Happy birthday to Asami. I thought I'd give him a present.Title: Love  dịch - Happy birthday to Asami. I thought I'd give him a present.Title: Love  Việt làm thế nào để nói

Happy birthday to Asami. I thought

Happy birthday to Asami. I thought I'd give him a present.


Title: Love Talker
Pairing: Asami x Takaba
Rating: PG-13
Spoilers: None
Warnings: A mix of dark and fluff, just like a dark chocolate Snickers; AU
Disclaimers: They belong to Yamane-sensei

Summary: Asami attends a dark birthday party in his honor. No one who attends gets what they expected.

A/N – I have no idea where this came from, though the myth of the love-talker is one I always found intriguing.






It was a glittering assemblage—at least that's what they'd like him to think, but to him it stank of decay and desperation. He strolled through the glade among them but as always apart, just one reason he'd left some seven sevens of years ago. Not a number that was lucky for him. He fully expected some trouble tonight, and watched for it. They had come out in force for him, fae of all type, a few good but most bad, the kind who stuck to dark ways and habits. As he used to. As he still did, though in a very different way.

They were all here, those that used to play at being his friends. Some pretended not to notice him, but the way they shifted casually from his path showed him they did. Others walked purposefully in front of him, holding their jeweled hands and heads just so, light flickering across them into his eyes to say "I'm here. Notice me not noticing you." They too moved when he refused to acknowledge them, the occasional hiss betraying their irritation.

Only one stopped him, the crest mark on its forehead showing it came from the one he had come to see.

"My lord." The exotic creature bowed elaborately, its leg kicked out just so, its forearm tilted precisely, its tail cured tight with respect. "The Lady is waiting. If you would follow me..."

It wasn't a request. It also wasn't an order they could force him to obey. It was, however, his wish so he turned and followed behind the tail that unfurled and began to glow at the end, lighting their way as he moved among them. Now the party-goers didn't just shift from his path, but scuttled backwards and bowed, reminding him of the trained fighting beetles he had kept as a child. They too would clean the bones of the defeated.

A tree rose up from the darkness, like no tree ever seen on the earth. It was lush with fruits of all kind, including those made of the flesh of many creatures, ripe and putrifying. Half-eaten bodies dangled from above, some still dripping. He was considered ruthless in the human world, one who could stand in rivers of blood unaffected, and perhaps it was even true if the deaths were deserved. But this.... he concentrated on warm soup made by agile hands and his stomach settled. Soon he would be home, and this business done for another year.

From the roots of the tree grew a throne, the wood rising up and twisting unnaturally to form a chair of sorts. It didn't look comfortable, but from experience he knew that thrones never were.

There was a small gathering around it, some of the eldest. The air shimmered with their ancient powers. It had never impressed him before, and even now, with his own powers sealed away by his own volition, he was not awed. His gaze moved from face to unchanged face, eyes gleaming coldly in the flickering glow of the soul lights hanging from above. How could he ever have seen friendship in any of them? At most they had shared common goals. And even those goals had been meaningless, cruel pranks without consequences to them, nights of endless pleasures that faded from memory with the dawns, completion without progress, experiences without growth.

And at the center, on the throne... her beauty still stunned him, though it no longer held him in thrall, now that he had come to despise what it covered. Now that he knew what true beauty was. She held out her hand.

"We were not sure if you would attend your party." The we only included her. No one else ever mattered.

He watched her realize that he had no intention of bowing, no intention of touching the skin that she held out toward him, skin filled with stolen youth.

"I've always kept the conditions of my oath." If there was one thing his kind could be counted upon to do, it was keep a promise.

"You've changed so much, we were not sure that mattered to you anymore." She examined his face. "You've aged."

"You have not."

She preened, while her eyes were dissecting him.

He watched her carefully, the lids on his eyes sliding down to shutter them from easy view. It was so easy to fall back into his old habits. "That was not a compliment."

"But it was, however unintentional." Her eyes dropped, mimicking him slipping back into his guarded ways, mimicking flirting. He knew she had always wanted him; they all had. There were no such things as familial feelings here, among them. When her eyes rose again though, they were filled with command. "You're looking more human every time we meet. It is disgusting. Tonight your freedom comes to an end."

"My life. My choice. You no longer hold sway over me." Save this one night, when he had promised to return each year.

"Do you know why I chose your birthday for your day of homage?"

"Irony? My birth meant nothing to you." Conversations with her were like walking through shards of glass, trying to step where one would be cut least.

"It meant everything. When one can only have one child, one makes it count."

"Ah, so this is an expression of motherly love. "

She sat up straighter, smiling. "Just so. And on this night, the ties between us are strongest."

"You're beginning to bore me," he bluffed, as alarms began to go off in his mind. He had no idea what she was planning, and his powers were no longer at his beck and call.

"Seven sevens. An auspicious number."

Not for me.

The same hand that he'd refused turned and beckoned to someone off in the darkness. Her eyes sharpened and cut at him with their cruelty. He thought of warm brown eyes waiting for him and the daggers attacking him were blunted, the pain made bearable.

"Your birthday, when our ties are strongest."

A small party approached in the shadows.

She rose, a frightening smile showing her sharp teeth. "You have a new name, but it's time to remember the old one."

"A-Asami....? What's going on? What is this place?" He shut his eyes. How in the seven hells had Akihito found his way here?

"A cutting of these new ties is in order, my Ganconagh, my son. Take his life as you used to and return to your place here."

He felt the compulsion to obey deep in his bones. He had been made of her. She still had some power over him. His old name pulled up memories he'd laid to rest, men and women who'd died by the hundreds, pining for his voice, their desires fueling his youth and sating his hunger. Love Talker. It had only taken the sound of his voice to take their lives, but he'd enjoyed playing with the beautiful ones, the lively ones, closely, personally, with all his senses.

It was what he'd turned and walked away from. In taking of them, some of what they were had seeped into what he was, and it came to the point where he could no longer go on. He had wanted something more. But being who he was with his touch of poison, it was something he couldn't have. So he had sealed it and stepped into the mortal world.

That world had been harsh in its own way for one used to having everything fall at his feet. But his hunger and training had paid off and he'd found a different kind of power. His voice was still seductive, just not deadly. And he had sought, that whole time, for one such as Akihito.

He turned and took in the slight form being escorted toward him. The lithe body glowed with vitality, his emotions viable things that shaped beautiful colors about him, some darting in Asami's direction leaving glowing trails that his escorts were careful not to touch. He had always seen him this way, this shimmering being that drew his eye and lit whatever surrounded him.

Everything cracked apart a moment later when something, his mother he supposed, reached into him and tore at the seal he'd placed there. He felt the old heat and hunger roar through him. He wanted to devour the young man in front of him. But then, he always had.

"Akihito." He let warmth suffuse his voice, enjoying how they all flinched at the sound. All but the one he called, and who called, came running. The boy had no idea that he might be running to his death, but if he had, he wouldn't care. There was an ache in his chest he could not stop.

"Asami, what the hell? That's your mother—?"

"Shhhhh." He moved toward his mortal lover, letting his hunger show.

"... Asami? Are you high?"

He heard laughter about him, that and quickening breaths. "In a way. Are you afraid?"

"No."

No. Of course he wasn't. He reached out and pulled his young love toward him, wrapping him in his arms, letting the emotions rising from his small one wash over his skin, caressing him. He moaned softly.

"Akihito. Do you trust me?"

He bit back a groan as the colors surrounding them turned a deep blue.

"Y-yes." It was hesitant, but there.

"Good. Take off your clothes."

"Here? Are you nuts?" Akihito was looking up at him now, uncertain but still held by faith. Why? He couldn't do this. And he couldn't stop.

"Yes, here. Take them off."

Akihito looked around at all the leering faces, skeptical, then searched Asami's eyes. Then that spark of defiance and guts that set him above all others took hold and his eyes flashed with his own kind of power. He had no idea he was setting the air around them on fire. "Sure. Why not? They're just looking at something they can't have."

Asami knew that they'd fall on him if his mother gave the word. But she wasn't about to let Asami escape this. She'd hold them back and leave it to him to drain Akihito dry.

Akihito thought it was a game and started removing his clothes in a slow striptease, unbuttoning his shirt and letting it slip from his shoulders, unzipping his jeans and rotating his hips until they fell, hook
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chúc mừng sinh nhật để Asami. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ cung cấp cho anh ta một món quà.Tiêu đề: Tình yêu TalkerKết nối: Asami x TakabaĐánh giá: PG-13Tấm lái ngang: không cóCảnh báo: Một kết hợp của bóng tối và fluff, cũng giống như sô cô la đen tối Snickers; AUTuyên bố miễn trừ: Chúng thuộc về Yamane-senseiTóm tắt: Asami tham dự một bữa tiệc sinh nhật tối để vinh danh ông. Không có ai người tham dự được những gì họ mong đợi.A/N-tôi không có ý tưởng nơi đây đến từ, mặc dù những huyền thoại của tình yêu-talker là một tôi luôn luôn tìm thấy hấp dẫn. Nó là một tổ hợp lấp lánh — ít đó là những gì họ muốn anh ta để suy nghĩ, nhưng với anh ta, nó stank của phân rã và tuyệt vọng. Ông strolled thông qua glade trong số đó nhưng ngoài như mọi khi, chỉ là một lý do ông đã để lại một số sevens bảy năm trước đây. Không phải một số đã được may mắn cho anh ta. Ông hoàn toàn mong đợi một số rắc rối tối nay, và theo dõi cho nó. Họ đã đi ra trong lực lượng cho anh ta, fae của tất cả các loại, một vài tốt nhưng hầu hết xấu, loại người mắc kẹt vào cách tối và thói quen. Như ông sử dụng để. Khi ông vẫn còn, mặc dù trong một cách rất khác nhau. Họ đã được tất cả ở đây, những người đó sử dụng để chơi tại là bạn bè của mình. Một số giả vờ không nhận thấy anh ta, nhưng cách họ chuyển tình cờ từ con đường của mình trình bày cho ông họ đã làm. Những người khác đi mục đích ở phía trước của anh ta, đang nắm giữ bàn tay của họ đá quý và đầu chỉ vì vậy, ánh sáng nhấp nháy trên chúng vào đôi mắt của mình để nói "tôi ở đây. Thông báo cho tôi không nhận thấy bạn." Họ quá di chuyển khi ông từ chối thừa nhận chúng, thỉnh thoảng rít phản bội kích thích của họ.Thôi dừng lại anh ta, đánh dấu đỉnh trên trán của mình đang hiển thị nó đến từ một trong những ông đã đến thăm. "Thưa ngài." Sinh vật kỳ lạ công phu, cúi mình chân đá ra ngoài chỉ là như vậy, cánh tay của nó chính xác, nghiêng cánh đuôi chữa khỏi chặt chẽ với sự tôn trọng. "Người phụ nữ đang chờ. Nếu bạn sẽ làm theo tôi... " Nó không phải là một yêu cầu. Nó cũng không phải là một đơn đặt hàng, họ có thể ép buộc anh ta phải tuân theo. Đó là, Tuy nhiên, mong muốn của mình để bật và sau đó là phía sau đuôi unfurled và bắt đầu phát sáng vào cuối, ánh sáng theo cách của họ là trong số đó. Bây giờ các khán giả bên không chỉ thay đổi từ con đường của mình, nhưng bị đánh đắm ngược và cúi, nhắc nhở anh ta chiến đấu đào tạo bọ cánh cứng, ông đã giữ như một đứa trẻ. Họ quá sẽ sạch sẽ xương của các đánh bại. Một cây tăng lên từ bóng tối, như không có cây bao giờ nhìn thấy trên trái đất. Nó được tươi tốt với hoa quả của tất cả các loại, bao gồm cả những người làm bằng thịt của nhiều sinh vật, chín và putrifying. Ăn nửa cơ quan dangled từ ở trên, một số vẫn còn nhỏ giọt. Ông được coi là tàn nhẫn trong thế giới con người, một trong những người có thể đứng trong các con sông của máu không bị ảnh hưởng, và có lẽ đó là sự thật ngay cả nếu cái chết xứng đáng. Nhưng điều này... ông tập trung vào ấm súp được thực hiện bởi bàn tay nhanh nhẹn và dạ dày của mình giải quyết. Sớm ông sẽ là gia đình và doanh nghiệp này thực hiện cho một năm.Từ rễ của cây đã tăng trưởng một ngai vàng, gỗ tăng lên và xoắn unnaturally để tạo thành một chủ tịch của các loại. Nó đã không nhìn thoải mái, nhưng từ kinh nghiệm, ông biết rằng thrones không bao giờ.Đã có một buổi tụ tập nhỏ xung quanh nó, một số người con. Không khí shimmered với quyền hạn cổ xưa của mình. Nó không bao giờ có ấn tượng với ông ta trước, và ngay cả bây giờ, với sức mạnh riêng của mình niêm phong đi bởi tự nguyện riêng của mình, ông đã không ngạc. Chiêm ngưỡng của mình di chuyển từ khuôn mặt để không thay đổi khuôn mặt, đôi mắt lấp lánh coldly trong ánh sáng nhấp nháy đèn linh hồn treo từ phía trên. Làm thế nào có thể ông đã từng tình bạn trong bất kỳ của họ? Tại hầu hết họ có chia sẻ mục tiêu chung. Và ngay cả những mục tiêu đã là trò đùa vô nghĩa, tàn nhẫn mà không có hậu quả cho họ, đêm trong niềm vui vô tận mà phai từ bộ nhớ với các dawns, hoàn thành mà không có sự tiến bộ, những kinh nghiệm mà không có sự tăng trưởng.Và tại Trung tâm, lên ngai vàng... vẻ đẹp của cô vẫn còn choáng váng anh ta, mặc dù nó không còn giữ ông trong thrall, bây giờ mà ông đã đến để khinh khi những gì nó bảo hiểm. Bây giờ mà ông biết những gì vẻ đẹp thật sự. Cô đã tổ chức ra tay."Chúng tôi đã không chắc chắn nếu bạn sẽ tham dự bữa tiệc của bạn." Chúng tôi chỉ có cô ấy. Không ai bao giờ mattered.Ông theo dõi cô nhận ra rằng ông đã không có ý định của bowing, không có ý định chạm vào da cô đã tổ chức về anh ta, da đầy bị đánh cắp thanh thiếu niên. "Tôi luôn luôn đã lưu giữ các điều kiện của lời tuyên thệ của tôi." Nếu có một điều loại của mình có thể được tính khi làm, nó đã là giữ một lời hứa."Bạn đã thay đổi rất nhiều, chúng tôi đã không chắc chắn rằng mattered cho bạn nữa." Cô kiểm tra khuôn mặt của mình. "Bạn đã tuổi.""Bạn có không."Cô preened, trong khi đôi mắt của cô đã cắt ngang anh ta.Ông theo dõi của mình một cách cẩn thận, các nắp trên đôi mắt của ông trượt xuống để màn trập chúng khỏi chế độ xem dễ dàng. Nó là như vậy dễ dàng để rơi trở lại vào thói quen cũ của mình. "Đó là không một lời khen." "Nhưng nó đã, Tuy nhiên không chủ ý." Đôi mắt của cô bị bỏ, bắt chước anh ta trượt trở lại của mình cách bảo vệ, bắt chước tán tỉnh. Ông biết cô ấy đã luôn luôn muốn anh ta; họ tất cả đã có. Đã có không có những thứ như gia đình cảm xúc ở đây, trong số đó. Khi mắt của cô tăng một lần nữa mặc dù, họ đã được lấp đầy với lệnh. "Bạn đang tìm con người mỗi khi chúng tôi đáp ứng. Thật kinh tởm. Tối nay tự do của bạn đến một kết thúc.""Cuộc sống của tôi. Sự lựa chọn của tôi. Bạn không còn giữ sway trên tôi." Tiết kiệm này một đêm, khi ông đã hứa sẽ trở lại mỗi năm."Bạn có biết tại sao tôi đã chọn ngày sinh nhật của bạn cho ngày của bạn của sự kính trọng?""Irony? Tôi sinh ra có nghĩa là không có gì cho bạn." Cuộc trò chuyện với cô như đi bộ qua các mảnh vỡ của kính, cố gắng để bước nơi một sẽ được cắt giảm ít nhất. "Nó có nghĩa là tất cả mọi thứ. Khi một trong những chỉ có thể có một đứa trẻ, một trong những làm cho nó tính.""Ah, vì vậy đây là một biểu hiện của tình yêu."Cô ngồi lên thẳng, mỉm cười. "Chỉ cần như vậy. "Và vào đêm này, các mối quan hệ giữa chúng tôi là mạnh nhất.""Bạn đang bắt đầu sinh cho tôi," ông bluffed, như hệ thống báo động đã bắt đầu đi ra trong tâm trí của mình. Ông không có ý tưởng những gì cô đã quy hoạch, và sức mạnh của mình đã không còn ở beck và gọi của mình."Bảy sevens. Một số lượng tốt đẹp."Không phải cho tôi.The same hand that he'd refused turned and beckoned to someone off in the darkness. Her eyes sharpened and cut at him with their cruelty. He thought of warm brown eyes waiting for him and the daggers attacking him were blunted, the pain made bearable. "Your birthday, when our ties are strongest."A small party approached in the shadows.She rose, a frightening smile showing her sharp teeth. "You have a new name, but it's time to remember the old one.""A-Asami....? What's going on? What is this place?" He shut his eyes. How in the seven hells had Akihito found his way here?"A cutting of these new ties is in order, my Ganconagh, my son. Take his life as you used to and return to your place here."He felt the compulsion to obey deep in his bones. He had been made of her. She still had some power over him. His old name pulled up memories he'd laid to rest, men and women who'd died by the hundreds, pining for his voice, their desires fueling his youth and sating his hunger. Love Talker. It had only taken the sound of his voice to take their lives, but he'd enjoyed playing with the beautiful ones, the lively ones, closely, personally, with all his senses.It was what he'd turned and walked away from. In taking of them, some of what they were had seeped into what he was, and it came to the point where he could no longer go on. He had wanted something more. But being who he was with his touch of poison, it was something he couldn't have. So he had sealed it and stepped into the mortal world.That world had been harsh in its own way for one used to having everything fall at his feet. But his hunger and training had paid off and he'd found a different kind of power. His voice was still seductive, just not deadly. And he had sought, that whole time, for one such as Akihito. He turned and took in the slight form being escorted toward him. The lithe body glowed with vitality, his emotions viable things that shaped beautiful colors about him, some darting in Asami's direction leaving glowing trails that his escorts were careful not to touch. He had always seen him this way, this shimmering being that drew his eye and lit whatever surrounded him.Everything cracked apart a moment later when something, his mother he supposed, reached into him and tore at the seal he'd placed there. He felt the old heat and hunger roar through him. He wanted to devour the young man in front of him. But then, he always had."Akihito." He let warmth suffuse his voice, enjoying how they all flinched at the sound. All but the one he called, and who called, came running. The boy had no idea that he might be running to his death, but if he had, he wouldn't care. There was an ache in his chest he could not stop."Asami, what the hell? That's your mother—?""Shhhhh." He moved toward his mortal lover, letting his hunger show."... Asami? Are you high?" He heard laughter about him, that and quickening breaths. "In a way. Are you afraid?"
"No."

No. Of course he wasn't. He reached out and pulled his young love toward him, wrapping him in his arms, letting the emotions rising from his small one wash over his skin, caressing him. He moaned softly.

"Akihito. Do you trust me?"

He bit back a groan as the colors surrounding them turned a deep blue.

"Y-yes." It was hesitant, but there.

"Good. Take off your clothes."

"Here? Are you nuts?" Akihito was looking up at him now, uncertain but still held by faith. Why? He couldn't do this. And he couldn't stop.

"Yes, here. Take them off."

Akihito looked around at all the leering faces, skeptical, then searched Asami's eyes. Then that spark of defiance and guts that set him above all others took hold and his eyes flashed with his own kind of power. He had no idea he was setting the air around them on fire. "Sure. Why not? They're just looking at something they can't have."

Asami knew that they'd fall on him if his mother gave the word. But she wasn't about to let Asami escape this. She'd hold them back and leave it to him to drain Akihito dry.

Akihito thought it was a game and started removing his clothes in a slow striptease, unbuttoning his shirt and letting it slip from his shoulders, unzipping his jeans and rotating his hips until they fell, hook
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Happy birthday to Asami. . Tôi nghĩ rằng tôi muốn cho anh ta một món quà Tiêu đề: Tình yêu Talker Pairing: Asami Takaba x Rating: PG-13 Spoilers: Không ý: Một sự pha trộn của màu và lông tơ, giống như một Snickers sô cô la đen; AU Lời phủ nhận: Họ thuộc về Yamane-sensei Summary: Asami tham dự một bữa tiệc sinh nhật tối để vinh danh ông. Không một ai tham gia được những gì họ mong đợi. A / N -. Tôi không có ý tưởng này đến từ đâu, mặc dù câu chuyện về tình yêu-talker là một trong tôi luôn luôn thấy hấp dẫn Đó là một tập hợp lấp lánh, ít nhất đó là những gì họ muốn như anh nghĩ, nhưng với anh nó hôi thối hỏng và tuyệt vọng. Ông thong thả bước qua glade trong số họ, nhưng như mọi khi ngoài, chỉ cần một lý do anh rời một số bảy lần bảy năm trước đây. Không phải là một con số đó là may mắn cho anh ta. Ông hoàn toàn mong đợi một số rắc rối tối nay, và theo dõi cho nó. Họ đã đi ra trong lực lượng cho anh ta, FAE của tất cả các loại, một vài tốt nhưng xấu nhất, loại người bị mắc kẹt vào cách tối và thói quen. Như ông đã sử dụng để. Như anh vẫn làm, mặc dù theo một cách rất khác nhau. Họ là tất cả ở đây, những người sử dụng để chơi tại đang được bạn bè của mình. Một số giả vờ không nhận thấy anh ta, nhưng cách họ chuyển từ tình cờ con đường của mình cho ông xem họ đã làm. Những người khác đi có mục đích trước mặt anh, nắm tay và đầu nạm ngọc của họ chỉ như vậy, nhấp nháy ánh sáng qua chúng vào mắt để nói "Tôi ở đây. Chú tôi không nhận thấy bạn." Họ quá xúc động khi ông từ chối để nhận biết chúng, những tiếng rít xuyên phản bội khó chịu của họ. Chỉ có một ngăn anh lại, đánh dấu đỉnh trên trán của nó cho thấy nó đến từ một trong những ông đã đến xem. "Thưa ngài." Những sinh vật kỳ lạ cúi phu, chân nó đá ra ngoài chỉ như vậy, cánh tay của nó nghiêng chính xác, đuôi của nó chữa khỏi chặt chẽ với sự tôn trọng. "The Lady là chờ đợi. Nếu bạn muốn theo tôi ..." Đó không phải là một yêu cầu. Nó cũng không phải là một thứ tự họ có thể buộc ông phải tuân theo. Đó là, tuy nhiên, mong muốn của mình nên anh ấy quay lại và theo sau đuôi mà giương và bắt đầu phát sáng ở cuối, thắp sáng con đường của họ khi anh di chuyển giữa chúng. Bây giờ đảng-goers không chỉ chuyển từ con đường của mình, nhưng đánh đắm ngược lại cúi đầu, nhắc nhở anh về những con bọ chiến đấu đào tạo ông đã giữ lại như một đứa trẻ. Họ cũng sẽ làm sạch các xương bị đánh bại. Một cây tăng lên từ bóng tối, như không có cây từng thấy trên trái đất. Đó là tươi tốt với trái cây các loại, bao gồm cả những người làm bằng thịt của nhiều loài sinh vật, chín và putrifying. Cơ quan ăn dở treo lơ lửng từ trên cao, một số vẫn còn nhỏ giọt. Ông được coi là tàn nhẫn trong thế giới con người, một người có thể đứng trong những bể máu bị ảnh hưởng, và có lẽ nó đã đúng ngay cả nếu các trường hợp tử vong đáng. Nhưng điều này .... ông tập trung vào súp ấm làm bởi bàn tay nhanh nhẹn và dạ dày của mình giải quyết. Chẳng bao lâu anh sẽ về nhà, và doanh nghiệp này thực hiện thêm một năm nữa. Từ các rễ của cây đã tăng trưởng một ngai vàng, gỗ tăng lên và xoắn bất thường để tạo thành một chiếc ghế của các loại. Nó không nhìn thoải mái, nhưng từ kinh nghiệm của ông biết rằng ngai vàng chưa bao giờ có. Có một tập hợp nhỏ xung quanh nó, một số người lớn tuổi nhất. Không khí lung linh với quyền hạn cổ xưa của họ. Nó chưa bao giờ ấn tượng với anh ấy trước, và ngay cả bây giờ, với sức mạnh của chính mình phong ấn bởi sự tự nguyện của mình, ông không phải kinh ngạc. Ánh mắt anh chuyển từ mặt đối mặt không thay đổi, đôi mắt lấp lánh lạnh lùng trong ánh sáng nhấp nháy của đèn linh hồn treo từ trên cao. Làm thế nào có thể ông đã bao giờ đã thấy tình bạn trong bất kỳ của họ? Tại hầu hết họ đã chia sẻ mục tiêu chung. Và ngay cả những mục tiêu đã vô nghĩa, những trò đùa độc ác mà không có hậu quả đối với họ, đêm của những thú vui vô tận mà nhạt dần từ bộ nhớ với ló dạng, hoàn thành mà không có tiến bộ, kinh nghiệm mà không có tăng trưởng. Và ở trung tâm, trên ngai vàng ... vẻ đẹp của cô vẫn còn choáng váng anh ta, mặc dù nó không còn giữ anh trong nô lệ, bây giờ mà ông đã đến xem thường những gì nó được bảo hiểm. Bây giờ ông biết những gì là vẻ đẹp thực sự. Cô chìa tay ra. "Chúng tôi không chắc chắn nếu bạn sẽ tham dự bữa tiệc của bạn." Việc chúng tôi chỉ cô. Không ai khác có quan trọng ấy. Anh nhìn cô nhận ra rằng ông không có ý định cúi đầu, không có ý định chạm vào da mà cô đã tổ chức ra về phía anh ta, da có chứa thanh niên bị đánh cắp. "Tôi đã luôn luôn giữ các điều kiện của lời tuyên thệ của tôi." Nếu có một điều giống anh có thể được tính theo để làm, nó đã giữ lời hứa. "Bạn đã thay đổi rất nhiều, chúng tôi không chắc rằng quan trọng với bạn nữa." Cô kiểm tra khuôn mặt của mình. "Bạn đã già." "Bạn không có." Cô ấy rỉa, trong khi mắt cô ấy cắt ngang anh. Anh nhìn cô một cách cẩn thận, mí mắt trên đôi mắt của anh trượt xuống màn trập chúng từ dễ nhìn. Nó rất dễ dàng để rơi trở lại vào những thói quen cũ của mình. "Đó không phải là một lời khen." "Nhưng đó là, tuy nhiên không chủ ý." Đôi mắt cô rơi, bắt chước anh ta bị trượt trở lại cách bảo vệ mình, bắt chước tán tỉnh. Anh biết cô đã luôn mong muốn anh ta; tất cả họ đều đã có. Không có những thứ như tình cảm gia đình ở đây, trong số đó. Khi đôi mắt của cô đã tăng trở lại, mặc dù họ đã được lấp đầy với các lệnh. "Bạn đang tìm kiếm con người nhiều hơn mỗi khi chúng ta gặp nhau. Đó là kinh tởm. Tối nay tự do của bạn đi đến một kết thúc." "Cuộc sống của tôi. lựa chọn của tôi. Bạn không còn nắm giữ ảnh hưởng trên tôi." Lưu một đêm này, khi anh đã hứa sẽ trở lại mỗi năm. "Bạn có biết lý do tại sao tôi đã chọn ngày sinh nhật của bạn cho ngày của bạn và tôn kính?" "Irony? sinh của tôi có ý nghĩa gì đối với bạn." Cuộc trò chuyện với cô giống như đang đi qua mảnh thủy tinh, cố gắng bước một trong những nơi sẽ được cắt giảm ít nhất. "Nó có nghĩa là tất cả mọi thứ. Khi một người chỉ có thể có một đứa con, ai làm cho nó đếm." "Ah, vì vậy đây là một biểu hiện của người mẹ yêu. " Cô ngồi thẳng lên, mỉm cười. "Chỉ cần như vậy. Và đêm nay, mối quan hệ giữa chúng tôi là mạnh nhất." "Bạn đang bắt đầu mang tôi," ông bluffed, như báo động bắt đầu đi ra trong tâm trí của mình. Ông không có ý tưởng những gì cô đã được lên kế hoạch, và quyền hạn của mình đã không còn tại Beck và cuộc gọi của anh. "Bảy bảy. Một số tốt lành." Không phải cho tôi. Các tay tương tự mà ông đã từ chối quay lại và vẫy tay ​​ra hiệu cho một người nào đó ra trong bóng tối. Đôi mắt cô được mài sắc và cắt anh với sự tàn ác của họ. Anh nghĩ về đôi mắt nâu ấm áp chờ anh và dao găm tấn công anh ta đã cùn, cơn đau đã chịu đựng được. "Sinh nhật của bạn, khi mối quan hệ của chúng tôi là mạnh nhất." Một bữa tiệc nhỏ tiếp cận trong bóng tối. Nàng đứng lên, một nụ cười đáng sợ cho thấy sắc nét của mình răng. "Bạn có một cái tên mới, nhưng đó là thời gian để nhớ một tuổi." "A-Asami ....? Có chuyện gì vậy? Nơi này là đâu?" Anh nhắm mắt lại. Làm thế nào trong bảy địa ngục có Akihito tìm thấy con đường của mình ở đây? "A cắt của những mối quan hệ mới là theo thứ tự, Ganconagh của tôi, con trai tôi. Hãy cuộc sống của mình như khi bạn sử dụng đến và trở về vị trí của bạn ở đây." Anh cảm thấy bắt buộc phải tuân theo sâu trong xương của mình. Ông đã được thực hiện của mình. Cô ấy vẫn còn một số quyền lực hơn anh ta. Tên tuổi của ông kéo lên những kỷ niệm mà anh đã đặt cho phần còn lại, những người đàn ông và phụ nữ đã chết bởi hàng trăm, gầy cho giọng nói của mình, mong muốn của họ thúc đẩy tuổi trẻ của mình và sating cơn đói của mình. Tình yêu Talker. Nó đã chỉ đưa ra những âm thanh của giọng nói của mình để có cuộc sống của họ, nhưng anh rất thích chơi với những người đẹp, những người sống động, chặt chẽ, cá nhân, với tất cả các giác quan của mình. Đó là những gì anh ta quay lại và đi khỏi. Trong việc của họ, một số những gì họ đã thấm vào những gì ông được, và nó đã đến điểm mà ông có thể không còn đi vào. Ông đã muốn một cái gì đó nhiều hơn. Nhưng là người anh với anh chạm vào chất độc, đó là điều anh ta không có. Vì vậy, ông đã niêm phong nó và bước vào thế giới con người. Đó là thế giới đã trở nên khắc nghiệt trong cách riêng của mình cho một sử dụng để có tất cả mọi thứ sụp đổ dưới chân mình. Nhưng đói và đào tạo của mình đã được đền đáp và ông phát hiện một loại quyền lực khác nhau. Giọng nói của anh vẫn còn quyến rũ, chỉ cần không chết người. Và ông đã tìm, mà toàn bộ thời gian, cho một người như Akihito. Ông quay lại và mất ở dạng nhẹ đang được hộ tống về phía anh. Cơ thể mềm mại rực sáng với sức sống, cảm xúc của mình những thứ hữu hiệu mà hình màu đẹp về ông, một số darting theo hướng Asami của rời khỏi con đường mòn phát sáng mà hộ vệ của ông đã cẩn thận không để chạm vào. Ông đã luôn luôn nhìn thấy anh như thế này, việc này là lung linh, thu hút con mắt của mình và thắp sáng bất cứ điều gì bao quanh anh ta. Tất cả mọi thứ nứt ngoài một lát sau khi một cái gì đó, mẹ anh cho rằng, thò tay vào anh ta và xé toạc con dấu hắn đặt ở đó. Ông cảm thấy hơi nóng và đói gầm cũ qua ông. Anh muốn ăn tươi nuốt sống người thanh niên trước mặt anh. Nhưng sau đó, ông luôn luôn có. "Akihito." Anh buông ấm áp tràn ngập tiếng nói của mình, thưởng thức như thế nào tất cả đều rùng mình khi nghe. Tất cả nhưng một trong những anh gọi, và những người được gọi, chạy đến. Cậu bé không hề biết rằng anh có thể chạy đến cái chết của ông, nhưng nếu ông có, ông sẽ không quan tâm. Có một đau trong lồng ngực của mình, ông không thể dừng lại. "Asami, cái quái gì? Đó là từ mẹ của bạn?" "Shhhhh." Đi về phía người yêu sinh tử của mình, cho phép chương cơn đói của mình. "... Asami? Bạn có cao không?" Anh nghe thấy tiếng cười về anh ấy, đó và hơi thở rất nhanh. "Theo một cách nào. Bạn có sợ không?" "Không." No. Tất nhiên ông không. Anh giơ tay ra và kéo tình yêu tuổi trẻ của mình về phía anh, quấn anh trong vòng tay của mình, để cho những cảm xúc lên từ nhỏ một mình rửa trên da anh, vuốt ve anh. Ông rên rỉ nhẹ nhàng. "Akihito. Bạn có tin tôi không?" Cậu cắn lại một tiếng rên khi các màu sắc xung quanh họ đã biến một màu xanh sâu. "V-vâng." Đó là do dự, nhưng ở đó. "Tốt. Cởi quần áo." "Ở đây? Bạn có hạt?" Akihito đã nhìn anh bây giờ, chắc chắn nhưng vẫn được tổ chức bởi đức tin. Tại Sao? Anh không thể làm được điều này. Và anh không thể dừng lại. "Vâng, ở đây. Hãy cho họ đi." Akihito nhìn quanh tất cả các mặt leering, hoài nghi, sau đó tìm kiếm đôi mắt của Asami. Sau đó tia chớp của sự thách thức và ruột mà đặt anh ta trên tất cả những người khác lấy và giữ mắt loé với loại hình riêng của ông về điện. Anh không biết anh đã được thiết lập không khí xung quanh chúng trên lửa. "Chắc chắn rồi. Tại sao không? Họ chỉ nhìn vào một cái gì đó họ có thể không có." Asami biết rằng họ sẽ rơi vào anh ta nếu mẹ anh đã từ. Nhưng cô đã không để cho Asami thoát này. Cô muốn giữ chúng lại và để cho anh ta để thoát Akihito khô. Akihito nghĩ đó là một trò chơi và bắt đầu loại bỏ quần áo của mình trong một màn múa thoát y chậm, unbuttoning áo của mình và để cho nó trượt khỏi vai mình, giải nén quần jean của mình và xoay hông của mình cho đến khi họ rơi xuống, móc


























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: