See! Even Dermott agrees with me!

See! Even Dermott agrees with me!"

See! Even Dermott agrees with me!" Sinbad pointed out, happy to get some support. Maeve glared at her brother, sending him a silent warning. Giving up, the hawk took off through the open drapes leading out to the balcony. He knew that when her sister's mind was made up, there was no point in trying to change it.

"But this is not your fight!" she declared firmly, bringing her gaze back to her captain. "I can't ask you and the crew to risk your lives for a burden that is not yours to bear."

"Rumina is also our enemy Maeve! After everything that she has put us through, don't you think that we want to defeat her as much as you do?" Sinbad was beginning to lose his nerves a little. "We can defeat her and sooner or later, we will. I just…I don't want you to face her alone. It's way too dangerous. If you come back with us, maybe with Bryn's powers you can-" He didn't have time to finish because Maeve cut him off.

"Sinbad…" Maeve was growing tired of this argument. Standing up suddenly, she declared "This is useless! I'm going. End of discussion."

Sinbad stood up as well and spat back "No, you're not!"

"Is that an order?" Maeve laughed, both amused and sad at his desperate sight. He looked like a fragile little boy, angry that things weren't going his way.

"I'm still your captain so what do you think?" Sinbad knew he sounded pathetic, but hell, he was running out of options.

"You can't order me around and you know it." Maeve defied her captain. This argument was going nowhere and they both knew it. They were just trying to buy time.

"Aye, I forgot how stubborn you are! Talking to you is like talking to a damn stone wall!" Sinbad shouted.

"Oh and I suppose that makes you a relatively easy-talking person!" Maeve snapped. "I'm leaving Sinbad! Face it!"

"Not if I can do something about! If I have to tie you up to main mast to keep you from going, I will!" Sinbad took a step closer to her, threateningly.

They defied each other for long time, both aware that their argument was pointless. Putting a distance between them, they calmed down a little and let their frustration attenuate. They had to come up with another way to cope with the situation but arguing and bickering was all they knew!

Maeve ran her hand in her hair, exasperated. "Look…I appreciate you're concern-" she said, not meeting his gaze. Then she turned her head to him and sighed loudly, seeming exhausted. "-but I just want all of this to be over."

"We all do Maeve…" Sinbad's voice was soft and coloured with compassion.

"No, you don't understand." Maeve shook her head vigorously. She paced around the room as she went on. "Dermott…he's been trapped in this form for too long…It's enough! I can't take it anymore! Can't you see that he needs me?"

Seeing the distress on her pleading face, Sinbad lowered his gaze to the floor. She blamed herself so much for what had happened to her brother…Sinbad wished he could take part of her guilt away but he knew that there was nothing he could do. Piece by piece, hope was leaving him. He didn't know what argument to bring on to make her change her mind, and time was ticking. However, there was another point he hadn't brought up yet, but he was scared to death of her reaction and how it would affect their relationship. It was a dangerous edge to wander on. But at this point, he had nothing to lose…except her.

"I need you too." Sinbad whispered, meeting her gaze.

Maeve lost herself in his sea-blue eyes. During the whole conversation, she had feared this. Giving in to their feelings would only worsen the situation. It would only make their separation more unbearable. They couldn't give in. They simply couldn't. They had to keep on pretending, for both their sakes, just like the old times. That's why Maeve decided to stick to what they always did in those situations: denial.

"No you don't." she spat back.

Sinbad was startled by her sudden change of voice. She sounded almost harsh. The captain cursed himself for getting emotional with her. He should have known this would happen…she was closing in on him again.

Maeve saw the pained look on his face but forced herself to go on. "I believe you've been keeping quite a good company at every port..." She cocked her eyebrows at him defiantly. "I don't see why you would need me when you can have all the girls at your feet every time you dock somewhere." Maeve was well aware that what she had just said was some sort of indirect confession of her feelings for him. The simple fact that she was bothered by all the women he had met was giving him proof of that.

Sinbad winced at her comment, though he knew he deserved it. She was referring to all the one-night stands he had had over the year she had been gone. He could see that she was obviously hurt by it but all those hussies hadn't meant anything and he deeply regretted every single one of them. Sinbad had used those girls as a getaway form the pain Maeve's absence had caused him. Somehow Maeve knew that, Sinbad was sure of it. But if she wanted to fight and hurt herself during the process, it was her choice, but Sinbad was done denying anything so he chose to tell her the whole truth. He wouldn't play along with her little game because he if did, that meant she would get exactly what she wanted.

Sinbad slowly walked up to the Celtic sorceress. "You're right."

Maeve frowned, caught off guard by his honesty. Her heartbeat began accelerating at each step he took closer to her. She opened her mouth to speak but nothing came out. Maeve could do nothing but stand there, unable to move, and listen to her captain whose expression was dangerously serious.

"You're right." Sinbad repeated. "I bedded a lot of women in the past year. I won't deny that." Then, looking straight at her, he added firmly "But it was your name I cried out." He took a step closer, bringing their faces only inches apart and he finished in a whisper. "Every. Single. Time."

Maeve completely froze. He was so close…She could feel his warm breath on her skin and the heat that was irradiating from his body, drawing her to him like a magnet. The attraction was so strong that Maeve felt herself giving in, tired of resisting. But the voice of reason in her head brought her back to reality.

She backed away, confused. "Stop." She mumbled. "I think you should go." She turned away from him, avoiding his lustful gaze at all cost.

Sinbad clenched his jaw and nodded. He had failed the first round. For tonight, arguing with her was over, due to one of stupid moves. But the cat was out of the bag. He thought that by admitting his feelings to her (in a rather unusual way) it would somehow make her open up to him or reconsider her alternatives, but instead, she was isolating herself. Maeve wanted him to go, but Sinbad couldn't move. He was scared to death of leaving her because something in his gut told him that if he did, it would be the last chance he would be given with her.

Sinbad made one last attempt. "Look at me Maeve." He ordered her in his usual authoritarian captain voice. When she didn't flinch, he tried again, more rudely. "Look at me, damn it!"

Slowly, Maeve turned around, forcing herself to hold his longing gaze.

"What do you see?" he asked her in the simplest way ever.

Maeve looked down at her hands and said in a small yet confident voice "I see Sinbad the Sailor wasting his time, fighting for a lost cause."

"Then you didn't look hard enough. You should have seen a simple sailor, desperately trying to convince the woman he loves more than anything in the world to come back to him." With that, Sinbad painfully headed for the door.

Maeve felt the tears coming up as she watched his back. She had a dread feeling in her stomach and the only thing she wished for at the moment was to tell him how much she loved him too. Didn't he have the right to know? Yes he did. But telling him would only torture them both. Two lovers who just admit their feelings for each other but who are going to be forced to live their love separately in two days…Maeve wouldn't survive it.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xem! Ngay cả Dermott đồng ý với tôi!" Sinbad chỉ ra, hạnh phúc để có được một số hỗ trợ. Maeve glared tại Anh, gửi anh ta một cảnh báo im lặng. Bỏ, hawk đã diễn ra thông qua mở màn cửa dẫn ra đến Ban công. Ông biết rằng khi chị em của tâm đã được thực hiện, đã có không có điểm trong cố gắng để thay đổi nó."Nhưng đây không phải là chiến đấu của bạn!" bà tuyên bố sự vững chắc, mang lại cái nhìn của cô trở lại chỉ huy con tàu. "Tôi không thể yêu cầu bạn và phi hành đoàn có nguy cơ cuộc sống của bạn cho một gánh nặng không phải là của bạn để chịu.""Rumina cũng là kẻ thù của ta Maeve! Sau khi tất cả mọi thứ mà cô đã đưa chúng tôi qua, không bạn nghĩ rằng chúng tôi muốn đánh bại của mình càng nhiều càng tốt bạn làm?" Sinbad đã bắt đầu để mất dây thần kinh của mình một chút. "Chúng tôi có thể đánh bại cô ấy và chắc chắn không sớm hay muộn, chúng tôi sẽ. Tôi chỉ...Tôi không muốn anh phải đối mặt với cô ấy một mình. Nó là cách quá nguy hiểm. Nếu bạn trở lại với chúng tôi, có lẽ với Bryn của quyền hạn bạn có thể-"Anh ta không có thời gian để kết thúc vì Maeve chém hắn."Sinbad..." Maeve được trồng mệt mỏi của đối số này. Đứng lên đột ngột, bà tuyên bố "điều này là vô ích! Tôi sẽ. Kết thúc của cuộc thảo luận."Sinbad đứng dậy là tốt và nhổ trở lại "Không, anh không!""Là một đơn đặt hàng?" Maeve cười, amused và buồn lúc nhìn tuyệt vọng của ông. Ông trông giống như một cậu bé nhỏ dễ vỡ, giận dữ rằng mọi thứ không đi theo cách của mình."Tôi vẫn còn là thuyền trưởng của bạn vì vậy những gì bạn nghĩ?" Sinbad biết ông đã nghe pathetic, nhưng địa ngục, ông đã chạy ra khỏi tùy chọn."Bạn không thể ra lệnh cho mình xung quanh và bạn biết điều đó." Maeve defied chỉ huy con tàu. Điều này lý luận đã đi hư không và cả hai đều biết điều đó. Họ đã chỉ cố gắng để mua thời gian."Aye, tôi quên làm thế nào cứng đầu mày! Nói chuyện với bạn cũng giống như nói chuyện với một bức tường đá chết tiệt!" Sinbad hét lên."Oh và tôi cho rằng điều đó làm cho bạn một người tương đối dễ dàng nói!" Maeve gãy. "Tôi đang rời khỏi Sinbad! Đối mặt với nó!""Không nếu tôi có thể làm điều gì đó về! Nếu tôi có để buộc bạn đến các cột buồm chính để giữ cho bạn khỏi đi, tôi sẽ!" Sinbad đã diễn một bước tiến gần hơn với cô, threateningly.Họ bất chấp lẫn nhau trong thời gian dài, cả hai đều nhận thức được rằng đối số của họ là vô nghĩa. Đặt một khoảng cách giữa chúng, họ bình tĩnh lại một chút và để cho thất vọng của họ attenuate. Họ đã phải tìm ra một cách để đối phó với tình hình nhưng tranh cãi và cãi nhau là tất cả họ biết!Maeve chạy bàn tay của cô trong tóc của cô, exasperated. "Nhìn...Tôi đánh giá cao bạn đang quan tâm-", cô nói, không đáp ứng chiêm ngưỡng của mình. Sau đó, cô quay đầu với anh ta và thở dài lớn tiếng, dường như kiệt sức. "- nhưng tôi chỉ muốn chuyện này kết thúc.""Tất cả chúng ta làm Maeve..." Giọng nói của Sinbad được mềm mại và màu với lòng từ bi."Không, anh không hiểu." Maeve bắt đầu mạnh mẽ. Cô tốc độ xung quanh phòng khi cô đã đi vào. "Dermott... ông bị mắc kẹt trong mẫu đơn này quá lâu...Nó là đủ! Tôi không thể chịu nổi nữa! Không thấy rằng ông cần tôi?"Nhìn thấy các nạn trên khuôn mặt pleading của cô, Sinbad hạ xuống chiêm ngưỡng của mình xuống sàn nhà. Cô cho rằng mình rất nhiều cho những gì đã xảy ra với anh trai của cô...Sinbad muốn ông có thể lấy một phần của tội lỗi của mình đi, nhưng ông biết rằng có là không có gì ông có thể làm. Mảnh bằng mảnh, Hy vọng để lại anh ta. Ông không biết những gì đối số để mang lại để làm cho cô ấy thay đổi ý định của mình, và thời gian ticking. Tuy nhiên, có một điểm ông đã không đưa lên được nêu ra, nhưng ông là sợ đến cái chết của phản ứng của cô và làm thế nào nó sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của họ. Nó đã là một cạnh nguy hiểm để đi lang thang trên. Nhưng tại thời điểm này, ông đã không có gì để mất... ngoại trừ cô ấy."Tôi cần bạn quá." Sinbad thì thầm, hội nghị chiêm ngưỡng của mình.Maeve mất mình trong mắt màu xanh biển. Trong toàn bộ cuộc hội thoại, cô đã sợ điều này. Cho vào cảm xúc của mình sẽ chỉ xấu đi tình hình. Nó chỉ sẽ làm cho ly thân của họ khó chịu hơn. Họ không thể cung cấp cho trong. Họ chỉ đơn giản là không thể. Họ đã phải giữ trên giả vờ, cho cả hai sakes của họ, cũng giống như thời gian cũ. Đó là lý do tại sao Maeve quyết định dính vào những gì họ luôn luôn đã làm trong những tình huống: từ chối."Không bạn không." cô nhổ trở lại.Sinbad giật mình bởi của cô thay đổi đột ngột của giọng nói. Cô có vẻ gần như khắc nghiệt. Thuyền trưởng nguyền rủa mình để nhận được tình cảm với cô ấy. Ông phải biết điều này sẽ xảy ra... cô ấy đã đóng cửa trong ngày anh ta một lần nữa.Maeve thấy hình đau đớn trên khuôn mặt của mình nhưng buộc bản thân mình để đi. "Tôi tin rằng bạn đã giữ khá một công ty tốt ở mỗi cổng..." Cô cocked lông mày của cô lúc anh ta defiantly. "Tôi không thấy lý do tại sao bạn sẽ cần tôi khi bạn có thể có tất cả các cô gái tại bàn chân của bạn mỗi khi bạn cắm một nơi nào đó." Maeve là nhận thức rõ rằng những gì cô vừa nói là một số loại thú tội gián tiếp của cảm xúc của mình cho anh ta. Một thực tế đơn giản rằng cô làm phiền bởi tất cả các phụ nữ ông đã gặp đã đem lại cho anh ta bằng chứng về điều đó.Sinbad winced lúc bình luận của cô, mặc dù ông biết ông xứng đáng nó. Cô đã đề cập đến tất cả các một - đêm là viết tắt của ông đã có trong năm, cô đã được đi. Ông có thể thấy rằng cô đã rõ ràng là bị thương bởi nó nhưng tất cả những hussies đã không có nghĩa là bất cứ điều gì và ông hối tiếc sâu sắc mỗi người trong số họ. Sinbad đã sử dụng những cô gái như là một hình thức nơi nghỉ ngơi đau sự vắng mặt của Maeve đã gây ra anh ta. Bằng cách nào đó Maeve biết rằng, Sinbad đã chắc chắn của nó. Nhưng nếu cô ấy muốn chiến đấu và bị thương mình trong quá trình này, nó là sự lựa chọn của mình, nhưng Sinbad đã được thực hiện từ chối bất cứ điều gì như vậy ông đã chọn để nói với cô ấy toàn bộ sự thật. Ông sẽ không chơi cùng với cô ấy ít bởi vì ông nếu đã làm, mà có nghĩa là cô sẽ nhận được chính xác những gì cô muốn.Sinbad chậm đi đến Celtic nư phù thủy. "Anh đúng."Maeve cau mày, bắt mất cảnh giác của sự trung thực của mình. Nhịp tim của cô đã bắt đầu tăng tốc tại mỗi bước ông đã gần gũi hơn với cô ấy. Cô đã mở miệng của mình để nói chuyện nhưng không có gì đến ra ngoài. Maeve có thể làm gì, nhưng đứng đó, không thể di chuyển, và lắng nghe để chỉ huy con tàu có biểu hiện là nguy hiểm nghiêm trọng."Anh đúng." Sinbad lặp đi lặp lại. "Tôi giường rất nhiều phụ nữ trong năm qua. Tôi sẽ không từ chối mà." Sau đó, nhìn thẳng vào cô ấy, ông nói thêm vững chắc "nhưng đó là tên tôi khóc ra." Ông lấy một bước tiến gần hơn, mang lại khuôn mặt của họ chỉ inch ngoài và ông đã hoàn thành trong một tiếng thì thầm. "Mỗi. Duy nhất. Thời gian."Maeve hoàn toàn đóng băng. Ông là quá gần...Cô ấy có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của mình trên làn da của mình và nhiệt chiếu từ cơ thể của mình, vẽ với anh ta như một nam châm. Việc thu hút rất mạnh mẽ rằng Maeve cảm thấy mình đưa ra trong, mệt mỏi của việc chống lại. Nhưng tiếng nói của lý do trong đầu của cô đưa cô ấy trở lại với thực tế.Cô sao đi, nhầm lẫn. "Stop". Cô mumbled. "Tôi nghĩ rằng bạn nên đi." Cô đã chuyển ra khỏi anh ta, tránh của mình chiêm ngưỡng dâm dục mọi giá.Sinbad clenched quai hàm của ông và gật đầu. Ông đã thất bại trong vòng đầu tiên. Tối nay, tranh cãi với cô ấy đã qua, do một ngu ngốc di chuyển. Nhưng những con mèo ra khỏi túi. Ông nghĩ rằng bằng cách thừa nhận cảm xúc của mình với cô ấy (theo một cách khá bất thường) nó bằng cách nào đó sẽ làm cho cô ấy mở ra cho anh ta hoặc xem xét lại lựa chọn thay thế của mình, nhưng thay vào đó, cô cô lập mình. Maeve muốn ông đi, nhưng Sinbad không thể di chuyển. Ông là sợ hãi đến chết để lại cô ấy bởi vì một cái gì đó trong ruột của ông nói với ông rằng nếu ông đã làm, nó sẽ là cơ hội cuối cùng ông sẽ được đưa ra với cô ấy.Sinbad thực hiện một nỗ lực cuối. "Look at me Maeve." Ông ra lệnh cho cô ấy trong giọng thuyền trưởng độc đoán thông thường. Khi cô ấy đã không flinch, ông đã cố gắng một lần nữa, hơn rudely. "Nhìn tôi, chết tiệt!"Từ từ, Maeve xoay vòng, buộc bản thân mình để giữ của mình chiêm ngưỡng Khao."Những gì bạn thấy?" ông yêu cầu cô trong đơn giản way bao giờ.Maeve nhìn xuống ở bàn tay của mình và cho biết trong một nhỏ nhưng giọng nói tự tin "tôi xem Sinbad Sailor lãng phí thời gian của mình, đấu tranh cho một nguyên nhân bị mất.""Sau đó bạn không nhìn cứng đủ. Bạn nên có nhìn thấy một thủy thủ đơn giản, tuyệt vọng cố gắng thuyết phục người phụ nữ ông yêu thương nhiều hơn bất cứ điều gì trên thế giới để trở lại với anh ta." Với điều đó, Sinbad đau đớn đứng đầu cho cửa.Maeve cảm thấy những giọt nước mắt sắp lên như cô dõi trở lại của mình. Cô đã có một cảm giác sợ trong dạ dày của mình và điều duy nhất cô muốn nhất lúc này là để nói cho anh ta bao nhiêu cô ấy yêu anh ta quá. Ông không có quyền được biết? Vâng, ông đã làm. Nhưng nói cho anh ta sẽ chỉ tra tấn họ cả. Đôi tình nhân người chỉ thừa nhận cảm xúc của mình cho nhau, nhưng ai sẽ bị buộc phải sống tình yêu của họ một cách riêng biệt trong hai ngày...Maeve sẽ không tồn tại nó.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xem! Ngay cả DERMOTT đồng ý với tôi! "Sinbad chỉ ra, hạnh phúc để có được một số hỗ trợ. Maeve trừng mắt nhìn anh trai mình, gửi cho anh một lời cảnh báo im lặng. Cho lên, con chim bay ra ngoài qua màn mở đầu ra ngoài ban công. Ông biết rằng khi tâm trí của cô em gái đã được tạo ra, không có điểm trong cố gắng để thay đổi nó. "Nhưng đây không phải là cuộc chiến của bạn!", cô tuyên bố chắc chắn, mang lại cái nhìn của cô trở lại với đội trưởng của mình. "Tôi không thể yêu cầu bạn và phi hành đoàn đến nguy cơ cuộc sống của bạn cho một gánh nặng mà không phải của mình để chịu đựng. " "Rumina cũng là kẻ thù của chúng tôi Maeve! Sau khi tất cả mọi thứ mà cô ấy đã đưa chúng tôi qua, anh không nghĩ rằng chúng tôi muốn đánh bại cô ấy nhiều như bạn làm gì? "Sinbad bắt đầu mất dây thần kinh của mình một chút." Chúng tôi có thể đánh bại của mình và sớm hay muộn, chúng tôi sẽ. Tôi chỉ ... Tôi không muốn bạn phải đối mặt với cô ấy một mình. Đó là cách quá nguy hiểm. Nếu bạn quay trở lại với chúng tôi, có thể có quyền hạn Bryn của bạn vỏ hộp lon "Anh ấy không có thời gian để hoàn thành vì Maeve đã bỏ anh. "Sinbad ..." Maeve đã được phát triển mệt mỏi của lập luận này. Đứng lên đột ngột, bà tuyên bố: "Đây là vô dụng! Tôi đi đây. Kết thúc cuộc thảo luận. " Sinbad đứng lên là tốt và nhổ lại "Không, bạn không!" "Có phải đó là một đơn đặt hàng?" Maeve cười, thích thú và buồn từ cái nhìn tuyệt vọng của mình. Anh trông như một cậu bé yếu ớt, tức giận rằng mọi thứ không đi theo cách của mình. "Tôi vẫn còn đội trưởng của bạn để làm những gì bạn nghĩ sao?" Sinbad biết ông có vẻ đáng thương, nhưng địa ngục, ông đã chạy ra khỏi lựa chọn. "Bạn không thể đặt cho tôi xung quanh và bạn biết nó. "Maeve bất chấp đội trưởng của mình. Lập luận này không đi đến đâu và họ đều biết điều đó. Họ chỉ thử để mua thời gian. "Aye, tôi quên mất cách bướng bỉnh bạn! Nói chuyện với bạn giống như nói chuyện với một bức tường đá chết tiệt! "Sinbad hét lên. "Oh và tôi cho rằng làm cho bạn một người tương đối dễ nói chuyện!" Maeve ngắt lời. "Tôi đi Sinbad! Đối mặt với nó! " "Không, nếu tôi có thể làm điều gì đó về! Nếu tôi phải buộc bạn lên đến cột buồm chính để giữ cho bạn đi, tôi sẽ! "Sinbad đã tiến một bước gần hơn với cô, đe dọa. Họ đã bất chấp nhau trong thời gian dài, cả hai biết rằng lập luận của họ là vô nghĩa. Đưa một khoảng cách giữa họ, họ bình tĩnh lại một chút và để làm giảm bớt sự thất vọng của họ. Họ đã có để đến với một cách khác để đối phó với tình hình nhưng tranh luận và cãi nhau đã được tất cả họ biết! Maeve chạy tay ​​của cô trong mái tóc của mình, bực tức. "Look ... Tôi đánh giá cao bạn concern- "cô nói, không gặp ánh mắt của anh. Sau đó, cô quay đầu lại với anh ta và thở dài ầm ĩ, dường như kiệt sức.", nhưng tôi chỉ muốn tất cả những điều này là hơn. " "Chúng ta đều làm Maeve ..." Sinbad của Giọng nói mềm mại và có màu với lòng từ bi. "Không, bạn không hiểu." Maeve lắc đầu thật mạnh. Cô bước quanh phòng như cô đã đi vào. "DERMOTT ... ông đã bị mắc kẹt trong hình thức này quá lâu ... Đó là đủ! Tôi không thể chịu đựng được nữa! Bạn không thể nhìn thấy rằng ông cần đến tôi? " Nhìn thấy trên khuôn mặt đau khổ cầu xin cô, ánh mắt anh Sinbad giảm sàn. Cô tự trách mình rất nhiều về những gì đã xảy ra với anh trai mình ... Sinbad ước gì mình có thể tham gia các tội lỗi của mình đi nhưng anh biết rằng không có gì anh có thể làm. Từng mảnh, hy vọng được rời khỏi anh ta. Anh ta không biết những lập luận gì để đưa vào để làm cho cô ấy thay đổi tâm trí của mình, và thời gian đã hẹn. Tuy nhiên, có một điểm ông hadn 't đưa lên, nhưng anh đã sợ đến cái chết của cô phản ứng như thế nào và nó sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của họ. Đó là một lợi thế cạnh nguy hiểm để đi lang thang trên. Tuy nhiên, vào thời điểm này, ông không có gì để mất ... ngoại trừ cô. "Tôi cần bạn quá. "Sinbad thì thầm, đáp ứng cái nhìn của cô. Maeve mất chính mình trong mắt biển xanh của anh. Trong toàn bộ cuộc trò chuyện, cô đã lo sợ này. Cho vào cảm xúc của họ sẽ chỉ làm trầm trọng thêm tình hình. Nó sẽ chỉ làm cho họ không thể chịu đựng hơn tách. Họ không thể bỏ cuộc. Họ chỉ đơn giản là không thể. Họ phải tiếp tục giả vờ, cho cả hai vì cớ họ, giống như ngày xưa. Đó là lý do tại sao Maeve quyết định gắn bó với những gì mà họ vẫn thường làm trong những trường hợp:. Từ chối "Không có bạn thì không." cô nhổ lại. Sinbad giật mình bởi sự thay đổi đột ngột của cô bằng giọng nói. Cô có vẻ gần như khắc nghiệt. Các đội trưởng tự nguyền rủa mình để nhận tình cảm với cô. Ông phải biết điều này sẽ xảy ra ... cô ấy khi anh kiếm một lần nữa. Maeve nhìn thấy nét mặt đau khổ trên khuôn mặt của mình nhưng buộc mình phải đi về. "Tôi tin rằng bạn đã được giữ khá một công ty tốt ở mọi cổng ..." Cô nhướng lông mày nhìn anh bướng bỉnh. "Tôi không thấy lý do tại sao bạn sẽ cần tôi khi bạn có thể có tất cả các cô gái ở bàn chân của bạn mỗi khi bạn cập bến ở đâu đó." Maeve đã nhận thức rõ rằng những gì cô vừa nói là một số loại thú nhận gián tiếp tình cảm của mình cho anh ta. Sự thật đơn giản rằng cô đã làm phiền bởi tất cả những người phụ nữ anh đã gặp được đưa ra bằng chứng về điều đó. Sinbad nhăn mặt trước lời nhận xét ​​của mình, mặc dù anh biết rằng mình xứng đáng với nó. Cô đã được đề cập đến tất cả các tình một đêm đứng, ông đã có hơn năm cô đã bị biến mất. Anh có thể thấy rằng cô đã được rõ ràng là bị tổn thương của nó, nhưng tất cả những hussies đã không có nghĩa là bất cứ điều gì và anh hối tiếc sâu sắc mỗi một đơn của họ. Sinbad đã sử dụng những cô gái như một nơi nghỉ ngơi tạo thành nỗi đau vắng mặt của Maeve đã khiến ông. Bằng cách nào đó Maeve biết rằng, Sinbad đã chắc chắn của nó. Nhưng nếu cô muốn chiến đấu và làm tổn thương mình trong suốt quá trình này, nó là sự lựa chọn của mình, nhưng Sinbad đã được thực hiện từ chối bất cứ điều gì nên ông đã chọn để nói với cô ấy tất cả sự thật. Ông sẽ không chơi cùng với trò chơi nhỏ của mình vì ông nếu đã làm, có nghĩa là cô sẽ có được chính xác những gì cô muốn. Sinbad từ từ tiến đến phù thủy Celtic. "Bạn nói đúng." Maeve cau mày, mất cảnh giác bởi sự trung thực của mình. Nhịp tim của cô bắt đầu tăng tốc ở mỗi bước anh mất gần gũi hơn với cô. Cô mở miệng định nói nhưng không đưa đến đâu. Maeve có thể làm gì, nhưng đứng ở đó, không thể di chuyển, và lắng nghe đội trưởng của mình có biểu hiện là nguy hiểm nghiêm trọng. "Anh nói đúng." Sinbad lặp đi lặp lại. "Tôi bedded rất nhiều phụ nữ trong năm qua. Tôi sẽ không phủ nhận điều đó." Sau đó, nhìn thẳng vào cô, ông nói thêm vững chắc "Nhưng đó là tên của bạn tôi kêu lên." Ông đã tiến một bước gần hơn, mang khuôn mặt của họ chỉ inch ngoài và ông đã hoàn thành trong một tiếng thì thầm. "Mỗi. Single. Thời gian." Maeve hoàn toàn đóng băng. Ông đã rất gần ... Cô có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của anh trên làn da của mình và đã được chiếu xạ nhiệt từ cơ thể của mình, kéo cô đến với anh như một nam châm. Sự hấp dẫn mạnh đến nỗi Maeve cảm thấy mình nhường, mệt mỏi của kháng cự. Nhưng tiếng nói của lý trí trong đầu cô mang cô trở lại với thực tế. Cô lùi lại, bối rối. "Dừng lại." Cô lầm bầm. "Tôi nghĩ rằng bạn nên đi." Cô quay lưng lại với anh, tránh ánh mắt đầy dục vọng của mình ở tất cả các chi phí. Sinbad nghiến chặt quai hàm của mình và gật đầu. Ông đã thất bại vòng đầu tiên. Để tối nay, tranh cãi với cô đã qua, do một trong những động thái ngu ngốc. Nhưng mèo đã ra khỏi túi. Ông nghĩ rằng bằng cách thừa nhận tình cảm của mình với cô (một cách khá bất thường), nó sẽ bằng cách nào đó làm cho cô ấy mở lòng với anh ta hay xem xét lại lựa chọn của mình, nhưng thay vào đó, cô đã được cô lập mình. Maeve muốn anh đi, nhưng Sinbad không thể di chuyển. Ông đã sợ đến chết để lại cho bà một cái gì đó bởi vì trong ruột của ông nói với ông rằng nếu ông đã làm, nó sẽ là cơ hội cuối cùng ông sẽ được đưa ra với cô. Sinbad thực hiện một nỗ lực cuối cùng. "Nhìn tôi Maeve." Ông ra lệnh cho cô trong giọng nói của đội trưởng độc đoán thường thấy của mình. Khi cô ấy không nao núng, ông đã cố gắng một lần nữa, thô bạo hơn. "Hãy nhìn vào tôi, chết tiệt!" Từ ​​từ, Maeve quay lại, buộc mình phải giữ cái nhìn khao khát của mình. "Những gì bạn nhìn thấy?" anh hỏi cô một cách đơn giản nhất bao giờ hết. Maeve nhìn xuống bàn tay mình và nói bằng một giọng điệu tự tin nhỏ "Tôi thấy Sinbad Sailor lãng phí thời gian của mình, chiến đấu cho một nguyên nhân bị mất." "Sau đó, bạn không nhìn cứng đủ. Bạn nên nhìn thấy một thủy thủ đơn giản, tuyệt vọng cố gắng để thuyết phục người phụ nữ anh yêu hơn bất cứ điều gì trên thế giới để trở lại với anh ta. " Cùng với đó, Sinbad đau đớn đi ra cửa. Maeve cảm thấy những giọt nước mắt sắp tới khi cô nhìn lại mình. Cô đã có một cảm giác sợ hãi trong dạ dày của cô và điều duy nhất cô muốn cho vào lúc này là để nói cho anh ta cô yêu anh quá nhiều như thế nào. Không phải anh ấy có quyền được biết? Có ông đã làm. Nhưng nói cho anh ta sẽ chỉ tra tấn họ cả. Hai người yêu nhau chỉ thừa nhận tình cảm của họ dành cho nhau, nhưng những người sẽ bị buộc phải sống tình yêu của họ một cách riêng biệt trong hai ngày ... Maeve sẽ không tồn tại.

































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: