From Mark Twain, Tom Sawyer, Chapter Two, 1876.   Illustration from To dịch - From Mark Twain, Tom Sawyer, Chapter Two, 1876.   Illustration from To Việt làm thế nào để nói

From Mark Twain, Tom Sawyer, Chapte

From Mark Twain, Tom Sawyer, Chapter Two, 1876.



Illustration from Tom Sawyer.



Illustration from Tom Sawyer
Courtesy The Mark Twain House, Hartford


Saturday morning was come, and all the summer world was bright and fresh, and brimming with life. There was a song in every heart; and if the heart was young the music issued at the lips. There was cheer in every face and a spring in every step. The locust-trees were in bloom and the fragrance of the blossoms filled the air. Cardiff Hill, beyond the village and above it, was green with vegetation and it lay just far enough away to seem a Delectable Land, dreamy, reposeful, and inviting.

Tom appeared on the sidewalk with a bucket of whitewash and a long-handled brush. He surveyed the fence, and all gladness left him and a deep melancholy settled down upon his spirit. Thirty yards of board fence nine feet high. Life to him seemed hollow, and existence but a burden. Sighing, he dipped his brush and passed it along the topmost plank; repeated the operation; did it again; compared the insignificant whitewashed streak with the far-reaching continent of unwhitewashed fence, and sat down on a tree-box discouraged. Jim came skipping out at the gate with a tin pail, and singing Buffalo Gals. Bringing water from the town pump had always been hateful work in Tom’s eyes, before, but now it did not strike him so. He remembered that there was company at the pump. White, mulatto, and negro boys and girls were always there waiting their turns, resting, trading playthings, quarrelling, fighting, skylarking. And he remembered that although the pump was only a hundred and fifty yards off, Jim never got back with a bucket of water under an hour – and even then somebody generally had to go after him. Tom said:

“Say, Jim, I’ll fetch the water if you’ll whitewash some.”

Jim shook his head and said:

“Can’t, Mars Tom. Ole missis, she tole me I got to go an’ git dis water an’ not stop foolin’ roun’ wid anybody. She say she spec’ Mars Tom gwine to ax me to whitewash, an’ so she tole me go ‘long an’ ‘tend to my own business – she ‘lowed she’d ‘tend to de whitewashin’.”

“Oh, never you mind what she said, Jim. That’s the way she always talks. Gimme the bucket – I won’t be gone only a a minute. She won’t ever know.”

“Oh, I dasn’t, Mars Tom. Ole missis she’d take an’ tar de head off’n me. ‘Deed she would.”

“She! She never licks anybody – whacks ’em over the head with her thimble – and who cares for that, I’d like to know. She talks awful, but talk don’t hurt – anyways it don’t if she don’t cry. Jim, I’ll give you a marvel. I’ll give you a white alley!”

Jim began to waver.

“White alley, Jim! And it’s a bully taw.”

“My! Dat’s a mighty gay marvel, I tell you! But Mars Tom I’s powerful ‘fraid ole missis – ”

“And besides, if you will I’ll show you my sore toe.”

Jim was only human – this attraction was too much for him. He put down his pail, took the white alley, and bent over the toe with absorbing interest while the bandage was being unwound. In another moment he was flying down the street with his pail and a tingling rear, Tom was whitewashing with vigor, and Aunt Polly was retiring from the field with a slipper in her hand and triumph in her eye. But Tom’s energy did not last. He began to think of the fun he had planned for this day, and his sorrows multiplied. Soon the free boys would come tripping along on all sorts of delicious expeditions, and they would make a world of fun of him for having to work – the very thought of it burnt him like fire. He got out his worldly wealth and examined it – bits of toys, marbles, and trash; enough to buy an exchange of work, maybe, but not half enough to buy so much as half an hour of pure freedom. So he returned his straitened means to his pocket, and gave up the idea of trying to buy the boys. At this dark and hopeless moment an inspiration burst upon him! Nothing less than a great, magnificent inspiration.



Illustration from Tom Sawyer.



Illustration from Tom Sawyer
Courtesy The Mark Twain House, Hartford


He took up his brush and went tranquilly to work. Ben Rogers hove in sight presently – the very boy, of all boys, whose ridicule he had been dreading. Ben’s gait was the hop-skip-and-jump – proof enough that his heart was light and his anticipations high. He was eating an apple, and giving a long, melodious whoop, at intervals, followed by a deep-toned ding-dong-dong, ding-dong-dong, for he was personating a steamboat. As he drew near, he slackened speed, took the middle of the street, leaned far over to star-board and rounded to ponderously and with laborious pomp and circumstance – for he was personating the Big Missouri, and considered himself to be drawing nine feet of water. He was boat and captain and engine-bells combined, so he had to imagine himself standing on his own hurricane-deck giving the orders and executing them:

“Stop her, sir! Ting-a-ling-ling!” The headway ran almost out, and he drew up slowly toward the sidewalk.

“Ship up to back! Ting-a-ling-ling!” His arms straightened and stiffened down his sides.

“Set her back on the stabboard! Ting-a-ling-ling! Chow! ch-chow-wow! Chow!” His right hand, meantime, describing stately circles – for it was representing a forty-foot wheel.

“Let her go back on the labboard! Ting-a-ling-ling! Chow-ch-chow-chow!” The left hand began to describe circles.

“Stop the stabboard! Ting-a-ling-ling! Stop the labboard! Come ahead on the stabboard! Stop her! Let your outside turn over slow! Ting-a-ling-ling! Chow-ow-ow! Get out that head-line! Lively now! Come – out with your spring-line – what’re you about there! Take a turn round that stump with the bight of it! Stand by that stage, now – let her go! Done with the engines, sir! Ting-a-ling-ling! Sh’t! s’h’t! sh’t!” (trying the gauge-cocks).

Tom went on whitewashing – paid no attention to the steamboat. Ben stared a moment and then said: “Hi- yi ! You’re up a stump, ain’t you!”

No answer. Tom surveyed his last touch with the eye of an artist, then he gave his brush another gentle sweep and surveyed the result, as before. Ben ranged up alongside of him. Tom’s mouth watered for the apple, but he stuck to his work. Ben said:

“Hello, old chap, you got to work, hey?”

Tom wheeled suddenly and said:

“Why, it’s you, Ben! I warn’t noticing.”

“Say – I’m going in a-swimming, I am. Don’t you wish you could? But of course you’d druther work – wouldn’t you? Course you would!”

Tom contemplated the boy a bit, and said:

“What do you call work?”

“Why, ain’t that work?”

Tom resumed his whitewashing, and answered carelessly:

“Well, maybe it is, and maybe it ain’t. All I know, is, it suits Tom Sawyer.”

“Oh come, now, you don’t mean to let on that you like it?”

The brush continued to move.

“Like it? Well, I don’t see why I oughtn’t to like it. Does a boy get a chance to whitewash a fence every day?”

That put the thing in a new light. Ben stopped nibbling his apple. Tom swept his brush daintily back and forth – stepped back to note the effect – added a touch here and there – criticised the effect again – Ben watching every move and getting more and more interested, more and more absorbed. Presently he said:

“Say, Tom, let me whitewash a little.”

Tom considered, was about to consent; but he altered his mind:

“No – no – I reckon it wouldn’t hardly do, Ben. You see, Aunt Polly’s awful particular about this fence – right here on the street, you know – but if it was the back fence I wouldn’t mind and she wouldn’t. Yes, she’s awful particular about this fence; it’s got to be done very careful; I reckon there ain’t one boy in a thousand, maybe two thousand, that can do it the way it’s got to be done.”

“No – is that so? Oh come, now – lemme, just try. Only just a little – I’d let you, if you was me, Tom.”

“Ben, I’d like to, honest injun; but Aunt Polly – well, Jim wanted to do it, but she wouldn’t let him; Sid wanted to do it, and she wouldn’t let Sid. Now don’t you see how I’m fixed? If you was to tackle this fence and anything was to happen to it – ”

“Oh, shucks, I’ll be just as careful. Now lemme try. Say – I’ll give you the core of my apple.”

“Well, here – No, Ben, now don’t. I’m afeard – ”

“I’ll give you all of it!”

Tom gave up the brush with reluctance in his face, but alacrity in his heart. And while the late steamer Big Missouri worked and sweated in the sun, the retired artist sat on a barrel in the shade close by, dangled his legs, munched his apple, and planned the slaughter of more innocents. There was no lack of material; boys happened along every little while; they came to jeer, but remained to whitewash. By the time Ben was fagged out, Tom had traded the next chance to Billy Fisher for a kite, in good repair; and when he played out, Johnny Miller bought in for a dead rat and a string to swing it with – and so on, and so on, hour after hour. And when the middle of the afternoon came, from being a poor poverty-stricken boy in the morning, Tom was literally rolling in wealth. He had besides the things before mentioned, twelve marbles,part of a jews-harp, a piece of blue bottle-glass to look through, a spool cannon, a key that wouldn’t unlock anything, a fragment of chalk, a glass stopper of a decanter, a tin soldier, a couple of tadpoles, six fire-crackers, a kitten with only one eye, a brass door-knob, a dog-collar – but no dog – the handle of a knife, four pieces of orange-peel, and a dilapidated old window sash.

He had had a nice, good, idle time all the while – plenty of company – and the fence had three coats of whitewash on it! If he hadn’t run out of whitewash he would have bankrupted every boy in the village.

Tom said to himself that it was not such a hollow world, after all. He had discovered a great law of human act
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Từ Mark Twain, Tom Sawyer, chương 2, 1876. Minh hoạ từ Tom Sawyer. Các minh hoạ từ Tom Sawyer Lịch sự nhà Mark Twain, Hartford Buổi sáng thứ bảy đã đến, và tất cả thế giới mùa hè đã sáng sủa và tươi, và tràn ngập với cuộc sống. Đã có một bài hát trong mọi trái tim; và nếu Trung tâm là nhỏ âm nhạc phát hành môi. Đã có vui trong khuôn mặt mỗi và một mùa xuân trong mỗi bước. Locust – cây trong nở và mùi thơm của hoa đầy không khí. Cardiff Hill, ngoài làng và phía trên nó, là màu xanh lá cây với thảm thực vật và nó nằm chỉ xa đủ xa để có vẻ một vùng đất ngon lành, thơ mộng, reposeful, và mời.Tom xuất hiện trên vỉa hè với một xô Oxít và một bàn chải dài xử lý. Ông khảo sát hàng rào, và tất cả sự vui vẻ để lại cho anh và sầu muộn sâu định cư xuống theo tinh thần của mình. Ba mươi mét của Hội đồng quản trị hàng rào chín feet cao. Cuộc sống với anh ta có vẻ rỗng, và sự tồn tại nhưng một gánh nặng. Ông sighing, nhúng bàn chải của mình và thông qua nó cùng các tấm ván trên cùng; lặp đi lặp lại các hoạt động; đã làm nó một lần nữa; so sánh whitewashed streak không đáng kể với lục địa sâu rộng unwhitewashed hàng rào, và ngồi xuống trên một cây-hộp để khuyến khích. Jim đã bỏ qua trong cổng với một thùng thiếc, và hát Buffalo Gals. Đưa nước từ thị xã bơm luôn luôn có là hận thù công việc trong con mắt của Tom, trước khi, nhưng bây giờ nó đã không tấn công anh ta như vậy. Ông nhớ lại rằng đã có công ty tại các máy bơm. Trắng, mulatto, và negro Nam và nữ đã luôn luôn có chờ đợi của họ lần lượt, nghỉ ngơi, thương mại playthings, quarrelling, chiến đấu, skylarking. Và ông nhớ rằng mặc dù các máy bơm đã là chỉ một trăm năm mươi mét tắt, Jim không bao giờ đã trở lại với một xô nước dưới một giờ- và thậm chí sau đó ai đó nói chung đã đuổi theo hắn. Tom nói:"Nói, Jim, tôi sẽ lấy nước nếu bạn sẽ minh oan một số."Jim lắc đầu và nói:"Không thể, Mars Tom. Ole missis, cô tole tôi tôi phải đi an' git dis nước an' không ngừng foolin' g ' wid ai. Cô nói cô spec' Mars Tom gwine để ax tôi để minh oan, an' rất cô tole tôi đi ' dài an' ' có xu hướng kinh doanh của riêng tôi-cô ' lowed cô nào ' có xu hướng de whitewashin'. ""Oh, không bao giờ bạn nhớ những gì cô nói, Jim. Đó là cách cô ấy luôn luôn nói. Cho tôi xô-tôi sẽ không đi chỉ một tí. Cô ấy sẽ không bao giờ biết.""Oh, tôi dasn't, Mars Tom. Ole missis cô sẽ mất an' tar de đầu off'n tôi. "Hành động cô nào.""Cô ấy! Cô không bao giờ licks ai-whacks chúng trên đầu với thimble của mình- và những người quan tâm cho rằng, tôi cũng muốn biết. Cô ấy nói khủng khiếp, nhưng nói chuyện không làm tổn thương-dù sao nó không nếu cô không khóc. Jim, tôi sẽ cung cấp cho bạn một ngạc nhiên. Tôi sẽ cung cấp cho bạn một hẻm trắng!"Jim bắt đầu lung lay."Trắng alley, Jim! "Và nó là một kẻ bắt nạt taw.""Của tôi! Dat là một ngạc nhiên hùng vĩ đồng tính, tôi cho bạn biết! Nhưng sao Hỏa Tom I mạnh mẽ ' fraid ole missis ""Và bên cạnh đó, nếu bạn sẽ tôi sẽ cho bạn thấy ngón chân đau của tôi."Jim đã được chỉ của con người-thu hút này là quá nhiều cho anh ta. Ông đặt xuống thùng của mình, đã trắng hẻm, và uốn cong trên các ngón chân với hấp thụ quan tâm trong khi băng đã được unwound. Trong một thời điểm ông đã bay xuống đường phố với thùng của mình và một phía sau ngứa ran, Tom whitewashing với vigor, và dì Polly đã nghỉ hưu từ lĩnh vực này với một dép trong tay của mình và chiến thắng trong mắt của cô. Nhưng năng lượng của Tom không cuối. Ông bắt đầu suy nghĩ của những niềm vui ông đã có kế hoạch cho ngày này, và nỗi buồn của mình nhân. Sớm các bé trai miễn phí nào đi vấp ngã trên đi trên tất cả các loại ngon cuộc thám hiểm, và họ sẽ làm cho một thế giới của niềm vui của anh ta phải làm việc-các rất suy nghĩ của nó đốt cháy anh ta như lửa. Ông đã nhận ra sự giàu có trần tục của mình và kiểm tra nó-bit của đồ chơi, bi, và thùng rác; đủ để mua một trao đổi công việc, có lẽ, nhưng một nửa không đủ để mua quá nhiều như là nửa giờ của tinh khiết tự do. Vì vậy, ông trở lại của ông có nghĩa là straitened túi của mình, và đã từ bỏ ý tưởng của cố gắng để mua các chàng trai. Tại thời điểm này tối và tuyệt vọng một nguồn cảm hứng nổ khi anh ta! Không có gì ít hơn một cảm hứng tuyệt vời, tuyệt vời. Minh hoạ từ Tom Sawyer. Các minh hoạ từ Tom Sawyer Lịch sự nhà Mark Twain, Hartford Ông đã lên bàn chải của mình và đã đi lạc để làm việc. Ben Rogers hove trong tầm nhìn hiện nay-cậu bé rất, của tất cả các bé trai, có chế giễu ông đã dreading. Dáng đi của Ben là hop-bỏ qua-và-nhảy-đủ bằng chứng rằng trái tim của mình là ánh sáng và ông anticipations cao. Ông được ăn một quả táo, và đưa ra một thời gian dài, dịu whoop, khoảng thời gian, theo sau là một sâu săn chắc ding-dong-dong, ding-dong-dong, cho ông personating một steamboat. Như ông đã thu hút gần, ông đạt tốc độ, mất giữa đường phố, cúi xa hơn để sao Hội đồng quản trị và làm tròn đến chạp và với pomp siêng năng và hoàn cảnh-cho ông personating Missouri lớn, và tự coi mình vẽ chín feet nước. Ông là thuyền và thuyền trưởng và động cơ-chuông kết hợp, do đó, ông đã phải tưởng tượng mình đứng trên riêng của mình bão-sàn cho các đơn đặt hàng và thực hiện chúng:"Ngăn chặn cô ấy, thưa ngài! Ting-một-ling-ling!" Đi tới chạy hầu như ra, và ông đã vẽ lên từ từ về hướng vỉa hè."Tàu đến trở lại! Ting-một-ling-ling!" Cánh tay của mình thẳng và stiffened xuống mặt của mình."Đặt cô ấy trở lại trên stabboard! Ting-một-ling-ling! Chow! ch-chow-wow! Chow!" Tay phải của ông, thời gian chờ đợi, mô tả vòng tròn trang nghiêm-cho nó đại diện cho một bánh xe bốn mươi bàn chân."Hãy để cô ấy đi lại trên labboard! Ting-một-ling-ling! Chow-ch-chow-chow!" Tay trái bắt đầu để mô tả vòng kết nối."Stop stabboard! Ting-một-ling-ling! Ngăn chặn labboard! Đi trước stabboard! Ngăn cô ta lại! Để bật bên ngoài của bạn qua chậm! Ting-một-ling-ling! Chow-ow-ow! Ra khỏi đường đầu đó! Sôi động bây giờ! Đi-ra với dòng mùa xuân của bạn-những gì đang bạn về đó! Rẽ vòng mà chân với German bight của nó! Chuẩn bị giai đoạn, bây giờ-hãy để cô ấy đi! Thực hiện với các động cơ, thưa ngài! Ting-một-ling-ling! Sh't! s'h't! sh't!" (cố gắng gà trống khổ).Tom đã đi trên whitewashing – không có quan tâm đến steamboat. Ben stared một chút thời gian và sau đó nói: "Hi-yi! Bạn đang mặc một gốc, không phải là bạn!"Không có câu trả lời. Tom khảo sát của ông liên lạc cuối cùng với con mắt của một nghệ sĩ, sau đó ông đã đưa ra bàn chải của mình một cuộc càn quét nhẹ nhàng và khảo sát kết quả, như trước. Ben dao động lên cùng với anh ta. Tom's miệng tưới nước cho táo, nhưng ông mắc kẹt vào công việc của mình. Ben nói:"Xin chào, chap cũ, bạn phải làm việc này?"Tom bánh đột nhiên và nói:"Tại sao, nó là bạn, Bến! Tôi warn't nhận thấy.""Nói-tôi sẽ trong một bơi lội, tôi. Bạn không muốn bạn có thể? Nhưng tất nhiên bạn đã làm việc druther-sẽ không bạn? Khóa học bạn nào!"Tom dự tính các cậu bé một chút, và nói:"Những gì bạn gọi công việc?""Tại sao, không phải là mà làm việc?"Tom tiếp tục whitewashing của mình, và trả lời carelessly:"Vâng, có lẽ nó là, và có lẽ nó không phải là. Tất cả tôi biết, là, nó phù hợp với Tom Sawyer.""Oh đến, bây giờ, bạn không có nghĩa là để cho mà bạn thích nó?"Bàn chải tiếp tục di chuyển."Như nó? Vâng, tôi không thấy lý do tại sao tôi oughtn't thích nó. Có một cậu bé có cơ hội để minh oan một hàng rào mỗi ngày? "Mà có chuyện trong một ánh sáng mới. Bến dừng lại nibbling táo của ông. Tom xuôi bàn chải của mình daintily trở lại và ra-bước trở lại để lưu ý hiệu quả-thêm một liên lạc ở đây và ở đó-chỉ trích tác dụng một lần nữa-Ben xem từng cử động và nhận được nhiều hơn và quan tâm nhiều hơn, càng hấp thụ. Hiện nay ông nói:"Nói, Tom, hãy để tôi minh oan một chút."Tom coi là đã là về để đồng ý; nhưng ông thay đổi tâm trí của mình:"Không có-không-tôi tin vào nó sẽ không khó làm, Ben. Bạn thấy, dì Polly khủng khiếp đặc biệt về hàng rào này-ngay ở đây trên đường phố, bạn biết- nhưng nếu nó là hàng rào trở lại tôi sẽ không nhớ và cô sẽ không. Yeah, cô ấy thật đặc biệt về hàng rào này; It's got để được thực hiện rất cẩn thận; Tôi nghĩ đó không phải là một cậu bé trong một ngàn, có lẽ hai nghìn, có thể làm nó theo cách nó đã được thực hiện.""Không-là vậy? Oh đến, bây giờ-lemme, chỉ cần thử. Chỉ một chút-tôi muốn cho bạn, nếu bạn đã là tôi, Tom.""Ben, tôi muốn, người trung thực; nhưng cô Polly-Vâng, Jim muốn làm điều đó, nhưng cô sẽ không để cho anh ta; Sid muốn làm điều đó, và cô sẽ không cho Sid. Bây giờ bạn không nhìn thấy như thế nào tôi đang cố định? Nếu bạn là để giải quyết hàng rào này và bất cứ điều gì đã xảy ra với nó ""Oh, shucks, tôi sẽ chỉ là cẩn thận. Bây giờ lemme thử. Nói-tôi sẽ cung cấp cho bạn lõi của apple của tôi.""Vâng, ở đây-Ben, bây giờ không. I 'm afeard ""Tôi sẽ cung cấp cho bạn tất cả nó!"Tom đã từ bỏ các brush với miễn cưỡng trong khuôn mặt của mình, nhưng alacrity trong trái tim của mình. Và trong khi chiếc tàu chở cuối lớn Missouri đã làm việc và sweated trong ánh mặt trời, các nghệ sĩ đã nghỉ hưu, ngồi trên một thùng trong bóng râm gần bởi, dangled chân của mình, munched apple của mình, và kế hoạch giết mổ của nhiều người vô tội. Có là không có thiếu tài liệu nào; chàng trai đã xảy ra dọc theo mỗi thời gian ngắn; họ đến jeer, nhưng vẫn để minh oan. Khi Ben fagged ra, Tom đã giao dịch cơ hội tiếp theo để Billy Fisher cho một chiếc diều, trong sửa chữa tốt; và khi ông phát ra, Johnny Miller đã mua cho một con chuột chết và một chuỗi để xoay quanh nó với-và vân vân, và như vậy, giờ sau khi giờ. Và khi đến giữa buổi chiều, từ là một cậu bé poverty-stricken nghèo vào buổi sáng, Tom đã nghĩa đen cán trong sự giàu có. Ông đã bên cạnh những điều trước khi đề cập đến, mười hai bi, một phần của người Do Thái, đàn hạc, một mảnh của màu xanh chai thủy tinh để xem xét thông qua, một khẩu pháo spool, một phím đó sẽ không mở khóa bất cứ điều gì, một mảnh đá phấn, một stopper kính của một bình pha lê, một người lính thiếc, một vài con nòng nọc, sáu bánh quy giòn lửa, một con mèo với chỉ có một mắt, một đồng thau nhô lên cửa, một cổ áo chó- nhưng không có con chó-xử lý một con dao , bốn miếng của vỏ cam, và một cửa cửa sổ cũ dột nát.Ông đã có một tốt đẹp, tốt, nhàn rỗi thời gian tất cả thời gian-rất nhiều công ty- và hàng rào có ba áo khoác của Oxít vào nó! Nếu ông đã không chạy ra khỏi Oxít ông nào đã phá sản mỗi cậu bé trong làng.Tom nói với mình rằng nó đã không như vậy một thế giới rỗng, sau khi tất cả. Ông đã khám phá ra một tuyệt vời luật của hành động của con người
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: