Is there something wrong with me?

Is there something wrong with me?"

Is there something wrong with me?" He asked hesitantly As he tried to read the man's expression but his headache was making it hard for him to concentrate.

"N-no, of course not. Is just that the note had state a specific medicine that was rarely used without a prescription from a doctor. In fact, this medicine really is the last reserve that anyone would ever think of or even want it.." The man explain with his eyes wides and hesitantly.

Akihito raised his brows in question as the nurse swallowed nervously. "Well, unless you're headache was to the point that you will really faint." said the man in the white lab coat.

"Well, is truth that the pain is getting unbearable. That's why I'm here. Now, can I get the medicine?" Akihito asked the man with a glared as his headache throbbed again, making his impatient.

"Eh? But you will need a prescription from a doctor for this medicines sir..." He said weakly with an hesitant air around him. Akihito narrowed his eyes at him before taking out his wallet and presents him his Insurances card that had a note from his doctors at the button, clearly stating that he really needs the strongest medicine that they had whenever he request it.

"Ah! Yes! Please sit down in the sit over there while I'll get the medicine!" The nurse nearly shout after reading the notes on his medicare card and handing back to him as he point to a couple of wooden chairs on to his left.

As Akihito sit in the chair, trying to calm down his headache, his own thoughts drift back to the man in the black limousine without his permission. For some reason that Akihito just couldn't name, Akihito found himself blushing slyly when he'd notice that he was thinking about someone he don't even know or seen before. Shockingly, his thinking of this unknown person in the limousin car had lessen the pain that his headache had brought without Akihito's knowledge.

Asami was in a shock as the cigar on his mouth nearly fell into his laps. He didn't know what to do when the boy look at him. No, he knew that the boy could only see the black windows but still, when the boy had faced toward the car, Asami could have swore that their eyes meet, causing the boy to blushed in embarrassment before running away fast. Damn, the boy sure is fast. Asami though as he watched the boy disappeared in another thirty or so meters away. Asami's body throbbed as he remember that blushing face that the boy had before springing away at his top speed. Asami stared at the spot that the boy was at a couple of wait-how long ago?

Not knowing that he had been staring at that spot for ten minutes already. Kirishima was starting to look worry as he looked questioningly at Suoh, whom for some reason was looking at the corner of the upcoming street with a frown on his face.

"Asami-sama, is something wrong?" Kirishima asked worryingly. Not knowing why his boss is acting so unlike himself. What is with everyone today? Specifically, his boss and buddy Suoh.

Asami jerked at the question. He silently cursed himself for being this distracted over a mere boy that he didn't even knew about. Asami cursed his body. Just the mere mention or thinking of that boy was enough to sends his whole body into a pit of fire so hot that he wasn't sure if it was good or bad. Is he getting bad at keeping his calm? Asami mentally asked himself.

"No. Go to Sion." He commanded as he felt the stare from Kirishima in both curios"H-hai." Kirishima said as Suoh start to drive again. Until, he notice that Suoh was looking at the spot that the young blond man used to be on. Now, what is with both of them?!.

"Suoh? You know him?" Kirishima asked quietly. Kazuma jerked in shock that he was caught looking at someone. No good, now he remember who that boy is. The one boy that he never wished to met! He really wished that the boy hadn't caught his boss attention and get caught in their world or it will be really bad for both sides of the parties. He knew that the boy was really intrigued too. Shit. Kazuma silently cursed himself. No choose then. He hope that the boy wouldn't killed him later for this.

"Yes, I know the boy." Kazuma silently wished that he didn't know him though. "His name is Takaba Akihito. His is one of my distance relative's son. it has been a while now that I barely recognized him at first but... he truly has changed" Suoh replied slowly with a frown on his face.

"...Suoh, Why are you so worried of him?" Kirishima asked as he notice the looks that the bodyguard has on his face.

Suoh looked at Kirishima from the corner of his eyes as his hands tighten on the wheel. He knew that he can't said anything about the boy to people others than the families but... damn the boy for always drawing attention to him like magnet pulling metals toward itself.

Kirishima was surprised that Suoh had shut down on him when he asked that question. It has been awhile since Suoh last kept any secrets from him.

"I'm sorry. I can't say." Kazuma replied as he tightened his hands on the wheel until it was white. Kirishima's eyes widen in surprised before shutting his eyes and concentrate on his duty instead. Suoh wanted to apology but he can't do that too since it wasn't he's secrets to told. Beside if they found out that someone outside of the family knew about Takaba Akihito, things will get ugly and fast. Especially when the boy himself will be- stop! Kazuma told himself with a internal head shake.

Asami was really tempted to command his chief of security to revealed whatever secret it was that he was keeping from him about the boy, but he didn't. If he wanted to know, then he could simply asked from Suoh, since the man himself look like he really wanted to tell someone but couldn't. Beside, he doesn't like it when a subordinate of his is keeping secrets from him. Secrets will soon leads to betrayal in his business world so he can't afford people keeping information from him. Planning on having Suoh to tell him everything later, Asami slip his hand into his trouser and took out his cancerous stick. He needs some distraction before his mind returned to that boy.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Is there something wrong with me?" He asked hesitantly As he tried to read the man's expression but his headache was making it hard for him to concentrate."N-no, of course not. Is just that the note had state a specific medicine that was rarely used without a prescription from a doctor. In fact, this medicine really is the last reserve that anyone would ever think of or even want it.." The man explain with his eyes wides and hesitantly.Akihito raised his brows in question as the nurse swallowed nervously. "Well, unless you're headache was to the point that you will really faint." said the man in the white lab coat."Well, is truth that the pain is getting unbearable. That's why I'm here. Now, can I get the medicine?" Akihito asked the man with a glared as his headache throbbed again, making his impatient."Eh? But you will need a prescription from a doctor for this medicines sir..." He said weakly with an hesitant air around him. Akihito narrowed his eyes at him before taking out his wallet and presents him his Insurances card that had a note from his doctors at the button, clearly stating that he really needs the strongest medicine that they had whenever he request it."Ah! Yes! Please sit down in the sit over there while I'll get the medicine!" The nurse nearly shout after reading the notes on his medicare card and handing back to him as he point to a couple of wooden chairs on to his left.As Akihito sit in the chair, trying to calm down his headache, his own thoughts drift back to the man in the black limousine without his permission. For some reason that Akihito just couldn't name, Akihito found himself blushing slyly when he'd notice that he was thinking about someone he don't even know or seen before. Shockingly, his thinking of this unknown person in the limousin car had lessen the pain that his headache had brought without Akihito's knowledge.Asami was in a shock as the cigar on his mouth nearly fell into his laps. He didn't know what to do when the boy look at him. No, he knew that the boy could only see the black windows but still, when the boy had faced toward the car, Asami could have swore that their eyes meet, causing the boy to blushed in embarrassment before running away fast. Damn, the boy sure is fast. Asami though as he watched the boy disappeared in another thirty or so meters away. Asami's body throbbed as he remember that blushing face that the boy had before springing away at his top speed. Asami stared at the spot that the boy was at a couple of wait-how long ago?Not knowing that he had been staring at that spot for ten minutes already. Kirishima was starting to look worry as he looked questioningly at Suoh, whom for some reason was looking at the corner of the upcoming street with a frown on his face."Asami-sama, is something wrong?" Kirishima asked worryingly. Not knowing why his boss is acting so unlike himself. What is with everyone today? Specifically, his boss and buddy Suoh.Asami jerked at the question. He silently cursed himself for being this distracted over a mere boy that he didn't even knew about. Asami cursed his body. Just the mere mention or thinking of that boy was enough to sends his whole body into a pit of fire so hot that he wasn't sure if it was good or bad. Is he getting bad at keeping his calm? Asami mentally asked himself."No. Go to Sion." He commanded as he felt the stare from Kirishima in both curios"H-hai." Kirishima said as Suoh start to drive again. Until, he notice that Suoh was looking at the spot that the young blond man used to be on. Now, what is with both of them?!."Suoh? You know him?" Kirishima asked quietly. Kazuma jerked in shock that he was caught looking at someone. No good, now he remember who that boy is. The one boy that he never wished to met! He really wished that the boy hadn't caught his boss attention and get caught in their world or it will be really bad for both sides of the parties. He knew that the boy was really intrigued too. Shit. Kazuma silently cursed himself. No choose then. He hope that the boy wouldn't killed him later for this."Yes, I know the boy." Kazuma silently wished that he didn't know him though. "His name is Takaba Akihito. His is one of my distance relative's son. it has been a while now that I barely recognized him at first but... he truly has changed" Suoh replied slowly with a frown on his face.
"...Suoh, Why are you so worried of him?" Kirishima asked as he notice the looks that the bodyguard has on his face.

Suoh looked at Kirishima from the corner of his eyes as his hands tighten on the wheel. He knew that he can't said anything about the boy to people others than the families but... damn the boy for always drawing attention to him like magnet pulling metals toward itself.

Kirishima was surprised that Suoh had shut down on him when he asked that question. It has been awhile since Suoh last kept any secrets from him.

"I'm sorry. I can't say." Kazuma replied as he tightened his hands on the wheel until it was white. Kirishima's eyes widen in surprised before shutting his eyes and concentrate on his duty instead. Suoh wanted to apology but he can't do that too since it wasn't he's secrets to told. Beside if they found out that someone outside of the family knew about Takaba Akihito, things will get ugly and fast. Especially when the boy himself will be- stop! Kazuma told himself with a internal head shake.

Asami was really tempted to command his chief of security to revealed whatever secret it was that he was keeping from him about the boy, but he didn't. If he wanted to know, then he could simply asked from Suoh, since the man himself look like he really wanted to tell someone but couldn't. Beside, he doesn't like it when a subordinate of his is keeping secrets from him. Secrets will soon leads to betrayal in his business world so he can't afford people keeping information from him. Planning on having Suoh to tell him everything later, Asami slip his hand into his trouser and took out his cancerous stick. He needs some distraction before his mind returned to that boy.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Có điều gì đó sai trái với tôi? "Cậu ngập ngừng hỏi Như ông đã cố gắng để đọc biểu hiện của người đàn ông nhưng đau đầu của ông đã làm cho nó khó khăn cho nó tập trung. "K-không, tất nhiên là không. Chỉ có điều là những lưu ý đã nêu một loại thuốc cụ thể mà hiếm khi được sử dụng mà không cần toa bác sĩ. Trong thực tế, thuốc này thực sự là dự phòng cuối cùng mà bất cứ ai từng nghĩ đến hoặc thậm chí muốn nó .. "Người đàn ông giải thích với mắt wides của mình và ngập ngừng. Akihito nhướn mày của mình trong câu hỏi như các y tá nuốt phải lo lắng. "Vâng, trừ khi bạn 'lại đau đầu đã đến điểm mà bạn sẽ thực sự mờ nhạt. "người đàn ông trong chiếc áo khoác phòng thí nghiệm trắng. "Vâng, đó là sự thật rằng sự đau đớn không thể chịu đựng được việc. Đó là lý do tại sao tôi ở đây. Bây giờ, tôi có thể nhận được thuốc? "Akihito hỏi những người đàn ông với một trừng mắt như đau đầu mình đập mạnh một lần nữa, làm cho thiếu kiên nhẫn của mình. "Hả? Nhưng bạn sẽ cần một toa thuốc từ bác sĩ cho thuốc sir này ... "Ông nói yếu ớt với một không khí do dự xung quanh anh ta. Akihito nheo mắt nhìn anh ta trước khi đưa ra khỏi ví của mình và trình bày ông thẻ bảo hiểm của mình rằng đã có một lưu ý từ của mình các bác sĩ tại các nút, trong đó nêu rõ rằng ông thực sự cần thuốc mạnh rằng họ có bất cứ khi nào anh ta yêu cầu. "Ah! Có! Hãy ngồi xuống trong ngồi ở đó trong khi tôi sẽ lấy thuốc! "Cô y tá gần hét lên sau khi đọc các ghi chú trên thẻ Medicare của mình và bàn giao lại cho anh ta khi anh ta chỉ vào hai chiếc ghế gỗ trên để mình rời đi. Như Akihito ngồi trên ghế, cố gắng bình tĩnh lại nhức đầu, suy nghĩ riêng của mình trôi dạt trở lại với người đàn ông trong chiếc limousine màu đen mà không có sự cho phép của mình. Đối với một số lý do mà Akihito chỉ không thể gọi tên, Akihito thấy mình đỏ mặt ranh mãnh khi anh nhận thấy rằng ông đã suy nghĩ về một người mà anh thậm chí không biết hoặc nhìn thấy trước. Shockingly, suy nghĩ của ông về người này không biết trong xe Limousin đã làm giảm bớt nỗi đau mà đau đầu của ông đã mang lại mà không có kiến thức Akihito. Asami là trong một cú sốc như điếu xì gà trên của mình miệng gần như rơi vào vòng của mình. Anh ta không biết phải làm gì khi cậu bé nhìn vào anh ta. Không, anh biết rằng cậu bé chỉ có thể nhìn thấy các cửa sổ màu đen nhưng vẫn còn, khi cậu bé đã phải đối mặt về phía xe, Asami có thể có thề rằng mắt họ gặp nhau, gây ra các cậu bé để đỏ mặt vì xấu hổ trước khi chạy đi nhanh. Chết tiệt, cậu bé chắc chắn là nhanh. Asami dù khi anh nhìn cậu bé biến mất trong một ba mươi hoặc hơn mét. Cơ thể của Asami đập mạnh khi anh nhớ rằng đỏ mặt khuôn mặt cậu bé đã có trước khi mọc đi ở tốc độ hàng đầu của ông. Asami nhìn chằm chằm vào chỗ đó cậu bé đã ở một vài chờ đợi bao lâu rồi? Không biết rằng ông đã được nhìn chằm chằm vào chỗ đó cho mười phút rồi. Kirishima đã bắt đầu nhìn lo lắng khi nhìn dò hỏi tại Suoh, mà đối với một số lý do đã nhìn vào góc đường sắp tới với một nhăn trên khuôn mặt của mình. "Asami-sama, là cái gì vậy?" Kirishima hỏi đáng lo ngại. Không biết lý do tại sao ông chủ của mình là hành động như vậy không giống như mình. Hôm nay là gì với tất cả mọi người? Cụ thể, ông chủ và bạn thân của anh Suoh. Asami giật mình câu hỏi. Anh thầm nguyền rủa mình vì đã bị phân tâm này hơn là một cậu bé mà anh thậm chí không biết về. Asami nguyền rủa cơ thể của mình. Chỉ cần chỉ đề cập đến hay suy nghĩ của cậu bé đó là đủ để gửi toàn bộ cơ thể của mình vào một cái hố lửa nóng như vậy mà ông không chắc chắn nếu nó là tốt hay xấu. Có phải anh ấy nhận được xấu trong việc giữ bình tĩnh của mình? Asami tinh thần tự hỏi. "Không Tới Sion." Ông chỉ huy như anh cảm thấy những cái nhìn chằm chằm từ Kirishima trong cả curios "H-hai." Kirishima nói khi Suoh bắt đầu lái xe lại. Cho đến khi, ông nhận thấy rằng Suoh đã nhìn vào chỗ mà người đàn ông tóc vàng trẻ sử dụng để được vào. Bây giờ, những gì được với cả hai người trong số họ?!. "Suoh? Bạn biết anh ta?" Kirishima lặng lẽ hỏi. Kazuma giật sốc rằng ông đã bị bắt nhìn vào một ai đó. Không tốt, bây giờ ông nhớ những người con trai đó là. Một cậu bé rằng ông không bao giờ muốn gặp! Anh ấy thực sự muốn rằng cậu bé đã không chú ý ông chủ của mình và nhận được đánh bắt trong thế giới của họ hoặc nó sẽ được thực sự xấu cho cả hai bên của các bên. Cậu biết rằng cậu bé đã thực sự hấp dẫn quá. Shit. Kazuma thầm nguyền rủa bản thân mình. Không có lựa chọn sau đó. Ông hy vọng rằng cậu bé sẽ không giết anh ta sau này. "Vâng, tôi biết cậu bé." Kazuma âm thầm ước rằng anh không biết anh ta mặc dù. "Tên của ông là Takaba Akihito. Ngài là một trong những con trai của tôi khoảng cách tương đối của. Nó đã được một thời bây giờ mà tôi hầu như không nhận ra anh ta lúc đầu nhưng ... anh thực sự đã thay đổi" Suoh trả lời từ từ với một nhăn trên khuôn mặt của mình. ". ..Suoh, Tại sao các bạn rất lo lắng về anh ta? " Kirishima hỏi khi thấy vẻ rằng các vệ sĩ có trên khuôn mặt của mình. Suoh nhìn Kirishima từ khóe mắt của mình như là tay thắt chặt trên bánh xe. Anh biết anh không thể nói bất cứ điều gì về cậu bé đến người khác hơn so với các gia đình nhưng ... chết tiệt của cậu bé đã luôn gây sự chú ý với anh ta như nam châm kéo kim loại về phía mình. Kirishima đã ngạc nhiên rằng Suoh đã đóng cửa vào anh khi anh hỏi câu hỏi đó. Nó đã được một thời gian kể từ khi Suoh cuối cùng giữ bí mật nào từ anh ấy. "Tôi xin lỗi. Tôi không thể nói." Kazuma trả lời khi anh siết chặt bàn tay của mình trên các bánh xe cho đến khi nó là màu trắng. Mắt Kirishima của mở rộng trong ngạc nhiên trước khi tắt mắt và tập trung vào nhiệm vụ của mình để thay thế. Suoh muốn xin lỗi nhưng anh không thể làm điều đó quá vì nó không phải là bí mật của anh để nói. Bên cạnh nếu họ phát hiện ra rằng một người nào đó bên ngoài gia đình biết về Takaba Akihito, mọi việc rồi sẽ xấu xí và nhanh chóng. Đặc biệt là khi các cậu bé sẽ tự mình được- dừng lại! Kazuma nói với chính mình với một cái lắc đầu nội bộ. Asami đã thực sự bị cám dỗ để chỉ huy trưởng của ông về an ninh để tiết lộ bất cứ điều gì bí mật nó là ông đã giữ từ anh về cậu bé, nhưng ông đã không. Nếu ông muốn biết, sau đó ông chỉ có thể hỏi từ Suoh, kể từ khi bản thân con người giống như anh thực sự muốn nói với ai đó nhưng không thể. Bên cạnh đó, anh ấy không thích nó khi một cấp dưới của mình là giữ bí mật từ anh ấy. Bí mật sẽ sớm dẫn đến sự phản bội trong thế giới kinh doanh của mình nên anh không thể đủ khả năng người giữ thông tin từ anh ấy. Kế hoạch trên có Suoh nói với anh tất cả mọi thứ sau, Asami trượt tay vào trong quần của mình và lấy ra thanh ung thư của mình. Anh ấy cần một số phân tâm trước khi tâm trí của mình trở về cậu bé đó.



































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: