9. Love VS ReasonSinbad was pacing in his room like a caged tiger. He  dịch - 9. Love VS ReasonSinbad was pacing in his room like a caged tiger. He  Việt làm thế nào để nói

9. Love VS ReasonSinbad was pacing

9. Love VS Reason
Sinbad was pacing in his room like a caged tiger. He was going crazy. He was going mad. Despair and helplessness were the only feelings he could experience and he had the suffocating impression that somebody had ripped his heart out of his chest to squash it under their feet. He could hear his blood pressure throbbing in his head like thunder, driving him insane.

God, he hated it when he wasn't in control of a situation. Sinbad felt like the only thing he could do was stare from afar at the events that were taking place, unable to stop them, but hopelessness was a state of mind he refused to give in. Instead, he realised with a bitter taste, he was letting his anger get the upper hand, just like what he had learned to do in the past year when thinking about Maeve had become too painful. Frustration was surging through his whole body like electricity but the captain knew his reckless attitude wouldn't solve anything at this point.

Calmly, inhaling deeply and forcing himself to put up an objective mind, he managed to slow down his anxious breathing. The captain went outside on his balcony to let the fresh breeze of the sea wind caress his face to help him get a clear head. On the horizon, Sinbad could discern the port, swarming with an exuberant amount of ships. Disliking the fact that it seemed to be mirroring how messed up he was inside, he focused on the endless ocean, sparkling under the stars. The rhythmic movement of the waves appeased him and gave him the strength he needed to face the dreadful situation of the night.

Maeve was going to leave in two days. Two days! That tiny and unfair amount of time was scaring him to death. True, Sinbad had risked his life many times on his adventures, he had always laughed in the face of danger and he had fought off evil with a courage no one else possessed, but now, as he was about to lose the woman he loved, fear was paralysing him. It was like a whip whisking on his heart whenever he thought about her, which, at this point, was constantly. But what tormented him the most was her determination to leave. She seemed so confident about her decision that it pained him dearly to think that she wouldn't even consider returning to the crew. To him. For god knew how long.

Sinbad knew deep down that he wouldn't survive it if Maeve left again. Scratch had shown the captain what her first departure had turned him into and Sinbad had no desire to go back to that dark and confusing place. But even if he possessed all the will-power in the world, he needed Maeve to keep him in line, he needed her strength and her smile and her glare and her shouting…Hell, he needed her as much as he needed air in his lungs.

Wincing at the thought of what her second absence would inflict upon his soul, Sinbad made a decision. He clenched his jaw as he entrusted himself with a mission that held no plan B. If there was any way he could change Maeve's mind, he would. He swore to himself he would convince her to stay, no matter what. After all, maybe this was some sort of test faith was putting him through to see how strong his soul still was. Well Sinbad wouldn't give up without a fight! The captain would bring down all the obstacles to be with the woman he loved, even if it killed him.

Though he had absolutely no clue of how he would do it nor what arguments he would use, Sinbad left his room quietly, eager to confront Maeve in the ugliest arguing they would probably ever have in their life.

Maeve was sitting on the floor of her room, her back leaning against her bed. She was gazing thoughtfully at the flames dancing in front of her in the fire place. It wasn't even cold in the room but Maeve needed the comfort fire could bring her, especially in this kind of situation. It helped her to think straight and it kept her from breaking down.

The Celtic sorceress was boiling. Not only was she angry at Sinbad for cornering her, but she was also consumed by a feeling she simply couldn't endure: doubt. Maeve was trying so hard to convince herself she was making the right decision by finishing her training that she had deliberately brushed any other alternative aside. However, all her shields were shattering whenever she glanced at Sinbad's blue eyes.

*Damn that sailor!* she thought angrily. Why was it he had so much influence on her? Maeve knew the answer to that. As much as she forced herself not to care, she knew she couldn't deny how she felt toward Sinbad. She loved him to no end but she knew that her feelings for him were clouding her better judgment in her quest. She had to think about Dermott's fate if she failed at defeating Rumina. That was all that mattered in the decision she had to make. Everything in her life had been about her brother, since the day he was turned into a hawk and it would be this way until he was restored to his true form. Nothing would get in the way of her quest, Maeve decided, glancing at Dermott who was perched on the bed stand above her. She could sense that he was protesting vigorously about her choice to leave the crew again, but she blocked her mind from him, refusing to have another painful argument tonight. Someday, he would thank her…

A knock on her door brought Maeve back on earth. She instantly knew who it was.

Not even bothering to wait for her permission, Sinbad stepped into her room. "Can I come in?" he asked.

"Do I have a choice?" Maeve sighed as she watched him already closing the door behind him.

He opened his mouth to speak, but Maeve cut him off before he could pronounce anything. "Look, Sinbad…Whatever it is you've come to tell me, it won't change anything. I made my decision." She looked up at him, almost pleading him to turn around and give up, though she was secretly hoping he wouldn't.

Sinbad nodded imperceptibly, biting his lower lips. This was going to be harder than he had envisioned. "Alright…But can you at least hear me out?" He grabbed the chair that was under a small desk and sat in front of her, aside from the fire place.

Before Sinbad began to talk, he took the time to study Maeve carefully, mesmerised at how beautiful she was in the dim light provided by the fire. Her furrowed brow told him she was rather angry and upset and Sinbad guessed it was probably because of the secret he had forced her to reveal to the crew in Omar's headquarters. The captain felt miserable.

"I'm sorry." He said, looking at the sorceress with all the regret he could possibly show her.

Maeve made a small nod and glanced up at her captain, silently letting him know that her forgiveness would be hard to earn. Even though Sinbad had anticipated her reaction, he still felt horribly bad. But he couldn't change the past and it was time to focus on the present. He rubbed the palms of his hands together and breathed in deeply. This had to work. God, it had to…

"Do you remember the last time we encountered Rumina?" he asked, glancing at Dermott perched above his mistress. He still couldn't believe he was actually her brother…

Maeve frowned, inviting him to go on, curious to see where he was heading.

"Do you remember how close we came to defeating her?" Sinbad watched her intently to see if she was getting what he wanted her to understand. Seeing her thoughtful gaze staring at the flames in front of her, he went on, hoping to awake some sort of hope inside her. "You were still an apprentice and yet you proved to everybody how strong you were and that you could match her powers-"

Maeve realized the purpose of his speech and she shook her head, ready to argue. Sinbad cut her off "No. Let me finish… My point is, with all the knowledge you have acquired from your training during the last year, I don't see why you would fail at defeating Rumina if you came back now." He glanced at her, holding his breath for her response.

She spoke quietly, noticing how unsteady he was. "Maybe…but I can't take that risk. I won't. And if I can't beat her, then at least I'll know that I did everything in my power to try and stop her from arming other innocents." Maeve realised she was the one she was trying to convince by saying that, not Sinbad.

"Maeve…didn't I promise you once that we'd defeat Rumina?" Sinbad asked softly, slightly insisting on the "we".

"Aye…" she whispered, glancing up at him sadly, recalling their intimate conversation after Rumina's hideout had burst into flames on Skull Mountain. It seemed so long ago…

"I meant it." Sinbad was close enough to touch her. He shifted on his seat and brought his hand up to her face and traced her jaw line with his fingers gently. "You're not alone in this Maeve. You and Dermott are part of the crew and whatever happens to one member affects all of us." At this moment, Dermott flipped his wings to perch on the frame above the fire place, right beside Sinbad's head. He screeched loudly, obviously in accord with the captain's statement.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
9. tình yêu VS lý doSinbad pacing trong phòng của mình như một con hổ lồng. Ông đã được đi điên. Ông đã được đi điên. Tuyệt vọng và bất lực là những cảm giác duy nhất ông có thể kinh nghiệm và ông đã có một ấn tượng rằng ai đó đã tách trái tim của mình ra khỏi ngực để dẹp nó dưới chân của họ. Ông có thể nghe thấy huyết áp throbbing trong đầu mình như sấm sét, lái xe anh ta điên.Thiên Chúa, ông ghét nó khi ông đã không kiểm soát của một tình huống. Sinbad cảm thấy như điều duy nhất ông có thể làm là nhìn chằm chằm từ xa vào các sự kiện đã diễn ra, không thể để ngăn chặn chúng, nhưng tuyệt vọng là một trạng thái của tâm, ông đã từ chối cung cấp cho trong. Thay vào đó, ông nhận ra với một vị đắng, ông cho phép sự tức giận của mình có được bàn tay phía trên, giống như những gì ông đã học được để làm trong năm qua khi suy nghĩ về Maeve đã trở thành quá đau đớn. Thất vọng đất nhỏ thông qua toàn bộ cơ thể của mình như điện nhưng thuyền trưởng biết Thái độ thiếu thận trọng của ông sẽ không giải quyết bất cứ điều gì vào thời điểm này.Bình tĩnh, hít sâu sắc và buộc mình để đưa lên một tâm trí khách quan, ông quản lý để làm chậm hơi thở của mình lo lắng. Thuyền trưởng đã đi ra ngoài trên ban công của mình để khoe tươi của gió biển vuốt ve khuôn mặt của mình để giúp anh ta nhận được một đầu rõ ràng. Trên đường chân trời, Sinbad có thể phân biệt cảng, swarming với một số lượng tàu exuberant. Disliking thực tế là nó dường như phản ánh cách điều sai lên ông là bên trong, ông tập trung vào đại dương vô tận, lấp lánh dưới những ngôi sao. Sự chuyển động nhịp điệu của sóng dịu dần anh ta và đã cho anh ta sức mạnh, ông phải đối mặt với tình hình khủng khiếp của đêm.Maeve sẽ để lại trong hai ngày. Hai ngày! Khoảng thời gian nhỏ và không lành mạnh sợ anh ta đến chết. Đúng, Sinbad có nguy cơ cuộc sống của mình nhiều lần vào cuộc phiêu lưu của mình, ông đã luôn luôn cười khi đối mặt với nguy hiểm và ông đã đánh trả ác với một lòng dũng cảm không ai khác sở hữu, nhưng bây giờ, như ông đã mất người phụ nữ ông yêu thương, sợ hãi paralysing anh ta. Nó đã như một roi da whisking trái tim của mình bất cứ khi nào ông nghĩ về cô, mà, vào thời điểm này, là liên tục. Nhưng những gì dày vò ông nhất là cô quyết tâm để lại. Cô ấy có vẻ rất tự tin về quyết định của mình rằng nó vô cùng khổ anh ta đắt để nghĩ rằng cô sẽ không thậm chí xem xét quay trở lại các phi hành đoàn. Để anh ta. Đối với Thiên Chúa biết bao lâu.Sinbad biết sâu xuống rằng ông sẽ không tồn tại nó nếu Maeve trái một lần nữa. Đầu có hiển thị thuyền trưởng những gì khởi hành đầu tiên của cô đã biến anh ta vào và Sinbad đã không có mong muốn đi trở lại để chỗ đó tối và khó hiểu. Nhưng ngay cả khi ông sở hữu tất cả các sẽ-điện trên thế giới, ông cần Maeve để giữ anh ta trong dòng, ông cần sức mạnh của mình và nụ cười của cô và của mình chói và la hét của cô...Địa ngục, ông cần thiết của mình càng nhiều càng tốt, ông cần máy trong phổi của ông.Sinbad wincing lúc những suy nghĩ của những gì cô vắng mặt thứ hai sẽ gây ra khi linh hồn của mình, thực hiện một quyết định. Ông clenched hàm của mình như ông giao phó cho mình với một nhiệm vụ tổ chức không có kế hoạch B. Nếu có bất kỳ cách nào ông có thể thay đổi ý định của Maeve, ông nào. Anh đã thề với bản thân ông sẽ thuyết phục cô ấy phải tránh, không có vấn đề gì. Sau khi tất cả, có lẽ đây là một số loại thử nghiệm Đức tin đã đưa anh ta thông qua để xem như thế nào mạnh linh hồn của ông vẫn là. Tốt Sinbad sẽ không từ bỏ mà không có một cuộc chiến! Thuyền trưởng sẽ đem lại xuống tất cả những trở ngại để với người phụ nữ ông yêu thương, ngay cả khi nó đã giết ông ta.Mặc dù ông đã hoàn toàn không có đầu mối làm thế nào ông sẽ làm điều đó cũng không phải những gì đối số ông sẽ sử dụng, Sinbad rời phòng của mình nhẹ nhàng, mong muốn đối đầu với Maeve trong lập luận xấu nhất họ sẽ bao giờ có thể có trong cuộc sống của họ.Maeve đã ngồi trên tầng của căn phòng của cô, cô lại nghiêng chống lại giường của cô. Cô ấy nhìn thoughtfully tại ngọn lửa nhảy múa trước mặt cô ta trong nơi cháy. Nó không phải thậm chí lạnh trong phòng nhưng Maeve cần sự thoải mái cháy có thể mang lại cho cô ấy, đặc biệt là trong loại của tình hình. Nó đã giúp cô nghĩ rằng thẳng và nó giữ mình từ phá vỡ.Nư phù thủy Celtic đun sôi. Không chỉ là cô tức giận tại Sinbad cho góc của mình, nhưng cô cũng đã được tiêu thụ bởi một cảm giác cô chỉ đơn giản là không thể chịu đựng: nghi ngờ. Maeve đã cố gắng khó khăn như vậy để thuyết phục bản thân cô đã làm cho các quyết định đúng bởi hoàn thiện đào tạo của mình rằng cô đã cố ý chải bất kỳ khác thay thế sang một bên. Tuy nhiên, tất cả các lá chắn của mình được shattering bất cứ khi nào cô glanced tại Sinbad của đôi mắt màu xanh.* Damn đó thủy thủ! * cô nghĩ giận dữ. Tại sao là nó ông có ảnh hưởng rất nhiều về cô ấy? Maeve biết câu trả lời cho đó. Càng nhiều càng tốt, cô buộc bản thân mình không để chăm sóc, cô biết cô không thể từ chối cô cảm thấy thế nào về hướng Sinbad. Cô đã yêu anh ta để kết thúc không nhưng cô biết rằng tình cảm của cô cho anh ta clouding tốt hơn bản án của mình trong việc tìm kiếm của mình. Cô đã phải suy nghĩ về số phận của Dermott nếu nó không thành công tại đánh bại Rumina. Đó là tất cả những mattered trong quyết định cô phải làm. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống của cô đã về anh trai của cô, kể từ khi ông đã trở thành một hawk và nó sẽ theo cách này cho đến khi ông đã được hình dạng thật của mình. Không có gì sẽ nhận được trong cách của nhiệm vụ của mình, Maeve quyết, glancing tại Dermott người được nằm trên giường đứng ở trên cô ấy. Cô có thể cảm nhận rằng ông đã phản đối mạnh mẽ về sự lựa chọn của mình để thủy thủ đoàn một lần nữa, nhưng cô chặn tâm trí của mình từ anh ta, từ chối để có một đối số đau đớn tối nay. Một ngày nào đó, ông sẽ cảm ơn cô...Một knock trên cửa của cô mang Maeve trở lại trên trái đất. Cô ngay lập tức biết nó là ai.Không phải ngay cả bothering để chờ đợi cho phép của mình, Sinbad bước vào phòng của cô. "Có thể tôi đến?" ông yêu cầu."Tôi có có một sự lựa chọn?" Maeve thở dài như cô dõi anh ta đã đóng cửa phía sau anh ta.Ông mở miệng của mình để nói chuyện, nhưng Maeve chém hắn trước khi ông có thể phát âm bất cứ điều gì. "Cái nhìn, Sinbad...Bất cứ điều gì nó là bạn đã đi để cho tôi biết, nó sẽ không thay đổi bất cứ điều gì. Tôi đã quyết định của tôi." Cô nhìn lên lúc anh ta, hầu như cầu xin anh ta để xoay và cho lên, mặc dù cô ấy bí mật hy vọng ông sẽ không.Sinbad gật đầu imperceptibly, cắn môi dưới của mình. Điều này có khó khăn hơn vì ông đã hình dung. "Được rồi..."Nhưng có thể bạn ít nghe thấy tôi ra ngoài?" Ông nắm lấy ghế mà một bàn nhỏ và ngồi ở phía trước của cô, ngoài ra lửa.Trước khi Sinbad bắt đầu nói chuyện, ông mất thời gian để nghiên cứu Maeve cẩn thận, mesmerised lúc làm thế nào đẹp cô trong ánh sáng mờ cung cấp bởi đám cháy. Cô trán furrowed nói với ông bà đã là tức giận và buồn bã và Sinbad đoán nó đã có lẽ vì bí mật ông đã buộc cô tiết lộ cho thủy thủ đoàn tại trụ sở của Omar. Thuyền trưởng cảm thấy đau khổ."Tôi xin lỗi." Ông nhìn nư phù thủy với tất cả rất tiếc, ông có thể có thể cho thấy cô ấy.Maeve thực hiện một gật nhỏ và glanced lên tại chỉ huy con tàu, âm thầm cho phép anh ta biết rằng sự tha thứ của cô sẽ là khó khăn để kiếm được. Mặc dù Sinbad đã dự đoán phản ứng của cô, ông vẫn cảm thấy khủng khiếp xấu. Nhưng ông không thể thay đổi quá khứ và nó đã là thời gian để tập trung vào hiện tại. Ông cọ xát lòng bàn tay với nhau và hít sâu. Điều này đã làm việc. Thiên Chúa, nó đã phải..."Bạn có nhớ lần cuối cùng chúng tôi gặp phải Rumina?", ông hỏi, glancing tại Dermott, perched trên tình nhân của ông. Ông vẫn không thể tin rằng ông là thực sự Anh trai của cô...Maeve cau mày, mời anh ta đi, tò mò để xem nơi ông đã nhóm."Bạn có nhớ làm thế nào đóng chúng ta đến để đánh bại cô?" Sinbad theo dõi cô ấy chăm chú để xem nếu cô ấy đã nhận được những gì ông muốn cô ấy để hiểu. Thấy cô chiêm ngưỡng chu đáo nhìn ngọn lửa ở phía trước của cô ấy, ông đã đi vào, Hy vọng tỉnh táo một số loại hy vọng bên trong cô ấy. "Cậu vẫn còn là một người học việc và được bạn chứng minh cho tất cả mọi người như thế nào mạnh bạn đã và rằng bạn có thể kết hợp quyền hạn của mình-"Maeve nhận ra mục đích của bài phát biểu của mình và cô ấy đã bắt đầu, sẵn sàng để tranh luận. Sinbad cắt cô ấy bỏ "số Hãy để tôi kết thúc... Điểm của tôi là, với tất cả những kiến thức mà bạn đã mua lại từ đào tạo của bạn trong năm qua, tôi không thấy lý do tại sao bạn sẽ thất bại tại đánh bại Rumina nếu bạn trở lại bây giờ." Ông liếc nhìn vào cô ấy, đang nắm giữ hơi thở của mình cho phản ứng của cô.Cô nói nhẹ nhàng, nhận thấy không ổn định như thế nào ông. "Có lẽ... nhưng tôi không thể có nguy cơ mà. Tôi sẽ không. Và nếu tôi không thể đánh bại của mình, sau đó ít tôi sẽ biết rằng tôi đã làm tất cả mọi thứ trong khả năng của mình để thử và ngăn chặn cô ấy vũ trang khác người vô tội." Maeve nhận ra cô là người cô đã cố gắng để thuyết phục bởi nói rằng, không Sinbad."Maeve... không anh hứa với em một lần mà chúng tôi sẽ đánh bại Rumina?" Sinbad hỏi nhẹ nhàng, một chút nhấn mạnh vào các "chúng tôi"."Vâng..." cô thì thầm, glancing lên lúc ông thật đáng buồn, nhớ lại cuộc đàm thoại thân mật sau khi nơi ẩn náu của Rumina có burst vào ngọn lửa trên hộp sọ Mountain. Nó có vẻ quá lâu trước đây..."Tôi có nghĩa là nó." Sinbad là đủ gần để chạm vào cô ấy. Ông chuyển vào chỗ của mình và đưa tay lên khuôn mặt của mình và truy tìm của cô dòng hàm với ngón tay của mình nhẹ nhàng. "Anh không phải một mình trong này Maeve. Bạn và Dermott là một phần của các phi hành đoàn và bất cứ điều gì xảy ra với một thành viên ảnh hưởng đến tất cả chúng ta." Tại thời điểm này, Dermott lộn đôi cánh của mình để đậu trên khung trên lửa place, ngay bên cạnh của Sinbad đầu. Ông screeched lớn tiếng, rõ ràng là phù hợp với tuyên bố của thuyền trưởng.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
9. Tình yêu VS Lý do
Sinbad đã đi đi lại lại trong phòng của mình giống như một con hổ lồng. Ông bị điên. Ông bị điên. Tuyệt vọng và bất lực là cảm giác duy nhất anh có thể trải nghiệm và ông đã có ấn tượng nghẹt thở rằng ai đó đã xé tim mình ra khỏi lồng ngực của mình để xóa nó dưới chân họ. Cậu có thể nghe nhói huyết áp của mình trong đầu như sấm, lái xe hắn điên cuồng. Chúa ơi, anh ghét nó khi ông đã không kiểm soát được tình hình. Sinbad cảm thấy như điều duy nhất anh có thể làm là nhìn chằm chằm từ xa tại các sự kiện đang diễn ra, không thể ngăn chặn chúng, nhưng vô vọng là một trạng thái của tâm, ông từ chối không cho vào. Thay vào đó, ông nhận ra có vị đắng, ông để cho sự tức giận của mình có được thế thượng phong, giống như những gì ông đã học được để làm trong năm qua khi nghĩ về Maeve đã trở nên quá đau đớn. Thất vọng được tăng thông qua toàn bộ cơ thể của mình như điện nhưng đội trưởng biết thái độ liều lĩnh của ông sẽ không giải quyết bất cứ điều gì vào thời điểm này. Bình tĩnh, hít sâu và buộc mình phải đặt lên một tâm trí khách quan, ông quản lý để làm chậm hơi thở lo lắng của mình. Các đội trưởng đi ra ngoài vào ban công của mình để cho những làn gió trong lành của gió biển vuốt ve khuôn mặt của mình để giúp anh ta có được một đầu rõ ràng. Trên đường chân trời, Sinbad có thể phân biệt các cổng, vật lộn với một số tiền hoa mỹ của tàu. Ghét thực tế là nó dường như được phản ánh như thế nào sai lầm anh được bên trong, ông tập trung vào các đại dương vô tận, lấp lánh dưới ánh sao. Sự chuyển động nhịp nhàng của sóng dịu dần ông và ban cho anh sức mạnh ông cần phải đối mặt với tình trạng khủng khiếp của đêm. Maeve đã đi để lại trong hai ngày. Hai ngày! Đó là số lượng nhỏ và không công bằng của thời gian đã dọa giết chết Ngài. True, Sinbad đã liều nhiều lần mình vào cuộc phiêu lưu của mình, ông đã luôn luôn cười khi đối mặt với nguy hiểm và anh đã chiến đấu ra ác với một sự can đảm không ai khác sở hữu, nhưng bây giờ, khi ông sắp mất đi người phụ nữ mà anh yêu, sợ hãi đã làm tê liệt anh. Nó giống như một cây roi đánh long trên trái tim của mình bất cứ khi nào anh nghĩ về cô ấy, trong đó, tại thời điểm này, đã liên tục. Nhưng những gì dày vò anh nhất là quyết tâm của mình để lại. Cô dường như rất tự tin về quyết định của mình mà nó cậu đau đớn phải trả giá đắt khi nghĩ rằng cô sẽ không xem xét trở lại với phi hành đoàn. Để anh ấy. Đối với thần biết bao lâu. Sinbad biết sâu xuống mà ông sẽ không tồn tại nếu nó Maeve lại một lần nữa. Scratch đã thể hiện được những gì đội trưởng đi đầu tiên của cô đã biến anh thành và Sinbad không có mong muốn quay trở lại với nơi tối tăm và khó hiểu. Nhưng ngay cả khi anh ta có tất cả ý chí điện trên thế giới, ông cần Maeve để giữ anh ta trong dòng, ông cần sức mạnh của mình và nụ cười của cô và ánh sáng chói của mình và la hét của cô ấy ... địa ngục, anh cần cô nhiều như anh cần không khí trong mình phổi. Nhăn nhó khi nghĩ đến những gì vắng mặt thứ hai của cô sẽ gây ra cho linh hồn của mình, Sinbad đã quyết định. Ông nắm chặt quai hàm của mình khi ông được giao phó chính mình với một nhiệm vụ mà tổ chức không có kế hoạch B. Nếu có cách nào ông có thể thay đổi tâm trí của Maeve, ông sẽ. Ông đã thề với lòng là ông sẽ thuyết phục cô ở lại, không có vấn đề gì. Sau khi tất cả, có lẽ đây là một số loại đức tin thử nghiệm đã đưa ông qua để xem làm thế nào mạnh linh hồn của ông vẫn là. Vâng Sinbad sẽ không từ bỏ mà không có một cuộc chiến! Các đội trưởng sẽ mang lại tất cả những trở ngại để được với người phụ nữ anh yêu, thậm chí nếu nó giết chết anh ta. Mặc dù anh hoàn toàn không có đầu mối làm thế nào ông sẽ làm điều đó cũng không biết lý lẽ ông sẽ sử dụng, Sinbad rời khỏi phòng của mình lặng lẽ, mong muốn đối đầu với Maeve trong lập luận xấu nhất họ có lẽ sẽ không bao giờ có trong cuộc sống của họ. Maeve đang ngồi trên sàn nhà trong phòng của cô ấy, cô ấy trở lại tựa vào giường của cô. Cô nhìn chằm chằm chu đáo tại những ngọn lửa nhảy múa trước mặt cô trong lò sưởi. Nó thậm chí còn không lạnh trong phòng nhưng Maeve cần lửa có thể mang lại sự thoải mái của mình, đặc biệt là trong tình huống này. Nó giúp cô suy nghĩ thẳng và nó giữ cô khỏi phá vỡ xuống. The Celtic phù thủy đã được đun sôi. Không chỉ là cô giận Sinbad cho cua cô, nhưng cô cũng đã được tiêu thụ bởi một cảm giác cô đơn giản là không thể chịu đựng: nghi ngờ. Maeve đã cố gắng rất khó để thuyết phục mình, cô đã quyết định đúng bằng cách hoàn thành đào tạo của mình rằng cô đã cố tình gạt bất kỳ thay thế khác sang một bên. Tuy nhiên, tất cả các lá chắn của cô đã vỡ tan bất cứ khi nào cô nhìn vào mắt xanh của Sinbad. * Chết tiệt thủy thủ đó! * cô nghĩ một cách giận dữ. Tại sao nó ông đã có ảnh hưởng rất nhiều về cô ấy? Maeve biết câu trả lời cho điều đó. Như nhiều như cô buộc mình không quan tâm, cô biết cô không thể phủ nhận cô cảm thấy như thế nào đối với Sinbad. Cô yêu anh để không có kết thúc nhưng cô biết rằng tình cảm của mình cho ông ta bị kéo mây phán đoán tốt hơn của mình trong nhiệm vụ của mình. Cô đã phải suy nghĩ về số phận của DERMOTT nếu cô không thành công tại hạ Rumina. Đó là tất cả những gì quan trọng trong các quyết định cô phải làm. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống của cô đã về anh trai mình, kể từ ngày ông bị biến thành một con chim ưng và nó sẽ được theo cách này cho đến khi ông đã trở lại hình dạng thật của mình. Không có gì sẽ nhận được trong cách của nhiệm vụ của mình, Maeve quyết định, liếc nhìn DERMOTT người đang ngồi trên đứng trên giường của cô. Cô có thể cảm nhận được rằng anh đã phản đối mạnh mẽ về sự lựa chọn của mình để rời khỏi phi hành đoàn một lần nữa, nhưng cô bị chặn tâm trí cô từ anh, từ chối để có một lập luận đau đớn tối nay. Một ngày nào đó, anh sẽ cảm ơn cô ấy ... Một tiếng gõ cửa của cô đã mang Maeve lại trên trái đất. Cô ngay lập tức biết đó là ai. Thậm chí không thèm đợi sự cho phép của mình, Sinbad bước vào phòng của cô. "Tôi có thể vào được không?" ông hỏi. "Tôi có một sự lựa chọn?" Maeve thở dài khi cô nhìn anh đã đóng cửa lại. Anh mở miệng nói, nhưng Maeve đã bỏ anh trước khi anh có thể phát âm bất cứ điều gì. "Hãy nhìn xem, Sinbad ... Bất cứ điều gì bạn đã đến cho tôi biết, nó sẽ không thay đổi bất cứ điều gì. Tôi đã thực hiện quyết định của tôi." Cô ngước nhìn anh, gần như cầu xin anh ta quay lại và bỏ cuộc, dù cô đã bí mật hy vọng ông sẽ không được. Sinbad gật đầu không đáng kể, cắn môi dưới của mình. Đây sẽ là khó khăn hơn so với ông đã hình dung. "Được rồi ... Nhưng có thể bạn ít nhất là nghe thấy tôi không?" Ông nắm lấy chiếc ghế mà là dưới một cái bàn nhỏ và ngồi trước mặt cô, bên cạnh lò sưởi. Trước khi Sinbad bắt đầu nói, ông có thời gian để nghiên cứu Maeve cẩn thận, mê hoặc tại cô đẹp như thế nào trong ánh sáng mờ được cung cấp bởi lửa. Lông mày nhíu lại của cô nói với anh là cô khá tức giận và buồn bã và Sinbad đoán nó có lẽ là vì các bí mật của ông đã buộc cô tiết lộ với các phi hành đoàn tại trụ sở của Omar. Các đội trưởng cảm thấy khổ sở. "Tôi xin lỗi." Ông nói, nhìn mụ phù thủy với tất cả sự hối hận anh có thể nói cho cô ấy. Maeve làm một cái gật đầu nhỏ và liếc nhìn đội trưởng của mình, âm thầm cho anh biết rằng sự tha thứ của cô ấy sẽ là khó để kiếm được. Mặc dù Sinbad đã dự đoán phản ứng của cô, anh vẫn cảm thấy khủng khiếp xấu. Nhưng anh không thể thay đổi quá khứ và nó đã được thời gian để tập trung vào hiện tại. Ông cọ xát hai lòng bàn tay vào nhau và hít thở thật sâu. Điều này đã phải làm việc. Thiên Chúa, nó đã phải ... "Bạn có nhớ lần cuối cùng chúng tôi gặp phải Rumina?" ông hỏi, liếc nhìn DERMOTT ngồi trên người tình của mình. Anh vẫn không thể tin rằng ông thực sự là anh trai của cô ... Maeve cau mày, mời anh ta đi vào, tò mò để xem nơi ông đang đi. ​​"Bạn có nhớ cách giữa chúng tôi đã đến đánh bại cô ta?" Sinbad nhìn cô chăm chú xem cô ấy đã nhận được những gì anh muốn cô hiểu. Thấy cái nhìn sâu sắc của bà nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trước mặt cô, anh tiếp tục, hy vọng sẽ đánh thức một số loại của niềm hy vọng trong cô. "Bạn vẫn còn là một người học việc và chưa chứng tỏ bạn với mọi người như thế nào mạnh mẽ, bạn đã và rằng bạn có thể phù hợp với powers- cô" Maeve nhận ra mục đích của bài phát biểu của mình và cô lắc đầu, sẵn sàng tranh luận. Sinbad ngắt lời cô "số Hãy để tôi kết thúc ... Quan điểm của tôi là, với tất cả những kiến thức bạn đã có được từ đào tạo của bạn trong năm qua, tôi không thấy lý do tại sao bạn sẽ thất bại tại Rumina đánh bại nếu bạn đã trở lại bây giờ." Anh liếc nhìn cô, giữ hơi thở của anh cho phản ứng của cô. Cô nói lặng lẽ, nhận thấy không ổn định như thế nào anh. "Có lẽ ... nhưng tôi không thể chấp nhận rủi ro đó. Tôi sẽ không. Và nếu tôi không thể đánh bại cô ấy, thì ít nhất tôi sẽ biết rằng tôi đã làm tất cả mọi thứ trong khả năng của tôi để thử và ngăn cô vũ trang cho những người vô tội khác. " Maeve nhận ra cô là người mà cô đã cố gắng thuyết phục bằng cách nói rằng, không Sinbad. "Maeve ... không tôi hứa với bạn một lần mà chúng tôi muốn đánh bại Rumina?" Sinbad hỏi nhẹ nhàng, hơi nhấn mạnh về "chúng ta". "Ừ ..." cô thì thầm, liếc nhìn anh buồn bã, nhớ lại cuộc trò chuyện thân mật của họ sau khi nơi ẩn náu của Rumina đã bốc cháy trên Skull Mountain. Nó dường như rất lâu rồi ... "Tôi có ý đó." Sinbad đủ gần để chạm vào cô ấy. Ông chuyển về chỗ ngồi của mình và đưa tay lên mặt cô và truy tìm đường quai hàm của mình bằng những ngón tay nhẹ nhàng. "Bạn không đơn độc trong Maeve này. Bạn và DERMOTT là một phần của các thuyền viên và bất cứ điều gì xảy ra với một thành viên ảnh hưởng đến tất cả chúng ta." Tại thời điểm này, DERMOTT lật cánh của mình để đậu trên khung phía trên lò sưởi, ngay bên cạnh đầu của Sinbad. Ông rít lên to, rõ ràng phù hợp với tuyên bố của đội trưởng.

















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: