veryone! I'll start out by saying this is my first story, so any and a dịch - veryone! I'll start out by saying this is my first story, so any and a Việt làm thế nào để nói

veryone! I'll start out by saying t

veryone! I'll start out by saying this is my first story, so any and all input is appreciated! If you've got something you'd like to say, please review! I welcome your critiques to make the story better as I keep writing. If you enjoy it, then please favourite/follow!

Update: The most common critique I've gotten is a lack of conflict in this chapter. Don't worry, there's plenty of conflict in the next few chapters, and a lot more to come. This is more of an introduction to let you see if you like my writing style and where the story is heading. Enjoy!

Chapter 1: A Change of Heart

The city of Vale quickly returned to normal only a few days following the events leading to Roman's arrest. Thanks to the efforts of teams RWBY, JNPR and CFVY, it was as if nothing had ever happened. People roamed the streets with their usual hurry, except for one lonely girl, who wandered the streets for no reason other than she had nowhere to go. It was particularly windy today, constantly blowing the girl's pink and brown hair into her face, where it stuck to her tear stained cheeks. Her right arm was in a sling, and her left held her umbrella as she continued to meander down the sidewalks. In her mind, she kept replaying the events of the previous day in the hope that somehow it would take her back there. Cinder hadn't taken lightly to her letting Yang survive their fight on the train, and blamed her for the plan's premature execution, failure and Roman's arrest. Their argument became a physical fight, ending with Cinder nearly killing Neo, injuring her arm, and expelling her from the organisation.

'What do I do now?' she thought. 'This is all I've ever known... I have nowhere else to go, no one to turn to...' Another tear welled in her eye at the thought of being completely alone now. She turned her gaze to the ground and continued to walk, replaying the memory once again. She was brought out of her thoughts when she collided with a girl walking the opposite way, the force nearly sending the small girl on her back.

"Hey, watch where you're walking!" shouted an irritated, yet eerily familiar voice.

Neo kept her eyes on the sidewalk, "Sorry miss." She hurried off to avoid anymore attention, but the girl called out to her again.

"Hey wait, you're that girl from the train!" Neo froze as she put a face to the voice, and slowly spun around to see a furious Yang, with Blake by her side.

'Oh shit, I need to leave now!' she thought in a panic, and took off sprinting down leaving the rest of your past behind, then I suppose I can leave that behind too," she said, and Neo breathed a sigh of relief. "As long as you promise it won't happen again."

"I promise." They continued toward Beacon, acquainting Neo with the city and the school. She was still surprised at how friendly the two were being, but was relieved that she was being accepted. They finally arrived at Beacon, and Neo couldn't help but be in awe of the school.

"Beautiful isn't it?" Yang asked, and Neo nodded. Before she could say anything, a very energetic voice called out from behind them.

"Hey guys! What've you been up to?" They turned around as Nora skipped up to meet them, followed by a panting Ren.

"Oh, hey Nora," Blake answered. "We just got back from town. What about you?"

"We went for a jog," she answered cheerfully.

Ren rolled his eyes, "Nora, that was almost a half marathon."

She stuck her tongue out at him and turned back to the girls. "He's just being a baby. So who's your friend?" Nora asked.

"This is Neo. She's um... Visiting from outside the kingdom," Yang replied. "Neo, this is Nora and Ren."

Neo gave a shy smile, "It's nice to meet you."

"Pleasure to meet you too!" Nora said, excitedly shaking Neo's hand. Ren was much calmer, giving a simple nod. "Well, we'd better finish our jog. See ya later guys!"

"We're not done yet?!" Ren shouted as Nora ran off, and sprinted after her. Yang giggled and looked at Blake.

"Still don't think they'll be a couple?" she asked.

Blake just laughed, "Oh please, she'd kill Ren in a week if they were."

"Why do you say that?" Yang asked. Blake raised her eyebrows a few times, and the brawler eventually caught on to her meaning. "Ohhhh. Yeah, I can see that."

Blake rolled her eyes, "Anyway, let's get to Ozpin's office. It's in this building over here." They continued to walk finally arrived at Ozpin's office. Yang went up to the door after ascending the tall, spiral staircase and knocked.

"Come in," echoed a voice from inside. They opened the door and found the professor gazing out over the kingdom from his balcony.

"Good afternoon professor," Blake said.

"Afternoon," he replied, turning to that girls and taking a sip from his coffee mug. "What brings the three of you by?" Neo was a little surprised that he didn't react to seeing her here, but then again he probably didn't even know who she was. She sheepishly stayed behind Blake and Yang as they walked up the the professor's desk, as if she didn't want to draw any attention to herself.

"Well..." Yang started, but wasn't sure how to proceed. She turne
Hello again! If you're wondering why the this chapter came so quick, it's because I wrote the first couple chapters before I posted the first one, so the next few will be posted once I'm done editing and proofreading. After that, updates will probably be done weekly. I'm happy to see so many people enjoyed the first chapter, so here's hoping chapter two gets the same results! :)

Chapter 2: Meeting the Team

Before the girl's reached their dorm, they passed the infirmary building, and Yang suggested they go inside to have Neo's arm looked at. Neo was a little hesitant, having never been to a proper doctor, but eventually gave in. Yang went up to the counter to get the required paperwork while Neo and Blake took a seat in the waiting room. Blake noticed Neo's fingers tapping nervously, and put a hand on her shoulder.

"Nervous?" Blake asked. Neo flinched at the contact.

"I guess. I've never been to an actual hospital before."

Blake gave a comforting smile, "Relax, there's nothing to worry about." Neo smiled back, but continued to tap her fingers.

"Okay, you're all set!" Yang announced, taking a set next to Blake. "The doctor should be out soon. Oh, and if they ask if you're a student, say yes, and that you're on team NEMP."

Neo grinned, "Well thanks for making me the leader, but that's the best name you could come up with? What does that even stand for?"

Yang just shrugged and they all shared a laugh. They didn't wait long, only minutes later a tall woman with a white coat and a clipboard came into the room.

"Neapolitan?" she inquired, and Neo stood up. "I'm Dr. Fields, please follow me and we'll take a look at that arm."

"Can my friends come back too?" Neo asked nervously.

"Of course."

"Actually, I think I'll wait out here," Blake said, picking up a magazine from the table. "I hate the smell of hospital rooms."

Yang rolled her eyes, "Suit yourself. Come on Neo." They followed the doctor back to an examining room, and Neo took a seat up on the table. After a few questions and what Neo felt was a little too much poking of her arm, the doctor reached a conclusion.

"Looks like a minor dislocation. It's as simple as popping it back in and you'll feel as good as new," she said with a smile. Neo, however, didn't look as happy.

"How do you pop it back in?" she asked.

The doctor gave Yang a look, and the blonde moved to Neo's left, taking her hand. "Just close your eyes and squeeze my hand," she said, and Neo complied without question.

"Okay, ready?" the doctor asked, taking a firm grip on either side of Neo's elbow. Neo nodded, squeezing Yang's hand a little tighter. "Alright. Three... Two... One..." Neo felt a sharp pain and a pop, followed by a very relaxed feeling in her arm.

"There, that wasn't too bad was it?" Yang asked, patting Neo on the back. Neo flexed her arm and smiled.

"You're right, good as new," she said. They returned to the front to pick up Blake, and resumed the walk back to their room.

"Ready to meet the team?" Blake asked as they approached the dorm building.

"I'm ready to meet them, I'm just afraid of how ready they are to meet me," she answered.

"Trust me, it'll be fine," Yang said as she opened the doors. Neo didn't believe her for a second, but the blonde's positive attitude at least seemed to help. They ascended a few flights of stairs and finally arrived at their door.

'Alright, here we go...' Neo thought anxiously.

"Here we are! Team RWBY headquarters!" Yang cheered. Before Neo could respond, the door swung open and a bubbly Ruby stood to greet them.

"Hey guys! You'll never guess what-" Ruby stopped mid sentence when she caught sight of Neo. Her smile was instantly replaced with a look of alarm and confusion.

Yang put her arms out and took a step toward her sister, "Ruby, before you say anything, let me explain-"

"What's she doing here?!" Ruby exclaimed, pulling Crescent Rose to her side. Hearing Ruby shout, Weiss ran up behind her leader to see what the commotion was about, and froze when she saw Neo.

Blake walked in between them and Neo, "Please listen before you freak out. She's not with Roman anymore!"

"Why would you bring her here!?" the heiress shrieked. "Are you trying to get us killed?"

Neo shrank back at Weiss' outburst. She knew this was how they'd react, but she had still been hopeful they would act like the other half of their team. Ruby held her weapon at the ready as Weiss drew Myrtenaster. Neo flinched, not out of fear of the weapons, but of herself. Back in the alley, she couldn't fight back, and so her other side couldn't come out. But now she felt it coming to the surface as a confrontation seemed imminent.

'Calm down, calm down, this can't happen now,' she thought in a panic. She focused as hard as she could on keeping her other personality at bay, and breathed a sigh of relief as she finally succeeded.

"It's not what you think," Yang said, trying t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
veryone! Tôi sẽ bắt đầu ra bằng cách nói đây là câu chuyện đầu tiên của tôi, do đó, bất kỳ và tất cả đầu vào được đánh giá cao! Nếu bạn đã có một cái gì đó, bạn muốn nói, hãy xem lại! Tôi hoan nghênh của bạn phê bình để làm cho câu chuyện tốt hơn như tôi giữ văn bản. Nếu bạn thích nó, sau đó xin vui lòng yêu thích/theo!Cập Nhật: Các phê phán phổ biến nhất mà tôi đã nhận được là một thiếu xung đột trong chương này. Đừng lo lắng, có rất nhiều xung đột trong vài chương kế tiếp, và nhiều hơn nữa tới. Đây là một giới thiệu để cho bạn xem nếu bạn thích phong cách viết của tôi và nơi câu chuyện là nhóm. Tận hưởng!Chương 1: Một sự thay đổi của trái timThành phố Vale nhanh chóng trở lại bình thường chỉ có một vài ngày sau các sự kiện dẫn đến của La Mã bắt giữ. Nhờ những nỗ lực của đội RWBY, JNPR và CFVY, nó đã là như nếu không có gì đã từng xảy ra. Người đi lang thang trên đường phố với của họ vội vàng thông thường, ngoại trừ một cô gái cô đơn, người lang thang trên đường phố không có lý do khác hơn là cô đã có hư không để đi. Nó đặc biệt là gió vào ngày hôm qua, liên tục thổi mái tóc màu hồng và màu nâu của cô gái vào khuôn mặt của cô, nơi nó mắc kẹt với cô giọt nước mắt, màu má. Cánh tay phải của mình vào một treo lên, và trái của cô tổ chức ô dù của cô như cô tiếp tục đi lang thang xuống các vỉa hè. Trong tâm trí của cô, cô giữ phát lại các sự kiện của ngày hôm trước với hy vọng rằng bằng cách nào đó nó sẽ đưa cô ấy trở lại đó. Than đã không đưa nhẹ với cô cho phép Yang tồn tại cuộc chiến trên tàu, và đổ lỗi cho cô ấy cho kế hoạch của sớm thực hiện, sự thất bại và bắt giữ La Mã. Đối số của họ đã trở thành một cuộc chiến vật lý, kết thúc với than gần như giết chết Neo, làm thương cánh tay của cô, và expelling của mình từ tổ chức.'Tôi làm gì bây giờ?' cô nghĩ. ' Đây là tất cả tôi đã từng biết đến... Tôi đã ở đâu khác đi, không có ai để chuyển sang...' Một rách welled trong mắt của cô tại nghĩ là hoàn toàn một mình bây giờ. Cô bật chiêm ngưỡng của mình xuống mặt đất và tiếp tục đi, phát lại bộ nhớ một lần nữa. Cô đã được đưa ra khỏi suy nghĩ khi nó va chạm với một cô gái đi bộ cách đối diện, lực lượng gần gửi cô gái nhỏ trên mặt sau của cô."Hey, xem nơi bạn đang đi bộ!" hét lên một giọng nói bị kích thích, nhưng eerily quen thuộc.Neo giữ đôi mắt của cô trên vỉa hè, "Xin lỗi cô." Cô ấy vội vã ra để tránh nữa sự chú ý, nhưng các cô gái gọi là cho cô ấy một lần nữa."Hey chờ đợi, bạn là cô gái đó từ tàu!" Neo đông cứng như cô đặt một khuôn mặt để tiếng nói, và dần dần tách xung quanh để xem một Yang tức giận, với Blake bên cạnh cô."Oh chết tiệt, tôi cần phải đi ngay!' cô nghĩ rằng trong một hoảng loạn, và cất cánh sprinting xuống để phần còn lại của quá khứ của bạn phía sau, sau đó tôi giả sử tôi có thể rời khỏi đó đằng sau quá," cô nói, và Neo thở một sigh cứu trợ. "Miễn là bạn hứa nó sẽ không xảy ra lần nữa.""Tôi hứa." Họ tiếp tục hướng tới Beacon, acquainting Neo thành phố và trường học. Cô ấy vẫn còn ngạc nhiên khi thấy như thế nào thân thiện hai đã, nhưng được cho kết thúc rằng cô ấy đã được chấp nhận. Họ cuối cùng đã đến lúc Beacon, và Neo không thể giúp đỡ, nhưng trong kinh hoàng của nhà trường."Đẹp không phải là nó?" Yang yêu cầu, và Neo gật đầu. Trước khi cô có thể nói bất cứ điều gì, một giọng nói rất năng động gọi là từ phía sau họ."Hey guys! Những gì bạn đã lên đến?" Họ quay lại như Nora bỏ qua lên để gặp họ, theo sau là một Ren panting."Oh, hey Nora," Blake trả lời. "Chúng tôi chỉ có trở lại từ thị trấn. Còn bạn thì sao?""Chúng tôi đã đi cho một chạy bộ," cô ấy trả lời vui vẻ.Ren cán đôi mắt của mình, "Nora, mà là gần như một nửa marathon."Cô bị mắc kẹt lưỡi của mình ra lúc anh ta và quay trở lại cho các cô gái. "Ông là chỉ có một em bé. "Vì vậy ai là người bạn của bạn?" Nora hỏi."Đây là Neo. Cô là um... Truy cập từ bên ngoài nước,"Yang trả lời. "Neo, đây là Nora và Ren."Neo cho một nụ cười nhút nhát, "Nó là tốt đẹp để đáp ứng bạn.""Niềm vui để đáp ứng bạn quá!" Nora nói, hào hứng bắt tay của Neo. Ren là nhiều calmer, đưa ra một gật đầu đơn giản. "Vâng, chúng ta sẽ tốt hơn kết thúc chạy bộ của chúng tôi. Xem ya sau này guys!""Chúng tôi đã không hoàn tất được?!" Ren hét lên như Nora bỏ đi, và sprinted sau khi cô ấy. Yang cười khúc khích và nhìn Blake."Vẫn không nghĩ rằng họ sẽ có một vài?", cô hỏi.Blake chỉ cười, "Oh xin vui lòng, cô muốn giết Ren trong một tuần nếu họ.""Tại sao bạn nói rằng?" Yang yêu cầu. Blake lớn lên lông mày của mình một vài lần, và người cải lộn cuối cùng bắt gặp trên đến ý nghĩa của cô. "oh. có, tôi có thể nhìn thấy mà."Blake cán đôi mắt của cô, "Anyway, hãy đến văn phòng của Ozpin. Đó là trong tòa nhà này ở đây." Họ tiếp tục đi bộ cuối cùng đã đến tại văn phòng của Ozpin. Yang đã đi đến cửa sau đợt tăng dần các cầu thang cao, xoắn và gõ."Đi vào," lặp lại một giọng nói từ bên trong. Họ mở cửa và tìm thấy các giáo sư nhìn ra trong Vương Quốc từ ban công của ông."Giáo sư chiều tốt," Blake nói."Buổi chiều," ông trả lời, chuyển sang cô gái đó và tham gia một sip từ mug cà phê của mình. "Những gì mang đến cho bạn bởi ba?" Neo là một chút ngạc nhiên rằng ông không phản ứng với nhìn thấy cô ấy ở đây, nhưng sau đó một lần nữa ông có lẽ không thậm chí biết những người bà. Cô sheepishly ở lại phía sau Blake và Yang khi họ đi các của giáo sư bàn, nếu như cô không muốn vẽ bất kỳ quan tâm đến mình."Vâng..." Dương bắt đầu, nhưng không chắc chắn làm thế nào để tiến hành. Cô turneXin chào một lần nữa! Nếu bạn đang tự hỏi tại sao các chương này đến rất nhanh, đó là bởi vì tôi đã viết vài chương đầu tiên trước khi tôi đăng một đầu tiên, do đó, ít tiếp theo sẽ được đăng sau khi tôi đang thực hiện chỉnh sửa và proofreading. Sau đó, bản Cập Nhật sẽ có thể được thực hiện hàng tuần. Tôi vui mừng khi thấy rất nhiều người dân rất thích chương đầu tiên, do đó, đây là hy vọng chương hai được kết quả tương tự! :)Chương 2: Cuộc họp độiTrước khi các cô gái đến ký túc xá của họ, họ thông qua trạm xá xây dựng, và Yang đề nghị họ đi bên trong có cánh tay của Neo nhìn. Neo là một chút do dự, có bao giờ đến một bác sĩ thích hợp, nhưng cuối cùng đã. Yang đã đi để truy cập để có được các giấy tờ cần thiết trong khi Neo và Blake đã diễn một chỗ ngồi trong phòng chờ đợi. Blake nhận thấy ngón tay của Neo khai thác nervously, và đặt một bàn tay trên vai của mình."Thần kinh?" Blake yêu cầu. Neo flinched tại số liên lạc."Tôi đoán. Tôi chưa từng đến một bệnh viện thực tế trước."Blake cho một nụ cười an ủi, "Thư giãn, không có gì phải lo lắng về." Neo cười trở lại, nhưng vẫn tiếp tục để khai thác các ngón tay của mình."Chấp nhận được, bạn đang thiết lập tất cả!" Dương công bố, lấy một tập hợp bên cạnh Blake. "Các bác sĩ nên ra sớm. Oh, và nếu họ yêu cầu nếu bạn là một sinh viên, nói có, và rằng bạn đang ở trên nhóm NEMP. "Neo grinned, "tốt cảm ơn làm cho tôi các nhà lãnh đạo, nhưng đó là tên tốt nhất bạn có thể đi lên với? Những gì hiện mà thậm chí đứng cho?"Yang chỉ shrugged và tất cả đều chia sẻ một cười. Họ đã không chờ đợi lâu, chỉ vài phút sau đó một người phụ nữ cao với một chiếc áo khoác màu trắng và một bảng tạm đã vào phòng."Naples?" cô hỏi, và Neo đứng dậy. "Tôi là tiến sĩ lĩnh vực, xin vui lòng theo tôi và chúng tôi sẽ xem xét tại cánh tay đó.""Có thể bạn bè của tôi trở lại quá?" Neo hỏi nervously."Dĩ nhiên.""Trên thực tế, tôi nghĩ rằng tôi sẽ chờ đợi ở đây," Blake nói, chọn lên một tạp chí từ bảng. "Tôi ghét mùi của bệnh viện phòng."Yang cán đôi mắt của cô, "phù hợp với mình. Come on Neo." Họ theo bác sĩ trở lại để một phòng examining, và Neo đã diễn một chỗ ngồi trên bàn. Sau khi một số câu hỏi và những gì cảm thấy Neo là một chút quá nhiều poking cánh tay của cô, bác sĩ đạt đến một kết luận."Trông giống như một phân chia nhỏ. Nó là đơn giản như popping nó trở lại và bạn sẽ cảm thấy tốt như mới,", cô nói với một nụ cười. Neo, Tuy nhiên, không giống như hạnh phúc."Làm thế nào bạn bật nó trở lại?", cô đã hỏi.Bác sĩ đã cho Yang một cái nhìn, và tóc vàng chuyển sang trái của Neo, lấy bàn tay của cô. "Chỉ cần nhắm mắt lại và siết chặt bàn tay của tôi," cô nói, và Neo tuân thủ mà không có câu hỏi."Được rồi, sẵn sàng?" bác sĩ yêu cầu, tham gia một va li vững chắc ở hai bên của Neo của khuỷu tay. Neo gật đầu, ép của Yang tay một chút chặt chẽ hơn. "Được rồi. Ba... Hai... Một trong những... " Neo cảm thấy một nỗi đau sắc nét và một cửa sổ pop, theo sau là một cảm giác rất thoải mái trong cánh tay của cô."Có, đó không phải là quá xấu nó?" Yang hỏi, vỗ nhẹ Neo ở mặt sau. Neo flexed cánh tay của cô và mỉm cười."Bạn đang phải, tốt như mới," cô nói. Họ quay về phía trước để nhấc Blake, và tiếp tục đi quay lại phòng của họ."Sẵn sàng để gặp gỡ đội?" Blake yêu cầu khi họ tiếp cận xây dựng ký túc xá."Tôi đã sẵn sàng để gặp họ, tôi chỉ sợ của họ là làm thế nào sẵn sàng để gặp tôi," cô ấy trả lời."Tôi tin tưởng, nó sẽ bị phạt," Yang cho biết như cô đã mở cửa. Neo không tin cô ấy cho một thứ hai, nhưng Thái độ tích cực của tóc vàng ít có vẻ để giúp đỡ. Họ lên một vài chuyến bay của cầu thang và cuối cùng đến cửa của họ.'Được rồi, ở đây chúng tôi đi...' Neo nghĩ lo âu."Ở đây chúng tôi có! Đội ngũ RWBY trụ sở!" Yang vỗ tay hoan hô. Trước khi Neo có thể đáp ứng, cửa đu mở và một Ruby bubbly đứng để chào đón họ."Hey guys! Bạn sẽ không bao giờ đoán những gì-"Ruby dừng lại giữa câu khi cô bắt gặp cảnh của Neo. Nụ cười của cô ngay lập tức được thay thế bằng một cái nhìn của sự nhầm lẫn và báo động.Yang đặt cánh tay của cô và lấy một bước hướng tới chị, "Ruby, trước khi bạn nói bất cứ điều gì, hãy để tôi giải thích-""Cô ấy làm gì ở đây?!" Ruby kêu lên, kéo Crescent Rose đến bên cô ấy. Nghe Ruby kêu la, Weiss chạy phía sau nhà lãnh đạo của mình để xem những gì hôn đã về, và đóng băng khi cô thấy Neo.Blake đi ở giữa họ và Neo, "Hãy nghe trước khi bạn freak ra. Cô không phải là với La Mã nữa!""Tại sao nào bạn mang lại cho cô ấy ở đây!?", người thừa kế shrieked. "Bạn muốn có được chúng tôi chết?"Neo giảm mạnh trở lại lúc sự trồi lên Weiss'. Cô biết điều này là làm thế nào họ sẽ phản ứng, nhưng cô ấy vẫn đã hy vọng họ sẽ hành động như một nửa còn lại của đội bóng của họ. Ruby tổ chức vũ khí của cô sẵn sàng như Weiss đã thu hút Myrtenaster. Neo flinched, không ra khỏi nỗi sợ hãi của các loại vũ khí, nhưng của mình. Trở lại trong hẻm, cô không thể chiến đấu trở lại, và do đó cô kia không thể đi ra. Nhưng bây giờ cô cảm thấy nó đến với bề mặt như là một cuộc đối đầu dường như sắp xảy ra.'Bình tĩnh, bình tĩnh xuống, điều này không thể xảy ra bây giờ,' cô nghĩ rằng trong một hoảng loạn. Cô ấy tập trung như cứng như cô có thể giữ cô ấy cá tính khác tại vịnh, và thở một sigh cứu trợ như cô cuối cùng đã thành công."Nó là không phải là những gì bạn nghĩ rằng," Yang cho biết, cố gắng t
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: