Supermax prison Each time a crime occurs, an arrest is made, the trial dịch - Supermax prison Each time a crime occurs, an arrest is made, the trial Việt làm thế nào để nói

Supermax prison Each time a crime o

Supermax prison

Each time a crime occurs, an arrest is made, the trial ends, and a person is sentenced to prison, the public has a recurring curiosity about where the convict is sent. Over the past two decades, a phenomenal number of individuals have been sentenced to jails and to state or federal prisons.

But this is just the beginning of the journey. Prisoners are classifi ed into a whole host of various kinds of facilities. They typically vary based on the level of security, from minimum to high. But since the mid-1980s, a dramatic change has underscored corrections in the United States and elsewhere. Correctional systems at all levels have introduced or expanded the use of Supermax prisons. Supermax prisons, also known as Administrative Control Units, Special (or Security) Handling Units (SHU), or Control Handling Units (CHU) (Here, “CHUs” is pronounced “shoes.”) are stand-alone correctional facilities, wings or annexes inside an already existing prison. They are a result of the recent growth in incarceration that has occurred throughout many of the world’s advanced industrialized countries.

There is, however, a well-documented turning point in the history of Supermax prisons. In October 1983, after the brutal and fatal stabbings of two correctional officers by inmates at the federal maximum-security prison in Marion, Illinois, the facility implemented a 23-hour-a-day lockdown of all convicts. The institution slowly changed its policies and practices and was retrofitted to become what is now considered a Supermax prison. Then, in 1994, the federal government opened its first Supermax prison in Florence, Colorado, specifically designed to house Supermax prisoners. The facility was dubbed the “Alcatraz of the Rockies.”

Research on Supermax Prisons
Although much has been written on jails, prisons, and corrections, the mass media and academic community have been relatively silent with respect to Supermax prisons—and with good reason. It is difficult for journalists and scholars to gain access to prisoners, correctional officers, and administrators inside this type of facility. Reporting on correctional institutions has never been easy, and many editors and reporters shy away from this subject matter. Correctional professionals are also reluctant to talk with outsiders for fear that they may be unnecessarily subjected to public
scrutiny.
Numerous books on corrections, jails, and prisons have been published for trade, classroom, and professional audiences; only a few monographs offer an in depth look at Supermax prisons. In December 2002, the American Correctional Association (the largest professional association for correctional practitioners in the United States) published Supermax Prisons: Beyond the Rock. This edited monograph, consisting of
seven chapters written by prison officials, is more of a technical guide for prison administrators who run one of these types of facilities. Unfortunately, it suffers from the biases of its sponsor and limited targeted audience. The Big House: Life Inside a Supermax Security Prison (June 2004) is a memoir written by Jim Bruton, former warden of the Minnesota Correctional Facility-Oak Park Heights facility. Although pitched as a memoir of a Supermax administrator, Oak Park is without question primarily a maximum-security facility with only one of the nine complexes used as an Administrative Control Unit (or Supermax). Largely because of the numerousentertaining anecdotes, in many respects the book’s treatment is superfi cial. Moreover, Bruton is overly self-congratulatory about his ability to solve problems on his watch and thus serious scholars have easily dismissed the book.

There has also been a handful of publicly available government reports published on the topic of Supermax prisons. These have consisted primarily of statistical compilations outlining the numerous Supermax facilities throughout the United States and the composition of the inmates housed within.

The academic treatments (journal articles or chapters in scholarly books) fall into three groups: general overviews, those that focus on the individuals that are sent to solitary confinement or Supermax prisons, and those that focus on the effects of Supermax prisons. The research centers disproportionately on American Supermax prisons and, while this is a start, this literature treats Supermax prisons in isolation of other countries’ experiences. Rigorous comparative examinations of foreign based Supermax prisons have yet to be performed.

There are many unanswered questions about Supermax prisons. Why are Supermax prisons necessary? What particular circumstances led to the creation of Supermax prisons in different states and countries? Is the construction and increased reliance on Supermax institutions due to the fact that today’s prisoners are more incorrigible and dangerous, and thus more difficult to handle? Or is it a reflection of the correctional system’s failure or mismanagement, or pressures by the general public for a get-tough stance against dangerous criminals? Who are the typical persons sent to Supermax prisons? Why have the Supermax prisons and similar institutions in other countries engendered intense public outcry? What are the similarities and differences among American supermaxes and comparable facilities elsewhere?

Why Supermaxes Have Proliferated

Since the mid-1980s, many state departments of corrections have built their own Supermax prisons. Several reasons can account for their proliferation. First, many
states had similar experiences to the blood that spilled at Marion. In Minnesota, for example, the escape of a prisoner, kidnapping of correctional officers, fatal stabbing of a warden, and a series of prison disturbances in the early 1970s created an environment that was ripe for the construction of a new facility that would house the “worst of the worst.” Another explanation for the growth of Supermax prisons lies in the development of a conservative political ideology that began during the Reagan administration (1981-1989). As a response to an increased public fear of crime and to the demise of the “rehabilitative ideal,” a punitive agenda took hold of criminal justice and led to a much larger number of
people being incarcerated.

Reagan’s Republican successor, George H.W. Bush, continued this approach from 1989 to1993. Since then several factors prompted a dramatic increase in the number of people entering jails and prisons: the construction of new correctional facilities; new and harsher sentencing guidelines (particularly “truth in sentencing” legislation, mandatory minimums, and determinant sentencing); the passage of “three strikes you’re out” laws
and the war on drugs.

In short, many of the gains that were part of the so called “community corrections era” of the 1960s were scaled back. Congress and state legislatures passed draconian laws that reversed such time-honored practices as indeterminate sentencing and invoked a host of laws that lengthened prison sentences for convicted criminals.

Another factor that contributed to the growth of Supermaxes is the careerism of correctional administrators. Some have argued that without the leadership of particular wardens, government rainmakers, and commissioners and/or secretaries of respective state Departments of Corrections, Supermax facilities would not ever have been built in the first place. Finally, it should be understood that, in many respects, Supermaxes symbolize the failure of rehabilitation and the inability of policymakers and legislators to think and act creatively regarding incarceration. Supermax prisons are excellent examples of the way that America, compared to other countries, has dealt with lawbreakers.

Originally designed to house the most violent, hardened, and escape-prone criminals, Supermaxes are increasingly used for persistent rule-breakers, convicted leaders of criminal organizations (e.g., the mafia) and gangs, serial killers, and political criminals (e.g., spies and terrorists). In some states, the criteria for admission into a Supermax facility and the review of prisoners’ time inside (i.e., classification) are very loose or even nonexistent. These facilities are known for their strict lockdown policies, lack of amenities, and prisoner isolation techniques. Escapes from Supermaxes are so rare that they are statistically inconsequential.

In the United States alone, 6.47 million people are under the control of the criminal justice system. Approximately 2.3 million are behind bars in jails or prisons, while 3.8 million are on probation and 725,527 are on parole. The Supermaxes, maintained by the Federal Bureau of Prisons (FBOP) in Marion and Florence, for example, incarcerate 1,710 people—including such notable political criminals as “Unabomber” Ted Kaczynski and Oklahoma City bombing co-conspirator Terry Nichols.

Nevertheless, only a fraction of those incarcerated in state and federal prisons are sent to a Supermax facility. In 1998, approximately 20,000 inmates were locked up in this type of prison, representing less than 2 percent of all the men and women currently incarcerated across the country. Most of the U.S. Supermaxes, such as the federal facility in Florence, are either brand new or nearly so; others, however, are simply free-standing prisons that have been retrofi tted. Meanwhile, the number of convicts being sent to Supermax prisons is steadily growing.
Many prisons have earned their individual reputations largely through well-known events that have taken place within their walls and have subsequently been covered by the media. Places like Attica, Folsom, San Quentin, Sing Sing, and Stateville are etched in the consciousness of many Americans. The Supermaxes, on the other hand, are known for their conditions and effects on prisoners within their w
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Căn nhà tù Mỗi lần một tội phạm xảy ra, bắt giữ được thực hiện, kết thúc thử nghiệm, và một người bị kết án tù, công chúng có một tò mò theo định kỳ về nơi tù nhân được gửi. Hơn hai thập kỷ qua, một số hiện tượng của cá nhân đã bị kết án để giam và nhà tù liên bang hoặc liên bang. Nhưng đây là chỉ là sự khởi đầu của cuộc hành trình. Tù nhân là không ed vào một máy chủ lưu trữ toàn bộ các loại tiện nghi. Họ thường khác nhau dựa trên mức độ bảo mật, từ tối thiểu để cao. Nhưng kể từ giữa thập niên 1980, một sự thay đổi đáng kể đã nhấn mạnh sửa chữa tại Hoa Kỳ và các nơi khác. Các hệ thống cải huấn tại tất cả các cấp có giới thiệu hoặc mở rộng việc sử dụng của căn nhà tù. Căn nhà tù, cũng được gọi là đơn vị hành chính kiểm soát, đặc biệt (hoặc an ninh) xử lý đơn vị (THỤC), hoặc đơn vị xử lý kiểm soát (CHU) (ở đây, "CHUs" được phát âm "giày.") là độc lập tiện nghi cải huấn, cánh hoặc phần phụ lục bên trong một nhà tù đã tồn tại. Họ là một kết quả của sự tăng trưởng tại trong giam đã xảy ra trong suốt nhiều nước công nghiệp tiên tiến của thế giới. Có đó, Tuy nhiên, một bước ngoặt các tài liệu trong lịch sử của căn nhà tù. Vào tháng 10 năm 1983, sau khi stabbings tàn bạo và gây tử vong của hai cán bộ cải huấn của tù nhân tại nhà tù liên bang 1 tại Marion, Illinois, các cơ sở thực hiện một khoá cứng 23 giờ một ngày của tất cả các tù nhân. Cơ sở giáo dục từ từ thay đổi chính sách và thực tiễn của nó và được trang bị thêm để trở thành những gì bây giờ được coi là một nhà tù căn. Sau đó, vào năm 1994, chính phủ liên bang đã mở nhà tù đầu tiên căn ở Florence, Colorado, thiết kế đặc biệt để nhà tù nhân căn. Các thiết bị được gọi là "Alcatraz Rockies."Nghiên cứu về căn nhà tù Mặc dù phần lớn đã được viết về nhà giam, nhà tù, và chỉnh sửa, truyền thông đại chúng và cộng đồng học tập đã tương đối im lặng đối với căn nhà tù- và với lý do tốt. Nó là khó khăn cho các nhà báo và các học giả để truy cập vào tù nhân, cán bộ cải huấn và quản trị viên bên trong loại này của cơ sở. Báo cáo về các cơ sở cải huấn chưa bao giờ được dễ dàng, và nhiều biên tập viên và phóng viên né tránh vấn đề này. Các chuyên gia cải huấn đều không muốn nói chuyện với bên ngoài vì sợ rằng họ có thể không cần thiết chịu đến khu vực Giám sát. Nhiều cuốn sách về chỉnh sửa, nhà tù, và nhà tù đã được công bố cho thương mại, lớp học, và khán giả chuyên nghiệp; chỉ một vài chuyên cung cấp trong một sâu nhìn tại căn nhà tù. Tháng 12 năm 2002, các Hiệp hội người Mỹ cải huấn (lớn nhất chuyên nghiệp Hiệp hội cho các học viên cải huấn ở Hoa Kỳ) xuất bản nhà tù Supermax: Beyond the Rock. Điều này biên tập chuyên khảo, bao gồm Chương Bảy viết lưu do các quan chức nhà tù, là một hướng dẫn kỹ thuật cho nhà tù quản trị viên chạy một trong các loại tiện nghi. Thật không may, nó bị biases của nhà tài trợ và đối tượng được nhắm mục tiêu giới hạn của nó. Ngôi nhà lớn: Các cuộc sống bên trong một Supermax an ninh nhà tù (tháng 6 năm 2004) là một cuốn hồi ký viết bởi Jim Bruton, cựu giám đốc của Sở Minnesota Correctional cơ sở-Oak Park Heights. Mặc dù pitched như là một cuốn hồi ký của một quản trị căn, Oak Park là không có câu hỏi chủ yếu là một cơ sở 1 với chỉ là một trong những chín được sử dụng như một đơn vị kiểm soát hành chính (hoặc Supermax). Phần lớn là do những giai thoại numerousentertaining, ở nhiều khía cạnh của cuốn sách điều trị là superfi cial. Hơn nữa, Bruton là quá self-congratulatory về khả năng của mình để giải quyết vấn đề trên chiếc đồng hồ và do đó các học giả nghiêm trọng có một cách dễ dàng miễn nhiệm cuốn sách. Hiện cũng đã là một số báo cáo công khai sẵn có chính phủ được đăng trên chủ đề của căn nhà tù. Này đã bao gồm chủ yếu là thống kê biên dịch phác thảo nhiều cơ sở căn trên khắp nước Mỹ và các thành phần của các tù nhân nằm trong vòng. Các phương pháp điều trị học (bài báo tạp chí hoặc chương trong sách học thuật) rơi vào ba nhóm: chung overviews, những người mà tập trung vào các cá nhân được gửi đến confinement đơn độc hoặc căn nhà tù, và những người mà tập trung vào những tác động của căn nhà tù. Các Trung tâm nghiên cứu disproportionately vào nhà tù Supermax người Mỹ và trong khi đây là một sự khởi đầu, văn học này xử lý Supermax nhà tù trong sự cô lập của quốc gia khác kinh nghiệm. Nghiêm ngặt thi so sánh của nước ngoài nhà tù dựa căn vẫn chưa được thực hiện. Có rất nhiều câu hỏi unanswered về căn nhà tù. Tại sao là Supermax nhà tù cần thiết? Những gì hoàn cảnh cụ thể dẫn đến việc tạo ra các Supermax nhà tù ở tiểu bang khác nhau và các quốc gia? Là xây dựng và tăng sự phụ thuộc vào các cơ sở căn do thực tế là ngày hôm nay của tù nhân được thêm đúng và nguy hiểm, và do đó khó khăn hơn để xử lý? Hoặc là nó một sự phản ánh của sự thất bại của hệ thống cải huấn hoặc quản lý kém, hoặc áp lực bởi công chúng nói chung cho một lập trường get-tough chống lại bọn tội phạm nguy hiểm? Những người tiêu biểu được gửi đến căn nhà tù là ai? Tại sao có căn nhà tù và các tổ chức tương tự như các quốc gia khác engendered dữ dội outcry công cộng? Các điểm tương đồng và khác biệt giữa supermaxes Mỹ và so sánh Tiện nghi ở nơi khác là gì?Tại sao Supermaxes có Proliferated Kể từ giữa thập niên 1980, nhiều nhà nước sở của chỉnh đã xây dựng căn nhà tù của riêng của họ. Một số lý do có thể tài khoản cho phổ biến vũ khí của họ. Đầu tiên, nhiều tiểu bang có kinh nghiệm tương tự để máu đổ tại Marion. Tại tiểu bang Minnesota, ví dụ, thoát khỏi của một tù nhân, bắt cóc của cán bộ cải huấn, đâm chết người của một warden, và một loạt các rối loạn nhà tù đầu thập niên 1970, tạo ra một môi trường đã chín muồi cho việc xây dựng một cơ sở mới nào nhà các "tồi tệ nhất của tồi tệ nhất." Một lời giải thích cho sự phát triển của căn nhà tù nằm trong sự phát triển của hệ tư tưởng chính trị bảo thủ bắt đầu trong chính quyền Reagan (1981-1989). Như là một phản ứng để một nỗi sợ công cộng gia tăng của tội phạm và sự sụp đổ của "lý tưởng phục hồi chức năng", một chương trình nghị sự trừng phạt đã giữ của công lý hình sự và đã dẫn đến một số lớn hơn nhiều của mọi người đang bị giam giữ. Người kế nhiệm Đảng Cộng hòa của Reagan, George H.W. Bush, tiếp tục cách tiếp cận này từ năm 1989 to1993. Kể từ đó một số yếu tố đã thúc đẩy một sự gia tăng đáng kể số lượng người nhập nhà giam và nhà tù: xây dựng cơ sở cải huấn mới; hướng dẫn quyết định hình phạt mới và khàn (đặc biệt là "sự thật trong hình phạt" pháp luật, tối thiểu bắt buộc và quyết định hình phạt); Các đoạn văn của pháp luật "ba tấn công bạn đang ra" và chiến tranh về ma túy. Trong ngắn hạn, nhiều người trong số các lợi ích là một phần của cái gọi là "cộng đồng chỉnh thời đại" của thập niên 1960 đã được thu nhỏ lại. Quốc hội và nhà nước cơ quan lập pháp đã thông qua pháp luật draconian có thể đảo ngược như vậy thực hành thời gian tôn vinh là không xác định hình phạt và gọi một loạt các khung nhà tù câu bị kết án tội phạm pháp luật. Another factor that contributed to the growth of Supermaxes is the careerism of correctional administrators. Some have argued that without the leadership of particular wardens, government rainmakers, and commissioners and/or secretaries of respective state Departments of Corrections, Supermax facilities would not ever have been built in the first place. Finally, it should be understood that, in many respects, Supermaxes symbolize the failure of rehabilitation and the inability of policymakers and legislators to think and act creatively regarding incarceration. Supermax prisons are excellent examples of the way that America, compared to other countries, has dealt with lawbreakers. Originally designed to house the most violent, hardened, and escape-prone criminals, Supermaxes are increasingly used for persistent rule-breakers, convicted leaders of criminal organizations (e.g., the mafia) and gangs, serial killers, and political criminals (e.g., spies and terrorists). In some states, the criteria for admission into a Supermax facility and the review of prisoners’ time inside (i.e., classification) are very loose or even nonexistent. These facilities are known for their strict lockdown policies, lack of amenities, and prisoner isolation techniques. Escapes from Supermaxes are so rare that they are statistically inconsequential. In the United States alone, 6.47 million people are under the control of the criminal justice system. Approximately 2.3 million are behind bars in jails or prisons, while 3.8 million are on probation and 725,527 are on parole. The Supermaxes, maintained by the Federal Bureau of Prisons (FBOP) in Marion and Florence, for example, incarcerate 1,710 people—including such notable political criminals as “Unabomber” Ted Kaczynski and Oklahoma City bombing co-conspirator Terry Nichols. Nevertheless, only a fraction of those incarcerated in state and federal prisons are sent to a Supermax facility. In 1998, approximately 20,000 inmates were locked up in this type of prison, representing less than 2 percent of all the men and women currently incarcerated across the country. Most of the U.S. Supermaxes, such as the federal facility in Florence, are either brand new or nearly so; others, however, are simply free-standing prisons that have been retrofi tted. Meanwhile, the number of convicts being sent to Supermax prisons is steadily growing. Many prisons have earned their individual reputations largely through well-known events that have taken place within their walls and have subsequently been covered by the media. Places like Attica, Folsom, San Quentin, Sing Sing, and Stateville are etched in the consciousness of many Americans. The Supermaxes, on the other hand, are known for their conditions and effects on prisoners within their w
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tù Supermax Mỗi lần một tội phạm xảy ra, bắt giữ được thực hiện, phiên tòa kết thúc, và một người bị kết án tù, công chúng có một sự tò mò định kỳ về nơi người bị kết án được gửi đi. Trong hai thập kỷ qua, một số hiện tượng của các cá nhân đã bị kết án tù và đến các nhà tù tiểu bang hoặc liên bang. Nhưng điều này chỉ là khởi đầu của cuộc hành trình. Các tù nhân đang ed classifi vào một loạt toàn bộ các loại phương tiện. Họ thường khác nhau dựa trên mức độ bảo mật, từ tối thiểu đến cao. Nhưng kể từ giữa những năm 1980, một sự thay đổi đáng kể đã nhấn chỉnh tại Hoa Kỳ và các nơi khác. Hệ thống cải huấn các cấp đã giới thiệu hoặc mở rộng việc sử dụng các Supermax tù. Nhà tù Supermax, còn được gọi là Control đơn vị hành chính, đặc biệt (hoặc an) Các đơn vị xử lý (SHU), hoặc Control đơn vị xử lý (CHU) (Ở đây, "Chus" được phát âm là "giày".) Được độc lập sở cải huấn, cánh hoặc phụ lục bên trong một nhà tù đã có. Họ là một kết quả của sự phát triển gần đây trong trại giam đã xảy ra trong suốt nhiều nước công nghiệp tiên tiến của thế giới. Có đó, tuy nhiên, một bước ngoặt ghi nhận trong lịch sử của Supermax tù. Trong tháng 10 năm 1983, sau khi vụ tấn công tàn bạo và gây tử vong của hai sĩ quan cải huấn của tù nhân tại nhà tù tối đa-an ninh liên bang ở Marion, Illinois, cơ ​​sở thực hiện một lockdown 23 giờ một ngày của tất cả các tù nhân. Các tổ chức từ từ thay đổi chính sách và thực tiễn của nó và được trang bị thêm để trở thành những gì bây giờ được coi là một nhà tù Supermax. Sau đó, vào năm 1994, chính phủ liên bang đã mở tù Supermax đầu tiên tại Florence, Colorado, thiết kế đặc biệt để nhà tù Supermax. Các cơ sở được mệnh danh là "Alcatraz của Rockies." Nghiên cứu về Supermax Prisons Mặc dù đã có nhiều văn bản về các nhà tù, trại giam, và chỉnh sửa, các phương tiện truyền thông đại chúng và cộng đồng học thuật đã được tương đối im lặng đối với Supermax tù-và với lý do chính đáng. Đó là khó khăn cho các nhà báo và học giả để đạt được quyền truy cập cho các tù nhân, sĩ quan cải huấn, và các quản trị viên bên trong loại này của cơ sở. Báo cáo về tổ chức cải huấn chưa bao giờ được dễ dàng, và nhiều biên tập viên và phóng viên né tránh vấn đề này. Chuyên Correctional cũng không muốn nói chuyện với người ngoài vì sợ rằng họ có thể không cần thiết bị nào giám sát. Nhiều cuốn sách về cải chính, trại giam, nhà tù và đã được công bố cho thương mại, lớp học, và khán giả chuyên nghiệp; chỉ có một vài chuyên khảo cung cấp một cái nhìn sâu sắc Supermax tù. Trong tháng 12 năm 2002, Hiệp hội Correctional Mỹ (các hiệp hội nghề nghiệp lớn nhất cho các học viên cải huấn ở Mỹ) công bố Supermax Prisons: Beyond the Rock. Chuyên khảo sửa này, bao gồm bảy chương được viết bởi viên chức nhà tù, là chi tiết của một hướng dẫn kỹ thuật cho các quản trị viên nhà tù, những người chạy một trong các loại phương tiện. Thật không may, nó bị những định kiến của người bảo trợ của mình và hạn chế đối tượng mục tiêu. The Big House: Cuộc sống bên trong một nhà tù an ninh Supermax (tháng 6 năm 2004) là một cuốn hồi ký được viết bởi Jim Bruton, cựu cai ngục của cơ sở Minnesota Correctional Facility-Oak Park Heights. Mặc dù là sự tung ra cuốn hồi ký của một quản trị Supermax, Oak Park là không có câu hỏi chủ yếu là một hạn mức tối đa-an ninh với chỉ một trong chín khu phức hợp được sử dụng như một bộ điều khiển Administrative (hoặc Supermax). Phần lớn là vì những giai thoại numerousentertaining, trong nhiều khía cạnh điều trị của cuốn sách là superfi tài. Hơn nữa, Bruton là quá tự chúc mừng về khả năng của mình để giải quyết vấn đề trên đồng hồ của mình và do đó các học giả nghiêm trọng đã dễ dàng bác bỏ những cuốn sách. Cũng có một số ít các báo cáo của chính phủ công bố công khai công bố về chủ đề của Supermax tù. . Những đã bao gồm chủ yếu sưu tập thống kê phác thảo rất nhiều các cơ sở Supermax khắp Hoa Kỳ và các thành phần của các tù nhân nằm trong phương pháp trị liệu học tập (các bài báo hoặc chương trong sách học) được chia thành ba nhóm: tổng quan chung, những người mà tập trung vào các cá nhân được gửi đến biệt giam hoặc Supermax nhà tù, và những người mà tập trung vào các tác động của Supermax tù. Các trung tâm nghiên cứu không tương xứng về Mỹ Supermax tù và, trong khi đây là một sự khởi đầu, văn học này đối xử với tù Supermax trong sự cô lập về kinh nghiệm của các nước khác. So sánh các kỳ thi nghiêm ngặt của các nhà tù Supermax dựa nước ngoài vẫn chưa được thực hiện. Có rất nhiều câu hỏi chưa được trả lời về Supermax tù. Tại sao các nhà tù Supermax cần thiết? Những hoàn cảnh cụ thể dẫn đến việc tạo ra các Supermax các nhà tù ở tiểu bang khác nhau và các nước? Là việc xây dựng và tăng cường các thể chế Supermax do thực tế rằng các tù nhân hiện nay là không thể sửa chữa nhiều hơn và nguy hiểm, và do đó khó khăn hơn để xử lý? Hay là một sự phản ánh của sự thất bại của hệ thống cải huấn hay quản lý kém, hoặc áp lực của công chúng đối với một lập trường cứng rắn chống lại get-tội phạm nguy hiểm? Những người tiêu biểu gửi đến các nhà tù Supermax là ai? Tại sao các nhà tù Supermax và tổ chức tương tự ở các nước khác làm tệ phản đối công mãnh liệt? Những điểm tương đồng và khác biệt giữa supermaxes Mỹ và các cơ sở so sánh với các nơi khác? Là gì Tại sao Supermaxes đã tăng lên nhanh chóng kể từ giữa những năm 1980, nhiều cơ quan nhà nước của những sửa chữa đã xây dựng nhà tù Supermax riêng của họ. Một số lý do có thể giải thích cho sự tăng sinh của họ. Thứ nhất, nhiều quốc gia đã có những kinh nghiệm tương tự như máu đổ tại Marion. Trong Minnesota, ví dụ, sự thất thoát của một tù nhân, bắt cóc cán bộ cải huấn, đâm chết người của một cai ngục, và một loạt các rối loạn nhà tù ở đầu những năm 1970 đã tạo ra một môi trường mà đã chín muồi cho việc xây dựng một cơ sở mới sẽ chứa các "tồi tệ nhất trong những tệ nhất." Một lời giải thích cho sự tăng trưởng của Supermax nhà tù nằm trong sự phát triển của một ý thức hệ chính trị bảo thủ đã bắt đầu dưới thời chính quyền Reagan (1981-1989). Như một phản ứng với một nỗi sợ công gia tăng của tội phạm và sự sụp đổ của "lý tưởng phục hồi chức năng", một chương trình nghị sự trừng phạt đã giữ của công lý hình sự và dẫn đến một số lượng lớn hơn nhiều của những người bị giam giữ. kế đảng Cộng hòa của Tổng Thống Reagan, George HW Bush, tiếp tục Cách tiếp cận này từ năm 1989 to1993. Kể từ đó một số yếu tố khiến một gia tăng đáng kể số lượng người vào các nhà tù và trại giam: xây dựng cơ sở cải huấn mới; hướng dẫn tuyên án mới và khắc nghiệt hơn (đặc biệt là "sự thật về tuyên án" pháp luật, tối thiểu bắt buộc, và tuyên án quyết định); việc thông qua "ba cuộc đình bạn ra ngoài" luật và cuộc chiến chống ma túy. Trong ngắn hạn, nhiều lợi ích mà là một phần của cái gọi là "hiệu chỉnh cộng thời đại" của những năm 1960 đã được thu nhỏ lại. Quốc hội và cơ quan lập pháp nhà nước thông qua luật hà khắc mà đảo ngược thông lệ lâu đời như kết án không xác định và gọi một loạt các đạo luật kéo dài câu tù cho các tội phạm bị kết tội. Một yếu tố khác góp phần vào sự tăng trưởng của Supermaxes là careerism của các quản trị viên cải huấn. Một số người lập luận rằng nếu không có sự lãnh đạo của giám thị đặc biệt, rainmakers chính phủ, và các ủy viên và / hoặc thư ký của Sở nhà nước tương ứng của sửa chữa, cơ sở Supermax sẽ không bao giờ được xây dựng ở vị trí đầu tiên. Cuối cùng, nó nên được hiểu rằng, trong nhiều khía cạnh, Supermaxes tượng trưng cho sự thất bại của phục hồi chức năng và không có khả năng hoạch định chính sách và các nhà lập pháp để suy nghĩ và hành động sáng tạo về sự giam cầm. Nhà tù Supermax là những ví dụ tuyệt vời về cách mà Mỹ, so với các nước khác, đã bị xử lý lawbreakers. Nguyên thiết kế để chứa các dữ dội nhất, cứng, và trốn thoát dễ bị bọn tội phạm, Supermaxes đang ngày càng được sử dụng để kéo dài quy tắc, máy cắt, bị kết án các nhà lãnh đạo của tổ chức tội phạm (ví dụ, các mafia) và các băng nhóm, giết người hàng loạt, và chính trị tội phạm (ví dụ như, gián điệp và những kẻ khủng bố). Ở một số quốc gia, tiêu chuẩn để nhập học vào một cơ sở Supermax và tổng thời gian của tù nhân bên trong (ví dụ, phân loại) là rất lỏng lẻo hoặc thậm chí không tồn tại. Các cơ sở này đang được biết đến với các chính sách của họ nghiêm ngặt lockdown, thiếu tiện nghi, và các kỹ thuật phân lập tù nhân. Escapes từ Supermaxes rất hiếm hoi mà họ được thống kê không quan trọng. Tại Hoa Kỳ một mình, 6.470.000 người đang chịu sự kiểm soát của hệ thống tư pháp hình sự. Khoảng 2,3 triệu người đang ở phía sau quầy bar trong nhà tù hoặc tù, trong khi 3,8 triệu đang bị quản chế và 725.527 là tạm tha. Các Supermaxes, duy trì bởi Văn phòng Liên bang của các trại giam (FBOP) trong Marion và Florence, ví dụ, giam 1.710 người, bao gồm cả những tên tội phạm chính trị đáng chú ý như "Unabomber" Ted Kaczynski và Oklahoma City ném bom đồng mưu Terry Nichols. Tuy nhiên, chỉ có một phần nhỏ của những người bị giam giữ trong các nhà tù của tiểu bang và liên bang được gửi đến một cơ sở Supermax. Năm 1998, khoảng 20.000 tù nhân bị nhốt trong loại tù, đại diện cho ít hơn 2 phần trăm của tất cả những người đàn ông và phụ nữ hiện đang bị giam giữ trên khắp đất nước. Hầu hết các Supermaxes Mỹ, chẳng hạn như các cơ sở liên bang ở Florence, là một trong hai thương hiệu mới hoặc gần như vậy; những người khác, tuy nhiên, chỉ đơn giản là nhà tù tự đứng đã được tted retrofi. Trong khi đó, số người bị kết án được gửi đến các nhà tù Supermax đang tăng trưởng đều đặn. Nhiều nhà tù đã giành được danh tiếng cá nhân của họ chủ yếu thông qua các sự kiện nổi tiếng đã diễn ra trong các bức tường của họ và sau đó đã được bao phủ bởi các phương tiện truyền thông. Những nơi như Attica, Folsom, San Quentin, Sing Sing, và Stateville được khắc trong tâm thức của nhiều người Mỹ. Các Supermaxes, mặt khác, được biết đến với các điều kiện và tác động của các tù nhân trong w của họ





































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: