Impairment and Uncollectibility of Financial Assets58. An entity shall dịch - Impairment and Uncollectibility of Financial Assets58. An entity shall Việt làm thế nào để nói

Impairment and Uncollectibility of

Impairment and Uncollectibility of Financial Assets
58. An entity shall assess at each balance sheet date whether there is any objective evidence that a financial asset or group of financial assets is impaired. If any such evidence exists, the entity shall apply paragraph 63 (for financial assets carried at amortised cost), paragraph 66 (for financial assets carried at cost) or paragraph 67 (for available-for-sale financial assets) to determine the amount of any impairment loss.
59. A financial asset or a group of financial assets is impaired and impairment losses are incurred if, and only if, there is objective evidence of impairment as a result of one or more events that occurred after the initial recognition of the asset (a ‘loss event’) and that loss event (or events) has an impact on the estimated future cash flows of the financial asset or group of financial assets that can be reliably estimated. It may not be possible to identify a single, discrete event that caused the impairment. Rather the combined effect of several events may have caused the impairment. Losses expected as a result of future events, no matter how likely, are not recognised. Objective evidence that a financial asset or group of assets is impaired includes observable data that comes to the attention of the holder of the asset about the following loss events:
(a) significant financial difficulty of the issuer or obligor;
(b) a breach of contract, such as a default or delinquency in interest or principal payments;
(c) the lender, for economic or legal reasons relating to the borrower’s financial difficulty, granting to the borrower a concession that the lender would not otherwise consider;
(d) it becoming probable that the borrower will enter bankruptcy or other financial reorganisation;
(e) the disappearance of an active market for that financial asset because of financial difficulties;
or
(f) observable data indicating that there is a measurable decrease in the estimated future cash flows from a group of financial assets since the initial recognition of those assets, although the decrease cannot yet be identified with the individual financial assets in the group, including:
(i) adverse changes in the payment status of borrowers in the group (eg an increased number of delayed payments or an increased number of credit card borrowers who have reached their credit limit and are paying the minimum monthly amount);
or
(ii) national or local economic conditions that correlate with defaults on the assets in the group (eg an increase in the unemployment rate in the geographical area of the borrowers, a decrease in property prices for mortgages in the relevant area, a decrease in oil prices for loan assets to oil producers, or adverse changes in industry conditions that affect the borrowers in the group).
60. The disappearance of an active market because an entity’s financial instruments are no longer publicly traded is not evidence of impairment. A downgrade of an entity’s credit rating is not, of itself, evidence of impairment, although it may be evidence of impairment when considered with other available information. A decline in the fair value of a financial asset below its cost or amortised cost is not necessarily evidence of impairment (for example, a decline in the fair value of an investment in a debt instrument that results from an increase in the risk-free interest rate).
61. In addition to the types of events in paragraph 59, objective evidence of impairment for an investment in an equity instrument includes information about significant changes with an adverse effect that have taken place in the technological, market, economic or legal environment in which the issuer operates, and indicates that the cost of the investment in the equity instrument may not be recovered. A significant or prolonged decline in the fair value of an investment in an equity instrument below its cost is also objective evidence of impairment.
62. In some cases the observable data required to estimate the amount of an impairment loss on a financial asset may be limited or no longer fully relevant to current circumstances. For example, this may be the case when a borrower is in financial difficulties and there are few available historical data relating to similar borrowers. In such cases, an entity uses its experienced judgement to estimate the amount of any impairment loss. Similarly an entity uses its experienced judgement to adjust observable data for a group of financial assets to reflect current circumstances (see paragraph AG89). The use of reasonable estimates is an essential part of the preparation of financial statements and does not undermine their reliability.
Financial Assets Carried at Armortised Cost
63. If there is objective evidence that an impairment loss on loans and receivables or held-to-maturity investments carried at amortised cost has been incurred, the amount of the loss is measured as the difference between the asset’s carrying amount and the present value of estimated future cash flows (excluding future credit losses that have not been incurred) discounted at the financial asset’s original effective interest rate (ie the effective interest rate computed at initial recognition). The carrying amount of the asset shall be reduced either directly or through use of an allowance account. The amount of the loss shall be recognised in profit or loss.
64. An entity first assesses whether objective evidence of impairment exists individually for financial assets that are individually significant, and individually or collectively for financial assets that are not individually significant (see paragraph 59). If an entity determines that no objective evidence of impairment exists for an individually assessed financial asset, whether significant or not, it includes the asset in a group of financial assets with similar credit risk characteristics and collectively assesses them for impairment. Assets that are individually assessed for impairment and for which an impairment loss is or continues to be recognised are not included in a collective assessment of impairment.
65. If, in a subsequent period, the amount of the impairment loss decreases and the decrease can be related objectively to an event occurring after the impairment was recognised (such as an improvement in the debtor’s credit rating), the previously recognised impairment loss shall be reversed either directly or by adjusting an allowance account. The reversal shall not result in a carrying amount of the financial asset that exceeds what the amortised cost would have been had the impairment not been recognised at the date the impairment is reversed. The amount of the reversal shall be recognised in profit or loss.
Financial Assets Carried at Cost
66. If there is objective evidence that an impairment loss has been incurred on an unquoted equity instrument that is not carried at fair value because its fair value cannot be reliably measured, or on a derivative asset that is linked to and must be settled by delivery of such an unquoted equity instrument, the amount of the impairment loss is measured as the difference between the carrying amount of the financial asset and the present value of estimated future cash flows discounted at the current market rate of return for a similar financial asset (see paragraph 46(c) and Appendix A paragraphs AG80 and AG81). Such impairment losses shall not be reversed.
Available - for - Sale Financial Assets
67. When a decline in the fair value of an available-for-sale financial asset has been recognised directly in equity and there is objective evidence that the asset is impaired (see paragraph 59), the cumulative loss that had been recognised directly in equity shall be removed from equity and recognised in profit or loss even though the financial asset has not been derecognised.
68. The amount of the cumulative loss that is removed from equity and recognised in profit or loss under paragraph 67 shall be the difference between the acquisition cost (net of any principal repayment and amortisation) and current fair value, less any impairment loss on that financial asset previously recognised in profit or loss.
69. Impairment losses recognised in profit or loss for an investment in an equity instrument classified as available for sale shall not be reversed through profit or loss.
70. If, in a subsequent period, the fair value of a debt instrument classified as available for sale increases and the increase can be objectively related to an event occurring after the impairment loss was recognised in profit or loss, the impairment loss shall be reversed, with the amount of the reversal recognised in profit or loss.
Hedging
71. If there is a designated hedging relationship between a hedging instrument and a hedged item as described in paragraphs 85-88 and Appendix A paragraphs AG102-AG104, accounting for the gain or loss on the hedging instrument and the hedged item shall follow paragraphs 89-102.
Hedging Instruments
Qualifying Instruments
72. This Standard does not restrict the circumstances in which a derivative may be designated as a hedging instrument provided the conditions in paragraph 88 are met, except for some written options (see Appendix A paragraph AG94). However, a non-derivative financial asset or non-derivative financial liability may be designated as a hedging instrument only for a hedge of a foreign currency risk.
73. For hedge accounting purposes, only instruments that involve a party external to the reporting entity (ie external to the group, segment or individual entity that is being reported on) can be designated as hedging instruments. Although individual entities within a consolidated group or divisions within an entity may enter into hedging transactions with other entities within the group or divisions within the entity, any such intragroup transactions are eliminated on consolidation. Therefore, such hedging transactions do not qu
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khuyeát và Uncollectibility của tài sản tài chính58. một thực thể sẽ đánh giá vào mỗi ngày bảng cân đối cho dù có bất kỳ bằng chứng mục tiêu một tài sản tài chính hoặc nhóm của tài sản tài chính là suy. Nếu bất kỳ bằng chứng như vậy tồn tại, các thực thể sẽ áp dụng đoạn 63 (đối với các tài sản tài chính thực hiện chi phí amortised), đoạn 66 (đối với các tài sản tài chính thực hiện chi phí) hoặc đoạn 67 (nhất có sẵn để bán tài sản tài chính) để xác định số lượng bất kỳ tổn thất suy giảm.59. một tài sản tài chính hoặc một nhóm các tài sản tài chính là gặp khó khăn và khiếm thiệt hại được phát sinh nếu và chỉ nếu đó, có mục tiêu bằng chứng của suy giảm là kết quả của một hoặc nhiều sự kiện xảy ra sau khi công nhận ban đầu của các tài sản (một ' mất sự kiện') và ước tính rằng mất sự kiện (hoặc sự kiện) đã tác động vào các dòng tiền ước tính trong tương lai tài chính tài sản hoặc nhóm của tài sản tài chính có thể tin cậy. Nó có thể không thể xác định một sự kiện duy nhất, rời rạc mà gây ra sự suy giảm. Thay vì hiệu quả kết hợp của một số sự kiện có thể đã gây ra sự suy giảm. Thiệt hại dự kiến sẽ là kết quả của sự kiện trong tương lai, không có vấn đề làm thế nào có khả năng, không được công nhận. Mục tiêu bằng chứng rằng một tài sản tài chính hoặc nhóm của tài sản là suy bao gồm dữ liệu quan sát được nói đến sự chú ý của chủ sở hữu của các tài sản về các sự kiện bị mất sau đây:(a) đáng kể khó khăn tài chính của công ty phát hành hoặc obligor;(b) một vi phạm hợp đồng, chẳng hạn như một mặc định hoặc phạm trong lãi suất hoặc thanh toán chính;(c) người cho vay, vì lý do kinh tế hoặc quy phạm pháp luật liên quan đến khó khăn tài chính của bên vay, trao cho bên vay một giảm giá mà người cho vay sẽ không nếu không xem xét;(d) nó trở thành có thể xảy ra rằng bên vay sẽ nhập phá sản hoặc tái tài chính khác;(e) sự biến mất của một thị trường hoạt động cho rằng tài sản tài chính vì khó khăn tài chính;hoặc(f) quan sát dữ liệu chỉ ra rằng có là một đo lường giảm trong các dòng tiền ước tính trong tương lai từ một nhóm các tài sản tài chính từ công nhận ban đầu của những tài sản, mặc dù việc giảm được không thể được xác định với các tài sản tài chính cá nhân trong nhóm, bao gồm:(i) bất lợi thay đổi trong tình trạng thanh toán của người đi vay trong nhóm (ví dụ như một số lượng tăng lên của bị trì hoãn thanh toán) hoặc một số lượng tăng lên của người đi vay tín dụng thẻ người đã đạt đến hạn mức tín dụng của họ và đang phải trả số tiền hàng tháng tối thiểu;hoặc(ii) quốc gia hoặc địa phương điều kiện kinh tế mà tương ứng với giá trị mặc định trên tài sản trong nhóm (ví dụ như là một sự gia tăng trong tỷ lệ thất nghiệp trong khu vực địa lý của những người đi vay, giảm giá bất động sản cho thế chấp ở khu vực có liên quan, một giảm giá dầu cho vay tài sản cho nhà sản xuất dầu, hoặc thay đổi bất lợi trong điều kiện ngành công nghiệp ảnh hưởng đến những người đi vay trong nhóm).60. sự biến mất của một thị trường hoạt động vì một thực thể công cụ tài chính không còn công khai được giao dịch không phải là bằng chứng của suy giảm. Một hạ cấp của một thực thể tín dụng đánh giá là không, của chính nó, bằng chứng của suy giảm, mặc dù nó có thể là bằng chứng của suy giảm khi xem xét với các thông tin có sẵn khác. Sự suy giảm trong chợ giá trị của một tài sản tài chính dưới đây chi phí hoặc chi phí amortised của nó là không nhất thiết phải là bằng chứng của suy (ví dụ, là một sự suy giảm trong giá trị công bằng của một sự đầu tư trong một công cụ nợ mà kết quả từ sự gia tăng trong tỷ lệ lãi suất rủi ro).61. thêm vào các loại sự kiện trong đoạn 59, khách quan bằng chứng của suy cho một đầu tư vào một công cụ đầu tư bao gồm các thông tin về những thay đổi đáng kể với một ảnh hưởng xấu đến đã diễn ra trong công nghệ, thị trường, kinh tế hoặc quy phạm pháp luật môi trường trong đó công ty phát hành hoạt động, và chỉ ra rằng chi phí đầu tư trong công cụ vốn chủ sở hữu có thể không được phục hồi. Sự suy giảm đáng kể hoặc kéo dài trong chợ giá trị của một sự đầu tư trong một vốn chủ sở hữu công cụ dưới đây chi phí của nó cũng là mục tiêu bằng chứng của suy giảm. 62. trong một số trường hợp các dữ liệu quan sát được yêu cầu để ước tính số lượng suy giảm một mất trên một tài sản tài chính có thể được hạn chế hoặc không đầy đủ liên quan đến hoàn cảnh hiện tại. Ví dụ, điều này có thể là trường hợp khi một bên đi vay là trong những khó khăn tài chính và có rất ít dữ liệu lịch sử có liên quan đến tương tự như người đi vay. Trong trường hợp này, một thực thể sử dụng bản án có kinh nghiệm để ước tính số lượng bất kỳ tổn thất suy giảm. Tương tự như một thực thể sử dụng bản án có kinh nghiệm để điều chỉnh các dữ liệu quan sát được cho một nhóm các tài sản tài chính để phản ánh hoàn cảnh hiện tại (xem đoạn AG89). Sử dụng ước tính hợp lý là một phần thiết yếu của việc chuẩn bị báo cáo tài chính và không làm giảm độ tin cậy của họ.Tài sản tài chính thực hiện chi phí Armortised63. nếu không có mục tiêu bằng chứng rằng một suy giảm mất trên cho vay và khoản phải thu hoặc các tổ chức để đáo hạn đầu tư thực hiện tại amortised chi phí đã được phát sinh, số tiền của sự mất mát được đo như sự khác biệt giữa số tiền mang theo các tài sản và giá trị hiện tại của ước tính trong tương lai dòng tiền mặt (không bao gồm thiệt hại trong tương lai tín dụng không được phát sinh) giảm giá tại các tài sản tài chính ban đầu có hiệu quả tỷ lệ lãi suất (tức là hiệu quả tỷ lệ lãi suất tính lúc ban đầu công nhận). Mang theo số lượng các tài sản sẽ được giảm hoặc trực tiếp hoặc thông qua việc sử dụng một tài khoản phụ cấp. Số tiền của sự mất mát sẽ được công nhận lợi nhuận hoặc mất.64. một thực thể đầu tiên đánh giá cho dù mục tiêu bằng chứng của suy tồn tại cá nhân cho tài sản tài chính cá nhân quan trọng, và cá nhân hay tập thể cho tài sản tài chính mà không phải là cá nhân đáng kể (xem đoạn 59). Nếu một thực thể xác định rằng không có bằng chứng khách quan của khiếm tồn tại cho một tài sản tài chính cá nhân đánh giá, cho dù quan trọng hay không, nó bao gồm các tài sản trong một nhóm các tài sản tài chính với đặc điểm rủi ro tín dụng tương tự và chung đánh giá họ khiếm. Tài sản cá nhân đánh giá khiếm và cho đó là một tổn thất suy hoặc tiếp tục được công nhận không được bao gồm trong một đánh giá tập thể của suy giảm.65. nếu, trong một khoảng thời gian tiếp theo, số lượng tổn thất suy giảm và giảm có thể được liên quan quan đến một sự kiện xảy ra sau khi suy đã được công nhận (chẳng hạn như một sự cải tiến trong xếp hạng tín dụng của con nợ), trước đây được công nhận suy giảm mất sẽ được đảo ngược hoặc trực tiếp hoặc bằng cách điều chỉnh tài khoản phụ cấp. Đảo ngược sẽ không dẫn đến một số tiền mang của các tài sản tài chính mà vượt quá những gì chi phí amortised đã có khiếm khuyết không được công nhận ngày khiếm đảo ngược. Số lượng đảo ngược sẽ được công nhận lợi nhuận hoặc mất.Tài sản tài chính thực hiện chi phí66. If there is objective evidence that an impairment loss has been incurred on an unquoted equity instrument that is not carried at fair value because its fair value cannot be reliably measured, or on a derivative asset that is linked to and must be settled by delivery of such an unquoted equity instrument, the amount of the impairment loss is measured as the difference between the carrying amount of the financial asset and the present value of estimated future cash flows discounted at the current market rate of return for a similar financial asset (see paragraph 46(c) and Appendix A paragraphs AG80 and AG81). Such impairment losses shall not be reversed.Available - for - Sale Financial Assets67. When a decline in the fair value of an available-for-sale financial asset has been recognised directly in equity and there is objective evidence that the asset is impaired (see paragraph 59), the cumulative loss that had been recognised directly in equity shall be removed from equity and recognised in profit or loss even though the financial asset has not been derecognised.68. The amount of the cumulative loss that is removed from equity and recognised in profit or loss under paragraph 67 shall be the difference between the acquisition cost (net of any principal repayment and amortisation) and current fair value, less any impairment loss on that financial asset previously recognised in profit or loss.69. Impairment losses recognised in profit or loss for an investment in an equity instrument classified as available for sale shall not be reversed through profit or loss.70. If, in a subsequent period, the fair value of a debt instrument classified as available for sale increases and the increase can be objectively related to an event occurring after the impairment loss was recognised in profit or loss, the impairment loss shall be reversed, with the amount of the reversal recognised in profit or loss.Hedging71. If there is a designated hedging relationship between a hedging instrument and a hedged item as described in paragraphs 85-88 and Appendix A paragraphs AG102-AG104, accounting for the gain or loss on the hedging instrument and the hedged item shall follow paragraphs 89-102. Hedging InstrumentsQualifying Instruments72. This Standard does not restrict the circumstances in which a derivative may be designated as a hedging instrument provided the conditions in paragraph 88 are met, except for some written options (see Appendix A paragraph AG94). However, a non-derivative financial asset or non-derivative financial liability may be designated as a hedging instrument only for a hedge of a foreign currency risk.73. For hedge accounting purposes, only instruments that involve a party external to the reporting entity (ie external to the group, segment or individual entity that is being reported on) can be designated as hedging instruments. Although individual entities within a consolidated group or divisions within an entity may enter into hedging transactions with other entities within the group or divisions within the entity, any such intragroup transactions are eliminated on consolidation. Therefore, such hedging transactions do not qu
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Suy và Uncollectibility của tài sản tài chính
58. Một thực thể được đánh giá ở từng thời điểm này liệu có bất kỳ bằng chứng khách quan mà một tài sản tài chính hoặc nhóm các tài sản tài chính bị suy yếu. Nếu có bất kỳ bằng chứng như vậy tồn tại, thực thể được áp dụng đoạn 63 (đối với tài sản tài chính ghi nhận theo chi phí khấu hao), đoạn 66 (đối với tài sản tài chính theo giá gốc) hoặc đoạn 67 (đối với tài sản tài chính sẵn sàng để bán) để xác định lượng khoản giảm giá.
59. Tài sản tài chính hoặc một nhóm các tài sản tài chính bị suy yếu và giảm giá được phát sinh nếu, và chỉ nếu, có bằng chứng khách quan về sự suy giảm là kết quả của một hoặc nhiều sự kiện xảy ra sau khi ghi nhận ban đầu của tài sản (một 'sự kiện mất ') và sự kiện mất (hoặc các sự kiện) có ảnh hưởng đến các luồng tiền trong tương lai ước tính của các tài sản tài chính hoặc nhóm các tài sản tài chính có thể được ước tính một cách đáng tin cậy. Nó có thể không có thể xác định một sự kiện rời rạc duy nhất gây ra sự suy yếu. Thay hiệu ứng kết hợp của một số sự kiện có thể đã gây ra sự suy yếu. Tổn thất dự kiến là kết quả của các sự kiện trong tương lai, không có vấn đề như thế nào có khả năng, không được công nhận. Bằng chứng khách quan mà một tài sản tài chính hoặc nhóm các tài sản bị suy yếu bao gồm các dữ liệu quan sát được mà nói đến sự chú ý của những người nắm giữ các tài sản về sự kiện mất sau:
(a) khó khăn tài chính quan trọng của các tổ chức phát hành hoặc bên có nghĩa vụ;
(b) vi phạm hợp đồng, chẳng hạn như một mặc định hoặc phạm pháp trong các khoản thanh toán lãi suất hoặc hiệu trưởng;
(c) người cho vay, vì lý do kinh tế hoặc pháp luật có liên quan đến khó khăn về tài chính của người vay, cấp cho khách hàng vay một nhượng bộ cho người cho vay sẽ không nếu không xem xét;
(d) nó trở thành có thể xảy ra mà người vay sẽ vào phá sản hoặc tổ chức lại tài chính khác;
(e) sự biến mất của một thị trường hoạt động cho rằng tài sản tài chính vì những khó khăn về tài chính;
hoặc
(f) các dữ liệu quan sát được cho thấy có sự giảm thể đo lường trong các dòng tiền trong tương lai ước tính từ một nhóm các tài sản tài chính kể từ khi ghi nhận ban đầu của tài sản, mặc dù mức giảm có thể chưa được xác định với các tài sản tài chính cá nhân trong nhóm, bao gồm:
(i) thay đổi bất lợi trong tình trạng thanh toán của khách hàng vay trong nhóm (ví dụ như một tăng Số lần thanh toán chậm hoặc tăng số lượng khách hàng vay thẻ tín dụng đã đạt đến giới hạn tín dụng của họ và được trả số tiền tối thiểu hàng tháng);
hoặc
(ii) điều kiện kinh tế của quốc gia hay địa phương có tương quan với giá trị mặc ​​định về tài sản trong nhóm (ví dụ như một gia tăng trong tỷ lệ thất nghiệp ở khu vực địa lý của khách hàng vay, giảm giá bất động sản cho vay thế chấp trong khu vực có liên quan, một sự giảm giá dầu đối với tài sản vay để sản xuất dầu, hoặc thay đổi bất lợi trong điều kiện công nghiệp có ảnh hưởng đến những người đi vay trong nhóm) .
60. Sự biến mất của một thị trường hoạt động vì công cụ tài chính của một thực thể không còn được giao dịch công khai không phải là bằng chứng về sự suy giảm. Một hạ cấp xếp hạng tín dụng của một thực thể không phải là, của chính nó, bằng chứng về sự suy giảm, mặc dù nó có thể là bằng chứng về sự suy giảm khi xem xét các thông tin có sẵn khác. Một sự suy giảm trong giá trị hợp lý của tài sản tài chính dưới giá thành hoặc chi phí khấu hao không nhất thiết phải là bằng chứng về sự suy giảm (ví dụ, một sự suy giảm trong giá trị hợp lý của việc đầu tư vào một công cụ nợ mà kết quả từ việc tăng lãi suất phi rủi ro tỷ lệ).
​​61. Ngoài các loại sự kiện tại khoản 59, bằng chứng khách quan về sự suy giảm cho đến đầu tư vào công cụ vốn bao gồm các thông tin về những thay đổi đáng kể với một hiệu ứng bất lợi đã diễn ra trong công nghệ, thị trường, môi trường kinh tế, pháp lý, trong đó các tổ chức phát hành hoạt động , và chỉ ra rằng chi phí đầu tư cho các công cụ vốn có thể không được phục hồi. Một sự suy giảm đáng kể hoặc kéo dài trong giá trị hợp lý của việc đầu tư vào một công cụ vốn chủ sở hữu thấp hơn chi phí của nó cũng là bằng chứng khách quan về sự suy giảm.
62. Trong một số trường hợp các dữ liệu quan sát được yêu cầu để ước tính số lượng của một khoản giảm giá trên một tài sản tài chính có thể bị giới hạn hoặc không còn hoàn toàn phù hợp với hoàn cảnh hiện tại. Ví dụ, điều này có thể là trường hợp khi một người vay có khó khăn về tài chính và có rất ít dữ liệu lịch sử hiện có liên quan đến người vay tương tự. Trong trường hợp như vậy, một thực thể sử dụng kinh nghiệm của mình để phán xét ​​ước tính số lượng những khoản giảm giá. Tương tự, một thực thể sử dụng kinh nghiệm của mình để phán xét ​​điều chỉnh dữ liệu quan sát được cho một nhóm các tài sản tài chính để phản ánh hoàn cảnh hiện tại (xem đoạn AG89). Việc sử dụng các ước tính hợp lý là một phần thiết yếu của việc chuẩn bị báo cáo tài chính và không làm giảm độ tin cậy của họ.
tài sản tài chính Thực tại Armortised phí
63. Nếu có bằng chứng khách quan rằng một khoản giảm giá các khoản cho vay và phải thu hoặc giữ đến ngày đáo hạn được ghi sổ theo giá trị phân bổ đã được phát sinh, số tiền thiệt hại được tính bằng chênh lệch giữa giá trị ghi sổ của tài sản và giá trị hiện tại của tương lai ước tính lưu chuyển tiền tệ (không bao gồm thiệt hại trong tương lai tín dụng chưa được phát sinh) được chiết khấu theo lãi suất ban đầu có hiệu quả các tài sản tài chính (tức là lãi suất hiệu quả tính toán thời điểm ghi nhận ban đầu). Giá trị ghi sổ của tài sản thì được giảm một cách trực tiếp hoặc thông qua việc sử dụng một tài khoản phụ cấp. Số lượng các lỗ được ghi nhận vào lợi nhuận hoặc thua lỗ.
64. Một thực thể đầu tiên đánh giá xem bằng chứng khách quan về sự suy giảm tồn tại riêng biệt cho các tài sản tài chính đó là cá nhân đáng kể, và từng cá nhân hay tập thể đối với tài sản tài chính mà không phải là ý nghĩa riêng biệt (xem đoạn 59). Nếu một thực thể xác định rằng không có bằng chứng khách quan về sự suy giảm tồn tại một loại tài sản tài chính được đánh giá cá nhân, cho dù ý nghĩa hay không, nó bao gồm các tài sản trong một nhóm các tài sản tài chính với các đặc tính tương tự như rủi ro tín dụng và đánh giá chung cho chúng suy giảm. Tài sản được đánh giá riêng về khả năng giảm và cho đó là một khoản giảm là nguyên hoặc tiếp tục được công nhận không được bao gồm trong một đánh giá chung về sự suy giảm.
65. Nếu, trong một khoảng thời gian sau đó, số lượng các khoản giảm giá giảm và giá giảm có thể được liên quan đến khách quan tới một sự kiện xảy ra sau khi suy giảm đã được công nhận (như sự cải thiện xếp hạng tín dụng của người đi vay), các khoản giảm giá được công nhận trước đây sẽ bị đảo ngược hoặc trực tiếp hoặc bằng cách điều chỉnh một tài khoản phụ cấp. Sự đảo ngược không sẽ dẫn đến một giá trị ghi sổ của các tài sản tài chính vượt quá những gì các chi phí khấu hao sẽ được có sự suy yếu không được công nhận tại ngày suy ra ngược lại. Lượng của sự đảo ngược được ghi nhận trong lãi hoặc lỗ.
tài sản tài chính theo giá gốc
66. Nếu có bằng chứng khách quan rằng một khoản giảm giá đã được phát sinh trên một công cụ vốn viện chứng rằng không được theo giá trị hợp lý vì giá trị hợp lý của nó không thể đo lường một cách tin cậy, hoặc trên một tài sản phái sinh được liên kết tới và phải được giải quyết bằng cách cung cấp các ví dụ một công cụ vốn viện chứng, số tiền giảm giá trị được đo lường bằng sự chênh lệch giữa giá trị ghi sổ của các tài sản tài chính và giá trị hiện tại của các luồng tiền trong tương lai ước tính chiết khấu theo tỷ giá thị trường hiện tại của lợi nhuận đối với một tài sản tài chính tương tự (xem đoạn 46 (c) và các khoản phụ lục A AG80 và AG81). Dự phòng giảm giá như trên sẽ không thể đảo ngược.
Available - cho - Bán tài sản tài chính
67. Khi một sự suy giảm trong giá trị hợp lý của tài sản tài chính sẵn sàng để bán được ghi trực tiếp vào vốn chủ sở hữu và có bằng chứng khách quan về việc tài sản bị suy yếu (xem đoạn 59), các lỗ lũy kế đã được ghi trực tiếp vào vốn chủ sở hữu sẽ được lấy từ vốn chủ sở hữu và được công nhận trong lãi hoặc lỗ mặc dù các tài sản tài chính đã không được chấm dứt ghi nhận.
68. Số lượng các lỗ lũy kế được xóa từ vốn chủ sở hữu và được công nhận trong lãi hoặc lỗ theo khoản 67 là chênh lệch giữa giá mua (trừ bất kỳ khoản trả nợ gốc và giá trị khấu hao) và giá trị hợp lý hiện tại, ít hơn bất kỳ khoản giảm trên đó tài sản tài chính trước đây được công nhận trong lãi hoặc lỗ.
69. Dự phòng giảm giá được ghi nhận trong lợi nhuận hoặc lỗ của một đầu tư vào một công cụ vốn được phân loại vào nhóm sẵn sàng để bán sẽ không được đảo ngược thông qua lợi nhuận hoặc thua lỗ.
70. Nếu, trong một khoảng thời gian tiếp theo, giá trị hợp lý của một công cụ nợ được phân loại vào nhóm sẵn sàng để bán tăng và mức tăng có thể được khách quan liên quan đến một sự kiện xảy ra sau khi các khoản giảm giá được ghi nhận vào lợi nhuận hoặc thua lỗ, các khoản giảm giá sẽ được đảo ngược, với số lượng các đảo chiều ghi nhận trong lãi hoặc lỗ.
Hedging
71. Nếu có một mối quan hệ được bảo hiểm rủi ro giữa một công cụ bảo hiểm rủi ro và một mục tự bảo hiểm như được mô tả trong các đoạn 85-88 và đoạn văn bản phụ lục A AG102-AG104, chiếm lãi lỗ trên các công cụ bảo hiểm rủi ro và các item tự bảo hiểm được thực hiện theo các đoạn 89-102 .
Hedging Instruments
Qualifying Instruments
72. Tiêu chuẩn này không hạn chế các trường hợp trong đó một dẫn xuất có thể được thiết kế như là một công cụ bảo hiểm rủi ro cung cấp các điều kiện tại khoản 88 được đáp ứng, ngoại trừ đối với một số tùy chọn văn bản (xem Phụ lục A AG94 đoạn). Tuy nhiên, tài sản tài chính phi phái sinh hoặc trách nhiệm tài chính phi phái sinh có thể được xem như là một công cụ bảo hiểm rủi ro chỉ cho một hàng rào của một ngoại tệ rủi ro.
73. Đối với mục đích kế toán hàng rào, chỉ cụ có liên quan đến một bên ngoài để các thực thể báo cáo (tức là bên ngoài để các nhóm, phân khúc hoặc tổ chức, cá nhân đang được báo cáo trên) có thể được xem như là bảo hiểm rủi ro cụ. Mặc dù các tổ chức cá nhân trong một nhóm hợp nhất hoặc chia rẽ trong một thực thể có thể nhập vào bảo hiểm rủi ro giao dịch với các đơn vị khác trong nhóm hoặc bộ phận trong tổ chức nào, bất kỳ giao dịch intragroup như được loại bỏ khi hợp nhất. Vì vậy, giao dịch bảo hiểm rủi ro như không qu
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: