làm thế nào để nói

“Hey, after this, use this to wipe

“Hey, after this, use this to wipe your body. Make sure you get all the blood off.”


Agu didn’t look happy about it, but he still cleaned himself with the damp towel.


“So we just dump the dirty water outside?”


“Yeah, just like that. Ane-san, go have a seat. We’ll take care of the rest.”


With that, Enri headed to the nearby table. It was surrounded by chairs since so many goblins lived here. As she chose a place to sit, she suddenly realized how tired she was. Her arms and legs were like logs, and her head was heavy.


Although part of the reason had been gathering herbs, what had really worn her out was the battle against the barghest.


All I did was watch… Enfi and the goblins were fighting, but they can still be this active… looks like I’m never going to be a warrior… or rather, Enfi’s gotten really strong…


Even though she knew that her childhood friend could use magic, she hadn’t expected that magic to be so powerful.


He’s amazing…


As she thought of her suddenly-different childhood friend, Enri’s heart swelled with an emotion she couldn’t put into words. It seemed to be surprise, but then again it seemed like something else entirely.


A clear sound brought Enri back to her senses, and her eyes fell on the ceramic cups on the table. They were filled with a transparent fluid that gave off a citrus smell, and Enri decided to help herself to a cup.


The cool, sweet and sour taste washed over her entire body, and she felt like she was filled with energy. Agu had sat down beside her at some point, and he gulped his down in one shot and immediately asked for another.


Yet, Lupusregina didn’t touch hers.


Come to think of it, I don’t think I’ve ever seen Lupusregina-san eat or drink.


“…Hm? Something wrong? You’ve been sneaking glances my way recently. Are you in love with me? Ahhhhh, how troubling~ my, how shocking, to think that En-chan is a lesbian~su. Looks like I need to let everyone know~su”


“What— no! No! It’s not like that!”


“Wahahahaha~ Just kidding. I know En-chan likes men.”


While thinking about how to reply, Enri’s eyes narrowed into a straight line.


“Although, it’s kind of slow… hm? Looks like they’ve arrived.”


Enri turned to the door, but she had the feeling there was nobody outside.


“Really? But I don’t hear anything at all.”


Agu cupped his ear forward with his hand.


“Hey, are humans a race with good hearing?”


“That, that, I don’t know about that, but I don’t think Lupusregina-san would lie about this sort of thing… though she might… prank people a little.”


Then is she lying? Agu thought as he stared wide-eyed at Lupusregina.


“No, really, I heard them. They’re coming for sure. You’re pretty amazing.”


“Hm? Ah, that’s not the case at all. Compared to Enri-san over there, I’m nothing much.”


Agu seemed to swallow it up, and looked back at Enri with a surprised expression.


No, that’s not how it is. That smile on Lupusregina-san’s face is so damn fake! Enri wondered how she should tell Agu the truth, but before that, a knock came from the door.


Shortly after, Nfirea and a woman in leather armor entered the room.


Brita, the former adventurer, had moved into the village after Nfirea. Originally, she had been an adventurer in E-Rantel, but had retired after certain events. Even so, she still needed to earn a living, and so she responded to the village’s solicitations and moved here.


She was studying to be a ranger, and she had potential. Even though she was weaker than Jugem, she was still one of the strongest people in the village and the leader of the village’s self-defense force (even though it still wasn’t at a level where it could be described as such).


She’d been called along because she was the defense force’s leader, and because she had entered the forest while practicing her fieldcraft.


“Ah— it really is a new goblin… no, hm, I keep thinking from an adventurer’s point of view… he’s not an enemy.”


Brita smiled bitterly. It wasn’t as though Enri didn’t understand where she came from. Going by the stories, goblins were the enemies of mankind. Killing them when you saw them was fine, but this village was different. The hard truth was that humans seemed to be the real enemies in this case.


“Then, since everyone’s here, let’s listen to what he has to say. Agu, can you tell us why you were running while covered in all those wounds?”


“The simple answer is that I was attacked.”


“That’s too simple… what kind of monster attacked you?”


“The minions of the Giant of the East.”


“The Giant of the East? Who’s that?”


“…How do you normally address him?”


“We-we don’t, in the first place, we didn’t even know he existed… Brita-san, do you know?”


The most widely-read person in this place was Nfirea, but when it came to the forest, Brita still knew more than him. Even so, all she could do was shake her head.


“I’m sorry. I haven’t heard anything concerning this Giant of the East. And I don’t think Master Latimon knows either. We’ve never ventured into the depths of the Forest and don’t know much about its residents.”


“Then, Agu, tell us the basics about him.”


“When you say the basics, you mean…”


Enri understood Agu’s confusion. In situations like these, it was better to ask questions one by one, so it would be easier for him to answer.


“Then, can you tell us about the powerful monsters in the Forest?”


“Well, to me the barghests and the ogres are all strong… but if you want to talk about things on the level of the Giant of the East, then in the forest, there are the powerful ones called the Three Monsters. The first is the Beast of the South. They say he’s an incredible guy who will slaughter everyone who sets foot in his domain. I don’t know what happened to him. Then there’s the Giant of the East. His base is in the withered forest. Finally is the Serpent of the West. I heard it’s a disgusting snake that can use magic.”


“Strange… how about the north?”


“There seems to be a lake in the north with all kinds of races. As for who rules them… I don’t know. But there seem to be twin witches in the swamp. And when the Beast of the South vanished, the forest became weird. I’m not too sure what exactly happened, apparently some really scary guy showed up, and then the balance of power shifted…”


“Is that the Monument of Destruction?”


“That’s right. I also heard that the master of the Monument of Destruction can command the undead, little black shadows that can move through darkness. That’s what the survivors told us.”


Everyone ― with the exception of Lupusregina ― looked uneasily at each other.


The first thing was the Beast of the South. Since its territory was supposed to be nearby, then it must surely be the magical beast tamed by the adventurers who had escorted Nfirea here — or more specifically, the one who wore jet-black plate armor. It certainly had the look of power and strength about it, and so the description fit it perfectly.


“The Beast… the Wise King of the Forest, Hamsuke-san.”


“That’s it! Ahh, yes, that’s the Beast…”


As he heard Nfirea, Brita, who had not moved to the village at that time, made a sound.
According to her, she had seen it in E-Rantel, from far away.


And there were two more monstrous creatures out there who could equal it. Nobody could not feel shock and fear at that realisation.


“Then, how did you escape?”


“Until recently, the three of them held each other in check. The Beast of the South didn’t leave its territory, but nobody could guarantee that would always be the case. If the East and West fought, no matter who won, there was always the chance that in their moment of victory, they would be finished off by the Beast in their weakened state. As such, none of the three powers actually engaged in battle.”


“All right, I can accept that. However, if the East and West cooperated and… no, the Beast of the South wouldn’t leave his domain, so there’s no need to ally to defeat it. And of course, they can’t make provocative moves…”


“I don’t know what those guys are thinking. They just have their own territory and turned it into their own kingdoms. However, the owner of the Monument of Destruction messed up the power distribution. Because of that, the East and West decided to make war on that king of destruction, and they went on the warpath.”


Agu just kept talking and talking, without a pause.


“He forced us to be his comrades in battle. Though that’s a bad joke. We goblins were worthless to them. They used us up and threw us away, and if we messed up, we suffered. Because of that, we ran away. However…”


“It was useless, right?”


“Yes, that’s right. The barghests and ogres came after us. We couldn’t fight them, so we scattered. I fled in this direction with a few people into the Beast of the South’s territory, but we didn’t expect them to come in after us without hesitation.”


He said there had been a few people, but there had been no sign of anyone other than Agu.


A pained expression drew across Enri’s face, and Gokoh spoke.


“…We have people scouting out the Forest, if anyone’s still alive, we can bring them back here as long as they don’t resist.”


“Yes, there’s that. Wolves’ noses are very sensitive. Then… the question is, besides the barghest, what else is out there? Did they have friends that came over too? If it goes badly, the pursuers might end up coming all the way here. Oi, Agu, what other monsters are there?”


“There’s barghests, ogres, boggarts, bugbears, and some kind of wolf thing…”


“They’re fairly common monsters. I’d like to hear more about the Giant of the East and the Serpent of the West, specifically, their looks, their abilities, that sort of thing. Do you know anything?”


Agu shook his head.


“I don’t know details. Only that the Giant of the East carries a big sword, and t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Hey, sau đó, sử dụng để quét cơ thể của bạn. Hãy chắc chắn rằng bạn nhận được tất cả máu off."AGU không nhìn hài lòng về nó, nhưng ông vẫn làm sạch mình với khăn ẩm ướt."Vì vậy chúng tôi chỉ cần đổ nước bẩn bên ngoài?""Vâng, chỉ cần như thế. Ane-san, đi có một chỗ ngồi. Chúng tôi sẽ chăm sóc phần còn lại."Với điều đó, Enri đến bàn gần đó. Nó được bao quanh bởi ghế kể từ khi rất nhiều các yêu tinh sống ở đây. Như cô đã chọn một chỗ ngồi, cô đột nhiên nhận ra cô là làm thế nào mệt mỏi. Cánh tay và chân của mình như bản ghi, và đầu của cô rất mạnh.Mặc dù một phần của lý do đã thu thập các loại thảo mộc, những gì đã thực sự mòn của mình ra là cuộc chiến chống lại barghest.Tất cả tôi đã là xem... Enfi và yêu tinh đã chiến đấu, nhưng họ có thể vẫn hoạt động này... có vẻ như tôi sẽ không bao giờ là một chiến binh... hoặc thay vào đó, Enfi của nhận thực sự mạnh mẽ...Mặc dù cô ấy biết rằng bạn bè thời thơ ấu của cô có thể sử dụng phép thuật, cô đã không mong đợi đó kỳ diệu để mạnh mẽ như vậy.Ông là tuyệt vời...Như cô nghĩ của người bạn thời thơ ấu đột nhiên khác nhau, trái tim của Enri nhân với một cảm xúc cô không thể đưa vào từ. Nó dường như là bất ngờ, nhưng sau đó một lần nữa nó có vẻ như cái gì khác hoàn toàn.Một âm thanh rõ ràng mang Enri quay lại giác quan của mình, và đôi mắt của cô rơi vào ly gốm trên bàn. Họ đã được lấp đầy với một chất lỏng trong suốt đã cho ra một mùi cam chanh, và Enri quyết định giúp mình một tách.Mát mẻ, ngọt và chua hương vị rửa trên toàn bộ cơ thể của cô, và cô cảm thấy như cô đã được lấp đầy với năng lượng. AGU đã ngồi xuống bên cạnh cô ấy tại một số điểm, và ông gulped của mình trong một bắn và ngay lập tức yêu cầu khác.Tuy nhiên, Lupusregina không chạm vào cô ấy.Hãy đến với suy nghĩ của nó, tôi không nghĩ rằng tôi đã từng nhìn thấy Lupusregina-san ăn hoặc uống.“… HM? Một cái gì đó sai? Bạn đã nham hiểm glances theo cách của tôi mới. Là bạn trong tình yêu với tôi? Ahhhhh, làm thế nào đáng lo ngại ~ của tôi, làm thế nào gây sốc, nghĩ rằng En-chan là một người đồng tính ~ su. Có vẻ như tôi cần phải cho mọi người biết ~ su ""Những gì-không có! Không! Nó không phải là như thế!""Wahahahaha ~ đùa thôi mà. Tôi biết En-chan thích người đàn ông."Trong khi suy nghĩ về làm thế nào để trả lời, đôi mắt của Enri thu hẹp vào một đường thẳng."Mặc dù, nó là loại chậm... hm? Hình như họ đã đến. "Enri chuyển đến cửa, nhưng cô có cảm giác đó là không ai bên ngoài."Thực sự? "Nhưng tôi không nghe thấy bất cứ điều gì ở tất cả."AGU cupped tai của mình về phía trước với bàn tay của mình."Hey, là con người một chủng tộc với điều trần tốt?""Đó, rằng, tôi không biết về điều đó, nhưng tôi không nghĩ rằng Lupusregina-san sẽ nói dối về điều này loại điều... mặc dù nó có thể... prank người một chút."Sau đó cô ấy đang nói dối? AGU nghĩ như ông stared wide-eyed lúc Lupusregina."Không, thực sự, tôi nghe thấy họ. Họ sẽ đi cho chắc chắn. Bạn đang khá tuyệt vời.""Hm? Ah, đó không phải là trường hợp ở tất cả. So với Enri-san trên đó, tôi không có gì nhiều."AGU dường như nuốt nó lên, và nhìn trở lại tại Enri với một biểu hiện ngạc nhiên.Không, đó là không làm thế nào nó là. Rằng nụ cười trên khuôn mặt Lupusregina-san là như vậy damn giả! Enri tự hỏi làm thế nào cô nên nói với Agu sự thật, nhưng trước khi đó, một knock đến từ cửa.Ngay sau đó, Nfirea và một người phụ nữ da giáp bước vào phòng.Brita, phiêu lưu cũ, đã chuyển vào làng sau khi Nfirea. Ban đầu, cô đã là một nhà thám hiểm trong E-Rantel, nhưng đã rút lui sau khi sự kiện nhất định. Mặc dù vậy, cô vẫn còn cần thiết để kiếm sống, và vì vậy cô đáp lời chào mời của ngôi làng và di chuyển ở đây.Cô đã nghiên cứu là một biệt kích, và cô ấy có tiềm năng. Mặc dù bà chỉ là yếu hơn Jugem, nó vẫn là một trong những người mạnh nhất trong làng và các nhà lãnh đạo của làng tự bảo vệ lực lượng (mặc dù nó vẫn không ở một mức độ mà nó có thể được mô tả như vậy).Cô đã được gọi là dọc theo bởi vì cô là nhà lãnh đạo lực lượng phòng vệ, và bởi vì nó đã đi vào rừng trong khi thực hành fieldcraft của cô."Ah-nó thực sự là một con yêu tinh mới... không, hm, tôi giữ suy nghĩ từ một nhà thám hiểm điểm của xem... ông không phải là một kẻ thù."Brita cười cay đắng. Nó không phải là mặc dù Enri không hiểu nơi cô đến từ. Đi theo những câu chuyện, yêu tinh là kẻ thù của nhân loại. Tiêu diệt chúng khi bạn thấy họ là tốt, nhưng ngôi làng này là khác nhau. Sự thật cứng là con người dường như là kẻ thù thực sự trong trường hợp này."Sau đó, từ của tất cả mọi người ở đây, hãy lắng nghe những gì ông đã nói. AGU, có thể bạn cho chúng tôi biết lý do tại sao bạn đã chạy trong khi được bảo hiểm trong tất cả những vết thương?""Câu trả lời đơn giản là rằng tôi đã bị tấn công.""Đó là quá đơn giản... loại quái vật tấn công bạn?""Tay sai của người khổng lồ của đông.""Khổng lồ của phía đông? Ai đấy?"“… Làm thế nào làm bạn thường giải quyết ông?""Chúng tôi-chúng tôi không, tại địa điểm đầu tiên, chúng tôi thậm chí không biết ông tồn tại... Brita-san, làm bạn biết?"Người đặt rộng rãi-đọc nơi này là Nfirea, nhưng khi nó đã đến rừng, Brita vẫn biết nhiều hơn anh ta. Mặc dù vậy, tất cả các cô có thể làm là lắc đầu của cô."Tôi xin lỗi. Tôi đã không nghe thấy bất cứ điều gì liên quan đến khổng lồ này của phía đông. Và tôi không nghĩ rằng Master Latimon biết một trong hai. Chúng tôi đã không bao giờ mạo hiểm vào sâu khu rừng và không biết nhiều về các cư dân của nó.""Sau đó, Agu, cho chúng tôi biết những điều cơ bản về anh ta.""Khi bạn nói những điều cơ bản, bạn có nghĩa là..."Enri hiểu nhầm lẫn của Agu. Trong tình huống như thế này, nó là tốt hơn để đặt câu hỏi từng người một, do đó, nó sẽ dễ dàng hơn cho anh ta để trả lời."Sau đó, có thể bạn cho chúng tôi biết về những con quái vật mạnh mẽ trong rừng?""Vâng, cho tôi các barghests và ogres các tất cả mạnh mẽ... nhưng nếu bạn muốn nói về những điều trên cấp độ của người khổng lồ của phía đông, sau đó trong rừng, đó là những người mạnh mẽ được gọi là những con quái vật ba. Đầu tiên là con thú của miền Nam. Họ nói ông là một người đáng kinh ngạc sẽ giết tất cả những người đặt chân trong tên miền của mình. Tôi không biết những gì đã xảy ra với anh ta. Sau đó có là người khổng lồ của phía đông. Căn cứ của ông là trong rừng héo. Cuối cùng là con rắn của phương Tây. Tôi nghe nó là một con rắn kinh tởm mà có thể sử dụng phép thuật." "Lạ... làm thế nào về phía Bắc?""Có thể là một hồ ở phía bắc với tất cả các loại chủng tộc. Đối với những người quy tắc chúng... Tôi không biết. Nhưng có vẻ như là đôi phù thủy trong đầm lầy. Và khi các con thú của phía nam biến mất, rừng trở thành kỳ lạ. Tôi không quá chắc chắn chính xác những gì xảy ra, dường như một số guy thực sự đáng sợ cho thấy, và sau đó sự cân bằng quyền lực chuyển... ""Là tượng đài hủy diệt?""Đó là đúng. Tôi cũng nghe nói rằng là bậc thầy của tượng đài phá hủy có thể chỉ huy các undead, chút màu đen bóng có thể di chuyển thông qua bóng tối. Đó là những gì những người sống sót nói với chúng tôi."Tất cả mọi người ― ngoại trừ Lupusregina ― nhìn uneasily vào nhau.Việc đầu tiên là con thú của miền Nam. Kể từ khi lãnh thổ của nó đã yêu cầu để được ở gần đó, sau đó nó chắc chắn phải là quái vật huyền diệu thuần hóa bởi những nhà thám hiểm người đã hộ tống Nfirea ở đây- hoặc cụ thể hơn, một trong những người mặc áo giáp tấm đen. Nó chắc chắn đã có dáng vẻ của quyền lực và sức mạnh về nó, và do đó mô tả phù hợp với nó một cách hoàn hảo."Con thú... nhà vua khôn ngoan của rừng, Hamsuke-san.""Đó là nó! Ahh, Vâng, đó là con thú..."Theo ông nghe Nfirea, Brita, người đã không di chuyển đến làng tại thời điểm đó, thực hiện một âm thanh.Theo cô, cô đã nhìn thấy nó trong E-Rantel, từ xa.Và đã có hai sinh vật ra khỏi đó quái dị hơn những người có thể bằng nó. Không, không ai có thể cảm thấy sốc và lo sợ lúc đó thực hiện."Sau đó, làm thế nào đã làm bạn thoát?""Cho đến gần đây, ba của họ được tổ chức mỗi khác trong kiểm tra. Các con thú của phía Nam đã không để lại lãnh thổ của nó, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng luôn luôn sẽ là trường hợp. Nếu phía đông và Tây đã chiến đấu, không có vấn đề ai thắng, luôn luôn là cơ hội rằng trong thời điểm của chiến thắng, họ sẽ được hoàn thành ra bởi các con thú trong trạng thái suy yếu của họ. Như vậy, không ai trong số các cường quốc ba thực sự tham gia vào trận chiến.""Được rồi, tôi có thể chấp nhận điều đó. Tuy nhiên, nếu phía đông và phía tây hợp tác và... không, con thú của phía Nam sẽ không để tên miền của mình, do đó, không cần phải liên minh để đánh bại nó. Và tất nhiên, họ không thể thực hiện chuyển động khiêu khích..."“I don’t know what those guys are thinking. They just have their own territory and turned it into their own kingdoms. However, the owner of the Monument of Destruction messed up the power distribution. Because of that, the East and West decided to make war on that king of destruction, and they went on the warpath.”Agu just kept talking and talking, without a pause.“He forced us to be his comrades in battle. Though that’s a bad joke. We goblins were worthless to them. They used us up and threw us away, and if we messed up, we suffered. Because of that, we ran away. However…”“It was useless, right?”“Yes, that’s right. The barghests and ogres came after us. We couldn’t fight them, so we scattered. I fled in this direction with a few people into the Beast of the South’s territory, but we didn’t expect them to come in after us without hesitation.”He said there had been a few people, but there had been no sign of anyone other than Agu.A pained expression drew across Enri’s face, and Gokoh spoke.“…We have people scouting out the Forest, if anyone’s still alive, we can bring them back here as long as they don’t resist.”“Yes, there’s that. Wolves’ noses are very sensitive. Then… the question is, besides the barghest, what else is out there? Did they have friends that came over too? If it goes badly, the pursuers might end up coming all the way here. Oi, Agu, what other monsters are there?”“There’s barghests, ogres, boggarts, bugbears, and some kind of wolf thing…”“They’re fairly common monsters. I’d like to hear more about the Giant of the East and the Serpent of the West, specifically, their looks, their abilities, that sort of thing. Do you know anything?”Agu shook his head.“I don’t know details. Only that the Giant of the East carries a big sword, and t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Hey, sau này, sử dụng điều này để lau cơ thể của bạn. Hãy chắc chắn rằng bạn sẽ có được tất cả máu ra. "Agu không tìm hạnh phúc về điều đó, nhưng ông vẫn làm sạch mình bằng chiếc khăn ẩm." Vì vậy, chúng tôi chỉ cần đổ nước bẩn bên ngoài? "" Vâng, chỉ cần như thế. Ane-san, đi có một chỗ ngồi. Chúng tôi sẽ chăm sóc phần còn lại. "Cùng với đó, Enri đầu đến bàn gần đó. Nó được bao quanh bởi các ghế vì rất nhiều yêu tinh sống ở đây. Như cô đã chọn một nơi để ngồi, cô đột nhiên nhận ra rằng cô đã mệt mỏi thế nào. Cánh tay và hai chân của bà như khúc gỗ, và đầu cô đã nặng. Mặc dù một phần lý do đã được thu thập các loại thảo mộc, những gì đã thực sự kiệt sức của cô là cuộc chiến chống lại các barghest. Tất cả tôi đã làm được chiếc đồng hồ ... Enfi và những con yêu tinh đã chiến đấu, nhưng họ vẫn có thể được điều này hoạt động ... có vẻ như tôi sẽ không bao giờ là một chiến binh ... hay đúng hơn, Enfi nhận được thực sự mạnh mẽ ... Mặc dù cô biết rằng người bạn thời thơ ấu của cô có thể sử dụng phép thuật, cô không ngờ rằng ma thuật để được như vậy mạnh mẽ. Anh ấy là tuyệt vời ... Như cô nghĩ của bạn thời thơ ấu đột nhiên-khác nhau của mình, trái tim của Enri phồng với một cảm xúc cô không thể nói thành lời. Nó dường như là bất ngờ, nhưng sau đó một lần nữa nó có vẻ giống như một cái gì đó khác hoàn toàn. Một âm thanh rõ ràng mang Enri trở lại bình thường, và đôi mắt của cô rơi vào chén gốm trên bàn. Họ đã được lấp đầy với một chất lỏng trong suốt, tỏa ra một mùi cam quýt, và Enri quyết định giúp đỡ mình với một cốc. Các hương vị mát, ngọt ngào và chua rửa sạch trên toàn bộ cơ thể của mình, và cô cảm thấy như cô ấy đang tràn đầy năng lượng. Agu đã ngồi xuống bên cạnh cô tại một số điểm, và anh nuốt nước bọt của mình xuống trong một shot và ngay lập tức yêu cầu khác. Tuy nhiên, Lupusregina không chạm vào cô ấy. Hãy đến với suy nghĩ của nó, tôi không nghĩ rằng tôi đã từng nhìn thấy Lupusregina -san ăn hoặc uống. "... Hm? Có gì đó không đúng? Bạn đã được lén liếc nhìn theo cách của tôi thời gian gần đây. Bạn có yêu tôi? Ahhhhh, cách gây phiền hà ~ của tôi, làm thế nào gây sốc, khi nghĩ rằng En-chan là một lesbian ~ su. Hình như tôi cần phải cho mọi người biết ~ su "" What- không! Không! Nó không phải như thế! "" Wahahahaha ~ Chỉ đùa thôi. Tôi biết En-chan thích những người đàn ông. "Trong khi suy nghĩ về làm thế nào để trả lời, đôi mắt Enri nheo thành một đường thẳng." Mặc dù, nó là loại chậm ... hm? Có vẻ như họ đã đến. "Enri quay ra cửa, nhưng cô đã có cảm giác không có ai bên ngoài." Thật sao? Nhưng tôi không nghe thấy gì cả. "Agu khum tai mình về phía trước với bàn tay của mình." Hey, là những con người một cuộc đua có thính giác tốt? "" Đó, đó, tôi không biết về điều đó, nhưng tôi không nghĩ Lupusregina-san sẽ nói dối về các loại điều này ... dù cô ấy có thể ... người đùa một chút. "Sau đó cô ấy lại nói dối? Agu nghĩ khi nhìn rộng mắt tại Lupusregina. "Không, thực sự, tôi nghe họ. Họ đến cho chắc chắn. Bạn đang khá tuyệt vời. "" Hm? Ah, đó không phải là trường hợp nào cả. So với Enri-san ở đó, tôi không có gì nhiều. "Agu dường như nuốt lấy, và nhìn lại Enri với vẻ ngạc nhiên. Không, đó không phải là làm thế nào nó được. Đó là nụ cười trên khuôn mặt Lupusregina-san là như vậy damn giả! Enri tự hỏi làm thế nào cô nên nói với Agu sự thật, nhưng trước đó, có tiếng gõ từ cửa. Ngay sau đó, Nfirea và một người phụ nữ trong bộ áo giáp da bước vào phòng. Brita, các nhà thám hiểm trước đây, đã chuyển vào ngôi làng sau Nfirea. Ban đầu, cô đã là một nhà thám hiểm trong E-Rantel, nhưng đã nghỉ hưu sau khi sự kiện nhất định. Mặc dù vậy, cô vẫn còn cần thiết để kiếm sống, và vì vậy cô trả lời mời mọc của làng và di chuyển ở đây. Cô đã được học để trở thành một kiểm lâm, và cô ấy có tiềm năng. Mặc dù cô ấy đã yếu hơn Jugem, cô vẫn còn là một trong những người mạnh nhất trong làng và các nhà lãnh đạo của lực lượng tự vệ của ngôi làng (mặc dù nó vẫn không phải ở một mức mà nó có thể được mô tả như vậy). Cô "d được gọi là cùng vì cô là lãnh đạo các lực lượng quốc phòng, và vì cô đã vào trong rừng, trong khi thực hành không chiến của mình." Ah- nó thực sự là một con yêu tinh mới ... không, hm, tôi cứ suy nghĩ từ quan điểm của một nhà thám hiểm của xem ... anh không phải là một kẻ thù. "Brita mỉm cười cay đắng. Nó không phải như Enri không hiểu nơi cô đến từ đâu. Đi bởi những câu chuyện, những con yêu tinh là những kẻ thù của nhân loại. Giết chúng khi bạn thấy họ là tốt, nhưng ngôi làng này là khác nhau. Sự thật là khó mà con người dường như là kẻ thù thực sự trong trường hợp này. "Sau đó, kể từ khi tất cả mọi người ở đây, chúng ta hãy lắng nghe những gì ông đã nói. Agu, bạn có thể cho chúng tôi biết lý do tại sao bạn đang chạy trong khi bao phủ trong tất cả những vết thương? "" Câu trả lời đơn giản là tôi đã bị tấn công. "" Đó là quá đơn giản ... những loại quái vật tấn công bạn? "" Các tay sai của Giant của Đông. "" The Giant của phương Đông? Ai vậy? "" ... Làm thế nào để bạn thường gọi anh ta? "" Chúng tôi-chúng tôi không, ở nơi đầu tiên, chúng tôi thậm chí còn không biết anh tồn tại ... Brita-san, bạn có biết? "Các rộng rãi nhất đọc người ở nơi này là Nfirea, nhưng khi nó đến với rừng, Brita vẫn biết nhiều hơn anh ta. Mặc dù vậy, tất cả các cô có thể làm là lắc đầu. "Tôi xin lỗi. Tôi đã không nghe bất cứ điều gì liên quan đến Giant này của phương Đông. Và tôi không nghĩ rằng Thầy Latimon biết một trong hai. Chúng tôi đã không bao giờ mạo hiểm vào sâu trong rừng và không biết nhiều về các cư dân của nó. "" Sau đó, Agu, cho chúng tôi biết những điều cơ bản về anh ấy. "" Khi bạn nói những điều cơ bản, bạn có nghĩa là ... "Enri hiểu nhầm lẫn của Agu . Trong những tình huống như thế này, nó là tốt hơn để đặt câu hỏi từng người một, do đó, nó sẽ dễ dàng hơn cho anh ta để trả lời. "Sau đó, bạn có thể cho chúng tôi biết về những con quái vật mạnh mẽ trong rừng?" "Vâng, với tôi barghests và ogres đều là mạnh mẽ ... nhưng nếu bạn muốn nói về những điều trên mức độ khổng lồ của phương Đông, sau đó trong rừng, có những người mạnh mẽ được gọi là Ba Monsters. Đầu tiên là Beast của miền Nam. Họ nói rằng anh ấy là một chàng trai tuyệt vời, những người sẽ giết tất cả những người đặt chân trong tên miền của mình. Tôi không biết những gì xảy ra với anh. Sau đó có các Giant của phương Đông. Cơ sở của ông là trong rừng khô héo. Cuối cùng là Serpent của phương Tây. Tôi nghe nói đó là một con rắn ghê tởm đến nỗi có thể sử dụng phép thuật. "" Kỳ lạ ... như thế nào về miền bắc? "" Có vẻ là một hồ nước ở phía bắc với tất cả các loại của các chủng tộc. Đối với người cai họ ... Tôi không biết. Nhưng có vẻ như là phù thủy sinh đôi trong đầm lầy. Và khi các quái thú của miền Nam biến mất, rừng trở nên kỳ lạ. Tôi không quá chắc chắn chính xác những gì đã xảy ra, dường như một số chàng trai thực sự đáng sợ xuất hiện, và sau đó cán cân quyền lực chuyển ... "" Đó có phải là Monument of Destruction? "" Đúng vậy. Tôi cũng nghe nói rằng các bậc thầy của Monument of Destruction có thể chỉ huy các undead, ít bóng đen có thể di chuyển qua bóng tối. Đó là những gì những người sống sót nói với chúng tôi ". Tất cả mọi người - với ngoại lệ của Lupusregina - trông không thoải mái với nhau. Việc đầu tiên là Beast của miền Nam. Kể từ lãnh thổ của mình được cho là gần đó, sau đó nó chắc chắn phải là những con quái vật huyền diệu thuần hóa bởi các nhà thám hiểm người đã hộ tống Nfirea đây - hay cụ thể hơn, một trong những người mặc màu đen tuyền tấm áo giáp. Nó chắc chắn đã có những cái nhìn của quyền lực và sức mạnh về nó, và do đó, các mô tả phù hợp với nó một cách hoàn hảo. "The Beast ... the Wise King of the Forest, Hamsuke-san." "Đó là nó! Ahh, vâng, đó là Beast ... "Khi anh nghe Nfirea, Brita, người đã không chuyển đến ngôi làng vào thời điểm đó, đã thực hiện một âm thanh. Theo cô, cô đã nhìn thấy nó trong E-Rantel, từ xa. Và có đã thêm hai sinh vật quái dị ra có những người có thể sánh bằng. Không ai có thể không cảm thấy sốc và sợ hãi thực hiện điều đó. "Sau đó, làm thế nào bạn thoát?" "Cho đến gần đây, ba người họ ôm nhau trong kiểm tra. The Beast của miền Nam không để lại lãnh thổ của mình, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng sẽ luôn luôn được các trường hợp. Nếu phương Đông và phương Tây đã chiến đấu, bất kể ai thắng, luôn luôn có cơ hội rằng trong thời điểm của họ về chiến thắng, họ sẽ được kết thúc bởi Beast trong tình trạng suy yếu của họ. Như vậy, không ai trong số ba cường quốc thực sự tham gia vào trận chiến. "" Được rồi, tôi có thể chấp nhận điều đó. Tuy nhiên, nếu phương Đông và phương Tây hợp tác và ... không, Beast của Hàn Quốc sẽ không để lại tên miền của mình, vì vậy không cần phải liên minh để đánh bại nó. Và tất nhiên, họ không thể làm cho di chuyển đầy khiêu khích ... "" Tôi không biết những gì những kẻ đang suy nghĩ. Họ chỉ có lãnh thổ riêng của mình và biến nó thành vương quốc riêng của họ. Tuy nhiên, chủ sở hữu của Monument of Destruction messed up phân phối điện. Do đó, phương Đông và phương Tây quyết định thực hiện chiến tranh trên đó vua phá hủy, và họ đã đi trên warpath. "Agu chỉ tiếp tục nói chuyện và nói chuyện, mà không có một khoảng lặng." Anh ta buộc chúng tôi phải có các đồng chí của mình trong trận chiến. Mặc dù đó là một trò đùa xấu. Chúng tôi yêu tinh là vô giá trị đối với họ. Họ đã sử dụng chúng lên và ném chúng đi, và nếu chúng ta sai lầm, chúng tôi phải chịu đựng. Do đó, chúng tôi bỏ chạy. Tuy nhiên ... "" Nó là vô ích, phải không? "" Vâng, đúng thế. Các barghests và ogres đến sau chúng ta. Chúng ta không thể chống lại chúng, vì vậy chúng tôi rải rác. Tôi bỏ chạy theo hướng này với một vài người thành quái thú của lãnh thổ của miền Nam, nhưng chúng tôi không mong đợi họ đi vào sau khi chúng tôi mà không do dự. "Ông cho biết đã có một vài người, nhưng chưa hề có dấu hiệu của bất cứ ai khác hơn là Agu. Một nét mặt đau khổ đã thu hút trên khuôn mặt Enri, và Gokoh nói. "... Chúng tôi có người hướng đạo ra khỏi rừng, nếu có ai vẫn còn sống, chúng ta có thể mang lại cho họ trở lại đây miễn là họ không cưỡng lại được." "Vâng, có đó. Mũi sói 'đang rất nhạy cảm. Sau đó ... câu hỏi là, bên cạnh những barghest, những gì khác là ra khỏi đó? Họ đã có những người bạn mà đến hơn quá? Nếu nó xấu đi, những người đuổi theo có thể kết thúc đến tất cả các cách ở đây. Oi, Agu, những quái vật khác là có "?" Có barghests, ogres, boggarts, bugbears, và một số loại điều sói ... "" Họ là những con quái vật khá phổ biến. Tôi muốn nghe thêm về Giant của phương Đông và Serpent của phương Tây, đặc biệt, ngoại hình, khả năng của mình, mà loại điều. Bạn có biết bất cứ điều gì? "Agu lắc đầu." Tôi không biết chi tiết. Chỉ rằng Giant của phương Đông mang một thanh kiếm lớn, và t






























































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: