“Figures. That sound was from the level up. Anyway, my MP sure has an  dịch - “Figures. That sound was from the level up. Anyway, my MP sure has an  Việt làm thế nào để nói

“Figures. That sound was from the l

“Figures. That sound was from the level up. Anyway, my MP sure has an amazing gain. It went up by 25 in one level. Well, not that I’m complaining.”
Though he complained a bit about not recovering the health upon levelling up. Some games did that, so he had preferred it here too.
On his way to the “Clair Forest”, he kept defeating the appearing slimes.
He reached the “Clair Forest” alright, but he had no clue where to look for the goblins. As slimes had appeared various times, he was level three now.
With no other ideas, he advanced into the forest precautious and left marks on the trees as not to lose his way. He would use them as landmarks on his way back.
Then he heard the brushwood rustling and took a stance, thinking it was a goblin, but it was just a slime again.
“…’nother one of you.”
Although he was sick of them already, he killed it instantly as he was already familiar with them. The quest was to kill ten goblins. As proof, he had to bring the “goblin fang” back with him.
Incidentally, slimes dropped “slime substance” as part of a hunt quest, but he ignored it as it was too disgusting to touch.
Going through the forest, he encountered another slime. The moment he felt annoyed about it, something appeared from the bush to his side. And it attacked him with some kind of weapon.
WHOOSH!
He dodged it by bending his body at once, but he broke out in a cold sweat.
(C- Close call… I see, that’s a goblin.)
Its appearance was identically to the picture in the reference book he was shown. A stature small like a child, but an ugly face and a club in its hand.
“Must hurt to get hit by that…”
When he glared at the goblin, he received another attack on the back and groaned. He had totally forgotten about the slime. Moreover, the goblin used this chance to attack too.
(Damn. Goblins come in groups, I can’t waste time here!)
He parried the club with his solid knife. The goblin let out a creaky voice like grinding one’s teeth, with drool spilling out of its mouth. Hiiro definitely didn’t want to get bitten and sent the goblin flying with a kick.
(Fuh, a humanoid demon… Will I be able to kill it…?)
Speaking to himself, he narrowed his eyes as he stared at the goblin. Needless to say, he never killed anyone when he was in Japan. He had killed bugs, but never animals, so he was insecure about whether he was able to kill a living creature with a human appearance, even if it was a demon.
“…Hah. Well, I gotta survive here.”
He muttered as to convince himself.
“Sorry… but you’ll be a stepping for me.”
Saying so, he rushed at the goblin with all his might. Hiiro had a lot of agility, although he didn’t know why. The goblin didn’t move as it intended to take him on upfront.
SLAAAASH!
He cut down the goblin. That made him somewhat sick in the stomach, but he swallowed it down and glared at the goblin.
“You’re next!”
Afterwards he defeated the slime, whereupon another level up sound resounded. His level turned to four now. It was going well.
The his joy only lasted for a moment as one goblin after another appeared in front of him. The earlier battle seemed to have attracted them.
However, Hiiro had waited for them. He concentrated his magic power into his finger tip and quickly draw a word onto the ground. The group of goblins came at him all at once.
(Good… Come here!)
Just when the goblins were right before him,
“Activate!”
He shouted and the electrical discharge occurred in the word. In the next moment, various sharp objects appeared from the ground and pierced the goblins.
“Haha, it worked.”
The goblins desperately tried to move while grimacing in pain, but they couldn’t. After a while they stopped moving as they died.
The word Hiiro had written was “needle”.
The area of effect was roughly 6.5m² wide, just like with the word “hard”. He had waited for the goblins to enter that area. The ground had turned into a cactus and killed all the goblins on it.
(Kuh… It’s more tiring than I thought.)
Lot of blood was flowing out from the pierced spots of the goblins. Seeing that, Hiiro painfully became aware that this was a real battle, that he did this and that he could have turned into this himself if he was careless. It was taught to him in a forcible manner.
(Fuh, anyway, first things first)
He took action again right away. There were still goblins around, but confused by his weird attack, they were reluctant to attack him.
“Then let’s try the next one”
While saying so, he picked up a stone and wrote onto it the word “stop”.
If all went well, it might stop the goblin’s movement. He threw the stone at a goblin. The moment the goblin was hit at the shoulder, he activated it. However, only the stone was stopped. It stopped right in midair.
(Mhm, so it can’t emit magic)
As he had written it onto the stone, probably only the stone itself was influenced.
Hiiro had hoped that the effect from the stone would affect the goblin too, but sadly that wasn’t the case. Only the stone itself was affected, leaving the goblin unaffected.
(Okay, next one!)
Next up he wrote “extend” on the blade of his knife. Then he readied the knife and turned his body like a spinning top.
“Activate!”
WHOOOOOSH!
In a flash, the blade extended manifold and the goblins in the distant were cut. Three of them went down at once. As far as he could tell, that left three more.
“I only need two more for my quest, but I won’t let anyone escape.”
He slaughtered the goblins by swinging his extended knife around and was so immersed in it that he didn’t notice the level up sound during it.
After he defeated all of them, he collected the “goblin fangs”. It was the only sharp tooth on the upper jaw. But before that, he transformed his knife back by writing “origin” on it.
As soon as he finished collecting them, exhaustion befell his whole body. His MP was empty too, so he ate “honey toffee” to restore it.
(Oh right, I gotta fix the ground too)
With his MP replenished, he fixed the ground by writing “original”. Anyway, it had been a while since he moved around so much and he somehow endured that battle, which was akin to a massacre, albeit of only demons.
“Puh, never thought I was this emotional”
He sighed while saying that as he didn’t expect himself to get worn out mentally to such an extent. It really made him realize that this was not a game.
The smell of lots of blood, the sensation of cutting through flesh, the dying screams and corpses. All of that gave Hiiro, a citizen of a peaceful country, a dreadful shock.
Feeling more exhausted than expected, he sat down on the spot to rest. But a rustling sound announced the arrival of something. It was a goblin.
“Fuh~ Guess I can only keep going until I’m used to it…”
He made a resigning sigh and glared at the goblin.
“Then bring it on! Come at me! Until I get used to it!”
Somewhat out of frustration, he swung around his weapon.


“Aw~ I’m pooped~”
Hiiro had returned to the town, but took a rest on a bench on the street. The slimes and goblins had attacked him without rest. He had defeated them while their blood splashed onto him, so he was completely out of fuel now.
(Though I quite raised my level thanks to that)


Hiiro Okamura
Lvl 7
HP 31/65
MP 34/250
EXP 222
NEXT 87
ATK 25 (35)
DEF 21
AGI 46
HIT 20
INT 37
≪Magic Attribute≫ None
≪Magic≫ Word Magic (Single Chain Unlocked)
≪Title≫ Innocent Bystander, World Traveller, Word Master
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
“Figures. That sound was from the level up. Anyway, my MP sure has an amazing gain. It went up by 25 in one level. Well, not that I’m complaining.”Though he complained a bit about not recovering the health upon levelling up. Some games did that, so he had preferred it here too.On his way to the “Clair Forest”, he kept defeating the appearing slimes.He reached the “Clair Forest” alright, but he had no clue where to look for the goblins. As slimes had appeared various times, he was level three now.With no other ideas, he advanced into the forest precautious and left marks on the trees as not to lose his way. He would use them as landmarks on his way back.Then he heard the brushwood rustling and took a stance, thinking it was a goblin, but it was just a slime again.“…’nother one of you.”Although he was sick of them already, he killed it instantly as he was already familiar with them. The quest was to kill ten goblins. As proof, he had to bring the “goblin fang” back with him.Incidentally, slimes dropped “slime substance” as part of a hunt quest, but he ignored it as it was too disgusting to touch.Going through the forest, he encountered another slime. The moment he felt annoyed about it, something appeared from the bush to his side. And it attacked him with some kind of weapon.WHOOSH!He dodged it by bending his body at once, but he broke out in a cold sweat.(C- Close call… I see, that’s a goblin.)Its appearance was identically to the picture in the reference book he was shown. A stature small like a child, but an ugly face and a club in its hand.“Must hurt to get hit by that…”When he glared at the goblin, he received another attack on the back and groaned. He had totally forgotten about the slime. Moreover, the goblin used this chance to attack too.(Damn. Goblins come in groups, I can’t waste time here!)He parried the club with his solid knife. The goblin let out a creaky voice like grinding one’s teeth, with drool spilling out of its mouth. Hiiro definitely didn’t want to get bitten and sent the goblin flying with a kick.(Fuh, a humanoid demon… Will I be able to kill it…?)Speaking to himself, he narrowed his eyes as he stared at the goblin. Needless to say, he never killed anyone when he was in Japan. He had killed bugs, but never animals, so he was insecure about whether he was able to kill a living creature with a human appearance, even if it was a demon.“…Hah. Well, I gotta survive here.”He muttered as to convince himself.“Sorry… but you’ll be a stepping for me.”Saying so, he rushed at the goblin with all his might. Hiiro had a lot of agility, although he didn’t know why. The goblin didn’t move as it intended to take him on upfront.SLAAAASH!He cut down the goblin. That made him somewhat sick in the stomach, but he swallowed it down and glared at the goblin.“You’re next!”Afterwards he defeated the slime, whereupon another level up sound resounded. His level turned to four now. It was going well.The his joy only lasted for a moment as one goblin after another appeared in front of him. The earlier battle seemed to have attracted them.However, Hiiro had waited for them. He concentrated his magic power into his finger tip and quickly draw a word onto the ground. The group of goblins came at him all at once.(Good… Come here!)Just when the goblins were right before him,“Activate!”He shouted and the electrical discharge occurred in the word. In the next moment, various sharp objects appeared from the ground and pierced the goblins.“Haha, it worked.”The goblins desperately tried to move while grimacing in pain, but they couldn’t. After a while they stopped moving as they died.The word Hiiro had written was “needle”.The area of effect was roughly 6.5m² wide, just like with the word “hard”. He had waited for the goblins to enter that area. The ground had turned into a cactus and killed all the goblins on it.(Kuh… It’s more tiring than I thought.)Lot of blood was flowing out from the pierced spots of the goblins. Seeing that, Hiiro painfully became aware that this was a real battle, that he did this and that he could have turned into this himself if he was careless. It was taught to him in a forcible manner.(Fuh, anyway, first things first)He took action again right away. There were still goblins around, but confused by his weird attack, they were reluctant to attack him.“Then let’s try the next one”While saying so, he picked up a stone and wrote onto it the word “stop”.If all went well, it might stop the goblin’s movement. He threw the stone at a goblin. The moment the goblin was hit at the shoulder, he activated it. However, only the stone was stopped. It stopped right in midair.(Mhm, so it can’t emit magic)As he had written it onto the stone, probably only the stone itself was influenced.Hiiro had hoped that the effect from the stone would affect the goblin too, but sadly that wasn’t the case. Only the stone itself was affected, leaving the goblin unaffected.(Okay, next one!)Next up he wrote “extend” on the blade of his knife. Then he readied the knife and turned his body like a spinning top.“Activate!”WHOOOOOSH!In a flash, the blade extended manifold and the goblins in the distant were cut. Three of them went down at once. As far as he could tell, that left three more.“I only need two more for my quest, but I won’t let anyone escape.”He slaughtered the goblins by swinging his extended knife around and was so immersed in it that he didn’t notice the level up sound during it.After he defeated all of them, he collected the “goblin fangs”. It was the only sharp tooth on the upper jaw. But before that, he transformed his knife back by writing “origin” on it.As soon as he finished collecting them, exhaustion befell his whole body. His MP was empty too, so he ate “honey toffee” to restore it.(Oh right, I gotta fix the ground too)With his MP replenished, he fixed the ground by writing “original”. Anyway, it had been a while since he moved around so much and he somehow endured that battle, which was akin to a massacre, albeit of only demons.“Puh, never thought I was this emotional”He sighed while saying that as he didn’t expect himself to get worn out mentally to such an extent. It really made him realize that this was not a game.The smell of lots of blood, the sensation of cutting through flesh, the dying screams and corpses. All of that gave Hiiro, a citizen of a peaceful country, a dreadful shock.Feeling more exhausted than expected, he sat down on the spot to rest. But a rustling sound announced the arrival of something. It was a goblin.“Fuh~ Guess I can only keep going until I’m used to it…”He made a resigning sigh and glared at the goblin.“Then bring it on! Come at me! Until I get used to it!”Somewhat out of frustration, he swung around his weapon.“Aw~ I’m pooped~”Hiiro had returned to the town, but took a rest on a bench on the street. The slimes and goblins had attacked him without rest. He had defeated them while their blood splashed onto him, so he was completely out of fuel now.(Though I quite raised my level thanks to that)

Hiiro Okamura
Lvl 7
HP 31/65
MP 34/250
EXP 222
NEXT 87
ATK 25 (35)
DEF 21
AGI 46
HIT 20
INT 37
≪Magic Attribute≫ None
≪Magic≫ Word Magic (Single Chain Unlocked)
≪Title≫ Innocent Bystander, World Traveller, Word Master
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Các con số. Âm thanh đó là từ các mức độ lên. Dù sao, MP của tôi chắc chắn có một lợi tuyệt vời. Nó đã đi lên bằng 25 trong một mức độ. Vâng, không phải là tôi đang phàn nàn. "
Mặc dù ông phàn nàn một chút về không phục hồi sức khỏe sau khi san lấp mặt bằng. Một số trò chơi đã làm điều đó, vì vậy anh đã thích nó ở đây quá.
Trên đường đến "Clair lâm nghiệp", ông giữ đánh bại các slimes xuất hiện.
Ông đạt đến "Clair Forest" alright, nhưng ông không có đầu mối nơi để tìm kiếm những con yêu tinh . Như slimes đã xuất hiện nhiều lần, ông là cấp ba bây giờ.
Khi không có những ý tưởng khác, anh ta dắt vào rừng dấu precautious và trái trên cây không bị mất theo cách của mình. Ông sẽ sử dụng chúng như là điểm mốc trên đường trở về.
Sau đó, anh nghe thấy tiếng xào xạc bụi cây và lấy một lập trường, suy nghĩ nó là một con yêu tinh, nhưng nó chỉ là một chất nhờn một lần nữa.
"... 'Nother một trong các bạn."
Mặc dù ông đã bị bệnh họ đã có, ông đã giết chết nó ngay lập tức, anh đã quen thuộc với họ. Các nhiệm vụ là giết mười con yêu tinh. Để làm bằng chứng, ông đã phải mang những "con yêu tinh fang" trở lại với anh.
Bất ngờ, slimes giảm "chất nhờn chất" như là một phần của một nhiệm vụ săn bắn, nhưng ông đã bỏ qua nó vì nó đã quá kinh tởm khi chạm vào.
Đi qua rừng, anh gặp phải một chất nhờn. Giây phút anh cảm thấy khó chịu về điều đó, một cái gì đó xuất hiện từ các bụi cây đến bên mình. Và nó tấn công anh ta với một số loại vũ khí.
ngờ tới thăm!
Ông tránh né nó bằng cách uốn cong cơ thể của mình cùng một lúc, nhưng ông đã nổ ra trong một mồ hôi lạnh.
(C- Đóng cuộc gọi ... Tôi thấy, đó là một con yêu tinh.)
xuất hiện của nó là giống hệt với các hình ảnh trong cuốn sách tham khảo, ông đã được thể hiện. Một vóc dáng nhỏ bé như một đứa trẻ, nhưng một khuôn mặt xấu xí và một câu lạc bộ trong tay của mình.
"Phải làm tổn thương để có được nhấn bởi đó ..."
Khi anh nhìn trừng trừng vào con yêu tinh, ông đã nhận được một cuộc tấn công trên lưng và rên rỉ. Anh đã hoàn toàn quên về các chất nhờn. Hơn nữa, con yêu tinh sử dụng cơ hội này để tấn công quá.
(Damn. Goblins đến trong các nhóm, tôi không thể lãng phí thời gian ở đây!)
Ông né câu lạc bộ với dao rắn của mình. Con yêu tinh để cho ra một giọng nói kêu cót két như nghiến răng của một người, với nước dãi tràn ra khỏi miệng nó. Hiiro chắc chắn không muốn bị cắn và gửi các yêu tinh bay với một quả phạt trực tiếp.
(Fuh, một con quỷ hình người ... Tôi có thể giết nó ...?)
Nói với chính mình, anh nheo mắt khi nhìn con yêu tinh. Không cần phải nói, ông không bao giờ giết bất cứ ai khi anh còn ở Nhật Bản. Ông đã giết lỗi, nhưng không bao giờ động vật, vì vậy ông đã không an toàn về việc liệu ông đã có thể giết một sinh vật sống chung với một sự xuất hiện của con người, ngay cả khi đó là một con quỷ.
"... Hah. Vâng, tôi phải tồn tại ở đây. "
Cậu lẩm bẩm như để thuyết phục bản thân.
"Xin lỗi ... nhưng bạn sẽ là một giai đoạn đối với tôi."
Nói xong, anh ta xông vào yêu tinh với tất cả sức mạnh của mình. Hiiro đã có rất nhiều sự nhanh nhẹn, mặc dù ông không biết lý do tại sao. Các con yêu tinh đã không di chuyển vì nó có ý định đưa anh ta về trả trước.
SLAAAASH!
Anh cắt giảm con yêu tinh. Điều đó khiến anh hơi ốm trong dạ dày, nhưng anh nuốt nó xuống và nhìn chằm chằm vào con yêu tinh.
"Anh tiếp theo!"
Sau đó, ông đã đánh bại các chất nhờn, và rồi một cấp độ lên âm thanh vang lên. Cấp độ của Ngài quay sang bốn giờ. Nó được diễn ra tốt đẹp.
Niềm vui của ông chỉ kéo dài trong một thời điểm là một con yêu tinh khác sau khi xuất hiện trước mặt anh. Các trận chiến trước đó dường như đã thu hút được họ.
Tuy nhiên, Hiiro đã chờ đợi họ. Ông tập trung sức mạnh ma thuật của mình vào đầu ngón tay của mình và nhanh chóng rút ra một từ lên mặt đất. Nhóm các yêu tinh đã đến với anh tất cả cùng một lúc.
(Tốt ... Hãy đến đây!)
Chỉ cần khi yêu tinh là ngay trước khi anh ta,
"Kích hoạt!"
Anh hét lên và phóng điện xảy ra trong từ. Trong khoảnh khắc tiếp theo, các vật sắc nhọn khác nhau xuất hiện từ mặt đất và đâm những con yêu tinh.
"Haha, nó đã làm việc."
Các con yêu tinh tuyệt vọng cố gắng để di chuyển trong khi nhăn nhó vì đau đớn, nhưng họ không thể. Sau một thời gian họ ngừng chuyển động khi họ qua đời.
Từ Hiiro đã viết là "kim".
Các khu vực của hiệu ứng là khoảng 6.5m² rộng, giống như với từ "cứng". Ông đã chờ đợi cho các yêu tinh để vào khu vực đó. Các mặt đất đã biến thành một cây xương rồng và giết chết tất cả các con yêu tinh trên đó.
(Kuh ... Nó mệt mỏi nhiều hơn tôi nghĩ.)
Lô máu đã chảy ra từ các vết xỏ của yêu tinh. Thấy vậy, Hiiro đau đớn trở thành nhận thức rằng đây là một trận chiến thực sự, rằng ông đã làm điều này và rằng ông có thể đã biến thành này mình nếu anh ta đã bất cẩn. Nó đã dạy cho anh ta một cách cưỡng chế.
(Fuh, dù sao, điều đầu tiên)
Ông đã hành động một lần nữa ngay lập tức. Có vẫn còn yêu tinh xung quanh, nhưng bối rối bởi cuộc tấn công kỳ lạ của mình, họ không muốn tấn công anh ta.
"Sau đó, chúng ta hãy thử một kế tiếp"
Trong khi nói như vậy, anh ta nhặt một hòn đá và viết lên đó chữ "dừng lại".
Nếu tất cả đã đi tốt, nó có thể ngăn chặn sự di chuyển của con yêu tinh. Ông đã ném đá vào một con yêu tinh. Những khoảnh khắc con yêu tinh bị trúng ở vai, ông kích hoạt nó. Tuy nhiên, chỉ có đá đã được ngừng lại. Nó dừng lại ngay giữa không trung.
(MHM, vì vậy nó không thể phát ra phép thuật)
Như ông đã viết nó vào đá, có lẽ chỉ đá chính bị ảnh hưởng.
Hiiro đã hy vọng rằng tác từ đá sẽ ảnh hưởng đến con yêu tinh quá, nhưng thật đáng buồn đó không phải là trường hợp. Chỉ có đá chính nó đã bị ảnh hưởng, để lại con yêu tinh không bị ảnh hưởng.
(Được rồi, tiếp theo!)
Tiếp theo, ông đã viết "mở rộng" trên lưỡi dao của mình. Sau đó, ông chuẩn bị sẵn sàng các con dao và quay lại cơ thể của mình như một con quay.
"Kích hoạt"
WHOOOOOSH!
Trong chớp mắt, lưỡi kiếm mở rộng đa dạng và những con yêu tinh trong xa xôi đã bị cắt. Ba trong số họ đã đi xuống cùng một lúc. Theo như anh có thể nói, đó lại thêm ba.
"Tôi chỉ cần hai nhiều hơn cho nhiệm vụ của tôi, nhưng tôi sẽ không cho phép bất cứ ai chạy thoát."
Ông giết được yêu tinh bằng cách đong đưa con dao dài của mình xung quanh và được để đắm mình trong đó mà anh không thông báo lên mức độ âm thanh trong nó.
Sau khi anh đánh bại tất cả trong số họ, ông đã thu thập các "răng nanh của con yêu tinh". Đó là những chiếc răng sắc nhọn chỉ vào hàm trên. Nhưng trước đó, ông đã biến con dao của mình trở lại bằng cách viết "nguồn gốc" trên đó.
Ngay sau khi ông đã hoàn thành thu thập chúng, kiệt sức đã xảy ra với toàn bộ cơ thể của mình. MP của ông là trống rỗng quá, vì vậy ông đã ăn "mật ong kẹo bơ cứng" để khôi phục lại nó.
(Oh đúng, tôi phải sửa chữa mặt đất quá)
Với MP của ông bổ sung, ông cố định mặt đất bằng cách viết "bản gốc". Dù sao, nó đã được một thời gian kể từ khi ông chuyển xung quanh rất nhiều và anh bằng cách nào đó phải chịu đựng cuộc chiến đấu, mà là giống như một vụ thảm sát, mặc dù chỉ có quỷ.
"Puh, không bao giờ nghĩ rằng tôi là này tình cảm"
Anh thở dài khi nói rằng vì không 't mong đợi chính mình để có được mòn tinh thần đến mức như vậy. Nó thực sự làm anh nhận ra rằng đây không phải là một trò chơi.
Mùi rất nhiều máu, cảm giác cắt qua thịt, tiếng la hét chết và xác chết. Tất cả điều đó đã cho Hiiro, một công dân của một đất nước thanh bình, một cú sốc khủng khiếp.
Cảm thấy kiệt sức hơn so với dự kiến, ông ngồi xuống ngay tại chỗ để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, một âm thanh xào xạc công bố sự xuất hiện của một cái gì đó. Đó là một con yêu tinh.
"Fuh ~ Đoán tôi chỉ có thể tiếp tục đi cho đến khi tôi đã quen với nó ..."
Ông đã làm một tiếng thở dài từ chức và trừng mắt nhìn con yêu tinh.
"Sau đó, mang nó về! Hãy đến với tôi! Cho đến khi tôi có được sử dụng để nó! "
Hơi thất vọng, anh quay ngoắt lại vũ khí của mình. "Aw ~ Tôi pooped ~" Hiiro đã trở lại thị trấn, nhưng mất một phần còn lại trên băng ghế dự bị trên đường phố. Các slimes và yêu tinh đã tấn công anh ta mà không nghỉ ngơi. Ngài đã đánh bại họ trong khi máu bắn vào anh ta, vì vậy ông đã hoàn toàn ra khỏi nhiên liệu bây giờ. (Mặc dù tôi khá nâng cấp của tôi nhờ đó) Hiiro Okamura Lvl 7 HP 31/65 MP 34/250 EXP 222 TIẾP THEO 87 ATK 25 ( 35) DEF 21 AGI 46 HIT 20 INT 37 «Magic Attribute» Không «Magic» Lời Magic (Độc Chain Unlocked) «Title» người ngoài cuộc Innocent, World Traveller, Word Thạc sĩ





















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: