They’re high enough above the city so even when they open all the shad dịch - They’re high enough above the city so even when they open all the shad Việt làm thế nào để nói

They’re high enough above the city

They’re high enough above the city so even when they open all the shades in the bathroom no one can see in and they’ve got a nice view of the skyline sprawling out before them—not as nice, Daiki decides, as the one from his bedroom in his parents’ house, the river and the bridge and the other side of the city—but that one’s old hat, the kind of thing that’s only impressive when he goes away for a good long while and comes back to. But this one will do, a suite of his own after he’d gotten his mom to take him to her business conference here under the slim guise of learning something (and he’s been bored out of his mind at the meetings she’s forced him to attend even when he’s sexting Seijuurou under the table, so he supposes in some way he is paying for this) with the real purpose of inviting Seijuurou back after his internship’s hours are over. And while Seijuurou has a parentally-financed apartment here of his own, it doesn’t have the kind of hotel amenities like matching bathrobes and real room service (even if Seijuurou has to bring his own wine because Daiki’s mother draws the line at ordering for him even though her liquor cabinet at home is his to use at his leisure).

And there’s also the bathroom and the bathtub by the huge window, big enough for both of them to fit comfortably with plenty of room to do whatever they so desire. And Daiki’s got a lot of desires, and he’s pretty sure from the way Seijuurou’s texted him that he’s got them, too. Daiki draws the water cool; the day’s been muggy and hazy and the night promises more of the same and that’s what Seijuurou’s going to be coming in from. And he’d told Daiki not to be hard when he’d gotten there, so a cold bath is probably going to be better for him right now than a warm one, especially if they’re going to take a while.

He eases himself into the water when the tub is full enough, leaning back and rolling his shoulders against the side. The cool water is sweet as maple syrup for his warm skin, even after having spent most of the day in air conditioning (just the memory of the heat outside makes him shudder). It’s still light enough now in late August for the lights to stay off and to see the pinks and blues and oranges of the afternoon’s curtain call like some kind of swirled fruity sorbet over the jagged edge of the skyline—Seijuurou better get here quick if he doesn’t want to miss it.

And as if on cue (he half expects to hear an admonishment for being so impatient) the door opens and Seijuurou’s bare feet make their precise way across the tiles. He’s still in his pants and shirt, already loosening the slim tie around his collar. Daiki nods approvingly, and Seijuurou raises an eyebrow, slowing the pace of his hands.

“Try to keep yourself from getting too excited,” says Seijuurou.

Well, too excited is all relative. And no matter how deeply Daiki feels in the pit of his stomach the way Seijuurou’s fingers work the knot in his tie or the buttons on his shirt, it’s going to be nothing compared to when he can run his hands up those firm thighs, when those pretty little fingers of Seijuurou’s will run through his hair and curl against his head, when that voice will rise and break like a wave in a rough surf (and even thinking about those is not half as breathtaking and distracting as when it’s actually going to happen).

“Did you put the wine in to chill?” says Daiki.

“Yes,” says Seijuurou, pausing with the last button on his shirt. “The ice was already a bit melted, so I turned the thermostat down.”

The shirt flutters to the floor and Seijuurou starts on his pants. He undoes the button carefully, and then the fly, and then pulls them slowly off his legs and damn. Daiki tries his hardest not to moan (and he definitely feels this in his cock) because Seijuurou’s legs, even this far, even with his boxer briefs still covering way too much skin, are fucking fantastic. Seijuurou’s got the kind of thighs that could lift gallons of water on their own, thick and firm and strong and God, Daiki wants to touch them right now, wants to feel them—Seijuurou is looking at him in a lazy sort of half-amusement, a look he’s had perfected ever since Daiki’s known him.

Daiki scowls. “Are you going to take them off or not?”

“Patience,” says Seijuurou, and then he turns toward the door. “I’m going to check on the wine.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
They’re high enough above the city so even when they open all the shades in the bathroom no one can see in and they’ve got a nice view of the skyline sprawling out before them—not as nice, Daiki decides, as the one from his bedroom in his parents’ house, the river and the bridge and the other side of the city—but that one’s old hat, the kind of thing that’s only impressive when he goes away for a good long while and comes back to. But this one will do, a suite of his own after he’d gotten his mom to take him to her business conference here under the slim guise of learning something (and he’s been bored out of his mind at the meetings she’s forced him to attend even when he’s sexting Seijuurou under the table, so he supposes in some way he is paying for this) with the real purpose of inviting Seijuurou back after his internship’s hours are over. And while Seijuurou has a parentally-financed apartment here of his own, it doesn’t have the kind of hotel amenities like matching bathrobes and real room service (even if Seijuurou has to bring his own wine because Daiki’s mother draws the line at ordering for him even though her liquor cabinet at home is his to use at his leisure).And there’s also the bathroom and the bathtub by the huge window, big enough for both of them to fit comfortably with plenty of room to do whatever they so desire. And Daiki’s got a lot of desires, and he’s pretty sure from the way Seijuurou’s texted him that he’s got them, too. Daiki draws the water cool; the day’s been muggy and hazy and the night promises more of the same and that’s what Seijuurou’s going to be coming in from. And he’d told Daiki not to be hard when he’d gotten there, so a cold bath is probably going to be better for him right now than a warm one, especially if they’re going to take a while.
He eases himself into the water when the tub is full enough, leaning back and rolling his shoulders against the side. The cool water is sweet as maple syrup for his warm skin, even after having spent most of the day in air conditioning (just the memory of the heat outside makes him shudder). It’s still light enough now in late August for the lights to stay off and to see the pinks and blues and oranges of the afternoon’s curtain call like some kind of swirled fruity sorbet over the jagged edge of the skyline—Seijuurou better get here quick if he doesn’t want to miss it.

And as if on cue (he half expects to hear an admonishment for being so impatient) the door opens and Seijuurou’s bare feet make their precise way across the tiles. He’s still in his pants and shirt, already loosening the slim tie around his collar. Daiki nods approvingly, and Seijuurou raises an eyebrow, slowing the pace of his hands.

“Try to keep yourself from getting too excited,” says Seijuurou.

Well, too excited is all relative. And no matter how deeply Daiki feels in the pit of his stomach the way Seijuurou’s fingers work the knot in his tie or the buttons on his shirt, it’s going to be nothing compared to when he can run his hands up those firm thighs, when those pretty little fingers of Seijuurou’s will run through his hair and curl against his head, when that voice will rise and break like a wave in a rough surf (and even thinking about those is not half as breathtaking and distracting as when it’s actually going to happen).

“Did you put the wine in to chill?” says Daiki.

“Yes,” says Seijuurou, pausing with the last button on his shirt. “The ice was already a bit melted, so I turned the thermostat down.”

The shirt flutters to the floor and Seijuurou starts on his pants. He undoes the button carefully, and then the fly, and then pulls them slowly off his legs and damn. Daiki tries his hardest not to moan (and he definitely feels this in his cock) because Seijuurou’s legs, even this far, even with his boxer briefs still covering way too much skin, are fucking fantastic. Seijuurou’s got the kind of thighs that could lift gallons of water on their own, thick and firm and strong and God, Daiki wants to touch them right now, wants to feel them—Seijuurou is looking at him in a lazy sort of half-amusement, a look he’s had perfected ever since Daiki’s known him.

Daiki scowls. “Are you going to take them off or not?”

“Patience,” says Seijuurou, and then he turns toward the door. “I’m going to check on the wine.”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Họ đủ cao trên thành phố vì vậy ngay cả khi họ mở tất cả các màu trong phòng tắm không ai có thể nhìn thấy và họ đã có một cái nhìn tốt đẹp của đường chân trời trải dài ra trước mặt họ, không phải là tốt đẹp, Daiki quyết định, là một trong những từ phòng ngủ của mình trong ngôi nhà của cha mẹ, các con sông và cây cầu và phía bên kia của thành phố, nhưng chiếc mũ cũ của một trong đó, các loại điều đó chỉ gây ấn tượng khi anh đi xa trong một thời gian dài tốt và trở về. Nhưng điều này sẽ làm gì, một bộ riêng của mình sau khi anh nhận được mẹ đưa anh tới hội nghị kinh doanh của mình ở đây dưới vỏ bọc mỏng của việc học một cái gì đó (và anh ta đã chán ra khỏi tâm trí của mình tại các cuộc họp, cô bị buộc ông tham dự thậm chí khi anh ấy sexting Seijuurou dưới bàn, do đó, ông giả trong một số cách mà anh đang phải trả cho việc này) với mục đích thực sự của việc mời Seijuurou lại sau giờ tập của mình hơn. Và trong khi Seijuurou có một căn hộ được phụ huynh tài trợ ở đây của mình, nó không có các loại khách sạn tiện nghi như áo choàng tắm phù hợp và dịch vụ phòng thực tế (thậm chí nếu Seijuurou phải tự mang rượu của mình vì mẹ Daiki của rút ra những dòng tại đặt hàng cho anh mặc dù tủ rượu của cô ở nhà là của mình để sử dụng tại giải trí của mình). Và cũng có phòng tắm và bồn tắm bằng các cửa sổ lớn, đủ lớn cho cả hai người trong số họ để phù hợp thoải mái với rất nhiều phòng để làm bất cứ điều gì họ muốn. Và Daiki đã có rất nhiều ham muốn, và ông là khá chắc chắn từ cách Seijuurou của nhắn tin cho anh ấy rằng anh ấy có họ, quá. Daiki thu hút sự mát nước; ngày Đã oi bức và mơ hồ và đêm hứa hẹn nhiều hơn trong cùng và đó là những gì Seijuurou sẽ được đến từ. Và anh đã nói với Daiki không phải là khó khi ông bị ảo giác đó, vì vậy một tắm lạnh có lẽ sẽ tốt hơn cho anh ta ngay bây giờ hơn một ấm áp, đặc biệt là nếu họ sẽ mất một thời gian. Ông giúp giảm bớt chính mình vào trong nước khi tắm là đủ đầy, tựa lưng và lăn vai của mình chống lại một bên. Các nước mát ngọt như xi-rô cây thích cho làn da ấm áp của anh, thậm chí sau khi đã trải qua hầu hết các ngày trong điều hòa không khí (chỉ bộ nhớ của nhiệt bên ngoài khiến anh rùng mình). Nó vẫn còn đủ sáng nay vào cuối tháng Tám cho đèn để tránh xa và để xem các màu hồng và xanh da trời và cam của rèm gọi của buổi chiều như một số loại xoáy sorbet trái cây trên các cạnh lởm chởm của đường chân trời-Seijuurou tốt hơn có được ở đây nhanh chóng nếu ông không muốn bỏ lỡ nó. Và nếu như có mặt đúng lúc (ông nửa hy vọng được nghe một lời cảnh cáo vì sự thiếu kiên nhẫn) cánh cửa mở ra và đôi chân trần của Seijuurou thực hiện theo cách của họ chính xác trên gạch. Anh ấy vẫn còn trong quần và áo sơ mi của mình, đã nới lỏng cà vạt mỏng quanh cổ áo của mình. Daiki gật đầu tán thưởng, và Seijuurou nâng chân mày, làm chậm tốc độ của bàn tay của mình. "Hãy cố gắng giữ cho mình khỏi bị quá vui mừng," nói Seijuurou. Vâng, quá vui mừng là tất cả tương đối. Và không có vấn đề làm thế nào sâu sắc Daiki cảm thấy trong hố của dạ dày của mình cách ngón tay Seijuurou của việc kết hôn trong cà vạt hoặc các nút trên áo sơ mi của mình, nó sẽ không là gì so với khi anh ta có thể chạy bàn tay của mình lên những bắp đùi săn chắc, khi những ngón tay nhỏ xinh của Seijuurou sẽ chạy qua tóc và uốn mình chống lại người đứng đầu của mình, khi giọng nói đó sẽ tăng lên và vỡ như một làn sóng trong một con sóng hung hãn (và thậm chí suy nghĩ về những người không phải là một nửa là ngoạn mục và mất tập trung như khi nó thực sự sẽ xảy ra ). "Bạn đã đặt rượu để thư giãn?" Daiki nói. "Vâng," Seijuurou nói, dừng lại với các nút cuối cùng trên chiếc áo của mình. "Tảng băng đã là một chút tan chảy, vì vậy tôi quay nhiệt xuống." Những rung động áo xuống sàn và Seijuurou bắt đầu trên quần của mình. Ông Hoàn tác các nút một cách cẩn thận, và sau đó bay, và sau đó kéo chúng từ từ ra khỏi chân và chết tiệt của mình. Daiki cố gắng của mình khó khăn nhất không rên (và ông chắc chắn cảm thấy điều này trong vòi nước của ông) vì chân Seijuurou, thậm chí điều này đến nay, ngay cả với tóm tắt boxer của ông vẫn còn bao gồm quá nhiều da, chết tiệt là tuyệt vời. Seijuurou đã bị loại vòng đùi có thể nâng gallon nước trên riêng của họ, dày và vững chắc và mạnh mẽ và Thiên Chúa, Daiki muốn chạm vào chúng ngay bây giờ, muốn cảm thấy họ-Seijuurou được nhìn anh ấy trong một loại lười biếng của nửa vui chơi giải trí , xem anh ấy đã hoàn thiện từ bao giờ Daiki của tiếng anh. Daiki cau có. "Bạn sẽ đưa họ ra hay không?" "Kiên nhẫn," Seijuurou nói, và sau đó ông quay về phía cửa. "Tôi sẽ kiểm tra về rượu vang."



















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: