I'll be Kyu-chan's left eye…sorry…

I'll be Kyu-chan's left eye…sorry…"

I'll be Kyu-chan's left eye…sorry…"

The cool winds of early summer blew through the branches of a large tree, causing its leaves to give out rustling whispers of protest. A slim figure sat in the shade of the large tree, a white robe hanging beside her. With a light wrinkling of her brow, her single eye fluttered open and she awoke from her nap.

"I had that dream again...even though it's so long ago, the one thing that I can't bear to see, are your tears, Tae-chan." Lifting a right hand, her sword hand, she used it to block the sun from her sight. Even so, the light was still blinding.

If only I had been stronger then…then I could have protected you. Then you wouldn't have cried, would you? Staring at her hand, the words resonated in her mind. If only…if only she had been stronger, then Tae-chan wouldn't have cried. No matter, that was all in the past, her past self had been weak. Nothing could be said against that.

"Waka-san." Another voice floated through the summer air as a figure slowly made its way from the house.

"What is it?" Closing her eyes, she leaned back against the tree, feeling a premonition that her servant's news would probably not be anything to great importance.

"Shimura Otae has arrived…eh? I'm not finished yet! Waka-san!" Before his words had finished, the slim figure had already disappeared from its spot underneath the trees and was making its way towards the door.

Kyubei Yagyu- sole heir of the house of Yagyu, was usually quite calm and controlled. However, this air was tossed to the winds as she rushed to greet the figure at the door. Usually, she did not mind the size of her house, yet she now cursed the size of the house for delaying her in greeting Shimura Otae.

"Tae-chan!" Shoving open the last doors, Kyubei nearly fell over in her eagerness to greet the familiar figure sitting on a stone bench by the front doors.

"Ohayo, Kyu-chan." Taking a closer look at the others face, she gave an inward sigh. The familiar nickname had not changed yet the face she gazed at had changed considerably. The soft childish face that she remembered as a child was now transformed into a coolly handsome face.

All because of her, she had forsaken the use of her left eye. Because of her, she had decided to leave her home, to become stronger, for only one reason- in order to protect her. Why didn't she take more care of herself? Why is she always willing to sacrifice herself in order to protect me? Why…?

"Why the sudden visit? Is something wrong?" Despite her wild rush to greet Otae, she was still seemed very controlled when she knelt in front of her friend.

"Ara, was it not Kyu-chan who invited me here?" Otae smiled gently and pulled out a invitation from her fold within her clothes. Kyubei stared blankly at the invitation for a second. Those four again…

"Uh… I just wanted to invite you over for…for lunch." Unable to think up an excuse in such a short period of time, Kyubei said the first thing that came to mind.

Waka-san, don't you think that line's a little too worn?! The four 'masterminds' in the scheme sat behind a tree, laughing quietly at their young master.

"Oh, okay!" Smiling, Otae immediately agreed to Kyubei's offer.

MY GOD! She actually agreed! What's the situation now?! Fast as lightning, Kyubei pulled a second knife out from within the folds of her clothing and whipped it at the tree, scattering the four.

"Ah, I'm sorry Tae-chan, do you mind coming again tomorrow? I'm afraid I forgot to make arrangements today." As she spoke, Kyubei's arms had slid around Otae's slim waist to hold the girl in a loose embrace from behind. Hesitantly, the swordswoman buried her face in the curve of Otae's slim neck.

"Kyu-chan?" There was no sign of struggling from Otae. Instead, Otae thought back to the time when Kyubei had first arrived and stolen away her first kiss…and breath. Thinking of this, Otae's cheeks grew warm.

"I apologize, Tae-chan. This is just for a second." Not budging, Kyubei inhaled the sweet scent of Otae deeply. As she did so, Kyubei arms tightened slightly around Otae's waist, as if fearing that the person she held would disappear the moment that she let go.

The two woman stood there, still and unmoving. Gently holding Otae around the waist, Kyubei wished fervently that time would suddenly freeze. Alas, time was umoved by her silent pleas. After a second, Kyubei slowly released Otae and took a step back, unable to meet the woman's gaze.

Otae slid her fingers under Kyubei's chin to lift the latter's face. Gently, she removed the black eye-patch covering Kyubei's left eye. Remembering the time that Kyubei had agreed to don a flower-patterned eye-patch, she gave a fond smile. Setting the eye-patch to one side, she brushed her lips over the scar.

"T-Tae-chan?" Startled by Otae's sudden move, Kyubei's first instinct was to break free of her friend's hold. However, upon seeing the smile upon the other girl's features, she relaxed, allowing Otae to do what she wished.

"You've changed so much, Kyu-chan." Holding Kyubei at arms length, she committed the girl's features to memory. Her friend was more handsome than any man she knew and cuter than any girl-at least, when she was dressed in girl's clothes.

"I had to change, or else I wouldn't be able to protect you…" Guilt wrinkled the smooth skin at Kyubei forehead as memories of her former weakness assaulted her. Otae shook her head at this and pressed a soft kiss to Kyubei's forehead.

"It wasn't your fault, Kyu-chan. I did cause you to lose your eye after all." A slightly bitter smile could be seen upon Otae's lips. A heavy silence fell like a blanket over the two.

We can't let this go on. At this rate, Waka-san will be stolen by some other man! The four masterminds had popped back out from the house and were watching the two. Putting their heads together, they began discussing what they would do. "Alright! Decided! Every man to his post!" So saying, the four disappeared back into the house.

During the time they were discussing, the heavy silence had been broken and the two were chatting together as if nothing had happened. A small smile could even be seen upon Kyubei's usually stoic face. It was well after midnight that she escorted Otae back home, with the promise of lunch together the next day.

However, the next day came with the promise of change. A letter arrived, and the head of the Yagyu household was required to attend a formal ball held for some weird prince. 'Partner required' it was written on the letter. Upon hearing this news, Kyubei immediately decided to ask Otae to be her partner.

As night fell, Kyubei arrived at the Otae's workplace, tagged by Tojo who didn't really have a business in coming in the first place. Upon locating Otae, Kyubei immediately explained the situation to her.

"…That's how it is, Tae-chan. I'm really sorry for bothering you like this, but could you please come with me?" Kyubei kept her gaze focused on Otae, ignoring Tojo who had a stream of tears pouring down his face. Why didn't Waka-san think of asking me?

"Well..of course, but I've absolutely nothing to wear…" Her only clothes were the large collection of kimonos in her closet and she was worried about letting Kyubei look bad. What she didn't know was that, she could have dressed in rags and Kyubei wouldn't have minded.

"Don't fret yourself over this point, I will prepare a dress for you." Tojo seemed to have recovered enough to pay attention to what was going on. Kyubei glared at him. "Don't you prepare anything weird or I'll make you wear it."

The three sat in silence, sipping beer, until Otae had to leave halfway to tend to a customer. Kyubei just nodded and said that she would wait to escort Otae home.

"Waka-san, I have a question…but I'm not really sure if I should voice it.." Kyubei glared at Tojo. "Either say it or shut up."

"Why does Waka-san continue pursuing Shimura-san? Has she not already rejected your affections?" Tojo seemed to be being senselessly brave in asking this question.

Kyubei's brow wrinkled and she frowned. Finally she let out a deep sigh. "So what if she had rejected me? All I wish is to make her happy, that's all." "Aah, I see." Tojo gave a small smile. If that is the case, I will do my best to support you, Waka-san.

When the customers began to leave one by one, Otae sighed and begin to clean up after them. Kyubei turned to find Tojo drunk and sound asleep on the couch. Her other three servants had somehow managed to sneak in and had drunk themselves into a stupor.

"OY! GET UP AND START HELPING TO CLEAN UP! ANYONE WHO DOESN'T HELP TO CLEAN UP CAN FORGET ABOUT EVER SETTING FOOT IN YAGYU HOUSEHOLD AGAIN!" As Kyubei practically roared out an order, the ones that were lying in a drunken stupor managed to struggle to their feet and clean the room as fast as was humanly possible.

"Ara, thank you Kyu-chan. Wait for me while I go and change." So saying, Otae disappeared into a dressing room. Ten minutes passed and still no Otae. Curious, Kyubei knocked on the door on the dressing room and entered.

"Ot-OMGI'MSOSORRY!" Kyubei whipped around, the sight of a half-naked Otae burned into her brain. About to leave, she was stopped by the sound of her friend's voice. "It's okay, Kyu-chan. I'm almost finished anyways."

Otae watched in amusement at the deep red blush creeping up Kyubei's neck. She stifled the sudden urge to giggle and hug the swordswoman. Bad Otae. Don't do anything that might cause her to blow a blood vessel.

On the way back, Kyubei watched as Otae nearly hit a lamp post. "Tae-chan, do you want to sleep over at my place tonight? I don't think you'll be able to make it home." Otae favored Kyubei with a sleepy smile. "Thank you Kyu-chan. That would be wonderful."

Once they reached the Yagyu household, there was no time to prepare a room for Otae, so Kyubei allowed the girl to sleep in her own room.

Sitting by Otae, Kyubei watched the girl as she slept. Moonlight streamed from a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi sẽ là mắt trái Kyu-chan... xin lỗi... "

những cơn gió mát mẻ của đầu mùa hè thổi qua các chi nhánh của một cây lớn, gây ra lá của nó để cho ra rustling thì thầm của kháng nghị. Một con số mỏng ngồi dưới bóng cây lớn, một chiếc áo choàng màu trắng treo bên cạnh cô ấy. Với một ánh sáng nhăn của trán của cô, cô mắt duy nhất fluttered mở và cô thức dậy từ giấc ngủ của cô.

"tôi đã có ước mơ đó một lần nữa...mặc dù nó là rất lâu trước đây, một điều mà tôi không thể chịu khi thấy, những nước mắt của bạn, Tae-chan." Nâng một bên, tay thanh kiếm của cô, cô sử dụng nó để chặn mặt trời từ tầm nhìn của mình. Mặc dù vậy, ánh sáng vẫn còn blinding.

nếu chỉ có tôi đã mạnh mẽ hơn sau đó... sau đó tôi có thể bảo vệ bạn. Sau đó bạn sẽ không có khóc, chứ? Nhìn vào bàn tay của cô, các từ vang dội đến trong tâm trí của mình. Nếu chỉ... nếu chỉ cô đã có mạnh mẽ hơn, sau đó Tae-chan sẽ không có khóc. Không có vấn đề, đó là tất cả trong quá khứ, quá khứ của cô tự đã yếu. Không có gì có thể nói chống lại mà.

"Waka-san." Một giọng nói lưu hành thông qua không khí mùa hè như là một nhân vật từ từ làm theo cách của mình từ nhà.

"nó là gì?" Đóng cửa đôi mắt của cô, cô cúi trở lại với cây, cảm thấy một sự cho biết trước rằng tin tức tôi tớ của cô sẽ có lẽ không phải là bất cứ điều gì để tầm quan trọng lớn.

"Shimura Otae đã đến... hả? Tôi không hoàn thành được nêu ra! Waka-san!" Trước khi lời nói của ông đã hoàn thành, các con số mỏng có đã biến mất từ tại chỗ của nó bên dưới những cây và đã làm theo cách của mình về phía cửa.

Kyubei Yagyu-duy nhất người thừa kế của ngôi nhà của Yagyu, thường là khá bình tĩnh và kiểm soát. Tuy nhiên, máy này đã được tossed để gió như cô ấy đổ xô để chào đón các con số tại cửa. Thông thường, cô không nhớ kích thước của ngôi nhà của cô, nhưng cô ấy bây giờ nguyền rủa kích thước của ngôi nhà để trì hoãn cô trong lời chào Shimura Otae.

"Tae-chan!" Shoving mở cửa cuối, Kyubei gần như giảm hơn trong sự háo hức của mình để chào đón các con số quen thuộc, ngồi trên một băng ghế dự bị đá bởi cửa trước.

"Ohayo, Kyu-chan."Tham gia một xem xét kỹ hơn những người khác phải đối mặt, cô đã cung cấp một sigh hướng nội. Biệt hiệu quen thuộc không thay đổi nào được nêu ra khuôn mặt cô ấy nhìn lúc đã thay đổi đáng kể. Khuôn mặt trẻ con mềm cô nhớ như một đứa trẻ được bây giờ chuyển thành một khuôn mặt đẹp trai coolly.

tất cả vì cô ấy, cô ấy đã bỏ rơi việc sử dụng của mắt trái của cô. Bởi vì cô ấy, cô ấy đã quyết định để lại cô ấy về nhà, để trở thành mạnh mẽ hơn, cho chỉ có một lý do để bảo vệ cô. Tại sao cô không đi thêm chăm sóc mình? Tại sao là cô luôn luôn sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ tôi? Tại sao...?

"Tại sao đột ngột truy cập? Là một cái gì đó sai?" Mặc dù cô ấy vội vàng hoang dã để chào Otae, cô ấy vẫn còn có vẻ rất kiểm soát khi cô quỳ xuống ở phía trước của bạn bè của cô.

"Ara, là nó không Kyu-chan, người đã mời tôi ở đây?"Otae cười nhẹ nhàng và kéo ra một lời mời từ màn hình đầu tiên của cô trong quần áo của cô. Kyubei stared blankly tại lời mời cho một thứ hai. Những bốn một lần nữa...

"Uh... Tôi chỉ muốn mời các bạn trên cho... cho bữa ăn trưa. " Không thể nghĩ đến một cái cớ trong một thời gian ngắn thời gian, Kyubei cho biết việc đầu tiên mà đến để tâm trí.

Waka-san, không bạn nghĩ rằng dòng một chút quá mòn?! Masterminds bốn' trong các đề án ngồi phía sau một cây, cười nhẹ nhàng của Thạc sĩ trẻ.

"Oh, okay!" Mỉm cười, Otae ngay lập tức đồng ý để Kyubei của cung cấp.

Thiên Chúa của tôi! Cô thực sự đã đồng ý! Tình hình hiện nay là gì?! Nhanh như chớp, Kyubei kéo một con dao thứ hai ra từ trong các nếp gấp của quần áo của cô và whipped nó tại tree, tán xạ bốn.

"Ah, tôi xin lỗi Tae-chan, bạn có quan tâm đến một lần nữa vào ngày mai? Tôi là sợ tôi quên để sắp xếp vào ngày hôm nay." Như cô đã nói, cánh tay của Kyubei đã trượt xung quanh eo của Otae mỏng để giữ các cô gái trong một ôm hôn lỏng lẻo từ phía sau. Hesitantly, bạch chôn khuôn mặt của cô trong đường cong của Otae mỏng cổ.

"Kyu-chan?" Có là không có dấu hiệu của đấu tranh từ Otae. Thay vào đó, Otae suy nghĩ về thời gian khi Kyubei đầu tiên đã đến và đánh cắp đi nụ hôn đầu tiên của cô... và hơi thở. Suy nghĩ về điều này, Otae của má lớn ấm.

"tôi xin lỗi, Tae-chan. Đây là chỉ cho một giây." Không budging, Kyubei hít hương thơm ngọt của Otae sâu sắc. Khi cô ấy đã làm như vậy, cánh tay Kyubei thắt chặt một chút xung quanh eo của Otae, như thể lo sợ rằng những người cô tổ chức sẽ biến mất thời điểm này rằng cô ấy cho đi.

hai người phụ nữ đứng đó, vẫn còn và unmoving. Nhẹ nhàng giữ Otae xung quanh eo, Kyubei muốn fervently thời gian đó sẽ đột nhiên đóng băng. Alas, thời gian là umoved bởi lời cầu xin cô im lặng. Sau một lần thứ hai, Kyubei chậm phát hành Otae và mất một bước trở lại, không thể đáp ứng của người phụ nữ chiêm ngưỡng.

Otae trượt ngón tay của mình theo Kyubei của cằm để nâng mặt này. Nhẹ nhàng, cô lấy ra mắt đen-vá bao gồm Kyubei của rời mắt. Ghi nhớ thời gian Kyubei đã đồng ý để don một khuôn mẫu Hoa mắt-vá, cô cho một nụ cười ngây thơ. Cài đặt các bản vá mắt sang một bên, cô chải đôi môi của mình trên các vết sẹo.

"T-Tae-chan?" Giật mình bởi di chuyển đột ngột của Otae, Bản năng đầu tiên của Kyubei là để phá vỡ miễn phí của tổ chức bạn bè của cô. Tuy nhiên, khi nhìn thấy nụ cười khi các cô gái khác của tính năng, cô nới lỏng, cho phép Otae để làm những gì cô muốn.

"bạn đã thay đổi rất nhiều, Kyu-chan." Cô đang nắm giữ Kyubei lúc chiều dài cánh tay, cam kết của cô gái tính năng bộ nhớ. Bạn bè của cô là đẹp trai hơn bất kỳ người đàn ông cô ấy biết hơn và cuter hơn bất kỳ girl-at kém, Khi cô được mặc quần áo trong quần áo của cô gái.

"tôi đã phải thay đổi, hoặc người nào khác tôi sẽ không thể để bảo vệ bạn..." Tội lỗi nhăn da mịn tại Kyubei trán như những kỷ niệm của sự yếu kém trước đây của cô tấn công cô. Otae bắt đầu tại đây và ép một nụ hôn mềm để Kyubei của trán.

"nó không phải là lỗi của Kyu-chan. Tôi đã làm bạn mất mắt của bạn sau khi tất cả."Một nụ cười hơi đắng có thể được nhìn thấy khi Otae của môi. Một sự im lặng nặng giảm giống như một tấm chăn hơn hai.

chúng tôi không thể cho điều này đi trên. Ở mức này, Waka-san sẽ bị đánh cắp bởi một số người đàn ông khác! Masterminds bốn có popped trở lại ra khỏi nhà và đã xem hai. Đặt đầu họ với nhau, họ đã bắt đầu thảo luận về những gì họ sẽ làm gì. "Được rồi! Quyết định! Mỗi con người để đăng bài của mình!" Vì vậy, nói, bốn biến mất trở lại vào nhà.

trong thời gian họ đã thảo luận, sự im lặng nặng đã bị phá vỡ và hai đă tṛ chuyện với nhau nếu như không có gì đã xảy ra. Một nụ cười nhỏ thậm chí có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt thường stoic của Kyubei. Nó đã là tốt sau nửa đêm rằng nó hộ tống Otae trở về nhà, với lời hứa của bữa ăn trưa với nhau ngày tiếp theo.

Tuy nhiên, ngày hôm sau đến với lời hứa của sự thay đổi. Một lá thư đến, và người đứng đầu của các hộ gia đình Yagyu được yêu cầu tham dự một quả bóng chính thức được tổ chức cho một số hoàng tử lạ. 'Đối tác cần thiết' nó đã được viết vào chữ cái đầu. Khi nghe tin này, Kyubei ngay lập tức quyết định yêu cầu Otae để là đối tác của mình.

khi đêm đã giảm, Kyubei đi đến nơi làm việc của Otae, được gắn thẻ của Tojo người không thực sự có một doanh nghiệp trong sắp tới tại địa điểm đầu tiên. Khi định vị Otae, Kyubei ngay lập tức giải thích tình hình với cô.

"...Đó là làm thế nào nó là, Tae-chan. Tôi thực sự xin lỗi vì làm phiền bạn như thế này, nhưng có thể bạn hãy đến với tôi?" Kyubei giữ chiêm ngưỡng của cô tập trung vào Otae, bỏ qua Tojo người đã có một dòng nước mắt đổ xuống khuôn mặt của mình. Tại sao không Waka-san nghĩ của yêu cầu tôi?

"tốt...Tất nhiên, nhưng tôi đã hoàn toàn không có gì để mặc... " Quần áo của cô chỉ là bộ sưu tập lớn của kimono trong tủ quần áo của cô và cô đã lo lắng về cho phép Kyubei nhìn xấu. Những gì cô ấy không biết là rằng, cô có thể có mặc quần áo trong rags và Kyubei sẽ không có minded.

"Đừng lo cho mình trong thời điểm này, tôi sẽ chuẩn bị một chiếc váy cho bạn."Tojo dường như đã phục hồi đủ để thanh toán sự chú ý với những gì đã xảy ra trên. Kyubei glared vào anh ta. "Bạn không chuẩn bị bất cứ điều gì lạ hoặc tôi sẽ làm cho bạn mặc nó."

Ba ngồi trong im lặng, nhấm nháp bia, cho đến khi Otae đã để lại nửa chừng để có xu hướng cho một khách hàng. Kyubei chỉ cần gật đầu và nói rằng cô sẽ chờ đợi để hộ tống Otae nhà.

"Waka-san, Tôi có một câu hỏi... nhưng tôi không thực sự chắc chắn nếu tôi nên nói nó.. " Kyubei glared tại Tojo. "Hoặc nói nó hoặc đóng."

"Tại sao có Waka-san tiếp tục theo đuổi Shimura-san? Có cô không đã từ chối tình cảm của bạn?" Tojo dường như senselessly dũng cảm trong yêu cầu câu hỏi này.

Kyubei của trán nhăn và cô cau mày. Cuối cùng, cô cho ra một sigh sâu. "Vì vậy những gì nếu cô ấy đã từ chối tôi? Tất cả tôi muốn là để làm cho cô ấy hạnh phúc, đó là tất cả." "Aah, tôi thấy." Tojo cho một nụ cười nhỏ. Nếu đó là trường hợp, tôi sẽ làm hết sức mình để hỗ trợ bạn, Waka-san.

khi khách hàng đã bắt đầu để lại từng người một, Otae thở dài và bắt đầu để làm sạch sau khi họ. Kyubei quay sang tìm Tojo say rượu và âm thanh tốt ngủ trên ghế. Cô khác ba chức đã bằng cách nào đó quản lý để sneak trong và có say mình vào một stupor.

"OY! ĐỨNG DẬY VÀ BẮT ĐẦU GIÚP ĐỠ ĐỂ LÀM SẠCH! BẤT CỨ AI KHÔNG GIÚP SẠCH LÊN CÓ THỂ QUÊN ĐI BAO GIỜ CÀI ĐẶT CHÂN TRONG GIA ĐÌNH YAGYU MỘT LẦN NỮA!" Khi Kyubei thực tế roared ra một đơn đặt hàng, những người đang nằm trong một stupor say rượu quản lý để đấu tranh để bàn chân của họ và làm sạch phòng nhanh như là humanly có thể.

"Ara, cảm ơn bạn Kyu-thành chờ đợi cho tôi trong khi tôi đi và thay đổi." Vì vậy, nói rằng, Otae đã biến mất vào một phòng thay đồ. Mười phút trôi qua và vẫn không có Otae. Tò mò, Kyubei gõ cửa vào phòng thay đồ và nhập.

"Ot-OMGI'MSOSORRY!" Kyubei whipped xung quanh, tầm nhìn của một Otae nude nửa đốt vào trong bộ não của mình. Về để lại, cô đã dừng lại bởi những âm thanh của giọng nói của bạn bè của cô. "Đó là chấp nhận được, Kyu-chan. Tôi gần như hoàn tất anyway."

Otae theo dõi ở công viên giải trí tại đỏ mặt đỏ sâu leo lên của Kyubei cổ. Cô stifled bất ngờ Đôn đốc để giggle và ôm bạch. Otae xấu. Không làm bất cứ điều gì mà có thể gây ra của mình để thổi một mạch máu.

Trên đường trở lại, Kyubei dõi như Otae gần như trúng một bài đăng đèn. "Tae-chan, bạn có muốn ngủ đêm nay tại địa điểm của tôi? Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ có thể để làm cho nó nhà." Otae ủng hộ Kyubei với một nụ cười buồn ngủ. "Cảm ơn bạn Kyu-chan. Đó sẽ là tuyệt vời."

Một khi họ đạt đến các hộ gia đình Yagyu, có là không có thời gian để chuẩn bị một phòng cho Otae, do đó cho phép Kyubei các cô gái để ngủ trong phòng mình.

Ngồi bởi Otae, Kyubei dõi các cô gái như cô ngủ. Ánh trăng trực tiếp từ một
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sẽ mắt trái Kyu-chan ... xin lỗi ... " Những cơn gió mát mẻ của đầu mùa hè thổi qua các chi nhánh của một cây lớn, gây ra lá của nó để đưa ra xào xạc thì thầm phản đối. Một con số mỏng ngồi trong bóng râm của cây lớn , một chiếc áo choàng trắng treo bên cạnh cô. Với một nếp nhăn ánh sáng của trán, mắt cô đơn vỗ cánh mở và cô thức dậy từ giấc ngủ ngắn của mình. "Tôi đã có giấc mơ đó một lần nữa ... mặc dù nó rất lâu, một điều mà tôi có thể 't chịu được khi thấy, những giọt nước mắt của bạn, Tae-chan. "nâng tay phải, tay thanh kiếm của mình, cô đã sử dụng nó để chặn ánh nắng mặt trời từ tầm nhìn của mình. Mặc dù vậy, ánh sáng vẫn chói mắt. Nếu chỉ có tôi đã mạnh mẽ hơn sau đó ... sau đó tôi có thể bảo vệ bạn. Sau đó, bạn sẽ không khóc, phải không? Nhìn chằm chằm vào bàn tay cô, những lời gây được tiếng vang trong tâm trí cô. Nếu chỉ ... nếu cô đã mạnh mẽ hơn, sau đó Tae-chan sẽ không có khóc. Không có vấn đề, ​​đó là tất cả trong quá khứ, tự quá khứ của cô đã yếu. Không có gì có thể nói so với. "Waka-san." Một giọng nói nổi trong không khí mùa hè như một nhân vật từ từ làm theo cách của mình ra khỏi nhà. "Cái gì vậy?" Nhắm mắt lại, cô dựa lưng vào cây, cảm thấy một linh cảm rằng tin tức đầy tớ của cô có lẽ sẽ không có bất cứ điều gì để quan trọng. "Shimura Otae đã đến ... phải không? Tôi chưa kết thúc! Waka-san! "Trước khi lời nói của ông đã hoàn thành, con số mỏng đã biến mất khỏi vị trí của nó bên dưới cây và đã làm theo cách của mình về phía cửa. Kyubei Yagyu-duy nhất người thừa kế của nhà Yagyu, là thường khá bình tĩnh và kiểm soát. Tuy nhiên, không khí này đã được ném vào gió khi cô vội vã để chào đón con số này ở cửa. Thông thường, cô không quan tâm kích thước của ngôi nhà của mình, nhưng bây giờ cô ấy bị nguyền rủa kích thước của ngôi nhà để trì hoãn của cô trong lời chào Shimura Otae. " Tae-chan! "Đẩy mở cửa cuối cùng, Kyubei gần ngã trong sự háo hức của mình để chào đón các nhân vật quen thuộc ngồi trên một băng ghế đá bằng cửa trước. "Ohayo, Kyu-chan." Lấy một cái nhìn gần hơn những người khác phải đối mặt, cô thở dài vào phía trong. Biệt danh quen thuộc đã không thay đổi nhưng khuôn mặt cô nhìn chằm chằm vào đã thay đổi đáng kể. Khuôn mặt trẻ con mềm mại mà cô nhớ đến như là một đứa trẻ bây giờ đã trở thành một khuôn mặt lạnh lùng đẹp trai. Tất cả vì cô ấy, cô ấy đã từ bỏ các sử dụng mắt trái của cô. Bởi vì, cô đã quyết định rời khỏi nhà của mình, để trở nên mạnh mẽ, chỉ vì lý do-để bảo vệ cô. Tại sao cô ấy lại không chăm sóc nhiều hơn cho bản thân? Tại sao cô luôn luôn sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ tôi? Tại sao ...? "Tại sao các chuyến thăm bất ngờ? Có chuyện gì vậy?" Mặc dù cơn sốt hoang dã của mình để chào đón Otae, cô vẫn còn có vẻ rất kiểm soát khi cô quỳ xuống trước mặt bạn bè của cô. "Ara, được không Kyu-chan đã mời tôi ở đây?" Otae mỉm cười nhẹ nhàng và lôi ra một lời mời từ lần mình trong quần áo của cô. Kyubei ngây người theo lời mời cho một lần thứ hai. Bốn lần nữa ... "Uh ... Tôi chỉ muốn mời các bạn qua cho ... ăn trưa." Không thể nghĩ ra một cái cớ trong một thời gian ngắn như vậy thời gian, Kyubei nói điều đầu tiên mà đến tâm trí. Waka-san, bạn không nghĩ rằng dòng đó là một chút quá mòn? Bốn 'masterminds' trong chương trình này ngồi đằng sau một cái cây, cười lặng lẽ tại chủ trẻ của họ. "Ồ, không sao!" Mỉm cười, Otae ngay lập tức đồng ý lời đề nghị của Kyubei. MY GOD! Cô thực sự đồng ý! Tình hình là những gì bây giờ? Nhanh như chớp, Kyubei kéo một con dao thứ hai ra từ bên trong những nếp gấp quần áo của mình và đánh nó vào cây, tán bốn. "Ah, tôi xin lỗi Tae-chan, bạn có quan tâm đến một lần nữa vào ngày mai? Tôi sợ Tôi quên để sắp xếp ngày hôm nay. " Khi cô nói, cánh tay của Kyubei đã trượt quanh eo mỏng Otae để giữ cô gái trong vòng tay lỏng lẻo từ phía sau. Ngập ngừng, các kiếm sĩ bị chôn vùi khuôn mặt của cô trong các đường cong của mỏng cổ Otae của. "Kyu-chan?" Không có dấu hiệu của vật lộn từ Otae. Thay vào đó, Otae nghĩ về thời gian khi Kyubei đã lần đầu tiên đến và bị đánh cắp đi nụ hôn đầu tiên của cô ... và hơi thở. Nghĩ đến việc này, má Otae của tăng trưởng nóng. "Tôi xin lỗi, Tae-chan. Đây chỉ là một giây." Không budging, Kyubei hít mùi hương ngọt ngào của Otae sâu sắc. Như cô đã làm như vậy, cánh tay Kyubei thắt chặt một chút quanh eo Otae, như thể sợ rằng người cô ấy tổ chức sẽ biến mất thời điểm mà cô cho đi. Hai người phụ nữ đứng đó, vẫn còn và bất động. Nhẹ nhàng nắm Otae xung quanh thắt lưng, Kyubei muốn nhiệt thành thời gian đó sẽ đột nhiên đóng băng. Than ôi, thời gian được umoved bởi lời cầu xin im lặng của cô. Sau một giây, chậm phát hành Kyubei Otae và lùi lại một bước, không thể nhìn thẳng vào mắt của người phụ nữ. Otae trượt ngón tay dưới cằm Kyubei để nâng khuôn mặt của nhân dân. Nhẹ nhàng, cô lấy ra mắt bản vá đen che mắt trái của Kyubei. Nhớ lại thời điểm đó Kyubei đã đồng ý để don một in hoa mắt bản vá, cô nở một nụ cười ngây thơ. Thiết lập các mắt bản vá sang một bên, cô chải môi cô trên vết sẹo. "T-Tae-chan?" Giật mình di chuyển đột ngột của Otae, bản năng đầu tiên Kyubei là để phá vỡ miễn phí của tổ chức bạn bè của cô. Tuy nhiên, khi nhìn thấy nụ cười trên khuôn cô gái khác, cô nới lỏng, cho phép Otae để làm những gì cô muốn. "Bạn đã thay đổi rất nhiều, Kyu-chan." Giữ Kyubei tại chiều dài cánh tay, cô cam kết các tính năng của cô gái để nhớ. Người bạn của cô là đẹp trai hơn bất kỳ người đàn ông cô biết và dễ thương hơn bất kỳ cô gái-ít nhất, khi cô được mặc quần áo của cô gái. "Tôi đã phải thay đổi, nếu không tôi sẽ không thể bảo vệ em ..." Tội lỗi nhăn mịn da tại Kyubei trán như những kỷ niệm của sự yếu đuối cũ của cô tấn công cô. Otae lắc đầu và đặt một nụ hôn mềm mại lên trán của Kyubei. "Đó không phải là lỗi của bạn, Kyu-chan. tôi đã làm bạn mất mắt của bạn sau khi tất cả." Một nụ cười hơi đắng có thể được nhìn thấy trên môi của Otae. Một sự im lặng nặng nề rơi xuống như một tấm chăn trong hai. Chúng ta không thể để điều này đi. Với tốc độ này, Waka-san sẽ bị đánh cắp bởi một số người đàn ông khác! Bốn masterminds đã xuất hiện trở lại ra khỏi nhà và đang xem hai người. Đặt đầu của họ với nhau, họ bắt đầu thảo luận về những gì họ sẽ làm gì. "Được rồi! Quyết định! Mỗi người đàn ông tới bài viết của mình!" Vì vậy, nói rằng, bốn biến mất trở lại vào nhà. Trong thời gian họ đang thảo luận, sự im lặng nặng đã bị phá vỡ và hai người đã trò chuyện với nhau như không có chuyện gì xảy ra. Một nụ cười nhỏ thậm chí có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt thường khắc kỷ của Kyubei. Đó là cũng sau nửa đêm mà cô hộ tống Otae trở về nhà, với lời hứa hẹn ăn trưa cùng nhau vào ngày hôm sau. Tuy nhiên, ngày hôm sau đi kèm với lời hứa thay đổi. Một lá thư đến, và người đứng đầu của gia đình Yagyu đã được yêu cầu tham dự một quả bóng chính thức được tổ chức cho một số hoàng tử kỳ lạ. 'Đối tác yêu cầu "nó đã được viết trong lá thư. Khi nghe tin này, ngay lập tức Kyubei quyết định yêu cầu Otae là đối tác của mình. Khi đêm xuống, Kyubei đến nơi làm việc của Otae, được gắn thẻ của Tojo người không thực sự có một doanh nghiệp trong sắp tới ở nơi đầu tiên. Sau khi định vị Otae, Kyubei ngay lập tức giải thích tình hình với cô ấy. "... Đó là cách nó là, Tae-chan. Tôi thực sự xin lỗi vì làm phiền bạn như thế này, nhưng bạn có thể xin vui lòng đến với tôi?" Kyubei giữ ánh mắt tập trung vào Otae, bỏ qua Tojo người có một dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của mình. Tại sao không phải Waka-san nghĩ về hỏi tôi? "Vâng .. tất nhiên, nhưng tôi đã hoàn toàn không có gì để mặc ..." quần áo duy nhất của cô là bộ sưu tập lớn của kimono trong tủ quần áo của cô và cô đã lo lắng về việc cho phép Kyubei trông xấu . Những gì cô ấy đã không biết được rằng, cô có thể mặc quần áo rách rưới và Kyubei sẽ không có đầu óc. "Đừng băn khoăn mình hơn thời điểm này, tôi sẽ chuẩn bị một chiếc váy cho bạn." Tojo dường như đã phục hồi đủ để chú ý đến những gì đang xảy ra. Kyubei nhìn anh trừng trừng. "Anh không chuẩn bị bất cứ điều gì lạ hoặc tôi sẽ làm cho bạn mặc nó." Ba ngồi trong im lặng, nhấm nháp bia, cho đến khi Otae phải rời nửa chừng để có xu hướng cho một khách hàng. Kyubei chỉ gật đầu và nói rằng cô sẽ chờ đợi để hộ tống Otae nhà. "Waka-san, tôi có một câu hỏi ... nhưng tôi không thực sự chắc chắn nếu tôi nên nói lên nó .." Kyubei trừng mắt nhìn Tojo. "Hoặc là nói hay im lặng." "Tại sao Waka-san tiếp tục theo đuổi Shimura-san? Có cô chưa từ chối tình cảm của bạn?" Tojo dường như là điên cuồng dũng cảm trong hỏi câu hỏi này. trán Kyubei nhăn và cô cau mày. Cuối cùng cô bật ra một tiếng thở dài. "Vì vậy, những gì nếu cô ấy đã từ chối tôi? Tất cả tôi muốn là để làm cho cô ấy hạnh phúc, đó là tất cả." "A, tôi nhìn thấy." Tojo đã đưa ra một nụ cười nhỏ. Nếu đó là trường hợp, tôi sẽ làm hết sức mình để hỗ trợ bạn, Waka-san. Khi khách hàng bắt đầu rời khỏi từng người một, Otae thở dài và bắt đầu để làm sạch sau khi họ. Kyubei quay lại và thấy Tojo say rượu và âm thanh ngủ trên chiếc ghế dài. Ba công khác của cô đã bằng cách nào đó quản lý để lẻn vào và đã uống mình vào một trạng thái ngơ ngẩn. "Oy! dậy và bắt đầu giúp đỡ để làm sạch! bất cứ ai không giúp làm sạch UP có thể quên BAO GIỜ đặt chân Yagyu GIA ĐÌNH AGAIN! " Như Kyubei thực tế gầm lên ra lệnh, những người đang nằm trong một cơn say quản lý để đấu tranh để đôi chân của mình và làm sạch phòng nhanh như là con người có thể. "Ara, cảm ơn bạn Kyu-chan. Chờ cho tôi trong khi tôi đi và thay đổi. " Vì vậy, nói, Otae biến mất vào phòng thay đồ. Mười phút trôi qua và vẫn không có Otae. Tò mò, Kyubei gõ cửa vào phòng thay đồ và bước vào. "Ot-OMGI'MSOSORRY!" Kyubei đánh xung quanh, khi nhìn thấy một nửa trần truồng Otae đốt cháy vào não của cô. Sắp rời đi, cô đã được ngừng lại bởi những âm thanh của giọng nói của bạn mình. "Không sao đâu, Kyu-chan. Tôi gần như hoàn tất mà." Otae xem trong vui chơi giải trí ở má hồng màu đỏ đậm leo lên cổ Kyubei của. Cô kiềm chế sự thôi thúc đột ngột cười khúc khích và ôm kiếm sĩ. Xấu Otae. Không làm bất cứ điều gì có thể gây ra của mình để thổi một mạch máu. Trên đường trở về, Kyubei xem như Otae gần chạm cột đèn. "Tae-chan, bạn có muốn ngủ đêm ở nhà tôi tối nay? Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ có thể để làm cho nó về nhà." Otae ưa chuộng Kyubei với một nụ cười buồn ngủ. "Cảm ơn bạn Kyu-chan. Đó sẽ là tuyệt vời." Một khi họ đạt đến hộ gia đình Yagyu, không có thời gian để chuẩn bị một phòng cho Otae, vì vậy Kyubei cho phép các cô gái để ngủ trong phòng riêng của mình. Ngồi Otae, Kyubei xem cô gái trong khi ngủ. Ánh trăng trực tiếp từ một























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: