Two muggles and Two Wizards... Your parents are here I presume?

Two muggles and Two Wizards... Your

Two muggles and Two Wizards... Your parents are here I presume?" Harry asked Hermione quietly, his words coming in sharp gasps.

Hermione leaned back from their embrace to look upon Harry's face, expecting to see his eyes open and completely whole. However, when she looked at his face, his eyes were still swollen shut, purple and puffy, just as they always had been. Hermione frowned, glancing toward her parents, who were still half risen from their chairs in curiosity, to Lily and James, who were eyeing Harry in silent joy.

"Yes, they're here..." She said hesitantly. "Harry... can you see?"

"No." Harry said grimly, and Hermione despaired. Then Harry began to speak again, though he was obviously in great pain, "But I can see something... or sense something... I believe that I can see Magic..."

"What do you mean?" Hermione asked, perplexed.

"I can't explain it, Hermione. But... Every person seems to give off an aura of light that represents their magic... Muggles are very faint... Wizards glow..."

"Glow..." Hermione repeated in surprise.

"Hermione ..." Harry suddenly interjected, "What happened? Where am I?"

Hermione hesitated. She had been yearning and dreading this question at the exact same time. She knew it would come, yet no matter how much she thought it through, there was never going to be an easy way to break this news to Harry. She was torn. To tell him the truth immediately might push him over the edge, cause him to stress out and become more unwell. But delaying the truth would do more harm that good, because Harry was about to discover that for his whole life, the truth had been delayed, and fabricated. Hermione couldn't bare to add to the lies.

"Well... That's a long story." Hermione started slowly, "But you're safe here."

"The last thing I remember..." Harry struggled to recall, "Was a huge dome of light, shattering..."

"Yes." Hermione verified, "That was the anti Port key and anti apparition wards being destroyed. That dome of light was all the protection measures Dumbledore had placed over Privet Drive being destroyed."

"Voldemort?" Harry asked in surprise.

"No Harry..." Hermione said quietly. "You."

"Me?" Harry repeated in surprise. "What? You think that I broke through the wards? Hermione, I was beaten to an inch of my life... and besides... Dumbledore bound my magic."

"I know... Your Aunt told me..." Hermione mumbled quietly, then feeling him flinch in surprise, she began to explain. "I arrived at Privet Drive just as the wards went down. I rushed up to your room to make sure you were OK... But when I reached your room it was empty... you were gone..."

"I remember feeling strange... Like... Like I was using a Port Key..." Harry recollected.

Hermione glanced at Lily and James then quickly looked back to Harry. "That was one of Dumbledore's theories... He said that it was most likely that your magic had broken free of its bonds in an attempt to move you somewhere safe and away from harm. Your magic broke down the wards because you needed help."

"My magic broke free..." Harry repeated slowly, remembering Myrddin's words. "Yes... Yes... that's what he told me..."

"What?" Hermione asked, raising an eyebrow.

"Nothing... Dumbledore? He was there as well?" Harry asked curiously, changing the subject.

"I sent Hedwig to him as soon as I could think straight... I nearly died when I saw your room Harry... So much blood... I was sure that he had killed you..." Hermione said, her voice quivering under the weight of the memory.

"I'm sorry I scared you 'mione..." He said softly.

"It's OK, I'm just glad you're alright..." Hermione said gently, brushing a strand of hair back off of his forehead, he grimaced in pain as his face broke into a smile.

"Dumbledore thought that I had been port keyed out?" Harry pried.

"Or disapparated... Those were his original theories..." Hermione tried to keep the bitterness out of her voice, but was unsuccessful.

"Original? He changed his mind?" He asked.

"He lead me to believe that he thought your magic had taken you to a safe place, which turned out to be the truth. But really, he suspected foul play. He suspected me." Hermione said bitterly.

"What?" Harry spluttered in disbelief. "What do you mean?"

"He took me to Order Headquarters to fill in the order on what had happened, so they could 'help' us find you. He briefed them without me in the room, while I told Ron what had happened... When they called for me, they tried to slip me Veritaserum to coax a confession out of me. They accused me of selling you out to Voldemort." Hermione said slowly.

"What?" Harry said in outrage. "Dumbledore accused you of selling me to Voldemort? What the hell was he thinking?"

"He made the Order interrogate me for days. They were only acting on his orders, no doubt he had them brainwashed like he's had us brainwashed for years." She spat angrily.

"Why would he do that?" Harry asked in disgust.

"They said me being at your house at the exact time the wards went down was suspicious." Hermione said with a sigh.

"Even so, they should have known better!" Harry said angrily, becoming agitated. "If anyone was suspicious it would be my Uncle! The guy who tried to beat me to death as slowly and painfully as possible..."

Harry was cut off suddenly by a sharp sob of a woman in the room, and it wasn't Hermione. As he began to wonder exactly who the two wizards in the room were, Hermione cut through his thoughts.

"Calm down, Harry..." Hermione said softly. "It doesn't matter now... Not now that you're OK."

"You said my magic took me somewhere safe..." Harry said after several moments of cooling off. "Where? And how?"

"You appeared here, in the living room of this house, seven days ago." Hermione said quietly, "Luckily for you, this woman is a healer, she's been working on you non stop for the past week. She sought me out with Hedwig, who somehow managed to find you here..."

"Is Hedwig alright?" Harry asked suddenly.

"She's doing much better now, Harry." Hermione said with a smile.

"Good. How long have you been here Hermione?"

"I only just arrived tonight. L – The Healer brought me here once we had met, I was desperate to make sure you were alright."

Harry snorted, "That's odd, I would have thought Dumbledore would have had me removed to somewhere where I could be under his constant supervision and control. What's the matter with him, is he losing his touch?"

"Actually..." Hermione began hesitantly. "He still doesn't know I've found you... Or that you're alive. He has no idea where you are."

Harry attempted a painful grin. "He'll be pissed off then, I can just see him apparating around frantically trying to find any possible trace of me."

"It's no more than he deserves." A male voice growled from behind Hermione.

Harry was sure he recognized the voice, but for the life of him he could not place it. It seemed to stir something within his chest, something he could not explain. It gave him a feeling, one he had not felt since staying with Sirius at Grimmauld Place, a feeling of home. Just as he was about to ask whom it belonged to, Hermione cut him off.

"Well," She said stiffly, her voice was slightly quieter as if she had turned her head to look at someone else. "I'm sure you must have questions for the Healer about your injuries..."

"I'll gladly answer them for you, Harry..." The healer's voice came.

To Harry's surprise,the voicewas shaky, as if she were upset about something. The only explanation he could think of for her apparent distress must have been the way he looked. Her voice too, seemed oddly familiar. Yet at the same time, it was as though he had not heard it for years. He struggled to think of who these people might be, to put a face to the voices, but even as he thought about it, the healer began to speak.

"You have sustained damage to over ninety percent of your body." Her voice wavered under the strain to keep it calm.

"Do I really look that bad?" He asked in a light hearted jab at himself, hoping to break the ice.

"No, but you're still pretty beat up, Harry..." Hermione said softly. "Because some of the wounds were left so long... Well it's made it harder to heal you..."

"I see..." He said quietly, "Well I definitely still feel like I've been smashed to a pulp."

"Your broken bones are almost all fully healed now. Your leg and your ribs were the main causes of concern, but they have begun to heal well. You will be slightly tender around the rib cage for perhaps another week at the most. Your leg will be painful to walk on for another two, I imagine." Lily continued shakily. "I have corrected the dislocated fingers of your right hand. They will be stiff and swollen for a while, but eventually the hand will be as good as new."

"You must have been busy..." Harry noted, wincing painfully as he shuffled in his bed. "What else?"

"Your back is still cut to ribbons, for some reason those lashes keep opening up if you move too quickly. They've been left open for weeks by the look of them. I'm afraid they will take some time to heal completely. I've never seen lashes that deep or to that extent..." Lily's voice trailed off painfully.

"You've done an amazing job so far." Harry said to her kindly, feeling pity for this woman who was obviously feeling bad that she couldn't miraculously make him well again. "I'm going to be fine, just wait and see."

The woman gave a small shuddering breath as if she were trying desperately not to burst into tears. She then forced herself to continue with her explanation, leaving Harry wondering.

"Your kneecap has been fully healed, but it's going to take some time to work out the stiffness. You will have to work on it gradually. It may take you some time before you can walk with ease again."

Harry nodded painfully.

"And... Your eyes..."

"Will I ever be able to see again?" He asked slowly, bracing himself for the worst case senario.

Lily took a deep breath and began hesitantly. "At the moment, I am unable to be sure
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
2 những Muggle và hai phù thủy... Cha mẹ của bạn đang ở đây tôi đoán?" Harry hỏi Hermione lặng lẽ, nói cách của mình đến gasps sắc nét.Hermione cúi trở lại từ họ ôm hôn để nhìn vào khuôn mặt của Harry, Hy vọng sẽ nhìn thấy đôi mắt của mình mở và hoàn toàn toàn bộ. Tuy nhiên, khi cô nhìn vào khuôn mặt của mình, đôi mắt của ông đã được vẫn còn sưng đóng, tím và sưng húp, cũng giống như họ luôn luôn có. Hermione cau mày, dẫn đối với cha mẹ, những người vẫn còn một nửa tăng từ ghế của họ trong những tò mò, Lily và James, người đã nhắm đến Harry trong im lặng niềm vui."Có, họ đang ở đây..." Cô nói hesitantly. "Harry... bạn có thể xem?""Số" Harry nói grimly, và Hermione despaired. Sau đó Harry bắt đầu nói chuyện một lần nữa, mặc dù ông rõ ràng là rất đau đớn, "nhưng tôi có thể nhìn thấy một cái gì đó... hoặc cảm nhận điều gì đó... Tôi tin rằng tôi có thể nhìn thấy ma thuật...""Bạn làm là gì?" Hermione hỏi, perplexed."Tôi không thể giải thích nó, Hermione. Nhưng... Mọi người dường như cung cấp cho ra một hào quang của ánh sáng mà đại diện cho phép thuật của họ... Những Muggle là rất mờ nhạt... Wizards sáng...""Phát sáng..." Hermione lặp đi lặp lại bất ngờ."Hermione..." Harry đột nhiên interjected, "những gì đã xảy ra? Tao ở đâu?"Hermione lưỡng lự. Cô đã được mong muốn và sợ hãi này câu hỏi chính xác cùng một lúc. Cô biết nó sẽ đến, nhưng không có vấn đề bao nhiêu cô nghĩ rằng nó thông qua, có đã không bao giờ có là một cách dễ dàng để phá vỡ tin này Harry. Cô bị xé. Để nói cho anh ta sự thật ngay lập tức có thể đẩy nó trên mép, gây ra căng thẳng ra và trở thành không khỏe hơn. Nhưng trì hoãn sự thật sẽ làm hại nhiều là tốt, bởi vì Harry là về để khám phá rằng cho toàn bộ cuộc sống của mình, sự thật có được trì hoãn, và chế tạo. Hermione không thể trống để thêm vào những lời nói dối."Vâng... Đó là một câu chuyện dài." Hermione bắt đầu từ từ, "nhưng cô an toàn ở đây.""Điều cuối cùng tôi nhớ..." Harry đấu tranh để nhớ lại, "Là một mái vòm khổng lồ của ánh sáng, shattering...""Có." Hermione xác minh, "đó là cảng chính và chống chống cuộc hiện ra phường bị phá hủy. Đó mái vòm của ánh sáng là tất cả các biện pháp bảo vệ Dumbledore đã đặt trên ổ đĩa Privet bị phá hủy.""Chúa tể Voldemort?" Harry hỏi trong bất ngờ."Không có Harry..." Hermione nói nhẹ nhàng. "Bạn.""Tôi?" Harry lặp đi lặp lại bất ngờ. "Những gì? Bạn nghĩ rằng tôi đã phá vỡ thông qua các khu? Hermione, tôi đã bị đánh đập đến một inch của cuộc sống của tôi... và bên cạnh đó... Giáo sư Dumbledore ràng buộc ma thuật của tôi.""Tôi biết... Dì của bạn nói với tôi... " Hermione mumbled lặng lẽ, sau đó cảm thấy anh ta flinch tại bất ngờ, cô bắt đầu để giải thích. "Tôi đã đến lúc Privet Drive cũng giống như các khu đã đi. Tôi đổ xô đến phòng của bạn để đảm bảo rằng bạn đã là OK... Nhưng khi em đến phòng của bạn, nó là sản phẩm nào... bạn đã biến mất...""Tôi nhớ cảm giác lạ... Giống như... Như tôi đã sử dụng một chìa khóa cổng..." Harry recollected.Hermione glanced tại Lily và James sau đó một cách nhanh chóng xem xét lại Harry. "Đó là một trong của Dumbledore lý thuyết... Ông nói rằng nó rất có thể rằng ma thuật của bạn đã hỏng miễn phí trái phiếu của mình trong một nỗ lực để di chuyển bạn một nơi nào đó an toàn và tránh xa từ gây hại. Ma thuật của bạn phá vỡ các khu bởi vì bạn cần giúp đỡ.""Ma thuật của tôi tách hoàn toàn..." Harry lặp lại từ từ, ghi nhớ của Myrddin từ. "Vâng... Vâng... đó là những gì ông nói với tôi... ""Những gì?" Hermione hỏi, nâng một lông mày."Không có gì... Giáo sư Dumbledore? Ông đã có là tốt?" Harry hỏi tò mò, thay đổi chủ đề."Tôi gửi Hedwig cho ông ngay sau khi tôi có thể suy nghĩ thẳng... Tôi gần như đã chết khi tôi nhìn thấy của bạn phòng Harry... Rất nhiều máu... Tôi đã chắc chắn rằng ông đã giết bạn..." Hermione nói, giọng nói của cô lên theo trọng lượng của bộ nhớ."Tôi xin lỗi tôi sợ bạn ' mione..." Ông nói nhẹ nhàng."It's OK, tôi rất vui vì bạn đang được rồi..." Hermione nói nhẹ nhàng, đánh răng một sợi tóc trở lại giảm giá của trán của mình, ông grimaced đau đớn như khuôn mặt của mình đã phá vỡ vào một nụ cười."Giáo sư Dumbledore nghĩ rằng tôi đã có là cảng keyed ra?" Harry pried."Hoặc disapparated... Những người đã là lý thuyết ban đầu của ông..." Hermione đã cố gắng để giữ cho vị đắng ra khỏi tiếng nói của mình, nhưng đã không thành công."Ban đầu? Ông đã thay đổi tâm trí của mình?" Ông yêu cầu."Ông dẫn tôi để tin rằng ông nghĩ rằng ma thuật của bạn đã đưa bạn đến một nơi an toàn, mà bật ra là sự thật. Nhưng thực sự, ông nghi ngờ hôi chơi. Ông nghi ngờ tôi." Hermione nói cay đắng."Những gì?" Harry spluttered trong sự hoài nghi. "Bạn làm là gì?""Ông đưa tôi đến trụ sở chính đặt hàng để điền vào đơn đặt hàng trên những gì đã xảy ra, do đó, họ có thể 'trợ giúp' chúng tôi tìm thấy bạn. Ông giới thiệu tóm tắt chúng mà không có tôi trong phòng, trong khi tôi đã nói với Ron những gì đã xảy ra... Khi họ gọi cho tôi, họ đã cố gắng để trượt tôi Veritaserum để dỗ một lời thú nhận ra khỏi tôi. Họ cáo tôi bán bạn cho Voldemort." Hermione nói chậm."Những gì?" Harry nói trong sự phẫn nộ. "Giáo sư Dumbledore cáo bạn bán tôi cho Voldemort? Vậy ông đang nghĩ gì?""Ông thực hiện lệnh tra hỏi tôi trong ngày. Họ đã chỉ hành động theo lệnh của ông, không có nghi ngờ ông có họ tẩy não như ông đã có chúng tôi tẩy não trong nhiều năm qua." Nó nhổ giận dữ."Tại sao nào ông làm điều đó?" Harry hỏi trong ghê tởm."Họ nói rằng tôi đang tại nhà của bạn tại thời gian chính xác các khu đã đi xuống là đáng ngờ." Hermione nói với một sigh."Mặc dù vậy, họ nên biết tốt hơn!" Harry nói giận dữ, trở thành giao động. "Nếu bất cứ ai là nghi ngờ nó sẽ là chú của tôi! The guy những người đã cố gắng để đánh bại tôi vào cái chết là chậm và đau đớn nhất có thể..."Harry đã được cắt bỏ bất ngờ bởi một sob sắc nét của một người phụ nữ trong phòng, và nó không là Hermione. Khi ông bắt đầu tự hỏi chính xác những phù thủy hai tại Phòng, Hermione cắt giảm thông qua những suy nghĩ của mình."Bình tĩnh xuống, Harry..." Hermione nói nhẹ nhàng. "Nó không quan trọng bây giờ... Không phải bây giờ mà bạn đang OK.""Bạn nói ma thuật của tôi đã cho tôi một nơi an toàn..." Harry nói sau khi một số những khoảnh khắc của làm mát. "Ở đâu? Và làm thế nào?""Bạn xuất hiện ở đây, trong phòng trong căn nhà này, bảy ngày trước đây." Hermione nói nhẹ nhàng, "may mắn cho bạn, người phụ nữ này là một healer, cô đã làm việc trên bạn không ngừng trong tuần vừa qua. Cô đã tìm tôi ra với Hedwig, bằng cách nào đó quản lý để tìm thấy bạn ở đây...""Là Hedwig alright?" Harry hỏi đột nhiên."Cô làm nhiều tốt hơn bây giờ, Harry." Hermione nói với một nụ cười."Tốt. Bao lâu có bạn là đây Hermione?""Tôi chỉ đến tối nay. L-các Healer mang lại cho tôi ở đây một khi chúng tôi gặp nhau, tôi đã tuyệt vọng để đảm bảo rằng bạn đã alright."Harry snorted, "đó là lẻ, tôi có thể nghĩ rằng giáo sư Dumbledore nào đã có tôi bị loại bỏ để một nơi nào đó mà tôi có thể là dưới sự giám sát liên tục và kiểm soát của mình. Những gì là vấn đề với anh ta, là anh mất liên lạc của mình?""Thực sự..." Hermione bắt đầu hesitantly. "Ông vẫn không biết tôi đã tìm thấy bạn... Hoặc rằng bạn vẫn còn sống. Ông không có ý tưởng bạn đang ở đâu."Harry đã cố gắng một grin đau đớn. "Ông sẽ được pissed off sau đó, tôi chỉ có thể nhìn thấy anh ta apparating xung quanh thành phố điên cuồng cố gắng để tìm thấy bất kỳ dấu vết có thể của tôi.""Nó là không có nhiều hơn ông xứng đáng." Một giọng nam growled từ phía sau Hermione.Harry đã chắc chắn ông công nhận tiếng nói, nhưng cho cuộc sống của anh ta ông có thể không đặt nó. Nó có vẻ để khuấy một cái gì đó trong ngực của mình, một cái gì đó ông không thể giải thích. Nó đã cho anh ta một cảm giác, một ông đã không cảm thấy kể từ khi ở với Sirius lúc Grimmauld Place, một cảm giác của nhà. Cũng giống như ông đã được về để yêu cầu người mà nó thuộc về, Hermione cắt anh ta bỏ."Vâng," cô nói stiffly, giọng nói của cô là một chút yên tĩnh hơn nếu như cô đã chuyển đầu để nhìn vào người khác. "Tôi chắc chắn bạn phải có câu hỏi cho các Healer về chấn thương của bạn...""Tôi sẽ sẵn sàng trả lời chúng cho bạn, Harry..." Tiếng nói của các healer đến.Để bất ngờ của Harry, voicewas run rẩy, vì nếu cô ấy đã buồn bã về một cái gì đó. Những lời giải thích duy nhất ông có thể nghĩ cho mình bị nạn rõ ràng phải có là cách ông nhìn. Tiếng nói của mình quá, có vẻ kỳ quặc quen thuộc. Được cùng một lúc, nó đã như là mặc dù ông đã không nghe nó trong năm. Ông đấu tranh để nghĩ về những người những người này có thể, để đặt một khuôn mặt để nói, nhưng ngay cả khi ông nghĩ về nó, các healer bắt đầu nói chuyện."Bạn có bị hư hại đến hơn chín mươi phần trăm của cơ thể của bạn." Tiếng nói của mình hỏi dưới sự căng thẳng để giữ bình tĩnh."Tôi thực sự xem những gì xấu?" Ông yêu cầu trong một ánh sáng hearted jab chính mình, Hy vọng để phá vỡ băng."Không, nhưng anh vẫn còn khá đánh bại lên, Harry..." Hermione nói nhẹ nhàng. "Bởi vì một số những vết thương đã được trái để lâu... Cũng nó đã làm cho nó khó khăn hơn để chữa lành bạn...""Tôi thấy..." Ông nói nhẹ nhàng, "Tốt tôi chắc chắn vẫn còn cảm thấy như tôi đã được đập vỡ một bột giấy.""Xương bị hỏng của bạn là gần như tất cả hoàn toàn chữa lành bây giờ. Chân và xương sườn của bạn là nguyên nhân chính của mối quan tâm, nhưng họ đã bắt đầu để chữa lành tốt. Bạn sẽ có một chút mềm xung quanh thành phố lồng xương sườn cho có lẽ một tuần ở hầu hết. Chân của bạn sẽ được đau đớn để đi bộ trên một hai, tôi tưởng tượng." Lily tiếp tục shakily. "Tôi đã sửa chữa các ngón tay trật của tay phải của bạn. Họ sẽ được cứng và sưng lên một chút, nhưng cuối cùng bàn tay sẽ tốt như mới.""Bạn phải có được bận rộn..." Harry đã nói, wincing đau đớn như ông xáo trộn trong giường của mình. "Gì khác?""Trở lại của bạn vẫn còn cắt băng, đối với một số lý do giữ lông mi mở cửa nếu bạn di chuyển quá nhanh chóng. Họ đã được trái mở cho tuần của giao diện của họ. Tôi sợ rằng họ sẽ mất một thời gian để chữa bệnh hoàn toàn. Tôi đã không bao giờ nhìn thấy lông mi mà sâu hoặc đến mức độ đó..." Giọng nói của Lily kéo ra khỏi đau đớn."Bạn đã thực hiện một công việc tuyệt vời cho đến nay." Harry nói với cô vui lòng, cảm thấy tiếc cho người phụ nữ này những người rõ ràng là đã cảm thấy xấu rằng cô không thể kỳ diệu làm cho anh ta tốt một lần nữa. "Tôi sẽ được sử dụng tốt, chỉ cần chờ đợi và xem."Người phụ nữ đã cung cấp một hơi thở shuddering nhỏ như thể cô đã cố gắng tuyệt vọng không để burst vào nước mắt. Cô sau đó buộc bản thân mình để tiếp tục với lời giải thích của mình, để lại Harry tự hỏi."Vật bao của bạn đã được chữa lành đầy đủ, nhưng nó sẽ mất một thời gian để làm việc ra cứng. Bạn sẽ phải làm việc trên nó dần dần. Nó có thể đưa bạn một số thời gian trước khi bạn có thể đi bộ một cách dễ dàng một lần nữa."Harry gật đầu đau đớn."Và... Đôi mắt của bạn...""Tôi bao giờ sẽ có thể nhìn thấy một lần nữa?" Ông yêu cầu từ từ, kết lại cho vưng mình cho trường hợp senario tồi tệ nhất.Lily lấy một hơi thở sâu và bắt đầu hesitantly. "Tại thời điểm này, tôi không thể chắc chắn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hai Muggles và Hai Wizards ... Bố mẹ bạn là ở đây tôi đoán? "Harry hỏi Hermione lặng lẽ, lời nói của ông sắp tới trong hổn hển sắc nét. Hermione ngả người khỏi vòng tay của họ nhìn vào gương mặt của Harry, hy vọng nhìn thấy đôi mắt mở và hoàn toàn toàn bộ. Tuy nhiên, khi nhìn vào khuôn mặt anh, đôi mắt vẫn còn nhắm sưng, tím và sưng húp, giống như họ đã luôn. Hermione cau mày, liếc nhìn về phía cha mẹ cô, những người vẫn nửa tăng từ ghế của họ trong sự tò mò, để Lily và James , người đã để mắt tới Harry trong niềm vui thầm lặng. "Vâng, họ đang ở đây ..." Cô ngập ngừng nói. "Harry ... bạn có thể nhìn thấy?" "Không," Harry nói dứt khoát, và Hermione tuyệt vọng. Sau đó, Harry bắt đầu nói lại lần nữa, mặc dù ông đã rõ ràng rất đau đớn, "Nhưng tôi có thể nhìn thấy một cái gì đó ... hoặc một cái gì đó cảm ... Tôi tin rằng tôi có thể nhìn thấy ma thuật ..." "Ý anh là gì?" Hermione hỏi, bối rối. " Tôi không thể giải thích nó, Hermione. Nhưng ... Mọi người dường như để cho ra một hào quang của ánh sáng mà đại diện kỳ diệu của họ ... Muggle là rất mờ nhạt ... Wizards sáng ... " "Glow ..." Hermione lặp đi lặp lại trong sự ngạc nhiên. "Hermione ... "Harry đột nhiên xen vào," Những gì đã xảy ra? Tôi đang ở đâu? " Hermione ngập ngừng. Cô đã từng khao khát và khiếp sợ câu hỏi này tại cùng một thời điểm chính xác. Cô biết nó sẽ đến, nhưng không có vấn đề, ​​cô nghĩ rằng nó thông qua bao nhiêu, có được không bao giờ có được một cách dễ dàng để phá vỡ này tin tức cho Harry. Cô đã bị rách. Để nói sự thật với chàng ngay lập tức có thể đẩy anh trên mép, khiến anh căng thẳng và trở nên mệt hơn. Nhưng trì hoãn sự thật sẽ làm nhiều hơn hại là tốt, bởi vì Harry đã được về để khám phá ra rằng cho toàn bộ cuộc sống của mình, sự thật đã bị trì hoãn, và bịa đặt. Hermione không thể trần để thêm vào những lời dối trá. "Vâng ... Đó là một câu chuyện dài." Hermione bắt đầu từ từ, "Nhưng bạn đang an toàn ở đây." "Các Điều cuối cùng tôi nhớ ... "Harry cố nhớ lại," Là một mái vòm khổng lồ của ánh sáng, rung ... " "Có." Hermione xác minh, "Đó là chìa khóa cổng chống và phường chống hiện ra bị phá hủy. Đó là mái vòm của ánh sáng là tất cả các biện pháp bảo vệ cụ Dumbledore đã đặt trên đường Privet Drive bị phá hủy. " "Voldemort?" Harry hỏi trong sự ngạc nhiên. "Không Harry ..." Hermione lặng lẽ nói. "Bạn." "Tôi?" Harry lặp đi lặp lại trong ngạc nhiên. "Cái gì? Bạn nghĩ rằng tôi đã phá vỡ thông qua các phường? Hermione, tôi đã bị đánh đến một inch của cuộc đời tôi ... và bên cạnh ... Dumbledore bị ràng buộc ma thuật của tôi. " "Tôi biết ... dì của bạn nói với tôi ..." Hermione thì thầm lặng lẽ, sau đó cảm thấy ông nao núng trong sự ngạc nhiên, cô bắt đầu giải thích. "Tôi đến Privet Drive chỉ là phường đi xuống. Tôi vội vã lên phòng của bạn để chắc chắn rằng bạn là OK ... Nhưng khi tôi đến phòng của bạn nó đã trống rỗng ... bạn đã đi rồi ... " "Tôi nhớ cảm giác kỳ lạ ... Giống như ... Giống như tôi đã sử dụng Cổng Key ... "Harry nhớ lại. Hermione liếc nhìn Lily và James sau đó nhanh chóng quay trở lại với Harry. "Đó là một trong những lý thuyết của cụ Dumbledore ... Ông nói rằng đó là khả năng kỳ diệu của bạn đã bị phá vỡ miễn phí của trái phiếu của mình trong hầu hết các một nỗ lực để di chuyển bạn ở một nơi an toàn và tránh khỏi bị tổn hại. Ma thuật của bạn bị phá vỡ các phường vì bạn cần sự giúp đỡ. " "ma thuật của tôi đã phá vỡ miễn phí ..." Harry lặp đi lặp lại từ từ, ghi nhớ những lời của Myrddin. "Vâng ... Vâng ... đó là những gì anh ta nói với tôi ..." "Cái gì? "Hermione hỏi, nâng chân mày. "Không có gì ... Dumbledore? Ông đã ở đó là tốt? "Harry hỏi một cách tò mò, thay đổi chủ đề. "Tôi đã gửi Hedwig để anh ta càng sớm như tôi có thể suy nghĩ rõ ràng ... Tôi gần như đã chết khi tôi thấy phòng của bạn Harry ... Vì vậy, nhiều máu ... Tôi chắc chắn rằng ông đã bị giết bạn ... "Hermione nói, giọng cô run rẩy dưới sức nặng của bộ nhớ. "Tôi xin lỗi, tôi sợ bạn 'mione ..." Anh nói nhẹ nhàng. "Đó là OK, tôi chỉ mừng vì cậu rồi ... "Hermione nói một cách nhẹ nhàng, vuốt một lọn tóc lại tắt của trán, cậu nhăn mặt đau đớn giống như khuôn mặt đã đột nhập vào một nụ cười. "Dumbledore nghĩ rằng tôi đã cảng keyed ra?" Harry gỡ . "Hoặc disapparated ... Đó là những lý thuyết ban đầu của mình ..." Hermione cố gắng để giữ cho sự cay đắng trong giọng của cô, nhưng đã không thành công. "gốc? Ông đã thay đổi tâm trí của mình? "Ông hỏi. "Ông dẫn tôi tin rằng ông nghĩ rằng ma thuật của bạn đã đưa bạn đến một nơi an toàn, mà hóa ra lại là sự thật. Nhưng thực sự, ông bị nghi ngờ phạm pháp. Ông nghi ngờ tôi. "Hermione chua chát nói. "Cái gì?" Harry lắp bắp trong sự hoài nghi. "Ý anh là gì?" "Anh ấy đưa tôi đến trụ sở đặt hàng để điền vào các đơn đặt hàng về những gì đã xảy ra, vì vậy họ có thể 'giúp đỡ' chúng tôi tìm bạn. Ông đã thông báo cho họ mà không có tôi trong căn phòng, trong khi tôi nói với Ron những gì đã xảy ra ... Khi họ gọi cho tôi, họ đã cố gắng để trượt tôi Veritaserum để dỗ một lời thú nhận ra tôi. Họ cáo buộc tôi bán bạn ra Voldemort. "Hermione chậm rãi nói. "Cái gì?" Harry nói trong sự phẫn nộ. "Dumbledore buộc tội bạn của tôi để bán Voldemort? Cái quái gì được anh nghĩ gì? " "Anh ấy đã tự thẩm vấn tôi trong nhiều ngày. Họ chỉ hành động theo mệnh lệnh của mình, không có nghi ngờ ông đã cho họ bị tẩy não như anh ta đã cho chúng tôi bị tẩy não trong nhiều năm qua. "Cô thốt lên giận dữ. "Tại sao anh lại làm vậy?" Harry hỏi trong sự ghê tởm. "Họ nói rằng tôi đang được ở nhà ở thời gian chính xác các phường đã ngã xuống là đáng ngờ. "Hermione nói với một tiếng thở dài. "Mặc dù vậy, họ phải biết tốt hơn!" Harry nói một cách giận dữ, trở nên kích động. "Nếu bất cứ ai nghi ngờ nó sẽ là Bác của tôi! Các chàng trai đã cố gắng để đánh tôi đến chết từ từ và đau đớn nhất có thể ... " Harry đột nhiên bị cắt đứt bởi tiếng nấc mạnh của một phụ nữ trong phòng, và nó không phải là Hermione. Khi anh bắt đầu tự hỏi chính xác những người hai pháp sư trong phòng được, Hermione cắt giảm thông qua suy nghĩ của mình. "Bình tĩnh đi, Harry ..." Hermione nói nhẹ nhàng. "Nó không quan trọng bây giờ ... Không phải bây giờ mà bạn OK." "Bạn nói ma thuật của tôi đã cho tôi một nơi an toàn ... "Harry nói sau vài giây phút hạ nhiệt." Ở đâu? Và làm thế nào "? "Bạn xuất hiện ở đây, trong phòng khách của căn nhà này, bảy ngày trước." Hermione lặng lẽ nói, "May mắn cho bạn, người phụ nữ này là một người chữa bệnh, cô ấy đã làm việc trên bạn không ngừng trong tuần vừa qua. Cô tìm tôi ra với Hedwig, người nào đó quản lý để tìm thấy bạn ở đây ... " "Có phải Hedwig không sao chứ?" Harry hỏi đột ngột. "Cô ấy đang làm tốt hơn bây giờ, Harry." Hermione nói với một nụ cười. "Tốt. Làm thế nào bạn đã ở đây Hermione? " "Tôi chỉ vừa mới đến đêm nay. L - The Healer mang tôi đến đây một lần, chúng tôi đã gặp, tôi đã tuyệt vọng để chắc chắn rằng bạn đã ổn ". Harry khịt mũi, "Đó là kỳ lạ, tôi đã có thể nghĩ cụ Dumbledore có thể đã đã cho tôi loại bỏ để ở đâu đó mà tôi có thể là dưới sự giám sát liên tục của mình và kiểm soát. Có chuyện gì với anh ấy là gì, là anh bị mất liên lạc của mình? " "Thật ra ..." Hermione bắt đầu ngập ngừng. "Anh vẫn không biết tôi đã tìm thấy bạn ... Hoặc là bạn đang sống. Ông không có ý tưởng mà bạn đang có. " Harry cố gắng một nụ cười đau đớn. "Anh ấy sẽ tức giận sau đó, tôi chỉ có thể nhìn thấy anh ấy apparating điên cuồng cố gắng để tìm thấy bất kỳ dấu vết có thể của tôi." "Không có gì hơn anh ấy xứng đáng. "Một giọng nam gầm lên từ phía sau Hermione. Harry chắc chắn nhận ra giọng nói, nhưng đối với cuộc sống của con không thể đặt nó. Nó dường như khuấy động điều gì đó trong ngực của mình, điều mà anh không thể giải thích. Nó đã cho anh một cảm giác, một anh chưa từng cảm thấy ở lại với Sirius tại Grimmauld Place, một cảm giác như ở nhà. Ngay khi ông vừa về đến cầu xin ai đó thuộc về, Hermione ngắt lời anh. "Vâng," Cô ấy nói cứng nhắc, giọng cô êm nhẹ như thể cô đã quay đầu lại để nhìn vào một người nào khác. "Tôi chắc chắn bạn phải có câu hỏi cho các Healer về những vết thương của bạn ..." "Tôi sẽ sẵn sàng trả lời chúng cho bạn, Harry ..." Giọng nói của người chữa bệnh đến. Trước sự ngạc nhiên của Harry, các voicewas run rẩy, như thể cô là khó chịu về điều gì đó. Những lời giải thích duy nhất anh có thể nghĩ ra cho nạn rõ ràng mình phải có được cách anh nhìn. Giọng nói của cô ấy, có vẻ kỳ quặc quen thuộc. Nhưng đồng thời, nó như thể ông không nghe nó trong nhiều năm. Ông đấu tranh để nghĩ về những người những người này có thể được, để đặt một khuôn mặt để những tiếng nói, nhưng ngay cả khi anh nghĩ về nó, các healer bắt đầu nói. "Bạn đã bị thiệt hại đến hơn chín mươi phần trăm của cơ thể của bạn." Giọng nói của cô dao động dưới sự căng thẳng để giữ cho nó bình tĩnh. "Tôi có thực sự nhìn mà xấu?" Ông hỏi trong một mũi tiêm hearted ánh sáng ở chính mình, hy vọng sẽ phá vỡ lớp băng. "Không, nhưng bạn vẫn còn khá đánh đập, Harry ..." Hermione nói nhẹ nhàng. "Bởi vì một số vết thương bị bỏ lại quá lâu ... Vâng nó đã làm cho nó khó khăn hơn để chữa lành cho bạn ..." "Tôi hiểu ..." Anh lặng lẽ nói, "Vâng, tôi chắc chắn vẫn còn cảm thấy như tôi đã bị đập vỡ để một bột giấy. " "gãy xương của bạn đang gần như tất cả hoàn toàn chữa lành bây giờ. chân của bạn và xương sườn của bạn là nguyên nhân chính của sự quan tâm, nhưng họ đã bắt đầu để chữa lành tốt. Bạn sẽ hơi mềm xung quanh lồng xương sườn để có một tuần ở hầu hết . chân của bạn sẽ là đau đớn để đi trên hai khác, tôi tưởng tượng. " Lily tiếp tục run rẩy. "Tôi đã sửa chữa các ngón tay bị trật khớp tay phải của bạn. Họ sẽ cứng và sưng trong một thời gian, nhưng cuối cùng các tay sẽ tốt như mới." "Bạn phải có được bận rộn ..." Harry chú ý, nhăn mặt đau đớn như ông lê bước trên giường của mình. "? Những gì người khác" "trở lại của bạn vẫn cắt băng, vì một lý do những lông mi giữ mở ra nếu bạn di chuyển quá nhanh. Họ đã được mở lại trong tuần bằng cách nhìn của họ. Tôi sợ họ sẽ mất một số thời gian để chữa lành hoàn toàn. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy lông mi mà sâu hoặc ở mức độ đó ... "Giọng nói của Lily kéo ra đau đớn. "Bạn đã thực hiện một công việc tuyệt vời cho đến nay." Harry nói với cô ấy vui lòng, cảm thấy thương hại cho người đàn bà rõ ràng đã cảm thấy xấu mà cô có thể làm cho anh ta một cách thần kỳ không tốt nữa. "Tôi sẽ không sao đâu, chỉ cần chờ đợi và xem." Người phụ nữ đã đưa ra một hơi thở run rẩy nhỏ như thể cô đang cố gắng một cách tuyệt vọng để không bật khóc. Sau đó, cô buộc mình phải tiếp tục với lời giải thích của cô, để lại Harry tự hỏi. "xương bánh chè của bạn đã được chữa lành hoàn toàn, nhưng nó sẽ mất một thời gian để làm việc ra độ cứng. Bạn sẽ phải làm việc trên nó dần dần. Nó có thể mất thời gian trước khi bạn có thể đi bộ một cách dễ dàng một lần nữa. " Harry gật đầu đau đớn. "Và ... đôi mắt của bạn ..." "Tôi sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy một lần nữa?" Ông hỏi từ từ, giằng mình cho trường hợp xấu nhất senario. Lily hít một hơi thật sâu và bắt đầu ngập ngừng. "Tại thời điểm này, tôi không thể chắc chắn































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: