They might then be asked about the effects Anderson achieves by placin dịch - They might then be asked about the effects Anderson achieves by placin Việt làm thế nào để nói

They might then be asked about the

They might then be asked about the effects Anderson achieves by placing the rape is the background, having it occur off-stage and in the past. “What effect does leaving the violence in the background of the story have upon the reader of Speak?” The focus, they may notice, comes to fall upon the difficulties Melinda faces afterwards, her efforts to deal with the adjustments she must make, the social and psychological consequences of the rape and her inability to speak of it, and ultimately her need to confront the event publicly. Anderson invites- and gently urges - her readers not just to consider the inhumanity of the act and be outraged, but also to reflect on all that it demands of the victim afterwards. In that sense, it is a book not so much about either sexually or violence as about coping and courage.
This is not to say that one book is better than the other. Rather, I hope to point out that in responding to these texts and analyzing what their authors have done and what effects they’ve worked upon their readers, students might be led to take a more reflective and thoughtful approach to fiction. Some students will likely say that Scoppettone’s book is more exiting, that it would make a better movie, that there’s more action, more of the dramatic violence that they go to the movies to see. Other may argue that Anderson’s book is more thoughtful and reflective, that it encourages us to see violence affects people for a long time and in subtle, complex ways. The point is not to achieve consensus, but to make our students more aware – aware of what they look for in literature, what writers do to influence them, and how they think and fell about the events and circumstances the books offer us.
Both Scoppettone’s and Anderson’s books end on a fairly optimistic note. Seems strong enough to cope with the physical violence she has suffered and the psychological violence she will suffer during the trial. In the last line of Speak Melinda says, “Let me tell you about it.” She is going to speak again.
On the other hand, several of Robert Cormier’s books are less hopeful. The chocolate War, one of the best works written for adolescents, depicts the violence of a group toward an individual within it. Set in a Catholic high school, the novel describes the tactics of a secret fraternity and a sadistic teacher who band together during the school’s yearly chocolate sale to force students to cooperate with the project. The Vigils, the secret fraternity, and their leader, Archie, devise “assignments” for non-members to carry out. The assignments are pointless stunts, invented primarily for the purpose of exercising power over others. Archie, making one of the assignments, is described as “carried on marvelous waves of power, not to sell the chocolate, and thus makes himself the target of both the fraternity and the teachers.
The violence Jerry suffers is at first psychological – he is harassed and humiliated – but as he and others resist, matters gradually slip out to control, culminating in a contrived parody of a boxing match arranged by Archie. The savage beating Jerry receives breaks him, and he tries to tell his only remaining friend not to resist at he has tried to:
He had to tell Goober to play football, to run, to make the team, to sell the chocolates, to tell whatever they wanted you to sell, to do whatever they wanted you to do… they tell you to do your thing but they don’t mean it. They don’t want you to do your thing, not unless it happens to be their thing, too. It’s a laugh, Goober a fake. Don’t disturb the universe, Goober, no matter what the posters say. 22
The book ends with the hero broken, physically and psychologically, and with Archie and Brother Leon triumphant.
The Chocolate War is study of one young man’s effort to assert his autonomy in the face of tremendous pressure to submit. It raises interesting questions about the relationship of the individual to the group, the rationality of human behavior, and the nature and effect of violence. Students might discuss their own values and expectations. Would they, for instance, be willing to stand with someone like Jeerry in a confrontation with someone like Brother Leon or Archie? Would they feel capable of standing alone, as Jerry did, in such a situation? Is the right to be who and what you want to be worth the possible suffering? Can connections be made between The Chocolate War and their own experiences? Most schools have projects of some sort that students are expected to take part in; have the student felt illegitimate pressure to participate in “voluntary” activities? If so, how did they feel and how did they respond?
Cormier’s sharply drawn characters will suggest comparisons, too. Archie, the sadistic manipulator of others, might be compared with Mark in Lois Duncan’s Killing Mr. Griffin, Urek in Sol Stein’s The Magician (1971, Delacore), and Jack in William Golding’s Lord of the Flies (1962, Coward McCann). Brother Leon might be compared with Mr. Hoyt, the headmaster in Kirkwood’s Good Times, Bad Times (1968, Simon and Schuster). One benefit of such comparisons is that they draw attention to the writer’s craft. The class can compare specific paragraphs, observing the prose style, the point of view, and the focus if the various writers. Some authors of young adult fiction books are accomplished stylists – Cormier is one – whereas others border on the literate. Direct comparison, with careful analysis of short passages, will reveal these differences to the students.
Cormier’s Chocolate War is about violence at home – that is to say, in the school, among people the age of our students. Nolan’s If I Should Die Before I Wake 1994, Harcourt Brace) begins, there and leaps suddenly to violence on a national scale. Hilary, a vicious and young girl, has found a place with the Neo – Nazis who, having left her school a few years earlier with insufficient intelligence and character to do anything significant with their lives, entertain themselves by harassing the Jewish citizen in the community, vandalizing their cemetery, and tormenting the Jewish students. The story begins with Hilary in a hospital bed after a motorcycle accident. Ironically, it is the Jewish hospital. At the end of the first chapter, after Hilary’s character and anti – Semitic attitude have been well established, we see her spinning off into apparent unconsciousness to emerge, at the beginning of the next chapter, as a young Jewish girl in Poland during the years before World War II.
She is suddenly transformed, trough the hallucinatory effects of her injuries and her hospitalization, from a perpetrator of mindless, stupid acts of violence upon a few of her neighbors into one of the millions of victims of her Holocaust, where such viciousness was national policy. The contrast in scale – Hilary’s defacing of the town’s Jewish cemetery against the murder of millions – is, however, not nearly so powerful as the similarity in attitude and behavior between Hilary and the Nazis brutalizing Poland. In Chapter 1, her fiends kidnap Simon, a Jewish students in her school, and stuff him into a gym looker; in Chapter 2 she, in her new identity, is seized by the soldiers, beaten, and forced into slave – labor. Much of the book is about her life as Chana, trying to survive in the ghetto and finally in Auschwitz, but it is also about Hilary, recovering from the accident and gradually coming to learn something about herself, about violence and about the people around her.
If the reader can suspend disbelief in Nolan’s device for a moment, the book may invite her into reflecting upon the attitudes that breed violence and awful consequences that ensue when those attitudes are shared by a great many others. If I Should Die essentially pluck a young girl out of contemporary American society and drops her into Poland under the Nazis during the late 1930s. The device invites young readers – who are, after all, roughly the same age if not we hope, of the same ideology as Hilary – to imagine themselves similar transported Perhaps it also suggest that the world Hilary finds herself in could emerge here and now if the attitudes she herself holds at the novel’s opening come to prevail. And that suggests the great significance of individual decisions; the forces that subjugated Poland consisted essentially of too many people like Hcilary, each one contributing enough so that savagery would triumph. There is other words, much to discuss in the book.
And there are, of course, obvious link to a great many other works that are, or might be, employed in the schools. The Diary of Anne Frank comes inescapably to mind. Taught often around the eighth grade, it is the works mostly frequently chosen to deal with the Holocaust and it perhaps moves us to that theme from the theme of violence. If we took that path, we might find ourselves reading Lowry’s Number the Stars (1989, Houghton Mifflin) or Hillesum’s An Interrruted Life. The diaries of Etty Hillesum, 1941 – 1943, (1983, Pantheon) or perhaps viewing movies like Schindler’s List or Night and Fog. On the other hand, we might find ourselves looking at persecution in other times and places. Bette Greene’s The Drowning of Stephan Jones (1991, Bantam), for instance, tells of the number of a gay man by a homophobic groups similar in some ways to the Neo-Nazis in if I Should Die. Many of Chris Crutcher’s excellent book deal with violence. Staying Fat for Sarah Bynes (1993, Greenwillow), for instance, deals with the friendship of Eric and Sarah, whose abuse as a child has traumatized her. Whale Talk (2001, Greenwillow) tells the story of a young man helping a child suffering from both the racist attitudes and abusive behavior of her adoptive father. The possibilities are infinite.
A great many other works address the issue of violence. Two of Cormier’s other books, I Am the Cheese (1977, Knopf) and After the First D
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Họ sau đó có thể được yêu cầu về những ảnh hưởng Anderson đạt được bằng cách đặt hiếp dâm là nền tảng, có nó xảy ra off-stage và trong quá khứ. "Những gì có hiệu lực không rời khỏi bạo lực trong nền của câu chuyện có khi người đọc nói?" Trọng tâm, họ có thể nhận thấy, đến mùa thu khi những khó khăn phải đối mặt với Melinda sau đó, những nỗ lực để đối phó với những điều chỉnh cô phải thực hiện, những hậu quả xã hội và tâm lý của sự hãm hiếp và sự bất lực của mình để nói về nó, và cuối cùng của cô phải đối đầu với các sự kiện công khai. Anderson lời mời - và nhẹ nhàng kêu gọi - độc giả của mình không chỉ để xem xét inhumanity của đạo luật và được xúc phạm, nhưng cũng để suy nghĩ về tất cả những gì nó đòi hỏi của nạn nhân sau đó. Trong ý nghĩa đó, nó là một cuốn sách không quá nhiều về một trong hai tình dục hoặc bạo lực như về đối phó và can đảm.Điều này là không phải để nói rằng một cuốn sách là tốt hơn so với khác. Thay vào đó, tôi hy vọng sẽ chỉ ra rằng trong đáp ứng với các văn bản và phân tích những gì tác giả của họ đã làm và hiệu ứng những gì họ đã làm việc sau khi độc giả của họ, sinh viên có thể được dẫn đến mất một cách tiếp cận hơn phản xạ và chu đáo với viễn tưởng. Một số sinh viên sẽ có thể nói rằng Scoppettone của cuốn sách là thêm thoát, rằng nó sẽ làm cho một bộ phim tốt hơn, là có thêm hành động, thêm bạo lực đáng kể mà họ đi xem phim để xem. Khác có thể tranh luận rằng cuốn sách của Anderson là hơn chu đáo và phản chiếu, nó khuyến khích chúng tôi thấy bạo lực ảnh hưởng đến mọi người trong một thời gian dài và theo những cách tinh tế, phức tạp. Vấn đề là không để đạt được sự đồng thuận, nhưng để làm cho sinh viên của chúng tôi ý thức nhiều hơn-nhận thức được những gì họ trông văn học, nhà văn làm gì để ảnh hưởng của họ, và cách họ suy nghĩ và vẫn bị các sự kiện và hoàn cảnh những cuốn sách cung cấp cho chúng tôi.Cuối cuốn sách của Scoppettone và Anderson của trên một lưu ý khá lạc quan. Có vẻ mạnh mẽ, đủ để đối phó với bạo lực thể chất, cô có đau khổ và bạo lực tâm lý cô sẽ phải chịu trong phiên tòa. Ở cuối dòng của Melinda nói nói, "Hãy để tôi cho bạn biết về nó." Cô ấy nói chuyện một lần nữa.Mặt khác, một số cuốn sách của Robert Cormier là ít hy vọng. Chiến tranh sô cô la, một trong những tác phẩm tốt nhất viết cho thanh thiếu niên, mô tả bạo lực của một nhóm hướng tới một cá nhân bên trong nó. Tọa lạc trong một trường trung học công giáo, tiểu thuyết mô tả các chiến thuật của một fraternity bí mật và một giáo viên tàn bạo người hợp nhất với nhau trong các trường học hàng năm bán sô cô la để buộc các học sinh để hợp tác với các dự án. Các buổi, các fraternity bí mật, và lãnh đạo của họ, Archie, đưa ra "bài tập" cho thành viên không thực hiện. Các bài tập là pha nguy hiểm vô nghĩa, phát minh ra chủ yếu cho mục đích của tập thể dục sức mạnh hơn những người khác. Archie, làm cho một công việc, được mô tả như là "mang trên sóng tuyệt vời của sức mạnh, không phải để bán sô cô la, và do đó làm cho mình mục tiêu của cả hai các fraternity và các giáo viên.Bạo lực Jerry bị là lần đầu tiên tâm lý-ông là sách nhiễu và nhục- nhưng khi ông và những người khác chống lại, vấn đề dần dần lẻn ra để kiểm soát, lên tới đỉnh điểm trong một parody contrived của một trận đấu quyền anh sắp xếp bởi Archie. Đánh đập dã man Jerry nhận được phá vỡ anh ta, và ông cố gắng để nói cho người bạn duy nhất còn lại của ông không để chống lại lúc ông đã cố gắng:Ông đã nói với Goober để chơi bóng đá, để chạy, để làm cho đội bóng, để bán sôcôla, cho bất cứ điều gì họ muốn bạn để bán, để làm bất cứ điều gì họ muốn bạn để làm... họ kêu bạn làm điều của bạn nhưng họ không có nghĩa là nó. Họ không muốn bạn để làm điều của bạn, trừ khi nó xảy ra phải việc của họ, quá. Nó là một cười, Goober một giả. Không làm phiền vũ trụ, Goober, không có vấn đề gì các áp phích nói. 22 Cuốn sách kết thúc với anh hùng chia, thể chất và tâm lý, và với Archie và anh trai Leon triumphant. Chiến tranh sô cô la là nghiên cứu của một người đàn ông trẻ của nỗ lực để khẳng định quyền tự chủ của mình khi đối mặt với áp lực to lớn để gửi. Nó làm tăng các câu hỏi thú vị về mối quan hệ của các cá nhân với nhóm, hợp lý của hành vi con người, và thiên nhiên và ảnh hưởng của bạo lực. Sinh viên có thể thảo luận về giá trị và sự mong đợi của riêng của họ. Sẽ họ, ví dụ, sẵn sàng để đứng với một người như Jeerry trong một cuộc đối đầu với ai đó như anh trai Leon hoặc Archie? Họ sẽ cảm thấy có khả năng đứng một mình, như Jerry đã làm, trong một tình huống như vậy? Là quyền là những người và những gì bạn muốn có giá trị những đau khổ có thể? Có thể kết nối được thực hiện giữa The War sô cô la và kinh nghiệm của riêng của họ? Hầu hết các trường có các dự án của một số loại sinh viên dự kiến sẽ tham gia vào; có học sinh cảm thấy áp lực bất hợp pháp để tham gia vào các hoạt động "tự nguyện"? Nếu vậy, làm thế nào họ cảm thấy và làm thế nào họ đã đáp ứng? Cormier của mạnh vẽ nhân vật sẽ khuyên bạn nên so sánh, quá. Archie, manipulator tàn bạo của những người khác, có thể được so sánh với nhãn hiệu trong Lois Duncan giết chết ông Griffin, Urek trong Sol Stein The Magician (1971, Delacore), và Jack trong William Golding Chúa của các con ruồi (1962, Coward McCann). Anh trai Leon có thể được so sánh với ông Hoyt, hiệu trưởng ở Kirkwood của vui vẻ, lần xấu (1968, Simon và Schuster). Một lợi ích của so sánh như vậy là họ rút ra sự chú ý đến các nhà văn thủ công. Các lớp học có thể so sánh đoạn cụ thể, quan sát phong cách văn xuôi, quan điểm trên, và tập trung nếu những nhà văn khác nhau. Một số tác giả của cuốn sách viễn tưởng dành cho người lớn trẻ là nhà tạo mẫu thực hiện-Cormier là một-trong khi những người khác biên giới trên biết chữ. So sánh trực tiếp, với các phân tích cẩn thận trong đoạn ngắn, sẽ tiết lộ những sự khác biệt cho các sinh viên. Cormier của sô cô la chiến tranh là về bạo lực tại nhà-đó là để nói, trong trường học, trong số những người độ tuổi của học sinh của chúng tôi. Nolan của nếu tôi phải chết trước khi tôi đánh thức năm 1994, Harcourt đôi) bắt đầu, có và nhảy bất ngờ đến bạo lực trên phạm vi quốc gia. Hilary, một cô gái luẩn quẩn và nhỏ, đã tìm thấy một nơi với Neo-Đức Quốc xã người, có rời trường học của cô một vài năm trước đó với không đủ thông minh và các nhân vật để làm bất cứ điều gì quan trọng với cuộc sống của họ, giải trí mình quấy rối công dân Do Thái vào cộng đồng, trao của nghĩa trang và tormenting các sinh viên Do Thái. Câu chuyện bắt đầu với Hilary một giường bệnh viện sau khi một tai nạn xe gắn máy. Trớ trêu thay, đó là bệnh viện Do Thái. Ở phần cuối của chương đầu tiên, sau khi Hilary của nhân vật và chống-Semitic Thái độ có cũng được thành lập, chúng tôi nhìn thấy cô quay vào rõ ràng bất tỉnh nổi lên, lúc đầu chương kế tiếp, như là một cô gái trẻ Do Thái ở Ba Lan trong những năm trước thế chiến II. Cô là đột nhiên biến đổi, máng hallucinatory ảnh hưởng của chấn thương của cô và nhập viện của mình, từ một kẻ mindless, ngu ngốc hành vi bạo lực sau khi một vài trong số hàng xóm của mình vào một trong hàng triệu nạn nhân của Holocaust của cô, nơi viciousness như vậy là chính sách quốc gia. Sự tương phản trong quy mô-Hilary's các defacing của nghĩa trang Do Thái của thành phố chống lại vụ sát hại hàng triệu-là, Tuy nhiên, không gần như thế mạnh như những nét tương đồng trong Thái độ và hành vi giữa Hilary và Đức Quốc xã cảnh Ba Lan. Trong chương 1, bạn bè của cô bắt cóc Simon, một học sinh người Do Thái trong trường học của cô, và thứ anh ta thành một người xem phòng tập thể dục; trong chương 2 cô, danh tính mới của cô, nắm bởi binh sĩ, bị đánh đập, và buộc vào nô lệ-lao động. Nhiều của cuốn sách là về cuộc sống của cô như Chana, cố gắng để tồn tại trong ghetto và cuối cùng ở Auschwitz, nhưng nó cũng về Hilary, phục hồi từ tai nạn và dần dần đến để tìm hiểu một cái gì đó về mình, về bạo lực và về những người xung quanh cô.Nếu người đọc có thể đình chỉ sự hoài nghi trong thiết bị của Nolan cho một thời điểm, cuốn sách có thể mời cô vào phản ánh khi các thái độ giống bạo lực và hậu quả khủng khiếp xảy khi những thái độ được chia sẻ bởi một tuyệt vời nhiều người khác. Nếu tôi phải chết cơ bản nhổ lông một cô gái trẻ ra khỏi xã hội người Mỹ đương đại và giọt cô vào Ba Lan dưới Đức Quốc xã trong thời gian cuối những năm 1930. Thiết bị mời độc giả trẻ-những người, sau khi tất cả, khoảng cùng tuổi nếu không chúng tôi hy vọng, tư tưởng tương tự như Hilary-tưởng tượng mình có lẽ lượng tương tự như nó cũng cho thấy rằng thế giới Hilary thấy mình ở có thể nổi lên ở đây và bây giờ nếu Thái độ bà tổ chức tại mở đầu của cuốn tiểu thuyết đến ưu tiên áp dụng. Và đó cho thấy tầm quan trọng lớn của quyết định cá nhân; Các lực lượng Ba Lan chinh phục về cơ bản bao gồm quá nhiều người như Hcilary, mỗi người góp phần đủ vì vậy rằng savagery sẽ chiến thắng. Nói cách khác, nhiều để thảo luận trong cuốn sách kìa.Và có là, tất nhiên, các liên kết rõ ràng để một tuyệt vời nhiều tác phẩm khác mà, hoặc có thể, làm việc trong các phòng học. Nhật ký Anne Frank nó. nói đến cái tâm. Dạy thường xung quanh thành phố lớp tám, nó là các công trình chủ yếu là thường xuyên được lựa chọn để đối phó với Holocaust và nó có lẽ di chuyển chúng ta đến chủ đề đó từ chủ đề của bạo lực. Nếu chúng ta lấy con đường đó, chúng tôi có thể tìm thấy chính mình đọc Lowry của số các ngôi sao (1989, Houghton Mifflin) hoặc Hillesum của An Interrruted cuộc sống. Cuốn nhật ký của Etty Hillesum, 1941-1943, (1983, Pantheon) hoặc có lẽ xem phim như danh sách của Schindler hoặc ban đêm và sương mù. Mặt khác, chúng tôi có thể tìm thấy chính mình nhìn khủng bố trong thời gian và địa điểm khác. Bette Greene The chết đuối của Stephan Jones (1991, Bantam), ví dụ, cho biết số của một người đàn ông đồng tính bởi một nhóm đồng bóng tương tự trong một số cách để Neo-Nazis trong nếu tôi phải chết. Nhiều cuốn sách tuyệt vời Chris Crutcher của đối phó với bạo lực. Ở chất béo cho Sarah Bynes (1993, Greenwillow), ví dụ, đề với tình hữu nghị của Eric và Sarah, có lạm dụng như một đứa trẻ đã tổn thương của mình. Cá voi Talk (2001, Greenwillow) kể câu chuyện của một người đàn ông trẻ giúp một đứa trẻ bị từ Thái độ phân biệt chủng tộc và các hành vi lạm dụng của cha nuôi. Khả năng là vô hạn.Một tuyệt vời nhiều tác phẩm khác giải quyết vấn đề của bạo lực. Hai trong số Cormier của cuốn sách khác, tôi là pho mát (1977, Knopf) và sau khi the đầu tiên D
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sau đó, họ có thể được hỏi về những tác động Anderson đạt được bằng cách đặt hiếp dâm là nền, có nó xảy ra ngoài sân khấu và trong quá khứ. "Tác động gì bỏ bạo lực trong nền của câu chuyện có khi người đọc của các đò?" Trọng tâm, họ có thể nhận thấy, đến rơi trên những khó khăn phải đối mặt với Melinda sau đó, những nỗ lực của mình để đối phó với những điều chỉnh đó phải thực hiện, hậu quả xã hội và tâm lý của tội hiếp dâm và cô không có khả năng nói chuyện của nó, và cuối cùng cô cần phải đối đầu với sự kiện công khai. Anderson invites- và nhẹ nhàng thúc giục - độc giả của mình không chỉ để xem xét các hành động vô nhân đạo của các hành động và được xúc phạm, nhưng cũng phản ánh trên tất cả những gì nó yêu cầu của nạn nhân sau đó. Trong ý nghĩa đó, nó là một cuốn sách không quá nhiều về một trong hai tình dục hoặc bạo lực về đối phó và lòng dũng cảm.
Đây không phải là để nói rằng một trong những cuốn sách tốt hơn so với khác. Thay vào đó, tôi hy vọng sẽ chỉ ra rằng trong việc đáp ứng các văn bản và phân tích những gì tác giả của họ đã làm và những gì tác động mà họ đã làm việc khi độc giả của họ, học sinh có thể dẫn đến mất một cách tiếp cận thêm sự phản chiếu và chu đáo để hư cấu. Một số học sinh có thể sẽ nói rằng cuốn sách Scoppettone là thoát ra nhiều hơn, nó sẽ làm cho một bộ phim tốt hơn, mà có hành động nhiều hơn, nhiều hơn của bạo lực đầy kịch tính mà họ đi xem phim để xem. Khác có thể lập luận rằng cuốn sách của Anderson là chu đáo hơn và phản xạ, nó cho chúng ta thấy bạo ảnh hưởng đến mọi người trong một thời gian dài và tinh tế, những cách phức tạp. Vấn đề là không phải để đạt được sự đồng thuận, nhưng để làm cho sinh viên của chúng tôi nhận thức rõ hơn - ý thức về những gì họ tìm kiếm trong văn học, những nhà văn làm gì để ảnh hưởng đến họ, và cách họ suy nghĩ và rơi về các sự kiện và hoàn cảnh của cuốn sách cung cấp cho chúng tôi.
Cả hai Scoppettone của và cuốn sách của Anderson kết thúc vào một ghi chú khá lạc quan. Có vẻ như đủ mạnh để đối phó với bạo lực thân thể cô ấy đã phải chịu đựng và bạo lực tâm lý, cô sẽ phải chịu đựng trong thời gian thử nghiệm. Trong dòng cuối cùng của Speak Melinda nói: "Hãy để tôi nói cho bạn biết về nó." Cô ấy sẽ nói chuyện một lần nữa.
Mặt khác, một số cuốn sách của Robert Cormier ít hy vọng. Chiến tranh sô cô la, một trong những tác phẩm hay nhất viết cho thanh thiếu niên, mô tả bạo lực của một nhóm đối một cá nhân bên trong nó. Đặt trong một trường trung học Công giáo, tiểu thuyết mô tả chiến thuật của một tình huynh đệ bí mật và một giáo viên người tàn bạo nhất với nhau trong quá trình bán sô cô la hàng năm của nhà trường để buộc sinh viên phối hợp với dự án. Các buổi cầu nguyện, tình huynh đệ bí mật, và lãnh đạo của họ, Archie, đưa ra "bài tập" cho người không phải là thành viên để thực hiện. Các bài tập được pha nguy hiểm vô nghĩa, phát minh ra chủ yếu cho mục đích thực hiện quyền lực hơn những người khác. . Archie, làm cho một trong những nhiệm vụ, được mô tả là "mang trên sóng tuyệt vời của sức mạnh, không phải để bán sô cô la, và do đó làm cho mình những mục tiêu của cả hai tình anh em và các giáo viên
Bạo lực Jerry bị là lúc đầu tâm lý - ông là quấy rối và làm nhục - nhưng khi ông và những người khác chống lại, vấn đề dần dần trượt ra để kiểm soát, mà đỉnh cao là một parody giả tạo của một trận đấu quyền anh sắp xếp bởi Archie. Các đánh đập dã man Jerry nhận nghỉ anh ta, và anh ta cố gắng để nói với người bạn duy nhất còn lại của mình không thể chống cự tại anh đã cố gắng:
Ông đã phải nói với Goober để chơi bóng đá, chạy, để làm cho đội bóng, bán sôcôla, để nói bất cứ điều gì họ muốn bạn để bán, để làm bất cứ điều gì họ muốn bạn để làm ... họ cho bạn để làm điều bạn nhưng họ không có nghĩa là nó. Họ không muốn bạn làm điều bạn, không trừ khi nó xảy ra là việc của họ, quá. Đó là một nụ cười, một Goober giả. Đừng làm phiền vũ trụ, Goober, không có vấn đề gì các áp phích nói. 22
Cuốn sách kết thúc với các anh hùng bị phá vỡ, thể chất và tâm lý, và với Archie và Brother Leon chiến thắng.
Các chiến Chocolate là nghiên cứu của một người đàn ông trẻ nỗ lực để khẳng định quyền tự chủ của mình khi đối mặt với áp lực rất lớn để nộp. Nó đặt ra những câu hỏi thú vị về mối quan hệ của cá nhân với nhóm, tính hợp lý của hành vi con người, và bản chất và ảnh hưởng của bạo lực. Sinh viên có thể thảo luận về các giá trị và kỳ vọng của riêng mình. Liệu họ, ví dụ, hãy sẵn sàng đứng với một người như Jeerry trong cuộc đối đầu với một người như Anh Leon hoặc Archie? Họ sẽ cảm thấy có khả năng đứng một mình, như Jerry đã làm, trong một tình huống như vậy? Là quyền được ai và những gì bạn muốn có giá trị có thể đau khổ? Kết nối có thể được thực hiện giữa The War Sôcôla và kinh nghiệm của riêng mình? Hầu hết các trường đều có các dự án của một số loại mà học sinh phải tham gia; có học sinh cảm thấy áp lực không chính đáng để tham gia vào các hoạt động "tự nguyện"? Nếu vậy, làm thế nào mà họ cảm thấy và làm thế nào họ trả lời?
ký tự rút ra mạnh Cormier sẽ đề nghị so sánh, quá. Archie, các tay tàn bạo của những người khác, có thể được so sánh với Mark trong Killing Ông Griffin Lois Duncan, Urek trong Sol Stein của The Magician (1971, Delacore), và Jack Lord William Golding của những con ruồi (1962, Coward McCann). Anh Leon có thể được so sánh với ông Hoyt, hiệu trưởng ở Kirkwood của Good Times, Bad Times (1968, Simon và Schuster). Một lợi ích của sự so sánh như vậy là họ chú ý đến nghề của nhà văn. Các lớp có thể so sánh các đoạn văn cụ thể, quan sát các phong cách văn xuôi, các quan điểm trên, và tập trung nếu những nhà văn khác nhau. Một số tác giả của cuốn sách tiểu thuyết dành cho người lớn trẻ được thực hiện tạo mẫu - Cormier là một - trong khi những người khác giáp biên giới với các chữ. So sánh trực tiếp, với phân tích kỹ các đoạn ngắn, sẽ tiết lộ những khác biệt cho các học sinh.
Sôcôla chiến Cormier là về bạo lực ở nhà - đó là để nói, trong trường học, trong nhân dân về tuổi học sinh của chúng tôi. Nolan Nếu tôi có nên Die Trước khi tôi Wake 1994, Harcourt Brace) bắt đầu, ở đó và đột nhiên nhảy đến bạo lực trên phạm vi toàn quốc. Hilary, một cô gái trẻ và luẩn quẩn, đã tìm thấy một nơi với Neo - Nazis sinh, sau khi rời ghế nhà trường cô ấy một vài năm trước đó với trí thông minh và nhân vật không đủ để làm bất cứ điều gì có ý nghĩa với cuộc sống của họ, giải trí của mình bằng cách quấy rối người dân Do Thái trong cộng đồng , phá hoại các nghĩa trang của họ, và hành hạ các sinh viên Do Thái. Câu chuyện bắt đầu với Hilary trong một chiếc giường bệnh viện sau một tai nạn xe máy. Trớ trêu thay, nó là bệnh viện của người Do Thái. Vào cuối của chương đầu tiên, sau khi nhân vật và chống Hilary - thái độ bài Do Thái đã được thành lập, chúng ta thấy quay mình đi vào vô thức rõ ràng xuất hiện, ở phần đầu của chương tiếp theo, như một cô gái Do Thái trẻ ở Ba Lan trong năm trước khi Thế chiến II.
Cô đột nhiên biến đổi, trough hiệu ứng ảo giác của thương cho cô và cô phải nhập viện, từ một thủ phạm của mindless, hành vi ngu ngốc của bạo lực khi một vài người hàng xóm của mình vào một trong hàng triệu nạn nhân của Holocaust của cô, nơi đó nghiệt là chính sách quốc gia. Sự tương phản về quy mô - làm xấu của nghĩa trang của người Do Thái của thị trấn đối với cái chết của hàng triệu Hilary - là, tuy nhiên, gần như không mạnh mẽ như sự giống nhau trong thái độ và hành vi giữa Hilary và Đức quốc xã brutalizing Ba Lan. Trong chương 1, bọn quái vật bắt cóc cô Simon, một sinh viên Do Thái tại trường học của cô, và nhét nó vào một phòng tập thể dục người xem; trong Chương 2 cô, trong bản sắc mới của cô, đang bị bắt giữ bởi những người lính, đánh đập, và bị buộc phải nô lệ - lao động. Phần lớn các cuốn sách nói về cuộc sống của cô như Chana, cố gắng để tồn tại trong các khu ổ chuột và cuối cùng ở Auschwitz, nhưng nó cũng là về Hilary, khôi phục sau tai nạn và dần dần đến tìm hiểu về bản thân, về bạo lực và những người xung quanh mình .
Nếu người đọc có thể đình chỉ sự hoài nghi trong điện thoại của Nolan trong một khoảnh khắc, những cuốn sách có thể mời cô vào phản ánh trên các thái độ mà sinh bạo lực và khủng khiếp hậu quả đó xảy ra sau khi những thái độ được chia sẻ bởi nhiều người khác một lớn. Nếu tôi có nên về cơ bản Die nhổ một cô gái trẻ ra khỏi xã hội Mỹ đương đại và giọt cô vào Ba Lan thuộc Đức quốc xã trong thời gian cuối năm 1930. Thiết bị mời độc giả trẻ - là ai, sau khi tất cả, xấp xỉ tuổi nhau, nếu không chúng tôi hy vọng, của hệ tư tưởng giống như Hilary - để tưởng tượng mình tương tự như vận chuyển Có lẽ nó cũng cho thấy rằng thế giới Hilary thấy mình có thể xuất hiện ở đây và bây giờ nếu thái độ bản thân cô nắm giữ tối khai mạc của cuốn tiểu thuyết đến áp dụng. Và điều đó cho thấy tầm quan trọng to lớn của các quyết định cá nhân; các lực chinh phục Ba Lan bao gồm bản chất của quá nhiều người như Hcilary, mỗi người đóng góp đủ để man rợ đó sẽ chiến thắng. Có Nói cách khác, nhiều thảo luận trong cuốn sách.
Và có, tất nhiên, liên kết rõ ràng để một lớn, nhiều công trình khác được, hoặc có thể, sử dụng trong các trường học. Nhật ký của Anne Frank đến inescapably để tâm. Dạy thường xung quanh lớp tám, đó là các công trình chủ yếu là thường xuyên được lựa chọn để đối phó với các Holocaust và nó có lẽ chúng tôi di chuyển đến chủ đề đó từ chủ đề bạo lực. Nếu chúng ta lấy con đường đó, chúng ta có thể tìm thấy chính mình đọc Số Lowry the Stars (1989, Houghton Mifflin) hoặc An Interrruted Cuộc sống của Hillesum. Nhật ký của Etty Hillesum, 1941 - 1943, (1983, Pantheon) hoặc có thể xem các bộ phim như Danh sách Schindler hay đêm và sương mù. Mặt khác, chúng ta có thể tìm thấy chính mình nhìn vào cuộc đàn áp ở thời điểm khác và địa điểm. Bette Greene của The Drowning của Stephan Jones (1991, Bantam), ví dụ, kể về số lượng của một người đàn ông đồng tính bởi một nhóm đồng bóng tương tự như trong một số cách để các Neo-xít Đức trong khi tôi có nên Die. Nhiều cuốn sách tuyệt vời thỏa thuận Chris Crutcher với bạo lực. Ở Fat cho Sarah Bynes (1993, Greenwillow), ví dụ, giao dịch với các bạn của Eric và Sarah, mà lạm dụng như một đứa trẻ đã bị tổn thương cô ấy. Talk Whale (2001, Greenwillow) kể về câu chuyện của một người đàn ông trẻ giúp một đứa trẻ bị từ cả hai thái độ phân biệt chủng tộc và các hành vi lạm dụng của người cha nuôi của cô. Các khả năng là vô hạn.
Một lớn nhiều công trình khác giải quyết vấn đề bạo lực. Hai trong số các cuốn sách khác của Cormier, I Am the Cheese (1977, Knopf) và Sau First D
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: