If all else fails, I believe that section has been milked quite for so dịch - If all else fails, I believe that section has been milked quite for so Việt làm thế nào để nói

If all else fails, I believe that s

If all else fails, I believe that section has been milked quite for some time. For now, it would probably be best to tone down the sales in the area for a while and start preparing for a shift toward Eastern Europe. I leave that choice up to you. Spain, though, is essential still as a portal although I really would encourage you to open up the Netherlands route more if you plan to follow through with the shift."

"Well. The main problem is the Peruvians and Colombians have not been on good terms with our contacts in Nigeria, and along with Bolivia, those three are the key suppliers into Africa. But as you said, Eastern Europe is a very viable market."

Asami sighed. Just why was it that people didn't know how to keep a handle on their own suppliers?

"Nigeria is something you will have to cope with, I'm afraid, for many years to come. But what about the heroine import-export?"

"We're still building our trade relationship with Afghanistan and Pakistan although Iran has been getting rather out of hand. Their heads are getting big with the whole nuclear crisis."

"Of course their ego's grown." What were you expecting? "They've been inflating it for the past few years." Asami could hardly hide his irritation at this man's incompetence. He wondered if the man even kept up with international politics at all.

"But I assure you, Mr. Asami, that the amphetamine and ecstasy routes with Poland and Czech Republic have been on the very fluid."

"But that's only within Europe. If you don't maintain your international, cross oceanic contacts, I'm afraid there is so much leverage I have over the South American countries." It was partly true, but in the long run… it was not so.

"Of course, I had no intention of letting those go to waste."

Asami smirked over his glass of scotch; perhaps this alliance might turn out better than he imagined. Mr. Merrett seemed like a man out to please at whatever cost, and such men were always easy to maneuver. After all, they wrapped around his fingers out of their own volition. As of now, he had a hold on the routes to Europe but few in Europe itself. He had purposely come almost a week in advance to personally deal with business, put the real, tangible faces to the men he dealt with on a regular basis.

The talk lasted another two hours before Mr. Merrett finally said, "But enough of the serious talk, Mr. Asami. Perhaps you would like to know what we have in store for the events?"

"Go ahead."

"Excellent. Next Monday afternoon, a photograph exhibit will open. Do you enjoy photography?"

Asami winced but quickly hid it nonchalant nod.

"Oh, good. He's a brilliant young man, the photographer that is. Monday evening, there is a special performance of Les Miserable, the musical. Do you fancy musicals, Mr. Asami?"

Do I "fancy" musicals…never really thought about that one. "I've attended a few."

"It's truly a work of art, I assure you." This man seemed to be assuring Asami of many things uncertain, and Asami raised an eyebrow. Mr. Merrett did not seem to notice the annoyance and carried on.

"The all-important dinner party is on Tuesday evening at the Ritz hotel, where you are staying. And last but not least, the London Symphony Orchestra will hold a concert on Thursday. If you wish, I can provide you with an excellent guide during the daytime."

"I'm quite sure I'll find my way through the city well enough." Asami had brought with him four of his men just for security measure.

"I see." The Englishman nodded curtly, "Well then, I believe we have everything in order by now. If there's anything else you need, feel free to contact me."

Like I need you to tell me that.

"Seamus, the butler, will lead to out."

Sure enough, the butler was standing outside the door with two of Asami's men. Asami was rather glad to leave; it had rather aggravating talking to the overly perky individual. The man was desperate to flatter.

He was led down the hallway, which was lined with stuffed heads of deer and antlers as well as old portrait paintings. Some people just had no sense of décor. Even Akihito could have had better sense than put antlers and portraits from the 18th century together.

There he went again, letting his thoughts stray to useless things. He had been doing that lately, sometimes sitting at his desk for hours lost in contemplations, most of his thoughts centered on Akihito. If he were the planets, Mars, Jupiter, Pluto…wait no, they took that one off the list…then Akihito was still the sun, sending out flares to scald him.

The fierce, golden eyes, the ferocious temper, the absolute and resolute stubbornness in the boy he could never forget. He had come to accept that part of Takaba's leaving had been his fault: eight months was a long time, and Takaba was not blessed with the virtue of patience.

There was little he could have done at the time.

Around the time that Akihito left, Tokyo underground probably had been at its worst. Unbeknownst to the upper world, several key players had been assassinated along with their families. It had been kept low-profiling, paying off the police to keep it hidden.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
If all else fails, I believe that section has been milked quite for some time. For now, it would probably be best to tone down the sales in the area for a while and start preparing for a shift toward Eastern Europe. I leave that choice up to you. Spain, though, is essential still as a portal although I really would encourage you to open up the Netherlands route more if you plan to follow through with the shift.""Well. The main problem is the Peruvians and Colombians have not been on good terms with our contacts in Nigeria, and along with Bolivia, those three are the key suppliers into Africa. But as you said, Eastern Europe is a very viable market."Asami sighed. Just why was it that people didn't know how to keep a handle on their own suppliers?"Nigeria is something you will have to cope with, I'm afraid, for many years to come. But what about the heroine import-export?""We're still building our trade relationship with Afghanistan and Pakistan although Iran has been getting rather out of hand. Their heads are getting big with the whole nuclear crisis.""Of course their ego's grown." What were you expecting? "They've been inflating it for the past few years." Asami could hardly hide his irritation at this man's incompetence. He wondered if the man even kept up with international politics at all."But I assure you, Mr. Asami, that the amphetamine and ecstasy routes with Poland and Czech Republic have been on the very fluid.""Nhưng đó là chỉ châu Âu. Nếu bạn không duy trì quốc tế của bạn, vượt qua đại dương địa chỉ liên lạc, tôi e là đòn bẩy rất nhiều tôi có trên các quốc gia Nam Mỹ." Nó là một phần sự thật, nhưng lâu dài... nó là không nên."Tất nhiên, tôi đã không có ý định để những người đi đến chất thải."Asami cười trên của ông ly scotch; có lẽ liên minh này có thể bật ra tốt hơn hơn ông tưởng tượng. Ông Merrett có vẻ như một người đàn ông ra để xin vui lòng lúc chi phí bất cứ điều gì, và như vậy người đàn ông đã luôn luôn dễ dàng để cơ động. Sau khi tất cả, họ bọc xung quanh ngón tay của mình ra khỏi tự nguyện riêng của họ. Như của bây giờ, ông đã có một giữ trên các tuyến đường đến châu Âu nhưng ít ở châu Âu chính nó. Ông đã cố ý đến gần một tuần trước để cá nhân đối phó với doanh nghiệp, đặt thực, hữu hình khuôn mặt để những người đàn ông ông xử lý trên một cách thường xuyên.Nói chuyện kéo dài một hai giờ trước khi ông Merrett cuối cùng đã nói, "nhưng đủ của các nghiêm trọng nói chuyện, ông Asami. Có lẽ bạn sẽ muốn biết những gì chúng tôi có trong cửa hàng cho các sự kiện?""Đi trước.""Tuyệt vời. Tiếp theo thứ hai buổi chiều, một triển lãm ảnh sẽ mở. Bạn có thích nhiếp ảnh?"Asami winced nhưng nhanh chóng giấu nó nonchalant gật đầu."Oh, tốt. Ông là một người đàn ông trẻ rực rỡ, các nhiếp ảnh gia là. Buổi tối thứ hai, đó là một hiệu suất đặc biệt của Les khổ, vở nhạc kịch. Làm bạn thích nhạc kịch, ông Asami?"Làm tôi "ưa thích" âm nhạc... không bao giờ thực sự nghĩ về điều đó một. "Tôi đã tham dự một vài.""Nó thực sự là một tác phẩm nghệ thuật, tôi đảm bảo với bạn." Người đàn ông này dường như đảm bảo Asami của nhiều điều không chắc chắn, và Asami nâng lên một lông mày. Ông Merrett không có vẻ để thông báo ít phiền toái và trên."Các bên bữa ăn tối quan trọng là vào buổi tối thứ ba tại Ritz hotel, nơi bạn đang ở. Và cuối cùng nhưng không kém, dàn nhạc giao hưởng London sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc vào ngày thứ năm. Nếu bạn muốn, tôi có thể cung cấp cho bạn một hướng dẫn tuyệt vời vào ban ngày.""Tôi khá chắc chắn tôi sẽ tìm cách của tôi thông qua thành phố cũng đủ." Asami đã mang với anh ta bốn người đàn ông của mình chỉ cho các biện pháp an ninh."Tôi thấy." Người Anh gật đầu curtly, "sau đó, tôi tin rằng chúng tôi có tất cả mọi thứ theo thứ tự của bây giờ. Nếu có bất cứ điều gì khác mà bạn cần, cảm thấy tự do để liên hệ với tôi."Như tôi cần bạn để cho tôi biết mà."Seamus, quản gia, sẽ dẫn đến ra ngoài."Chắc chắn đủ, quản gia đã đứng bên ngoài cửa với hai người đàn ông của Asami. Asami đã được khá vui để lại; nó có khá tình tiết tăng nặng nói chuyện với các cá nhân quá vui tươi. Người đàn ông đã tuyệt vọng để nuôi hy.Ông lãnh đạo xuống hành lang được lót bằng nhồi bông đầu của hươu và gạc cũng như tranh chân dung cũ. Một số người chỉ có không có ý nghĩa của phong cách trang trí. Akihito thậm chí có thể đã có cảm giác tốt hơn so với đặt gạc và gương điển hình từ thế kỷ 18 với nhau.Có, ông đã một lần nữa, cho phép suy nghĩ của mình đi lạc để những thứ vô dụng. Ông đã làm rằng gần đây, đôi khi ngồi ở bàn làm việc của mình trong giờ mất trong contemplations, hầu hết những suy nghĩ của ông tập trung vào Akihito. Nếu ông đã là các hành tinh, sao Hỏa, sao Mộc, sao Diêm Vương... chờ đợi không có, họ đã có một danh sách... sau đó Akihito là vẫn mặt trời, gửi ra pháo sáng để scald anh ta.Khốc liệt, vàng mắt, bình tĩnh da man, sự ương ngạnh tuyệt đối và kiên định trong cậu bé ông có thể không bao giờ quên. Ông đã đến để chấp nhận rằng một phần của Takaba để lại đã có lỗi của mình: tám tháng là một thời gian dài, và Takaba đã không may mắn có đức hạnh của sự kiên nhẫn.Có rất ít ông có thể đã làm lúc đó.Khoảng thời gian mà Akihito rời, Tokyo ngầm có lẽ đã lúc tồi tệ nhất của nó. Unbeknownst để trên thế giới, một số cầu thủ chủ chốt đã bị ám sát cùng với gia đình của họ. Nó đã được lưu giữ thấp-profiling, trả hết cảnh sát để giữ cho nó ẩn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: