Shin Hye managed to leave the movie's victory party earlier than the r dịch - Shin Hye managed to leave the movie's victory party earlier than the r Việt làm thế nào để nói

Shin Hye managed to leave the movie

Shin Hye managed to leave the movie's victory party earlier than the rest of the casts, and everyone was okay with it because she already looked so tired and sleepy. She had flown straight from Thailand to the awards night and she only had three hours of sleep on her way back.

"Just rest," Manager Jun said while helping her with her seatbelt. "I'll wake you up when we get home."

"Hmm…" she muttered and shut her already half-closed eyes. She muttered another thanks as he covered her with a soft blanket and adjusted her seat for her to rest. It's just only an hour drive to home but she needed every rest she can.

It wasn't supposed to be a busy week. After her movie, she begged her agency to let her take a break so she can finish her studies. She convinced them by saying that once she graduate, she'll work like a horse. While her agency's president didn't seem thrilled by the thought of her going back to school, he relented and agreed that she indeed was working her butt off for two straight years. The girl needed the break.

It's just that two CF shootings were scheduled at the same week of the Paeksang awards. She agreed to do CFs for the mean time because she and her staff had to make a living at least. She needed to fly to Thailand and Indonesia for the shoot and after everything was done, she only had a few hours of sleep to rest. To make matters worse, she needed to wake up early tomorrow to attend a lecture.

She waited for sleep to come. But as soon as she felt her consciousness floating away, a teasing voice echoed in her mind.

Do you remember the last time we talked?

"Aish…" she muttered, pulling the blanket higher to cover her face. She so wanted to sleep but it seemed like that little conversation a while ago won't let her go that easily.

She audibly sighed. Great. She's back to square one.


**********
A year and four months ago…

Manager Jun stopped his car a few meters away from the blue van.

"Is that his car?" he asked incredulously, not because he was impressed but because the van looked so ordinary. They were inside Yeouido Park, just some meters away from Han River. It would have been a crowded day but the weather was just too chilly to enjoy a picnic out of the park. There were at least five other cars in the distance and they all seemed to be empty. And it made sense because who would want to stay in the cold when the sun hadn't even risen yet.

"I guess so." She undid her seatbelt and peered at the vehicle. It looked ordinary but it was heavily tinted. She couldn't even see a shadow of the person inside. It seemed inconspicuous enough.

"Are you sure you'll be okay?" Her manager sounded worried. He had every reason to be.

"I'll be fine. You can drive back home if you want."

"No. I'll wait for you in the arranged place. I'll take a nap there while waiting."

He handed her a thick down jacket and a scarf, which she obligingly wore. The weather was so cold that it's almost impossible to walk a few meters without freezing over.

Shin Hye stepped out of the car and waved to her retreating manager before heading towards the so-ordinary-looking van. She's just a few steps away when the sliding door opened.

"Come quick, it's so cold."

As soon as she hopped inside, she felt a long arm hugging her close while the other arm firmly closed the van's door.

"Why are you wearing such a thick jacket?" Min Ho complained. He loosened her scarf and started to undo her jacket too but Shin Hye quickly smacked his hands away.

"I can take it off myself," she hissed.

Min Ho grinned mischievously. "Well, I just thought, you know, some practice perhaps."

Shin Hye felt her face blushing as she took off the thick red jacket. "Behave," she snapped at him albeit sweetly. He took her jacket and placed it on the third row seat. He was smiling giddily when he finally looked at her. She couldn't help giggling. He was smiling like a mischievous little boy ready for his first camping trip.

"We look like crazy fools in love," she blurted before she realized what she said. His already wide grin grew wider ensuing in bursting cheeks.

"Just a few minutes together and we're talking about love, eh?"

"I'm just saying…" she stuck her tongue out at him and snickered. Her exasperated look was replaced by tickled nervousness as she saw him gazing longingly at her lips.

She hit him nervously. "Yah, don't even think about it."

"You don't let your tongue out like that and expect to always get away with it," he said, his voice suddenly deep and husky.

Shin Hye felt a tingling at the back of her neck. She was suddenly aware of the small space of the van and the closeness of Min Ho's body to her. He was less than a foot away and she could feel his delicious warmth even from the distance.

It was so easy to let go, fall, and let primal instincts take over. But that's not the reason why they're seeing each other secretly. And Shin Hye knew that if they don't settle the issues they're facing right now and let things happen as nature wanted, they won't be able to move on to a deeper relationship. This is, as she understood, the topic to discuss right now.

"We're not officially dating, oppa," she firmly said just as he was inching closer to her. Min Ho froze on his seat and looked quizzically at her.

"Don't you want to—" he stopped short as Shin Hye looked at him with pleading eyes. He threw his head backwards, both in defeat and in disbelief.

He folded his arms on his chest and pouted. "Chamna. Can't I even hold you now? Like cuddle you or hug you close?" He was clearly upset in a cute, eager way.

She repressed a laugh and pretended to think about it. "Well, I guess if you promise to behave, cuddling is okay."

"I promise I'll behave," he immediately cried, raising his right hand as if making a pledge. Before she could give her consent, he had already encircled her waist with his right arm and lifted her to his lap in one swift motion.

"Yah! Oppa!" she protested, but he had already trapped her in his arms.

"No take backs," he muttered as he buried his face on her shoulder. Shin Hye let out a soft gasp as she felt his warm breath on her bare neck. Min Ho adjusted their seat and slowly the whole second-row seat moved back, giving them ample of leg space.

"We can recline it if you want," he teased. Shin Hye pinched him not so lightly on his arm.

"Yah, you hit me and you pinch me and you won't even let me kiss you?"

"Those are completely different things," she muttered although she gently massaged the part that she pinched. Min Ho grabbed her hand and intertwined her fingers to his.

"So, what's the plan?" he asked, his head resting on her shoulder while his other free hand was playing with her hair.

Shin Hye could barely concentrate but she knew if she protested once more, he'll have his way.

"There's actually no plan until we figure out if we're actually Park Shin Hye and Lee Min Ho and not Cha Eun Sang and Kim Tan."

"Well, Lee Min Ho is Kim Tan so all that's left is for you to find out if Park Shin Hye is Cha Eun Sang."

"You know I'm not her, but her feelings…." Her words trailed off, and she felt Min Ho tightened his grip on her hand.

"You think you only like me because of Cha Eun Sang's feelings for Kim Tan?" he asked gently, as if trying not to cause her pain. But she did feel the pain. It was painful to think that it's not her own feelings but someone elses. But she was more afraid of hurting him because he was so sure of himself. Or was he?

"Are you 100 percent sure of your own feelings?" It was her turn to ask. "Are you sure that it's not because we have so many skinship in the drama that you're feeling this way?"

Min Ho's silence rattled her. It scared her. Because the truth was always harder to accept than a thousand lies.

"Where is this really coming from?" he finally asked. "Is this because of my speech last night? Because I thanked Eun Sang and not you for accepting me?"

She shook her head. "No, it's not that. I know why you said it and I know it's for me, for us. It's just that…" She turned to him, her eyes already welling with tears. "What if the feeling goes away?"

Her tears fell as she blurted out those words. She was so scared. Scared of losing her precious feelings and scared even more of losing him because she made a mistake.

"Yah, you silly girl. Haven't you cried enough in the drama?" He gently wiped her tears away. "Why are you even afraid of things that haven't even happened?"

Shin Hye sniffed. "But it did. I've already gone through that predicament once. I thought I was in love and I felt so miserable before I realized that the feelings I was feeling weren't mine."

"And your feelings changed for the guy?"

She nodded. "After two months, I realized he was just a friend. I almost lost a friend because of that."



Min Ho understood where she's coming from. It was common for actors like them. They were so attached, so emotionally invested to the characters they're playing that it was so hard to let go after filming. He usually slept to manage it, but Shin Hye's way of getting out a character was different. And when he thought about it, he hadn't really had a hard time letting go of Kim Tan because he was so much like him. And also because he liked Shin Hye way before all the skinship in the drama took place.

It actually scared him that she's wavering, that she's not actually sure if she liked him at all. He needed to make sure of just one thing.

He shifted her body towards him until she's almost facing him. She stopped crying but her eyes were red and swollen.

"Can you tell me right now if you ever liked me even before this whole thing happened?"

"I do. I do like you, oppa. I'm just not sure now how much. I need to be sure before I can make a commitment."

It was enough assurance for him. If it turned out that she wasn't really in love with him like she thought so now, he could still make her fall in love with him. If it comes to that, then that's the only way.

"How mu
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Shin Hye đã rời khỏi chiến thắng bên của bộ phim sớm hơn so với phần còn lại của dàn diễn viên, và tất cả mọi người đã đồng ý với nó bởi vì cô ấy đã trông rất mệt mỏi và buồn ngủ. cô đã bay thẳng từ Thái Lan vào đêm trao giải và cô ấy chỉ có ba giờ ngủ trên đường trở lại.

"chỉ nghỉ ngơi," quản lý Tháng Sáu nói trong khi giúp cô với dây an toàn của mình. "Tôi sẽ đánh thức bạn dậy khi chúng tôi về nhà."

"Hmm ..." cô lẩm bẩm và đóng mắt cô đã khép hờ. cô lẩm bẩm một nhờ anh được cô với một tấm chăn mềm mại và điều chỉnh chỗ ngồi của mình cho cô ấy nghỉ ngơi. nó chỉ là chỉ một giờ lái xe về nhà nhưng cô cần mỗi phần còn lại cô có thể.

nó không được coi là một tuần bận rộn. sau khi bộ phim của cô, cô cầu xin cơ quan của mình để cho cô ấy nghỉ ngơi vì vậy cô có thể hoàn thành nghiên cứu của mình.cô thuyết phục họ bằng cách nói rằng khi cô tốt nghiệp, cô sẽ làm việc như một con ngựa. trong khi chủ tịch cơ quan mình không có vẻ vui mừng bởi những suy nghĩ của cô sẽ trở lại trường học, anh mủi lòng và đồng ý rằng cô ấy thực sự đã làm việc mông của mình ra cho hai năm liên tiếp. cô gái cần sự nghỉ ngơi.

nó chỉ là hai vụ nổ súng cf đã được lên kế hoạch tại cùng một tuần của các giải thưởng paeksang.cô đã đồng ý làm CFS cho thời gian có nghĩa bởi vì cô và nhân viên của mình phải kiếm sống ít nhất. bà cần phải bay đến Thái Lan và Indonesia để chụp và sau khi tất cả mọi thứ đã được thực hiện, cô chỉ có một vài giờ ngủ để nghỉ ngơi. để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, cô cần phải dậy sớm vào ngày mai để tham dự một bài giảng.

cô đã chờ giấc ngủ đến. nhưng ngay sau khi cô cảm thấy ý thức của mình trôi đi,một giọng nói trêu chọc vang vọng trong tâm trí cô.

bạn có nhớ lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện?

"aish ..." cô thì thầm, kéo chăn cao hơn để che mặt. cô rất muốn ngủ nhưng nó có vẻ như là cuộc trò chuyện nhỏ trong khi trước đây sẽ không để cô ấy đi một cách dễ dàng.

cô thấy rõ thở dài. tuyệt vời. cô trở lại với một hình vuông.



********** một năm và bốn tháng trước ...

quản lý Tháng Sáu dừng lại chiếc xe của mình một vài mét từ chiếc xe màu xanh.

"là chiếc xe của mình?" anh hỏi hoài nghi, không phải vì ông đã rất ấn tượng nhưng vì xe trông rất bình thường. họ trong công viên Yeouido, chỉ một số mét từ sông han. nó đã có một ngày đông nhưng thời tiết quá lạnh để thưởng thức một bữa ăn ngoài trời trong công viên.có ít nhất năm chiếc xe khác trong khoảng cách và tất cả họ dường như trống rỗng. và nó có ý nghĩa bởi vì những người muốn ở lại trong cái lạnh khi mặt trời đã thậm chí không tăng được nêu ra.

"tôi đoán vậy." cô tháo dây an toàn của mình và nhìn chăm chú vào chiếc xe. nó trông bình thường nhưng nó đã được nhuộm màu rất nhiều. cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy một cái bóng của người bên trong. có vẻ như đủ kín đáo.

"Bạn có chắc bạn sẽ có được không?" quản lý của cô có vẻ lo lắng. ông đã có mọi lý do để được.

"Tôi sẽ ổn thôi. bạn có thể lái xe trở về nhà nếu bạn muốn."

"không. tôi sẽ chờ đợi cho bạn ở nơi sắp xếp. Tôi sẽ lấy một giấc ngủ ngắn có trong khi chờ đợi. "

anh đưa cho cô một chiếc áo khoác xuống dày và một chiếc khăn mà cô mang ơn mặc. thời tiết rất lạnh mà nó gần như không thể đi bộ một vài mét mà không đóng băng hơn.

Shin Hye bước ra khỏi xe và vẫy tay với người quản lý rút lui của mình trước khi hướng tới cái van bình thường tìm kiếm. cô ấy chỉ là một vài bước đi khi cánh cửa trượt mở.

"đi nhanh chóng, nó quá lạnh."

ngay khi cô ấy nhảy bên trong, cô cảm thấy một cánh tay dài ôm thân của cô trong khi cánh tay kia đóng chặt cánh cửa của xe.

"tại sao bạn mặc một chiếc áo khoác dày như vậy?" phút ho phàn nàn.ông nới lỏng khăn của mình và bắt đầu lùi lại chiếc áo khoác của cô ấy nhưng phương Hye nhanh chóng đập tay anh ra.

"tôi có thể cởi nó ra bản thân mình," cô rít lên.

phút ho cười tinh nghịch. "Tốt, tôi chỉ nghĩ rằng, bạn đã biết, một số thực hành có lẽ."

Shin Hye cảm thấy khuôn mặt của cô đỏ mặt khi cô cởi áo khoác màu đỏ dày. "Cư xử", cô chụp với anh mặc dù ngọt ngào.ông áo khoác của mình và đặt nó lên hàng ghế thứ ba. ông đang mỉm cười chóng mặt khi cuối cùng anh nhìn cô ấy. cô không thể cười khúc khích. ông mỉm cười như một cậu bé tinh nghịch đã sẵn sàng cho chuyến đi cắm trại đầu tiên của mình.

"chúng ta nhìn như kẻ ngu điên trong tình yêu," cô buột miệng nói trước khi cô nhận ra những gì cô nói. nụ cười đã rộng lớn của mình rộng lớn hơn tiếp theo trong vỡ má.

"Chỉ trong vài phút với nhau và chúng ta đang nói về tình yêu, phải không?"

"Tôi chỉ nói ..." cô thè lưỡi ra với anh và cười khúc khích. cái nhìn bực tức của cô đã được thay thế bởi lo lắng tickled khi cô thấy anh ta nhìn chằm chằm khao khát ở môi.

cô đánh anh ta lo lắng. "Yah, thậm chí không nghĩ về nó."

"Bạn không để cho lưỡi của bạn ra như thế và mong muốn luôn nhận được đi với nó," ông nói,giọng nói của anh đột nhiên sâu và khàn khàn.

Shin Hye cảm thấy ngứa ran ở mặt sau của cổ. cô đột nhiên nhận thức được không gian nhỏ của van và sự gần gũi của cơ thể phút ho của cô ấy. ông chưa đầy một bước chân và cô ấy có thể cảm thấy sự ấm áp ngon của mình ngay cả từ khoảng cách.

nó rất dễ dàng để cho đi, mùa thu, và để cho bản năng nguyên thủy đi qua.nhưng đó không phải là lý do tại sao họ đang nhìn thấy nhau bí mật. và phương hye biết rằng nếu họ không giải quyết vấn đề mà họ đang phải đối mặt ngay bây giờ và để cho mọi việc xảy ra như thiên nhiên muốn, họ sẽ không thể để chuyển sang một mối quan hệ sâu sắc hơn. đây là, khi cô hiểu, chủ đề để thảo luận về ngay bây giờ.

"chúng tôi không chính thức hẹn hò, oppa", cô kiên quyết nói cũng giống như ông đã nhích gần hơn với cô ấy.phút ho đóng băng trên ghế và nhìn giễu cợt cô.

"bạn không muốn để" anh dừng lại ngắn như phương Hye nhìn anh với ánh mắt nài nỉ. anh ngoảnh đầu về phía sau, cả trong thất bại và trong sự hoài nghi.

anh khoanh tay trên ngực và bĩu môi. "Chamna. Không tôi có thể thậm chí giữ bạn bây giờ? Như ôm bạn hoặc ôm bạn gần?" ông rất buồn rõ ràng theo một cách háo hức dễ thương.

cô kìm nén một tiếng cười và giả vờ suy nghĩ về nó. "Tốt, tôi đoán nếu bạn hứa sẽ cư xử, ôm ấp là được."

"Tôi hứa sẽ cư xử", ông ngay lập tức kêu lên, giơ tay phải của mình như thể thực hiện một cam kết. trước khi cô có thể cung cấp sự đồng ý của cô, anh đã bị bao vây eo cô bằng tay phải và nhấc cô vào lòng mình trong một chuyển động nhanh.

"yah oppa!" cô phản đối,nhưng ông đã bị mắc kẹt cô trong vòng tay.

"không có lưng mất," anh lầm bầm khi anh vùi mặt vào vai cô. Shin Hye bật ra một tiếng thở hổn hển mềm như cô cảm thấy hơi thở ấm áp của anh trên cổ trần của cô. phút ho điều chỉnh chỗ ngồi của mình và từ từ toàn bộ ghế thứ hai liên tiếp di chuyển trở lại, tạo cho họ phong phú của không gian chân.

"chúng ta có thể ngả nó nếu bạn muốn," anh trêu chọc. Shin Hye bị chèn ép anh ta không nên nhẹ trên cánh tay của mình.

"Yah,bạn đánh tôi và bạn pinch tôi và bạn thậm chí sẽ không để em hôn anh? "

" đó là những điều hoàn toàn khác nhau, "cô lẩm bẩm mặc dù cô nhẹ nhàng xoa bóp phần mà cô bị chèn ép. phút ho nắm lấy tay cô và đan xen các ngón tay để mình.

"như vậy, kế hoạch là gì?" anh hỏi, đầu đặt trên vai của cô trong khi tay kia tự do đã chơi với mái tóc của mình.

Shin Hye chỉ có thể tập trung nhưng cô biết nếu cô ấy phản đối một lần nữa, anh ta sẽ có cách của mình.

"có thực sự là không có kế hoạch cho đến khi chúng tôi tìm ra nếu chúng ta đang thực sự Park Shin Hye và Lee Min Ho và không cha eun hát và kim tan. "

" tốt, Lee Min Ho là kim tan vì vậy tất cả những gì còn lại là dành cho bạn để tìm hiểu xem Park Shin Hye là cha eun hát. "

" Bạn có biết tôi không phải là cô ấy, nhưng tình cảm của mình ... ". lời nói của cô nhỏ dần,và cô cảm thấy phút ho nắm chặt tay cô.

"bạn nghĩ rằng bạn chỉ giống như tôi vì cha eun hát của tình cảm với kim tan?" anh hỏi nhẹ nhàng, như thể cố gắng không gây đau đớn. nhưng cô cảm thấy đau đớn. nó là đau đớn khi nghĩ rằng nó không phải là cảm xúc của mình nhưng một ai đó elses. nhưng cô sợ hơn làm tổn thương anh vì anh là như vậy chắc chắn của mình. hay là anh?

"Bạn có 100 phần trăm chắc chắn cảm xúc của riêng bạn?" đó là cô chuyển sang hỏi. "Bạn có chắc rằng nó không phải vì chúng tôi có rất nhiều skinship trong bộ phim truyền hình mà bạn đang cảm thấy theo cách này?" Im lặng

phút ho lo lắng của mình. nó sợ cô. bởi vì sự thật là luôn luôn khó khăn hơn để chấp nhận hơn một ngàn lời nói dối.

", nơi được điều này thực sự đến từ đâu?" Cuối cùng anh hỏi. "Là vì ​​các bài phát biểu của tôi đêm qua?vì tôi bắt đầu eun hát và không chấp nhận cho tôi? "

cô lắc đầu." Không, nó không phải là. tôi biết lý do tại sao bạn nói nó và tôi biết đó là đối với tôi, cho chúng tôi. nó chỉ là ... "cô quay sang anh, đôi mắt đã trào nước mắt." làm gì nếu cảm giác đi xa? "

nước mắt rơi khi cô thốt ra những lời đó. cô đã rất sợ hãi.sợ mất tình cảm quý báu của mình và sợ hãi nhiều hơn mất anh bởi vì cô ấy đã làm sai.

"yah, bạn cô gái ngớ ngẩn. đã không khóc đủ trong bộ phim truyền hình?" anh nhẹ nhàng lau nước mắt đi. "Tại sao bạn thậm chí sợ những điều mà thậm chí còn không xảy ra?"

Phương hye ngửi. "Nhưng nó đã làm. Tôi đã trải qua tình trạng khó khăn đó một lần.tôi nghĩ rằng tôi đã yêu và tôi cảm thấy rất đau khổ trước khi tôi nhận ra rằng tình cảm tôi đã cảm thấy là không phải của tôi. "

" và cảm xúc của bạn thay đổi cho các chàng? "

cô gật đầu." sau hai tháng, tôi nhận ra ông chỉ là một người bạn. tôi gần như mất một người bạn vì điều đó. "



phút ho hiểu nơi cô ấy đến từ đâu. nó đã được phổ biến cho các diễn viên như họ. họ đã gắn bó,để cảm xúc đầu tư với các nhân vật họ đang chơi mà nó rất khó để cho đi sau khi quay phim. ông thường ngủ để quản lý nó, nhưng cách phương Hye nhận ra một nhân vật là khác nhau. và khi anh nghĩ về điều đó, ông đã không thực sự đã có một thời gian khó buông kim tan vì anh rất giống anh.và cũng bởi vì anh thích cách phương hye trước khi tất cả các skinship trong bộ phim truyền hình đã diễn ra.

nó thực sự sợ anh rằng cô ấy dao động, rằng cô ấy không thực sự chắc chắn nếu cô ấy thích anh ấy cả. ông cần phải chắc chắn rằng chỉ có một điều.

anh chuyển cơ thể của mình về phía anh cho đến khi cô ấy gần như phải đối mặt với anh ta. cô ngừng khóc nhưng đôi mắt đỏ và sưng lên.

"Bạn có thể cho tôi biết ngay bây giờ nếu bạn đã bao giờ thích tôi ngay cả trước khi toàn bộ điều này đã xảy ra?"

"Tôi. Tôi làm như bạn, oppa. Tôi chỉ không chắc chắn bây giờ bao nhiêu. Tôi cần phải chắc chắn trước khi tôi có thể làm cho một cam kết. "

đó là đủ đảm bảo cho anh ta. nếu nó bật ra rằng cô ấy không thực sự yêu anh như cô nghĩ như vậy bây giờ, anh vẫn có thể làm cho mùa thu của mình trong tình yêu với anh ta. nếu nói đến đó,thì đó là cách duy nhất.

"làm thế nào mu
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Shin Hye quản lý để rời khỏi bộ phim chiến thắng bên sớm hơn so với phần còn lại của các phôi, và tất cả mọi người là okay với nó vì cô đã nhìn như vậy mệt mỏi và buồn ngủ. Cô đã bay trực tiếp từ Thái Lan sang giải thưởng đêm và cô chỉ có ba giờ của giấc ngủ trên con đường của mình trở lại.

"Chỉ cần nghỉ ngơi," công cụ quản lý tháng sáu cho biết trong khi giúp đỡ cô ấy với thắt dây an toàn của cô. "Tôi sẽ đánh thức bạn lên khi chúng tôi nhận được nhà."

"Hmm..." cô muttered và đóng đôi mắt đã đóng cửa một nửa của mình. Cô muttered khác nhờ như ông được bảo hiểm của mình với một tấm chăn mềm và điều chỉnh chỗ ngồi của mình cho cô ấy để nghỉ ngơi. Đó là chỉ một giờ lái xe đến nhà nhưng cô ấy cần còn lại mỗi cô có thể

nó không phải là nghĩa vụ phải là một tuần bận rộn. Sau khi bộ phim của cô, cô begged cơ quan của cô để cho cô ấy mất một break vì vậy cô có thể hoàn thành nghiên cứu của mình. Bà thuyết phục họ bằng cách nói rằng một khi cô tốt nghiệp, cô sẽ làm việc như một con ngựa. Trong khi Tổng thống của cơ quan của cô không có vẻ vui mừng bởi những suy nghĩ của cô sẽ trở lại trường học, ông nhượng và đồng ý rằng cô thực sự đã làm việc mông của cô cho hai năm liên tiếp. Các cô gái cần nghỉ.

nó là chỉ hai CF vụ thảm sát đã được dự kiến tại cùng một tuần của các giải thưởng Daesang. Cô đã đồng ý để làm CFs cho thời gian có nghĩa là vì cô và nhân viên của mình đã phải thực hiện một cuộc sống ít. Cô ấy cần phải bay đến Thái Lan và Indonesia cho shoot và sau khi tất cả mọi thứ đã được thực hiện, cô chỉ có một vài giờ của giấc ngủ để nghỉ ngơi. Để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, cô ấy cần phải thức dậy sớm vào ngày mai để tham dự một bài giảng.

cô đợi ngủ đi. Nhưng ngay sau khi cô cảm thấy ý thức của cô nổi đi, một giọng nói teasing lặp lại trong tâm trí cô.

bạn có nhớ lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện?

"Aish..." cô muttered, kéo chăn cao hơn để bao gồm khuôn mặt của cô. Cô ấy rất muốn ngủ nhưng nó có vẻ như rằng cuộc hội thoại nhỏ một trong khi trước đây sẽ không để cô ấy đi dễ dàng.

cô nghe rỏ ràng thở dài. Tuyệt. Cô là trở lại với một hình vuông.


***
một năm và bốn tháng trước...

Quản lý Jun dừng lại chiếc xe của mình một vài mét ra khỏi chiếc xe màu xanh.

"Là rằng xe hơi của mình?" ông yêu cầu incredulously, không phải vì ông đã rất ấn tượng nhưng bởi vì xe trông rất bình thường. Họ đã bên trong Yeouido Park, chỉ là một số mét ra khỏi sông Hàn. Nó sẽ có là một ngày đông đúc, nhưng thời tiết đã được chỉ là quá lạnh để thưởng thức một bữa ăn ngoài trời ra khỏi công viên. Có ít nhất năm chiếc xe khác ở khoảng cách và họ tất cả dường như là sản phẩm nào. Và nó làm cho cảm giác vì người nào muốn ở trong cái lạnh khi mặt trời đã không thậm chí tăng được.

"tôi đoán như vậy." Cô undid thắt dây an toàn của cô và peered lúc xe. Nó trông bình thường nhưng nó rất nhiều màu. Cô thậm chí không thể nhìn thấy một bóng người bên trong. Nó dường như không dễ thấy đủ.

"Bạn có chắc bạn sẽ đâu?" Quản lý của cô có vẻ lo lắng. Ông đã có mọi lý do để.

"tôi sẽ bị phạt. Có thể lái xe trở về nhà nếu bạn muốn."

"Số Tôi sẽ chờ đợi cho bạn trong vị trí đã được sắp xếp. Tôi sẽ đi ngủ trưa có trong khi chờ đợi."

Ông trao cho cô ấy một dày xuống áo và một chiếc khăn, cô obligingly mặc. Thời tiết lạnh quá mà nó là hầu như không thể đi bộ một vài mét mà không đóng băng.

Shin Hye bước ra khỏi xe và vẫy với cô quản lý rút lui trước khi đi theo hướng để bình thường-nhìn van. Cô ấy chỉ là một vài bước đi khi cửa trượt mở.

"Đến nhanh chóng, nó là quá lạnh."

Ngay sau khi cô nhảy bên trong, cô cảm thấy một cánh tay dài ôm cô đóng trong khi tay kia chắc chắn đóng cửa các van cửa.

"tại sao có bạn mặc một chiếc áo khoác dày?" Min Ho phàn nàn. Ông nới lỏng khăn của mình và bắt đầu để hoàn tác áo của cô quá nhưng Shin Hye nhanh chóng smacked tay đi.

"tôi có thể đưa nó đi bản thân mình," cô hissed.

Min Ho grinned mischievously. "Vâng, tôi chỉ nghĩ rằng, bạn biết, một số thực hành có lẽ."

Shin Hye cảm thấy cô ấy phải đối mặt đỏ mặt như cô cất cánh áo đỏ dày. "Cư xử," cô ấy gãy ở Anh ta mặc dù ngọt ngào. Ông lấy áo của cô và đặt nó vào chỗ ngồi hàng thứ ba. Ông cười giddily khi ông cuối cùng nhìn vào cô ấy. Cô không thể giúp đỡ cười. Ông mỉm cười như một cậu bé ít tinh nghịch đã sẵn sàng cho chuyến đi cắm trại đầu tiên của ông.

"Chúng tôi nhìn như điên kẻ ngu dại trong tình yêu," cô blurted trước khi cô nhận ra rằng những gì cô nói. Ông grin đã rộng lớn rộng hơn sau đó ở bursting má.

"Chỉ là một vài phút với nhau và chúng tôi đang nói về tình yêu, eh?"

"Tôi chỉ nói..." cô bị mắc kẹt lưỡi của mình ra lúc anh ta và snickered. Exasperated cái nhìn của cô được thay thế bởi tickled căng thẳng khi cô thấy anh ta nhìn longingly lúc môi cô.

cô ta đập ông nervously. "Yah, thậm chí không nghĩ về nó."

"Bạn không cho phép lưỡi của bạn ra như vậy và hy vọng sẽ luôn luôn có được đi với nó," ông nói, của mình bằng giọng nói đột nhiên sâu và husky.

Shin Hye cảm thấy một ngứa ran ở mặt sau cổ của cô. Cô đã đột nhiên nhận thức của không gian nhỏ của chiếc xe và sự gần gũi của Min Ho của cơ thể để cô ấy. Ông là ít hơn một bàn chân đi và cô ấy có thể cảm thấy mình ấm áp ngon thậm chí từ khoảng cách.

nó dễ dàng như vậy để cho đi, mùa thu, và để cho nguyên bản năng tiếp nhận. Nhưng đó không phải là lý do tại sao họ đang nhìn thấy nhau bí mật. Và Shin Hye biết rằng nếu họ không giải quyết các vấn đề họ đang phải đối mặt với ngay bây giờ và để cho những điều xảy ra như là tự nhiên muốn, họ sẽ không thể để chuyển sang một mối quan hệ sâu sắc hơn. Đây là, như cô hiểu, chủ đề để thảo luận về ngay bây giờ.,

"hẹn hò chúng tôi đang không chính thức với, oppa," cô vững chắc ông cũng giống như ông đã inching gần gũi hơn với cô. Min hồ đóng băng trên ghế của mình và xem xét quizzically cô

"Anh không muốn —" ông dừng lại ngắn hạn như Shin Hye nhìn anh ta với pleading mắt. Ông đã ném đầu ngược, thất bại và trong sự hoài nghi.

ông gấp cánh tay của mình trên ngực và pouted. "Chamna. Không thể tôi thậm chí tổ chức bạn bây giờ? Như ôm bạn hay ôm bạn đóng?" Ông được rõ ràng khó chịu theo phong cách dễ thương, háo hức.

Cô repressed một cười và giả vờ để suy nghĩ về nó. "Vâng, tôi đoán nếu bạn hứa hẹn để cư xử, ôm ấp là okay"

"Tôi hứa tôi sẽ cư xử," ông ngay lập tức khóc, nâng cao tay phải của ông như thể làm cho một cam kết. Trước khi cô có thể cung cấp cho sự đồng ý của mình, ông đã bao quanh eo của cô với cánh tay phải của mình và dỡ bỏ cô ấy để vòng của mình trong một chuyển động nhanh chóng.

"Yah! Oppa!"cô phản đối, nhưng ông đã có mắc kẹt của cô trong cánh tay của mình.

"Không ủng hộ đi," ông muttered như ông chôn cất khuôn mặt của mình trên vai của mình. Shin Hye để cho ra một gasp mềm như cô cảm thấy hơi thở ấm áp của mình trên cổ của cô trần. Min Ho điều chỉnh chỗ ngồi của họ và từ từ thủ phủ toàn bộ thứ hai liên tiếp di chuyển trở lại, giúp cho họ dư dật không gian chân.

"chúng tôi có thể recline nó nếu bạn muốn," ông chọc ghẹo. Shin Hye pinched anh ta không nên nhẹ trên cánh tay.

"Yah, bạn nhấn tôi và bạn pinch tôi và bạn thậm chí sẽ không cho phép tôi hôn bạn?"

"Đó là những điều hoàn toàn khác nhau," cô muttered mặc dù cô nhẹ nhàng mát xa phần mà cô chèn ép. Min Ho nắm lấy tay cô và intertwined ngón tay của mình để ông.

"Vì vậy, những gì là kế hoạch?" ông hỏi, đầu nghỉ ngơi trên vai của mình trong khi tay miễn phí khác đã chơi với mái tóc của mình.

Shin Hye hiếm khi có thể tập trung, nhưng cô biết nếu cô ấy phản đối một lần nữa, ông sẽ có cách của mình.

"đó là thực sự không có kế hoạch cho đến khi chúng tôi tìm ra nếu chúng tôi đang thực sự Park Shin Hye và Lee Min Ho và không Cha Eun hát và Kim tân."

"Vâng, Lee Min Ho là Kim tân vì vậy tất cả những gì còn lại là để bạn có thể tìm hiểu xem Park Shin Hye là Cha Eun Sang."

"Bạn biết tôi không phải là cảm xúc của cô, nhưng cô..." Từ của cô kéo ra, và cô cảm thấy Min Ho thắt chặt kẹp của mình trên bàn tay của cô.

"Bạn nghĩ rằng bạn chỉ như tôi vì Cha Eun hát của tình cảm với Kim tân?" Anh hỏi nhẹ nhàng, như thể cố gắng không để gây ra nỗi đau của mình. Nhưng cô đã cảm thấy đau. Đó là đau đớn để nghĩ rằng nó không phải là cảm xúc của riêng mình nhưng một ai đó elses ai đó. Nhưng cô ấy đã nhiều hơn sợ gây tổn thương cho anh ta bởi vì ông là như vậy chắc chắn của mình. Hoặc là ông?

"Là bạn 100 phần trăm chắc chắn về cảm xúc của riêng của bạn?" Nó đã là lần lượt của mình để yêu cầu. "Bạn có chắc rằng nó là không phải vì chúng tôi có rất nhiều skinship trong bộ phim bạn đang cảm thấy theo cách này?"

Min Ho im lặng rattled cô ấy. Nó sợ hãi của mình. Bởi vì sự thật là luôn luôn khó khăn hơn để chấp nhận hơn một nghìn nằm.

"nơi điều này thực sự đến từ?" ông cuối cùng đã yêu cầu. "Là bởi vì bài phát biểu của tôi tối qua? Bởi vì tôi cảm ơn Eun Sang và không cho chấp nhận tôi?"

Bà bắt đầu. "Không, không đâu mà. Tôi biết tại sao bạn nói rằng nó và tôi biết nó là đối với tôi, cho chúng tôi. Nó là chỉ là..." Cô đã chuyển sang Anh ta, đôi mắt của cô đã welling với nước mắt. "Những gì nếu cảm giác đi đi?"

Nước mắt của cô giảm như cô blurted ra những từ đó. Cô ấy đã rất sợ Sợ mất cảm giác quý giá của mình và sợ hãi hơn mất anh ta bởi vì cô đã làm sai.

"Yah, bạn cô gái ngớ ngẩn. Đã không bạn khóc đủ trong bộ phim?" Ông nhẹ nhàng lau nước mắt của cô đi. "Tại sao bạn có thậm chí sợ điều đó đã không thậm chí đã xảy ra?"

Shin Hye sniffed. "Nhưng nó đã làm. Tôi đã đã trải qua tình trạng khó khăn mà một lần. Tôi nghĩ rằng tôi đã trong tình yêu và tôi cảm thấy đau khổ như vậy trước khi tôi nhận ra rằng những cảm xúc tôi đã cảm thấy không tôi."

"Và cảm xúc của bạn thay đổi cho người?"

Cô gật đầu. "Sau hai tháng, tôi nhận ra ông đã là chỉ là một người bạn. Tôi gần như mất một người bạn do đó."



Min Ho hiểu nơi cô đến từ. Nó đã được phổ biến cho các diễn viên như họ. Họ đã được như vậy gắn liền, như vậy tình cảm đầu tư để các nhân vật mà họ đang chơi nó là khó khăn như vậy để cho đi sau khi quay phim. Ông thường ngủ để quản lý nó, nhưng Shin Hye cách để nhận ra một nhân vật là khác nhau. Và khi ông nghĩ về nó, ông đã không thực sự có một thời gian khó khăn cho phép đi của Kim Tan bởi vì ông là như vậy giống như anh ta. Và cũng vì ông thích Shin Hye cách trước khi tất cả skinship trong bộ phim đã place.

nó thực sự sợ hãi anh ta rằng cô vò, rằng cô ấy là không thực sự chắc chắn nếu cô thích anh ta ở tất cả. Ông cần thiết để đảm bảo của chỉ là một điều.

ông chuyển cơ thể của mình đối với anh ta cho đến khi nó gần như đối mặt với anh ta. Cô dừng lại khóc nhưng đôi mắt của cô là màu đỏ và sưng.

"Có thể bạn cho tôi biết ngay bây giờ nếu bạn đã bao giờ thích tôi thậm chí trước khi toàn bộ điều đã xảy ra?"

"Tôi làm. Tôi thích bạn, oppa. Tôi chỉ cần bây giờ không chắc chắn bao nhiêu. Tôi cần để chắc chắn trước khi tôi có thể làm cho một cam kết."

Nó là đủ đảm bảo cho anh ta. Nếu nó bật ra rằng cô không thực sự có trong tình yêu với anh ta như cô nghĩ rằng như vậy bây giờ, ông vẫn có thể làm cho cô ấy rơi vào tình yêu với anh ta. Nếu nói đến đó, sau đó, đó là cách duy nhất.

"làm thế nào mu
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: