On the assumption that neither of the Cohabitation Bills125 nor theLaw dịch - On the assumption that neither of the Cohabitation Bills125 nor theLaw Việt làm thế nào để nói

On the assumption that neither of t

On the assumption that neither of the Cohabitation Bills125 nor the
Law Commission’s proposals will pass into law in the immediate
future, are there ways of developing the potential of the current legal
solutions reviewed above? In considering whether this patchwork of
legal rights provides adequate coverage, attention must be paid to the
characteristics of cohabiting couples. If the 44 per cent of cohabiting
couples with dependent children126 have a remedy under Schedule 1 of
the Children Act; the 30 per cent of childless cohabitants in rented
accommodation127 can seek a remedy under the Family Law Act 1996;
approximately half of the remaining owner-occupiers128 will have
registered their home in joint names and thus be presumed to own the
home jointly in the wake of Stack v Dowden; and the majority of those
living in a home registered in the name of the other party will be in a
position to make financial contributions, then the number of cohabitants
without any legal redress is far smaller than the headline figures
would at first suggest.
Moreover, while it is possible to identify problematic aspects of each
of these solutions, the potential for change has already been identified.
Confirmation of the binding nature of cohabitation contracts and that
indirect contributions and physical labour justify an inference that the
124 For example, in requiring the courts to have regard to the ‘nature of the commitment’
between the parties, as well as the degree of dependency or interdependency
(cl 9(b)), making it clear that ‘there is to be no presumption that the applicant and
the respondent should share equally in property belonging to either or both of them’
(cl 8(2)(c)); and laying down the ‘principle’ that the parties should be self-supporting as
soon as reasonably practicable (cl 8(3)(a)). 125 A second bill dealing with cohabitation—the Cohabitation (No 2) Bill—was
introduced in the House of Commons under the Ten Minute Rule on 25 March 2009,
but failed to proceed to a second reading. 126 Office for National Statistics, n 31 above, table 2.6. 127 See Miles and ors, n 117 above. 128 See Arthur and ors, n 99 above.
Cohabitation 341
by guest on April 20, 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Downloaded from
parties had a common intention to share the beneficial interest in the
property would enhance these remedies.
It might be thought that one of the central problems with property
law—the fact that certain contributions are ignored for the purposes of
establishing a constructive trust—might be less susceptible to development
in this way. But certain recent developments could point the way
to a more flexible approach. First, the acceptance at the highest level that
a distinct set of rules is appropriate when dealing with the family home
and, building on this, a more relational approach in which it can be held
that unequal contributions and a lack of articulated intentions actually
meant that the parties ‘simply did not care about the respective size of
each other’s contributions’.129 Moreover, the logic of accepting that a
common intention can be inferred from indirect contributions also
points in favour of accepting domestic contributions as generating a
common intention: in each case the ability of the legal owner to make
the mortgage payments will often depend on the contributions of the
other. Indeed, it might be thought that the argument is more compelling
in the case where one member of the couple remains at home to
care for a young child: the legal owner may well be able to afford to pay
other bills in addition to the mortgage repayments, but were he or she to
assume the responsibility for child care, then it would be necessary either
to give up work or expend considerable sums on paid child care.130 If
domestic contributions could generate an interest in the shared home,
this would also address the problem inherent in Schedule 1 of the
Children Act that the carer risks being left without a home when the
children attain their majority, since the carer would have an entitlement
to property accrued during the relationship.
There is also much to be said for the approach to quantification
adopted in Fowler v Barron. First, there is empirical evidence to suggest
that there is rough parity between the contributions made within
relationships: men work longer hours in paid employment (and are
therefore in a better position to make a financial contribution), but
women’s paid work and unpaid work take up almost as much time.131
Secondly, and perhaps more importantly, one can infer an acceptance
by each party that each was content with the other’s contribution from
129 Fowler v Barron [2008] EWCA Civ 377, para 41. 130 See Law Commission, n 118 above, 77, on the costs of childcare. 131 See Scott and Dex, n 93 above. The available data unfortunately does not
distinguish between married and cohabiting couples.
342 Rebecca Probert
by guest on April 20, 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Downloaded from
the continuance of the relationship. After all, what appear to an outsider
to be unequal arrangements may not be experienced as such.132
Unequal contributions may be, and often are, accepted in a relationship
because of the love and affection between the parties; because each is
contributing according to his or her means; or simply because the other
party brings other skills and assets to the relationship on which it is
difficult to put a price.133
There will, of course, be cases where the existing solutions, even if
developed in line with the suggestions above, leave a cohabitant at a
disadvantage compared to a spouse. But this should not by itself be
regarded as problematic. First, it is not the place of the law to provide a
remedy for every disadvantage. For example, if a couple had been dating,
would we allow the one who had borne the brunt of the expenses to make
a claim for compensation against the other when the relationship came to
an end? Or for the one who was most in need to make a claim for support
against the other? In order to make the link between the neediness of one
person and a legal obligation on another, it has to be shown why the latter
should be required to meet the needs of the other. Secondly, within a
system that attempts to differentiate between marriage and cohabitation,
it is an inevitable consequence that a claimant who is married will receive
more generous treatment than one who is not. Thirdly, there is the risk
that the result of attempting to devise a solution to meet the needs of all
families will be either complexity (as under the original Child Support
Act 1991) or uncertainty (as in the current law of ancillary relief). A good
legal system is one that does not rely on litigation to establish entitlement.
Indeed, it may be time to rethink the discretionary focus of family
law in favour of more generally-applicable rules.134
But the conclusion that the current legal solutions may be developed
to ensure better provision for cohabiting couples does not necessarily
mean that no further action is necessary. What of the legal treatment of
cohabitants in the context of pensions, tax, and social security? A review
of the whole range of laws applicable to cohabiting couples was mooted
by the Law Commission as long ago as the 1970s,135 but to date no
132 C Smart, Personal Life: New Directions in Sociological Thinking (Cambridge,
2007) 174. 133 See Burgoyne and Sonnenberg, n 91 above, for a discussion of the way in which
contributions are negotiated on an everyday basis. 134 See Thaler and Sunstein, n 48 above. 135 Law Commission, Fourteenth Annual Report 1978-1979 (Law Com No 97,
1980) para 2.32.
Cohabitation 343
by guest on April 20, 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Downloaded from
such review has been carried out. The consultation paper issued by
Resolution did include questions about the desirability of including
provisions relating to tax, pensions and parental responsibility in its
proposed Bill, but failed to offer any analysis in support of the suggestion
that ‘it is strongly arguable that they should be treated in the
same way as married couples and civil partners’,136 an argument that
was particularly problematic given that the main proposals in the
consultation paper were premised on the basis that cohabiting couples
should be treated differently to married couples.
There are two reasons for carrying out a review that examines the
legal treatment of both marriage and cohabitation as a package, each
reflecting one of the stances identified at the start. The first is to explore
whether cohabitants are suffering particular legal disadvantages that the
law should address (bearing in mind the point made earlier that not
all disadvantages will merit a legal remedy); the second is to consider
whether,137 and, if so, how, the law can encourage and support the
types of families that best fulfil the functions identified above, if
necessary by promoting and privileging marriage.
The need for a specific review—rather than relying on judicial
initiative—rests in part on the fact that judges often will not have
available to them crucial evidence about the demographic and socioeconomic
background (which might inhibit the development of the law
or lead to a development with unexpected legal consequences) or the
power to make the necessary changes to the relevant legislation. But it is
also motivated by the danger inherent in the incremental development
of the law. The immediate needs of the individuals before the court
may distort the questions asked. Viewed in isolation, any individual
privilege accorded to marriage may appear anachronistic or unjustifi-
able. The argument that the ‘protection of the traditional family’
requires that a particular right be confined to certain types of relationships138
can appear absurd. Those arguing for the extension of
certain legal rights can demand rhetorically whether the ‘traditional
136 Resolution, Reforming The Law For People Who Li
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trên giả định rằng không phải của Bills125 sống cũng như cácĐề nghị của Ủy ban Pháp luật sẽ vượt qua thành luật trong ngay lập tứctrong tương lai, có được cách phát triển tiềm năng của pháp luật hiện tạigiải pháp nhận xét ở trên? Trong xem xét việc này mức lãi suất củapháp lý quyền cung cấp bảo hiểm đầy đủ, sự chú ý phải được trả cho cácđặc điểm của Cặp đôi cohabiting. Nếu 44 phần trăm của cohabitingCặp vợ chồng với phụ thuộc children126 có một phương thuốc theo lịch trình 1 củađạo luật trẻ em; 30 phần trăm của con cohabitants ở thuêaccommodation127 có thể tìm kiếm một biện pháp khắc phục theo gia đình Pháp luật hành động 1996;khoảng một nửa chủ sở hữu-occupiers128 còn lại sẽ cóđăng ký nhà của họ trong tên chung và do đó được coi là của riêng cácTrang chủ cùng nhau trong sự trỗi dậy của ngăn xếp v Dowden; và phần lớn những ngườisống trong một ngôi nhà đăng ký trong tên của bên kia sẽ trong mộtvị trí để làm cho những đóng góp tài chính, sau đó số lượng cohabitantsNếu không có bất kỳ khắc phục pháp lý là xa nhỏ hơn con số tiêu đềsẽ ban đầu đề nghị.Hơn nữa, trong khi nó có thể để xác định các khía cạnh vấn đề của mỗicủa các giải pháp này, tiềm năng cho sự thay đổi đã được xác định.Xác nhận của thiên nhiên ràng buộc hợp đồng cùng chung sống và màgián tiếp đóng góp và lao động vật lý biện minh cho một suy luận rằng các124 ví dụ, trong yêu cầu tòa án để có liên quan đến 'bản chất của sự cam kết'giữa các bên, cũng như mức độ phụ thuộc hoặc interdependency(cl 9(b)), làm cho nó rõ ràng rằng ' để có là không có giả định rằng người nộp đơn vàcác thắc nên chia sẻ bình đẳng trong bất động sản thuộc về một trong hai hoặc cả hai người trong số họ '(cl 8 (2)(c)); và đặt xuống 'nguyên tắc' rằng các bên nên tự hỗ trợ nhưsớm là hợp lý tốt (cl 8(3)(a)). 125 một giao dịch hóa đơn thứ hai với cùng chung sống-Bill cùng chung sống (No 2) —giới thiệu trong nhà của Commons dưới sự cai trị mười phút ngày 25 tháng 3 năm 2009,nhưng không để tiến tới một đọc thứ hai. 126 văn phòng thống kê quốc gia, n 31 trên, bảng 2.6. 127 xem dặm và ors, n 117 trên. 128 xem Arthur và ors, n 99 ở trên.Cùng chung sống 341 bởi đánh ngày 20 tháng 4 năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ tải về từ bên đã có một ý định phổ biến để chia sẻ sự quan tâm mang lại lợi ích trong cácbất động sản sẽ tăng cường các biện pháp khắc phục.Nó có thể được suy nghĩ rằng một trong những vấn đề Trung tâm với bất động sảnluật-một thực tế rằng một số đóng góp được bỏ qua vì mục đíchthiết lập một sự tin tưởng xây dựng — có thể là ít nhạy cảm để phát triểnbằng cách này. Nhưng một số phát triển gần đây có thể chỉ đườngmột cách tiếp cận linh hoạt hơn. Trước tiên, việc chấp nhận lúc cao nhất cấp màmột tập các quy tắc khác nhau là thích hợp khi giao dịch với nhà của gia đìnhvà xây dựng trên này, một cách tiếp cận hơn quan hệ trong đó nó có thể được tổ chứcđó đóng góp bất bình đẳng và thiếu nêu ý định thực sựcó nghĩa rằng các bên ' chỉ đơn giản là đã không chăm sóc về kích thước tương ứng củamỗi người khác đóng góp. hơn nữa 129, logic của việc chấp nhận rằng mộtphổ biến ý định có thể được suy ra từ gián tiếp đóng góp cũngđiểm ủng hộ việc chấp nhận những đóng góp trong nước là tạo ra mộtphổ biến ý định: trong mỗi trường hợp khả năng của chủ sở hữu pháp lý thực hiệnCác khoản thanh toán thế chấp sẽ thường phụ thuộc vào sự đóng góp của cáckhác. Thật vậy, nó có thể được suy nghĩ rằng các đối số là hấp dẫn hơntrong trường hợp nơi một thành viên của các cặp vợ chồng vẫn còn ở nhà đểChăm sóc cho một đứa trẻ: chủ sở hữu pháp lý cũng có thể có thể đủ khả năng để trả tiềnhóa đơn khác ngoài việc trả nợ thế chấp, nhưng đã là họ đểchịu trách nhiệm cho việc chăm sóc trẻ em, sau đó nó sẽ là cần thiết hoặcđể cung cấp cho công việc hoặc expend số tiền đáng kể trên trả trẻ em care.130 nếunhững đóng góp trong nước có thể tạo ra quan tâm trong trang chủ chia sẻ,Điều này cũng sẽ giải quyết vấn đề cố hữu trong lịch trình 1 của cácTrẻ em hành động chăm sóc rủi ro được trái mà không có một nhà khi cáctrẻ em đạt được đa số của họ, kể từ khi người chăm sóc nào có một quyền lợi đượcđể bất động sản đã tích luỹ trong mối quan hệ.Cũng có rất nhiều để nói cho phương pháp tiếp cận để định lượngthông qua Fowler v Barron. Trước tiên, có là các bằng chứng thực nghiệm đề nghịthật có tính chẵn lẻ thô giữa những đóng góp thực hiện trong vòngmối quan hệ: người đàn ông làm việc dài hơn giờ trong trả tiền làm việc (và làdo đó ở một vị trí tốt hơn để làm cho một sự đóng góp tài chính), nhưngtrả tiền công việc của phụ nữ và chưa thanh toán làm việc chiếm hầu như càng nhiều time.131Thứ hai, và có lẽ quan trọng hơn, một trong những có thể suy ra một sự chấp nhậnbởi mỗi bên rằng mỗi là nội dung với người kia là sự đóng góp từ129 fowler v Barron [2008] EWCA Civ 377, para 41. 130 xem Luật Ủy ban, n 118 ở trên, 77, trên các chi phí chăm sóc trẻ em. 131 xem Scott và Dex, n 93 trên. Dữ liệu sẵn có tiếc là khôngphân biệt giữa các cặp vợ chồng kết hôn và cohabiting.342 Rebecca Probert bởi đánh ngày 20 tháng 4 năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ tải về từ tiếp tục của mối quan hệ. Sau khi tất cả, những gì xuất hiện để một người ngoài cuộclà bất bình đẳng sắp xếp có thể không được nhiều kinh nghiệm như such.132Bất bình đẳng đóng góp có thể, và thường được, chấp nhận trong một mối quan hệvì tình yêu và tình cảm giữa các bên; bởi vì mỗiđóng góp theo phương tiện của mình; hoặc đơn giản là bởi vì cácbên mang lại các kỹ năng và tài sản cho mối quan hệ mà trên đó nó làkhó khăn để đưa một price.133Sẽ, tất nhiên, có trường hợp nơi các giải pháp hiện có, thậm chí nếuphát triển phù hợp với những lời đề nghị trên, để lại một cohabitant tại mộtbất lợi so với một người phối ngẫu. Nhưng điều này nên không phải của chính nó làcoi như có vấn đề. Đầu tiên, nó không phải là vị trí của pháp luật để cung cấp mộtbiện pháp khắc phục cho bất lợi mỗi. Ví dụ, nếu một cặp vợ chồng có được hẹn hò,chúng tôi sẽ cho phép một trong những người đã chịu đựng gánh nặng của các chi phí để làm chomột yêu cầu bồi thường cho bồi thường tranh nhau khi mối quan hệ đếnchấm dứt? Hoặc cho một trong những người đã hầu hết nhu cầu để làm cho một yêu cầu bồi thường để được hỗ trợtranh nhau? Để làm cho mối liên hệ giữa neediness của mộtngười và một nghĩa vụ pháp lý ngày khác, nó đã được hiển thị tại sao sau nàynên được yêu cầu để đáp ứng nhu cầu của người kia. Thứ hai, trong vòng mộtHệ thống mà cố gắng để phân biệt giữa kết hôn và sống,nó là một hệ quả không thể tránh khỏi một yêu cầu bồi thường những người đã lập gia đình sẽ nhận đượcđiều trị rộng rãi hơn so với một trong những người không. Thứ ba, đó là nguy cơđó là kết quả của cố gắng để đưa ra một giải pháp để đáp ứng nhu cầu của tất cảgia đình sẽ có một trong hai phức tạp (như dưới sự hỗ trợ trẻ em ban đầuĐạo luật năm 1991) hoặc không chắc chắn (như trong pháp luật hiện hành của cứu trợ phụ trợ). Một tốtHệ thống pháp luật là một trong đó không dựa trên tranh tụng để thiết lập quyền lợi được.Thật vậy, nó có thể là thời gian để suy nghĩ lại tùy trọng tâm của gia đìnhluật ủng hộ thêm nói chung áp dụng rules.134Nhưng kết luận rằng các giải pháp pháp lý hiện tại có thể được phát triểnđể đảm bảo cung cấp tốt hơn cho cặp vợ chồng cohabiting hiện không nhất thiết phảicó nghĩa là không có thêm hành động là cần thiết. Những gì pháp điều trị củacohabitants trong bối cảnh của lương hưu, thuế, và an sinh xã hội? Một bài đánh giáphạm vi toàn bộ của luật áp dụng cho cặp đôi cohabiting đã mootedbởi Hội đồng luật lâu như những năm 1970, 135 nhưng đến nay không có132 C thông minh, cá nhân cuộc sống: các hướng dẫn mới trong xã hội học tư duy (Cambridge,2007) 174. 133 see Burgoyne và Sonnenberg, n 91 ở trên, cho một cuộc thảo luận về cách thức mà trong đóđóng góp được thương lượng trên cơ sở hàng ngày. 134 xem Thaler và Sunstein, n 48 trên. 135 luật Ủy ban, báo cáo thường niên Fourteenth năm 1978-1979 (luật Com không có 97,1980) para 2,32.Cùng chung sống 343 bởi đánh ngày 20 tháng 4 năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ tải về từ nhận xét như vậy đã được thực hiện. Giấy tham khảo ý kiến doĐộ phân giải đã bao gồm các câu hỏi về những mong muốn của bao gồmquy định liên quan đến thuế, lương hưu và các trách nhiệm của cha mẹ trong của nóđề xuất dự luật, nhưng thất bại trong việc cung cấp bất kỳ phân tích để hỗ trợ cho đề nghịrằng ' nó là mạnh mẽ đáng rằng họ nên được điều trị trong cáccách tương tự như kết hôn với cặp vợ chồng và dân dụng đối tác, 136 một đối số màđã có vấn đề đặc biệt là cho rằng các đề xuất chính cáctư vấn giấy đã premised trên cơ sở rằng cohabiting Cặp đôinên được đối xử một cách khác nhau để các cặp vợ chồng.Có hai lý do để thực hiện một đánh giá kiểm tra cácpháp điều trị của hôn nhân và cùng chung sống như là một gói, mỗiphản ánh một lập trường được xác định tại đầu. Đầu tiên là để khám phácho dù cohabitants đang bị quy phạm pháp luật cụ thể bất lợi mà cácluật nên giải quyết (mang trong tâm trí điểm được thực hiện trước đó rằng khôngTất cả bất lợi sẽ khen một phương thuốc hợp pháp); Thứ hai là để xem xétcho dù, 137 và, nếu như vậy, như thế nào, Pháp luật có thể khuyến khích và hỗ trợ cácloại gia đình tốt nhất thực hiện các chức năng được xác định ở trên, nếucần thiết bởi việc thúc đẩy và privileging hôn nhân.Sự cần thiết cho một bài đánh giá cụ thể-chứ không phải là dựa vào tư phápsáng kiến — dựa một phần trên một thực tế là thẩm phán thường sẽ không cócó sẵn cho họ bằng chứng quan trọng về nhân khẩu học và kinh tế xã hộinền tảng (mà có thể ức chế sự phát triển của pháp luậthoặc dẫn đến một sự phát triển với hậu quả pháp lý bất ngờ) hoặc cácsức mạnh để làm cho những thay đổi cần thiết để luật có liên quan. Nhưng nó làcũng được thúc đẩy bởi sự nguy hiểm vốn có trong việc phát triển gia tăngcủa pháp luật. Nhu cầu trước mắt của các cá nhân trước khi tòa áncó thể bóp méo các câu hỏi. Xem trong sự cô lập, bất kỳ cá nhânđặc quyền quyết định hành để hôn nhân có thể xuất hiện lỗi hoặc unjustifi -có thể. Các đối số mà 'bảo vệ gia đình truyền thống'yêu cầu quyền cụ thể được hạn chế một số loại relationships138có thể xuất hiện ngớ ngẩn. Những tranh cãi cho phần mở rộng củamột số quyền lợi hợp pháp có thể yêu cầu một cách Hoa Mĩ cho dù các ' truyền thốngĐộ phân giải 136, cải cách pháp luật đối với những người Li
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trên giả định rằng không phải của các Bills125 Sống chung cũng không phải là
đề xuất của Ủy ban Luật sẽ vượt qua thành luật trong ngay lập tức
trong tương lai, có những cách phát triển tiềm năng của pháp luật hiện
các giải pháp xem xét trên? Trong khi xem xét việc chắp vá này của
quyền pháp lý cung cấp bảo hiểm đầy đủ, phải chú ý đến các
đặc điểm của các cặp vợ chồng sống chung. Nếu 44 phần trăm sống chung
với các cặp vợ chồng children126 phụ thuộc có một phương thuốc dưới Schedule 1 của
Đạo luật trẻ em; 30 phần trăm của sống thử không có con ở thuê
accommodation127 có thể tìm kiếm một biện pháp khắc phục theo Đạo Luật Luật Gia đình năm 1996;
khoảng một nửa số còn lại chủ-occupiers128 sẽ
đăng ký nhà của họ trong tên doanh và do đó được coi là sở hữu
nhà cùng nhau trong sự trỗi dậy của ngăn xếp v Dowden; và đa số những người
sống trong một nhà đăng ký trong tên của bên kia sẽ được ở một
vị trí để có những đóng góp tài chính, sau đó là số của sống thử
mà không có bất kỳ sửa đổi pháp luật sẽ nhỏ hơn so với những con số
lúc đầu sẽ đề nghị.
Hơn nữa, trong khi nó có thể xác định các khía cạnh vấn đề của mỗi
của các giải pháp này, các tiềm năng cho sự thay đổi đã được xác định.
Xác nhận tính chất ràng buộc của hợp đồng chung sống và có
những đóng góp gián tiếp và lao động chân biện minh cho một suy luận rằng
124 Ví dụ, trong yêu cầu Toà án có liên quan đến các "bản chất của sự cam kết
giữa các bên, cũng như mức độ phụ thuộc hoặc phụ thuộc lẫn nhau
(cl 9 (b)), làm cho nó rõ ràng rằng 'có là không có giả định rằng người nộp đơn và
bị đơn nên chia đều trong tài sản thuộc về một trong hai hoặc cả hai '
(cl 8 (2) (c)); và đặt xuống 'nguyên tắc' mà các bên đều phải tự hỗ trợ như
gian sớm nhất có (cl 8 (3) (a)). 125 Một dự luật thứ hai đối với sự sống chung-the Sống chung (số 2) Bill-đã được
giới thiệu trong House of Commons dưới Ten Minute Rule vào ngày 25 Tháng 3 năm 2009,
nhưng thất bại trong việc tiến tới một bài đọc thứ hai. 126 Văn ​​phòng Thống kê Quốc gia, 31 n trên, bảng 2.6. 127 Xem Miles và ORS, n 117 ở trên. 128 See Arthur và ORS, n 99 ở trên.
Sống chung 341
của khách trên 20 tháng 4 năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Tải về từ
bên đã có một ý định chung để chia sẻ các lợi ích trong các
tài sản sẽ tăng cường các biện pháp khắc phục.
Nó Có thể nghĩ rằng một trong những vấn đề trung tâm với tài sản
pháp luật thực tế rằng những đóng góp nhất định được bỏ qua cho các mục đích của
việc thiết lập một sự tin tưởng có thể xây dựng được ít nhạy cảm để phát triển
theo cách này. Nhưng những phát triển nhất định gần đây có thể chỉ đường
cho một cách tiếp cận linh hoạt hơn. Đầu tiên, việc chấp nhận ở mức độ cao nhất mà
một bộ riêng biệt của quy tắc này là thích hợp khi đối xử với gia đình nhà
và xây dựng về điều này, một cách tiếp cận quan hệ hơn, trong đó nó có thể được tổ chức
cho những đóng góp không đồng đều và thiếu ý định thực sự khớp nối
có nghĩa là các bên 'chỉ đơn giản là không quan tâm đến kích thước tương ứng của
contributions'.129 của nhau Hơn nữa, logic của việc chấp nhận rằng một
ý định phổ biến có thể được suy ra từ sự đóng góp gián tiếp cũng
chỉ có lợi cho việc chấp nhận những đóng góp trong nước như tạo ra một
ý định phổ biến: trong mỗi là trường hợp khả năng của chủ sở hữu hợp pháp để thực hiện
các khoản thanh toán thế chấp thường sẽ phụ thuộc vào sự đóng góp của các
khác. Thật vậy, nó có thể nghĩ rằng các đối số là hấp dẫn hơn
trong trường hợp một thành viên của các cặp vợ chồng vẫn ở nhà để
chăm sóc cho một đứa trẻ: chủ sở hữu hợp pháp cũng có thể đủ khả năng để chi trả
các hóa đơn khác ngoài việc trả nợ thế chấp , nhưng anh ta hoặc cô ấy để
đảm nhận trách nhiệm chăm sóc con, sau đó nó sẽ là cần thiết hoặc là
từ bỏ công việc hoặc bán bớt một khoản tiền đáng kể trên con trả care.130 Nếu
đóng góp trong nước có thể tạo ra một lợi ích trong nhà chia sẻ,
điều này cũng sẽ giải quyết vấn đề cố hữu trong Phụ lục 1 của
Đạo luật trẻ em mà người chăm sóc có nguy cơ bị bỏ lại mà không có một nhà khi
trẻ đạt được đa số của họ, kể từ khi người chăm sóc sẽ có một quyền lợi
đối với tài sản tích luỹ trong các mối quan hệ.
Ngoài ra còn có nhiều điều để nói cho phương pháp tiếp cận để định lượng
được thông qua trong Fowler v Barron. Đầu tiên, đó là bằng chứng thực nghiệm cho thấy
rằng có kém so giữa những đóng góp trong
các mối quan hệ: người đàn ông làm việc nhiều giờ hơn trong việc thanh toán (và
do đó ở một vị trí tốt hơn để làm cho một đóng góp tài chính), nhưng
việc trả lương của phụ nữ và công việc không được trả lương mất lên gần như là nhiều time.131
Thứ hai, và có lẽ quan trọng hơn, người ta có thể suy ra một sự chấp nhận
của mỗi bên mà mỗi người đều đã có nội dung đóng góp của người khác từ
129 Fowler v Barron [2008] EWCA Civ 377, đoạn 41. 130 Uỷ ban pháp luật See, n trên 118, 77, trên các chi phí chăm sóc trẻ. 131 See Scott và Dex, n 93 ở trên. Các dữ liệu có sẵn tiếc là không
phân biệt giữa các cặp vợ chồng đã kết hôn và sống chung.
342 Rebecca Probert
bởi khách vào ngày 20 tháng 4 năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Tải về từ
việc tiếp tục mối quan hệ. Sau khi tất cả, những gì xuất hiện để một người ngoài
để được sắp xếp bất bình đẳng có thể không được kinh nghiệm như such.132
đóng góp bất bình đẳng có thể được, và thường là, chấp nhận trong một mối quan hệ
vì tình yêu và tình cảm giữa các bên; vì từng được
góp tùy theo khả năng của mình; hoặc đơn giản chỉ vì người kia
bên mang lại kỹ năng khác và tài sản cho các mối quan hệ mà nó là
khó khăn để đặt một price.133
Sẽ có, tất nhiên, có những trường hợp các giải pháp hiện có, thậm chí nếu
được phát triển phù hợp với các đề nghị trên, để lại một sống chung tại một
bất lợi so với một người phối ngẫu. Nhưng điều này không phải tự nó được
coi là có vấn đề. Đầu tiên, nó không phải là nơi của pháp luật để cung cấp một
phương thuốc cho mọi bất lợi. Ví dụ, nếu một cặp đôi đã hẹn hò,
chúng tôi sẽ cho phép một trong những người đã chịu đựng gánh nặng của các khoản chi phí để thực hiện
một yêu cầu bồi thường đối với người khác khi mối quan hệ đã đến
hồi kết thúc? Hoặc cho một người đang cần nhất để đưa ra yêu cầu để hỗ trợ
chống lại bên kia? Để làm cho sự liên kết giữa các neediness của một
người và nghĩa vụ pháp lý ngày khác, nó phải được thể hiện tại sao sau này
nên được yêu cầu để đáp ứng các nhu cầu của người khác. Thứ hai, trong một
hệ thống mà cố gắng để phân biệt giữa hôn nhân và chung sống,
nó là một hệ quả tất yếu mà người yêu cầu những người đã lập gia đình sẽ nhận được
điều trị rộng rãi hơn so với những người không. Thứ ba, có nguy cơ
là kết quả của nỗ lực để đưa ra một giải pháp để đáp ứng nhu cầu của tất cả
các gia đình sẽ được, hoặc phức tạp (như dưới bảo trợ trẻ em gốc
Act 1991), hoặc không chắc chắn (như trong pháp luật hiện hành của cứu trợ phụ trợ). Một tốt
hệ thống pháp luật là một trong đó không dựa vào kiện tụng để thiết lập quyền.
Thật vậy, nó có thể là thời gian để suy nghĩ lại về sự tập trung tùy ý của gia đình
luật ủng hộ rules.134 hơn thường-áp dụng
Nhưng kết luận rằng các giải pháp pháp lý hiện hành có thể phát triển
để đảm bảo cung cấp tốt hơn cho các cặp vợ chồng sống chung không nhất thiết
có nghĩa là không có thêm hành động là cần thiết. Những gì của việc điều trị pháp lý của
sống thử trong bối cảnh lương hưu, thuế, và an sinh xã hội? Một đánh giá
của toàn bộ phạm vi của pháp luật áp dụng đối với các cặp vợ chồng sống chung được đưa ra bàn
của Uỷ ban pháp luật trước đây như là miễn là các năm 1970, 135 nhưng cho đến nay không có
132 C thông minh, cuộc sống cá nhân: Những hướng mới trong tư duy xã hội học (Cambridge,
2007) 174. 133 Xem Burgoyne và Sonnenberg, n 91 ở trên, để thảo luận về cách thức mà
các khoản đóng góp được thỏa thuận trên cơ sở hàng ngày. 134 See Thaler và Sunstein, n 48 ở trên. 135 Ủy ban Pháp luật, Báo cáo thường niên năm thứ mười bốn năm 1978-1979 (Luật Com No 97,
1980) para 2.32.
Sống chung 343
bởi khách vào ngày 20 tháng tư năm 2015 http://clp.oxfordjournals.org/ Tải về từ
đánh giá đó đã được thực hiện. Các giấy khám do
Nghị quyết đã bao gồm các câu hỏi về những mong muốn của bao gồm cả
các quy định liên quan đến thuế, trợ cấp hưu trí và trách nhiệm của cha mẹ trong của
Bill đề nghị, nhưng không cung cấp bất kỳ phân tích hỗ trợ của các gợi ý
rằng "nó là mạnh mẽ đáng tranh cãi rằng họ cần được điều trị trong
cùng một cách như các cặp vợ chồng và các đối tác dân sự ", 136 một lập luận mà
là một vấn đề đặc biệt cho rằng các đề xuất chính trong các
giấy tư vấn này dựa trên cơ sở cho rằng các cặp vợ chồng sống chung
nên được đối xử khác biệt với các cặp vợ chồng kết hôn.
Có hai lý do để thực hiện hành đánh giá nhằm kiểm tra các
điều trị pháp lý của cả hai kết hôn và chung sống như là một gói, mỗi
phản ánh một trong những lập trường xác định lúc đầu. Việc đầu tiên là tìm hiểu
xem liệu sống thử đang bị bất lợi pháp lý cụ thể mà
pháp luật cần giải quyết (ghi nhớ các điểm thực hiện trước đó mà không phải
tất cả các nhược điểm sẽ đáng được khắc phục pháp lý); thứ hai là để xem xét
liệu, 137, và nếu như vậy, làm thế nào, pháp luật có thể khuyến khích và hỗ trợ các
loại gia đình mà tốt nhất thực hiện các chức năng xác định ở trên, nếu
cần thiết bằng cách thúc đẩy và đặc quyền cho hôn nhân.
Sự cần thiết cho một cụ thể xem xét lại bản hơn dựa vào tư pháp
chủ động-việc nghỉ một phần vào thực tế rằng các thẩm phán thường là không có
sẵn cho họ bằng chứng quan trọng về nhân khẩu học và kinh tế xã hội
nền (mà có thể ức chế sự phát triển của luật pháp
hoặc dẫn đến một sự phát triển với những hậu quả pháp lý bất ngờ) hoặc
điện để làm cho những thay đổi cần thiết của pháp luật có liên quan. Nhưng nó được
cũng thúc đẩy bởi sự nguy hiểm vốn có trong sự phát triển gia tăng
của pháp luật. Các nhu cầu trước mắt của cá nhân trước tòa án
có thể bóp méo các câu hỏi. Xem nhiều trong sự cô lập, bất kỳ cá nhân
đặc quyền dành cho hôn nhân có thể xuất hiện lỗi thời hoặc unjustifi-
thể. Lập luận rằng 'bảo vệ của gia đình truyền thống'
đòi hỏi một quyền đặc biệt được giới hạn trong một số loại relationships138
có thể xuất hiện vô lý. Những lập luận cho sự mở rộng của
các quyền hợp pháp nào đó có thể yêu cầu một cách hoa mĩ cho dù là 'truyền thống
Nghị quyết 136, Cải cách Luật Đối với người Ai Li
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: