Với tôi, Hà Nội đẹp từ vật chất đến văn hóa. Thanh bình biết bao nhiêu khi ngồi cạnh người yêu trong chiều thu, ấm áp biết chừng nào khi được nắm tay người bạn trai, bạn gái trong cái se lạnh của cơn gió đầu mùa. Đẹp là thế, lãng mạn là thế nhưng bỗng dưng bạn nghe thấy những lời thô tục từ cái miệng cũng những nam thanh nữ tú đất Hà thành? Tôi dám chắc ai cũng cảm thấy “tụt cảm xúc”.Tôi nhớ người Anh có câu rất hay: Nếu trái tim bạn là một đóa hoa thì sẽ tỏa ra những lời ngát hương. Còn tôi thì cho rằng: nếu đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn thì lời nói sẽ là cửa sổ của trái tim. Bạn có yêu thương, trân trọng nhau thì bạn mới có thể dành cho nhau những lời tốt đẹp. Tôi không nhận thấy sự bỗ bã trong cách nói chuyện thể hiện bạn là con người cởi mở. Các cụ dạy bảo con cháu rằng: “Đức hạnh biểu nghi” – tức là con người có đức hạnh sẽ biểu hiện ra bên ngoài ở cái nghi lễ, nghi thức. Không lời thô lỗ nào được xếp vào văn hóa tích cực cả.
đang được dịch, vui lòng đợi..
